Song sinh ( Phần 2 )
Những ngày trôi qua, thằng bé vẫn còn buồn bã và đau lòng. Cho đến một hôm.
"Anh hai ! Em tìm được người yêu rồi !"
Nó vui vẻ chạy thẳng vào nhà bếp mà ôm Yoongi anh xoay mồng mồng.
"Yunki ! Bỏ anh xuống đã !."
"Em đã gặp chân mạn thiên tử a."
Nhóc con trông vui vẻ, miệng không khép lại được nụ cười đó. Cứ lặp đi lặp lại việc kiếm được một người đàn ông thương nó. Yoongi cũng cảm thấy vui lây nhưng điều lo âu vẫn còn.
Rút kinh nghiệm lần trước, anh phải hỏi thật kỹ mới quyết định cho cậu em quen.
"Em có chắc là người ta sẽ tốt hay không ?"
Anh nghiêm túc, mặt đối mặt với Yunki.
"Chắc chắn luôn đấy anh hai. Người ta lớn tuổi, lại có một đứa nhóc trông mến yêu lắm ạ."
Có con ? Em trai anh bị khùng à ? Sao dám đi làm tiểu tam phá nát gia đình ngươi ta cơ chứ. Không được, phải cấm túc.
"Em nghĩ gì mà đi quen người có gia đình."
"Em thấy bình thường mà."
"Em đang bị điên hả ? Người ta là có gia đình. Còn có con với nhau. Em nở phá hoại hạnh phúc gia đình của người ta. Anh cấm em qua lại với người đó."
"Không được ! Em quyết định yêu anh ấy rồi."
"Nhưng người ta là có gia đình đang êm ấm. Em muốn làm tiểu tam hay sao."
"Anh ấy li hôn rồi."
Trời ! Sao nó không chịu nói sớm chứ. Làm anh hết hơi cãi cò với nó. Có biết là anh muốn đi ngủ lắm hay không. Đúng là thằng em trời đánh.
"Li hôn ? Vậy chưa chắc đã đàng hoàng."
"Vậy cuối tuần này, anh ấy hẹn em. Anh hai đi thay em nha. Oki."
Nói rồi thằng em láo toét mặt hớn ha hớn hở bật oke với anh. Anh lắc đầu ngán ngẩm. Đành chấp nhận đi thay, anh cũng muốn biết, người đó có gì mà hút hồn em trai anh đến vậy.
_____
Cuối cùng thì cái ngày định mệnh ấy đã đến. Anh ăn mặc đồ của Yunki. Màu mè hoa lá hẹ. Cải tranh thành đứa em của mình. Việc này đối với Yoongi anh rất quen thuộc.
Buổi tối về đêm, thời tiết có chút se lạnh. Anh quấn khăn lên cổ thêm mấy vòng để tránh cái lạnh vì cổ là nơi mẫn cảm nhất của anh.
Theo như lời Yunki nói thì hai người hẹn nhau tại công viên.
"Anh ấy mặc đồ đen, quần xám. Mái tóc hơi xoăn và thêm cái khăn quàng cổ màu xanh nữa."
"Chính thế mà anh mày mang cái quàng khăn cổ màu đỏ à."
Nó đưa cho tôi cái khăn quàng cổ làm dấu hiệu của cả hai. Đáng giận là nó màu đỏ, lại thiết kế dàng cho con gái đeo.
Yoongi hà hơi vào lòng bàn tay, ma sát tạo một luồng ấm áp truyền vào cơ thể muốn đông cứng. Giờ này chưa tới, trễ hẹn cả mười lăm phút đồng hồ. Người như vậy không nên yêu.
"Chào em ! Có phải em là Yunki ?."
Giọng nói khàn khàn mà ấm nóng này. Sao nghe quen đến lạ thường ấy nhỉ. Anh mò lại trong trí óc. Từng mảnh, từng đường nét ghép lại với nhau tạo ra một bức tranh người đàn ông đầy soái.
Thì ra em anh quen với người đó à. Thật không ngờ trái đất lại tròn đến vậy.
"Phải, em là Yunki."
Anh ngước mặt nở nụ cười đầy cưỡng ép và gượng gạo. Đúng là y rồi. Lúc nào cũng mang vẻ đẹp điển trai đấy. Khuôn mặt lại hài hòa với bộ đồ mà y đang mặc.
"Vậy mà tôi cứ tưởng thiên sứ nào đó ngồi ở đây."
Y không ngại ngần mà buông lời mật ngọt với em của anh. Giờ thì đã hiểu sao thằng bé lại đỗ đốn đến vậy. Ngay cả Yoongi anh sau khi nghe câu nói đó xong cũng muốn đỏ mặt.
"Tôi ngồi đây được chứ."
Y nhẹ giọng, âm điệu đi vào lòng người khiến ngực trái của Yoongi một cách xao xuyến khó quên được.
