lãnh khốc không kiên nhẫn sau thật thơm công × nhuyễn manh ngu ngốc đáng thương thụ# lão bà thật thơm## ly hôn là không có khả năng ly hôn, chết cũng không rời #Chỉ đăng duy nhất tại Kanya_2004.…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Sinh con , Song tính, ngược trước ngọt sau, "Thanh thủy văn"😅😅Văn án:Vầng hào quang được trao từ hệ thống của Đường Loan Loan dần dần tiêu tán, mà mọi người bị ảnh hưởng bởi vầng hào quang ấy cũng dần dần khôi phục ý thức của chính mình, làm Phó tiên sinh cùng đại nhi tử luôn coi Đường Loan Loan như báu vật lúc này hối hận đến xanh ruột........Năm mười tám tuổi, phụ thân Phó Chân từ bên ngoài mang vệ một đứa con gái riêng. Cha và anh trai luôn yêu thương hắn như thay đổi thành một người khác, đại ca vì đứa con riêng ấy mắng hắn là quái vật bất nam bất nữ, cha thì trực tiếp lấy gậy đánh gãy chân hắn, sau đó đem hắn đuổi ra khỏi nha. Phó Chân vì tránh né sự trả thù của con gái riêng, hắn phải lang thang ngoài rìa thành phố suốt hai năm, còn ở một lần say rượu bị người ám toán, cùng một cái nm nhan xa lạ xảy ra quan hệ.Mà khi hắn dần dần quen với hoàn cảnh sinh hoạt ấy. Ngày nọ, phụ thân cùng đại ca tìm tới nhà, hắn cho rằng bọn họ muốn đem mình xua đuổi đến địa phương xa hơn.Nhưng bọn họ lại cùng chính mình nói, bọn họ hối hận.…
Tác giả: Ngã Yêu Thành TiênThể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ PhụNguồn: Diễn Đàn Lê Quý Đôn, Truyện YYEditor: Quất Không Chua (sachisan), Chovay-HVHTNữ phụ ác độc Thẩm Huyên trong 《 Hào môn nguy hiểm: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng giám đốc 》, vì chiếm được nam chủ mà không từ thủ đoạn, nhưng dù cho có đánh đổi cả công ty của gia tộc vẫn không thể khiến nam chính từ bỏ nữ chủ. Vì vậy nữ phụ càng làm yêu càng thân bại danh liệt.Thẩm Huyên tỉnh dậy, liền thấy trước mặt là giấy thoả thuận ly hôn cùng chi phiếu ba ngàn vạn, đối diện là một nam nhân lạnh lùng nhìn mình.Nhìn giấy thỏa thuận ly hôn trước mắt, Thẩm Huyên cười lạnh một tiếng, tùy tay đem chi phiếu ném tới chỗ người đàn ông trước mặt, "Anh nghĩ rằng tôi sẽ thấy hiếm lạ ba ngàn vạn của anh sao? Tống cổ ăn xin ư! Không có sáu ngàn vạn đừng mơ tưởng tôi ký tên!"Nam chủ "..."Đến khi đưa ra chi phiếu hai trăm triệu trước mặt cô thì Thẩm Huyên hai mắt sáng lên, "Cảm ơn Mục tổng, người tốt cả đời bình an."Một cái bút máy chợt đè lên chi phiếu, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, "Gọi lão công."Thẩm Huyên: "?????"…
Một bác sĩ thiên tài xuyên không về cổ đại trở thành một tiểu tử võ công siêu phàm Một vị quận chúa, do thù hận của cha mẹ mà không được hưởng phú quý -------------------- Một truyền nhân của phái { Sát Thần } tưởng chỉ có trong truyền thuyết Một truyền nhân của phái { Hạc Kiếm } danh chấn giang hồ -------------------- Một kẻ phong lưu, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi Một ngự tỷ vạn năm thụ -------------------- Hai vị oan gia yêu nhau. Sẽ phá hoại đến mức nào ?Ps: Truyện mục đích giải trí là chính yếu, nhiều yếu tố hài hước. Không chuẩn những bạn quá mức nghiêm túc đọc truyện!…
Tác giả: Tiểu Diệp Hoàn.Chuyển ngữ: QT, Google Translator.Raw: Khotangdammy.Editor: Cao Ying.Thể loại: Hiện đại, cường cường, xuyên thư, hợp đồng hôn nhân, điềm văn, sảng văn.Tình trạng bản gốc: Hoàn (116 chương).Tình trạng bản edit: Hoàn.Bản edit được thực hiện bởi jongwookislove.wordpress.com. Vì không có sự đồng ý của tác giả, đừng mang đi reup ở bất cứ đâu.Nếu bạn thích bộ truyện này, đừng quên vào page cho mình 1 like nha! https://jongwookislove.wordpress.com/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…