Chương 5
Ánh Sáng Trong Bóng Tối
Không khí Ayutthaya, vốn trầm mặc và cổ kính, giờ đây như đè nặng lên Oat, một sức ép vô hình nhưng thật khó chịu. Mùi hương nhài thoang thoảng, pha lẫn mùi đất ẩm và hương trầm thoang thoảng, gợi lên cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Sự thật về cái chết của Nene, phơi bày trong chương trước, không chỉ là một vụ án mạng đơn thuần. Nó là cánh cửa mở ra một thế giới siêu nhiên, bí ẩn và nguy hiểm, cuốn hút Oat – nhà báo trẻ, độc thân, yêu thích con gái – vào một cuộc phiêu lưu mà cô không thể ngờ tới. Cô không còn đơn thuần là người tìm kiếm sự thật, mà là con tốt trong một ván cờ sinh tử, ván cờ mà đối thủ là những thế lực siêu nhiên, và người bạn đồng hành… là linh hồn của Nene, người dường như vẫn ở rất gần, luôn thì thầm vào tâm trí cô.
Những manh mối – bức thư phai màu, ngả sang màu nâu đất, gợi nhớ đến mái tóc óng mượt của Nene; bản vẽ cổ xưa với những ký hiệu bí ẩn, giống như họa tiết trên chiếc vòng cổ gia truyền Nene từng đeo; những mảnh ghép nhỏ tưởng chừng vô nghĩa – giờ đây được kết nối, vẽ nên một bức tranh toàn cảnh kinh hoàng.
Nene không chỉ là nạn nhân, mà là chìa khóa mở ra một âm mưu đen tối, một bí mật động trời đủ sức làm rung chuyển cả một triều đại. Cái chết của cô không phải ngẫu nhiên, mà là sự sắp đặt của một thế lực siêu nhiên, một bàn tay vô hình điều khiển mọi thứ từ bóng tối.
Oat cảm nhận được sự hiện diện của Nene, không phải là một hồn ma lạnh lẽo, mà là một sự ấm áp tinh tế, một sự dẫn dắt nhẹ nhàng, luôn ở bên cạnh cô, thậm chí… thì thầm vào tâm trí cô những lời cảnh báo, những lời động viên. Ánh mắt Nene, đầy sự kiên cường và bi thương, không chỉ hiện hữu trong tâm trí Oat, mà còn dường như xuất hiện trong những khoảnh khắc then chốt, như một lời nhắc nhở, một sự khích lệ, một sự an ủi.
Vị sư già, am hiểu sâu sắc lịch sử và văn hóa Ayutthaya, miêu tả Nene không chỉ là một người con gái tài năng, đam mê lịch sử và khảo cổ, giống Oat, mà còn là một người có trực giác nhạy bén, khả năng cảm nhận được những điều huyền bí vượt ngoài tầm hiểu biết của người thường. Ông kể về gia tộc Nene, một dòng dõi lâu đời, có truyền thống bảo vệ một bí mật cổ xưa, một bí mật liên quan đến một kho báu không phải là vàng bạc châu báu, mà là quyền lực – quyền lực có thể làm rung chuyển cả một vương triều.
Nhà khảo cổ học lão luyện, cùng Oat tìm thấy những bức thư tay của Nene, viết bằng một thứ ngôn ngữ cổ, chứa đựng những manh mối quan trọng. Trong những trang thư ấy, Oat bắt gặp những hình vẽ, những ký hiệu, giống hệt như những họa tiết trên chiếc vòng cổ Nene từng đeo, một món quà gia truyền, mang theo sức mạnh bí ẩn.
Nhà khảo cổ học, với đôi mắt tinh tường và kiến thức uyên thâm, cố gắng giải mã những ký hiệu bí ẩn trên bản vẽ, nhưng chính Oat lại có khả năng cảm nhận được ý nghĩa sâu xa hơn, như thể Nene đang truyền đạt thông tin trực tiếp vào tâm trí cô, như một dòng chảy ý thức giữa hai người.
