CHAP 35 MUỐN CHẾT

Mộ Vũ Trạch lái xe vào một nhà hàng Trung- Tây cao cấp, Mộ Vũ Trạch vừa lòng cười, đem xe chìa khóa ném về phía sau phân phó nói "Lê Hiên, đem xe khóa kỹ, theo kịp."

"Vâng......"

"Hoan nghênh ......" ở cửa là một cô gái thướt tha mỉm cười mở miệng chào khi thấy Mộ Vũ Trạch cùng Lê Hiên đi vào.

"Ân......" Mộ Vũ Trạch thản nhiên ừ một tiếng, Lê Hiên đi lên trước Mộ Vũ Trạch mở cửa, đợi cho Mộ Vũ Trạch đi vào sau đó mình đi vào.

Nữ nhân viên tiếp khách ngoài cửa miệng mở to, kinh ngạc nhìn một màn này. Đây là lần đầu tiên nàng từ khi làm tới nay thấy một nhân vật hoàn mỹ như vậy ......

"Ngài hảo, xin hỏi ngài cần gì?" Một tiếp viên đi đến bên Mộ Vũ Trạch, đầu tiên là kinh diễm, sau đó thu lại ngạc nhiên cười hỏi.

Mộ Vũ Trạch với nơi này thực vừa lòng......

"Lê Hiên......" Mộ Vũ Trạch nói.

"Lão đại......" Lê Hiên hiểu ý, nhìn người tiếp viên nói "có thể mời ông chủ nơi này ra cho chúng tôi gặp được không?" tuy rằng ngữ khí hỏi ý kiến, nhưng người khác không chút nào cảm giác hắn là đang xin ý kiến. Đây là mệnh lệnh.

"A...... Này......" Người tiếp viên có chút khó xử. Lão bản là nhân vật lớn mình như thế nào có thể đi mời?

"Cứ nói khách yêu cầu gặp là được." Lê Hiên hình như là đoán được người tiếp viên khó xử, lạnh lùng nói.

"...... Hảo các vị phiền chờ một chút......" Bất đắc dĩ, người tiếp viên phải đi tìm quản lý.

"Quản lý, có khách muốn tìm ông chủ......" anh tiếp viên nói.

"Cái gì??? Ai?" Quản lý kinh ngạc nói, chẳng lẽ phục vụ có cái gì khiến khách bất mãn?

Quản lý nghi hoặc nói "Chẳng lẽ là không hài lòng vì cách chúng tôi phục vụ?"

"Này...... Hẳn là không phải!" Bởi vì bọn họ còn chưa bắt đầu phục vụ.

"Tôi đi xem thử!" Nói xong, quản lý liền tự mình đi tìm Mộ Vũ Trạch.

"Xin hỏi......Ngài cần gì?" Tay quản lý thấy Mộ Vũ Trạch cùng Lê Hiên, cũng là hung hăng kinh diễm một phen. Người trước mắt này, hoàn mỹ đến không có từ nào để nói.

" Chúng tôi cần gặp ông chủ!" Lê Hiên lạnh lùng nói, hắn cùng lão đại giống nhau, đều chán ghét ánh mắt người khác nhìn mình.

"Xin quý khách thứ lỗi...... Lão bản hôm nay có việc đi công tác ......"

Mộ Vũ Trạch thản nhiên nhìn lướt qua bảng tên trước ngực người quản lý, đây là quản lý?

"Ông chủ không ở đây, tôi gặp ông cũng được." Nói xong, Mộ Vũ Trạch thản nhiên nhìn thoáng qua người quản lý.

Người quản lý lập tức cảm giác sau lưng đổ một trận mồ hôi lạnh..

"Vậy xin hỏi......Ngài cần tôi giúp gì sao?"

Mộ Vũ Trạch chậm rãi nói "Lê Hiên, bao hết nhà hàng này cho ta. Còn nữa trong vòng 30 phút mời những ai đang trong cửa hàng về hết, phí hôm nay của bọn họ tính hết cho ta."

...... lời nói Mộ Vũ Trạch không lớn, nhưng cũng đủ cho mọi người ở đây đều nghe thấy.

Đây là cái tình huống gì...... Có ai có thể đến nói cho bọn họ không? người này nói bao hết nơi này? Thiên a, bọn họ không có nghe sai đi, người người đều biết đây là "Hồng nhạt vật ngữ" không phải ai cũng vào đây có được không? Còn muốn bao bọn họ? Không có nghe sai đi..

Người ở đây không ai không sợ hãi!! Hơn nữa có thể ở nơi này mạnh miệng như vậy chắc là con của nhà có quyền lực có tiền tài, cho nên vừa nghe Mộ Vũ Trạch nói như vậy, mọi người có mặt ở đây khó tránh khỏi cảm giác đố kỵ!!

" Tiểu tử, các người là ai mà kiêu ngạo như vậy?" Nam tử đang nói chuyện là ước chừng 23-24 tuổi, trên người hắn tất cả đều là hàng hiệu cao cấp nhìn liền biết hắn là một cậu ấm của gia đình giàu có.

Thật vất vả mới có thể đến ăn bữa tối cùng mỹ nữ, hiện tại cư nhiên nghe thấy nửa giờ sau mời hết toàn bộ người ở nơi này rời đi, chuyện cười!! có tiền là hay lắm sao? Hắn Lý Tiếu Hải nhiều nhất cái gì? Chính là tiền a!!

Hừ ! Lê Hiên trong lòng khinh bỉ, muốn chết??

