30 Tết - Ngày Giao Thừa.
Nhật ký 7 ngày cùng Jwehope lạc trôi ở Việt Nam.
Tập 3.
(Làm nhảm từ tác giả: Khuyến khích các bạn hãy vừa mở bài Zero o'clock vừa đọc chap này để có thể dễ nắm bắt được tâm trạng các nhân vật trong chap. Mình sẽ để link ở trên hoặc các bạn có thể mở bằng những ứng dụng khác như Spotify, Youtube hoặc ZingMP3...)
_____________
Ò ó o oooooooooooo....
Từ tờ mờ sáng, Phương và Long kéo tôi đi lên rẫy nhà. Nhà Phương có truyền thống trồng chè xanh, nên sáng nay cả hai rủ nhau lên rẫy hái lộc cuối năm. Tôi cũng chưa bao giờ thấy cây chè nên cũng tò mò lê tấm thân lười nhác đi theo. Và thế là trên đường làng đầy sỏi đá, có 3 anh em rồng rắn nối đuôi nhau, tiếng cười nói ríu rít vang trời.
Mùa xuân đã về rồi nhưng ở vùng núi, trời vẫn mịt mù mây và gió lạnh. Thỉnh thoảng có mưa phùn lất phất rơi, làm tôi cứ nghĩ đó là tuyết. Phương thích nhìn mưa rơi lắm, nhìn Phương xoay xoay giữa bầu trời trông như một nàng công chúa nhỏ. Giờ này ở Hàn Quốc tuyết chắc cũng phủ trắng xoá rồi, tự nhiên tôi thấy nhớ đám vịt DTS của Namjoonie. Bất ngờ với suy nghĩ đó, tôi bật cười. Ước gì có mọi người ở đây nhỉ.
Mới xa nhau có 3 ngày mà nhớ ghê.
"Anh Hoseok nhớ Bangtan ạ?" Long hỏi.
"Ừ, sao em biết?" Tôi ngạc nhiên.
"Khi nhớ một người nào đó thì cơ mặt anh sẽ biến đổi. Và khi anh cười thì chắc là anh đang nhớ tới kỉ niệm đẹp hoặc người nào đó anh rất yêu thương. Dựa vào đó thì em đoán mò thôi :>>"
"Ồ, daebak thật đó." Tôi trầm trồ. (Tại thích chữ daebak nên ghi tiếng Hàn luôn cho zui :>>)
"Anh hai thật sự rất giỏi trong việc đọc tâm trạng người khác đó. Anh nhìn ảnh ít nói vậy thôi chứ anh hai là niềm tự hào của cả nhà."
"Con nhỏ này", vừa cười Long đưa tay lên cốc đầu nhỏ em của mình. Phương la "ối" một tiếng, rồi đưa hai tay lên xoa đầu. "Anh hai kì cục quá."
"Sao đấy?"
"Không có gì đâu ạ." Long quay sang bảo tôi, rồi lườm em gái, "Kệ anh."
_________________
Thời tiết tuy hơi se lạnh nhưng rất phù hợp để chụp những bức ảnh đẹp, chẳng mấy chốc mà ảnh đã chiếm gần hết dung lượng máy rồi. Chúng tôi đã cùng chụp ảnh cho nhau, nhưng mà hầu hết là chụp ảnh cây chè và bình minh lên. Ở đây, tôi cũng được tìm hiểu thêm về thứ cây làm ra nước trà truyền thống ở Việt Nam, hương vị rất khác so với Hàn Quốc, đậm vị và thơm. Mưa mùa xuân rơi xuống, cây cũng bắt đầu trổ những mầm non xanh mơn mởn, thứ màu xanh dịu mắt đó trải rộng trên những ngọn đồi nơi đây. Những hạt sương đậu trên lá, ánh mặt trời yếu ớt chiếu ngang qua tạo nên những chiếc cầu vồng bé tí ti. Tôi cảm thấy nơi đây bình yên đến lạ, thoải mái và có chút gì đó luyến tiếc.
