Chương 3
Tại nhà của Ubuyashiki-sama...
"Nii-chan"
"Sao vậy?"
Tanjirou đáp lại, trong lúc cậu đang ngồi lau kiếm cùng với Tomioka Giyuu
"Dạ, chị Shinobu gọi anh đến Trang Viên Hồ Điệp cùng với cả anh Tomioka nữa ạ. Nghe chị ấy nói là việc này khá là quan trọng nên cần hai người đến gấp"
"Ừm, cứ bảo chị ấy là anh sẽ đến ngay nhé"
"Dạ vâng"
Nezuko rời đi, để lại anh trai và Tomioka ngồi nói chuyện với nhau. Công bằng mà nói, có vẻ Muzan và cả Thập Nhị Quỷ Nguyệt đều cho các Trụ Cột nghỉ ngơi thì phải...
Có gì đó mách bảo Nezuko rằng có chuyện xấu sẽ xảy ra. Một nỗi hồ nghi khá mơ hồ, nhưng lại chắc chắn đến nỗi cô nghi ngờ chính cái sự mơ hồ đó
Nezuko POV: Biết đâu được, nhỡ nó đúng thật thì sao? Chính bản thân mình cũng đang phản pháo lại điều này, nhưng thật sự nó đang ám ảnh tâm trí mình vậy... Hệt như đang bị mê hoặc bởi một thứ gì đó. Nhưng sâu trong lòng của bản thân biết chắc chắn rằng...
"Mọi thứ đều có thể xảy ra, Nezuko-chan à. Con đừng sợ hãi, bởi vì anh trai con vẫn luôn luôn bên cạnh con"
"MẸ!?"
xxxxxxxxxxxx
Cô giật mình, mở mắt. Đây là căn phòng ngủ của ai đây?
"A, em tỉnh rồi hả?"
Phía bên kia giường là một bóng dáng thân thuộc. Mái tóc búi quen thuộc, chiếc áo khoác nhẹ nhàng với những hoa văn trên cánh bướm, đôi mắt tím mộng mơ như những bông hoa violet cùng chiếc kẹp tóc con bướm quen thuộc...
"...chị Shinobu?"
"May quá, cuối cùng em cũng tỉnh. Nghe Kanao nói là trong lúc đi tìm Genya để chữa bệnh cho cậu ta thì thấy em bất tỉnh trên dãy hành lang của nhà thầy Ubayashiki. Kanao có đi gọi anh trai em cõng em về đây để nghỉ ngơi. Tiện thể thì chị cũng có băng bó một vài chỗ mà em làm trầy xước lúc em ngất. Thật may vì em đã tỉnh dậy"
"Ưm, thế cảm ơn chị và Kanao-san ạ"
"À, trong lúc em nằm trên giường của chị thì em có nhắc đến tên ai đó thì phải? Nếu chị không nghe nhầm thì em có nói 'Mẹ'. Chị định là sẽ hỏi em ngay sau khi em tỉnh, cho nên là bây giờ em đã tỉnh rồi, em có muốn nói cho chị nghe những gì em đã mơ thấy không? Nếu như em không muốn thì chị cũng không ép em nói"
Nezuko nhìn Trùng Trụ, lòng rối như tơ vò. Thực sự muốn nói lắm, nhưng rồi lại ngại...
"...dạ, thế cũng được ạ"
Nezuko thuật lại những gì mà chính bản thân nghe, nhìn thấy. Ngay cả chuyện mà bản thân hồ nghi việc mà các Thập Nhị Quỷ Nguyệt tự dưng lại không "lộng hành" như trước. Những lời nói cứ thế theo đầu môi mà nói ra. Thực sự thì Nezuko cảm thấy rất thoải mái khi nói chuyện cùng chị Shinobu. Chắc có lẽ vì chị ấy nghe nhiều hơn, và ít cắt ngang hơn anh trai...
Sau khi nghe hết, Trùng Trụ ngồi thẫn thờ một cách im lặng một lúc...
"Nezuko này, chị nói cho em nghe một điều nhé?"
"Chính chị cũng từng có một lần giống như em. Đều nghe thấy, nhìn thấy người mà mình yêu quý nhất trong các giấc mơ chiêm bao. Bản thân chị khi những ngày đầu bước vào Diệt Quỷ Đoàn, chị cũng ôm theo một nỗi buồn ở nơi 'đất khách quê người' giống như em vậy..."
Shinobu đưa mắt ra bên ngoài. Nezuko nhìn theo và thấy cảnh anh trai đang chơi đùa cùng Kanao và các em khác trong Trang Viên Hồ Điệp
"Có nhiều đêm, chị nghe thấy tiếng hét thất thanh của chị Kanae. Gần như đêm nào chị cũng phải giật mình tỉnh giấc khoảng 3 lần vào những đêm đó...
