Oneshot

1

Nông Yến Bình nói với Cao Tuyết Dật: "Chị cảm thấy Lâm Thư Tình có chuyện gạt chị"

Cao Tuyết Dật tuân theo nguyên tắc có dưa không ăn thì phí nói: "Sao chị biết được? Nói chi tiết đi nào"

Nông Yến Bình nói: "Mỗi tháng en ấy đều có hai ba ngày không gặp chị"

Cao Tuyết Dật một ngụm trà sữa phun xa nửa mét, thế giới của tiểu tình lữ nàng không hiểu, cũng không muốn hiểu: "Cái này không phải rất bình thường sao?"

Cao Tuyết Dật nói: "Tiểu Tình cậu ấy luôn có một số chuyện của riêng mình phải làm đi?"

"Hơn nữa, cho dù không có chuyện gì khác, quê Tiểu Tình người ta là Phúc Kiến, Phúc Kiến có nhiều ngày lễ truyền thống như vậy, chị không cho người ta về à"

Nông Yến Bình biết, nhưng là: "Phúc Kiến có cái truyền thống ngày lễ gì mà một tháng tổ chức một lần?"

Cao Tuyết Dật la ó: "... A"

2

Nông Yến Bình cùng Cao Tuyết Dật hàn huyên hai giờ, lúc trở về ngẫm lại không thể cứ như vậy quên đi, quay đầu đi đến nhà Lâm Thư Tình bắt người.

Lâm Thư Tình ở căn hộ, mỗi nhà đều là khóa mật mã. Nông Yến Bình trước đây đã tới nhà cô rất nhiều lần, một chuỗi con số thuộc lòng, quả thực là ngựa quen đường cũ.

Nông Yến Bình mở cửa, đi vào liền hô: "Lâm Thư Tình"

Cửa phòng ngủ vang lên một tiếng, Nông Yến Bình đuổi theo, Lâm Thư Tình trốn ở bên trong, thất kinh: " Nãi Bình sao chị tới cũng không nói với em một tiếng a?"

"Làm sao vậy, bạn gái em nhớ em, tới tìm em còn muốn gọi điện thoại trước sao?"

Lâm Thư Tình ủy khuất nói: "Không phải"

"Chị có thể nói trước với em, em có thể dọn dẹp nhà cửa một chút mà."

Nông Yến Bình quay đầu nhìn phòng khách bên ngoài, rất sạch sẽ

"Bình thường khi chị đến nhà em cũng không thấy em dọn dẹp, sao bây giờ lại muốn dọn?"

Cô đã nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất: "Hay là nói, trong phòng ngủ của em hiện tại có thứ gì chị không thể nhìn thấy sao?"

Lâm Thư Tình nghe giọng nói, cảm giác sợ muốn khóc: "Em không có ý này"

Nông Yến Bình nói: "Vậy en mở cửa ra!"

"Không!"

Nông Yến Bình mặc kệ cô có mở hay không, dùng sức vặn tay nắm cửa liền đi vào, Lâm Thư Tình sợ tới mức trong phòng khóc thành tiếng.

Đẩy cửa đi vào, trong phòng ngủ chỉ có một mình Lâm Thư Tình đứng.

Được, coi như cô thành thật, không có giấu phụ nữ trong nhà.

Nông Yến Bình lại nhìn, lại hoảng sợ, Lâm Thư Tình đứng lau nước mắt, đỉnh đầu trống rỗng mọc thêm hai cái lỗ tai nhỏ, sau lưng có một cái đuôi cụp xuống, điên cuồng lắc lư.

3

Lâm Thư Tình ủy khuất quỳ gối trên bàn giặt, vừa lau nước mắt vừa nói tiền căn hậu quả với Nông Yến Bình.

Ngay từ đầu còn phải ngược dòng đến đêm sinh nhật mười tám tuổi của cô.

