Hoa chi mãnh xâm hại
Hoa chi mãnh xâm hại
Tác giả: Lục
Thể loại: Hiện đại, mỹ ngốc công, hài.
Edit: Summerbreeze
Chuyện kể về một bạn tiểu công, có chút não tàn có chút biến thái, chỉ muốn thử cảm giác đi hấp con nhà người ta nhưng chưa bao giờ thành công vì quá đẹp trai =))~
1.
Nghiêm chỉnh mà nói, thì Tiểu Hoa đích xác là một kẻ biến thái.
Hứng thú của hắn là thu thập ốc sên thành một đống rồi đạp nát, hoặc là trứng ốc bươu trong ruộng lúa đập nát hết, nhìn đống nát bầy nhầy tính mạng, trong lòng hắn liền có một loại khoái cảm không hiểu dâng lên.
Cảm giác kia không phải là rất kịch liệt, nhưng lại khiến hắn vô cùng thích thú.
Có điều chỉ là trẻ con thôi, quan điểm của người lớn là có thể tha thứ được, cần thì liền dạy bọn nhỏ hành vi đúng đắn tôn trọng tính mạng vạn vật, hoặc là sử dụng vài câu truyện ma quỷ để dọa chúng, trẻ con bình thường một chút liền không dám sát sinh loạn như thế nữa, mà liền trở nên giống như 'người bình thường'.
Cho nên suýt béo cũng không phải là béo hẳn, cũng không thể vì thế mà liền định đoạt Tiểu Hoa là biến thái.
"Tôi muốn hấp diêm cậu."
Có điều khi mà hắn đã cao mét tám, thuận lợi vào được một trường đại học khá tốt mà vẫn còn dùng đôi mắt màu hổ phách mà thành thật nói ra câu đó thì bạn không thể không thừa nhận hắn là một tên biến thái nữa.
Tiểu Hoa là biến thái nổi tiếng trong trường, hứng thú là hấp diêm. Theo hắn nói thì sau khi lên mạng vào web đen, hắn liền vô cùng muốn hiểu được khoảng khắc đi hấp con nhà người ta, đối phương khủng hoảng cùng tuyệt vọng, tốt nhất là hét chói tai nữa, tựa đồ ăn phải có gia vị.
Nhưng mà hắn chưa từng có hấp thành công, bởi vì khi mà đối phương cam tâm tình nguyện để bạn hấp thì tội hấp diêm không được thành lập.
Là như vậy, cứ đến lúc Tiểu Hoa sưu tầm con mồi, hơn nữa theo dấu đối phương về nhà hoặc ký túc xá thì trên đường sẽ có người đổ xăng cho hắn. Không có biện pháp a, Tiểu Hoa thực sự quá mức dễ nhìn. Có nửa dòng máu Anh chính thống, tóc vàng chói mắt, ngũ quan rõ ràng, cộng thêm trước trán còn có cái kẹp tóc hồng hồng, ở trong khu này, ngay cả bà lão mắt mờ chân chậm cũng nhận ra.
Quá mức rêu rao, đây cũng không phải hoàn toàn là nguyên nhân thất bại của hắn, mà nguyên nhân để hắn mỗi lần bắt đầu đều thích thú bừng bừng rồi sau đó cúi đầu mất nhuệ khí là bởi vì không ai thật lòng cho hắn hấp.
Mỗi con mồi khi phát hiện Tiểu Hoa theo dõi mình, không phải là hưng phấn đến phát run thì chính là vui vẻ đến thét chói tai, cái này cùng run rẩy sợ hãi âm thanh hét chói tai kinh hãi khác nhau rât xa.
Thế là khi hắn nhìn thấy hình dạng vui vẻ của con mồi kia, làm một bộ 'mau đến hấp ta', vẻ mắt hắn liền rầu rầu, thậm chí có điểm muốn khóc, thường khiến con mồi mất công an ủi một phen, không có biện pháp a, nước mắt giai đẹp, so với lộ thủy của Quan âm thì còn uy lực hơn.