“Đây không chỉ là kho báu vật chất,” nhà khảo cổ học nói, giọng khàn khàn, ngón tay run run chỉ vào một ký hiệu hình con rắn, giống như chiếc trâm cài tóc Nene thường dùng, “mà là kho báu quyền lực. Một tổ chức bí mật, hoạt động ngầm suốt nhiều thế kỷ, đang nắm giữ bí mật này. Họ gọi mình là Hội Rắn và Nene… cô ấy là mấu chốt, một linh hồn bị trói buộc bởi một lời nguyền cổ xưa, một lời nguyền liên quan đến gia tộc của cô ấy, nhưng cô ấy cũng là người có thể giúp em phá vỡ lời nguyền đó.”
Trong căn phòng khách sạn cổ kính, không khí trở nên nặng nề đến nghẹt thở. Sự tĩnh lặng bất thường càng làm nổi bật những âm thanh nhỏ xíu: tiếng gió rít qua khe cửa sổ, tiếng côn trùng kêu rỉ rả ngoài kia, tiếng tích tắc đều đều của đồng hồ treo tường cũ kỹ.
Những hiện tượng siêu nhiên bắt đầu xuất hiện. Ánh đèn dầu nhấp nháy liên hồi, tạo ra những bóng ma quái dị trên tường. Những bức tranh phong cảnh Ayutthaya dường như chuyển động nhẹ, ánh mắt những người trong tranh dường như đang nhìn chằm chằm vào Oat.
Một luồng khí lạnh thấu xương bao phủ lấy cô, khiến da gà nổi lên từng mảng. Bỗng nhiên, giọng nói của Nene vang lên, nhẹ nhàng, trong trẻo, như một làn gió mát giữa đêm hè oi bức, nhưng lại mang theo một sự cô đơn, một nỗi buồn sâu thẳm.
Nene: Em… Oat… nghe tôi…
Oat giật mình, tim đập thình thịch, một cảm giác vừa sợ hãi vừa hồi hộp dâng lên, nhưng xen lẫn đó là một sự quen thuộc khó tả, như thể cô đã từng nghe giọng nói này rất nhiều lần trong giấc mơ.
Oat: (thì thầm) Cô Nene? Là… là cô sao?
Nene: Đừng sợ… Tôi ở đây… để giúp em… Nhưng thời gian không còn nhiều… Hội Rắn đang tìm kiếm… họ muốn… xoá sổ mọi dấu vết…
Oat: (run rẩy) Nhưng… cô đã… chết rồi mà… Tôi… tôi không hiểu…
Nene: Tôi không chết… chỉ là… bị giam cầm… trong lời nguyền… em phải tìm ra sự thật… phải phá vỡ lời nguyền… để giải thoát cho cả tôi và em… Lời nguyền liên quan đến một bí mật được giấu kín trong ngôi đền cổ… một bí mật mà Hội Rắn muốn che giấu…
Oat: Làm sao… làm sao tôi có thể giúp cô? Tôi chỉ là một nhà báo… Tôi không có khả năng…
Nene: Em mạnh mẽ hơn em nghĩ đấy… Hãy tìm… ký hiệu con rắn… nó là chìa khóa… nó sẽ dẫn em đến… sự thật… và đến tôi… Hãy nhớ… những giấc mơ… chúng không phải là ngẫu nhiên… Chúng là manh mối… là sự dẫn dắt của tôi…
Những ký hiệu con rắn bắt đầu hiện lên khắp nơi trong phòng, trên tường, trên bàn, thậm chí trên chính người Oat. Oat cảm nhận được sự hiện diện của Nene, không phải là một hồn ma sợ hãi, mà là một người bạn đồng hành, đang hướng dẫn cô, bảo vệ cô, chia sẻ nỗi đau và hy vọng. Sự sợ hãi nhường chỗ cho một quyết tâm mạnh mẽ, một sự đồng cảm sâu sắc, và một niềm tin mãnh liệt vào sự tồn tại của một phép màu.
Cô hiểu rằng, cuộc chiến này không chỉ là để tìm ra sự thật về cái chết của Nene, mà còn là để phá vỡ lời nguyền cổ xưa, để giải cứu linh hồn Nene và bảo vệ chính bản thân mình khỏi sự truy đuổi của Hội Rắn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top