Phần 23 : Lĩnh ngộ Thiên Kiếm
Trong 1 biệt viện nằm khuất trong ngoại môn hoàng cung ...
Đường Thập Ngũ lững thừng bước đến trên tay còn cầm theo 1 bầu rượu vừa đi vừa uống từng ngụm lớn ....Đi một lúc đến 1 khu biệt viện bỏ hoang gã nhìn vào căn biệt thự tồi tán đó. Trong nháy mắt gương mặt gã thoáng biến đổi vô cùng dữ tợn sát khí như núi đổ từ trên trời giáng xuống! Ép tới mức người khác ngay cả hô hấp cũng khó khăn. Sát khí đằng đằng, tựa như mục hạ vô nhân, liền phóng nhãn khắp thiên hạ dường như chỉ có mình gã...
Sát khí này! Nồng đậm giống như có thực thể, ngay cả không khí chung quanh cũng giống như bị đông cứng lại, hơn nữa ẩn trong sát khí lạnh thấu xương này là một cỗ khí tức lạnh lẽo khiến người khác run sợ trong lòng, cỗ khí tức này cũng giống như tiếng gọi hồn của tử thần vậy.....
"Vèo!" một tiếng, bình rượu trên tay đã bị gã ném sang 1 bụi cây nhỏ bên trái căn biệt viện...
Từ bụi cây nhỏ bên trái phóng ra bốn đạo thân ảnh, một người trong số đó vung mạnh đại đao trên tay hướng phía trước hung hăng bổ một nhát, choang một tiếng, bình rượu liền vỡ nát, nửa vò rượu hắt hết lên thân bọn họ.Thế nhưng thật không ngờ những giọt rượu kia khiến bốn hắc y nhân vô cùng đau đớn...
Tiếng xoát xoát xoát liên tục truyền tới, từ bốn phương tám hướng ,trong biệt viện nhảy ra mười mấy người không rõ lai lịch, cả bọn đều che mặt, y phục thuần một màu đen, trên tay cầm nhiều loại binh khí khác nhau, bao vây lấy gã...
Trên khuôn mặt hoàn mỹ như ngọc tạc của gã khẽ mỉm cười, nụ cười nửa miệng trong vô cùng tiêu sái nhìn đám hắc y nhân lai lịch bất minh bao vây lấy mình ,trong đôi mắt hiển thị ra 1 vẻ trào phúng khinh miệt ...
"Nếu bổn tọa đoán không lầm các ngươi chính là mật thám do Đường Thiên Vũ sắp đặt giám sát ta...Ta nói có đúng hay không " Đường Thập Ngũ mỉm cười nhìn tên đại hán cầm đầu nói
" Phải thì sao, không phải thì sao? " gã đại hán mặt đen cầm đầu cười, theo như hắn thấy, với mười mấy người bọn hắn đối phó một mình Đường Thập Ngũ như thế nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên dù lỡ miệng để lộ ra điều gì thì cũng không cần phải vội, huống chi theo tin tình báo thì Đường Thập Ngũ hiện giờ công lực quả thật chưa đến 5 thành bọn họ chẳng có gì phải lo sợ cả, thật không ngờ hôm nay hắn lại tự đến nơi này nộp mạng...
"Hahahahahahaa..........Hảo ...Vậy thì hôm nay các ngươi chỉ có 1 con đường....Đó là chết................" Sát khí trong nháy mắt dâng cao đến tốt đỉnh thân hình gã ngay lập tức lướt đến ... một thanh phi đao lóe hàn quang đột nhiên hiện ra, ngay lập tức đã phóng tới trước mặt đại hán mặt đen.
Thực lực của tên mặt đen đầu lĩnh cũng không phải tệ, phản ứng cũng không chậm, tuy rằng ám khí của Đường Thập Ngũ xuất ra không có bất kỳ dấu hiệu nào, nhưng hắn hoàn toàn chỉ dựa vào bản năng, đưa võ khí trên tay lên chắn trước mặt ..
"đinh đương" một tiếng, phi đao bị chặn lại rơi xuống đất. đại hán mặt đen đang muốn cười nhạo một tiếng, không ngờ phát hiện phía sau chuôi phi đao này còn có hai chuôi phi đao đang lao tới, hắn liền cuống cuồng đưa đao lên chắn lại lần nữa . thế nhưng gã cũng không lường được, hai chuôi phi đao này chỉ còn cách hắn khoảng một thước đột nhiên liền chuyển hướng, một trái một phải, lướt qua người hắn, khiến lần phòng thủ này của hắn thành công cốc.
