Chap 16 Hành trình tìm kiếm sự thật (5)

 Những hình ảnh trong cuốn sách xoay tròn, cuộn vào nhau như những đợt sóng mạnh mẽ, đan xen giữa thực và hư ảo. Arstly chăm chú theo dõi, mỗi khung cảnh như lật mở một bí mật bị chôn vùi lâu đời. Cảnh chiến trường dần biến mất, thay vào đó là một cung điện đồ sộ, nơi những vị vua, hoàng hậu cùng các pháp sư đang bàn bạc với nhau. Ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đuốc càng làm cho không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng.Arstly hít một hơi sâu, tay nắm chặt vào mép cuốn sách, những cảm giác kỳ lạ xoay quanh cậu, tựa như cậu đang đứng ngay giữa cuộc họp đó.

Cú: Đó là thời kỳ đỉnh cao của Đế Quốc Divolia. Nhưng cũng là lúc mọi thứ bắt đầu sụp đổ. Đó là bí mật cậu đang tìm kiếm, phải không?

Arstly: Đúng vậy... nhưng tôi vẫn không rõ tại sao tất cả lại bị che giấu, tại sao người kế vị lại quan trọng đến vậy.

Con cú nghiêng đầu, đôi mắt vàng lấp lánh trong bóng tối.

Cú: Lịch sử không phải lúc nào cũng rõ ràng. Người kế vị mang trong mình một sức mạnh to lớn, không chỉ để cai trị mà còn để bảo vệ vương quốc khỏi những mối đe dọa từ bên ngoài lẫn bên trong. Nhưng sức mạnh đó không chỉ là vũ khí, nó còn là lời nguyền. Và điều đó... có thể giải thích vì sao cậu đang bị theo dõi.

Arstly: Theo dõi? Ý ông là gì?

Cú: Cậu nghĩ tại sao lại có những dấu ấn phép thuật trong phòng cậu? Tại sao cậu luôn cảm thấy mình bị giám sát? Họ đang cố gắng xác nhận một điều, cậu có thực sự là người kế vị hay không. Và nếu cậu là người kế vị, cậu không chỉ đối mặt với sự vinh quang, mà còn với nguy cơ bị tiêu diệt.

Arstly cảm thấy lạnh sống lưng khi nghe điều này. Mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn. Những kẻ theo dõi cậu không chỉ đơn thuần muốn xác nhận thân phận của cậu, mà có thể họ đang tìm cách ngăn cậu tiếp cận sức mạnh của người kế vị.

Arstly: Nhưng sao ông lại về tất cả chuyện mà tôi đang gặp phải, và biết về cả dấu ấn của tôi

Arstly nhìn con cú với ánh mắt tò mò, nghi ngờ dâng trào. Cậu không thể hiểu nổi vì sao sinh vật này lại biết nhiều đến thế về bản thân cậu, về dấu ấn và những điều mà cậu đang trải qua.

Arstly: Nói đi tại sao ông lại biết tất cả chuyện mà tôi đang gặp phải, và biết cả dấu ấn của tôi? Ông có phải là người theo dõi tôi không?

Cú bật cười, âm thanh vang vọng giữa những bức tường cổ kính của thư viện. Đôi mắt vàng rực của nó ánh lên vẻ thông thái và chút hài hước.

Cú: Cậu thật ngây thơ, Arstly. Ta không phải là kẻ theo dõi. Ta là sinh vật canh giữ thư viện này—điều đó có nghĩa là ta nắm giữ những bí mật và lịch sử của nơi này. Cậu và dấu ấn của cậu là một phần trong câu chuyện lớn hơn mà ta đã biết từ rất lâu, và trên hết ta ở tại nơi này cũng là vì lời tiên tri

Arstly cảm thấy hồi hộp, từng từ của Thủ Thư như vang vọng trong không gian tĩnh lặng của thư viện. Lời tiên tri? Điều đó làm cậu dấy lên nhiều câu hỏi.

Arstly: Lời tiên tri? Ông nói về cái gì vậy? Có điều gì đặc biệt về dấu ấn của tôi mà tôi chưa biết không?

: Lời tiên tri đã được viết trong những trang sách cổ từ nhiều thế kỷ trước. Nó nói về một người sẽ xuất hiện mang dấu ấn của ánh sao, người sẽ trở thành cầu nối giữa quá khứ và tương lai. Người đó sẽ khám phá những bí mật bị lãng quên và quyết định số phận của những vương quốc.

Arstly: Tôi... tôi là người đó?

Cú gật đầu, ánh mắt nó lấp lánh sự bí ẩn.

Cú: Đúng vậy. Dấu ấn của cậu chính là biểu tượng của sự lựa chọn và trách nhiệm. Nó không chỉ đơn thuần là một dấu hiệu, nó còn mang theo sức mạnh và sự kết nối với lịch sử của Đế Quốc Divolia.

Arstly cảm thấy tim mình đập mạnh. Cậu chưa từng nghĩ rằng mình có thể mang trong mình một sứ mệnh lớn lao như vậy. Cảm giác áp lực và sự kỳ vọng đè nặng lên vai cậu.

