Nàng chỉ định chợp mắt một lúc thôi, không ngờ lại ngủ luôn một giấc tới trưa, Linh Liên vươn vai đứng dậy đi rửa mặt, cảm thấy tỉnh táo phần nào, mệt mỏi cũng vơi bớt.
Tâm niệm nàng khẽ động, lấy từ không gian ra bình đan dược. Bình ngọc sứ được nàng cầm trên tay, lắc nhẹ. Linh Liên tựa hồ suy ngẫm một chút.
Nói rằng Phá Nguyên đan có thể làm người tăng lên một cấp, không biết có phải thật không nữa, riêng Linh Liên thì cảm thấy không tin nổi. Nếu Phá Nguyên đan này lợi hại như vậy, người ta đã tranh vỡ đầu rồi, nơi nào sẽ có ít người sử dụng như vậy.
Quả nhiên, tin đồn vẫn là tin đồn, không tin được.
Linh Liên nhìn vào Phá Nguyên đan ngũ phẩm cao cấp này, lại ước chừng thực lực của nàng, chắc cũng sẽ nhảy vọt tới lục, thất giai Nguyên sư. Chỉ là ước chừng thôi, chứ tăng tới chừng nào thì vẫn chưa biết được, nói chung là sẽ không đột phá tới Đại Nguyên Sư được.
Linh Liên nghĩ trong thời gian nàng bế quan, chắc những người bên ngoài sẽ tới tìm nàng, như vậy sẽ quấy rầy nàng bế quan. Thật ra chỉ cần thông báo với bên ngoài một tiếng là xong, Dược Quân sẽ không tới phiền nàng, bất quá Linh Liên vẫn không tin nổi người ở đây, vẫn là vào trong Biển Tinh Thần là tốt hơn.
Nàng là Thần, tuy đi thị sát dưới Nhân giới rất nhiều, nhưng những việc nàng chứng kiến nhiều nhất chính là cảnh người tàn sát người, người cướp bóc lẫn nhau, người mắng nhau, đó chính là chưa nói đến nhà Đế vương. Thật sự rất ít chứng kiến cảnh người xả thân vì một người, người giúp đỡ một người.
Bọn họ tuy là đồng loại, lại lừa gạt nhau, còn khó coi hơn cả Ma tộc. Nàng cũng đã chứng kiến bóng tối lòng người, nên mặc dù vẫn giao tiếp với người khác bình thường, nhưng trong tâm nàng vẫn còn một đạo đề phòng. Tin tưởng gì đó, đợi họ chứng minh rồi nói sau.
Đối với chuyện bế quan tiến giai lần này, Linh Liên không dám lơi lỏng chút nào, nó đại biểu cho việc có lấy được trứng Chu Tước hay không, có bảo toàn tính mạng trong Vạn Hiểm Linh Cảnh hay không, có thoát khỏi Thanh Huyền Tông hay không, chẳng đùa được đâu.
Vậy nên nàng thà đi vào Biển Tinh Thần, trong đó nguyên khí tuy bị cản trở một chút, cũng không tin tưởng nổi người khác.
Hắn đã nói, tin tưởng người khác, không bằng chính mình tự làm việc đó. Lời này nàng vẫn còn nhớ rõ.
Linh Liên thu hồi suy nghĩ, lắc mình đi vào Biển Tinh Thần.
Trong Biển Tinh Thần vẫn vậy, xanh mát một màu, sóng nước dưới chân gập ghềnh khẽ động, tuy không có gió nhưng vẫn cảm thấy mát mẻ, không ngộp ngạt hay khó chịu chút nào.
Đối với nơi mà tinh thần của nàng tạo ra, Linh Liên tất nhiên có thể điều khiển được, nhưng mà rất tốn tinh thần lực. Nên cơ bản nàng không bao giờ đụng vào nó, cứ mặc định vậy thôi, dù vậy nhưng trong đây vẫn sáng như ban ngày, như không hề có buổi đêm.
Linh Liên nhìn một vòng, không thấy Tiểu Châu đâu, Tử Tiêu kiếm cũng mất bóng, đoán chừng hai thứ kia lại đi đấu trí đấu dũng, nàng cũng mặc kệ, chỉ cần không phá banh nơi này là được, liền tùy tiện bọn họ đi.
Nàng nhấc chân đi thẳng tới trung tâm Biển Tinh Thần, nơi có Tháp Thiên Linh. Nàng cần tu luyện, đương nhiên không thể hàm hồ rồi, vào trong Tháp Thiên Linh ngoại trừ nàng không ai vào được, không gian yên tĩnh, rất tốt nha!
Ở trước cổng tháp, chứng kiến sự xinh đẹp lại cổ kính của nó, nhìn kiểu nào cũng không thấy ngán. Linh Liên cảm thán một hồi mới chịu đi vào bên trong Tháp Thiên Linh.
Nàng bỏ qua các tầng lầu ở dưới, đi thẳng lên tầng năm, đứng trước cánh cửa gỗ của tầng năm, Linh Liên hơi do dự rồi mới đẩy nhẹ ra.
Cót két...!
Tiếng cửa gỗ phát ra đánh vào màng tai, làm Linh Liên căng cả da đầu. Chưa kịp bước vào, như có một lực hút rất lớn hút nàng vào trong, lực hút này lớn cực kì, suýt nữa thì nàng cũng bị hút vào luôn.
