#Truyện ngắn :

#Truyện ngắn :

Lưu Gia Hi cô là một sinh viên của Nhạc viện AR một nhạc viện lớn và nổi tiếng của thành phố.

Là một sinh viên ưu tú và có vốn cảm thụ âm nhạc rất tốt chẳn mấy chốc cô được mọi người chú ý đến.. nhưng cô chẳn mải mai đến những lời nịnh hót ngoài miệng kia..

Hằng ngày,cô hay xuống phòng luyện tập thêm của trường để đánh đàn hoặc soạn nhạc,những bản nhạc do chính tay cô viết đều rất hay nhưng cô vẫn thấy nó thíu thíu gì đó.. một điều gì đó mà cô cũng chẳn biết..

Vào một ngày mùa đông se se lạnh cô vẫn đến căn phòng quen thuộc ấy,bên chiếc Piano dường như đã quá đổi thân thuộc kia.. để tập đàn.. và cũng để tìm cho ra điều mà mình vẫn luôn thíu sót.

Những giai điệu du dương trầm bổng được ngân lên.. rất hay và êm tai.

"Quá thíu cảm xúc!"

Giọng một ai đó vang lên..

Lời nói ấy được cất lên khiến cô dừng hẳn tiếng đàn,khẽ xoay người về sau..

Đập vào mắt cô bây giờ là một cậu thanh niên.. dường như nhỏ hơn cô..đang đứng phía ngoài kia

"Ý cậu là gì?"_ Cô khẽ hỏi

"Bài nhạc chị đàn rất hay,thanh điệu cũng như độ vang của âm thanh tất cả dường như rất hoàn hảo.. nhưng riêng chị- Người đàn lại thíu đi cảm xúc đặt vào bài hát.. làm cho bài nhạc trở nên rất vô hồn"

Cô chưa từng bị ai nhắc nhở hay trách cứ về cách đàn của cô cả đây là lần đầu tiên có người nói với cô như thế.

Vừa cảm thấy vui vì có người không a dua nịnh hót nhưng cũng cảm thấy khó chịu vì bị chê trách nên cô khẽ hỏi :

"Vậy liệu cậu có thể chỉ giáo cho tôi không?"_ Lời nói mang vẻ thách thức

"Xin lỗi... tôi không biết đánh đàn"_ Cậu ta nhàn nhạt đáp

Không biết đánh đàn?? Mà lại làm vẻ như mình biết rành lắm mà bày đặt nhận xét cô? Cứ tưởng là đã gặp một người giàu kinh nghiệm nhưng ai ngờ cũng chỉ là một kẻ phá rối.. cô thoáng chút bực mình :

"Ra vậy.. sau này hãy đợi mình biết đánh đàn rồi hãy nhận xét cách chơi đàn của tôi nhé!! Cảm phiền cậu tôi đi trước"_ Cô nhàn nhạt đáp rồi lẳn lặng bỏ đi

Cậu thanh niên cũng chẳn nói gì nhìn theo bóng cô mà khẽ cười nhạt..

Rồi cậu đi đến bên chiếc đàn.. ngồi vào ghế và bắt đầu "học đánh đàn" như lời cô nói...

Cô đang đi về kí túc xá trong cảm giác hậm hực vì bị người khác phá rối thì đã quên bén mất tập sọan nhạc của mình để ở phòng tập.. giờ cô phải quay lại lấy nó..

Vừa quay trở lại phòng tập :

Tai cô liền nghe thấy tiếng Piano thân thuộc,nó là bản nhạc mà cô vừa đàn lúc nãy đây mà nhưng dường như nó rất khác,hoàn toàn khác hẳn thanh điệu của cô.. nó rất "đầy đủ".. cô ngây người đi vào trong...

Bên chiếc đàn Piano là một người con trai đang ngồi,với một phong thái rất thu hút và sức hấp dẫn lạ thường khi chơi nhạc cùng với sự điêu luyện của các ngón tay.. như đang dạo chơi trên từng nốt nhạc.. tạo nên một hình ảnh rất Lãng tử mà tao nhã.

Cảnh tượng ấy khiến cô khẽ rung động..

Quan trọng hơn,cách cậu ta đàn bài hát cô viết rất điêu luyện và cảm xúc dễ dàng dâng trào đến kì lạ..

Cậu ta không ai khác chính là cậu thanh niên "không biết đánh đàn" lúc nảy,nó khiến cô thoáng sững sờ..

Những giai điệu mà cậu ta đàn khiến người nghe thấy đều như lạc vào một thế giới khác... du dương mà trầm ấm- trầm ấm mà cảm xúc..

