Chap 27

Từng bước 1, cô đi từ từ vào sâu hơn. Đến cuối con đường dài hun hút, 1 căn phòng được thắp nến sáng trưng, làm sáng rỡ toàn bộ căn hầm tối tăm
1 luồng ánh sáng mạnh mẽ chiếu sáng 1 chiếc giường bằng đá quý. Debor bước lại gần...
- De...Deby
Chiếc giường lớn, căn phòng sáng trưng cùng tầng hầm tối biến mất. Bên trên là vẻ mặt hoảng hốt của Rita
-Deby, cậu làm sao thế?
- mình...nằm mơ sao?
Hả???? Rita ôm ngực
- cậu...toát nhiều mồ hôi quá
- sao?
Debor quyết định kể tất cả cho Rita
- vậy đó. Đúng lúc mình định nhìn kĩ thì cậu lay mình dậy
Rita tặc lưỡi ra chiều tiếc rẻ, cô đưa tay đánh nhẹ vào gáy cô bạn. Khỉ thật, mồ hôi của mình cũng vã ra như suối rồi. Thật may mắn là cô gái nhỏ chưa có quan sát được gì. Rita chợt hoảng hốt khi nghĩ đến hậu quả của nó. Đợi Debor ngủ say, Rita mới rón rén qua phòng tranh kế bên dùng siêu năng lực kêu gọi cuộc họp kín
Jacob, Michel, Cynus, Vilus cùng Rita ngồi quanh chiếc bàn tròn. Trên mặt ai nấy đều lộ nét mệt mỏi, căng thẳng
- phong ấn sắp hết hiệu lực rồi
- đồng nghĩa với việc Demon sắp thức giấc
1 sự im lặng u ám đáng sợ bao quanh không khí trong phòng
- phải hành động trước. Nếu không ta sợ sẽ không kịp
Nam tước Authur đi từng bước vào phòng
- papa
Jacob giật mình, làm sao ông có thể biết cả bọn đang ở nơi này
- tại sao lại giấu ta?
Quét ánh nhìn qua Jacob, anh rùng mình nhẹ 1 cái
- lâu đài có gián điệp
..................
Cánh cửa khép hờ khẽ mở, ánh trăng chiếu sáng 1 bóng đen đứng trầm ngâm nơi cửa phòng. Tà áo khoác bay phần phật trong gió đêm, đôi mắt sáng chăm chú ngắm bóng hình xinh đẹp của người con gái trong phòng. Cô đang ngủ say, mái tóc dài thả bung chạm xuống đất. Bóng đen bước vào phòng, đưa tay vén mái tóc dài lên. Đôi môi cúi xuống chạm trán cô, thì thầm
- nhớ em quá
Ngón tay dài của người đó nhẹ nhàng ve vuốt khuôn mặt nhỏ, ánh mắt đem theo nhung nhớ, đôi môi mỏng không nhịn được mà nhếch lên, cúi sâu hơn lần tìm đôi môi của người con gái đang say ngủ
- ai?
Rita đứng nơi cửa phòng, rất nhanh di chuyển đến túm lấy cổ áo của người lạ mặt
- Vic
Người kia rốt cuộc mấp máy môi, đưa tay đẩy Rita ra
- sao anh lại ở đây?
- thăm nhóc này
Chiếu tia nhìn đầy yêu thương về phía cô gái nhỏ, Vic bất giác ngây người khi thấy cô thản nhiên chụp lấy ngón tay anh và...mút
- Rita, mình muốn ăn kẹo
Vic suýt xỉu ngay trên sàn nhà, cầm ngón tay anh gọi tên Rita rồi coi nó như kẹo mút sao?
- Deby, đc rồi, buông ra đi
Như 1 chú cún nhỏ, Debor "liều mạng" nhất quyết giật tay Vic lại
- trời ơi, sao cô nhóc này khoẻ dữ ta?
