Uoc hen hac Giay

Chapter 1: Qu¸ khø

.........

...............

Bầu trời đầy sao như một dải kim tuyến nhẹ nhàg uốn lượn

2 đứa trẻ nằm dài trên bãi cỏ mượt mà. Bé gái chỉ tay lên bầu trời, hét to:

-Tiểu Tinh Vũ! Sao băng kìa!

Cậu bé hào hứng nhìn theo hướng chỉ ngón tay:

-tiểu vi, mau ước đi nào!

Cô bé ngây thơ nhắm chặt mắt.

Chưa kịp ước

Vụt……

Sao băng biến mất

Tiểu Vi oà khóc

-Ứ chịu đâu, sao băng bay đi rồi! bắt đền Tiểu Vũ!

Cậu bé nhìn cô bé, suy nghĩ giây lát bỗng cười, nói:

-Tiểu Vi muốn ước chứ j'?

-ừa! – cô bé phụng phịu gật đầu.

-người xưa thường nói, nếu gấp đc 1000 con hạc giấy, điều ước sẽ trở thành hiện thực

-Thật chứ?

-Thật!- cậu bé gật đầu chắc nịch.

-Vậy….-Cô bé ngập ngừng rồi vui vẻ nói- Nếu Mình gấp đc 1000 con hạc giấy thì Vũ sẽ là ng' thực hiện nhé!

-ña, sao l¹i lµ m×nh?

- V× Vò lµ ng' b¹n th©n th©n th©n nhÊt cña tiÓu Vi trªn ®êi nµy mµk. vò ®ång ý ®i.

-K ®c.

-¬, v× sao?

-K thÝch.

-Huhuhu....- c« bÐ oµ khãc nøc në.

- Sao l¹i khãc? ®õng khãc n÷a mµ...

-høc høc..t¹i...t¹i v× Vò k ®ång ýh víi vi....Vò k thÝch Vi...hu hu hu...

-th«i....th«i ®c...

-ha?

-Vò ®ång ýh víi Vi.

-Oh Year!!! yªu Vò qu¸!!

-VËy Vi ­íc j'?

-õm....vi ¦íc...Vò sÏ lu«n ë bªn Vi..m·i m·i....-C« bÐ ngÈng ®«i m¾t long lanh nh­ h¹t s­¬ng sím mai nh×n cËu, mØm c­êi- ngã¨c tay høa nhÐ.

-õm....

-Nµo!!!

Tõng C¬n giã nhÑ nhµng lïa qua nh÷ng ngãn tay ®an vµo nhau...

TiÕng c­êi Êm ¸p.

......

......

-Tiểu Vũ...Tiểu vũ!

-sao vậy Tiểu Vi?

Cô bé hớt hải chạy đến cạnh cậu bé, Cầm trên tay lọ thuỷ tinh đựng đầy hạc giấy

-Tiểu Vi đã gấp đc 1000 con hạc rồi hả?

Cô bé tinh nghịch lắc đầu.

-K! 500 con thôi!

-Vậy sao đến đây?

-Này Vũ! Ừm....Vi thấy gấp đc 1000 con thì lâu chết đi đc, này này, dổi thành 500 con thôi nhé! Đi đi đi mak! Vũ Nák!

-Hờ hờ! k đc! thế là ăn gian đó!

-Vậy 1 nửa thôi!

-Cũng k nốt.

-Ựa! Tiểu Vũ là ng' thông minh nhất trene đời, là ng' đẹp trai nhất, đáng yêu nhất.........lôbôlôbô.....

-Có ai đi khen ng' khác màk mặt mũi méo xệch như thế k?

-HUHU! Đi mak!

-Không!

******

-Tiểu Vũ! Tiểu Vũ! – cô bé lau mồ hôi chạy hớt hải đến gần cậu.

-Tiểu Vũ, cậu định chuyển nhà ư? Cậu đi đâu?

- Cô là ai?

- Mình đây, Mình! Tiểu Vi đây Màk!

-Cô Cút đi!

- Vũ! Cậu đùa mình phải k? cậu sẽ k đi màk! Phải k? sao cậu laị hỏi mình là ai chứ! K chơi nữa! k chơi nữa đâu!

-Này Cháu! – Người Phụ nữ mặc đồ quản gia hất tay cô đg bám víu lấy Vũ ra, nói – Tiểu Vũ k thể ở đây nưã cháu lùi ra đi, Vũ mất trí nhớ trg 1 vụ tai nạn rồi, cháu tha cho Vũ đi, nó cần làm laị.

