[OS 7] [Chiêu Tố R18] Car

Tác giả: littleanndosentknow

Link: https://archiveofourown.org/works/47124316

Tóm tắt: Cảnh báo: Bùi Tố có "huyệt nhỏ", đăng hộ, viết bởi Ichibanboshi.

Nội dung:

Trương Đông Lan gần đây tậu mấy chiếc xe mới, sống chết la hét đòi lập một cuộc chơi để khoe xe, tiện thể mọi người cũng đã lâu không tụ tập cho vui. Địa điểm vẫn được chọn tại câu lạc bộ xe thể thao trên đỉnh Tây Lĩnh Sơn.

Trương Đông Lan trực tiếp gọi người trong nhóm chat lớn, người đầu tiên anh ta nhắc đến là Bùi Tố: "Bùi gia anh nhất định phải đến đấy nhé, có một chiếc xe em thấy rất hợp với anh, anh thích thì cứ lái đi luôn, người nhà sao lại nói chuyện khách sáo!" Bùi Tố nhìn cái giọng điệu nhà giàu mới nổi của Trương Đông Lan mà có thể hình dung ra cảnh anh ta nhe răng cười ngây ngô.

Lạc Vi Chiêu tắm xong bước ra thấy Bùi Tố tựa đầu giường cười tủm tỉm với điện thoại thì khó tránh khỏi ghen tị. Hắn từ đầu giường bên kia trèo lên, một tay kéo cậu vào lòng, cố tình dùng bộ râu mới mọc cọ vào cằm Bùi Tố: "Thằng nhóc con, điện thoại có gì mà đẹp thế? Hại mắt đấy, mau tắt đi cho tôi."

Bùi Tố bị cọ đến nheo mắt nhưng cũng không tránh, chủ động đưa điện thoại cho Lạc Vi Chiêu: "Lạc đội, em đi được không?" Lạc Vi Chiêu nhận điện thoại cúi xuống nhìn rồi cũng bật cười: "Đi chứ, sao lại không đi! Nhưng tôi cũng phải đi."

Bùi Tố nghe vậy mắt tràn đầy bất ngờ mà ngồi thẳng dậy.

"Sư huynh không tăng ca nữa sao? Chắc chắn có thể đi cùng em không?"

"Sư huynh bây giờ là người có gia đình rồi, ngày nào cũng ru rú trong đội thì tính sao chứ. Đi cùng em, vừa hay chúng ta cũng đã lâu không đi chơi rồi." Lạc Vi Chiêu chạm vài cái lên màn hình trả lời Trương Đông Lan: "Tôi và Bùi Tố đi cùng, còn nữa đừng gọi lung tung, ai là người nhà với cậu." Chưa kịp đặt điện thoại xuống thì tin nhắn trả lời ngay lập tức của Trương Đông Lan đã đến: "Dạ vâng Lạc đội, hai vị có thể đến buổi tiệc của em quả là vinh dự cho nhà tranh này, hai vị mới chính là người một nhà thân thiết!"

Lạc Vi Chiêu không trả lời nữa, đặt điện thoại của Bùi Tố trở lại đầu giường, ôm eo Bùi Tố kéo cậu ngồi vắt ngang lên đùi mình, ấn đầu Bùi Tố xuống rồi hôn lên. Trong phòng ngủ chỉ có tiếng nước bọt do nụ hôn sâu tạo ra. Sau một nụ hôn, Bùi Tố vùi đầu vào hõm cổ Lạc Vi Chiêu khẽ thở dốc: "Sư huynh, hôm nay mệt rồi, em muốn ngủ." Lạc Vi Chiêu ừ một tiếng, kéo cậu ra hôn nhẹ chóp mũi, đưa tay tắt đèn đầu giường rồi ôm Bùi Tố vào lòng ngủ thiếp đi.