1 tia ái ngại dâng lên trong mắt Rita
- sắp đến nguyệt thực máu rồi
Sao? Vic hơi sững lại
- anh Ken mới lên núi chiêm tinh quan sát chuyển động tinh tú. Vừa họp, anh đã vắng mặt
- tôi có lí do mà
- lí do của anh là đây ak?
Hất tia nhìn về phía cô gái nhỏ, Rita hơi nheo mắt khi thấy anh không ngần ngại ôm đầu Debor đặt lên trên đầu gối mình, tay luồn vào mái tóc dài vuốt nhẹ
- sao? Đừng nói cô nhìn chúng tôi thầm ghen tị nha
- có sao
Rita nhún vai, ngồi xuống giường, đặt đầu cô gái nhỏ xuống gối
- này, cô...
- đừng tưởng bở, chẳng qua, tôi nhớ Vilus thôi
Chỉ 1 cước, Rita nói xong liền đưa chân đạp bay Vic ra xa giường
- biến. Tôi còn phải ngủ, nhất là Deby
- khỏi đuổi, biến liền. Tôi muốn ở chung với Deby, đâu có hứng với cô
Phất vạt áo choàng dài, Vic đi biến vào màn đêm. Trùm chăn cho cô gái nhỏ, Rita bỗng lẩm bẩm
- sắp bắt đầu rồi. Thánh chiến và cuộc chiến hoa hồng
Rita bỗng ôm cô bạn của mình, 1 giọt nước mắt lăn ra khỏi mi. Cuối cùng, chỉ có Deby của cô đau khổ nhất...khi tất cả kết thúc
............
Mặt trời đã lên cao, những tia nắng đầu tiên không sao lọt được vào phòng để đánh thức cô chủ nhỏ của mình dậy
Két
Cánh cửa khẽ mở, 1 cô gái giúp việc nhẹ nhàng đi đến bên cửa sổ kéo 1 ít rèm ra. Vampire chỉ thích ứng được với ánh sáng yếu, nhưng Debor lại vốn mang sức khỏe của con người, cô cần ạnh sáng. Luồng gió xuân thổi vào, lay động tấm rèm, mang theo hơi thở ban mai thuần khiết làm cô gái nhỏ trên chiếc giường lớn mở choàng mắt
- Aaa, oppa...
Ngáp 1 cái thật dài, cô không thèm che miệng mà quay sang kiếm bóng hình ông anh trai yêu quý
- A, xin lỗi đại tiểu thư, tôi...
Ôi, ngại quá, tất cả những cử chỉ không đẹp mắt lúc nãy của cô nằm toàn bộ trong tầm mắt của cô gái này rồi. Thật mất hết hình tượng
.............
- Rita, chán bạn quá. Sao không đánh thức mình dậy chứ?
- nhìn kìa, đáng ghét quá đi. Ngồi xuống măm chút đi. Không sợ bụng biểu tình à
Michel vui vẻ cười với Debor, 1 nụ cười dành cho đứa em gái. Nét tinh nghịch trên môi cô vụt tắt để nụ cười gượng thế chỗ. Nhận ra vẻ mất tự nhiên trên nét mặt cô em gái cưng, Jacob bực mình lừ mắt nhìn Michel làm anh cứ đớ người chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra
- cưng, ngồi kế anh đi
Cynus bỗng thích dằm nát đĩa bánh trong tay, Ken bỗng muốn dùng năng lực bóp nát cánh tay đang kéo cô gái nhỏ lại gần kia, Vic lại muốn giết Jacob cùng Michel bằng ánh mắt. Tất cả biểu hiện của họ đều rơi vào tầm ngắm của Rita
..........
Đã 3 tháng nữa trôi qua kể từ khi Debor theo học ở trường, ngày nào cũng tập luyện khiến cô gái nhỏ thực sự mệt mỏi. Nhất là khi Jacob cùng với Michel vắng bóng suốt. Họ đã trở về thế giới kia mà không thèm nói với cô 1 tiếng. Trong lòng Michel, thực sự cô chẳng có 1 xíu xiu chỗ đứng nào cả
- Deby, em sao thế?
