✨Đơn 3✨

Beta - er : Scorpio-Capricorn
Khách hàng : hazelwyndiex_

Chào bạn, trước tiên, tôi xin thay mặt UYB_Team cảm ơn vì bạn đã lựa chọn tin tưởng Beta Shop của chúng tôi.

Không dài dòng nữa, chúng ta cùng đi vào chủ đề chính.

Preview :

=> "nàng là ánh dương của màn đêm u tối." Tôi cảm thấy sử dụng "mịt tối" không phù hợp vì chỉ có từ "tối mịt" mà thôi. Vì vậy tôi kiến nghị sửa thành "u tối" khiến câu văn vừa có nghĩa vừa không bị mất vần điệu.

=> "lão nhạc sĩ già ngâm khẽ trong miệng thứ giai điệu nhẹ nhàng không rõ lời, đôi tay gân guốc nhăn nheo của lão lọ mọ lần sờ những phím đàn đen trắng đã sớm được lão khắc sâu vào tâm trí. căn phòng chật chội trong phút chốc bừng sáng bởi một thanh âm du dương sóng sánh như rượu vang, xoa dịu nỗi lòng từ lâu đã cằn cỗi của lão."

=> "evangeline trong phim hoàng tử ếch ạ?"  (Ở đây cậu nên bỏ chứ "í" đi nhé.)

=> "từ ngày em xuất hiện trong cuộc đời jinyoung với nụ cười xinh xắn và chùm bóng bay đủ màu sắc trên chiếc ghế đá màu chàm sần sùi nứt nẻ ở cái công viên cũ kĩ mà gã thường lui tới, căn hộ ám rít mùi thuốc lá trong nhiều năm của gã đã trở nên thoáng đãng hơn nhờ một ô cửa sổ lớn được xây vội vàng bằng những miếng ván gỗ đã mòn vẹt hướng về phía sao hôm.

hay chính là hướng về tình yêu của đời gã.

jinyoung đồ rằng vào cái giây phút em đến với gã, một bàn tay diệu kì của Chúa đã thôi thúc gã gạt hết những tàn thuốc đắng vương vãi trên ga giường và bệ tủ, cũng như quét sạch bốn bản nhạc không tên vô hồn viết trên cái thứ giấy rẻ tiền sớm đã ngả màu ố vàng để thay vào đó cái mùi hăng hăng từ chai nước hoa rẻ tiền gã kiếm được trong siêu thị đợt giảm giá. 

vì em, tất cả đều là vì em, có phải không? 

vì em, mà cái sự nghiệp âm nhạc tồi tàn vốn đã dở dang của gã lại được tiếp bước bằng những đam mê chẳng rõ cội nguồn, vì em, mà những cảm xúc ngọt ngào vốn dĩ hắn chưa từng có lại bất ngờ trỗi dậy, phủ lên cuộc đời màu đen của hắn thứ cảm xúc đê mê đắm say diệu kì.

người ta nói, tình yêu cứu rỗi tâm hồn của những kẻ tội lỗi, tình yêu khiến cho kẻ không biết chữ cũng có thể viết nên những bài thơ tình tuyệt diệu nhất.

còn gã, gã là một tay nhạc sĩ mất đi tâm hồn nghệ thuật lâu năm được hồi sinh nhờ tình yêu."

=> "bởi tia nắng ích kỉ từ chối gã, còn sao hôm, hay chính là em, vẫn luôn mỉm cười sưởi ấm trái tim lạnh lẽo nhiều năm của gã bằng đôi mắt tròn bao chứa cả bầu trời đêm.

đôi mắt em được tạo thành từ những vì tinh tú, phải không em?"

=> "một ngày, khi ánh sao hôm lấp lánh làm đèn soi tỏ bản nhạc gã đang còn dang dở, jinyoung để ý thấy kim jisoo nằm ngủ ở một góc gần đó, đôi chân nuột nà thoải mái duỗi..."

=> "em lớn rồi, cơ thể phổng phao như một thiếu nữ, làn da trắng mịn được ánh trăng làm bừng sáng (ở đây nên dùng ánh trăng sẽ hợp lí hơn, vì ánh sao không sáng quá mức như thế). đôi mắt em lim dim (không có "liu diu" trong từ điển cậu nhé) hờ nhắm, [...] "

=> "... đôi môi mỏng hình trái tim nhỏ nhắn và duyên dáng của em khép hờ, và gã thầm tự nhủ, có lẽ sẽ thật mềm mại và thoải mái khi được đắm chìm trong màu hồng ngọt ngào đó. "

=> "rồi đến khi em vô lực trong đau đớn và nhục nhã, gã nhẹ nhàng ôm em vào lòng, miệng thì thầm 'evangeline'

gã ôm em, ôm em chặt lắm, gã sợ em sẽ rời đi, sợ một ngày kia em sẽ rời xa khỏi gã.

liệu em có rời xa gã mãi mãi không? "

=> "em nào biết gã thương em không chỉ vì đường cong mịn màng nơi thân thể, vì đôi môi non mịn, vì ánh mắt sáng như sao trời hay vì gương mặt xinh xắn như búp bê kia, mà gã còn yêu em, yêu rất nhiều."

=> "jisoo, đơn giản là biến mất. hồn em trôi lạc phương nào, bay xa khỏi vòng tay yêu thương của gã, còn thân xác em xanh xao và vô hồn như chưa từng tồn tại cái gọi là hồn nhiên và vui vẻ. jinyoung đứng im, lặng lẽ như một pho tượng đá, gã đón nhận tin dữ không một giọt nước mắt, vì máu hắn đơn thuần nhỏ giọt ở trong tim.

đau.

jingyoung đau, đau lắm, lần đầu tiên trong đời gã biết thế nào là đau đớn, đau đến tận ruột gan. gã thoi thóp thở như đang hấp hối, nhưng kì diệu làm sao, gã vẫn sống, sống để chứng kiến, sống để chịu đựng sự dày vò trong đau đớn, sống để hứng chịu sự trừng phạt của Chúa Trời.

Chúa trừng phạt gã, vì dám sử dụng cơ thể thuần khiết của một thiên thần cai quản vì tinh tú sao hôm của ngài để thỏa mãn những khát vọng trần tục của bản thân gã. "

=> "đến đôi mắt long lanh ánh nước của em cũng chẳng còn bên jinyoung nữa.
cô đơn
gã cảm thấy cô đơn quá. "

=> "có lẽ em đang ở một nơi rất xa, một nơi có thể che giấu em khỏi hắn, hay như jinyoung tự trấn an bản thân, rằng em chỉ đang đi thăm thú một vùng đất kì bí nào đó, và rồi em sẽ về bên gã sớm thôi, em sẽ trở về với vòng tay gã, có phải như thế không?"

=> "hay em vốn dĩ đã ở trên thiên đàng, còn linh hồn tôi, nhơ nhuốc và bẩn thỉu, từ lâu đã thuộc về địa ngục mất rồi? "

*Lời cuối:
Xuyên suốt tác phẩm, cậu cần chú ý một vài lỗi chính tả, và cách diễn đạt sao cho câu không bị quá dài khiến người đọc bị rối hoặc quá ngắn khiến cho cảm xúc chưa chín tới. Trên đây chỉ là bài beta theo cảm nhận của riêng tôi, một lần nữa cảm ơn cậu đã tin tưởng.

Payment :

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top