Tiểu Hoa cũng không phải là chưa từng cố gắng, hắn cố đem mình thành đáng sợ một chút, khiếm nhã một chút, bẩn thỉu một chút, để những con mồi kia cảm nhận được hắn là một phần tử hấp diêm chuyên nghiệp và quyết đoán, cơ mà con mồi lại thế này, "Tiểu Hoa cậu thay đổi tạo hình á! Đổi thành nam nhân rác rưởi nha!" loại ngữ điệu bình luận này làm cho Tiểu Hoa khóc vài lần.
Lại có lần hắn học tập điệu cười xấu xa của nhân vật trong phim, hoặc là cong khóe môi bại hoại, nhưng phát hiện đối phương lại triệt để bị dính điện rồi muốn đâm đầu vào lòng hắn, sợ đến hắn vừa chạy vừa khóc.
Mặc dù Tiểu Hoa đem hấp diêm thành cơm ăn (mà hắn chưa được ăn bao giờ) nhưng nhân duyên của hắn lại thật tốt, bạn tốt A Thảo nói: "Tiểu Hoa là đứa ngốc a, đầu có chỉ có hấp với diêm, không có chúng tôi bảo vệ làm sao hắn có thể trưởng thành a? Cậu hỏi chúng tôi vì sao không giúp hắn? Cái đệch á tôi mới không muốn ngồi tù liệt, hắn cho dù mải chơi nữa cũng phải lớn lên."
Từ đó có thể biết, không ai coi chuyện Tiểu Hoa hấp diêm là một câu chuyện nghiêm túc.
Từ đó có thể thấy, trai đẹp hơn hoa cho dù có là biến thái, vẫn được đối xử bằng thái độ đối xử với một nhành hoa.
Từ đó có thể thấy, thế giới là tạo thành từ rất nhiều điều không bình đẳng.
Thật rất không công bằng. Tiểu Hoa thường xuyên nghĩ như vậy. Vì sao chính hắn không thể tìm được một đối tượng để hấp? Rõ ràng người khác không cần cố gắng gì, tùy tiện hấp một cái là có thể cảm nhận được thanh âm thét chói tai cùng hoảng sợ của nạn nhân, sau đó bị đưa vào tù (mặc dù hắn không muốn ngồi tù). Vì sao hắn lại khó khăn như vậy? Chẳng lẽ là mấy con ốc sên hồi nhỏ nguyền rủa hắn sao? Nguyền rủa hắn không tìm được đối tượng?
Kỳ thật ngoại hình của Tiểu Hoa như thế, cho dù có chút não tàn lại có chút biến thái, nhưng một giai over flower như thế làm sao lại không tìm được đối tượng?
Ngay cả người khác trường cũng vì nhìn hắn mà đến trường này, ngày ngày đều có người tỏ tình với hắn, nhưng vẫn là trai zin 100%. Nguyên nhân chính là ở trên người hắn. Hắn đối với người cứ chảy nước miếng với mình thì lại không có hứng thú, nhưng chỉ cần nghĩ người đó lộ ánh mắt kinh hoảng hoặc là vẻ mặt chán ghét, hắn thậm chí còn nhịn không được mà cứng lên. Có điều loại sau tuyệt đối là ảo tưởng, tuyệt đại đa số người đều đem hắn thành ô mai mà nhìn, nếu không nước bọt tại sao lại rớt nhiều như vậy. Tiểu Hoa bi thảm mà nghĩ.
Hắn không muốn người ta tỏ tình cùng hắn, hắn chỉ muốn hấp a.
Đây là một loại chấp niệm, Tiểu Hoa vô cùng cố chấp mà biến thành mục tiêu cuộc sống.
Hắn rất rất muốn hấp a, muốn hấp thành công, không ai giúp hắn được sao, hắn đời này cũng chi có một nguyện vọng như thế... À, có lẽ sau này còn cái khác, nhưng hiện tại thì chỉ có cái này thôi a. Tiểu Hoa trong miệng niệm niệm, ngủ say trên sô pha đối diện TV trong phòng trọ hắn thuê.
Thần a, người không thể lờ đi nguyện vọng một đứa nhỏ con lai phải rời xa tổ quốc như vậy a.
2.
