CHAP 51 HẬU QUẢ CỦA VIỆC DÁM MƠ ƯỚC NỮ NHÂN CỦA TA
"Mộ Vũ Trạch. Nàng chính là Mộ Vũ Trạch"
"Thiên a, thật là nàng???"
"Mộ vương U Minh điện"
"Nàng cũng đến đây. Thiên, tôi không phải nằm mơ a"
"Nàng đẹp quá, tôi từ trước đến giờ chưa thấy qua người hoàn mỹ như vậy!"
"Bên cạnh nàng là ai?"
"Giả ngốc sao? Nàng chính là vương hậu, phu nhân tổng tài Mộ thị, duy nhất tuyệt sủng ! !"
"A ! ! là nàng, tôi biết, tôi có thấy trên mạng."
"......"
Bạch Nhã Tĩnh dõi theo Mộ Vũ Trạch vừa tới, tầm mắt liền hoàn toàn không thể di động khỏi người vừa tới......
Nhìn Hàn Hân Nghiên hạnh phúc kéo tay Mộ Vũ Trạch, Bạch Nhã Tĩnh trong lòng một trận hối hận, nếu, nếu......( méo có nếu)
Vậy hôm nay đứng bên cạnh ở Mộ Vũ Trạch, kéo tay nàng, người hạnh phúc nhận sủng ái của nàng, chính là mình, là mình, là chính mình...... Bạch Nhã Tĩnh! ! !
Nàng thật hối hận......
Lâm Thiên thấy Mộ Vũ Trạch, trong mắt rất nhanh chợt lóe một tia ngoan tuyệt.
Lập tức mặt mang nụ cười tiến lên nghênh đón......
"Mộ tổng nghe danh đã lâu~"
Mộ Vũ Trạch ôm Hàn Hân Nghiên, thản nhiên hoàn toàn không nhìn Lâm Thiên.
Lững thững đi đến trước mặt Cố Lạc Vân, nhìn Bạch Nhã Tĩnh, lại nhìn Quách Kì trên gương mặt có dấu năm ngón tay rõ ràng, nhẹ nhàng nhíu mày, cũng không nói gì. Nàng cũng không có hứng thú quản......
"Bảo bối, mệt mỏi sao? Đến, tôi dẫn em đi tới chỗ ngồi."
Dứt lời, ôm Hàn Hân Nghiên đi qua Cố Lạc Vân.
Cố Lạc Vân nhìn Hàn Hân Nghiên, tim đập bang bang phanh, mỹ nữ mỹ nữ ! ! ! Lại là một mỹ nữ cực phẩm, dáng người này......
Cố Lạc Vân đột nhiên đi lên, ở trước mặt ngăn Mộ Vũ Trạch, cười sáng lạn với Hàn Hân Nghiên. (thanh niên ngại mình đã sống quá lâu)
"Vị tiểu thư này, không biết tôi là có vinh hạnh mời em cùng nhảy một bài không?"
Hàn Hân Nghiên cau mày, nhìn Cố Lạc Vân, thản nhiên hừ một tiếng.
Mộ Vũ Trạch nguy hiểm híp mắt, liếc mắt nhìn Cố Lạc Vân.
"Tránh ra"
Cố Lạc Vân khóe miệng thoáng giật, bỏ qua lời nói của Mộ Vũ Trạch, chỉ chăm chú nhìn Hàn Hân Nghiên.
Hắn mặc kệ Mộ Vũ Trạch là ai, tóm lại, hắn coi trọng này nữ nhân...... (cưng sẽ về với lão thiên sớm)
"Vị tiểu thư này......"
Cố Lạc Vân còn muốn nói, chỉ thấy Hàn Hân Nghiên cau mày, lạnh lùng cười nói "Xin lỗi, anh không phát hiện bên người tôi đã có một bạn nhảy với so anh cường hơn gấp trăm lần sao?"
Mặt Cố Lạc Vân nhất thời khó coi muốn chết. Một ngày hôm nay, kinh ngạc hai lần liên tục, điều này làm cho hắn như thế nào cam tâm.
Giờ phút này Cố Lạc Vân cũng không biết đầu chỗ nào bị đá.
Bỗng nhiên liền túm lấy tay Hàn Hân Nghiên.
"Tiểu thư...... Tôi thật sự muốn mời......"
