Ngọc Linh sơn

  Tiết Mật đi tới thế giới này đã hơn một tháng, đã hoàn toàn khẳng định đây chính là thế giới trong quyển" tu chân linh duyến ", lại phát hiện kịch tình còn chưa có bắt đầu, nguyên trong kịch bản căn bản là không có người phụ thân Tiết Trục Lưu này, cũng chỉ có Tiết gia hai tỷ muội, tu luyện ở một môn phái tu chân gọi là Ngọc Linh, tỷ tỷ tư chất cao, có linh căn Băng Hệ biến dị hiếm gặp, thân thể càng thêm trong truyền thuyết là Tụ Linh thân thể, mỗi ngày coi như là không tu luyện cũng có thể thời thời khắc khắc hấp thụ Linh Khí Thiên địa, tẩy dịch thân thể, đề cao tu vi, cho nên so với người bình thường tu luyện phải nhanh hơn gấp nhiều lần, tục xưng là nhân vật chính!

Mà muội muội mặc dù có tỷ tỷ lợi hại như vậy, nhưng lại là Hỏa Mộc song linh căn, bình thường so với tam linh căn, tứ linh căn thậm chí ngụy linh căn cái gì cũng tốt hơn rất nhiều, bất quá đối với một thiên phú tỷ tỷ mà nói, lực chú ý cho muội muội cũng giảm rất nhiều, đưa đến nàng từ nhỏ đối với tỷ tỷ có một loại tình cảm khó nói, một mặt cảm thấy hâm mộ tự hào, mặt khác lại cảm thấy ghen tỵ không thích, cho nên nàng từ nhỏ thích cầm đồ vật gì đó của tỷ tỷ, tương đối ồn ào không hiểu chuyện, thật ra thì cũng chỉ là hi vọng người chung quanh có thể nhìn mình lâu hơn một chút.

Chẳng qua là không nghĩ tới trong một lần ra ngoài làm nhiệm vụ của môn phái cùng với các tẩu tán, kết quả ở trong rừng cây bị người giết chết, rồi sau đó môn phái nữ chủ bái sư cũng bị thế lực không biết tên diệt sạch, kích thích nữ chủ đi lên không ngừng gặp các loại kỳ ngộ, tu vi nhanh chóng tăng lên, vì muội muội cùng sư môn báo thù nữ chủ ngày càng mạnh,cũng gặp được nam chủ Vũ Văn Tắc cùng nam phụ Thích Vô Thương, ba người tình cảm dây dưa không dứt, cuối cùng nam phụ vì nữ chủ mà chết, nam chủ cùng nữ chủ thành công phi thăng tiên giới, trong tiểu thuyết cũng có nhắc đến người giết hại nữ phụ, thế lực đã diệt sư môn ở đoạn cuối, mở ra ý tưởng để viết quyển thứ hai là《Tiên Lữ Kỳ Duyên》

Tiết Mật sửa sang lại kịch tình về cái thế giới này trong đầu mình, có chút nổi giận, mình bây giờ mới mười một tuổi, Tiết Linh mười ba tuổi, mà hai năm sau mình sẽ chết, ai không sợ chết a, hơn nữa bây giờ đang ở cái thế giới nguy hiểm này có thể nói mình không hề có một tí giá trị võ lực, chính là một con kiến hôi, tùy tiện người nào cũng có thể giết chết mình, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ a? Nguyên chủ vốn là theo phụ thân tu luyện, mình cũng thử theo công pháp tu luyện, thế nào tu mới tới luyện Khí tầng hai, ai, thật là bi kịch a!

" Ai......." Tiết Mật than thở để tay trái chống cằm xuống, đổi sang tay phải chống.

