Truyền thuyết hoa hồng đen

Ngày xưa, tại một thành phố xa xôi đầy cát bụi và nóng nực, người dân đối xử tồi tệ với nhau và họ còn khuyên nhắc vợ con, bạn bè phải thù ghét lẫn nhau, và các mối thù được truyền đi từ thế hệ này qua thế hệ khác. Để ngăn chặn ẩu đả, nhà vua ban hành một đạo luật ngăn cấm việc gây lộn ngoài đường phố và kẻ phạm pháp sẽ bị xử tử hình. Cũng tại thành phố này, có hai gia đình hàng xóm nọ đã thù nhau truyền kiếp.

Trong một gia đình ấy, khi thấy con trai mình không được vui tươi, cha mẹ chàng trai hỏi thăm bạn bè của chàng mới khám phá ra rằng chàng đang yêu một cô gái, cô gái ấy là ai thì chưa ai biết vì chàng giữ rất kín tên tuổi. Để tìm hiểu và khích lệ con trai, gia đình chàng tổ chức tiệc nhẹ và mời tất cả các gia đình láng giềng đến dự.

Vào đêm tiệc đó, chàng trai đã gặp và trò chuyện cùng cô gái mình mơ ước. Cô gái ấy chính là con gái của gia đình thù địch. Có lẽ chính lý do này mà chàng trai luôn bí mật về danh tính của nàng. Đêm đó, cả hai kẻ yêu nhau đã trốn ra ngoài, thề thốt với nhau và quyết định kết hôn trong vòng bí mật. Cả hai nhờ một tu sĩ đồng ý sẽ làm lễ cưới cho đôi trẻ với niềm hy vọng rằng cuộc hôn nhân của chúng sẽ chấm dứt mối hận thù lâu đời giữa hai gia đình.

Không ngờ anh họ của cô gái phát giác, vốn thù hằn từ trước nên liền thách đấu sinh tử với chàng trai. Kết thúc trận đấu, dù chàng trai chiến thắng và không giết ông anh họ cô gái như đã giao kết từ đầu, nhưng anh họ cô gái cảm thấy bị xúc phạm nặng nề nên đã tự vẫn ngay sau đó. Cái chết ông anh họ cô gái như dầu đổ vào lửa vốn đã mâu thuẫn của hai gia đình. Nên để tránh công kích, chàng trai bèn trốn ở nhà tờ của vị tu sĩ với hy vọng mọi chuyện sẽ dần nguôi ngoai. Nhưng khi đến nơi thì không gặp tu sĩ vì ông vừa đi truyền giáo ở tỉnh bên cạnh.

Còn cô gái hay tin xấu liền tìm đến vị tu sĩ để hỏi cách tháo gỡ. Và họ lại gặp nhau nơi mà cả hai thề nguyền ước hẹn. Họ bàn tính kế trốn đi nơi khác nhưng không được vì khi ấy cả hai đều bị nhà chức trách tìm kiếm hết sức gắt gao nhất là chàng trai do nghi ngờ chàng là hung thủ giết người. Mọi việc lâm vào bế tắc, không tìm được lối thoát, cả hai ra ngoài mua thuốc độc và hoa hồng để ôm nhau cùng hoa hồng chờ chết. Nhưng thuốc không đủ liều nên cả hai dùng dao tự sát. Máu của họ hòa vào nhau rơi vào bó hoa làm hoa trở nên đen ánh.

Cái chết của cả hai làm mọi người hết sức xúc động nhất là hai gia đình hiềm hích đó. Họ cũng tìm được nguyên nhân cái chết của anh họ cô gái qua bức thư tuyệt mệnh của cả hai người để lại. Cái chết bi thương của hai người trẻ tuổi đã đoàn kết lại hai gia đình trong nỗi sầu muộn. Không phải bằng cuộc sống mà bằng cõi chết, hai kẻ thương yêu nhau đã mang lại hòa bình cho các gia đình. Bó hoa họ cầm được mọi người trồng lại để tưởng nhớ cả hai. Màu hoa hồng luôn đen như buồn rầu nhưng lại bất tử với thời gian...........