Có lẽ là thượng đế nghe thấy lời nguyện cầu của Tiểu Hoa, hôm sau trói một học sinh chuyển trường cho hắn. Học sinh chuyển trường hoàn toàn không giống với các học sinh chuyển trường trước đây, không muốn dung nhập vào quần thể. Vào giờ học ngồi ở bàn cuối, tan học liền biến mất, mặt thì lạnh lùng, đông lạnh khiến không ai dám chủ động nói chuyện cùng y, đông lạnh tất cả nghị luận của mọi người, đông lạnh khiến tâm Tiểu Hoa vui mừng, trong lòng Tiểu Hoa hoa lớn hoa nhỏ nở tưng bừng.
Tiểu Hoa kiểm tra được, hôm nay hai người bọn họ đi sát qua ngay, Học sinh chuyển trường ngay cả nhìn hắn một cái cũng không thèm.
Cái này khiến Tiểu Hoa hưng phấn đến thét chói tai nhảy lên nhảy xuống.
Cái người này hoàn toàn không đếm xỉa đến sự hiện hữu của hắn, vô cùng tốt, chuyện này vô cùng tốt, nhưng vậy mình hừng hừng xông vào thế giới đóng băng của y thì y mới cảm nhận được sự uy hiếp, sợ hãi và kinh hoảng.
Vừa nghĩ tới băng khối ngàn năm Học sinh chuyển trường lộ ra vẻ mặt đó, Tiểu Hoa liền không khống chế được chính mình, chạy vào nhà vệ sinh thẩm hai ba lượt.
Quyết định con mồi.
Thế là trong một đêm nguyệt hắc phong cao, Tiểu Hoa hành động.
Hắn đứng ngoài thư viện đợi bốn tiếng, cuối cùng chờ được Học sinh chuyển trường đi ra, Tiểu Hoa vứt bát cơm đang ăn dở vào thùng rác, lập tức theo đuôi.
Học sinh chuyển trường tựa hồ là không dừng chân... Tiểu Hoa đi ba bước trốn hai bước, rất có kinh nghiệm mà duy trì cự ly an toàn, còn mang theo một trái tim chưa từng có trước đây, nảy tưng tưng, ngay cả bước đi cũng nhẹ như bay, trên khuôn mặt luôn mang theo một nụ cười ngô nghê, trong đầu tất cả đều là tưởng tượng tốt đẹp, một thế giới đầy tiếng hét chói tay, tình sắc, khủng hoảng đang hé mở trước mắt hắn, dần tiến vào ngõ tối, Học sinh chuyển trường đột nhiên xoay người, làm hắn không kịp trở tay.
"Cậu theo tôi làm gì?" Học sinh chuyển trường nhíu mày khiến Tiểu Hoa vui vẻ, hắn cảm thấy lông mày kia thật là đẹp.
Dưới đèn đường có mấy con bướm đêm đang bay, phản chiến khuôn mặt mơ hồ của Tiểu Hoa mà hắn tự cho là khiếm nhã hiểm ác, người khác nhìn lại thấy hắn đang cười phóng điện với Học sinh chuyển trường.
"Bị đần à? Nói chuyện đi!"
Học sinh chuyển trường mắng hắn, từng chữ tốt đẹp làm toàn thân hắn nổi sống, mấy chữ này so với bất kỳ màn tiền diễn nào đều khiến hắn hưng phấn hơn, liền bắt đầu nói một câu kinh điển của hắn.
"Tôi muốn hấp diêm cậu."
Lời này được coi là vũ khí đáng sợ nhất của Tiểu Hoa, hy vọng hạ chiêu này có thể triệt để đột kích đối phương, để y quỳ xuống cầu xin tha thứ hoặc la không muốn không muốn cầu ngươi tha cho ta... mặc dù những lời thoại kia hắn chưa từng được nghe thấy bao giờ, ngược lại tần suất 'đến a đến a nhanh một chút' lại xuất hiện tương đối nhiều.
Kỳ thật Tiểu Hoa cũng có chuẩn bị tâm lý, nếu Học sinh chuyển trường lộ ra vẻ mặt 'đến a đến a nhanh một chút' hoặc là vẻ mặt xem thường, hắn kỳ thực cũng không quá thất vọng, chẳng qua là tí nữa về nhà lại khóc một hồi, ngày mai xốc lại tinh thần mà thôi, hắn rất là có chí tiến thủ nha.
Kinh nghiệm nhiều lần thất bại khiến Tiểu Hoa nhớ kỹ đường lui, thế là khi Học sinh chuyển trường lộ ra vẻ mặt sợ hãi, Tiểu Hoa u mê.