Đến ngày hẹn, khi Lạc Vi Chiêu và Bùi Tố đến thì trời đã tối. Trương Đông Lan đã tụ tập một nhóm người từ sớm. Lạc Vi Chiêu dẫn Bùi Tố chào hỏi xong liền viện cớ hai người lên núi dạo trước rồi rời đi. Lạc Vi Chiêu ngồi vào ghế lái khởi động động cơ, xe bắt đầu chạy. Chạy một lúc Bùi Tố phát hiện Lạc Vi Chiêu không đi con đường lên núi. Lạc Vi Chiêu đỗ xe ở một khu rừng, tay đặt trên vô lăng nghiêng người chăm chú nhìn Bùi Tố. Chỉ riêng việc bị ánh mắt Lạc Vi Chiêu đảo lên xuống nhìn chằm chằm, Bùi Tố đã cảm thấy giữa hai chân mình như đang chảy nước rồi.

Bùi Tố ngước mắt nhìn Lạc Vi Chiêu,

"Sư huynh, đây vẫn còn ở trên xe mà."

"Sư huynh đương nhiên biết rồi." Lạc Vi Chiêu kéo tay Bùi Tố xoay vòng tròn nhẹ nhàng xoa nắn ở đũng quần mình. Bùi Tố cũng lười giả vờ e thẹn, phối hợp với động tác của Lạc Vi Chiêu cho đến khi dương vật đội lên vải tạo thành hình. "Bảo bối, lấy ra cho sư huynh." Lạc Vi Chiêu bóp cằm Bùi Tố hôn nhẹ, vành tai Bùi Tố đỏ bừng, nhưng vẫn ngoan ngoãn cởi dây lưng, những ngón tay trắng nõn thon dài móc cây thịt đang cương cứng ra. Lạc Vi Chiêu bị cảnh tượng này kích thích đến mắt cũng đỏ lên, không nhịn được mà cương lớn hơn, Bùi Tố giật mình theo bản năng nắm chặt lại khiến Lạc Vi Chiêu khẽ thở dốc, "Bảo bối nhẹ tay thôi, làm hỏng cái này rồi em sau này biết làm sao, tay động đậy một chút." Bùi Tố cắn môi gật đầu, ngón tay bắt đầu vuốt ve thân vật nóng bỏng, sờ đến những đường gân xanh nổi lên, Bùi Tố cảm thấy ngón tay mình sắp bốc cháy. Lạc Vi Chiêu bị động tác nhẹ nhàng của Bùi Tố hành hạ đến không trên không dưới, bàn tay lớn ôm Bùi Tố từ ghế phụ sang.

Cho đến khi cảm nhận được lưng mình chạm vào vô lăng, Bùi Tố mới có cảm giác thật sự là mình vẫn còn ở bên ngoài, vặn vẹo người muốn ngồi lại. Lạc Vi Chiêu căn bản không cho Bùi Tố cơ hội thừa thãi nào, cách quần tây Bùi Tố mà xoa mạnh một cái, một chút ẩm ướt ở đầu ngón tay chính là bằng chứng cho sự hưng phấn của Bùi Tố, "Bảo bối, bím nhỏ đều chảy nước rồi, còn muốn đi đâu?" Bùi Tố bị Lạc Vi Chiêu xoa như vậy vừa xấu hổ vừa sướng, nheo mắt mềm nhũn trên người Lạc Vi Chiêu, hai cánh tay trực tiếp vắt lên ghế. Lạc Vi Chiêu ôm eo nâng Bùi Tố lên một chút, cởi bỏ chiếc quần tây dính vào người, dương vật đã cương cứng không gặp trở ngại nào mà cọ sát vào hoa huyệt. Bùi Tố tưởng Lạc Vi Chiêu sẽ trực tiếp đâm vào để mình được thỏa mãn, không ngờ Lạc Vi Chiêu lại rời tay khỏi dương vật, cọ xát vào hoa huyệt rồi di chuyển xuống gốc đùi. Lạc Vi Chiêu hai ngón tay luồn xuống dưới Bùi Tố, trực tiếp banh rộng âm hộ đang chảy nước, chính xác tìm đến âm vật nhô lên mà dùng ngón giữa liên tục xoa nắn.

