tứ bình việt bắc

Đoạn thơ là lời người ra đi hướng về người dân việt bắc. Lời thơ vẫn ngọt ngào và tha thiết:"2câu đầu"
Lời thơ vẫn là lời nhắn nhủ gợi lên tấm trạng chia tay đầy lưu luyến qua cách sd điệp ngữ"ta về" và cặp đại từ" mình -ta". Người ra đi khơi gợi nỗi nhớ trong lòng người ở lại "mình có nhớ ta" để rồi lại khẳng định nỗi nhớ trong lòng" ta nhớ những hoa cùng người". Điều đó tại nên sự đồng điệu , hòa hợp về cảm xúc của người đi kẻ ở. Nỗi nhớ trong lòng người đi đã được dtả trực tiếp " nhớ hoa cùng người",nhớ thiên nhiên, nhớ con người việt bắc. Nỗi nhớ đàn cài hòa quyện trong lòng người đi. Hai câu thơ đầugợi tả những cảm xúc chia tay và nỗi nhớ thương để 8câu thơ sâu dtả cụ thể nỗi nhớ hòa cùng người. Điều đó tại nên kết cấu độc đáo cho đoạn thơ.
8câu thơ,4cặp câu lục bát :câu6tả cảnh, câu8tả người. Qua đó ta thấy thiên nhiên và con người hài hòa đẹp đã. Thiên nhiên là ko gian là cái phông nền là nổi bật vẻ đẹp của con người và con người làm cho bức tranh thiên nhiên thêm sống động, ấm áp. Bức tranh tứ binh ko được mtả theo trình tự thông thường :xuân, hạ, thu,̀ đông mà có cách kết hợp mới mẻ, phù hơn với cảm xúc bài thơ. Trong mỗi bức tranh, cta vẫn gặp những hình ảnh quen thuộc, thân thương của việt bắc. Đó là núi rừng mênh mông, là những con người lao động bình dị những dưới ngòi bút tài hoa của tố hữu, nó hiện lên đầy ấn tượng, đầy mới mẻ, cảm xúc.
Bức tranh tứ bình được mở ra với ko gian quen thuộc"rừng xanh" dtả ko gian rộng lớn, hùng vĩ của núi rừng việt bắc. Nếu " rừng xanh" là hình ảnh quen thuộc trong thơ thì hình ảnh "hoa chuối đỏ tươi" lại là hình ảnh bình dị, mới lạ, ít xuất hiện trong thơ ca xưa nay. Do đó nó tại cho bức tranh việt bắc một vẻ đẹp độc đáo, ấn tượng. Bức tranh thiên nhiên mùa đông việt bắc hiện lên với cách kết hợp màu sắc hài hòa, nổi bật. Giữa sắc xanh bạt ngàn của muốn vàn cây lá nổi bật lên sắc hòa chối đỏ tươi. Đây là nét chấm phá của người nghệ sĩ yêu thiên nhiên. Sắc hoa chuối đỏ tươi như một ngọn đuốc góp phần xóa đi cái lạnh giá hoàng sơ của núi rừng bởi một màu sắc ấm nóng. Nó khiến cho bức tranh ấm áp, sống động hẳn lên. Bức tranh thiên nhiên ko chỉ được tạo nên từ nét bút tài hoa mà còn được tạo nên từ tâm hồn người nghệ sĩ yêu việt bắc.
Để rồi từ đó tgiả khắc họa hình ảnh con người trong bức tranh thiên nhiên ấy. Giữa 2câu thơ ta thấy có 1 sự hòa hợp về ko gian: rừng xanh- rộng lớn, đèo cao- hùng vĩ. Hình ảnh con người ko được mtả trực tiếp mà chỉ được gợi tả qua những chi tiết đầy tính tạo hình tác động đến sự liên tưởng, tưởng tượng của người đọc để từ đó làm nổi bật hình ảnh con người lao động việt bắc bình dị mà khỏe khoắng. Tgiả còn làm nổi bây tư thế, đáng vóc của con người ko hề nhỏ bé trước thiên nhiên mà lại hiện lên một cách vừa vững vàng, vừa uy nghi. Đó là dáng vẻ của xôn người làm chủ thiên nhiên, làm chủ cuộc đời.
