Chương 61: Dẫn rắn ra khỏi hang

Lúc Cố Ngụy trở về phòng, máy sưởi đã được bật hết cỡ, trong phòng ấm áp và thoải mái. Ở trong nhà mình, tất cả người thân đều ở bên cạnh, Lương Húc cũng đã được đón đến dưỡng thương, điều này khiến cho dây thần kinh căng thẳng hơn nửa tháng qua của Cố Ngụy cuối cùng cũng được thả lỏng, người một khi rơi vào trạng thái thư giãn thì rất dễ cảm thấy buồn ngủ, nghe tiếng nước róc rách bên trong, Trần Vũ chắc là đang tắm, phỏng chừng một lát nữa mới ra, cho nên Cố Ngụy liền nằm luôn trên sofa trong phòng, đợi Trần Vũ ra rồi mình vào tắm.

Có lẽ trong khoảng thời gian này áp lực kép của tâm lý và hiện thực đã khiến cho anh quá mệt mỏi, nghe âm thanh quen thuộc trong phòng tắm, chỉ một lúc Cố Ngụy đã ngủ thiếp đi.

Đợi Trần Vũ tắm xong đi ra ngoài, liền nhìn thấy Cố Ngụy đang ngủ trên sofa, mắt hướng vào trong, hai chân co lại, dáng người gầy gò nhìn vừa mệt mỏi vừa khiến cho người ta thương xót.

Cậu bất giác thả nhẹ bước chân, đi đến trước sofa, từ từ ngồi xổm xuống, ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ yên bình của người đó. Chỉ cần nhìn như vậy một lúc, là khóe miệng cậu lại bắt đầu nhếch lên. Đã bao lâu rồi, chỉ cần có người trước mắt tồn tại, cuộc sống này cũng trở nên ấm áp.

Nhìn người nhu thuận như vậy, cậu thật sự rất muốn hôn lên, giống như lần trước ở bệnh viện, chỉ một cái hôn trộm đã khiến cho cậu nhớ đến bây giờ. Nhưng cậu không dám đến quá gần, ở bên nhau nhiều năm, cậu biết Cố Ngụy lúc này ngủ chưa sâu, không thể chạm vào, bằng không một khi tỉnh lại phát hiện mình làm vậy với cậu ấy, không chừng sẽ tức giận nhiều hơn.

Nhìn một lúc, cảm thấy thời gian cũng tương đối rồi, ngủ ở đây quá lâu sẽ không thoải mái, Trần Vũ mới nhẹ nhàng chạm vào cánh tay Cố Ngụy, nhẹ giọng gọi, "Cố Ngụy...Cố Ngụy." Giọng nói và động tác đều rất dịu dàng, như sợ sự lỗ mãng của mình sẽ làm cho tinh linh đang ngủ sợ hãi.

Cố Ngụy ngủ rất nông, chỉ cảm thấy có một giọng nói dịu dàng lặng lẽ xuyên qua hiện thực chảy vào trong mơ. Khi tiếng gọi thứ nhất vang lên, anh vẫn chưa ý thức được hiện thực và mơ đang giao hòa, tận cho đến khi tiếng gọi thứ hai vang lên, kèm theo một cái lắc nhẹ, Cố Ngụy mới có chút tỉnh táo.

Anh mơ mơ màng màng mở mắt, khoảnh khắc mộng cảnh và hiện thực chập lại làm một, anh mới phát hiện thì ra giọng nói trong mơ và giọng nói trong hiện thực đều thuộc về một người.

"Hả?" Quá trình từ mơ màng chuyển sang tỉnh táo, Cố Ngụy chỉ ngơ ngác nhìn người trước mặt, cho dù anh không thể lập tức nhớ ra cậu, nhưng cũng sẽ không cảm thấy sợ hãi, thậm chí anh còn có một loại kích động, muốn cứ như vậy chui vào lòng Trần Vũ, tiếp tục ngủ say.

Nhưng loại kích động này chỉ tồn tại trong giây lát, theo sự trở về của ý thức, sắc mặt Cố Ngụy cũng dần trở nên rõ ràng, anh nhận ra Trần Vũ, sau đó là vô thức né tránh, mượn động tác ôm trán ngồi dậy, kéo giãn khoảng cách quá mức thân mật giữa hai người, ở đó xoa xoa huyệt thái dương.

"Mệt rồi thì đi tắm rồi nghỉ ngơi sớm đi." Giọng nói dịu dàng của Trần Vũ vẫn còn ở đó, cực giống mấy lời ân cần của những người yêu nhau, truyền vào trong tai Cố Ngụy, khiến trái tim vẫn chưa kịp tỉnh táo của anh có một chút bối rối, nhưng rất nhanh đã bị anh đè xuống, tự giễu bản thân, lại nghĩ đến cái vớ vẩn gì rồi.

"Ừm." Tùy ý đáp một tiếng, Cố Ngụy đứng dậy muốn tìm đồ ngủ, lại thấy đồ ngủ được Trần Vũ trực tiếp đưa qua.