Trong khoảng khắc, chỉ nghe thấy hai tiếng phập phập trầm đục, lúc đại hán mặt đen quay đầu lại nhìn liền thấy hai hắc y đứng cạnh mình đang ôm yết hầu, phi đao cắm vào thịt tới tận chuôi, máu tươi nơi yết hầu không ngừng trào ra như suối phun. Hai người kia vẫn trừng lớn đôi mắt không dám tin, miệng khép mở không ngừng, nhưng thủy chung cũng không phát ra thanh âm, trực tiếp ngã xuống đất.
Đám hắc y nhân đều là những cao thủ thuộc hàng nhất lưu trên giang hồ, bọn chúng chỉ cần có một chút tâm phòng bị, căn bản không có khả năng bị gã đắc thủ dễ dàng như vậy, thế nhưng bọn họ làm sao lường trước được Đường Thập Ngũ lại xuất thủ đột ngột như thế, , lại sử dụng kế giương đông kích tây....đợi tới lúc bọn họ muốn phòng ngự thì đã không còn kịp nữa.
lão nhị, lão tam! Tên mặt đen kêu lên một tiếng, trong lòng thoáng có chút bất an chỉ trong nháy mắt lại đã chết mất hai người. Lời vừa dứt, bên tai lại truyền đến vài tiếng hét to đau đớn: – Mắt của ta!
Đường môn ám khí khí rời tay, nhanh, độc, chuẩn! Đánh lén như vậy cũng chỉ có một hai lần cơ hội, chờ một khi đám người kia kịp phản ứng, Đường Thập Ngũ còn muốn dùng ám khí giết người cũng không phải chuyện đơn giản như vậy. Cho nên sau khi hắn giải quyết hai tên hắc y nhân kế bên kia , hắn liền tung tuyệt chiêu sát thủ tiếp theo ngân châm..... hàng loạt ngân châm đã xuất ra ngoài rất khí thế.
Phi đao thắng nhờ lực sát thương mạnh, phi châm thắng nhờ ẩn tàng và bất ngờ, cái chết của hai gã hắc y nhân kia tuy rằng khiến đám hắc y nhân đề cao cảnh giác hơn, nhưng mà mắt người căn bản là bộ vị không có bất kỳ sự bảo hộ nào, tất cả mọi người chỉ kịp chứng kiến tay của Đường Thập Ngũ vẫy nhẹ vài cái, dưới ánh mặt trời lóe ra vài đạo quang mang, liền có mấy người bịt kín mắt lại ngã xuống đất, căn bản không ai thấy được hắn xuất thủ như thế nào, thậm chí ngay cả gã đầu lĩnh hắc y nhân đứng một bên cũng không thể phát hiện.
Những tên bị bắn trúng mắt lăn lộn trên đất, không tên nào mà không phải đã mù cả hai mắt, ngón tay móc vào trong hốc mắt, nháy mắt liền chảy ra một thứ chất lỏng trắng đen lẫn lộn, còn kèm cả máu tươi vô cùng khủng bố...
Giết, giết hắn! Mau mau tiến lên cho ta, áp sát vào hắn thì ám khí của hắn cũng thành vô dụng, chỉ cần giết được hắn tiền tài mỹ nữ tùy chúng ta hưởng dụng.....!Mọi người... tiến lên...!
Tới tận giờ phút này tên thủ lĩnh mặt đen mới ý thức được Đường Thập Ngũ này không phải loại vô năng như những gì Đường Thiên Vũ nói thảm biến vừa rồi thật sự dọa cả bọn sợ tới mất mật, những tên còn lại trừ gã thủ lĩnh và hai đệ đệ bị ám khí tru sát kỳ thực thực võ công cũng không cao, tư chất bất hảo, gan đương nhiên cũng bé, đều là ỷ đông hiếp yếu. Đường Thập Ngũ chỉ vung tay vài cái đã giết được năm tên, bọn chúng không sợ sao được? Cho nên tuy đã dàn sẵn trận địa đón kẻ địch, nhưng lại không có tên nào dám tiến lên, cả bọn đều giơ vũ khí chắn trước mặt, sợ gã lại bắn vào mắt của chúng.
"Các ngươi còn đợi gì nữa mau áp sát hắn không cho hắn có cơ hội sử dụng ám khí nữa ... "Tên mặt đen đứng cạnh vừa gào to, vừa ra hiệu...