" Mật nhi, thế nào?" Tiết Linh trở lại thấy muội muội mình tóc buộc thành hai búi ngồi ở ngưỡng cửa, tay nhỏ bé nâng cằm lên, sưng mặt lên bộ dạng than thở, nho nhỏ vo thành một cục, khả ái cực kỳ! *^0^*

"Tỷ, ngươi trở lại a!" Tiết Mật vừa nhìn thấy Tiết Linh trở lại lập tức chạy vội tới, nhận lấy giỏ thức ăn trên tay tỷ tỷ, đi theo nàng vào phòng bếp.

Tiết Linh đang chuẩn bị nấu cơm tối, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy muội muội mình ở bên kia nhăn nhăn nhó nhó khua chân, bộ dạng giống như có chuyện gì khó khăn mà không dám mở miệng, buồn cười mở miệng hỏi, " Có chuyện gì vậy? Có phải hay không muốn ăn thịt giò dầm tương a? Ta hôm nay có chuẩn bị nga!"

" Có thật không?" Tiết Mật đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt như nước long lanh chớp động tỏa ra ánh sáng vui mừng.

" Đúng vậy a ~" Tiết Linh bị đôi mắt nhỏ của muội muội nhìn tâm chảy lỏng ra, nghĩ thầm muội muội giống như thật thay đổi, càng khả ái đáng yêu O(∩_∩)O.

Tiết Mật lập tức vui vẻ vây quanh tỷ tỷ, đột nhiên động tác dừng lại, sắc mặt cứng ngắc, ngươi vốn muốn hỏi điều này sao? Không phải là đang suy nghĩ chuyện tu vi ư, không phải là chuẩn bị hỏi tỷ tỷ vấn đề tu luyện sao? A~~~ ngươi thật tham ăn!

" Thế nào?" Tiết Linh nhìn thấy muội muội đột nhiên dừng lại, quan tâm hỏi.

Tiết Tiểu Mật lại bắt đầu nhăn nhó, " Ừ...... Tỷ...... Ngươi bây giờ là Luyện Khí tầng mấy a?"

" Luyện Khí tầng bảy."

" Chúng ta không phải là cùng nhau tu luyện sao? Ngươi là Luyện Khí tầng bảy rồi, tại sao ta....." Tiết Tiểu Mật lập tức che mặt chạy như điên, thật là người so với người phải chết, hàng so với hàng thì quăng a! 5555

..........

Sau khi ăn cơm tối xong, Tiết Trục Lưu đem hai nữ nhi gọi vào bên người, giao một phong thư vào trong tay cho đại nữ nhi, mở miệng nói, " Ta cùng Ngọc Linh sơn Lệ chưởng môn có chút giao tình, trong thôn linh khí quá thiếu thốn rồi, hơn nữa tục sự đông đảo, bất lợi cho tu hành, ta quyết định đưa các ngươi đi Ngọc Linh sơn bái sư học nghệ, ở nơi đó các ngươi có thể thấy được nhiều chuyện của Tu Chân Giới, càng thêm có lợi cho các ngươi tu luyện."

" Nhưng là cha, người không phải nói là không hy vọng chúng ta có tu vi cao, chỉ cần có thể phòng thân, tương lai gả cho người rồi sinh con, giống như cuộc sống người bình thường sao?" Tiết Linh ở một bên vội la lên.

Tiết Mật cũng theo đó ngẩng đầu lên nghi ngờ nhìn Tiết phụ, trong lòng lại suy nghĩ kịch tình muốn bắt đầu sao? Thật là muốn đòi mạng a!

" Các ngươi và những người khác không giống nhau, chẳng lẽ hiện tại thật có thể an tâm mà lập gia đình sao? Linh nhi ngươi hiện tại đã là Luyện Khí tầng bảy rồi, vừa mới tu luyện hai năm đã có thành tựu như thế, tương lai tiền đồ càng thêm bất khả hạn lượng, nếu là cha ép ngươi lập gia đình, sau này ngươi nhất định sẽ oán hận ta !" Tiết Trục Lưu bất đắc dĩ nói.

Nghe được lời Tiết phụ nói...., Tiết Linh có chút yên lặng.