"Anh...anh ngồi đi."
Y ngồi xuống bên cạnh anh. Nhẹ nhàng mà lại rung rinh. Yoongi đang tự hỏi. Sao tim anh lại đập nhanh đến thế ? Thiếu điều muốn rớt ra ngoài.
"Yunki, tôi cứ tưởng em sẽ không tới."
"À...ừ...đã hứa với anh thì tất nhiên phải đi rồi."
Anh cười hì hì nói qua loa chỉ để bớt phần nào gáng nặng trong lòng.
"Em ăn tối chưa."
Y mở lời. Ở bên cạnh Yunki, y thanh tao như vậy sao. Cứ tưởng lúc nào cũng mặt than lạnh lẽo vậy mà có thể nói lời yêu thương đến vậy.
"Đi ăn tối, tôi sẽ dẫn em đi xem phim."
Yoongi không biết nên từ chối như thế nào. Nếu như anh ở lại đây thêm một giây thì có lẽ anh sẽ yêu y chết mất.
Y nắm lấy tay anh rồi kéo nhanh đến một khu ăn gần đó. Trên đường có biết bao cặp tình nhân đi ngang qua. Ai cũng hạnh phúc với người bên cạnh. Chỉ riêng anh lại thấy mình thật ngu xuẩn. Sao có thể chấp nhận lời đề nghị của thằng em dễ dàng như vậy. Nếu như không đi thì có lẽ giấc mơ ảo huyền đấy sẽ không đổ vỡ.
Quán ăn đông đúc, kẻ vào người ra. Có vẻ như y là khách quen nơi đây nên được chủ quán đón tiếp một cách nồng hậu.
"Cháu ăn gì ?."
"Dạ cứ như cũ. Còn em, Yunki?"
"Em...em không đói."
Lời nói vừa dứt, cái bụng lại réo lên vì đói cồn cào. Anh xấu hổ lại cáng cúi thấp đầu hơn. Lại nghe tiếng cười khẽ của y.
"Vậy chú lấy cho con hai tô như nhau đi ạ."
"Được, được."
Đồ ăn ở đây thật thơm phức. Dù là không đói cũng làm ta trở nên thèm thuồng muốn ăn.
Trong lúc ăn, cả hai đều im lặng. Âm thầm lặng lẽ đánh giá đối phương.
"Haha..."
"Sao anh lại cười."
Anh hơi thắc mắc nhìn y. Y cười vui vẻ chỉ để dành cho Yunki thôi. Yoongi anh không có quyền hưởng thụ điều đó.
Y không nói gì mà chỉ hành động. Phút chốc mặt kề mặt với nhau. Gương mặt anh tuấn bị phóng đại. Chiếc mũi thon thẳng như giới tính của anh. Mọi đường nét trên khuôn mặt như được vẽ ra, không sai lệch mà lại chi tiết đến nhường nào.
"Đã lớn như vậy mà y như con nít."
Y đưa chiếc lưỡi ra liếm vết dơ gần môi anh. Một cảnh tượng đẹp khiến con người ta chết đứng. Yoongi anh như người mất hồn, ngớ người cả ra.
"Cảm ơn."
Anh nhỏ giọng nói tiếng cảm ơn. Đáp lại được nhận cái xoa đầu của người kia.
Nắm tay. Mười ngón tay của hai người đan vào nhau. Anh như quên mất đi người trước mặt là bạn trai của Yunki. Sự thanh lịch và tao nhã của y khiến anh đắm chìm trong đấy. Như lời hứa, y dắt anh đi xem phim.
Một bộ phim tình yêu đầy mãnh liệt. Phim nói về hai anh em cùng yêu một người con gái. Tình cảm của hai người dành cho cô gái ấy rất nồng cháy và khác biệt. Cô gái ấy đến phút cuối mới biết họ là anh em khiến cô khó lòng lựa chọn. Người anh quá tốt, sẵn sàng hy sinh tất cả. Còn người em cũng không kém cạnh, mọi thứ cô gái yêu thích hay không yêu thích, người em cũng tối mặt tối mũi làm việc để mua cho cô. Tình yêu khiến cho hai anh em họ đánh nhau, tránh mặt nhau. Nhưng mà người anh vẫn luôn sẵn lòng hy sinh tình yêu của mình cho đứa em. Anh bỏ đi đến một nơi khác để kiếm một tình yêu mới...
Yoongi anh không kiềm được lòng mà rơi lệ. Anh nên làm gì đây. Anh đã yêu rồi. Kẻ tư vấn tình yêu nay lại bị tình yêu chi phối. Anh xin lỗi.
Nụ hôn ngọt ngào trong rạp phim. Bàn tay to bự ấy của y mang lại hơi ấm giữa thời tiết lạnh khô. Bao chùm cả cơ thể Yoongi anh.
________
191020
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top