Cố Lạc Vân còn chưa nói xong.
Đột nhiên 'phịch' một tiếng, liền thấy Cố Lạc Vân bị Mộ Vũ Trạch hung hăng đá một cái, cả người nhất thời lui về sau bảy tám bước, ngã xuống đất ho khan không thôi......
"Cô..cô......khụ khụ khụ..cô......"
Mộ Vũ Trạch cau mày, ghét bỏ nhìn giày mình "Lê Hiên, đổi giày! bẩn!"
Lê Hiên đi phía sau Mộ Vũ Trạch mặt không chút thay đổi, nghe thấy Mộ Vũ Trạch nói, hạ lệnh không đến một phút đồng hồ, thuộc hạ hai tay giơ một đôi giày da đến trước mặt Mộ Vũ Trạch "Lão đại, giày đây."
"Ân ! đổi."
Lê Hiên chỉ vào một người thủ hạ, bảo hắn đi giúp Mộ Vũ Trạch đổi giày.
"Cô..cô" Cố Lạc Vân sắc mặt khó coi giống như đang ăn ruồi bọ.
Mộ Vũ Trạch đổi giày mới, chậm rãi đi đến trước mặt Cố Lạc Vân nhìn xuống. Lãnh khí vương giả cường đại nháy mắt bùng nổ.
"Đây chỉ là một chút giáo huấn cho cậu biết cái gì nên đụng, cái gì không nên đụng! ! HẬU QUẢ CỦA VIỆC DÁM ƯỚC MƠ NỮ NHÂN CỦA TA, CẬU KHÔNG CHỊU ĐƯỢC ĐÂU! ! !"
Tê...... Trong đại sảnh mọi người hấp một ngụm khí lạnh...... Khí phách, cường thế ! ! ! đây là một Vương giả ! ! !
Tất cả mọi người thật cẩn thận nhìn Mộ Vũ Trạch, sợ không cẩn thận đắc tội vị Hoàng đế này.
"Cô...cô...khụ khụ.. dám đá tôi, cô có tin tôi một ngón tay cũng có thể bóp chết cô không??" Cố Lạc Vân dõng dạc nói.
Lê Hiên cùng Bắc Huyền Hạo phía sau Mộ Vũ Trạch giống như là bỗng nhiên nghe thấy truyện cười, đột nhiên cười ha hả.
"Ha ha ha ha ! ! ! ! buồn cười, rất buồn cười ...... Ha ha ha, lão đại không nên trách tôi, tôi chưa từng nghe cái gì buồn cười như vậy......"
Mộ Vũ Trạch híp mắt
"Khụ khụ khụ!! Tiểu tử, dõng dạc a" Bắc Huyền Hạo tà ác nhìn Cố Lạc Vân.
"Bóp chết lão đại?? Cậu?? Cố Lạc Vân??"
"Hừ biết còn không nhanh cùng đại gia giải thích" Cố Lạc Vân giọng căm hận nói.
"Giải thích???" Bắc Huyền Hạo buồn cười nói, nhìn nhìn Cố Lạc Vân, đột nhiên một cước dẫm trên người Cố Lạc Vân hung hăng dùng lực "Chỉ bằng mày??? Lấy trứng chọi đá???? Thật là buồn cười"
"A a a mày mau bỏ chân mày ra" Cố Lạc Vân kêu lên.
Lâm Thiên cau mày, trầm giọng nói "Mộ tổng, thủ hạ lưu tình"
Mộ Vũ Trạch giống như không nghe thấy, chỉ là nhìn động tác Bắc Huyền Hạo không nói.
"Mộ tổng"
Thấy Mộ Vũ Trạch tựa hồ không quan tâm mình, trong lòng Lâm Thiên ngày càng hận Mộ Vũ Trạch.
Dùng ánh mắt ra hiệu với một người phục vụ, người kia gật gật đầu, cầm lấy hai ly rượu trên bàn đi tới.
Lâm Thiên cầm hai ly rượu hướng Mộ Vũ Trạch nói "Mộ tổng, nghe danh Mộ tổng đã lâu , thật là nhìn không ra, tuổi còn trẻ, nhưng có năng lực như vậy! ! thật sự là hậu sinh khả uý a ! Mộ tổng, tôi kính cô một ly".
