Từ 17 đến 30

Năm 17 tuổi, người khác nói 1 câu bạn liền trả lại ít nhất 3 câu, đúng sai nhất nhất phân định.
Năm 17 tuổi, trong lòng luôn có ngọn lữa nóng muốn chắp cho bạn đôi cánh bay khỏi quê nhà đến chốn đô thị nhộn nhịp nhất.
Năm 17 tuổi, bạn có trái tim không thể quản được, nhịp đập hoảng loạn không chủ đích.
Năm 17 tuổi, bạn có những người bạn " đồng cam cộng khổ" " mãi mãi là anh em".
Năm 17 tuổi, bạn có nổi buồn như cánh chuồn trong cơn mưa mùa hạ!
Năm 17 tuổi, chúng ta có được mọi thứ trong trẽo nhất, nhẹ nhàng nhất, sôi nỗi nhất cũng là bình tên nhất, đầy đủ nhất.
Từ 17 đến 30 nhanh đến nỗi chỉ như 1 cái chớp mắt. Rồi một ngày bạn bước trên đường, một đứa nhóc lớp 5 gọi bạn 1 tiếng Cô( chú ) bạn chợt nhận ra, mình bắt đầu già đi rồi.
Năm 30 tuổi, người khác nói 1 câu, bạn đúng sai không còn luận giải lặng lẽ mỉm cười.
Năm 30 tuổi, ngọn lữa mang bạn đi khắp nơi chỉ còn 1 đốm than hồng thôi thúc bạn trỡ lại nơi quê nhà ấm áp.
Năm 30 tuổi, bạn có 1 trái tim k loạn nhịp, chi chít đỗ vỡ nhưng lại đầy đủ và xinh đẹp nhất.
Năm 30 tuổi, những người bạn của ngày trước dần dần không còn xoay quanh cuộc đời nhau, cơm áo gạo tiền, gia đình nhỏ, quan điểm sống mang chúng ta đặc ở những vị trí khác thay bằng những mối quan hệ lợi ích nhiều hơn.
Năm 30 tuổi, bạn có 1 nỗi buồn sâu thẳm luôn hiện diện, những đối lập trong suy nghĩ của chính mình, cô đơn giữa tất thảy nhộn nhịp xung quanh.
Năm 30 tuổi, bạn có mọi thứ ổn định hơn, sâu sắc hơn, và...thiếu thốn hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top