Typhoon
Đây là theo cảm nhận của bản thân tớ về nhân vật Typhoon. Tớ đã xem ít nhất 5 lần để có được cách nhìn mà tớ cho là khá khách quan.
Ban đầu khi xem Star in my mind thì tớ khá ấn tượng với nhân vật này. Có thể là tớ đã dành thời gian trước đó để đọc truyện nên cái nhìn của tớ khách quan hơn một chút.
Nói sao nhỉ, nhân vật Typhoon này được tác giả xây dựng một cách khá hoàn hảo, từ vẻ ngoài, đến các tiểu tiết rất nhỏ cũng được chăm chút kĩ lưỡng. Typhoon là một sinh viên theo học bác sĩ đa khoa, đây là một ngành học mang tính khá đặc thù, khá nặng về kiến thức cũng như thực hành. Nếu ai có người quen học bác sĩ đa khoa thì biết kiến thức của ngành này nó rộng như thế nào. Rồi hết việc học kiến thức bộ môn, kiến thức chuyên ngành, rồi việc đi thực hành theo từng khoa, viết bệnh án.
Typhoon được xây dựng là người khá thân thiện, hòa đồng bằng việc có thể cảm nhận nhân vật này là người đầu tiên chủ động bắt chuyện với Daonuea sau khi Daonuea ngồi về chỗ của mình. Và sau đó chính Typhoon là người giới thiệu Daonuea với hội bạn gồm Sean, Maitee và Khabkluen. Nếu để ý kỹ sẽ thấy, ở mỗi cảnh quay của các tập, trên môi của Typhoon luôn xuất hiện một nụ cười. Dù là xảy ra chuyện gì đi nữa thì cậu ấy vẫn luôn lạc qua, vui vẻ với những gì mình đã và dang trải qua.
Typhoon cũng là người ấm áp.
Điều đó được tớ cảm nhận qua việc cậu ấy chủ động muốn được đổi giường với Daonuea ngay sau khi thấy Dao bị cộc đầu vào giường do chưa quen với việc nằm giường tầng dưới. Và việc cậu ấy hỏi và muốn chờ Daonuea cùng về, sau khi biết Dao ở lại cậu ấy còn nhắc nhở việc phòng không có ai ngoài Dao ở lại.
Typhoon cũng là người đầu tiên chạy ra đỡ Dao khi thấy cậu xuất hiện ở cửa phòng và nhìn cậu ấy căng thẳng rồi hỏi Dao liên tục nhiều tới mức Dao không kịp trả lời và chỉ cười trừ nhắc cậu. Khi thấy Dao nói mình ổn, không sao hết, có thể tự làm được thì lúc này Typhoon mới buông tay đang đỡ Dao của mình ra.
Typhoon là người duy nhất nói rằng Dao sẽ không có chỗ nằm để ngủ nếu Maitee không chịu ra khỏi giường của Dao. Cậu ấy nhất quyết đuổi Maitee cho mãi đến khi Sean nói không sao, cứ để Maitee nằm đó cũng được.
Typhoon cũng chủ động hỏi xem Daonuea có uống rượu được không, hôm sau có phải đi học không để cậu gọi dậy. Mãi đến lúc Daonuea nói rằng hôm sau mình học ca chiều thì Typhoon mới yên tâm, ngồi ngoan ngoãn nhìn Dao uống. Cái ánh mắt đó mà Typhoon nhìn Dao ở cả tập 3 của SIMM hay các 2 tập Our sky thì mình đều mê, đều bị lụy nó. Thật sự ấy.
Thật ra còn rất nhiều chi tiết nhỉ nhỏ như vậy mình muốn chỉ ra, phân tích thêm cho mọi người nhưng hiện tại thì mình lại khá bí từ ngữ để có thể diễn đạt được hết ý mà mình đang suy nghĩ ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top