" Phụ thân, ta muốn lưu lại cùng người, ta tu luyện hơn một năm vẫn còn là Luyện Khí tầng hai khẳng định cùng tu tiên vô duyên, ta muốn lưu lại có thể không?" Tiết Mật vội vàng nói, nghĩ thầm có phải hay không lưu lại là có thể né tránh kịch tình, mặc dù không thể tu tiên có chút tiếc nuối, nhưng so sánh với mạng nhỏ thì tương đối trọng yếu hơn.

" Không được!" Tiết phụ thái độ cường ngạnh, sắc mặt nghiêm nghị, " Ngươi nhất định phải đi cùng Linh nhi! Mật nhi, thật ra ngươi cũng giống tỷ tỷ, cũng là thiên phú dị ảm, chẳng qua là chưa tìm được phương pháp tu luyện, thật ra thì ta cũng không nói được, sau này ngươi rồi sẽ biết." Tiết phụ muốn nói lại thôi.

Tiết Mật biết trong mắt cha mẹ thì con cái đều là tốt nhất, hơn nữa Tiết phụ nói không tỉ mỉ, cho nên cũng chỉ đem lời nói của Tiết Trục Lưu cho là lời nói dối có thiện ý, tịnh không để ý, từ đó bỏ lỡ việc hiểu rõ thân thể mình có bí mật.

Nói xong Tiết phụ lấy ra từ bên người hai cái cẩm túi đưa cho tỷ muội hai người, " Đây là hai túi đựng đồ sơ cấp, bên trong không gian không lớn lắm nhưng là đủ cho các ngươi để vào một ít đồ vật, ta ở bên trong chuẩn bị một ít linh thạch, pháp bảo, phù triện..., cũng coi như là ta cho các ngươi làm một chút chuẩn bị, tốt lắm, đi xuống đi, buổi tối nghỉ ngơi thật tốt ngày mai các ngươi đi Ngọc Linh sơn."

" Phụ thân......" Hai tỷ muội cùng kêu lên, còn không có mở miệng liền bị Tiết phụ vung tay đẩy ra ngoài.

" Tỷ, ngươi có cảm giác phụ thân có chút cổ quái ?" Tiết Mật ngồi xuống liền mở miệng hỏi.

" Ừ, thật ra thì kể từ ngày ngươi mất tích trở lại, phụ thân vẫn rất kỳ quái, giống như là lo lắng chuyện gì phát sinh, tuy nhiên không có nói với chúng ta." Tiết Linh có chút khổ não ngồi ở bên cạnh Tiết Mật.

Hai tỷ muội trong lúc nhất thời có chút trầm mặc, đột nhiên Tiết Linh đứng lên, nắm quả đấm nói, " Đều tại ta thực lực không đủ lớn mạnh, nếu mà thực lực của ta đủ mạnh mà nói...., phụ thân sao lại lo lắng mà không nói cho chúng ta biết sao, Mật nhi, đi Ngọc Linh sơn chúng ta nhất định phải hảo hảo tu hành, đợi đến thực lực cường đại cái gì cũng không sợ, mà là đến phiên người ta sợ chũng ta phải hay không?"

Tiết Mật trong lúc nhất thời vì lời nói kiên định mê hoặc của Tiết Linh, theo bản năng gật đầu một cái, sau đó mới phản ứng lại, trong lòng tiểu nhân yên lặng rơi lệ, không hổ là nữ chủ a, ta thì suy nghĩ làm cách nào để trốn đi, không trách được chỉ có thể làm nhân vật phụ!

Ngày thứ hai, hai tỷ muội cáo biệt phụ thân cùng với người trong thôn liền lên đường, trải qua mấy ngày lên đường, rốt cuộc đã tới dưới chân núi Ngọc Linh.

" Tỷ, chúng ta nhanh lên trên đi." Tiết Mật nói là phải lên trên, còn chưa bao giờ thấy tu chân ở nơi nào, không biết đạo trưởng là cái dạng gì, có phải hay không có rất nhiều linh thú, linh quả, linh hoa cái gì a?