]

~!* TRUYỀN THUYẾT HOA HỒNG ĐEN *!~

Ngày xưa, ở vùng đất thánh xa xôi, nơi sinh sống của các vị thần tiên tồn tại một câu chuyện tình đầy nước mắt. Chuyện kể rằng trong nơi xa xôi tận cùng của vùng đất có vị thần Ellacos- nữ thần của bóng tối. Nàng là người sống một mình, cô đơn trong màu đen của bóng đêm.

Vào một ngày nọ trong lúc du ngoạn thần Apolo- thần ánh sáng, đã tình cờ gặp được Ellacos. Chàng đã yêu ngay sự trầm lặng, cô độc của nàng. Chàng quyết tâm thay đổi con tim tăm tối của thần Ellacos. Thần Apolo thường ghé thăm nàng trong tư cách của một vị tiên. Rồi ngày qua đi, ánh sáng của thần Apolo đã truyền sang nàng, cảm hóa được nàng nhưng.........bóng tối và ánh sáng là hai thứ đối lập nên cả hai không thể hòa hợp.

Nàng vô cùng đau khổ vì nàng đã yêu thần ánh sáng mất rồi và tình yêu này lại là tình yêu đầu tiên của nữ thần Ellacos. Và đi theo tiếng gọi của tình yêu thần Apolo phải vượt qua khu rừng của tội ác, con suối của lòng thù hận để đến ngọn núi của yêu thương lấy hoa hồng bất tận- một bông hoa màu đỏ chót. Trước khi đi, thần Apolo trao cho nàng một bông hồng màu trắng rồi nói:

_ Lần này ta đi không biết bao giờ trở lại, nàng hãy giữ bông hoa này và chờ ta trở về. Bông hoa màu trắng này sẽ là ánh sáng cho nàng khi vắng ta bên cạnh. Nàng hãy giữ kĩ bông hoa này và chờ cành hoa màu đỏ của ta nhé.

Nữ thần Ellacos rưng rưng nước mắt đưa tiễn thần Apolo lên đường.

Một ngày, hai ngày, một tháng, rồi một năm.............thời gian cứ trôi mãi. Thần Ellacos vẫn cứ ngồi ngắm bông hoa trắng vừa nhớ đến thần ánh sáng....

Rồi vào một buổi sáng đẹp trời khi đang ngồi ngắm cành hoa trắng thì thần gió ghé thăm. Biết thần gió là người chu du ở nhiều nơi nên nàng hỏi tin tức của thần Apolo. Thần gió kể cho nàng nghe về việc gặp thần ánh sáng đang vui đùa bên nữ thần sắc đẹp. Thần Ellacos không tin vào tai mình nữa, nước mắt nàng giàn giụa. Ngày hôm sau nàng lên đường đi tìm thần Apolo. Nàng đi khắp nơi và tìm kiếm. Và cuối cùng nàng dừng lại trước một vườn hoa hồng màu đỏ, vùng đất của nữ thần sắc đẹp và nàng không tin vào mắt mình được nữa, thần ánh sáng đang vui đúa bên thần sắc đẹp Apahrodite. Từng giọt nước mắt lăn dài trên má, nàng quầy quả bỏ đi. Thần Apolo trông thấy và đuổi theo.

- Nàng hãy thứ lỗi cho ta, trong thời gian ra đi ta đã vô cùng nhớ nàng và nữ thần Apahrodite đã cùng ta chia sẽ và vượt qua. Ta thành thật xin lỗi nàng.........

Nữ thần Ellacos dường như không còn nghe thấy gì nữa. Bông hoa hồng trắng nàng cầm trên tay bỗng nhuộm đỏ một màu máu, xung quanh nàng một vùng tối đen kịt phủ vây rồi lan sang cả thần ánh sáng, thần sáng sáng biến mất dần vào trong bóng đêm ......Sau đó, làm khói đen tan dần, thần Apolo tan biến mất và bông hoa trên tay thần Ellacos cũng chuyển sang một màu đen kì bí.....

Thần Ellacos quay về vùng đất của mình, sống mãi trong vùng tăm tối, trong màu đen của chết chóc và không bao giờ yêu bất cứ ai nữa.

Về sau, ở vùng đất thánh tồn tại hai ý nghĩa về hoa hồng đen : một là tình yêu đã chết và hai là tình yêu bất diệt!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #nnt