Dứt lời, Lâm Thiên cầm lấy một ly uống một hơi cạn sạch, sau đó cầm lấy một ly khác giơ tới trước mặt Mộ Vũ Trạch.
"Mộ tổng, mời"
Mộ Vũ Trạch thản nhiên nhìn rồi cầm lấy.
"Lâm tổng thật sự là khách khí !"
Nhìn Mộ Vũ Trạch giơ chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, Lâm Thiên híp mắt, khóe miệng hơi hơi gợi lên.
Nhưng chuyện làm người ta không nghĩ đến là Mộ Vũ Trạch giơ chén rượu lên, hướng Lâm Thiên nói.
"Bất quá...... Lâm tổng ly rượu này, tôi thật sự là nhận không nổi."
Lâm Thiên xanh mặt, cả giận nói "Mộ tổng làm cái gì vậy??" Kì thực, Lâm Thiên trong lòng khẩn trương bồn chồn.
Hay là nàng phát hiện cái gì rồi?
"Làm cái gì??" Mộ Vũ Trạch lạnh lùng cười,"Lâm tổng ly rượu này tựa hồ có quá nhiều gia vị , thật sự là xin lỗi, tôi thích loại 100% tinh khiết , loại bỏ thêm gia vị vào rượu này sẽ chỉ làm tôi cảm thấy ghê tởm."
"Cô...cô..." Lâm Thiên bị Mộ Vũ Trạch kích thích nói không ra lời. Nàng thật sự phát hiện ly rượu có thuốc mê.
"Nếu Lâm tổng thích rượu có gia vị như vậy, đợi lát nữa tôi sẽ bồi Lâm tổng uống đủ, Lê Hiên" Mộ Vũ Trạch mỉm cười nói "Vâng lão đại" Lê Hiên tiến lên, hai ba thuộc hạ đã bắt lấy Lâm Thiên, hắn không nhúc nhích được.
Cố Lạc Vân nhìn Mộ Vũ Trạch nhẹ nhàng vây khốn Lâm Thiên như vậy, cảm thấy rất căng thẳng.
Nhưng lập tức nghĩ mình là tổng tài của một công ty nổi tiếng ở Mĩ, mình hà tất gì phải sợ lại nhìn Hàn Hân Nghiên,Cố Lạc Vân thật sự cảm giác tâm bay lên......
Bỗng nhiên, Cố Lạc Vân một phen kéo Quách Kì hướng Mộ Vũ Trạch nói "Mộ Vũ Trạch phải không? Chúng ta làm giao dịch đi?"
Hàn Hân Nghiên nhìn tay Quách Kì bị hạn chế, có chút lo lắng nói "Trạch...... Quách tổng nàng......"
Mộ Vũ Trạch nhìn biểu tình Hàn Hân Nghiên đã biết cô nàng này mềm lòng ...... Thở dài, bảo bối yêu cầu, mình cũng không có biện pháp cự tuyệt a.
"Bảo bối muốn tôi làm sao?"
"...... Trạch...... Có thể giúp Quách tổng hay không...... Dù sao, dù sao......" Hàn Hân Nghiên cắn môi nói.
"Được!" Chỉ cần là em yêu cầu tôi sẽ không cự tuyệt.
Mộ Vũ Trạch nhìn Cố Lạc Vân, hơi hơi cười.
"Giao dịch cái gì?"
Cố Lạc Vân thấy Mộ Vũ Trạch có xu thế đáp ứng, liền cảm thấy vui vẻ.
"Tôi đem nữ nhân này cùng người trong tay cho cô, cô đem nữ nhân bên người cô cho tôi. Thuận tiện, tôi còn sẽ cho cô 40% cổ phần công ty tôi, cô thấy thế nào??"
Mộ Vũ Trạch thản nhiên không có phản ứng, thẳng đến sau khi nghe được phần sau, Mộ Vũ Trạch bỗng nhiên nở nụ cười...... Hơn nữa cười thực sáng lạn.
Lê Hiên cùng Bắc Huyền Hạo ở phía sau cả người run lên, người khác có lẽ không biết, bất quá bọn họ rất quen thuộc, lão đại càng cười, liền đại biểu có người sẽ bị chỉnh cho chết...... Huống chi, tên ngu ngốc này đụng phải giới hạn của lão đại......
Tác giả có lời muốn nói: Thuận theo yêu cầu ~ canh hai, canh hai, có điểm chậm??
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top