Cô bé mặc kệ những lời ng' phụ nữ đó vừa noí, nhìn cậu = đôi mắt đẫm nc, nghẹn ngào, nâng lọ thủy tinh lên:

-Đây là 1000 con hạc màk Vi đã gấp! Vũ! Hãy thực hiện lời hứa đi! Điều ước của Vi là Vũ phải ở lậi, mãi bên cạnh Vi!

-Cô nói lảm nhảm j' vậy? Cút, đừng chạm vào tôi.

Cái hất tay đầy lạnk lùng.

Lọ thủy tinh rơi xuống đất vỡ tan tành.

-VŨ! – Cô bé hét lên, cầm chặt lấy tay cậu.

-Cút đi! Đồ dơ bẩn! Biến!

Cậu bé cáu gắt ủn cô bé

………..Á………..

Bé gái ngã vào những mảnh thủy tinh vừa vỡ

Máu!

MÁU!

………..

…………………

-Con gái àh! Vũ đi rồi!

Ng' mẹ ân cần lại gần cô bé đg thẫn thờ nhìn lọ hạc giấy chỉ còn 1 nửa.

Mẹ ôm nhẹ lấy cô bé, vỗ vào lưng.

-Nếu 2 đứa có duyên nhất định sẽ gặp lại!

Đúng vậy!

Có duyên sẽ có phận.

………..

…………….

-Tiểu Vi!

-Mẹ! Ba….! Hu…hu…hu….

Căn nhà đổ vỡ

Ng' mẹ nằm dưới sàn, máu dính đầy trên mặt!

Đôi tay đỏ thẫm

Ánh mắt mẹ hướng về ng' cha nằm cách đó k xa.

Thứ chất lỏng mặn chát nhẹ nhàng lăn ra từ khóe mắt mẹ.

Thì thào với cô bé đg ngồi run sợ ở xó nhà:

- Tiểu…..Ti…ểu…V…i…

-Con đây!

Cô bé vội vàng bò lại gần

Nứơc mắt như mưa

Đôi tay mẹ toàn máu, run rẩy đưa lên.

Cô bé vội vàng nắm lấy

Mẹ cười yếu ớt, ánh mắt vẫn k rời cha.

- Tiểu Vi àh! Cha….con đi rồi……..

-huhuhu……..-Vi oà khóc!

Nghẹn ngào, bà nói tiếp:

- Mẹ cũng k thể ở lại đc nữa!..........

-không……không….

-Con….phải ngoan nhé…..!

-K đc đâu mẹ ơi! Đừng mẹ ơi!

- Bé Vi….Con….nhất định k đc khóc!

- Huhuhu! Mẹ đừng chết! mẹ k đc đi! Con k cho!

- Con ngoan! Mẹ đi theo cha con đây!

-Đừng! Mẹ! bé Vi ở đây mà! K đc!

-Con hãy sống! Con….phải mạnh mẽ! ko đc khóc!

Bà cố gắng lau những giọt nc mắt cho cô.

Cười!

Thì thào

-Vì….Khóc…là yêú đuôí!

Cách tay mẹ buông thõng.

Và……….

Đôi mắt mẹ k bao giờ mở nưã

Chỉ còn tiếng thét non nớt đầy đau đớn.

-Mẹ….cha…đừng đi!

-Trở laị đi! Đừng bỏ rơi con!

Cô bé 6 tuổi

                                   ************

-Chào mừng vi đến cô nhi viện!- Cô giáo tươi cười đón cô bé rùi quay sang nói với cả lớp:

-Nào các em ! từ hôm nay bạn Ân Vi sẽ là 1 phần của đại gia đình chúng ta.

- khiếp con nhỏ đó xấu tệ!

- Vào đây chắc bố mẹ nó chết rùi!

-Ê mày, bó mẹ mày chết như thế nào? kể nghe coi!

- Tránh xa tụi tao ra!

-Cút đi!

-Biến!.....

- Ha Ha Ha! chắc bố mẹ mày làm điều xấu ms chết nên k dám kể chứ j?

- Nhốt nó vào!

.....Rầm....

-Thả tôi ra! thả ra!....

-mày cứ từ từ hưởng thụ trong đó nha!

-Mày chết đi

- Ha ha ha ha

                                ..............

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: