.:: Ma Tôn cũng muốn biết ::.Tác giả: Thanh Sắc Vũ DựcThể loại: kim bài đề cử, cổ trang, sảng văn, tiên hiệp tu chân, chủ công, cường cường, niên thượng, thanh thuỷ vănSpoil: Bá khí đi tắt đón đầu trực nam Ma tôn công x không giải ý ai liều mạng si tình thầm mến thụKhông uổng tích phân 4 tỷ trên Tấn Giang Trans by Danhuang wattpad luungocbichlinhTình trạng truyện: Hoàn toàn văn - 80 chương + 2 phiên ngoạiTình trạng edit: Bắt đầu 29/02/2020 - Đã hoàn thànhNhân vật: Văn Nhân Ách x Ân Hàn Giang…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…
Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đường ghẹo trai.Không phải chỉ là vì mắc mưa vào trú trong bảo tàng mỹ thuật nên mới sẵn dịp tính nhìn đông cung đồ một cái thôi sao, vậy mà tự dưng lại... chui thẳng vô trong tranh!?Mục Dịch Nhiên : Mỗi người chúng ta, đều đang đóng vai nhân vật trong tranh.Kha Tầm hai mắt sáng rực : Làm sao đi vào đông cung đồ?Mục Dịch Nhiên liếc dài một cái : Nhắm mắt, nằm xuống.…
Tác giả: Điệp Chi Linh Editor & Beta: Góc nhà Blue (echo99 & vanit99).Bìa: npemma.Nguồn: khotangdammy, Tấn Giang.Tình trạng bản gốc: Hoàn chính văn 210 chương+ 17 chương ngoại truyệnTình trạng bản edit: đang lết...Tình trạng beta: loading...Tóm tắt: Đại thần esport xuyên qua thế giới mới.Dàn ý: Sóng vai, dắt tay nhau thực hiện giấc mộng quán quân.CP: bạo lực kết xuất tính cách thẳng thắn chưa bao giờ coi mình là Omega thụ x trầm ổn phúc hắc có chút thận trọng Alpha đội trưởng công.Vai chính: Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc┃Vai phụ: Trình Tinh, Khúc Giang, Tần Nhất Chúc, Lâm Phong⛔ bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, bản edit phi lợi nhuận, vui lòng không reup, repost, chuyển ver.…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Vì một lời hứa mà đau cả đời...Jennie, chị đã tin vào lời em hứa, vậy tại sao lại đau đến thế?!!Jennie, chị buông tay nhé, vốn dĩ em chẳng yêu chị...Rõ ràng năm đó, không nên tin, nhưng chị đã tin.…