Arstly: Vậy tôi phải làm gì để thực hiện lời tiên tri này? Tôi không biết gì cả.

Cú: E là cậu phải tự tìm hiểu, vì đây là số phận của cậu, nhưng ta sẽ là người hỗ trợ của cậu, dù sao cậu cũng đã đánh thức ta

Arstly: Đánh thức ông? Tôi không làm gì cả!

Cú: (Cười khẽ), Cậu không biết ư? Sự hiện diện của cậu và dấu ấn trên cổ tay đã kích hoạt năng lượng cổ xưa trong thư viện này. Điều đó khiến ta thức dậy từ giấc ngủ dài—giấc ngủ mà ta từng nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi.

Arstly: Vậy bây giờ ông có thể giúp tôi hiểu những cuốn sách này không?

Cú: Đương nhiên là được rồi, dù sao thì ta cũng đã được định là người sẽ theo chân cậu mà

Arstly cảm thấy một chút thoải mái

Arstly: Nhưng ông là cú. Ông không giống như người trần gian... Ông đã sống bao lâu rồi?

Cú: Ôi, cậu hỏi những câu thật thú vị! Ta đã sống đủ lâu để chứng kiến cả ngàn năm lịch sử, không chỉ của Divolia mà còn của nhiều vương quốc khác. Dấu ấn trên tay cậu là dấu hiệu của những người được chọn. Nó từng xuất hiện nhiều lần nhưng không may mắn là họ đã bị phát hiện và thiêu chết hoặc chết vì những lựa chọn sai lầm của họ

Arstly: Vậy... ông đã thấy những người khác với dấu ấn như tôi à?

Cú: Đúng vậy. Họ đã đến đây, tìm kiếm tri thức và sức mạnh. Một số đã thành công, nhưng cũng có những kẻ đã thất bại. Dấu ấn của cậu có thể dẫn cậu đến vinh quang hoặc kết thúc trong bóng tối—điều đó phụ thuộc vào lựa chọn của cậu.

Cú: Cậu sẽ phải tìm cách bảo vệ bản thân. Bí mật lớn nhất không chỉ nằm trong cuốn sách đó mà còn trong chính cậu. Cậu có thể không muốn nghe điều này, nhưng dấu ấn trên cổ tay cậu là một phần của lời nguyền và cũng là chìa khóa. Hãy học cách sử dụng nó, và đừng để nó kiểm soát cậu.

Arstly gật đầu, cảm nhận được sự nặng nề của trách nhiệm đang đè nặng lên vai mình. Cậu đã mơ hồ nhận ra rằng cuộc hành trình của mình không chỉ là về việc khám phá những bí mật về bản thân, mà còn là về việc giải quyết những câu đố phức tạp của lịch sử.

Arstly: Vậy tôi cần phải làm gì bây giờ? Ông có thể chỉ cho tôi cách điều khiển sức mạnh của dấu ấn không?

Cú: Hãy nhớ, thời gian không còn nhiều. Kẻ thù của cậu cũng đang tiến gần hơn từng ngày, và không chỉ có một đâu.

Cú bay lên một kệ sách khác, đôi cánh nó lướt qua những cuốn sách cũ kỹ, tạo ra một âm thanh như tiếng gió thì thầm. Cú lướt xuống một giá sách gần đó, dùng mỏ mổ nhẹ vào một cuốn sách cũ kỹ, làm nó rơi xuống đất một cách chậm rãi. Cuốn sách dường như tỏa ra một nguồn năng lượng lạ lùng, lớp da bọc ngoài đã sờn mòn theo thời gian, và những ký tự cổ ngữ xoay quanh bìa như những hình ảnh chuyển động.

Cú: Đây là cuốn sách mà cậu cần. Nó không chỉ ghi chép về sức mạnh của người kế vị, mà còn có các phương pháp để điều khiển và giải mã những bí mật bị lãng quên. Nhưng... cuốn sách này có tính cách riêng của nó.

Arstly nhíu mày, nhìn cuốn sách như thể nó có thể sống động và di chuyển bất kỳ lúc nào.

Arstly: Ý ông là sao... tính cách?

Cú: Nó không phải là sách bình thường. Cuốn sách này chỉ mở ra với những ai mà nó 'chấp nhận.' Nếu cậu không được chọn, nó sẽ không bao giờ tiết lộ nội dung thực sự, và cậu sẽ bị nhốt trong những trang sách của nó.

Arstly cảm thấy ngực mình thắt lại trước những lời nói của con cú. Cậu lặng lẽ cúi xuống, cẩn thận nhặt cuốn sách lên. Một cơn gió nhẹ thổi qua, như thể cả căn phòng đang theo dõi cậu. Những trang sách kêu lạo xạo khi cậu khẽ mở cuốn sách ra.

Arstly: Tôi phải làm gì để nó... 'chấp nhận' tôi?

Con cú đập cánh, bay vòng quanh cậu như thể suy tư.