Trừ bỏ tên mặt đen, chỉ còn lại có bảy tên hắc y nhân, đều liều mạng lao tới chỗ Đường Thập Ngũ. Phàm là người sử dụng ám khí, khả năng cận chiến đều không được tốt, cao thủ ám khí chỉ thích hợp phóng ra ám khí nhắm bắn người từ cự ly xa. Bảy tên này ban nãy vì trong lòng sợ hãi nên nhất thời quên mất, sau khi được tên mặt đen nhắc nhở, cả bọn liền phấn chấn tinh thần, chỉ cần tới gần được gã như vậy thì hắn nhất định sẽ trở thành vong hồn dưới đao, hơn nữa lại có thêm sức hấp dẫn của tiền tài và mỹ nữ, cả bọn càng giống như mãnh hộ hạ sơn, giao long trên biển, vô cùng hung mãnh.
Nhìn thấy cả bọn đang lao tới chỗ mình, trong mắt Đường Thập Ngũ chợt lóe qua tia sát khí, không những không tránh né, ngược lại còn nghênh đón trực diện. Có lẽ những cao thủ ám khí khác thường không quen cận chiến cùng người khác, thế nhưng Đường Thập Ngũ tuyệt không hổ là kỳ tài trăm năm khó gặp của Đường Môn là vị môn chủ trẻ tuổi xuất chúng nhất ...Trong nháy mắt gã liền thi triễn ra bộ pháp độc môn Như Ảnh Tùy Hình của Đường Môn ...
Thi triển ra Bộ pháp Như Ảnh Tùy Hình, thân ảnh Đường Thập Ngũ bỗng trở nên mơ hồ bất định như ma quỷ, dựa vào độ mềm dẻo của thân thể này, các loại động tác không thể tưởng tượng nổi đều có thể thi triển ra được... Bảy người, bảy loại vũ khí, trong phạm vi không tới năm thước điên cuồng công kích, kiếm quang chợt lóe, đao ảnh trùng điệp, nhưng sau một hồi điên cuồng tấn công, cả bọn mới bất ngờ phát hiện, ngay cả cái chéo áo của Đường Thập Ngũ bọn chúng cũng chưa chạm tới .. Ngược lại phản kích của Đường Thập Ngũ lại khiến cả bọn phải kinh sợ, trong nháy mắt lại có thêm 2 người bỏ mạng dưới ám khí quỷ khốc thần sầu của gã...
Đường Thập Ngũ tay phải cầm phi đao, tay trái móc vài cây phi châm, mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương, một khi có tên nào buông lỏng, không lo bảo vệ hai mắt, lập tức liền bị một cây phi châm xuyên qua....Liên tục có những tiếng la kinh hoàng vang lên...
Đứng bên ngoài quan sát gã đại hán có chút...kinh sợ...thực lực và tốc độ này có thật là gã đã bị mất hết công lực chỉ còn 2 thành không vậy hả trời....Trong nháy mắt gã không ngừng rủa xả Đường Thiên Vũ...cái gì Đường Thập Ngũ mất hết nội công chỉ là tên phế vật...
Bách một tiếng, đó là tiếng yết hầu bị cắt đứt, máu tươi lập tức trào ra. Những tên phía sau liền nhân cơ hội vung vũ khí chém tới vị trí không có bất kỳ sự phòng hộ nào của gã, Đường Thập Ngũ co người lại, linh hoạt luồn ra ngoài như một con cá chạch, thân thể gập lại đến mức không tưởng tượng được, mặt áp sát mặt đất lướt ra ba trượng, tựa như có thêm một cặp mặt phía sau, tay khẽ vung, lại bắn ra thêm hai thanh phi châm.
Hai tiếng kêu la thảm thiết đồng thời vang lên...Ở vòng ngoài tên thủ lĩnh đang chờ đợi cơ hội tập kích bất ngờ Đường Thập Ngũ thế nhưng cơ hội chưa đến....Đồng bọn của hắn lại không ngừng ngã xuống...lại nhìn Đường Thập Ngũ lúc này tựa như ma thần giáng trần uy vũ không gì tả nỗi tả xung hữu đột....gã liền có chút hối hận đã trêu chọc vào gã sát tinh này....