Cứ thế cô đứng thẫn người trong cái thế giới mới kia cho đến khi bầu không gian trở nên yên tĩnh.. tiếng đàn ngưng hẳn,có tiếng bước chân đi đến chỗ cô :

"Thế nào? Nó khác hẳn cách đánh của chị chứ? Tôi không biết đánh đàn cho lắm"_ Thanh giọng trầm ấm cất lên

Lời nói như mang ẩn ý trêu đùa cô..

Với cách đánh điệu nghệ này thì không thể là người "không biết đánh đàn cho lắm" như lời cậu ta nói.. cô dường như cảm thấy mình còn thua xa mà thoáng hối hận về những lời nói lúc nãy :

".. À.. nó khác.. rất hay.. xin lỗi cậu vì những lời tôi vừa nói lúc nảy.."_ Giọng cô nhẹ đi mà nét mặt khẽ trầm xuống

Nghe cô nói vậy mà cậu ta cười nhẹ mà nói :

"Chị nói đúng mà,tôi vẫn còn 'chưa biết đánh đàn để nhận xét cách chơi của chị mà' phải không,chị Gia Hi?"_ Cậu ta cứ đều đều nói

Hiểu được ý mỉa mai trong lời nói mà cô khẽ nhíu mày nhưng cô vẫn điềm đạm nói lại :

"Tùy cậu.. dù gì tôi cũng đã xin lỗi rồi! Mà sao cậu biết tên tôi?"

"Lưu Gia Hi- sinh viên năm hai khoa Dương cầm. Những thông tin về chị đều được ghi trong bảng 'sinh viên ưu tú" kia kìa còn kèm cả hình"_ Cậu ta đều đều đáp

Cô cũng quên bén mất vụ ấy.. cô đã phản đối việc đưa thông tin mình lên đấy vậy mà nhà trường vẫn kiên quyết.. làm cô nghĩ lại mà vẫn còn hậm hực..

"Ra thế.. vậy cậu là tân sinh viên?"

"Có thể coi là như vậy!"_ Cậu ta khẽ nháy mắt tinh nghịch

Tân sinh viên mà có thể chơi đàn hay như vậy.. quả thật không phải dạng tầm thường.. cô nghĩ thầm.. và nó đã dẫn cô đến một lời đề nghị hết sức bình thường với người cá tính như cô :

"Cậu làm bạn trai chị nhé?"

Cậu ta đơ mặt hẳn trước câu nói của cô..

"Sao thế? Không thích à?"_ Cô vẫn thản nhiên đáp

Thật sự Gia Hi cô đây rất thú vị đối với cậu ta,khẽ cười mà cậu đáp :

"Được thôi! Mong chị chỉ dạy thêm!"

"Đương nhiên.. cậu vẫn còn non lắm! Vậy cậu tên gì?"_ Cô vẫn đều đều mà nói

"Tôi quên nói chị biết.. thật thất lễ quá! Tôi tên Ngạn Vĩ Thiên"_ Cậu đáp

"Ngạn Vĩ Thiên? Tên cậu rất đẹp! Vậy tôi sẽ gọi cậu là Tiểu Vĩ nhé?"

Cậu thoáng ngạc nhiên,vì người khác toàn gọi cậu là Thiên Thiên,tiểu Thiên hay Ngạn Thiên.. chứ chưa ai gọi cậu là tiểu Vĩ bao giờ cả :

"Sao chị lại gọi tôi là "Tiểu Vĩ" nghe như tên con gái vậy!?"_ Cậu thắc mắc hỏi

"Vì tôi thích như vậy.. và cho chúng ta giống chị em hơn ấy mà!"

"Cái gì mà "chị em"? Chẳn phải chị kêu tôi làm bạn trai chị sao?"_ cậu ta  hoảng hốt ra mặt

"Bạn trai nghĩa là bạn là con trai! Do cậu nhỏ hơn tôi nên xưng hô như vậy là đúng rồi? Chứ cậu tưởng tượng gì thế?"

Cậu đơ toàn tập.. nhưng có lẽ cậu cảm thấy khá thú vị với cô gái này rồi :

"Thì ra thế.. được! Cứ gọi tôi bất cứ tên gì chị muốn! Chúng ta sẽ là 'bạn thân' của nhau được chứ?"_ Cậu cười ẩn ý trêu ghẹo

"..Ừa.. thôi tôi lấy tập nhạc và đi đây.. chào cậu,Tiểu Vĩ"

Nói rồi cô đi lại đàn lấy tập nhạc và rời đi..

Bóng cô khuất dần cậu cũng khẽ cười mà nhè nhẹ nói :

"Thật thú vị làm sao! Chắc chắn rồi chị sẽ trở thành bạn gái tôi thôi! Tôi sẽ chinh phục được chị Lưu Gia Hi..."

[ c ò n ] :v
Một chút rảnh rỗi sinh ra nông nổi :v

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top