Cú: Cậu phải chứng tỏ mình là người xứng đáng—bằng cách chạm vào nguồn sức mạnh của dấu ấn trên cổ tay. Cuốn sách sẽ không mở nếu cậu không có đủ lòng dũng cảm và sự kiên nhẫn để đối diện với những bí mật lớn hơn. Hãy đặt tay lên dấu ấn, và để cho nó kết nối với cuốn sách.

Arstly nuốt khan, hơi ngần ngại. Cậu đã quen thuộc với dấu ấn trên cổ tay mình, nhưng chưa bao giờ cậu thực sự hiểu nó hay cảm nhận được toàn bộ sức mạnh của nó. Cậu đặt tay lên cổ tay, nơi dấu ấn bắt đầu phát sáng nhẹ nhàng, và áp tay lên trang sách đầu tiên. Ngay khi tay cậu chạm vào trang giấy, ánh sáng từ dấu ấn tỏa ra mạnh mẽ, bao trùm cả cuốn sách và căn phòng.

Cú: Cậu đang làm tốt... cứ tiếp tục.

Arstly hít sâu, cố gắng duy trì sự tập trung. Dấu ấn trên cổ tay cậu tỏa sáng mạnh hơn bao giờ hết, khiến cả cuốn sách dường như được bao phủ bởi một vầng hào quang. Nhưng rồi, điều bất ngờ xảy ra—ánh sáng đột ngột tắt ngúm. Cuốn sách, thay vì mở ra, bỗng trở nên lạnh lùng, cứng rắn như đá, và không chịu nhúc nhích.

Arstly: Không thể nào... Sao lại như vậy?"

Cú: Ta đã nói rồi, không phải ai cũng được chọn. Cuốn sách không chấp nhận cậu, ít nhất là chưa, dù sao cậu không bị nó nhốt lại là may mắn rồi, chắc vì cậu là người mang dấu ấn, chứ phải người khác chắc bốc hơi luôn.

Arstly cảm thấy thất vọng tràn ngập trong lòng. Cậu đã hy vọng rằng dấu ấn trên cổ tay sẽ là chìa khóa, nhưng điều đó dường như chưa đủ.

Arstly: Vậy tôi phải làm gì bây giờ? Tôi không thể mở nó. Làm sao tôi có thể tiếp tục

Cú lắc đầu, đôi cánh xù lên một cách chậm rãi như thể đồng cảm.

Cú: Có lẽ cậu chưa sẵn sàng. Hoặc cũng có thể cậu thiếu một thứ quan trọng—tâm trí cậu chưa đủ tĩnh lặng, hoặc cậu chưa hoàn toàn hiểu vai trò của mình. Nhưng đừng lo, đây chỉ là một thử thách. Cậu còn thời gian, nhưng trước hết, cậu cần phải quay về để kịp tham dự lễ rửa tội.

Arstly: Lễ rửa tội? Nhưng tôi chưa chuẩn bị gì cả...

Cú: Đó là cơ hội cuối cùng để cậu tẩy sạch những nghi ngờ của thánh điện, tốt nhất là cho tới khi cậu mạnh lên thì nên giữ bí mật về thân phận của mình.

Arstly gật đầu, nhận ra mình không còn lựa chọn nào khác. Cậu chạy ra khỏi căn mật thất và cất cuốn sách vào một ngăn tủ bí mật, rồi quay gót bước ra khỏi thư viện cổ, lòng nặng trĩu nhưng cũng đong đầy quyết tâm. Sự hỗ trợ của Thủ Thư và lễ rửa tội sắp tới sẽ là thử thách mới mà cậu phải đối mặt

Arstly: Mà ông cứ theo tôi vậy sao?

Cú: Chắc chắn rồi, tôi phải theo chân cậu mà, yên tâm ta dùng phép rồi, trừ cậu ra thì không ai thấy ta

Arstly đã không ngờ rằng trong chuyến hành trình tìm kiếm bí mật của Đế Quốc Divolia, cậu lại tìm được một người bạn đồng hành kỳ lạ—Thủ Thư, con cú canh giữ thư viện. Dù bắt đầu bằng sự nghi ngại và xa lạ, nhưng sự khôn ngoan và kiến thức sâu rộng của Thủ Thư đã dần trở thành điểm tựa vững chắc cho Arstly trong cuộc hành trình đầy thử thách này. Cả hai đã trở thành một cặp đôi ăn ý Arstly với sự quyết tâm và dũng cảm, và Thủ Thư với sự hiểu biết và khéo léo. Mặc dù con cú đôi khi có những lời trêu chọc nhẹ nhàng, nhưng không thể phủ nhận rằng nó luôn sẵn sàng giúp đỡ cậu mỗi khi cần. Trong những khoảnh khắc khó khăn nhất, khi Arstly cảm thấy mình đơn độc, Thủ Thư luôn ở đó, không chỉ là người canh giữ thư viện, mà còn là người bạn đồng hành cùng cậu trên con đường giải mã số phận và khám phá những bí ẩn bị lãng quên. Sự kết nối giữa họ đã tạo nên một đội ngũ hoàn hảo, với Thủ Thư cung cấp kiến thức và chỉ dẫn, còn Arstly mang theo sức mạnh và lòng quyết tâm để đối mặt với những gì đang chờ đợi phía trước

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top