Ngất ngưởng
Hôm nay học "Bài ca ngất ngưởng" của Nguyễn Công Trứ. Không hiểu gì mấy nhưng tôi lại cực kỳ kết cái câu:
Khen chê phơi phới ngọn đông phong.
Đại ý là mặc kệ người đời khen chê, ta vẫn vui phơi phới như đi trong gió xuân ấm áp.
Câu này mang tính triết lý rất cao, tuy nhiên thì tôi không hứng với triết lý đó. Mà tôi thích phần giải thích câu: Phơi phới như đi trong gió xuân ấm áp.
Nghe rất vui tai. Thêm nữa, tâm trạng tôi thật sự rất tốt khi đọc câu này. Phơi phới như đi trong gió xuân ấm áp. Có chút trào phúng, lại có chút giản dị và thanh cao. Quả thực câu thơ rất đắt. Đắt với tôi, còn người khác tôi cũng chẳng biết nữa.
Câu thơ thật ngất ngưởng!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top