Chị Kanae bị giết bởi chính Douma
Chị hồi đó cũng mang theo nhiều dằn vặt của bản thân...
Tại sao chị không thể cứu chị Kanae?
Tại sao chị không ra tay vào lúc đó?
Tại sao chị không phải là người chết thay cho chị ấy?
...."
Nezuko nhìn vào Trùng Trụ. Tấm thân mảnh mai của chị ấy đã đỡ bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu lỗi lầm hoặc sự dằn vặt của bản thân trong quá khứ? Một mình chị ấy đã chống đỡ bao nhiêu xô bề của bây giờ, nhưng chính bản thân Trùng Trụ cũng phải chịu nhiều thương tổn của thời gian
"Nhưng mà nhé!"
Tuy chị phải chịu những cơn ác mộng như vậy, chị cũng nhận ra:
"Rằng quá khứ tuy đã qua rồi, nhưng nó luôn luôn tồn đọng trong tâm trí ta"
"Tà ác tồn tại trong quá khứ, tà ác cũng tồn tại trong hiện tại"
Vì vậy, ta cần phải bước tiếp! Cho dù trước mặt là gì đi nữa thì ta vẫn phải bước tiếp. Cho dù ta có muốn bỏ cuộc, thì cuộc đời vẫn bắt ta phải bước tiếp. Nhưng, cuộc đời của chúng ta không hề kiểm soát lựa chọn của ta. Mọi điều xảy đến với chúng ta đều bắt nguồn từ những quyết định trong mỗi ngã rẽ!
"Vì vậy, Nezuko-chan à..."
Shinobu Kouchou quay sang Nezuko, mỉm cười
"Liệu em có muốn bước tiếp không?"
========================================================
"Kính thưa chủ nhân, khế ước mà ngài giao đại thần đã làm xong rồi ạ"
"Nakime, ngươi lui đi, và gọi Akaza và Douma ra đây cho ta"
"Dạ thưa, vâng ạ"
Nakime gảy đàn tì bà, một âm thanh cất lên. Cả căn phòng xoay chuyển, trên chỗ mà Nakime đã ngồi là Thượng Huyền Tam Akaza và Thượng Huyền Nhị Douma
"Dạ thưa Muzan, Người có việc gọi chúng tôi sao?"
"Đúng vậy, và ta nhờ các ngươi làm cho ta một số việc sau..."
Tiếng đàn tì bà của Nakime làm cho những điều Muzan nói trở nên nhỏ hơn, khiến cho lời căn dặn cuối cùng của Kibutsuji Muzan rơi vào không khí
"..bắt...Nezuko...Tanjirou..."
Akaza và Douma cùng để tay trước ngực, quỳ một chân xuống:
"Chúng thần xin nghe mệnh lệnh của Ngài"
========================================================
Hiiiii !!!
Sorry vì việc đăng tải muộn như thế này!
Thực ra mà nói, chương 3 là chương mà mình tốn nhiều "chất xám" nhất, bởi vì chương 3 chính là chương mà mình muốn viết lại cảm xúc về quá khứ của Kouchou đã xuất hiện khi "chạm trán" với Douma
Chính cảnh đó đã làm cho mình có ý tưởng là cần một người để nghe lời Kouchou sẻ chia nó, và mình quyết định là sẽ chọn Nezuko! Lí do mình chọn Nezuko bởi vì trong quá khứ từng bị biến thành quỷ và đã ra tay giết hại chính gia đình,vì vậy mình sẽ để cho người mẹ sẽ ám lấy tâm trí của Nezuko nhiều hơn của người anh Tanjirou.
Và đó cũng sẽ là một thành phần để Nezuko khiến Shinobu Kouchou nói về quá khứ của mình nhiều hơn. Trong chương 3 này thì mình viết theo cái góc nhìn của mình về hồi tưởng của Kouchou. Còn đoạn mà người chị Kanae khuyên nhủ và ngăn chặn em gái mình gia nhập Diệt Quỷ Đội thì mình sẽ không đề cập đến vì đó là điều thôi thúc Kouchou muốn trở thành một người trong Diệt Quỷ Đội và kết liễu Douma, còn Nezuko vẫn chưa đến lúc nên mình mới cắt bỏ đoạn đó!
Và đó là những gì mình muốn nói và đề cập đến khi viết chương 3 này! Cảm ơn những người đã đọc câu chuyện này! Thực sự cảm ơn rất nhiều! Mình sẽ cố gắng để không phụ lòng những Follower của mình ạ!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top