CHAP 54 LÃO ĐẠI ĐIÊN RỒI
Hàn Hân Nghiên đỏ mặt, tham lam hít thở không khí bên ngoài..
Hô......
Vẫn là bên ngoài thoải mái...
Mộ Vũ Trạch lo lắng nhìn Hàn Hân Nghiên.
"Không có việc gì đi, bảo bối thực không thoải mái sao? Chúng ta đi bệnh viện kiểm tra đi"
Hàn Hân Nghiên lắc lắc tay, cười cười.
"Không cần, em không sao"
"Thật sự không có việc gì sao? Chúng ta đi bệnh viện kiểm tra đi. Tôi không yên lòng " Nói xong, Mộ Vũ Trạch liền kéo Hàn Hân Nghiên hướng bệnh viện đi.
"Nha nha nha em không sao, Trạch đừng, em thật sự không có việc gì, bên ngoài không khí tốt hơn nhiều, em cũng rất thoải mái!"
Hàn Hân Nghiên giữ chặt Mộ Vũ Trạch, vội vã nói.
Thật không có việc gì?? Mộ Vũ Trạch hoài nghi nhìn Hàn Hân Nghiên.
"Thật sự?"
Gật gật đầu khẳng định.
"Là thật ...... Nôn" Nói còn chưa nói xong, Hàn Hân Nghiên đột nhiên nôn khan
Trong lúc nhất thời đem tâm Mộ Vũ Trạch dọa bay lên.
"Bảo bối ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
"Em...... Nôn ! ! nôn ~~~~~~~"
"Tại sao có thể như vậy?? Không được chúng ta đi bệnh viện" Dứt lời, nàng bá đạo bế Hàn Hân Nghiên hướng bệnh viện đi.
Lấy điện thoại ra.
Âm thanh nàng hơi hơi run rẩy.
"Hải Đường lập tức lái xe lại đây tôi ở xxx cho cô ba phút, nhanh lên"
"Nha......" Hải Đường còn chưa có phản ứng, Mộ Vũ Trạch đã treo điện thoại.
Nghĩ đến âm thanh lão đại nôn nóng, phỏng chừng là có việc gấp rất quan trọng, Hải Đường cũng không dám trì hoãn, cầm lấy chìa khóa xe liền hướng bãi đỗ xe chạy đi.
"Nha? Tiểu Đường Đường muốn đi đâu??" Hoa Chi Băng hô.
"Có việc gấp!" Hải Đường thanh âm ở xa truyền đến có chút lãnh.
"Tôi cũng đi "
"......"
..................
Ba phút sau, một tiếng phanh chói tai vang lớn làm người qua đường sợ hãi.
"Lão đại " Hải Đường xuống xe, liền thấy lão đại đầy mặt lo lắng nhìn Hàn Hân Nghiên.
"Lão đại??" Hoa Chi Băng ngẩn người cô không nghĩ tới đây là chuyện của lão đại.
"Lái xe đến bệnh viện lớn nhất! mau !" Mộ Vũ Trạch lo lắng nhìn Hàn Hân Nghiên, nôn nóng nói.
"Vâng!"
Hàn Hân Nghiên cau mày, cố nén cảm giác ghê tởm. Thật sự muốn nôn, nếu Trạch không phải nữ nhân, chính nàng hoài nghi có phải hay không nàng mang thai ......
Lại là một tiếng phanh chói tai vang lên.
Lúc này, người trong bệnh viện lại có một trận kinh hãi.
Vì cái gì?
Còn không phải cùng lần trước giống nhau, đại boss tự mình đến đây, hơn nữa lần này lại là thân thể vị phu nhân tổng tài không khỏe. Vì thế, tất cả mọi người là nhanh trí uống một viên thuốc trợ tim.
"Mau kiểm tra cho bảo bối ta. Vì sao nàng nôn???" Mộ Vũ Trạch nắm bả vai một bác sĩ nôn nóng nói.
Bác sĩ kia cẩn thận xoa xoa cái trán mình đầy mồ hôi lạnh cẩn thận nói.
"Tôi....tôi muốn xem ảnh chụp CT, rồi sẽ thông báo kết quả cho ngài!" Hắn cũng không quên lần trước bởi vì bác sĩ kia chỉ nhìn thương thế bên ngoài của vị phu nhân tổng tài, không có chụp CT, không có chụp X-quang, không chụp PET/CT, không có thử máu, vị boss này dị thường bất mãn.
Cho nên lần này hắn học ngoan ......
Bác sĩ kia mang Hàn Hân Nghiên đi vào phòng chụp X-quang, Mộ Vũ Trạch theo sát phía sau nhìn nhìn, khẩn trương nuốt nuốt nước miếng.