Cảm giác như khi một người con xa xứ bỗng trở về quê nhà vậy.
Sau đó chúng tôi đi chợ. Chợ ở tận dưới chân núi nên việc di chuyển mất khá nhiều thời gian, nhưng chẳng hề nhàm chán chút nào khi có hai con người cứ thích hát ngân nga mấy bài hát của Bangtan bên cạnh. Tất nhiên tôi cũng có hoà giọng vào chút chút, nghe ba tông giọng chẳng ăn nhập gì với nhau (chứ đừng nói là lời) giống như một bầy vịt đang gào thét giữa chợ vậy.
Nhưng mà zui :>>
Phương bảo đi chợ Tết là một truyền thống rất đặc biệt của người Việt Nam, đặc biệt là chợ vào ngày giao thừa. Người ta tất tả nối đuôi nhau, nào là gà, bò, cá, người dân vào lựa, cân rồi chốt đơn, nhanh gọn lẹ. Nào là cây đào, cây mai, nhiều loại cây khác nhau lắm, có cây có quả màu cam giống như quýt anh Yoongi thích ăn, nhưng hoá ra đó chỉ là một loài cây thuộc họ nhà quýt và khá độc do bỏ thuốc cho nhanh ra quả (nói thiệt, nghe hai đứa nhỏ nói xong tôi vội vàng đổ trong túi áo ra mấy quả mới hái trộm về định khoe anh Yoongi :>>). Mặc dù trời se lạnh nhưng không khí ở đây vẫn náo nhiệt, nhộn nhịp và ấm cúng đúng chuẩn ngày tết.
Cả hai dẫn tôi vào một con ngõ hẹp, nên đất trải xi măng và ẩm ướt. Cuối con ngõ dần xuất hiện một ngôi nhà nhỏ, sơn màu xanh nhạt, nhìn như muốn ẩn mình trong cả bầu trời. Trên hiên nhà, một cụ bà có vẻ lớn tuổi cùng một cậu nhóc đang ngồi giữa một đống lá lớn. Long đẩy cửa vào, tiếng "kít" chói tai vang lên cùng với tiếng mở ra của cánh cổng. Chúng tôi tiến vào trong.
Long trò chuyện cùng với người trong nhà, trong khi đó Phương phiên dịch cho tôi hiểu những điều họ đang làm, thỉnh thoảng quay sang nói chuyện với bà cụ và cậu nhóc đấy.
"Vào ngày Tết, người Việt Nam sẽ làm một món bánh đặc biệt là bánh chưng và bánh dày. Bánh chưng hình vuông tượng trưng cho đất, bánh dày hình tròn trượng trưng cho trời. Còn đậu xanh, nếp và mỡ là công lao do con người tạo ra để cầu mong cho năm tiếp đến an lên làm ra và mùa màng bội thu đấy. Ngày nay người ta không còn làm bánh dày nhiều, chủ yếu là bánh tét, nhưng mà ngon là được." Phương cười, rồi chỉ tay về phía Long đang gói bánh, "Anh có muốn gói thử không?"
Tôi vụng về gói thử một đòn bánh nhỏ, lá chuối xanh bên ngoài, lớp nếp và đậu xanh cùng thịt heo làm nhân. Mới đầu thì khó gói, nếp và đậu cứ chực chờ thứ lá chuối mỏng manh ấy rách để tràn hết ra ngoài. Nhưng mà gói nhiều cũng thành quen, chẳng mấy chốc mà những đòn bánh chứ chất chồng lên cao mãi, rồi hoàn thành. Bánh sau khi gói được bỏ ở trong một cái nồi nước lớn, nấu bằng củi than đợi khoảng nửa ngày là chín. Sau khi hoàn thành cũng đã giữa trưa, mọi người cùng nhau thưởng thức một bữa cơm đạm bạc, nhưng do đói nên ai cũng thấy ngon. Cụ bà rất vui khi thấy chúng tôi ở lại ăn, và dặn chúng tôi ở lại nghỉ trưa, chiều rồi về. Nằm trên chiếc võng đu dưới bóng râm của hai cây cổ thụ lớn, nghe tiếng chim ríu rít trên đầu mình, tôi mệt mỏi thiếp đi lúc nào không hay.