Rừng xanh đã chuyển màu khoác lên mình sắc trắng của hoa mơ. Đó là vẻ đẹp riêng của núi rừng lúc vào xuân. Xuân đến, hoa mơ mở trắng khoác cho núi rừng việt bắc 1 tấm áo thanh khiết tinh khôi. Sắc trắng của hoa mơ bảo phủ núi rừng tạo nên vẻ đẹp tươi mới trẻ trung đầy sức sống, đầy hứa hẹn. Bởi thế màu trắng hòa mơ giúp chi bức tranh việt bắc mở rộng cả về ko gian và tgian.
Giữa thiên nhiên ấy, con người xuất hiện. Vẫn là người lao động việt bắc nhưng ở đây cách mtả của nhà thơ đã khác để phù hợp với cảnh với tình. Nếu trong bức tranh mùa đông, con người nổi bật trong thiên nhiên thì ở đây con người lại hòa hợp tuyệt đối với thiên nhiên. Con người được gắn với những hành động: đàn nón, chuốt gợi lên sự cần mẫn, khéo léo của đôi bàn tay tạo nên sự dịu dàng mềm mại cho bức tranh. Qua đó gợi lên đôi bàn tay vụn đắp cho nghĩa tình cách mạng. Giữ con người và thiên nhiên còn có sự hòa hơn về màu sắc tạo nên gam màu chủ đạo cho cthơ là màu trắng trong dâng mộng mơ. Ở trên có sắc trắng của hoa mơ, ở dưới lại có sắc trắng của chiếc nón, sợi giang tạo nên vẻ đẹp tinh tế, đầy thơ mộng cho bức tranh mùa xuân.
Bức tranh mùa hè việt bắc được gợi tả ấm tượng bởi màu sắc và bởi sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Tiếng ve báo hiệu mùa hè sang ko phải là điều mới trong thơ ca nhưng cách mtả tiếng ve của tố hữu rất riêng tạo ấn tượng cho người đọc. Tiếng ve hòa hợp với màu sắc đặc sỡ để tạo nên bức tranh sôi động. Tất cả điều đó được thể hiện giản dị và sáng tạo với từ "đổ". Tiếng ve ngân vang làm xao động những tán lá rừng và theo đó hoa vàng, nắng vàng từ trên cao đổ xuống khiến cả ko gian ngập ánh sáng, âm thanh và màu sắc qua đó tạo nên một mùa hè lộng lẫy, nhộn nhịp, trẻ trung tràn đầy sức sống.
Bức tranh mùa hè trở nên lãng mạn với sự xuất hiện của cô gái. Từ nhớ ở đầu câu thơ mang đến cho lời thơ âm điêu của cảm xúc. Hình ảnh con người hiện lên đầy thân thương qua cách gọi"cô em gái" gợi lên bao trìu mến yêu thương. Cô gái chỉ có một mình nhưng người đọc lại ko cảm thấy cô đơn bởi cô đang say mê với công việc của mình, bởi tâm hồn cô ̉tràn ngập tiếng ve và xung quanh côăsc vàng lộng lẫy. Vẻ đẹp cải con người đã hòa hợp với thiên nhiên. Cô gái trẻ xuất hiện giữa thiên nhiên mùa hạ đầy sôi động đã tạo nên 1vẻ đẹp tươi trẻ, khó quên. Có lẽ hình sen đó đã trở thành kí ức lãng mạn trong tâm hồn nhà thơ tố hữu.
Rừng thu việt bắc được mtả dưới ánh trăng. Mthu vẫn thường được mtả bằng ánh trăng huyền thoại bởi đó là mùa trắng đẹp nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #vân