Lâm Thư Tình biết mình đã trưởng thành, vung tay lên, mời bạn bè chạy đến KTV tốt nhất trong thành phố hát ca khúc thiếu nhi cả đêm, sáng sớm ngày hôm sau trở về như thế nào cũng không biết, dù sao từ trong chăn duỗi lưng một cái, lại gãi gãi đầu, liền sờ đến đỉnh đầu mọc ra hai cái lỗ tai.Em gái Lâm Đa Gia đi vào gọi cô, vừa nhìn đỉnh đầu Lâm Thư Tình có tai, sau lưng có đuôi, lúc này đi ra ngoài gọi mẹ muốn báo cảnh sát bắt Lâm Thư Tình lại.

Lâm Thư Tình vô năng cuồng nộ: "Bình thường chị cưng chiều em vô ích rồi Lâm Đa Gia!"

Đương nhiên cuối cùng cũng không báo cảnh sát, mẹ vừa thấy Lâm Thư Tình như vậy, lúc này quyết định phổ cập kiến thức với các cô.

Ai, nói tới nói lui, kỳ thật vẫn là chuyện thú hóa người.

Cả nhà các nàng đều là thú hóa người, mẹ nàng là báo tuyết, cha nàng là gấu bắc cực, trên thế giới này ngoại trừ nhân loại bình thường ra còn một loại người khác là thú hóa người.

Thú hóa người trước mười tám tuổi đều cùng người bình thường không khác, sau mười tám tuổi sẽ trải qua một lần thú hóa kỳ, mọc ra cùng mình tương tự động vật đặc thù, đạt được chúng nó lực lượng. Ví dụ như là diều hâu thì thị lực đặc biệt tốt, là mèo thì tính dẻo dai đặc biệt tốt.

Thú hóa kỳ mỗi tháng liền một lần, qua hai ba ngày tự nhiên biến mất, năng lực nhưng là vĩnh viễn đi theo các nàng.
Việc này bây giờ còn không có quảng cáo rộng rãi, bởi vì tất cả mọi người cảm thấy làm thú hóa người vẫn phải cẩn thận một chút, tựa như cá mập ca sát vách nhà Lâm Thư Tình, vẫn luôn lo lắng mình bị người ta vây bắt.

Lâm Thư Tình ngược lại không sợ Nông Yến Bình sợ nàng, nàng chính là sợ Nông Yến Bình biết nàng là người thú hóa thì không cần nàng, sợ Nông Yến Bình cảm thấy nàng ghê tởm.

Nông Yến Bình thấy nàng như vậy, cũng không tốt tức giận, sờ sờ mũi của mình lại sờ sờ cổ, nửa ngày hỏi nàng: "Vậy em là, động vật gì a?"

Lâm Thư Tình nói: "Chó Phốc sóc"

Nông Yến Bình trầm mặc một lát, không biết nên nói gì.

Lâm Thư Tình cúi đầu, lỗ tai trên đỉnh đầu cũng cúi xuống, chỉ có cái đuôi còn theo tiếng Nông Yến Bình lắc lư.

Nông Yến Bình sờ sờ mặt nói " chó Phốc sóc a"

Lâm Thư Tình gật đầu như giã tỏi: "Phốc sóc"

Nông Yến Bình nghĩ đến lời Lâm Thư Tình nói với cô: "Mẹ em là báo tuyết, bố em là gấu Bắc Cực...... đúng không?!"

Lâm Thư Tình tiếp tục gật đầu: "Muội muội em cũng là báo tuyết giống mẹ em"

Nông Yến Bình không nhịn được cười ra tiếng.

*chó Phốc sóc*


5

Cô ấy không phân biệt đối xử với động vật.

Nông Yến Bình lắc lắc đầu, không biết từ đâu toát ra hai lỗ tai to, sau lưng bắn ra một cái đuôi hồ ly, cũng nhẹ nhàng lắc lư.

Nông Yến Bình vén tóc, cô nói: "Quên giới thiệu với em"

"Chị cũng là người thú hóa"

Lâm Thư Tình nhìn đến ngây người, sao cô lại quên, Nông Yến Bình mỗi tháng cũng có hai ba ngày như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng tìm cô.

