[Đoản - QT - Song Thủy] Phiên ngoại: Thần Võ mê âm

Tác giả: LAN

"Suỵt ..." Hạ Huyền nhẹ nhàng che miệng Sư Vô Độ, ghé vào lỗ tai hắn thổi vài hơi.

Sư Vô Độ ngả người trong vòng tay hắn, cả hai bị mắc kẹt trong một không gian vừa nhỏ vừa hẹp.

Bên ngoài có bóng người chớp lên, tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì đó.

Vài vị võ thần phụ trách trông coi Trung Thiên Đình gãi gãi đầu liếc nhau, rõ ràng vừa mới nhìn thấy có người tiến vào Thần Võ Điện, chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

Tìm hồi lâu cũng không có kết quả. Mấy người nén giận nhìn vị thần quan nhìn thấy bóng đen, lại trở lại ngoài điện đứng thẳng.

Sư Vô Độ nhẹ nhàng thở ra, rõ ràng tiến vào Thần Võ Điện cũng không phải đại sự gì, tại sao phải cùng Hạ Huyền giống như trộm đến thở cũng không dám. "Nói đi, bảo ta mang ngươi tiến vào đây làm cái gì?" Sư Vô Độ muốn từ phía sau bình hoa đứng lên, nhưng không biết là chân tê hay là Hạ Huyền quá mềm, mới vừa nâng lên nửa thân mình liền mất trọng tâm ngã xuống, ở bên tai truyền đến tiếng thở gấp gáp, giống như ngồi trên cái gì đó cứng cứng.

Cái đó thức dậy cao như vậy, còn cứng như vậy. Sư Vô Độ vươn tay đến mông sờ soạng một chút, lập tức tim đập thình thịch, sắc mặt khó tin: "Ngươi nghĩ đến cái gì!" Thanh âm tựa hồ lớn một chút, ngoài cửa lại truyền đến tiếng bước chân.

Vài vị võ thần điều tra trong góc, ngay cả phía sau bình hoa cũng không tha, lại vẫn không thấy cái gì dị thường. Vẻ mặt mê mang ra cửa.

Phía sau Long Ỷ rộng rãi, lưng Sư Vô Độ dán trên sàn nhà lát ngọc ấm áp, môi mỏng bị cắn đến đỏ tươi, Hạ Huyền đã thuần thục giúp hắn cởi ngoại sam. Lông nhung bị kéo xuống phía dưới, dừng lại trên ngực. Sư Vô Độ hai chân ở trên không, cả người bị gấp lên, trước ngực quá mức mẫn cảm, hắn che miệng kêu lên một tiếng đau đớn: "Bị phát hiện, ngươi liền mất mạng!" Đây chính là Thần Võ Điện a! Tưởng tượng đến cảnh hai người trần trụi bị nhóm thần võ bắt quả tang, hai tên bên cạnh Tiên Nhạc Thái Tử khẳng định sẽ tới chỗ tuyên dương, đến lúc đó chính mình còn làm cái gì Thủy sư, không bằng đi thỉnh giáo Địa sư quá trình thổ táng, đỡ phải tại Nam Thiên môn bị bêu danh thiên cổ.

"Nghĩ cái gì? Chuyên tâm." Hạ Huyền ở trên đùi hắn vỗ một tiếng đánh bật suy nghĩ Sư Vô Độ."Yên tâm, sẽ không bị phát hiện."

Thúi lắm! Ngươi không cần mặt mũi, nhưng ta cần! Sư Vô Độ cắn chặt răng, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, khép nép nói: "Huyền ca, chúng ta quay về Phong Thuỷ Điện. Đến lúc đó ngươi muốn thế nào ta đều chiều ngươi."

Hạ Huyền liếm liếm môi, tà mị cười: "Lúc này mới mắc cỡ, lúc trước lúc ở Hạ gia mặt tường kia không phải mỏng hơn sao? Ngươi buông tha ta sao?" Nói xong tháo thắt lưng, đổi lấy một tiếng hô nhỏ.

Mẹ nó! Nam nhân thù dai!

Hạ Huyền thấp giọng cười, bất ngờ đứng dậy, hai người kết nối với nhau bằng một điểm, tiếng kinh hô của Sư Vô Độ chưa kịp thốt ra đã bị chặn lại, hắn nhanh chóng ôm vai Hạ Huyền mới có thể ổn định thân hình.

Hạ Huyền ôm hắn đến trước Long Ỷ, "Sàn nhà cứng quá, trên ghế êm hơn."

Sư Vô Độ trừng lớn mắt, ghế hướng ra cửa, thứ đầu tiên nhìn thấy khi bước vào chính là hai người bọn họ. Huyền Quỷ điên rồi sao?

Ngoài điện thần võ truyền đến thanh âm quen thuộc. Tựa hồ mấy võ thần Trung Thiên Đình tìm cứu binh. Sư Vô Độ nghe thanh âm của Bùi tướng quân, còn có mấy người bên cạnh Tiên Nhạc Thái Tử.

Sợ cái gì đến cái đó. Hắn cắn chặt hàm răng, không thể ra âm thanh, ngàn vạn lần không thể phát ra âm thanh. Hạ Huyền cũng không biết ăn cái gì lớn lên trở thành như vậy.

Sư Vô Độ như này, Hạ Huyền lại càng nổi loạn. Trên tay ngoài miệng đốt lửa không ngừng, tốc độ dưới thân cũng càng lúc càng nhanh.

Có lẽ chính nỗi sợ hãi làm tăng thêm sức chịu đựng, Sư Vô Độ không muốn cảm nhận lại không thể ngăn được từng cỗ nhiệt lưu từ phía sau truyền tới bụng, cuối cùng hắn rốt cục chịu không nổi mà hét lên, chất lỏng mát lạnh phun tung toé trên bụng hai người. Cùng lúc đó, mấy đạo linh lực mạnh mẽ nháy mắt nhảy vào Thần Võ Điện, cùng lúc đó Quỷ Vực mở ra, không gian trên Long Ỷ vặn vẹo một chút liền không còn động tĩnh gì.

Trong Phong Thuỷ điện. Sư Vô Độ vốn tưởng đã xong, không nghĩ tới Hạ Huyền còn cứng, một chút không có dấu hiệu mềm xuống. "Ca ca bắn xong rồi, ta còn chưa bắn đâu."

Trong Thần Võ điện. Vài vị võ thần đi đến Long Ỷ, trên tọa ỷ sạch sẽ, cái gì đều không có. Bùi tướng quân gãi gãi đầu, rõ ràng vừa mới nghe được thanh âm, hình như là Thủy sư huynh. Không được, hắn phải đến Phong Thuỷ điện nhìn xem.

Hoa thành đi theo Tạ Liên tiến vào Thần Võ Điện, nhìn chằm chằm tọa ỷ một lúc lâu, khóe môi hơi nhếch lên, nơi này không tồi, lần sau ta cũng thử xem.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top