CHAP 21 BẢO BỐI THỰC CHỜ MONG BIỂU TÌNH CỦA EM
"La la la la~" Hàn Hân Nghiên miệng ngâm nga một khúc nhạc, vừa tìm kiếm bộ đồ phù hợp.
Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức đi làm, hình tượng tốt rất quan trọng~ chỉ là.....
Hàn Hân Nghiên không nói gì nhìn vào kính, khuôn mặt kia vừa xa lạ lại vừa quen thuộc. Ai, bất đắc dĩ a.
"Tốt lắm, đừng lựa nữa, đồ của em đã chất thành một đống rồi." Mộ Vũ Trạch tựa vào trước cửa, hai tay khoanh trước ngực. Mặt khó chịu.
"Hừ ! Ngày đầu tiên đi làm chính thức."
"Ăn mặc xinh đẹp như vậy, coi chừng bị người xấu theo dõi." Mộ Vũ Trạch bất mãn nói.
Hàn Hân Nghiên giật giật khóe miệng, đi đến trước mặt Mộ Vũ Trạch đắc ý nói "Như thế nào, thân ái, Trạch ghen hử?"
Mộ Vũ Trạch cười cười "Đương nhiên, em tốt đẹp như vậy, câu người như vậy, tôi đương nhiên không yên lòng!"
Hàn Hân Nghiên bị Mộ Vũ Trạch nói mặt đỏ lên, gắt giọng "không cùng Trạch nói, không đứng đắn."
"Tôi nơi nào không đứng đắn ?"
"Nơi nào đứng đắn?"
"Nơi nào không?"
"Nơi nào?"
"......"
"Được rồi, không cãi với Trạch nữa, đợi lát nữa lại bị Trạch làm cho đến muộn." Hàn Hân Nghiên đô đô miệng.
"......"
Mười phút sau, Mộ Vũ Trạch an toàn đem Hàn Hân Nghiên đến, mục đích vốn là tự mình đưa bảo bối vào trong, lại bị Hàn Hân Nghiên ngăn cản.
"Trạch muốn làm gì?" Hàn Hân Nghiên vội vàng giữ chặt Mộ Vũ Trạch đang muốn đi tới.
" Đưa em đi vào" Mộ Vũ Trạch nghi hoặc nói.
"Trạch đi vào làm gì?"
"Ngạch, vì cái gì tôi không thể vào?"
"Không được, Trạch không thể vào!" Hàn Hân Nghiên nghiêm túc nói.
"Vì sao?"
"Trạch đi vào em không phải sẽ bại lộ sao?" Nhìn bảo bối sốt ruột, Mộ Vũ Trạch bất đắc dĩ cười nói "Bảo bối, em hiện tại cái dạng này ai nhận ra a, không bại lộ đâu!"
"Vậy cũng không được!!"
"Vì cái gì!"
Hàn Hân Nghiên cắn môi, trên mặt có đôi chút hồng. Đánh chết nàng cũng sẽ không nói bởi vì thân ái nhà mình rất yêu nghiệt. Đi vào tuyệt đối sẽ nổi phong ba. Mình tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình ghen .
"Không vì cái gì, tóm lại Trạch không thể vào đi. Nếu Trạch đi vào, vậy Trạch chuẩn bị buổi tối ngủ phòng khách đi!"
"Không phải chứ???"
"Tự mình nghĩ đi!"
"Bảo bối ~......"
"......"
----------------------------ta là vĩ tuyến 17------------------------------
"Ngài hảo, tôi là Hàn Hân Nghiên, ngày hôm qua đến xin việc, hôm nay đến làm việc!"
"Ân, tôi dẫn cô đi" một cô gái nhìn như là trợ lí nói.
"Cám ơn."
"Không có việc gì, về sau chính là đồng nghiệp!"
"Ân!" Hàn Hân Nghiên cười cười.
Kỳ thật, vẫn có một số người tốt a. Giống quản lý ngày hôm qua hẳn là số ít.
"Tôi là Trần Tiểu Lệ, là trợ lý tổng tài."
"Tôi là Hàn Hân Nghiên."
"Về sau có cái gì không hiểu có thể tới hỏi tôi. Nếu có thể giúp đỡ, tôi sẽ giúp cô." Trần Tiểu Lệ nói.
"Hảo, cám ơncô!" Hàn Hân Nghiên vui vẻ nói.
"Vậy cô làm đi, tôi đi tìm tổng tài !" Trần Tiểu Lệ nói.
"Hảo!"
Sau khi Trần Tiểu Lệ đi, Hàn Hân Nghiên mới bắt đầu đánh giá chung quanh.
Rất đơn giản thực thoải mái, chung quanh thực im lặng, hơn nữa phòng trà cách chỗ mình không xa, như vậy về sau muốn uống nước cũng thuận tiện.
Hàn Hân Nghiên cười cười.
"Tổng tài!" Trần Tiểu Lệ cung kính đối nữ nhân mĩ lệ trước mặt nói.
"Hàn Hân Nghiên đến?" Quách Kì thản nhiên nói. Tùy tay lật xem văn kiện.
"Đúng vậy! Tôi đã dẫn cô ấy đến vị trí làm của cô ấy."
"Ân, không có việc gì cô đi xuống đi!"
" Vâng tổng tài."