Trần Vũ có thể nhìn ra, Cố Ngụy đang có một bụng tâm sự cùng áp lực. Bị một tên sát thủ theo dõi từng ấy năm, đánh cược mạng sống cũng muốn cùng anh đồng quy vu tận, huống chi, càng điều tra sâu, càng có nhiều manh mối lộ ra ngoài, người lần này mà họ phải đối mặt quả thật đáng sợ. Người nhà, bằng hữu, ân tình...chỉ cần không cẩn thận một chút, kết quả chính là vạn kiếp bất phục, đổi thành ai cũng sẽ bất an.

Hiện tại, cách thời hạn bên trên đưa ra càng lúc càng gần, vô hình trung lại tăng thêm cho mọi người một tầng áp lực. Mọi người đều một lòng muốn phá án, đặc biệt là Cố Ngụy, để tìm ra manh mối, trong khoảng thời gian này cậu ấy gần như không được nghỉ ngơi. Chú hai thím hai nói cậu gầy đi rồi, nhưng người gầy đâu chỉ có một mình Trần Vũ, còn cả Cố Ngụy vốn đã gầy gò không bị mọi người phát hiện mà thôi.

Đây cũng là lí do vì sao Trần Vũ rất thương Cố Ngụy, Cố Ngụy không làm gì sai, Cố Ngụy vô tội, nhưng lại bất đắc dĩ bị kéo vào hàng loạt vụ án. Ngoài việc đề phòng bị người ta ám sát, Cố Ngụy còn phải lo cho người nhà, lo cho Lương Húc và lo cho cả Trần Vũ cậu được điều đến để bảo vệ nhân chứng. Một lúc phải lo cho an nguy của từng ấy người, với tính cách của Cố Ngụy, áp lực tâm lý sao có thể không lớn.

Cho nên, trước khi Cố Ngụy bước vào phòng tắm, Trần Vũ ở phía sau anh thấp giọng nói một câu, "Cố Ngụy, tôi ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu."

Cậu muốn cho Cố Ngụy đang bất an một lời hứa, trước khi Cố Ngụy biết Trần Vũ đã yêu mình, trước khi họ chính thức ở cạnh nhau, cậu muốn nói với anh, chỉ cần có Trần Vũ cậu ở đây, sẽ không có việc gì, cậu sẽ không để cho Cố Ngụy xảy ra chuyện, cũng không để cho người nhà anh xảy ra chuyện.

Nhưng Cố Ngụy lúc này lại không hiểu ý cậu, cho rằng Trần Vũ chỉ đơn thuần muốn an ủi mình mà thôi, anh gật gật đầu cảm ơn đối phương rồi xoay người bước vào phòng tắm.

"Thời gian qua, mọi người đều vất vả rồi, nhưng đáng tiếc cho đến bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm được tung tích của sát thủ số 2. Để phá được vụ án càng sớm càng tốt, chúng tôi quyết định sẽ triển khai một loạt hành động."

Ngày Tết nguyên tiêu, từ sáng sớm đội trưởng Từ đã triệu tập tất cả thành viên phụ trách vụ án lần này. Cuộc họp vừa bắt đầu, anh ta liền đi thẳng vào vấn đề chính, thời gian dành cho họ không còn nhiều nữa.

"Điều tôi sắp nói tiếp theo là một bí mật cấp cao, tất cả những người có mặt ở đây đều phải giữ bí mật nghiêm ngặt. Nếu vô tình hoặc cố ý tiết lộ tin tức, nhẹ thì kỉ luật trừ điểm, nặng thì khai trừ cảnh tịch, xử lý theo pháp luật, hi vọng các vị ngồi đây đều ghi nhớ." Bầu không khí nghiêm túc nhất thời hiển lộ.

"Rõ!" Mười mấy giọng nói đồng loạt vang lên, dọa cho lũ chim bên ngoài cửa sổ 'phạch' một tiếng, nháo nhác bay xa.

"Xét thấy tâm thái sát thủ quá giảo hoạt, tổng hợp ý kiến các bên, chúng tôi quyết định sẽ tạo một cái bẫy, để dụ sát thủ ra ngoài."

"Sau đây là bố trí cơ bản của kế hoạch, ngoài bản thân tổ chuyên án và các thành viên có liên quan, chúng tôi còn mời thêm nhân viên viện trợ bên ngoài đến để phối hợp, mau vào đi." Đội trưởng Từ vừa dứt lời, Trần Vũ và Cố Ngụy liền kinh ngạc nhìn thấy, cái tên đang ào ào bước vào, không ai khác, chính là người quen của họ --- Giang Đào?!

Trần Vũ và Cố Ngụy thực sự bị shock, chuyện gì đang xảy ra vậy? Tìm viện trợ tìm đến quán bar rồi?

"Vị này là Giang Đào tiên sinh – cháu trai của thị trưởng, thời gian tới cậu ấy sẽ phối hợp với tổ chuyên án chúng ta dẫn dụ nghi phạm." Tin tức nặng kí thứ hai rơi xuống, nện cho Cố Ngụy choáng váng mất mấy giây.

