#18
Sau 2 tuần tĩnh dưỡng cuối cùng tôi cx đã được bác sĩ cho xuất viện nhưng vẫn phải chú ý vết thương chưa lành hẳn
Tôi sắm sửa dọn quần áo thì Gun đến
"Anh làm j vậy "
"Anh đang dọn đồ để xuất viện chứ còn làm gì"
Tôi đáp
"Đã bảo để đấy em làm cho vết thương của anh đã lành đâu vận động nhiều lại ảnh hưởng ra "
Tôi cười mỉm thấy Gun thật dễ thương
"Anh ngồi đi để đấy em làm cho "
Tôi ngồi xuống chăm chú nhìn bé yêu không kìm được cảm xúc kéo em ngồi vào lòng
"Nào em đang dọn đồ mà không trêu nữa"
"Anh có điều muốn nói"
"Anh cứ nói đi thả em ra "
"Ngoan nào anh đang nghiêm túc"
Em yên lặng không phản kháng nghe tôi nói
"Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh đấy nhé"
Em ngơ ngác "câu hỏi gì ạ"
"Em đừng có giả vờ quên"
"Thôi anh nhắc lại cũng được "
"Em đồng ý làm người yêu anh nhé "
Mặt em đỏ bừng khi câu nói tôi vừa dứt không biết nói gì
"Nếu em không nói gì thì anh coi là đồng ý đấy nhé "
Em vội vàng đáp "em ...em...em không biết "
Tôi hỏi "sao lại không biết "
"Tại mọi thứ xảy ra quá nhanh nên em không biết được bản thân mình đang như thế nào ,em biết mình cũng có cảm xúc với anh nhưng có thể cho em thêm thời gian bao giờ em có câu trả lời sẽ nói với anh
"Nếu em đã nói thế anh cũng không ép em nữa"
"Thế giờ thì thả em ra còn đi về "
"Ao thay đổi thái độ nhanh thật "tôi nói
"Nhanh lên em bỏ anh ở lại đây một mình bây giờ "
Về đến nhà cảm giác thật thoải mái Gun đưa tôi về nhà
"Thế thôi anh ở đây đi em đi về đây"
" Ao sao lại về em không chăm sóc anh à "
" anh đỡ hơn trước rồi còn gì vừa nãy còn kéo em vào lòng ngồi như thế còn cần người chăm sóc à "
"Anh mệt quá vết thương cũ vẫn còn đâu không tự chăm sóc được"
"Thế để em gọi p'Tay "
"Đừng gọi nó ,đến bản thân nó còn không lo được huống chi là lo cho người bệnh như anh ,thôi em ở lại đây đi "tôi năn nỉ
"Thôi được rồi khổ lắm cơ "
Xin lỗi mn vì đã em đã ôm bộ truyện quá lâu 😘😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top