Trời ạ, mùa xuân của ta đến thật rồi sao?
Tiểu Hoa không dám tin vào hai mắt của mình, Học sinh chuyển trường bỏ chạy khiến hắn như sư tử đói nhìn thấy dê con nhảy qua, bản năng nổi lên dục vọng thị huyết, từ đèn đường đến thùng rác bên cạnh đều biến thành màu đỏ, hắn liếm liếm đôi môi, chân dài cuối cùng đón nhận được mệnh lệnh đuổi theo từ não.
"Buông! Cứu tôi..."
Học sinh chuyển trường bị ôm chặt, rất tận hứng mà kêu, nghe vào trong tai Tiểu Hoa lại là tiếng trời, nhưng sợ có người nghe thấy lại đến quấy rầy cơ hội không dễ có này, Tiểu Hoa che miệng của y, kéo y vào một phòng bỏ hoang, mượn ánh trăng, Tiểu Hoa đẩy ngã Học sinh chuyển trường lên sàn, nhìn mặt y lệch đi, tóc tai toán loạn, ngồi dưới đất bộ dáng sợ hãi, Tiểu Hoa thiếu chút nữa khóc òa lên.
Thật là cảm động, đây là tình cảm trong mơ của hắn a! Đây là mộng tưởng hắn theo đuổi bấy lâu a! Tiểu Hoa quỳ xuống tạ ơn, khóe mắt liếc thấy Học sinh chuyển trường muốn thừa dịp chạy trốn, kéo lấy mắt cá chân của y, phát ra âm thành hừ cười như có như không, đè lên đi tới.
"Cậu không chạy thoát được đâu, kêu rách cổ họng cũng không có ai đến cứu... Ô..." thật cảm động, hắn cuối cùng có thể nói được câu này. Tiểu Hoa bởi vì nói được một câu trong mộng tưởng mà nhịn không được nghẹn ngào một tiếng, cảm nhận ánh mắt kinh ngạc của Học sinh chuyển trường, hắn thanh thanh cổ họng tiếp tục công việc của mình.
"Cậu có biết giờ tôi sắp làm gì không? Mặc dù tôi rất muốn nghe cậu thét chói tai, nhưng sợ rằng là không được, có điều nhìn thấy ánh mắt cậu tôi liền muốn bắn..." nói mấy câu hạ lưu, Tiểu Hoa đem bàn tay Học sinh chuyển trường áp lên đầu. Phía dưới là sàn nhà thô ráp, Tiểu Hoa rất vui vẻ mượn ưu thế thân hình cởi quần Học sinh chuyển trường, mặc dù Học sinh chuyển trường còn vùng vẫy nhưng quần lại rất dễ cởi, nhanh chóng nhét ống quần vào cái miệng luôn muốn thét chói tay của y, Tiểu Hoa cở áo Học sinh chuyển trường, cắn lên núm vú của Học sinh chuyển trường, có chút dùng sức, thô bạo mà cắn.
Đây là hấp diêm cho nên không cần quá ôn nhu, coi như là lần đầu tiên của hắn, cũng phải làm cho giống. Tiểu Hoa mút lấy ngực của Học sinh chuyển trường, bởi vì trong mũi đều là mùi thơm ngọt ngào khiến Tiểu Hoa dù muốn làm một trận hấp kích tình nhưng lại vẫn thả mềm động tác. Bởi vì một tay đã đè được hai tay của Học sinh chuyển trường nên miệng của hắn càng dùng lực.
Tay phải tự do trượt vào quần lót tam giác của Học sinh chuyển trường, phát hiện y đã hoàn toàn ướt lại cứng rắn đến phát nóng.
"Dâm đãng, bị hấp còn thoải mái như vậy, thật là ti tiện."
Nhìn bộ dạng Học sinh chuyển trường nhục nhã, trong mắt lại có nước mắt chạy quanh, Tiểu Hoa trong lòng đại hỉ nói: "Tuyệt vời!"
Khi thì nhẹ khi thì nặng khuấy động y, Tiểu Hoa vừa hồi tưởng hình ảnh hắn luyện tập hằng ngày, vừa nhìn khuôn mặt vừa thoải mái vừa khó chịu của Học sinh chuyển trường mà cảm giác cảm động cùng tâm động trước nay chưa từng có.