Quách Kì hạ mắt, đôi môi phấn hồng kia hơi hơi nhấp đứng lên. Đây là thói quen của nàng, chỉ cần có nghĩ không rõ vấn đề, Quách Kì sẽ như vậy.
Hàn Hân Nghiên? Vì sao mình cảm giác quen thuộc?
..................................ta là vĩ tuyến 17............................
Mà bên kia, Mộ Vũ Trạch ở bên ngoài công ty Kì Lâm đợi một chút mới bất đắc dĩ rời đi.
Nếu mình lén không được. Vậy quang minh chính đại đi.
Mộ Vũ Trạch trong lòng cười thầm nói.
"Lê Hiên!"
Mộ Vũ Trạch cầm lấy máy tính, tâm tình tốt gọi nội bộ cho thuộc hạ thân cận.
"Lão đại?" Máy tính đầu kia Lê Hiên có chút nghi hoặc.
Lão đại thật lâu không có tìm mình . Hôm nay là có chuyện gì?
"Ân, anh giúp ta tra công ty Kì Lâm, nhìn xem công ty các nàng, tìm một cơ hội hướng công ty Kì Lâm đưa ra hợp tác." Mộ Vũ Trạch nhếch nhếch khóe miệng nói.
"Ngạch? Hảo, lão đại!" Lê Hiên đáp, trong lòng càng thêm nghi hoặc, lão đại đây là làm sao vậy? Tập đoàn Mộ thị là tập đoàn lớn nhất thế giới, luôn luôn không mở lời mời công ty khác cùng hợp tác, bởi vì hợp tác, như vậy công ty kia thực rõ ràng sẽ kiếm được không ít, toàn bộ các công ty đều muốn hợp tác cùng tập đoàn Mộ thị, cho nên cùng công ty khác hợp tác, loại sự tình này lão đại luôn luôn không nghĩ tới, hôm nay như thế nào lại nghĩ đến còn chủ động cùng công ty khác hợp tác?
Mộ Vũ Trạch treo điện thoại, nhìn công ty Kì Lâm, nhíu nhíu tuấn mi xinh đẹp tuyệt trần, công ty Kì Lâm? Ha ha, các người gặp may mắn vì gặp được bảo bối của ta.
Mộ Vũ Trạch đem máy tính tùy tay ném vào trong xe, ngồi trên xe nhìn một vòng tiêu sái lái xe rời đi.
"Lê Hiên, một phút, ta muốn toàn bộ tư liệu công ty Kì Lâm." Mộ Vũ Trạch đi đến công ty cười nói.
"Vâng!"
"Lão đại, đây là tư liệu công ty Kì Lâm." Lê Hiên đem tư liệu giao cho Mộ Vũ Trạch, liền cung kính đứng ở một bên nghe Mộ Vũ Trạch phân phó.
"Ân." Mộ Vũ Trạch xem tư liệu trong tay, thuận miệng hỏi "Đúng rồi, tiểu tử Bắc Huyền Hạo kia đâu?"
"Ngạch, hắn......" Lê Hiên xấu hổ không biết nên nói hay vẫn không nên nói?
"Lại đi nơi nào với nữ nhân?" Mộ Vũ Trạch thản nhiên nói, tay vẫn là luôn luôn lật xem tư liệu.
Có thể nhất tâm nhị dụng (một người có thể làm 2 việc 1 lúc), chỉ sợ cũng chỉ lão đại lợi hại.
"Ngạch, hẳn là đúng!" Lê Hiên xấu hổ nói, việc này cũng khó mà nói.
Vì cái gì khó nói? Bởi vì Bắc Huyền Hạo, hắn gần đây rất đào hoa, nếu bình thường tiểu tử kia phỏng chừng vui vẻ đến không biết đông tây nam bắc, mấu chốt là tiểu tử kia đào hoa với nam nhân! Nam nhân a!!(muaaa haha)
Cho nên Lê Hiên xấu hổ. Bởi vì, hắn thấy nam nhân kia hôn tiểu tử Bắc Huyền Hạo mà tiểu tử kia mặt đầy hưởng thụ lại còn không thừa nhận. Cứng rắn nói mình yêu nữ nhân.
Không, phiền toái là đây, phỏng chừng tối hôm qua bị ép buộc đủ thảm.
Mộ Vũ Trạch cũng không hỏi lại. Vẫn đang nhìn văn kiện trong tay.
"Ba!" một tiếng, Mộ Vũ Trạch đối Lê Hiên nói "Ngày mai, thông báo công ty Kì Lâm cho ta, nói công ty chúng ta cố ý cùng bọn họ hợp tác, ngày mai ta cũng sẽ đi công ty Kì Lâm hảo hảo 'Tham quan' một lần" Mộ Vũ Trạch cười tà nói.
" Vâng lão đại!" Lê Hiên không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Thật không biết công ty Kì Lâm là cái vận gì, không chỉ khiến lão đại chủ động hợp tác, cư nhiên còn tự mình tham quan?
Công ty Kì lâm? A, bảo bối, ngày mai, tôi thật chờ mong biểu tình của em! Tâm tình Mộ Vũ Trạch tốt.
"Đi" Mộ Vũ Trạch nói.
"Vâng lão đại!"
Lời muốn nói của editor: ta thấy MVT rảnh vl không phải công ty càng lớn lãnh đạo cấp cao có rất nhiều chuyện phải làm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top