6

Ngay từ đầu Lâm Thư Tình quen biết Nông Yến Bình là khi kết thúc huấn luyện quân sự năm nhất, khi các câu lạc bộ tuyển người mới.

Cô nghe nói vào câu lạc bộ thì có học phần, có học phần có nghĩa là không cần lo lắng cuối kỳ lưu ban, không cần lo lắng vấn đề tốt nghiệp.

Vừa vặn ngày đó là Nông Yến Bình phụ trách tuyển người mới, đại khái là thấy sắc nảy lòng tham, Lâm Thư Tình đi tìm cô xin một tờ đơn.

Nông Yến Bình nói với cô cái gì Lâm Thư Tình cũng quên, nhưng cô nhớ rõ buổi trưa hôm đó mặt trời có chút nắng, Lâm Thư Tình cầm bảng hỏi cô: "Vậy buổi chiều vẫn là chị ở chỗ này sao?

Nông Yến Bình bị câu hỏi này của Lâm Thư Tình chọc cho có chút muốn cười: "Không phải chị thì em không đến?

Lâm Thư Tình cũng không biết lấy dũng khí ở đâu ra, nghiêm túc gật đầu.

Nông Yến Bình nói: "Vậy em nhất định phải tới"

Lâm Thư Tình nói: "Hảo"

7

Nàng mơ mơ hồ hồ điền bảng, buổi chiều giao cho Nông Yến Bình sau đó lẫn nhau thêm cái bạn tốt, bị kéo vào một cái QQ nhóm.

Trong nhóm có một đống video đủ loại giáo trình vũ đạo. Sinh viên mới vào nhóm sớm hơn cô đều từng học múa. Có người thấy nàng mới vào nhóm, còn cố ý hỏi một câu: "Tiểu học muội là học thể loại múa gì vậy?"

Đến lúc này Lâm Thư Tình mới biết mình vào câu lạc bộ vũ đạo, một người không có nền tảng, đến đăng ký câu lạc bộ vũ đạo. Cô không biết nói như thế nào, cầm điện thoại di động nghẹn nửa ngày, nói một câu: "Em biết nhảy douyin"

Cả nhóm im lặng vài phút, bị Nông Yến Bình phá vỡ: "Trùng hợp thế sao? Chị cũng sẽ nhảy douyin, lần sau chúng ta cùng nhảy."

Kỳ thú hóa của Lâm Thư Tình mỗi tháng một lần, cũng may đều là cuối tuần, cô trực tiếp về nhà, ôm điện thoại di động học video khiêu vũ.

Nông Yến Bình nói riêng với cô: "Thật ra em không cần phải học quá nghiêm túc, xã đoàn chúng chị bình thường đều là tự mình tập"

Lâm Thư Tình cảm thấy không thể có lệ, nếu cô đã vào thì phải nghiêm túc, ít nhất phải học được cách nhảy bài đơn giản nhất.

Nông Yến Bình nói: "Được rồi"

"Cố lên"

.

Lâm Đa Gia phía sau mông rủ xuống một cái đuôi báo tuyết đi ngang qua cửa, vào phòng vỗ vỗ cái đuôi Phốc sóc của tỷ tỷ: "Chị cùng ai nói chuyện phiếm mà cười vui vẻ như vậy"

Lâm Thư Tình quay đầu mắng cô: "Em có bệnh à"

Lâm Đa Gia nhăn mặt bíu môi và bỏ chạy.

8

Đến năm thứ hai đại học Lâm Thư Tình có chút quen thuộc với người trong câu lạc bộ, một lần hoạt động trong câu lạc bộ có người nói chuyện phiếm với nàng, bảo nàng cách Nông Yến Bình xa một chút. Đương nhiên không có khả năng ở trước mặt Nông Yến Bình nói, Nông Yến Bình đi các nàng mới đem Lâm Thư Tình kéo tới, nghiêm trang khuyên bảo nàng

"Em tốt nhất cách Nông Yến Bình xa một chút"

Lâm Thư Tình hỏi: "Vì sao a?"

