27

"Cha gọi con ạ?"

Long Đan Ny bước vào phòng Chủ tịch, cha cô đang đứng quay lưng lại với cửa ra vào. Phòng làm việc của Chủ tịch rộng lớn, sang trọng và thật quyền lực. Bên ngoài lắp kính để người đứng bên trong có thể nhìn thấy được toàn bộ quang cảnh thành phố, cảm nhận như bản thân đang làm chủ cả giang sơn này. Rồi không bao lâu nữa, căn phòng này sẽ thuộc về cô, chiếc ghế tượng trưng cho quyền lực làm chủ cả một tập đoàn sẽ thuộc về cô, cảm giác đứng trên đỉnh nhìn xuống những dòng người đang còng lưng lao động cho cuộc sống cơm áo gạo tiền bằng đôi mắt của kẻ bề trên cô sẽ được tận hưởng nó. Không bao lâu nữa! Khi cha cô đã sẵn sàng cho cuộc sống hưu trí vô lo vô nghĩ. Không bao lâu nữa! Thời khắc ấy sẽ đến thôi.

"Đan Ny, từ ngày mai, con không cần đến WJA làm nữa."

Đến rồi!

Long Đan Ny trong lòng đã nở một nụ cười thỏa mãn nhưng vẫn giả vờ lo lắng.

"Mai sao cha? Có gấp quá không ạ? Con còn phải bàn giao công tác nữa."

"Chuyện đó trợ lý của cha sẽ sắp xếp."

"Vậy ai sẽ thay thế vị trí của con vậy? Con có một người có thể đề cử..."

"Không cần!" – Long Đằng dứt khoát ngắt lời.

Ông quay lưng lại, nhìn con gái mình, trong lòng dâng lên một nỗi bất đắc dĩ vô vàn. Phải chăng ông đã quá tự tin và quá nuông chiều con gái mình để nó tự tung tự tác, muốn làm gì thì làm cho nên mới nhận hậu quả như thế này. Người kia là người mà bọn họ có thể đắc tội sao.

Ánh mắt thâm thúy của Long Đằng làm Long Đan Ny chợt thấy bất an, cô dò hỏi:

"Vậy, sau đó, con sẽ đến đây làm trợ lý của cha hay trực tiếp làm Phó Chủ tịch?"

Long Đằng tức giận con gái mình không nhận thấy được tình cảnh trước mắt, còn đòi hỏi dòm ngó trèo lên vị trí cạnh ông, mắng:

"Con tự xem lại mình đi, có đủ năng lực không mà đòi làm Phó Chủ tịch. Có phải từ lâu con đã dòm ngó cái ghế Chủ tịch này của cha đúng không... khục..."

Long Đằng tức giận đến ho khan. Long Đan Ny vội vàng chạy đỡ ông, giải thích:

"Không phải, con chỉ muốn biết mình sẽ..."

Long Đằng đẩy con gái mình ra, tức giận:

"Còn nói không phải, con xem con đã làm bao nhiêu điều không muốn người khác biết rồi?" - Ông ném số tài liệu bằng chứng phạm tội của Long Đan Ny do Tô Kiệt thu thập xuống đất.

Đôi mắt tràn ngập sự thất vọng.

"Con trêu phải người không nên trêu rồi còn đòi trèo cao. Còn không mau cụp đuôi làm người để người ta khỏi nắm lấy thóp của chính mình. Con tự nhìn xem mình đã làm chuyện tốt gì rồi."

Long Đan Ny nhặt lên hàng loạt tội chứng của mình. Từng chuyện từng chuyện, rành rành khó chối cãi. Long Đan Ny còn đang suy nghĩ phải làm sao giải thích với cha mình chuyện này thì ông đã xua tay.

"Thôi, con cứ tạm lánh đi. Phần còn lại để cha giải quyết!"

"Nhưng cha..." - Long Đan Ny còn định đôi co đã bị ánh mắt nghiêm khắc của Long Đằng chặn lại, chỉ có thể ấm ức đáp - "Dạ!"

Long Đan Ny một đường tràn ngập lửa giận bước ra khỏi phòng Chủ tịch, lúc đi qua phòng nghỉ ngơi của công ty thì nghe được vài câu khiến cô phải dừng bước chân

"Thật không ngờ cái tiểu idol kia lại có chỗ dựa lớn vậy đó."

"Ừ, tôi cũng không ngờ, ban đầu nghe nói cậu ta xuất thân từ công ty gia đình mà lại chiếm vị trí Center thì tôi thấy thể nào cũng bị tế cho chạy khỏi showbiz, vậy mà qua 1 năm vẫn còn đứng vững, thậm chí còn phát triển hơn cả bất kỳ ai trong nhóm, tôi cứ nghĩ là do fan mạnh, hóa ra phía sao còn có người chống lưng."

"Ê ê, mấy người đang nói cái người làm Chủ tịch chúng ta đau đầu mấy hôm nay đúng không?"

"Thì người đó chứ ai."

"Vậy là cậu ta có kim chủ thật hả?"

"Ai... cũng không chắc đâu. Tôi thấy người kia kiểu bạn bè của anh họ cậu ta thôi chứ chẳng phải quan tâm gì cậu ta đâu. Chứ nếu không sao debut tới giờ vẫn chưa từng thấy cậu ta có thương vụ gì liên quan đến Bùi thị chứ?"

"Biết đâu tung quả mù sao bà? Có thể người b*n thân không phải cậu ta mà là anh cậu ta thì sao? Rồi sau đó sợ người ta phát hiện nên mới chỉ giúp âm thầm thôi."