" Mật nhi, chờ một chút, chúng ta như vậy đi lên cái gì cũng không thấy được, người tu chân dạy bất nhiễm Nhân Quả bình thường sẽ không cùng người phàm tiếp xúc, cho nên Ngọc Linh sơn bố trí trận pháp, bị ẩn rồi, mọi người lên núi sẽ không thấy được." Tiết Linh kéo Tiết Mật nói.

" A? Vậy làm sao bây giờ a?" Tiết Mật trợn to hai mắt.

" Phụ thân cho ta một con hạc giấy truyền âm của Ngọc Linh sơn, rót linh lực vào trong có thể liên lạc với người của Ngọc Linh sơn." Nói xong Tiết Linh từ trong ống tay áo lấy ra một con hạc giấy màu xanh, hơi vận lực, con hạc giấy từ từ hướng trên núi bay đi, dần dần biến mất không thấy.

" Đợi lát nữa cũng sẽ có người ra đón chúng ta!"

" Ử."

..........

Chỉ chốc lát, một vị nam tử áo lam từ trên núi đi tới trước mặt hai tỷ muội.

" Không biết có phải nhị vị....." Nam tử áo lam nghi ngờ hỏi.

" Tiểu nữ tử Tiết Linh, đây là muội muội ta Tiết Mật."

" Ta xem quần áo nhị vị không phải là người trong núi Ngọc Linh, vì sao lại có hạc giấy truyền âm của Ngọc Linh sơn?"

" Đó là gia phụ cho hai tỷ muội chúng ta, dặn dò hai người chúng ta phải tới Ngọc Linh sơn bái sư học nghệ."

" Bái sư? Ngươi không biết thời gian thu nhận học sinh đã sớm qua từ lâu sao? Chúng ta cũng không thu nhận học sinh trong thời gian này ngoại trừ đệ tử, mời trở về đi." Nói xong nam tử áo lam định rời đi.

" Chờ một chút." Tiết Linh gọi nam tử lại, sau đó không nhanh không chậm nói, " Ta biết thời gian thu nhận học sinh đã qua, cho nên gia phụ cố ý viết một lá thư cho Ngọc Linh sơn Lệ chưởng môn, hi vọng sư huynh có thể thông báo một tiếng."

Nam tử áo lam nghe xong, kinh ngạc dị thường, lần nữa cẩn thận nhìn nhìn hai cô gái trước mặt, " Thư lấy ra, ta đi thông truyền."

" Cảm ơn vị sư huynh này."

Lưu lại một câu chờ, nam tử áo lam đã không thấy bóng dáng đâu.

Qua không bao lâu, nam tử áo lam đã đi xuống, sắc mặt trịnh trọng, mang theo chút cung kính, " Hai vị, xin theo ta đi lên."

Tiết Mật quay đầu nhìn tỷ tỷ mình một chút, hai người đồng thời vuốt cằm, sau đó cùng bước theo nam tử áo lam.

Đến đỉnh núi, hai người nhất thời cảm thấy thần thanh khí sảng, giống như mọi mệt mỏi bao nhiêu ngày cũng hóa thành không, chỉ còn lại tâm tình thư thái cùng thoải mái, nhìn nhau cười một tiếng, hai người trong mắt vui mừng cơ hồ che giấu không được, cũng biết Ngọc Linh sơn này linh khí vô cùng nồng hậu, dưới chân núi hoàn toàn không thể so sánh với nó.