Đại khái là bởi vì tất cả mọi người cảm thấy Nông Yến Bình là một hồ ly tinh. Cái gì tương tự như cướp bạn trai của bạn bè, bề ngoài đối tốt với bạn, nhưng thật ra sau lưng là trà xanh.

Mọi người nói những điều này đều đạo lý rõ ràng, nhưng những chuyện này cùng Nông Yến Bình không có quan hệ gì, duy nhất có quan hệ khả năng chính là nàng thật sự là một con hồ ly, hồ ly tai rộng, đặc biệt đáng yêu.

Các nàng cảm thấy mình như vậy là vì tốt cho Lâm Thư Tình, cứu vớt một tiểu cô nương sắp bị hồ ly tinh tai họa, nhưng Lâm Thư Tình không cảm thấy, nàng nói: "Em cảm thấy học tỷ Nông Yến Bình không phải người như vậy, bởi vì em có cái gì không biết chị ấy đều nguyện ý dạy em, cũng không chê em ngốc"

Lâm Thư Tình vẫy tay với họ, bĩu môi nói: "Các chị ở chung với chị ấy lâu như vậy, sao vẫn nghe gió là mưa vậy"

Nông Yến Bình ở sau cửa đều nghe thấy, nàng cúi đầu giơ tay lên che miệng, không tự giác cười ra tiếng.

9

Lâm Thư Tình lấy lòng mà đấm lưng bóp vai Nông Yến Bình, chính là vì một câu: "Em có thể sờ sờ lỗ tai của chị không?"

Lâm Thư Tình nghe bạn học nói Nông Yến Bình là hồ ly tinh bốn năm, từ lần đầu tiên cô tỏ tình đến xác nhận quan hệ rồi đến lúc học trưởng học tỷ lớp khiêu vũ cô tốt nghiệp, tổ chức liên hoan, Lâm Thư Tình tham gia nghe họ nói liền hung tợn lật bàn, cô là Phốc sóc tuy rằng thanh âm lớn còn hung, nhưng là rất đáng yêu, cho nên sau khi gào khóc một trận tất cả mọi người đều cảm thấy cô đáng yêu, không có lực sát thương gì.

Nông Yến Bình kéo cô: "Thôi đi....."

Lâm Thư Tình dựng thẳng ngón út, cô nói: "Các anh mới là hồ ly tinh, cả nhà các anh đều là hồ ly tinh!"

.

Nông Yến Bình lại cười ra tiếng nói: "Không nói nữa chị không có ghét bỏ em"

"Cho dù chị không có, chị cũng không biết sao em lại cảm thấy chị sẽ bởi vì em mọc ra một đôi tai, có một cái đuôi liền ghét bỏ em"

Lâm Thư Tình vuốt tai hồ ly của Nông Yến Bình nói:" Có thể bởi vì lá gan Phốc sóc đều rất nhỏ"

Nông Yến Bình quay đầu nhìn cô: "Lá gan em nhỏ sao?"

Nàng cười, ngược lại một chút cũng không cảm thấy: "Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, em tìm chị đòi mẫu đơn thời điểm lá gan không phải rất lớn sao?"

10

Lâm Thư Tình nói với Cao Tuyết Dật: "Tớ và Nãi Bình hòa hảo rồi"

Cao Tuyết Dật có dưa không ăn là không đúng nguyên tắc nói: "Hai người còn vụng trộm sau lưng tớ cãi nhau sao?"

Lâm Thư Tình vuốt đầu cười hắc hắc: "Cũng không phải cãi nhau, chính là, bọn tớ trao đổi cho nhau một bí mật nhỏ."

Cao Tuyết Dật không muốn nghe: "Là bí mật nhỏ gì cũng không cần nói với tớ."

Nông Yến Bình thanh toán xong, vừa bỏ hóa đơn vào trong túi, vừa gọi hai người: "Đi thôi chó con, phim sắp bắt đầu rồi!

Lâm Thư Tình đứng lên: "Được!"

Cao Tuyết Dật lại phun một bàn trà sữa.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top