Nước bím của Bùi Tố chảy dọc theo ngón tay Lạc Vi Chiêu xuống, Lạc Vi Chiêu dùng sức ấn mạnh vào điểm nhô lên đó, kích thích một lúc lâu mới dừng tay. Bùi Tố vừa định thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo ngón tay Lạc Vi Chiêu trực tiếp đâm vào trong huyệt, một ngón, hai ngón, ba ngón. Những ngón tay xương xẩu rõ ràng của Lạc Vi Chiêu thao khiến Bùi Tố không nhịn được kêu lên, "Sư huynh... nhẹ một chút được không..." Lạc Vi Chiêu dù dương vật cứng đến khó chịu nhưng vẫn muốn phục vụ Bùi Tố thoải mái trước đã, môi dán vào tai Bùi Tố đỏ bừng khẽ thở dốc, "Bảo bối, trước tiên dùng ngón tay thao cho phun một lần được không." Không đợi Bùi Tố trả lời, Lạc Vi Chiêu đã dán môi lên môi Bùi Tố. Miệng Bùi Tố hơi hé vừa vặn để Lạc Vi Chiêu xâm nhập, lưỡi hắn thò vào quấn lấy lưỡi Bùi Tố mà mút mát. Bùi Tố bị hôn đến động tình, hai tay đang vắt trên tựa ghế chủ động ôm lấy cổ Lạc Vi Chiêu mà hôn lại. Bím nhỏ bên dưới vẫn bị ngón tay Lạc Vi Chiêu thao theo kiểu thao huyệt mà thao khô. Trong xe đã không còn phân biệt được tiếng nước bọt của nụ hôn nồng nhiệt hay tiếng nước bím khi ngón tay đâm vào huyệt nữa. Bùi Tố dưới sự kích thích kép nhanh chóng lên cao trào, theo Lạc Vi Chiêu tăng tốc rút ra cắm vào ngón tay, tiếng kêu của Bùi Tố đều bị Lạc Vi Chiêu chặn lại trong miệng, run rẩy người mà phun ra.

Sau khi cao trào, khóe mắt Bùi Tố cũng rịn ra vài giọt nước mắt sinh lý, trông đặc biệt đáng thương. Lạc Vi Chiêu ghé sát lại nhẹ nhàng liếm đi, "Đến lượt sư huynh rồi chứ?" Bùi Tố vẫn không kìm được run rẩy, chỉ cảm thấy tư thế này quá xấu hổ, "Nhưng ở đây chật chội và nóng quá, sư huynh chúng ta về khách sạn được không?" Lạc Vi Chiêu đã lái xe đến đây đương nhiên sẽ không quay về, vỗ vỗ mông Bùi Tố cười cười, "Ôm chặt sư huynh." Bùi Tố dù nghi hoặc nhưng vẫn ngoan ngoãn ôm chặt cổ Lạc Vi Chiêu mà dán vào. Lạc Vi Chiêu trực tiếp mở cửa ghế lái cứ thế ôm Bùi Tố xuống xe, mở cửa ghế sau trước hết đặt Bùi Tố nằm ngửa lên ghế sau. Bùi Tố vặn vẹo mông muốn ngồi dậy, "Nước ở đó... sẽ chảy ra ghế mất..." Lạc Vi Chiêu mặc kệ những điều đó, trực tiếp ấn chặt hai chân dài cúi đầu liếm lên. Hắn nắm mông Bùi Tố dùng sức liếm vào bím huyệt. Hoa huyệt vừa mới cao trào vẫn còn rất nhạy cảm, hai chân Bùi Tố không nhịn được kẹp chặt đầu hắn giữa hai chân khiến Lạc Vi Chiêu liếm sâu hơn. Chiếc mũi cao ngạo của Lạc Vi Chiêu còn không ngừng cọ xát vào âm vật, mắt Bùi Tố mờ mịt, tất cả cảm giác toàn thân đều tập trung vào tiểu bím đang bị liếm, cậu vừa khóc vừa nắm lấy mái tóc ngắn của Lạc Vi Chiêu, "Sư huynh... liếm mạnh lên... a a a a a... lưỡi sướng quá... em lại sắp đến rồi..."

Lạc Vi Chiêu chờ đợi chính là khoảnh khắc này, dừng động tác liếm huyệt, thẳng người dậy ôm Bùi Tố đang sắp cao trào vào lòng, đối mặt nhau đỡ dương vật trực tiếp đâm vào trong huyệt.

