❤ Mở bài: dẫn nhập, lời tâm sự của Tấm
Người ta có câu:" Hoa là thứ mỏng manh không sống đc lâu. Có bảo vệ nó khỏi nắng mưa, thì cũng nhớ mặt trời mà héo. Khi có bão thì lớp bảo vệ kia cũng đâu có ý nghĩa gì." . Mỗi lần nghe đến, tôi lại tự cảm thấy mình là đóa hoa kia, mỏng manh và yếu đuối. Cả thanh xuân của tôi là một chặng đường đầy rẫy những chông gai, vất vả. Nhưng tôi lại đứng lên dưới sự chở che của bụt, cho đến khi cơn giông tố kia ập đến, những nghiệt ngã cuộc đời khiến tôi chỉ có thể đứng lên bằng chính đôi chân của mình với một khát vọng sống mãnh liệt.
-- câu nói trên là của Aoyama Gosho nha ^^ do Tấm là người thời xưa nên mình ko tiện chỉ đích danh tác giả --
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top