Vic chăm chú nhìn cô gái nhỏ qua cặp mắt tinh anh của mình. Không khó để nhận ra cô bé này đang không hề tập trung chút nào vào bài giảng bất tuyệt của ông thầy
- trốn học không?
Đôi mắt Debor sáng lên, nhưng lại nhanh chóng cụp xuống
- sao thế?
- có được không?
Hất mắt về phía Rita cùng Cynus, Debor lại nhìn Vic dò hỏi
- không
Cô gái nhỏ ỉu xìu, đi chơi mảnh sao?
- đi
Vic nháy mắt, chỉ 1 cái búng tay, nhanh như 1 cái chớp mắt đưa Debor biến mất khỏi lớp học
- sao nhắm tịt mắt vào thế? Mở ra đi
Cô gái nhỏ mở choàng mắt
- anh lôi em như 1 con gấu bông thế
- sorry cưng nha
Vic choàng tay lên vai cô, đầu đặt lên vai cô, ngón tay thon dài vuốt nhẹ cằm cô
- nhìn đi
Woa!!!! Mắt Debor sáng lên, cả 1 rừng sala, rộng lớn gấp mấy lần khu rừng cây trái ở lâu đài. Vài cơn gió thổi qua, lay cho mấy cánh hoa nuối tiếc rời cành
- sao anh biết nơi này?
Vic im lặng, ánh mắt xa xăm dõi theo mấy cánh chim
- tình cờ thôi. Ở đây có 1 truyền thuyết nhé. Muốn nghe không?
Truyền thuyết ak? Sao giống mấy rừng phong lá đỏ của Nhật Bản thế nhỉ. Cô rất thích mấy câu chuyện li kì đó nhé. Càng ngày Vic càng giống Jacob nhỉ
- có 1 thiên thần nhỏ, rất đẹp. Cô ấy có 1 đôi cánh đỏ tinh khiết, 1 làn da tuyết mềm, 1 nhan sắc tuyệt vời. Đặc biệt, cô ấy có 1 đôi mắt xanh, rất sâu và vô cùng cuốn hút...
- thật đẹp, giống mấy nhân vật manga nha
- ukm
Vic cười, ánh mắt long lanh nhìn Debor, nhìn lâu đến mức gần như muốn mình bị hút vào đôi mắt kia. Dường như, anh nhìn thấy 1 cô gái khác trong đôi mắt sâu thẳm của cô
- anh...sao thế, Vic?
Ơ...
Cô gái nhỏ vỗ vỗ vai Vic, anh ôm cô chặt quá, nghẹt thở mất
- này...
Khuôn mặt Vic gần kề, chóp mũi chạm vào mũi cô
Xoẹt
1 thứ gì đó đã bay vút qua, rất nhanh, Debor ngửi thấy mùi máu
- Vic, anh...
Kẹp giữa 2 ngón tay Vic là 1 chiếc lông vũ của thiên nga, 1 bên má anh đang rỉ ra dòng máu nhỏ
- Cynus?
Phốc
- giỏi đấy, Vic
Từ trên cây, Cynus nhảy xuống, ôm Debor vào lòng mình
- dám cúp học, lại dám làm ô uế Deby. Cậu muốn gì hả Vic?
Ken cũng thình lình xuất hiện ngay bên cạnh bọn họ. Tay vung lên, 1 luồng ánh sáng đỏ bay ra nhằm thẳng Vic lao tới
ẦM ẦM...
Mặt đất rung lên, đàn chim vội vã bay hỗn loạn ra khỏi rừng. Debor ngạc nhiên, sắc mặt 3 người con trai thật khủng khiếp. Có sự kinh ngạc, pha lẫn nét bàng hoàng. Chuyện gì đang xảy ra?
- cẩn thận, Deby
Quá muộn, 1 mũi tên vàng đã cắm thẳng vào ngực cô gái nhỏ. Debor yếu ớt ngả ra trong vòng tay Cynus

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top