____________________
Sau bữa cơm tối, mọi người quây quần ở phòng khách trò chuyện nhân sinh, riêng ba anh em ngồi chơi xì dách. Tiếng điện thoại vang tinh tinh bên cạnh, tôi cầm lên xem. "Này Haili, hình như Jimin với anh Jin bị phát hiện rồi."
"Thật chứ? Để em đi xem thử." Phương nói, chạy ù vào phòng lấy điện thoại trong khi tôi và Long chụm đầu vào xem. Có một bạn fan đăng trên Twitter một tấm ảnh khá mờ, nhưng nhìn kĩ thì rõ ràng đó là Jin, anh hình như đang... mua kem hả? Tôi và Long nhìn nhau, rồi cùng bật cười thành tiếng. Đúng là Eat Jin có khác.
"Anh biết lý do tại sao anh Jimin bị phát hiện không?" Phương vừa lướt Twitter hỏi.
"Sao vậy?"
"Ảnh mặc merch của ảnh ra ngoài đường :>> Mấy chị ARMY thấy tưởng fanboy nên lại xem, ai ngờ gặp Jimin đâu. Nghe bạn ấy kể lại thì lúc đó bạn ARMY đã sốc đến mức làm vỡ cái điện thoại đó."
"Trời đất ơi hai cái con người này." Không thể nào nhịn nổi cười mà, chưa gì đã có người thua cuộc rồi.
Giao thừa tiếp tục với hội những con người tệ nạn (đúng là người Việt Nam chơi bài giỏi thật, hai anh em cứ chờ tôi ra heo để chặt thôi :>>>) - đến 9h30, tôi rời sòng bạc, 10h ở Việt Nam chính là giao thừa của Hàn Quốc, tôi muốn gọi điện về cho gia đình và gửi lời chúc mừng năm mới đến các tiền bối và bạn bè. Group chat Bangtan thì lúc nào cũng xôm tụ cả, nhìn qua thì thấy Jimin và Taehyung đang nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng Kookie có nhắn 1 2 câu xen vào.
Điện thoại vang lên ting ting, rồi rung lên một cái.
"Chào ba mẹ, chị hai."
"Hoseokie, chào con."
Tôi đã đón Năm mới cùng với gia đình - nhưng qua màn ảnh nhỏ. Nhưng kì lạ thay, tôi không thấy buồn. Tôi chỉ cảm thấy rời đi là một lựa chọn đúng đắn, trong người tôi mấy ngày nay chỉ toàn là rộn ràng và háo hức. Tôi cảm thấy bản thân mình như được thay đổi và làm mới, tinh thần cũng thoải mái hơn, yêu đời hơn nhờ được tắm mình trong thiên nhiên và thư giãn vì rũ bỏ những lo lắng suy tư trong đầu.
Hóa ra chuyến đi này không tồi tệ như tôi đã tưởng tượng.
"Hobi ơi, xong chưa? Sắp giao thừa rồi đó!!"
"Anh ra ngay đâyyyy."
__________________
"Em sẽ dạy anh đón giao thừa theo cách của ARMY." Phương nói. "Anh sẽ khó mà có cơ hội lần thứ hai được đón theo cách này đấy."
"Cách của ARMY? Ý em là sao?" Tôi không hiểu.
"Anh nhớ bài Zero o'clock chứ? Nếu anh nghe bài "Zero o'clock" vào ngày 31 tháng 12 lúc 11:58:37, anh sẽ kết thúc năm cũ với câu hát của Taehyung "Khi kim phút và kim giây tương phùng, cả thế giới ngừng lại trong một khoảnh khắc" và anh sẽ bắt đầu năm mới với câu hát của Jimin "và bạn sẽ hạnh phúc."