Nghe đến đấy Long Đan Ny lập tức đẩy cửa tiến vào. Ba cô gái đang nói xấu sau lưng người khác sợ hãi vội vàng đứng lên, có người còn làm đổ luôn cốc cà phê:

"Chị Ny... em... tụi em xin lỗi, tụi em đi làm việc ngay đây."

Long Đan Ny vội cười hòa nhã:

"Làm việc cái gì, đang giờ nghỉ trưa mà. Mau lấy khăn giấy lau đi, có đổ ra quần áo không?"

"Dạ... dạ không có!" - Cô gái làm đổ cốc cà phê nhận được sự quan tâm của Long Đan Ny lập tức hoài nghi. Chị ta trước giờ ỷ mình là con gái cưng của Chủ tịch, đi đường đều là con mắt để trên đỉnh đầu, làm gì cho đám nhân viên nhỏ bé mấy cô một nửa ánh mắt chứ. Bây giờ ăn nói ngọt ngào thế này, đúng là khó thích nghi.

"Nè, giờ nghỉ trưa mà, mấy đứa muốn làm gì thì làm, chị đâu có ý kiến đâu. Lúc nãy mấy đứa đang nói về ai vậy?"

Long Đan Ny kéo mấy người ngồi xuống hòng moi thông tin, ba cô gái nhìn nhau đề phòng, không biết có nên nói hay không.

"Có gì mà phải ngại chứ? Lúc nãy chị nghe cái gì đó kim chủ mới chạy vào đó, là ai vậy? Chị cũng có quản lý nghệ sĩ chứ bộ, nếu lỡ người đó là nghệ sĩ của chị mà chị không biết gì lỡ bị báo chí phanh phui thì làm sao mà giải quyết được."

Ba người đều là nhân viên nhỏ, đâu biết chuyện xấu Long Đan Ny làm, càng không biết chuyện cô ta sắp bị bãi nhiệm vì vậy liền nói:

"Bọn em đang nói về Lưu Vũ, là cái người làm đội trưởng nhóm INTO1 do công ty của chị đang quản lý á."

"À, thì ra là Lưu Vũ, đúng là quản lý Lưu Vũ vất vả lắm luôn, cậu ta có đủ mọi yêu sách, lại hay dính thị phi nữa, suốt ngày phải đi ngoại giao mệt lắm luôn." - Long Đan Ny có dịp liền nói xấu nghệ sĩ của mình.

"Thật vậy hả chị? Hồi đó em cũng có xem mấy video douyin của cậu ấy, thấy vừa đẹp vừa tài mà cũng hiền hiền, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong thật."

"Đúng rồi, thật ra cậu ta cũng không có gì, chỉ là cứng đầu lắm, cứ thích làm theo ý mình thôi, chẳng chịu nghe sắp xếp của công ty gì cả. Ỷ vào việc mình có công ty phía sau chống lưng lại giàu có nên cậu ta đâu có để hợp đồng vào mắt đâu, làm lớn lên thì cậu ta hủy hợp đồng, cậu ta dư sức đền tiền mà."

"Trời, bây giờ giá trị thương mại của cậu ta cao lắm rồi đó, nếu hủy hợp đồng tiền phải đền nhiều hơn ban đầu kí kết nhiều lắm, vậy mà còn dư sức để cậu ta tung tăng vậy Lưu Vũ rốt cuộc có lai lịch như thế nào mà giàu dữ vậy?"

"Nghe chị nói vậy chắc đúng là có kim chủ chống lưng rồi quá chị?"

"Mà sao ba đứa biết là Lưu Vũ có kim chủ vậy?"

"Cái này..."

"Thật ra tụi em không chắc đâu chị. Sáng nay em thấy biểu ca của cậu ta đến gặp Chủ tịch. Được một lúc thì có Chủ tịch của Bùi thị đến. Mà chị biết danh tiếng của Bùi thị, cho dù WJJW mình có vị trí ông lớn trong giới giải trí thì vẫn chưa bằng một góc của Thế Kỷ nữa. Vậy mà Chủ tịch của tập đoàn Thế Kỷ, cái vị họ Bùi kia, Bùi gì nhỉ?"

"Bùi Dĩ Hằng." - Cô bạn ngồi bên trái tốt bụng nhắc nhở.

"Đúng rồi, Bùi Dĩ Hằng, tụi em thấy tận mắt Bùi tổng kia chạy theo biểu ca của Lưu Vũ, ăn nói khép nép nhỏ nhẹ, trong khi cậu họ Tô kia thì lạnh lùng không quan tâm luôn. Nhìn hai người thân thiết lắm, kiểu vị Tô Kiệt kia đang tức giận gì đó làm Bùi tổng phải dỗ dành í. Tụi em có chụp ảnh nè, chị xem xem giống cặp đôi người giận hờn người dỗ dành không?" - Cô gái đang nói đưa điện thoại cho Long Đan Ny xem mấy bức ảnh mà cô chụp được lúc sáng.

"Thật ra tụi em đâu có chắc, nhưng không khí giữa hai người đó lạ lắm. Chị cũng nghe câu mây tầng nào gặp mây tầng đó mà. Đời nào một Bùi tổng đại danh đỉnh đỉnh lại phải đi ăn nói nhỏ nhẹ, khép nép năn nỉ, dỗ dành một CEO công ty giải trí nhỏ nhoi chứ. Nói hai người đó không có vấn đề gì thì ai mà dám tin."

Long Đan Ny nhìn mấy bức ảnh trong điện thoại, trong đầu hiện lên một suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top