Hơn nữa thân thế Học sinh chuyển trường thực sự là cực phẩm a, làn da trơn mềm, mắt to hữu thần (bây giờ đều là sợ sệt làm hắn hưng phấn), đôi môi hồng nhuận, mùi thơm như trẻ sơ sinh, lão nhị có hình dạng màu sắc không tồi... thật là ông trời để hắn đợi lâu quá nên giờ bồi thường cho hắn làm một lần liền thành công, hơn nữa còn thành công đến không tưởng tượng được.
Đôi mắt to màu hổ phách của Tiểu Hoa đầy là cảm động, vừa liếm đùi trong của Học sinh chuyển trường vừa cảm nhận y bắn trong tay mình, của hắn cũng sưng to đau đớn, Tiểu Hoa mở thắt lưng để lộ phân thân sưng tấy, ma sát một chút bắp chân của Học sinh chuyển trường để chuẩn bị tốt, không ngoài ý, động tác này khiến Học sinh chuyển trường một trận kinh hoảng, ban ngày lạnh lùng không thấy, thay vào đó là một loại xinh đẹp chật vật, cái này khiến Tiểu Hoa đột nhiên có cảm thụ đau lòng, nhưng không đuổi kịp khoái cảm chinh phục của hắn.
Từ trong túi lấy ra trơn tề đã chuẩn bị sớm, bóp ra một đống hướng vào hoa cúc của Học sinh chuyển trường, đương nhiên, đi hấp là không cần trơn tề để đối phương thoải mái, có điều Tiểu Hoa khá là sợ đau, nếu như Học sinh chuyển trường quá khô sáp, chịu khổ lại là hắn.
Thế là bôi loạn phía sau Học sinh chuyển trường, bôi lên đệ đệ của mình một chút, không có đùa giỡn nhiều, giống như một tên đi hấp chuyên nghiệp, thô lỗ đâm thẳng vào phía sau Học sinh chuyển trường, gáy Học sinh chuyển trường vì cử động này mà kéo ra một đường cong xinh đẹp, toàn thân căng lên, khiến Tiểu Hoa cũng bị đau, hoa cúc tựa hồ chảy máu, có chút ướt dính.
Hắn là tên biến thành hoàn mỹ, vừa hưởng thụ tình ái, vừa thường thức cảm xúc mãnh liệt của Học sinh chuyển trường, có lẽ là đôi mắt phượng mang theo hận ý mà leo lên cao trào.
Một lần lại một lần, Tiểu Hoa xuất ra bên trong Học sinh chuyển trường, trên mặt, bụng, giống như là vẽ lên người y, Tiểu Hoa đem Học sinh chuyển trường hành hạ triệt để, sau đó ở bốn giờ sáng, mệt mỏi mà ghé lên người y ngủ.
Một đêm này, Tiểu Hoa hoàn thành giấc mộng của hắn.
Sau khi kết thúc tinh thần của hắn vô cùng bay bổng, giống như đóa hoa cuối cùng cũng nở, hắn thỏa mãn, nhưng cũng lờ mờ có cảm giác mất mác.
Hắn cuối cùng hấp được người, nhưng rồi sau? Từ nay về sau mục tiêu là gì? Tiểu Hoa nghi ngờ.
Vốn cho rằng hấp diêm là mộng tưởng mà hắn vĩnh viễn không thể hoàn thành nên mới cho là ý nghĩa cuộc sống, sống có mục tiêu, bây giờ hoàn thành, vậy thì sau này?
Bình thường dũng sĩ sau khi tìm được bảo tàng, trò chơi liền kết thúc.
Thật buồn.
Tiểu Hoa đột nhiên có chút hối hận.
Khẽ đứng dậy, kéo ra khỏi thân thể Học sinh chuyển trường, lấy ống quần ra khỏi miệng Học sinh chuyển trường đang bất tỉnh, nhìn vệt nước mắt còn chưa hết cùng khóe miệng hồng hồng của y, Tiểu Hoa tự như ma nhập xoa xoa chỗ sưng đỏ kia. Tựa như bị kích thích, Học sinh chuyển trường tỉnh dậy, ban đầu khuôn mặt hoảng hốt, khiến Tiểu Hoa lại có ảo giác thỏa mãn, nhưng đón lấy một cái tát, chứng minh Tiểu Hoa hấp thành công là chuyện thật.