Lúc này phía trên 1cành đại thụ xum xuê gần đó một thân ảnh kiều mị quyến rũ chằm chằm quan sát cuộc ác chiến người đó không phải ai khác chính là yêu nữ lẳng lơ số 1 Đường Môn Đường Mị.....thế nhưng nếu có người nào trông thấy nàng lúc này bảo đảm sẽ há hốc mồm ra vì kinh ngạc...Vì nữ nhân trước mắt không những vô cùng xinh đẹp lại còn cực kỳ quyến rũ...nhất là đôi mắt.. đôi mắt nàng rất đẹp, bất kỳ từ ngữ hoa lệ, trau chuốt nào cũng không đủ để hình dung đôi mắt không thuộc về nhân gian này, đôi mắt này giống như một ngôi sao sáng lấp lánh, cứ như một cái xoáy nước thật lớn, hút tất cả vào bên trong, làm cho không ai có thể kềm chế được, đôi mắt này tuyệt nhiên đối với nam nhân là điểm chí mạng...khiến họ đọa lạc quên cả lối về...
Thế nhưng trong đôi mắt tuyệt mỹ đầy mị hoặc đó giờ phút này chỉ có độc nhất một thân ảnh duy nhất, đó chính là Đường Thập Ngũ...Nàng ngây dại si mê ngắm nhìn nam nhân tuấn tú kia đang tiêu sái uy vũ đồ sát đám hắc y nhân bên dưới... với nàng nam nhân trong thiên hạ chỉ là công cụ để cho nàng lợi dụng giúp nàng đạt được mục đích...mà mục đích của nàng không gì khác ngoài gã...chỉ cần là thứ nam nhân này muốn nàng tình nguyện trả giá hết thảy để giành lấy cho gã... nếu gã muốn có thiên hạ này nàng sẽ không ngần ngại đánh nam dẹp bắc...đem thiên hạ này phục dưới chân hắn ...thậm chí đến tính mạng này của nàng chỉ cần hắn muốn nàng tuyệt không nhíu mày mà dâng hiến....vì mạng này vốn thuộc về hắn...vì gã nàng tình nguyện hi sinh hết thảy...
"Ahhh.......Ân....Ahh......hừ....hừ.....Ư.........Ư..........."
Đường Mị yêu mị thở dốc,đôi môi anh đào tuyệt mỹ không ngừng chớp động, thổ khí như lan , hai chân có run rẩy, cặp đùi đẹp hơi mở ra...bàn tay nhỏ không nhịn được khẽ ma sát vùng đất thần bí giữa hai chân ,tốc độ mỗi lúc mỗi nhanh, mà bên dưới vùng đất cấm khu của nàng cũng đã sớm ướt át không chịu nổi...làm những dãi rừng rậm rạp xung quanh mật hoa cũng đã ướt đẫm....Nhìn Đường Thập Ngũ uy vũ bên dưới không ngờ khiến nàng nứng tình...vừa quan sát 1 hồi huyết chiến vừa tự an ủi lấy chính mình...
Lúc này ác chiến bên dưới đã dần kết thúc bảy tên hắc y nhân toàn bộ đã chết thảm...chỉ còn gã đại hán thủ lĩnh cố gắng chống chọi....thế nhưng vào đúng lúc này Đường Thập Ngũ bỗng nhiên cảm nhận được trong tâm thức mình có sự thay đổi rõ rệt....Nhãn quan của hắn chưa bao giờ nhạy cảm đến thế...từng cành cây ngọn cỏ hay những âm thanh nhỏ nhất ở xung quanh hắn đều cảm nhận được rõ mồn một, tựa như thân thể gã hòa vào làm 1 cùng với đất trời vậy là 1 tuyệt thế cao thủ thiên tài ngàn năm có một không lý nào gã không nhận ra đó chính là cảm ứng thiên nhân hợp nhất trong truyền thuyết võ lâm vẫn sấm truyền ...Gã không ngần ngại xuất ra tuyệt kỹ Đường Môn Tứ Tuyết Kiếm khí để kiếm chứng sự thay đổi kỳ diệu này, không ngoài dự đoán kiếm khí lần này mang theo 1 cỗ khí tức hoàn toàn khác hẳn những lần trước kiếm khí dường như hợp làm 1 với nội lực bên trong gã tốc độ hay khí lực đều có sự chuyển biến rõ rệt khiến gã đại hán không cách nào chống đỡ nỗi...
"phốc.........Phốc.........."
Trên thân thể gã đại hán liền có thêm vài lỗ máu....máu từ đó không ngừng rỉ ra ........miệng không nhịn được hộc một ngụm máu ...
Gã đại hán vô cùng kinh hãi , thật sự hắn không ngờ võ công của Đường Thập Ngũ lại lợi hại đến như vậy tuy đã vận nội công chống đỡ thế nhưng hắn vẫn bị thụ thương vô cùng nghiêm trọng......thấy tình hình không ổn...gã quyết định cắn răng rút lui.....
