Vứt rác bừa bãi
Làm văn nghị luận về việc vứt rác bừa bãi
Sống hạnh phúc là giá trị cao nhất mà con người trong xã hội hiện nay đang hướng tới. Và một trong những yếu tố được đánh giá làm cho con người hạnh phúc chính là được sống trong môi trường trong sạch. Nhưng hiện nay, ở bất cứ nơi đâu từ nông thôn cho đến thành thị, chúng ta đi tới đâu cũng có thể bắt gặp cảnh tượng rác thải được vứt bừa bãi trong môi trường. Điều thậm tệ là vứt rác bừa bãi lại là một thói quen xấu của một bộ phận người dân thiếu ý thức vào hành động của mình. Và chính những hành động đó vô tình trở thành một trong những nguyên nhân làm cho môi trường sống của con người bị ô nhiễm nặng nề, và không ai có thể hạnh phúc được trong một môi trường tràn ngập trong rác thải cả.
Không phải tự nhiên mà môi trường của chúng ta bị ô nhiễm, đó chính là hậu quả nặng nề do những hành động dù là vô tình hay hữu ý nhưng lại không suy nghĩ đến hậu quả về sau của chính con người. Từ lâu, môi trường của chúng ta đã gióng lên hồi chuông cảnh báo về những tác hại khôn lường xảy ra do rác thải gây nên. Biểu hiện hằng ngày mà đâu đâu chúng ta cũng có thể bắt gặp đó là những bao nilon lăn lóc ở góc này, những hộp nhựa nằm vật vờ ở xó kia, nào là rác thải sinh hoạt từ các hộ gia đình, các khu chung cư… tràn ngập các con đường, công viên, trường học,… Nguy hiểm hơn thì đa phần rác thải không phải là chất thải có thể tự hủy qua thời gian, mà là chất thải rắn, chất thải nhựa hàng ngàn năm không phân hủy, cộng với mùi hôi khó chịu thu hút ruồi bọ kéo tới sinh sôi nảy nở, nuôi béo những con chuột cống bẩn thỉu to béo. Chúng làm cho môi trường sống mất cảnh quan yên bình sạch đẹp thường thấy, nguồn không khí nặng mùi khó chịu cũng làm chất lượng cuộc sống bị sa sút trầm trọng, thậm chí bây giờ đi ra đường phố dạo thôi cũng trở thành một nỗi sợ không tên bám vào tiềm thức của nhiều người chúng ta. Kèm theo việc môi trường bị ô nhiễm, bệnh tật mới xuất hiện ngày càng nhiều và đang hoành hành con người một cách đáng sợ.Thế giới bước vào cuộc cách mạng khoa học công nghệ, đi cùng với đó là những tiến bộ vượt bậc trong ngành sản xuất công nghiệp, hàng hóa trở nên phong phú và đa dạng, làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên đầy đủ và tiện nghi hơn. Nhưng đi cùng với những tiến bộ đó thì cũng là hàng loạt những chiến tích về phá hủy môi trường do rác thải công nghiệp. Đơn cử là nhà máy Vedan xả thải trực tiếp chất thải chưa qua xử lý xuống sông Thị Vải (Đồng Nai), làm cho nước sông ô nhiễm, sinh thái sông bị phá hủy và hơn thế nữa được biết đến là cả ngôi làng sinh sống với nguồn nước ven sông bị ụng thư gây chấn động xã hội. Hay gần đây nhất mà khi nghĩ tới hậu quả khôn lường của nó mà báo chí đã tốn không ít giấy mực đưa tin. Đó chính là hành động thải chất chải trong quá trình hoạt động sản xuất chưa qua xử lí đổ trực tiếp ra biển của nhà máy fomosa tại Hà Tĩnh. Không ước tính được khối lượng là bao nhiêu nhưng cá chết nổi hết vùng biển biền trung; hoạt động du lịch cũng ngưng hoạt động vì không có khách du lịch. Những người dân sống bằng nghề đánh bắt cá và cung cấp dịch vụ du lịch cũng vì thế mà phải bỏ nghề, hoặc lâu nữa mới có thể tiếp tục công việc làm ăn của mình… những hậu quả nghiệm trọng của việc vứt xả rác bừa bãi biết bao nhiêu mà kể, đã đến lúc hồi chuông cảnh tỉnh cần được phát lên trong trái tim của mỗi người, cần phải thay đổi nhận thức để cứu lấy môi trường. Biết rằng xã hội luôn có con “sâu làm rầu nồi canh”, tuy chỉ là một bộ phận con người cũng đủ làm cả cộng đồng nhân loại phải gánh chịu những hậu quả nặng nề do việc xả rác thải bừa bãi gây nên. Việc xả rác bừa bãi nằm sâu xa trong tiềm thức của mỗi người, nói cho dễ hiểu hơn thì vứt rác bừa bãi trở thành một hành động được lặp đi lặp lại một cách thường xuyên, trở thành một phản xạ vô điều kiện mà người ta làm không cần phải suy nghĩ hay là đắn đo gì. Ví dụ như bịch nilon đựng thức ăn sáng sau khi đã ăn xong được tiện tay vứt xuống đường, cái bịch đó đi đến đâu không phải chuyện của mình mà là chuyện của nó. Hoặc uống xong một chai nước ngọt rồi tự nhiên thả chúng xuống cầu, cống như những chiếc lá khô rụng đầy đường và dĩ nhiên dọn dẹp nó là công việc của lao công… Đơn giản thế thôi, nhưng nếu làm một bài toán đơn giản thì có thể thấy rằng, nếu dân số của Việt Nam là hơn chín mươi triệu dân và tỉ lệ những người chỉ chiếm 1% thôi thì cũng đến cả ngàn người và một ngày họ vứt rác một lần thôi thì… cũng đủ để rác tràn ngập mặt đất. Những hành động xả thải trực tiếp chất thải công nghiệp xuống sông gây ô nhiễm trầm trọng như vậy, tại sao lại có sự cố này xảy ra? Trước hết phải nói đến sự hoa mắt vì lợi ích của một số lãnh đạo cấp cao của các doanh nghiệp, không muốn bỏ chi phí để đầu tư xây dựng hệ thống xử lý thải. Đồng thời có thể nói đến đó là do các chính sách, pháp luật của chính phủ còn lỏng lẻo trong việc kiểm tra và giám sát hoạt động của một vài doanh nghiệp không đúng đắn nên mới xảy ra sự việc xả thải bừa bãi. Chính vì vậy, cần có những biện pháp tích cực hơn nữa để cải thiện môi trường sống của chúng ta, hãy cùng chung tay hành động để làm xanh – sạch – đẹp ngôi nhà chung mà nhân loại đang ở. Hiện nay, lớp trẻ là thế hệ được sự dạy dỗ từ cha mẹ và nhà trường nhất nên đây chính là lớp người sẽ thay đổi được hành động của những người chung quanh bằng chính những hành động tốt đẹp của bản thân chúng ta. Cần đưa những bài học về việc vứt rác bừa bãi gây ra để thêm vào các tiết học ngoài giờ cho học sinh, tổ chức nhiều cuộc thi mang tính tuyên truyền về việc ngừng xả rác, và vận động người thân cùng tham gia. Nhà nước cần có chính sách chặt chẽ hơn trong việc xử lý các đơn vị vi phạm. Bảo vệ môi trường là trách nhiệm không chỉ của mỗi người mà còn là việc của mỗi gia đình và của toàn xã hội nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top