1.1. Nhận xét về vị trí đoạn thơ trong cấu tứ chung của bài thơ
Bài thơ có thể coi là một áng trữ tình - chính luận trong đó quan niệm sống của Xuân Diệu được thể hiện vừa khúc chiết, chặt chẽ, vừa rạo rực, đắm say. Theo cấu tứ của bài thơ, có thể nhận ra hệ thống quan điểm nhân sinh tiến bộ của Xuân Diệu: cuộc sống nơi trần thế như một bữa tiệc lớn với vẻ đẹp mơn mởn, non tơ , tràn đầy nhựa sống. Con người sinh ra là để say đắm tận hưởng hương sắc cuộc đời, vậy mà đời người lạo quá ngắn ngủi, thời gian sống của mỗi con người trôi theo hai dongg tuyến tính, một đi không trở lại. Nội dung trên đã thể hiện qua hai đoạn thơ 1,2 của bài thơ. Khi không thể tắt nắng hay buộc gió, không thể cất giữ hương sắc của cuộc đời, cũng không thể kéo dài quỹ thời gian hạn hẹp của đời người,
vậy con người chỉ có một cách duy nhất là phải sống vội vàng, sống toàn thân, toàn ý, sống toàn hồn, đó chính là sự trả cho câu hỏi thứ nhất đặt ra trong áng chính luận - trữ tình khúc chiết mà say đắm này: Vì sao phải sống vội vàng ? Phải sống mãnh kiệt và may mê, sống có ý nghĩa đến từng phút giây, khoảng khắc để được tận hưởng nhiều nhất trong quỹ thời gian ngắn ngủi, để cuọc đời trôi qua không vô nghĩa, phí hoài. Đây cũng là câu trả lời cho vấn đề thứ hai đặt ra trong đoạn cuối của bài thơ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top