3.Ta hướng Uẩn Nhạc Quốc muốn một người

Thư phòng huân hương thay đổi, như có như không mùi hương thoang thoảng phiêu đãng ở trong không khí, rất dễ chịu , nhưng Lạc An Ca vẫn cứ cảm thấy đầu rất đau.

Trước ở nơi thương nghị triều cống , tại thời điểm này không hiểu vì sao thư phòng chỉ có hắn cùng vị Thái Tử điện hạ này hai người. Một mình nhìn qua danh mục triều cống , Lạc An Ca cũng đã đủ đau đầu.

Theo quy tắc hai nước giao chiến , bại quốc nếu không muốn họa diệt quốc , phải cống nạp vàng bạc mỹ nhân nô lệ cho nước thắng trận , về sau mỗi năm đều phải dâng ra triều cống, cùng với nó là lãnh thổ bị mất.
Mà thắng quốc sẽ phái quan viên tiến vào chiếm giữ ở lãnh thổ nước bại trận , giám thị chính vụ, nếu như không muốn nói Lạc An Ca hẳn là sẽ bị phong làm phiên vương, vì Ý Quốc tận trung tận lực.

Nhưng hiện tại Lạc An Ca tương đối phiền não chính là vấn đề triều cống , một danh mục dài đơn cử thật sự không phải hiện giờ Uẩn Nhạc có thể gánh .

Mắt thấy Lạc An Ca cau mày một bộ dạng khuôn mặt u sầu, Mộ Kha không nhanh không chậm uống ngụm trà, cười hỏi:
-An ca có cái gì khổ sở ? Không ngại có thể nói ra ?"

Một tiếng An Ca kêu đến Lạc An Ca cả người nổi da gà , nhưng ai dám tỏ thái độ với Thái Tử đâu, người thắng làm vua người thua làm giặc, Lạc An Ca đành phải làm bộ không nghe thấy cái xưng hô kia , có chút khó có thể mở miệng:
-Năm thứ nhất triều cống, thật sự quá nhiều, điện hạ cũng biết, Ý Quốc ranh giới so với Uẩn Nhạc hơn mười lần, Uẩn nhạc nhiều năm suy nhược , vả lại mới vừa đánh giặc xong, các bá tánh còn không có kịp nghỉ ngơi lấy lại sức......"

- Giảm phân nửa.
Mộ Kha thập phần sảng khoái lập tức lấy trường đơn cử , cầm trong tay bút son ở mặt trên rơi xuống mấy cái đầu bút lông xinh đẹp hồng tự.

Lạc An Ca bị một phen hào sảng diễn ra làm cho kinh động , há miệng thở dốc nửa ngày mới nói ra mấy chữ :
-...... Thái Tử thật là rộng lượng "

- Triều cống này đều không quan trọng .
Mộ Kha tùy tay đem trường đơn cử kia ném trở lại án thư , tà mị cười nói:
- Nhưng giảm phân nửa cũng là có điều kiện.

-Điều kiện gì? . Lạc An Ca bỗng nhiên có chút bất an, theo bản năng ngồi lùi xa Mộ Kha một chút

-Ta hướng Uẩn Nhạc muốn một người.
Mộ Kha đơn giản đáp lời , thâm ý khác lạ nhìn Lạc An Ca.
- Không biết An Ca có đáp ứng hay không đây?"

-...... Người nào?
Lạc An Ca ngốc một chút, ở trong đầu bay nhanh suy tư, là Uẩn nhạc tuyệt sắc mỹ nhân, hay là thi thư tài tử?

- Là Ngươi.
Mộ Kha cười nói.

Lạc An Ca nhất thời không minh bạch
- Có ý tứ gì?"

- Rất đơn giản, An Ca, ta muốn ngươi rời Uẩn Nhạc, cùng ta về Ý Quốc, làm nô làm sủng.

- Ngươi!
Lạc An Ca đột nhiên đá ghế dựa đứng lên, Chân ghế cồng kềnh ngã trên sàn nhà, phát ra tiếng vang chói tai

- Khốn kiếp ! Trận này ta tuy rằng bại, nhưng không thể để cho ngươi làm cho nhục nhã như vậy !
Lạc An Ca nổi trận lôi đình, tức giận đến sắc mặt đỏ lên, nhưng thật ra so vừa rồi tái nhợt , bộ dáng càng đẹp mắt hơn rất nhiều.

Mộ Kha cười cười, một câu thẳng đánh Lạc An Ca uy hiếp :
-Ngươi cũng có thể không đi theo ta, nhưng mà năm thứ nhất triều cống, liền phải lao khổ bá tánh Uẩn Nhạc các ngươi lo lắng .

- ......