"Cầm thú! Ngươi không phải là người!"
Tuyệt vời!
Đây cũng là lời kịch đã chuẩn bị a, thật là tuyệt vời. Má mặc dù rất đau nhưng giống như đào được bảo vật, tìm được hy vọng mới, ánh mắt Tiểu Hoa bừng sáng, cầm di động trong túi chụp mấy tấm ảnh nuy của Học sinh chuyển trường, đắc ý uy hiếp y không thể báo cảnh sát, hơn nữa sau này cũng phải chiều hắn nếu không hắn sẽ phát tán ảnh kia ra ngoài.
Khi Học sinh chuyển trường mang theo khuôn mặt kịch tính vừa hận vừa vô vọng, Tiểu Hoa cảm thấy đại nghiệp hấp diêm của hắn còn chưa lên đến đỉnh núi, tiếp đó phải là muốn ép y hàng đêm tiến hành thân thể giao triền không tình nguyện, sau đó để thân thể của y trở nên dâm loạn, trở nên không thể thiếu hắn, để y từ giờ trở đi không rời được hắn, lúc đó mới là mạnh nhất, hạ lưu nhất, cấp cao nhất của đại nghiệp.
Trò chơi còn chưa có kết thúc.
3.
Tiểu Hoa hưng phấn đến toàn thân phát run, vì đảm bảo Học sinh chuyển trường sẽ không chết ở trên đường hoặc xảy ra cái gì ngoài ý muốn, hắn đưa y về nhà. Đi trên con đường ngập nắng, hắn cảm thấy tốt đẹp vô hạn chưa từng có, nghĩ đến Học sinh chuyển trường, lòng lại tràn đần, ca lên bài ca không rõ.
Hắn Tiểu Hoa rút cục xoay người!
Thế là hắn cùng Học sinh chuyển trường luôn duy trì quan hệ thân thể, cứ đến lúc Học sinh chuyển trường không tình nguyện mà phối hợp với hắn, hoặc là lộ ra ánh mắt hận ý, lòng Tiểu Hoa liền nở hoa.
Trên thế giới này, tựa như chỉ có người này mới có thể làm cho hắn có cảm giác như vậy.
Ở trên người Học sinh chuyển trường kéo ra rút vào, lần này không cẩn thận lại chảy máu, Tiểu Hoa nhìn dịch thể màu đỏ kia, thật giống như bắt đầu có cảm giác thương tiếc, có điều khi Học sinh chuyển trường dùng ánh mắt trừng hắn, hắn liền cái gì cũng đã quên.
Từ trường kịch tốt nghiệp, Tiểu Hoa tìm được công việc ở nhà hát, thỉnh thoảng làm người mẫu, cuộc sống coi như hạnh phúc.
Mà quan hệ của hắn cùng Học sinh chuyển trường cũng chưa từng đứt đoạn, mãi đến khi Học sinh chuyển trường trở thành Ảnh đế ở giải kim mã, hắn vẫn ở trên người Học sinh chuyển trường cảm thụ ánh mắt bị giận trừng, mặc dù hắn thỉnh thoảng cảm thấy ánh mắt kia khiến hắn có chút thương tâm, nhưng lại biến thành tình tự nắm trong tay, không có cách nào thoát thân. Tiểu Hoa nghĩ, chính mình thật là đứa biến thái, không thuốc chữa, vừa não tàn vừa biến thái.
Bởi vì Tiểu Hoa thực quá ngốc cho nên hắn không có phát hiện, năm ấy Học sinh chuyển trường từ đầu đến cuối, trừ mắt mang theo hận ý thì khóe miệng đều mang theo nét cười nhàn nhạt, nụ cười được như ý.
Thật lâu thật lâu sau này, cho đến khi Tiểu Hoa phát hiện chân tướng, thân thể của hắn cũng đã không thể ly khai y.
Có lẽ ngay cả lòng cũng vậy.
./.
Thế đấy, muốn làm biến thái thì cần phải đẹp giai trước đã :v
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top