7. giá trị

30 tháng 7, 2017

đã rất muộn rồi. tôi ngủ thiếp đi và tay tôi nắm tay cậu. đó là ngày đơn giản nhất với đêm tuyệt nhất trong đời tôi.

tôi đã làm việc cả ngày nay rồi. cuối cùng tôi cũng có thể sửa lại chiếc xe. tôi không thể lái chiếc xe có in hình cậu vì mỗi inch trên cơ thể tôi đều run lên mỗi khi tôi bước qua gara.

đã thực sự rất muộn rồi. bóng tối bao vây cả thành phố chỉ còn lại ánh đèn đường chiếu sáng ở vỉa hè yên tĩnh. như thường lệ, tôi đi bộ đến bệnh viện nơi tôi dường như dành nhiều thời gian hơn ở nhà. tôi đã mua túi trái cây vì tôi biết rằng cậu sẽ thức dậy sớm. gió đang hạ nhiệt độ cho mùa hè nóng nực. tiếng huýt sáo mượt của tôi bị gián đoạn bởi một âm thanh của một cậu bạn.

tôi nhìn xung quanh. chắc chắn một cậu bạn tầm tuổi tôi đang quỳ xuống trước một người con gái.

"anh hứa sẽ luôn yêu em và chỉ mình em. sau này và mãi mãi chúng ta sẽ ở bên nhau. chỉ mình anh và em thôi. em chỉ cần nói 'đồng ý'." cô ấy siết chặt tay trong sự phấn khích. mắt cô ấy còn sáng hơn ánh sáng khác xung quanh đây luôn đó. khu vườn này thật rẻ tiền và không có gì lãng mạn, nhưng ở thời điểm này là buổi tối muộn ở khu vườn hình vuông cũ kĩ và cô ấy lại làm cho nó trông đặc biệt làm sao. tại sao tôi lại mỉm cười với họ khi tim tôi đang vỡ ra trăm mảnh? bạn gái tôi đã lừa dối tôi, à khoan... tên cô ấy là gì ấy nhỉ?

tôi đã dành một thời gian dài để suy nghĩ về những gì tôi có thể mua cho 'công chúa mà tôi thương hại'. tôi quyết định mua cho cô ấy một chiếc nhẫn. vì vậy mỗi lần tôi cầm tay cậu, tôi sẽ nghĩ về những tiến bộ mà cậu có thể làm, giống như một chiếc nhẫn tôi mua đại diện cho việc khó khăn tôi đã làm vậy đấy.

tối hôm đó tôi đeo nhẫn vào ngón tay cậu chỉ để cảm thấy cậu có thể di chuyển vài giờ sau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top