"Hây.............." Sau 1 tiếng hét dài hắn vận toàn bộ nội lực phóng thẳng thanh đại đao về phía Đường Thập Ngũ, sau đó nhanh chóng phi thân nhắm thẳng lên ngọn cây đại thụ nơi Đường Mị đang nấp ở đó....
"Keng........Thanh đại đao mà gã đại hán dội toàn bộ nội lực ném tới bị đánh bay mà thứ đánh bay thanh đại đao đó lại chỉ là 1 chiếc lá....quả nhiên là cảnh giới thiên kiếm...chỉ có luyện đến cảnh giới thiên kiếm mới có thể khống chế vạn vật một cách lợi hại như vậy..Đúng như câu nói : " Với Thiên Kiếm chi cảnh.....Thế gian vạn vật đều có thể biến thành kiếm .", Thiên kiếm thật không ngờ gã lại lĩnh hội được đẳng cấp cao nhất của kiếm thuật ....Nội tâm Đường Thập Ngũ vô cùng kích động
Lại nhìn tên thủ lĩnh đại hán đang phóng về phía Đường Mị đang ẩn nấp khóe miệng Đường Thập Ngũ khẽ mỉm cười khinh bỉ...."Thật là ngu xuẩn "
"Rấm !!! ............."
Thân ảnh của tên đại hán tựa như diều đứt dây vậy bị đánh rơi thẳng xuống trên ngực liền bị thủng 1 lỗ ngay vị trí yếu hại trên ngực....đôi mắt hắn kinh hoàng tột độ chỉ trong sát na hắn đã nghĩ mình đã có thể tẩu thoát thật không ngờ lại gặp ám toán ..hắn quả thật chết rất không cam tâm....
"Phịch .........."
Đúng lúc này thân ảnh Đường Mị cũng lảo đảo đáp xuống ....trên người nàng chỉ mặc 1 bộ ngoại bào phủ lấy thân mình khiêu gợi của mình,để lộ ra lớp xiêm y ở trong mỏng tựa như cánh ve tựa như không mặc gì...Ngay tại ánh mặt trời thấp thoáng chiếu xuống, thân thể mê người của nàng hiển lộ rõ mồn một không bỏ sót chút gì ,thân hình yêu mị với đường cong lả lướt bồng bềnh cực kỳ khiêu gợi thật khiến người ta nhiệt huyết sôi sục: Trước ngực cặp vú đầy đặn giống hai đại tuyết cầu,tinh khiết hoàn mỹ, vì nàng đáp xuống từ trên cao lại đột ngột khiến hai quả cầu tuyết đỏ khẽ lay động kịch liệt...hơn nữa nếu nhìn kỹ qua lớp xiêm y mỏng tan kia là hai hạt đậu đỏ dán chặt qua lớp vải mỏng như ẩn như hiện cực kỳ khiêu khích....
Đường Mị gương mặt đỏ ửng, toàn thân lúc này kịch liệt run rẩy , nàng rất khó khăn đứng dậy, hai chân kịch liệt run rẩy...Bên dưới nàng chỉ mặc 1 chiếc quần lụa dài bằng vải tơ tằm ...mà lúc này vừa mới đứng dậy được 1 chút nàng liền xụi lơ...hai đầu gối liền gục xuống chống đất ...Miệng khẽ rên rĩ........ hai chân thon dài trắng như tuyết hơi mở ra, bại lộ lấy mỹ huyệt xinh đẹp...., mà trong lỗ nhục thịt ẩm ướt kia, đang cắm lấy hai ngón tay, chậm rãi đào khoét lấy, đùa bỡn chính nàng phấn nộn miệng huyệt.
"Ân.........Ahhhhhhhh.........Chủ Nhân xin đừng nhìn....Ahh....Xin đừng nhìn... Mị nhi lúc này........Ahhhhhhhhhhhh" Đường Mị mắt đẹp mê ly, gương mặt đỏ ửng...mị hoặc vạn phần ngước lên nhìn gã dâm mị rên rĩ nói
Sau 1 tiếng thét dài ....thân thể nàng run rẩy...hai đầu gối hơi khụy xuống khép chặt lại với nhau......giữa 2 chân nàng liền có 1 luồng nước chảy ra giống như là tiểu hài tử đang đi tiểu vậy mỗi lúc một nhiều.....khóe miệng nàng không tự chủ mở ra ...nước miếng cũng không nhịn được từ từ chảy xuống......Bên dưới nàng rất nhanh dâm thủy chảy ra ướt đẫm cả 1 mảng lớn xung quanh ...Cao triều thật không ngờ....nàng thật sự triều phun....nhìn đại lượng dâm thủy bắn tung tóe dưới đất hiển nhiên là đạt cực khoái vô cùng...