Một câu thành công đem Lạc An Ca từ thịnh nộ kéo xuống , hiện tại ta như cá nằm trên thớt , trước đừng nói đối với hắn chịu làm nô, dù Mộ Kha muốn mạng của y , Lạc An Ca cũng chỉ có thể tạ chủ long ân.
So với chính mình, Lạc An Ca càng để ý con dân Uẩn Nhạc hơn. Nếu một nữa triều cống nói không giảm , các bá tánh liền không có cơm ăn .

Thở dài một hơi , Lạc An Ca cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, ngồi trở lại trước bàn, thành khẩn nói:
-Thái Tử điện hạ, ta từ trước đến nay thực ngu dốt, hơn nữa trí nhớ cũng không tốt, ngươi muốn ta ,ta cũng chỉ sẽ cho ngươi thêm phiền toái, nếu ngươi thích mỹ nhân , Uẩn Nhạc có rất nhiều người trẻ dung mạo thiên tiên......

- Thật sự như vậy, ngươi xác thật trí nhớ không tốt?

Mộ Kha cười lạnh một tiếng, ngón tay nhẹ khấu bàn, ý vị thâm trường nói
- Bằng không ngươi cũng sẽ không quên lúc trước phát sinh cái gì.?"

- Lúc trước?
Lạc An Ca nhăn mi tâm , Thái Tử này rốt cuộc đã ghi hận cái gì? Chẳng lẽ chính mình từng vô tình gián tiếp trêu chọc qua hắn.

Mộ Kha lắc lắc đầu :
- Không có gì, chính ngươi không thèm để ý, tự nhiên cũng sẽ không bận tâm để nhớ, tóm lại chuyện này cứ như vậy, ngươi không đi theo ta , triều cống kia liền không khả năng giảm phân nửa."

Ý Quốc Thái Tử hạ thiết lệnh, đó là một lời như quyết lệnh tuyệt sẽ không bởi vì hắn khẩn cầu mà thay đổi chủ ý.

Lạc An Ca cắn môi, rơi vào thế khó xử. Nếu thật sự cùng Mộ Kha về Ý Quốc, hắn sẽ như thế nào đối chính mình? Nhưng nếu không thỏa hiệp, con dân Uẩn Nhạc nên làm sao bây giờ?

Việc đã đến nước này, Lạc An Ca chỉ có thể hy sinh chính mình. Y là vì Uẩn Nhạc mà sống, vốn dĩ chính là lấy máu xã thân tới ngăn cản tên bắn về phía Uẩn Nhạc , dù máu chảy cạn , xương cốt bị chặt đứt, chỉ cần còn thừa một hơi, Lạc An Ca đều bò dậy che Uẩn Nhạc ở phía trước.
Đây là số mệnh của hắn , sinh ra ở vận mệnh nhà đế vương .

- Ta hiểu được, ta đi theo ngươi.
Lạc An Ca thấp giọng nói

-Nhưng là ta đi rồi, Uẩn Nhạc làm sao bây giờ ?

- Ngươi không phải có một đệ đệ sao? Ta sẽ tấu thỉnh phụ hoàng, phong hắn làm phiên vương.

Có lẽ bởi vì Lạc An Ca yếu thế, Mộ Kha tâm tình thực tốt , nói chuyện vẻ mặt cũng ôn hoà hẳn lên
- Ta sẽ phái ít quan lại đến đây, hỗ trợ xử lý chính vụ nông vụ, yên tâm, hiện tại bá tánh Uẩn Nhạc chính là bá tánh Ý Quốc ,sẽ không bạc đãi bọn họ.

-Ta đã biết......
Lạc An Ca trong lòng không biết có tư vị gì . Nguyên lai giang sơn đổi chủ, thời gian thật sự chỉ ở một sớm một chiều .

Bỗng nhiên, chính mình tay bị nắm chặt, Lạc An Ca sửng sốt, ngẩng đầu đối diện ngước nhìn đôi mắt Mộ Kha . Hắn thấy không tốt , tay liền rút lui về , lại bị Mộ Kha nắm chặt lại.
- An ca, đừng quên ngươi hiện tại là thân phận gì .

Mộ Kha ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm hắn.
Lạc An Ca thân mình bỗng nhiên cứng lại , bất đắc dĩ từ bỏ giãy giụa.

Lạc An Ca bị Mộ Kha không chút dùng sức túm vào trong lòng ngực, đối phương trên người thực ấm, ngực thực rắn chắc, nhưng Lạc An Ca lại cảm thấy rét lạnh thấu xương , có lẽ là bởi vì có tâm lý quấy phá, hắn tổng quan cảm thấy Mộ Kha trên người có cổ huy huyết khí không tiêu tán .

- Nghỉ ngơi một đêm, chúng ta ngày mai liền trở lại kinh thành.
Mộ Kha cũng không có đối hắn làm cái gì, chỉ là vỗ vỗ phía sau lưng hắn , ôm trong chốc lát, liền buông hắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #cổtrang