"Cái kia...... Ngài, thực xin lỗi ! ngài, ngài không thể vào đi, ngài có thể ở bên ngoài đợi "
Mộ Vũ Trạch nhíu mày không thể vào đi sao? Nhưng ...... Nàng rất lo lắng cho bảo bối.
Khí thế trên người nàng lơ đãng phát tán ra ngoài.
Trái tim vị bác sĩ nhảy thình thịch thiếu chút nữa bị choáng......
" Thực xin lỗi "
Hải Đường bất đắc dĩ thở dài, nói Mộ Vũ Trạch "Lão đại , bình tĩnh một chút không có việc gì"
Mộ Vũ Trạch mới kìm nén tâm lý sốt ruột, tay nắm thành quyền trầm giọng nói.
"Nhanh lên, mười phút"
" Vâng vâng tôi lập tức làm ngay" người bác sĩ kia lập tức ba chân bốn cẳng chạy
Một phút......
Hai phút......
Mộ Vũ Trạch nhíu mày, nôn nóng ở ngoài cửa đi tới đi lui
Như thế nào còn chưa xong nữa? nghĩ nghĩ, định đẩy cửa đi vào.
Hải Đường bị dọa lập tức giữ chặt "Lão đại bình tĩnh một chút, đại tẩu không có việc gì đâu"
"Hy vọng là thế, nếu có việc tôi nhất định đem bệnh viện này san thành bình địa" Nàng lạnh lùng cắn răng nói.
Lời này vừa vặn bị viện trưởng từ phía sau do nôn nóng liền tới vừa vặn nghe được, trái tim lộp bộp, mồ hôi lạnh ứa ra.
Năm phút trôi qua......
Mộ Vũ Trạch nhìn chằm chằm cánh cửa đang đóng. Ánh mắt đã muốn đem cửa phá ......
Như thế nào lâu như vậy???
Viện trưởng lau mồ hôi đi đến bên cạnh Mộ Vũ Trạch, cười lấy lòng nói "Mộ tổng "
Mộ Vũ Trạch nghiêng mắt nhìn thoáng qua, không nhìn rồi sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm cánh cửa.
Đột nhiên, cửa bị mở ra ...... Đi ra là một tiểu hộ sĩ.
Mộ Vũ Trạch vừa thấy. Lập tức ba bước thành hai bước tiến lên, gắt gao bắt lấy hộ sĩ kia "như thế nào, người ở bên trong thế nào??"
Tiểu hộ sĩ bị Mộ Vũ Trạch nắm chặt, bất mãn đô đô miệng.
"Đau"
Mộ Vũ Trạch vội vàng buông tay ra."Tình huống bên trong thế nào ??? bảo bối ta có bị hay không ?"
Hộ sĩ nhìn nhìn Mộ Vũ Trạch, mặt hơi hơi có chút hồng, nghĩ nghĩ, người ở bên trong?? Là nữ nhân xinh đẹp kia a.
hộ sĩ hơi hơi lo lắng nói "Tình huống không tốt lắm "
Mộ Vũ Trạch vừa nghe, cả người đột nhiên cảm giác giống như bị nổ tung. Đầu oanh một tiếng......
"Ngươi...... Ngươi, ngươi nói, ngươi nói cái gì???"
Mộ Vũ Trạch hồng mắt, khàn khàn thanh âm quát.
"Ngươi lặp lại lần nữa "
hộ sĩ bị Mộ Vũ Trạch quát liền bị dọa.
"Tôi...tôi ..nói, tình huống, không tốt lắm."
Trong mắt lệ quang chợt lóe hồng rất dọa người, nhất thời cả người tản ra sát khí.
"Bảo bối ta nếu có cái gì ngoài ý muốn, ta nhất định lấy bệnh viện này chôn cùng bảo bối"
"Hải Đường đem ba mươi tấn thuốc nổ chất đầy bệnh viện này cho tôi! ! ! bảo bối ta nếu có cái gì ngoài ý muốn, nơi này sẽ bị san thành bình địa "
Hải Đường cau mày, lo lắng nói "Lão đại ! bình tĩnh một chút, đại tẩu không có việc gì , thuốc nổ......"
"Tôi nói đem đến. Không nghe thấy sao" Mộ Vũ Trạch tức giận quát.
Hải Đường trong lòng một lộp bộp "Vâng lão đại."
Nhìn bóng dáng Hải Đường rời đi, Hoa Chi Băng lo lắng không thôi.
Lão đại...... Điên rồi......
Tác giả có lời muốn nói: Đại khái còn có hai ba chương ...... Đi.
Editor: chẳng lẽ kết buồn. Giống tình tiết phim Hàn Quốc ha? Cuối cùng phát hiện ung thư chết. SE hehe mọi người nghĩ sao?
P/s: mặc dù Vn không vô địch nhưng cũng đứng hạng 2 đáng chúc mừng J
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top