"Tí,.......Tách...........Tí.......Tách........."
"Ahh....Xin lỗi....chủ nhân em xin lỗi....vì vừa rồi quan sát chủ nhân...quá hứng thú...nên em không kiềm được....hoàn hồn lại thì đã......" Đường Mị thở hổn hển gấp gáp yêu mị nhìn gã, từ trong đôi mắt tràn ngập chờ mong cùng dụ hoặc...Quả thật vừa nãy ở một bên quan sát hắn đại triển thần uy, 1 bên tự an ủi khiến nàng vô cùng phấn khích....thấy sắp đến cao trào liền bị tên đại hán lao đến phá hỏng hứng thú của nàng...không còn cách nào khác nàng liền xuất thủ đoạt mạng hắn...Máu và kích thích cùng ập đến làm nàng không nhịn được liền đạt được cực khoái đến nỗi triều phun.... muốn ngăn lại cũng đã muộn....
Đường Thập Ngũ lẳng lặng nhìn nàng trong con mắt ánh lên sự lạnh lùng hòa chút khinh bỉ đổi lại là nam nhân khác trông thấy Đường Mị lẳng lơ khiêu gợi quyến rũ như vậy sợ ràng đã không nhịn được lao đến đè nè ra liên tục cưỡng gian....thậm chí nhiều kẻ tiểu đệ yếu ớt liền có khả năng chưa chiến đã hàng....
"Đường Mị ngươi quả thật không hổ danh là Đường Môn đệ nhất dâm phụ.....ngay cả bổn tọa mà ngươi cũng dám câu dẫn sao ? " Đường Thập Ngũ nhìn chằm chằm vào nàng nói
Đường Mị gượng mặt có chút ửng đỏ yên lặng ngẩng đầu nhìn người nam tử trước mặt...có lẽ là vì nguyên nhân cực kỳ ngưỡng mộ và tôn sùng gã giờ phút này trong mắt nàng ngươi nam nhân kia cực kỳ cao lớn tựa như 1 tòa núi lớn hắn chỉ tùy ý đứng đó nhưng mà Đường Mị lại cảm nhận được rõ ràng một cỗ khí thế mãnh liệt một loại khí thế ngạo nghễ thiên hạ ... cỗ khí thế hùng mạnh chỉ có ở những kẽ nắm giữ quyền sinh tử của cả thiên hạ trong tay....Quả thật nàng đã vô cùng si mê cỗ bá khí đó...
"Chủ nhân, Mị Nhi thật không dám ...vừa rồi quả thật là bất đắc dĩ...hơn nữa đã lâu rồi Mị Nhi chưa được hầu hạ chủ nhân.....Ahh....Chủ Nhân......Cho phép em được hầu hạ ngài....có được không...." Đường Mị hai má đào nóng như lửa, gương mặt lúc này có chút mồ hôi nhiễu nhại, tuyết trắng thân thể mềm mại lộ ra vô cùng hưng phấn , cặp mông trắng tròn cũng khẽ đung đưa như đang kích dục gã....
"Cũng tốt....lần này xem như bổn tọa hảo hảo thưởng cho Mị Nhi thật tốt ....
:Ân....tạ ơn chủ nhân.....
Đường Mị khẽ quỳ đứng thẳng dậy ....bàn tay nhẹ nhàng kéo quần gã xuống... chỉ thấy trước mắt nàng hai cái bắp đùi rắn chắc như cột đồng dựng thẳng , kẹp ở giữa là một cái tiểu khố tam giác nhỏ hẹp che đậy lấy cự vật khổng lồ của gã...thế nhưng bây giờ nó đã quá chật chội... không thể nào phát huy được tác dụng, bởi vì cự vật quá mức khổng lồ lại không ngừng gia tăng kích cỡ....chiếc quần tam giác của gã chỉ có thể thật miễn cưỡng độn lên đem quy đầu hoàn toàn nhú ra ngoài giống hệt như 1 toà núi nhỏ.