Linh Liên quyết đoán "Rầm!" một tiếng đóng cửa lại, dựa lưng vào cánh cửa thở ra một hơi.
Chuyện này cũng là do nàng, ai bảo rảnh rỗi lại thiết lập trận pháp trong đó chứ, trận pháp này là Tụ Linh Trận hồi còn ở Thần giới Linh Liên "ngu muội" lỡ đặt vào. Lúc đó chỉ học được chút da lông về mặt trận pháp, thiết hạ thử Tụ Linh Trận cấp hai ở chỗ này.
Lúc đặt vào rồi mới biết nàng ngu ngốc cỡ nào, tuy trong Biển Tinh Thần có thần khí đó, nhưng mà rất ít, rất ít, đặt ở đây cũng không có tác dụng gì, ngược lại làm tầng năm như một căn phòng có chứa lốc xoáy, có lực hút cực kì lớn. Đã vậy nàng còn không phá bỏ được, đành để luôn, lâu ngày không vào tầng năm, ai biết nó lại thành như này chứ!
Linh Liên cắn môi sầu não, quay người lại mở cánh cửa ra lần nữa, lần này vẫn có lực hút kia hút nàng, nhưng Linh Liên không trốn nữa mà thuận theo nó đi vào phòng.
Bất quá không thể không thừa nhận, vì thiết hạ Tụ Linh Trận cấp hai ở đây nên không khí trong phòng đặc hơn bên ngoài nhiều, trong không khí tùy tiện liền cảm nhận được nguyên khí cùng thần khí quanh quẩn. Chuyện này có thể coi là tốt trong tu luyện, chỉ có điều rất phiền, lực hút quá lớn, nàng phải chui vào trận nhãn mới có thể tránh được.
Linh Liên xếp bằng ngồi ở trong trận nhãn, lấy bình ngọc chứ Phá Nguyên đan ra, đổ viên đan màu vàng sáng vào tay, không chút do dự nuốt xuống, nhắm mắt lại chìm vào tu luyện.
Trong Biển Tinh Thần một tháng chỉ bằng một ngày ở ngoài, đủ thời gian cho nàng thăng cấp, với lại nguyên khí có nàng cho phép có thể đi vào Biển Tinh Thần, trong Biển Tinh Thần lại có Tụ Linh Trận cấp hai nên cơ hồ nguyên khí đi vào trong đều hội tụ ở Tháp Thiên Linh, thúc đẩy tốc độ của nàng nhanh hơn.
Linh Liên đã tính toán hết thảy, đảm bảo trước khi Thanh Môn Hội diễn ra thì nàng đã thăng cấp xong, hoàn toàn kịp hết. Vậy nên nàng yên tâm chìm sâu vào trong tu luyện. Bên ngoài cơ thể nàng đều đã bị nguyên khí điên cuồng bao lấy, dày đặc đến nỗi có thể thấy sương mù hình thành ở xung quanh.
------•------
Thời gian quả thât nhanh như chớp, nháy mắt đã bảy tháng trôi qua trong Biển Tinh Thần, nữ tử trong tầng năm Tháp Thiên Linh vẫn như cũ bất động bị sương mù vây quanh.
Một phút.
Hai phút...
Một nén nhang sau, nữ tử bất động đó bỗng nhiên hơi động đậy, cùng lúc đó, một cỗ lực lượng phá thể mà ra, ầm ầm nổ vang trong tầng năm của Tháp Thiên Linh.
Lực lượng đó tán loạn vô cùng, khí thế dời núi lấp biển, nhưng nhanh chóng bị nữ tử đó kiềm hãm lại, chui lại vào cơ thể nàng. Trong Biển Tinh Thần quả thật bị chấn động một trận, từ từ mới bình ổn lại. Lực lượng của Nguyên Sư thất giai vẫn chưa là gì đối với không gian tinh thần này, dư sức chịu đựng.
Nữ tử vừa đột phá là Linh Liên, hơi thở của nàng sau khi tăng cấp đã cường hãn lên không ít, cộng thêm khí tràng cường đại của nàng, có thể làm kinh sợ một số người. Nhưng tất nhiên Linh Liên tu luyện không phải để đi dọa người, nàng chỉ muốn tăng thực lực để đảm bảo mạng nhỏ trong Vạn Hiểm Linh Cảnh thôi.
Đúng như nàng dự đoán, Phá Nguyên đan không thể đột phá liền tới Đại Nguyên Sư, Linh Liên cũng chỉ tăng tới Nguyên sư thất giai rồi ngừng, hoàn toàn không thêm một chút nào.
Bất quá Nguyên sư thất giai cũng rất tốt rồi, từ nhất giai một hơi tới thất giai, nếu không có đan dược chắc phải mất một tháng, mà nàng lại không có thời gian nhiều như vậy để đợi, nên Nguyên Sư thất giai thì thất giai, không sao cả!
Linh Liên đứng lên khỏi trận nhãn, hoạt động gân cốt một chút, sau đó nàng trực tiếp đi ra ngoài.
--------------------
Hôm qua muộn quá, không đăng được, xin lỗi m.n a. Nay đăng sớm nè 😊
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top