Vừa đâm vào Bùi Tố đã run rẩy người mà cao trào, dâm thủy bắn ra toàn bộ tưới lên quy đầu Lạc Vi Chiêu. Lạc Vi Chiêu không cho Bùi Tố cơ hội nghỉ ngơi, trực tiếp vùi vào bím nhỏ mà dùng sức ưỡn eo rút ra cắm vào, giữa những nhịp ra vào toàn là tiếng nước bím bị đâm ra, trong đêm càng rõ hơn. Cửa xe mở, gió nhẹ thổi vào huyệt Bùi Tố khiến nó không nhịn được co rút lại, cái cảm giác này sướng đến mức Lạc Vi Chiêu tê dại cả da đầu, thoải mái thở dài một tiếng rồi dùng sức thao mạnh hơn vào trong, "Bảo bối, chồng sẽ chặn hết cho em, đừng để gió chiếm tiện nghi." Bùi Tố đã không nói được một câu hoàn chỉnh nào, lo lắng bị người khác phát hiện, nhưng lại sướng đến mức không nghĩ được nhiều, ghì chặt cánh tay Lạc Vi Chiêu mà kêu, "Chồng... sướng quá..."

Đột nhiên một tiếng xe hơi vang lên, cả hai người đều dừng động tác và sững sờ. Bùi Tố sợ đến mức không dám động đậy, sợ bị người khác phát hiện. Lạc Vi Chiêu lắng tai nghe kỹ rồi hiểu ra đó là đội xe của Trương Đông Lan đang đi ngang qua. Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Bùi Tố, Lạc Vi Chiêu nổi lên ý xấu, dương vật vẫn còn trong huyệt từ từ rút ra ngoài. Bùi Tố tưởng sắp kết thúc liền từ từ thả lỏng, muốn Lạc Vi Chiêu rút ra thuận lợi. Vừa rút ra đến khi chỉ còn quy đầu còn ở bên trong, Lạc Vi Chiêu lại kẹp eo Bùi Tố dùng sức thúc trở lại, bắt đầu rút ra cắm vào dữ dội. Bùi Tố căn bản không thể kiểm soát được tiếng động, sau vài tiếng thở dốc liền cắn chặt môi. Lạc Vi Chiêu thấy vậy liền hôn lên, dùng lưỡi liếm nắn vết cắn của Bùi Tố, giữa môi răng còn không quên trêu chọc Bùi Tố, "Bảo bối sợ gì, là sợ bị người khác phát hiện Tiểu Tổng giám đốc Bùi có một cái bím, hay là sợ bị phát hiện Tiểu Tổng giám đốc Bùi kén chọn như vậy mà lại chịu chấn động xe cùng tôi ở ngoài trời." Bùi Tố bị màn này dọa đến mềm cả chân, chỉ có thể mặc cho Lạc Vi Chiêu điều khiển, tỉnh táo lại không cam chịu yếu thế mà kẹp eo Lạc Vi Chiêu nói, "Sư huynh hôm nay có phải quên gì rồi không?"

Lạc Vi Chiêu đang nghi hoặc, Bùi Tố trực tiếp cởi cúc áo sơ mi của mình để lộ bộ ngực trắng nõn, "Sư huynh không phải thích nhất chỗ này sao? Sao hôm nay lại không chăm sóc lấy một lần?" Lạc Vi Chiêu không ngờ Bùi Tố hôm nay lại có thể dâm đãng đến thế, dương vật đang thúc trong huyệt cương lớn hơn nữa, hắn trực tiếp ôm cậu ra khỏi xe, giữ nguyên tư thế đối mặt đi đến trước xe. Lạc Vi Chiêu tựa lưng vào nắp ca-pô, toàn thân Bùi Tố hoàn toàn dựa vào dương vật của Lạc Vi Chiêu để chống đỡ. Lạc Vi Chiêu hai cánh tay vững vàng đỡ lấy Bùi Tố, dương vật dùng sức thúc lên, cúi đầu liếm lên bộ ngực bị bỏ quên cả một buổi tối. Lạc Vi Chiêu không chút khách khí ngậm lấy một bên thịt ngực đang cương cứng, cái lưỡi ẩm ướt nóng bỏng bao bọc lấy mà liếm nắn qua lại. Bùi Tố trên dưới đều bị Lạc Vi Chiêu khống chế, tiếng rên rỉ khó nhịn thậm chí còn chủ động ưỡn ngực đưa vào miệng Lạc Vi Chiêu. Trong bím huyệt, dương vật thô lớn mỗi lần đều rút ra đến khẩu bím rồi lại mạnh mẽ đâm vào, mỗi nhịp đều đâm trúng hoa tâm, mang lại cho Bùi Tố khoái cảm tột đỉnh.

