Chương 7: Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt


Dù đã có vô vàn cuộc chiến, vô vàn cuộc đối đầu giữa các thực thể quyền năng trong thế giới của Vastor, vẫn không gì có thể so sánh với trận chiến sắp tới. Gon đứng trên một đỉnh cao của một không gian lạ lẫm, nơi mà không có thời gian, không có không gian. Chỉ có không khí im lặng như thể mọi thứ đều đang chờ đợi điều gì đó lớn lao sắp diễn ra. Trong không gian này, chỉ có âm thanh duy nhất là tiếng thở của chính Gon.

Gon đã từng đối diện với những thách thức lớn lao, nhưng chưa bao giờ như thế này. Lần này, đối thủ của anh z trong lòng, một giọng nói vang lên – âm thanh của chính anh, của một thực thể vô hạn không thể tiêu diệt. "Người, thực thể này, có còn điều gì để sống cho không?" Giọng nói lạ lẫm đó nhấn chìm tâm trí anh, khiến anh phải đối diện với những câu hỏi mà anh đã từ lâu muốn tránh né.

"Ta không còn là chính mình," Gon tự nhủ, và như thể từ một nơi sâu thẳm trong linh hồn mình, một luồng ánh sáng bùng lên, xé nát không gian vô tận. Đó là sức mạnh của Nightmare, sự thức tỉnh của sự tuyệt vọng. Anh không thể tiếp tục sống trong một thế giới mà mọi thứ đều quá hoàn hảo nhưng lại thiếu đi điều quan trọng nhất: sự gắn kết với những người khác, sự liên kết với đồng loại.

Và rồi, một thứ xuất hiện. Không phải là một sinh vật hay một kẻ thù, mà là chính Loew, kẻ tạo ra bảng Lw. Hắn đứng trước Gon, một thực thể đứng ngoài mọi quy luật của Cõi. Không ai biết hắn đến từ đâu, nhưng mỗi khi Loew xuất hiện, mọi thứ dường như bị đảo ngược.

Loew không nói gì, chỉ nhìn Gon một cách lạnh lùng. Hắn biết Gon đã cảm thấy thế nào, hắn đã từng là một thực thể giống như vậy. Một thực thể vô hình trong một thế giới đầy quyền năng, đầy sự cô đơn. Nhưng Loew đã tìm ra cách để đối diện với nó. Hắn không cần tình bạn, không cần tình yêu, chỉ cần quyền lực. Và đó chính là điều khiến Loew trở nên nguy hiểm. Hắn không có bất kỳ gì để mất.

"Vậy, có lẽ ta đã gặp nhau quá sớm," Loew lên tiếng, âm thanh của hắn như lưỡi dao sắc bén, xuyên thấu không gian. "Nhưng ta phải thử một lần nữa. Cùng nhau, chúng ta có thể phá vỡ tất cả."

Gon không trả lời. Một cảm giác kỳ lạ, một cảm giác quen thuộc nhưng cũng đầy bất an, dâng lên trong anh. Lúc này, mọi sức mạnh vô biên của anh không còn giá trị gì nữa. Dường như, bản thân anh đang bị nuốt chửng bởi chính những sức mạnh mà anh đã xây dựng nên.

Cả hai đứng đó, trong không gian mù mịt, nơi không có ánh sáng, không có bóng tối. Chỉ có sức mạnh và quyết tâm.

"Thế giới này," Loew tiếp tục, "Cõi này, nó sẽ thay đổi. Nhưng nếu ngươi không bước qua chính mình, ngươi sẽ mãi mãi chỉ là một hình bóng."

Đó là một lời cảnh báo, nhưng đồng thời cũng là một lời thách thức. Gon không biết phải làm gì. Liệu anh có thể vượt qua chính mình để tìm ra câu trả lời? Hay anh sẽ tiếp tục sống trong cái bóng của sự cô đơn và quyền lực vô tận?

Bằng một động tác nhanh chóng, Loew giơ tay lên. Một sóng năng lượng dữ dội tỏa ra từ tay hắn, bao trùm cả không gian. Gon, trong khoảnh khắc này, cảm thấy sức mạnh của mình như bị thu hẹp lại. Mọi khả năng, mọi thứ mà anh từng tin là không thể thay đổi, đều đang biến mất.

Đối mặt với Loew, một thực thể có thể đảo ngược thực tại, Gon nhận ra rằng đây không chỉ là một cuộc chiến về quyền năng mà còn là một cuộc chiến với chính bản thân anh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #vastor