Mộ Vũ Trạch lạnh lùng nhìn nam tử trước mắt cùng mình không sai biệt lắm về chiều cao nhíu mày. Đối với một số người không biết phối hợp cũng không tính, nàng Mộ Vũ Trạch không để trong mắt.

Vì thế lại nói với người quản lý trước mắt "Nghe rõ không? Ta muốn bọn họ trong nửa giờ sau toàn bộ đều rời đi. Chi phí không cần lo lắng, ta trả gấp đôi"

Tay quản lý tâm hung hăng rung lên!! Thiên a, gấp đôi, người trước mắt là tiền nhiều không tìm thấy nơi tiêu sài sao?

Lý Tiếu Hải vừa nghe, nhất thời nổi sung. Khốn kiếp, trước mặt lão tử khoe khoang? Này không phải rõ ràng là khiêu khích sao???

Quay người lại nhìn mỹ nữ bên cạnh, Lý Tiếu Hải rất nhanh hộc máu, ánh mắt mỹ nữ giờ phút này toàn bộ đặt trên người Mộ Vũ Trạch! Đáng chết!!!

Lý Tiếu Hải nổi sung, đi tới chen giữa Mộ Vũ Trạch và người quản lý, mắng "Khốn kiếp! Cô dựa vào cái gì làm như vậy?? Có tiền hay lắm sao??"

Xoay người nói với quản lý "Ta trả gấp 3!"

Trên trán quản lý chậm rãi chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh!!

Mộ Vũ Trạch ánh mắt giờ phút này hiện lên tia nguy hiểm.

"Muốn chết?" Mộ Vũ Trạch ngữ khí rất nhẹ, nhưng Lý Tiếu Hải kia lại cảm giác một trận hít thở không thông..

Hừ! Sợ cô ta? Cha mình là Lý Gang!! Nghĩ vậy, nam tử kia ngữ khí lại lên cao "Hừ ! Cô tính làm cái gì vậy? Nhìn cô...... Bổn thiếu gia nghiêm trọng hoài nghi cô có năng lực chi trả hay không? Tùy tiện lấy một vật trên người bổn thiếu gia cũng có thể so với cô tốt hơn!" Lý Tiếu Hải đắc ý cười cười.

Quản lí nghe Lý Tiếu Hải nói như vậy, quản lý mới chú ý tới quần áo mặc trên người Mộ Vũ Trạch, không xem không biết, vừa thấy lại bị dọa nhảy dựng.

Một thân đơn giản cũng không mất phần cá tính, áo gió đen, trên chân một đôi da giày, đơn giản phối hợp trên người Mộ Vũ Trạch, quả thực chính là hoàn mỹ.( ta ko hiểu được sao tác giả miêu tả sơ sài như vậy nữa)

Không những quần áo kết hợp hoàn mỹ làm quản lý khiếp sợ hơn nữa...... Tất cả đều là cao cấp, đều là trang phục cuả nhà thiết kế nổi tiếng toàn cầu T Lâm Z (chả biết ông nào đây nữa). Thiết kế a, vị T Lâm Z là bậc thầy về thiết kế trang phục, số lượng sản phẩm trên toàn cầu đều là số lượng có hạn, không phải có tiền là mua được, toàn cầu chỉ có hơn mười vật thiết kế công khai mà thôi, hiện tại có 3 vật được người trước mắt này mặc trên người!! Có thể nghĩ khiếp sợ này có bao nhiêu lớn.

Bậc thầy thiết kế quần áo rất có phong cách riêng, đơn giản là mang theo cá tính độc đáo, hơn nữa bên trong còn ẩn ấn ký gì đó, quản lý thật cẩn thận ngẩng đầu, quả nhiên trên áo Mộ Vũ Trạch phát hiện có tiểu dấu hiệu: z

Nhất thời, quản lý cả người đều cứng ngắc..

Lý Tiếu Hải hiện tại còn dương dương đắc ý .. Mộ Vũ Trạch cũng không nghĩ lãng phí một giây, cô còn muốn nấu ăn cho bảo bối hưởng thức. Không có thời gian ở trong này phung phí.

Lê Hiên nhìn ánh mắt không kiên nhẫn của lão đại nhà mình, lập tức hiểu ý, một tay đem Lý Tiếu Hải xách lên, đi tới cửa liền ném đi, như lúc ném Bạch Nhã Tĩnh.

"Mày..mày..mày..!!!! Mày dám đối với tao như vậy!!! Cha tao là Lý Gang!! Mày có biết hay không???" Lý Tiếu Hải hổn hển hô.

Lê Hiên lạnh giọng, vươn tay nắm ót Lý Tiếu Hải "Muốn chết? Vẫn không muốn sống?"

Lý Tiếu Hải cả người đều ngốc.. Nói chuyện âm thanh đều mang theo chút rung rẩy "Mày..mày...... Mày muốn làm.. làm gì tao tao tao......"

"Mày mày cái gì? Ba mày là Lý Giang, tao biết thì như thế nào? Thức thời là trang tuấn kiệt, đừng lấy não tàn của mình đi trêu chọc người không nên trêu chọc, còn Lý Giang, ba mày không là cái đinh gì cả! Chọc lão đại ta, ta cho hắn ăn "hành" như thường!" Nói xong, Lê Hiên còn âm ngoan cười.

Ai, biết lão đại đã lâu, tính tình mình cũng bắt đầu tà ác ......hắc hắc hắc......

Tác giả có lời muốn nói: Giải trí giải trí......

editor: bù sau nhé ta sẽ thăng vài ngày. chúc mấy mem ngủ ngon

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top