Huyệt non bị thao đến dâm thủy chảy ròng ròng, không thể ngăn lại đều chảy dọc theo chỗ hai người tiếp xúc xuống mặt đất. Bùi Tố bị thao đến chỉ có thể phát ra tiếng kêu như mèo. Yết hầu Lạc Vi Chiêu lăn động, dương vật bị thịt non trong bím huyệt của Bùi Tố ôm chặt lấy, mỗi lần ra vào đều tách ra rồi lại níu giữ. Lạc Vi Chiêu đến thời khắc mấu chốt, giọng khàn khàn nhìn chằm chằm Bùi Tố mà mở miệng, "Bảo bối, thè lưỡi ra đây." Bùi Tố bị mê hoặc, ngoan ngoãn thè lưỡi đưa vào miệng Lạc Vi Chiêu, hai cái lưỡi quấn quýt lấy nhau, dương vật cứng chắc hung hãn rút ra cắm vào kéo theo từng đợt dâm thủy, đầu dương vật bắn ra tinh dịch, tất cả đều bắn vào sâu trong bím huyệt của Bùi Tố.

Sau khi cả hai cùng lên đỉnh, Bùi Tố mềm nhũn đứng không vững. Lạc Vi Chiêu ôm cậu đặt vào ghế phụ, Bùi Tố vùng vẫy muốn ngồi dậy, nhỏ giọng đầy tủi thân nói, "Chỗ này vừa rồi... bẩn quá em không ngồi đâu." Lạc Vi Chiêu vươn tay từ ghế sau lấy một tấm chăn trải lên ghế, ấn đầu Bùi Tố thơm một cái, "Tiểu tổ tông của tôi, tuyệt đối không để em dơ đâu, yên tâm đi." 

Lạc Vi Chiêu từ từ ngả ghế ra sau cho Bùi Tố có thể nghỉ ngơi thoải mái hơn, Bùi Tố nhắm mắt lại hừ lạnh một tiếng, "Biết ngay anh đi cùng em chẳng có ý tốt gì mà, anh tự giải thích với Trương Đông Lan đi, em mệt rồi." Lạc Vi Chiêu hôm nay rất thoải mái, nhìn kiểu gì cũng thấy Bùi Tố đáng yêu chết đi được, khởi động xe còn không quên một tay nắm lấy tay Bùi Tố. 

Chẳng được mấy giây thì tay cậu đã bị rút về, "Lạc đội, ông già anh lái xe có thể cẩn thận chút được không, đi đường đêm mà còn không tập trung." Lạc Vi Chiêu đang định mở miệng thì điện thoại của Trương Đông Lan gọi đến, bật loa ngoài lên là tiếng la oai oái của Trương Đông Lan, "Bùi gia, Lạc đội, hai vị đi đâu rồi? Không phải đã nói hai tiếng nữa tập hợp sao?" Lạc Vi Chiêu nở nụ cười nói, "Trong đội có việc đột xuất, tôi rút trước đây, không yên tâm để cậu ấy một mình nên cũng dẫn đi luôn, lần sau lại tụ tập nhé." Trương Đông Lan liên tục đáp "được được được", xe mới cũng để dành cho hai vị, lúc nào muốn thử cũng được. Lạc Vi Chiêu ừm đại một tiếng rồi cúp điện thoại. 

Quay đầu nhìn lại, Bùi Tố đã nhắm mắt ngủ thiếp đi. Lúc dừng đèn đỏ, Lạc Vi Chiêu không nhịn được lại ghé sát trộm hôn một cái. Hắn không thấy được là, khi xe khởi động, khóe miệng Bùi Tố cũng lén lút cong lên.

---HẾT---

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top