Đường Mị nhìn cự vật ở trong mắt, hô hấp cũng dừng lại vô cùng chật vật... kìm lòng không đậu cúi đầu, vươn cái lưỡi đinh hương, hệt như con mèo nhỏ từng chút từng chút vậy ở phía trên cách tiểu khố của gã và cự vật bên trong nhẹ nhàng mà liếm. Tựa như chẫm rãi thưởng thức từng chút từng chút một mỹ vị của thế gian, mãi liếm cho đến khi tiết khố của gã cũng đã bị nước miếng của nàng làm cho ẩm ướt thậm chí có thể nhìn thấy cự vật hơi mờ bóng loáng nhô cao mạnh mẽ ....
Nàng rốt cuộc không nín được, hai tay đem tiết khố tam giác của gã dùng sức kéo xuống,..."Phốc !!! .... 1 căn cự vật cường tráng làm cho người khác khó có thể tin được........một tiếng nhảy ra ngoài, nó dường như có linh tính ....vì cảm tạ nàng giải thoát khỏi tiết khố chật hẹp kia vậy...,tại trước mặt nàng không ngừng rung động dập đầu.
Nàng không nói hai lời, một tay cầm dương vật liền hướng miệng bỏ vào, phun ra cái lưỡi thơm tho nhuận hồng khéo léo, liền dốc lòng liếm mút lên. si mê mà bú liếm lấy ...Nhìn nàng phun ra nuốt vào cự vật Đường Thập Ngũ có thể thấy được đó là sự khát khao đến cùng cực không chỉ là yêu mà còn là sùng bái là đam mệ thực sự....nàng bú liếm 1 cách thuần thục kỹ lưỡng từng chút từng chút một hút lấy cự vật....mong muốn đem cái miệng nhỏ nhắn của mình đem cự vật kia chăm sóc thật kỹ lưỡng; một tay kia cũng không hề nhàn rồi...đem nâng âm nang lên, đem hai hòn dái đùa bỡn tại năm ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng như nâng niu bảo vật quý giá nhất thế gian vậy....
"A a. . . Chủ Nhân . . A. . . Đã lâu không cùng người làm....tình.....nhân gia muốn cho ngươi cả đời quên không được đâu. . . A. . . Thích không. . . Thích nhân gia liếm ngươi nơi này sao. . . A a. . của người nơi này thật lớn. . . Hảo có nam nhân mị lực đâu. . ."
Đường Thập Ngũ ngửa đầu, trên khuôn mặt tràn đầy đắc ý sung sướng, đem bàn tay to ấn lên trán Đường Mị, thở gấp ...
, "Rất tốt....Hảo Mị Nhi của ta..... . . Tuyệt quá! . . . Ân. . . xem ra kỹ thuật của ngươi lại có tiến bộ . . . . . a. . . A a. . . Tuyệt quá. . . Ân. . . Đúng. . . Đem hai viên cao hoàn của bổn tọa nút vào.... . . Đúng. . . Hảo hảo hút. . . Ân! . . .Ahh! . . . Tuyệt quá! . . ."
Đường Mị gương mặt xinh đẹp liền chôn ở giữa hai chân gã, cái lưỡi đinh hương hồng nộn không ngừng từ trên quy đầu chậm rãi đi xuống đến tận hai âm nang, cẩn thận từ trên xuống dưới, toàn diện liếm hôn khiến cả cự vật của gã là một mảnh trơn trợt ướt át, mà nghe theo mệnh lệnh của Đường Thập Ngũ, nàng lại ngoan ngoãn dùng cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của mình ngay tại 2 cái túi trứng tính mà nhiệt tình mút lấy, sau đó há mồm thật to hút mút ở bên trong, đem toàn bộ phần dưới cho hết vào trong miệng, Đường Mị dường như đang thưởng thức 1 món ăn quý và lạ miệng chậm rãi mút say mê....
"Mị Nhi bổn tọa thích gì chắc ngươi vẫn còn nhớ có phải không...." Dưới kỹ xảo thuần thục của Đường Mị gã cũng vô cùng hưng phấn...nhưng dần dần hắn chưa cảm thấy đủ, lại thích tìm khoái hoạt kích thích hơn liền hướng nàng ra lệnh...
"Ân...Mị Nhị vẫn nhớ....Người ta... sẽ cố gắng hết sức để làm chủ nhân hài lòng....." Nàng nhu thuận đáp
Đường Mị kiều mị liếc nhìn gã buông ra hai tay... cúi đầu nhìn lên, đem thân thủ đến trên hai bả vai,"Xoạt....." một tiếng đem áo lụa hướng hai bên kéo xuống , tấm vải mỏng liền nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất đầy máu và tử thi kia..... Không khí quả thật có chút không hợp lắm với tình cảnh ân ái của cả hai thế nhưng với Đường Mị và Đường Thập Ngũ cả hai đã quen với việc tắm máu giang hồ ngược lại khiến cả hai có chút kích thích...