Trần Vũ lại như có điều suy nghĩ, cháu trai thị trưởng? Lúc mình mới quen cậu ấy, Giang Đào đã tự giới thiệu thế nào? Hình như có nhắc qua một lần, nhưng lúc đó mình cũng không để ý lắm, chỉ đại khái ấn tượng ba mẹ cậu ấy đều là công nhân viên chức, những thứ khác đều bị vứt ra sau đầu, cộng thêm bình thường Giang Đào cũng không diễu võ giương ai, ở đó bày ra bộ dạng phú nhị đại quan nhị đại gì đó, giống như một người trung sản bình thường, rất giỏi kết thân với các bạn học khác.

Thời sinh viên, chẳng ai quan tâm ai là thân phận gì, sau vài năm, tình bạn tự nhiên cũng phát triển. Giang Đào tốt nghiệp xong đại học thì ra ngoài lộn thương trường, sau mấy năm lang bạt, cậu ấy cũng có được một chút danh khí, công tác tiếp thị và tuyên truyền của công ty đều làm rất tốt, có thể coi như một nửa doanh nhân ngôi sao của thành phố An Hàng. Sau này lại mở thêm kinh doanh quán bar, còn cậu và Cố Ngụy thì ở lại học tiếp cao học. Mọi người vẫn giữ liên lạc, thậm chí rất nhiều buổi họp lớp đều được tổ chức ở quán bar của Giang Đào, lâu dần, Giang Đào cũng bị cố định với hình tượng ông chủ quán bar bất cần đời, nếu không ai nhắc, Trần Vũ cũng quên mất, cái tên này còn là quan nhị đại.

Nhưng sự kiện hôm nay đã triệt để kích thích kí ức trước kia, hơn nữa còn để lại ấn tượng sâu sắc.

"Xin chào mọi người, cứ gọi tôi Giang Đào là được rồi." Nói xong, cậu ta còn cố ý nhướng mày, coi như chào hỏi Trần Vũ, Trần Vũ thì giật giật khóe miệng, gật đầu với cậu ta.

Mười giờ sáng hôm nay, Giang Đào sẽ lên website chính thức của công ty và các trang mạng xã hội để công bố tin tức, 9 ngày nữa, cũng chính là lễ tình nhân 14/2, cậu ấy sẽ tổ chức hôn lễ của mình trên sân thượng ngoài trời của khách sạn Chí Ái. Chúng tôi sẽ sắp xếp người tung tin tức ra ngoài chợ đen. Thị trưởng sẽ tham dự với tư cách là chú của Giang Đào còn cục trưởng Trương cũng sẽ đến hiện trường với tư cách khách mời của đám cưới. Chúng tôi sẽ sắp xếp thay thế tất cả khách mời có mặt bằng các thành viên của tổ chuyên án và đội viên cảnh sát hình sự. Mọi người sẽ ngụy trang và tiến hành canh gác nghiêm mật ở mọi ngóc ngách của địa điểm tổ chức, để đảm bảo an toàn cho thị trưởng, cục trưởng Trương, cô dâu chú rể, đồng thời cũng cố gắng hết sức để bắt sống nghi phạm." Đội trưởng Từ đưa ra kế hoạch sơ lược.

"Toàn bộ kế hoạch, chúng ta sẽ phân tổ hành động, điểm thứ nhất cũng là điểm quan trọng nhất, tổ bảo vệ nhân chứng, vẫn do nhóm của Trần Vũ đảm nhiệm, các cậu phải luôn ghi nhớ, tại bất cứ thời điểm nào, bất luận phát sinh chuyện gì, nhiệm vụ quan trọng nhất của các cậu chính là bảo vệ an toàn cho mấy người thị trưởng, đã rõ hay chưa!" Là nhóm người được coi trọng nhất, đội trưởng Từ đã đặt kì vọng rất cao vào họ, trong tương lai họ không chỉ là lá chắn bảo vệ an toàn cho thành phố, mà còn là thanh kiếm sắc đâm vào trái tim của bọn tội phạm. Bây giờ chính là thời điểm để đúc kiếm, đội trưởng Từ sẽ không cho phép nhóm người này có bất cứ biểu hiện nhu nhược hoặc lùi bước nào.

"Rõ!" Âm thanh uy lực, chỉnh tề và vang đội thể hiện rõ sức mạnh của đội ngũ này, đồng thời cũng đáp lại mong đợi của đội trưởng Từ.

Đội trưởng Từ rất hài lòng, những người do chính tay anh ta lựa chọn chưa bao giờ khiến anh ta thất vọng.

"Tốt, tiếp theo tôi sẽ phân công công việc cho mọi người, Trần Vũ, cậu chọn ra 3 người trong đội, bắt đầu từ ngày mai, công tác bảo vệ Cố Ngụy sẽ do Lương Húc và tổ viên khác phụ trách, cậu chuyển qua chỗ thị trưởng, trước khi vụ án được phá, cậu sẽ bảo vệ an toàn đi lại cho thị trưởng."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top