"Thật sao? Bây giờ anh mới biết luôn đấy." Tôi trầm trồ.
"Thật sự? Em còn nghĩ đó là ý đồ của Bangtan cơ."
"Anh có tham gia hát bài này đâu, bài này của vocal line mà :>>"
"Thôi là em sai ạ, xin lỗi được chưa." Phương hờn dỗi quay đi để che giấu sự QUÊ của mình. Long với lấy cái điều khiển TV, nhập vào tìm kiếm Youtube "Zero o'clock."
Giọng hát của các thành viên vang lên, y hệt như trong trí nhớ.
그런 날 있잖아
Có những ngày như thế
이유 없이 슬픈 날
Những ngày buồn chẳng hề biết lý do
...
생각해봐 내 잘못이었을까?
'Liệu đó là lỗi của mình chăng?'
"Thật sự, nhạc của Bangtan an ủi mọi người rất nhiều đó." Long nói. "Những lúc như thế này chỉ muốn nghe và chờ nhạc của các anh thấm vào trong lòng mình thôi. Đó là lý do mà Bangtan có rất nhiều fan, mọi người đều là những kẻ bị tổn thương cần nơi nương tựa và các anh chính là nơi lý lưởng để fan dựa vào mỗi khi tuyệt vọng."
어지러운 밤 문득 시곌 봐
Đêm hỗn loạn quay cuồng, bất giác tôi nhìn đồng hồ
곧 열두시
Đã gần 12 giờ rồi.
"Chính tụi anh cũng là những kẻ bị tổn thương và trút tâm tư mình qua những nốt nhạc thôi. Bọn anh cũng nghĩ, sẽ như thế nào nếu hai con người cô độc tìm đến nhau? Anh cũng chẳng thể biết được, nhưng anh muốn đem lại niềm vui, sự cảm thông và chia sẻ đến cho mọi người, đặc biệt là fan. Đó là mục đích mà âm nhạc của Bangtan hướng đến."
뭔가 달라질까?
Điều gì đó sẽ đổi khác chứ?
그런 건 아닐 거야
Sẽ không như thế đâu
그래도 이 하루가 끝나잖아
Dù vậy cũng chẳng phải ngày hôm nay đã kết thúc rồi sao?
초침과 분침이 겹칠 때
Khi kim phút và kim giây tương phùng
세상은 아주 잠깐 숨을 참아
Cả thế giới như ngừng lại trong một khoảnh khắc.
Zero o'clock.
Tiếng pháo hoa vang lên, khuấy động khoảng không gian tĩnh lặng vốn có của thời khăc giao thừa. Ngoài đường, người ta đang cúng đầu năm. Chúng tôi mở cửa chạy ào ra ngoài sân, vội vã lấp đầy phổi bằng không khí của năm mới, thứ không khí mát lạnh và sạch sẽ.
Tiếng nhạc vẫn văng vẳng bên tai.
And you gonna be happy
Và bạn sẽ hạnh phúc thôi mà
And you gonna be happy
Bạn sẽ sớm tìm thấy hạnh phúc của chính mình thôi mà
막 내려앉은 저 눈처럼
Tựa bông tuyết vừa rơi xuống kìa
숨을 쉬자 처음처럼
Hãy hít thở như lần đầu tiên
And you gonna be happy
An vui sẽ đến với cậu thôi mà
And you gonna be happy
Niềm vui sẽ đến tìm cậu nhanh thôi mà
Turn this all around
Xoay hết một vòng tròn
모든 게 새로운 zero o'clock
Tất cả đều trở nên mới mẻ vào khoảnh khắc 0 giờ sáng.
______________________
Đoạn nhạc có tham khảo vietsub ca khúc "Zero o'clock" từ kênh youtube Young Forever.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top