Đường Thập Ngũ chợt cảm thấy hai mắt như tỏa sáng, một cơ thể trong suốt trần trụi hoạt sắc sinh hương triển lộ tại trước mặt gã khiến gã vô cùng kích động, chỗ cần nhô thì nhô, chỗ cần đứng thì đứng ,chỗ cần nhỏ thì nhỏ, chỗ cần to thì tuyệt đối là đủ to, thân hình bốc lửa đó, diễm lệ, mê hoặc đến khiến người ta phải nín thở....Nói gì thì nói Đường Mị vẫn là 1 vưu vật ngàn dặm khó tìm của thế gian..Hơn nữa từ sau khi nàng tu luyện Vô cực mị công bất luận là dung mạo hay dáng người đều có sự chuyển biến rõ rệt... nàng xinh đẹp hơn, quyến rũ hơn...cám dỗ cũng lớn hơn trước rất nhiều. Ngắm nhìn vưu vật có một không hai này, ngay cả Đường Thập Ngũ luôn xem sắc dục như gió thoảng mây bay cũng không khỏi tâm động ngứa ngáy ....
Đường Mị rất thành thục.... đem hai tay dâng lên một đôi vú to trắng như tuyết, đem dương vật của gã kẹp ở giữa, bao vây tại xung quanh nhũ dục trắng nõn nà của mình , nàng cẩn thận khuấy động hai đại tuyết cầu lên lên xuống xuống, thi thoảng thì ép chặt lấy cự vật.... Không chỉ như vậy, mỗi khi quy đầu theo trong khe mỹ nhũ nhô ra, Đường Mị liền quyến rũ lè lưỡi, giống như độc xà thổ khí độc vậy tại trên mặt quy liếm liếm láp lấy vài cái rồi cẩn thận nút lấy quy đầu....Nhìn bộ dáng dâm và điệu bộ này của nàng e rằng ngay cả thần tiên cũng khó giữ mình...
Đường Thập Ngũ lúc này cũng đã bị nàng đánh động...nhìn bộ dáng dâm đảng đến cùng cực của nàng, gã không nhịn được bàn chân hắn khẽ lay động đến giữa hai chân nàng mà ma sát....mà Đường Mị vô cùng hiểu ý nàng từ quỳ chuyển sang ngồi chồm hổm , đem chiếc váy dài của mình vén lên thật cao đến tận đùi sau đó vo lại thành 1 mảng quấn quanh eo mình....để lộ ra hoàn toàn cặp đùi dài thon gọn và bộ vị quyến rũ giữa 2 chân thậm chí những sợi lông lồ.n mềm mại cũng hoàn toàn bại lộ ra ...Bên dưới hoàn toàn trống trơn...hiển nhiên là nàng không mặc quần lót xuất môn ..
"Hi Chủ Nhân ~ Người thích không? Người ta thân mình đều là thuộc về ngươi . . . Muốn sờ... Liền sờ thôi... Bên dưới của ta sớm vì người mà đã không nhịn được...Ân.... ..." Đường Mị yêu kiều quyến rũ thanh âm càng thêm ẩm ướt dồn dập,đôi mắt đẹp dường như híp lại, thẹn thùng khẽ cắn môi đỏ mọng, bộ ngực không được càng thêm phập phồng, ngọc thủ càng dùng sức ép chặt lấy cự vật muốn làm cho gã càng thêm khoái hoạt...
"Xem đầu vú của ngươi cùng bên dưới nước non lai láng xem ra cũng đã vô cùng hưng phấn rồi...thật không hổ danh dâm phụ lẳng lơ"Đường Thập Ngũ bàn chân không ngừng ma sát mỹ huyệt của nàng bàn tay thô bạo niết lấy 2 đầu vú của Đường Mị
"Ah...thật Chán ghét! ~ Chủ Nhân... ngươi còn hỏi ~ a ~ người ta ~ a a ~ người ta vừa nãy vừa cao triều...lại bị người Ân...chọc ghẹo như vậy...Ahh..Mị Nhi.. ~ a a ~~ đương nhiên hội hưng phấn nha ~người ta đêm nay đều là của người ~~ tùy chủ nhân muốn thế nào ~ ngô a ~ Mị Nhi đều nghe theo người...." Đường Mị chu cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, hai gò má ửng Hồng, lại là bày ra 1 bộ dạng ngây thơ lại có chút oán hận làm nũng...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top