Ngắm nhìn bốn phía phát hiện Ngọc Linh sơn này cũng không chỉ là một ngọn núi, mà là nhiều ngọn núi tụ quanh cùng một chỗ, đếm sơ sơ đã có vài chục, mỗi ngọn núi đều là đứng lơ lửng giữa trời, mây mù lượn quanh, ở mỗi đỉnh ngọn núi đều sừng sững một tòa cung điện hoa mỹ, nhất là tòa cung điện ở phía trung tâm, hoàn toàn được tạo ra từ bạch ngọc, hơn nữa mỗi tòa cung điện ở bốn phía cũng có thời tiết bất đồng trên đó trồng đủ loại hoa cỏ riêng biệt, có thể cảm giác được phía trên bao quanh hàng tỉ linh khí. Cách đó không xa ở trong hồ, hoa sen kiều diễm đang nở rộ, giữa khoảng trống của những đóa hoa mấy con hồng đỉnh Tiên Hạc lười biếng đứng, thỉnh thoảng phát ra một hai tiếng Hạc Minh thanh thúy.

Tiết Mật hoàn toàn bị cảnh sắc trước mắt làm cho sợ ngây người, ta là đang trong mơ a, khẳng định không phải là thật! Đột nhiên tay bị nhéo, quay đầu nhìn thấy ánh mắt bất đắc dĩ của tỷ tỷ mình.

" Bảo ngươi mấy tiếng rồi, có đi hay không a?"

" Ha hả......" Tiết Mật xấu hổ cười hai tiếng, vội vội vàng vàng đi theo.

Nam tử áo lam nhìn thấy hai tỷ muội cử động, mỉm cười nói, " Thời gian ta mới đến cũng bị cảnh sắc nơi đây làm cho kinh hãi, tới bây giờ mới từ từ quen."

Tiết Mật liếc Tiết Linh, xem đi, xem đi, cũng không phải là một mình ta như vậy, lầm bầm nói.

Tiết Linh đọc hiểu ánh mắt muội muội mình, chỉ càng muốn cười.

" Đã đến Tử Tiêu điện, Chưởng môn cùng các Chưởng giáo ngọn núi đều ở bên trong chờ nhị vị, mời vào."

" Muội muội, chúng ta vào đi thôi!" Tiết Linh nắm chặt tay Tiết Mật, che chở nàng ở phía sau, đi vào.  

...................

  Đợi đến sau khi đi vào, Tiết Mật phát hiện bên trong đã ngồi một bọn người, giống như đặc biệt đợi các nàng tới đây vậy.

" Các ngươi chính là Tiết Mật cùng Tiết Linh?" Nói chuyện là một nữ nhân mặc cung y màu đỏ, chỉ thấy nàng mặt mày như vẽ, sóng mắt lưu chuyển hình thành một bộ dáng quyến rũ, mặc dù nhìn rất trẻ tuổi, nhưng là trong mắt tang thương cũng không lừa được người, " Cũng chả có gì đặc biệt! Phụ thân các ngươi Tiết Trục Lưu thế nào không đến a?" Nói đến đoạn sau thanh âm có cao một khoảng, trong mắt mơ hồ có mong đợi.

Có gian tình! ! Trong nháy mắt Tiết Mật lập tức nghĩ tới ba chữ này.

" Hồng Anh!" Một thanh âm nghiêm túc trang trọng truyền đến, nữ nhân gọi Hồng Anh âm thầm bĩu môi, không nói thêm nữa.

Tiết Mật men theo thanh âm nhìn sang, chỉ thấy ngồi ở chính đường một vị bạch y lão nhân râu tóc bạc trắng, từ mi thiện mục, tiên phong đạo cốt, nhìn vào Tiết Mật cảm thấy người này nhất định là cao thủ!

" Tiểu nữ Tiết Linh ra mắt Lệ chưởng môn." Tiết Linh lôi kéo Tiểu Mật còn ngẩn người quỳ xuống, cung cung kính kính mà chào một cái.

Tiết Mật cho đến khi bị lôi kéo quỳ xuống mới biết phát sinh chuyện gì, mặc dù trong lòng có chút không vui nhưng là không có biểu hiện ra, theo Tiết Linh làm lễ cho xong chuyện. Nói thật ra, đến từ thời hiện đại không có ai là gặp người thì phải quỳ a.

" Ừ, không tệ." Lệ Nam Sinh hơi gật đầu một cái, giơ tay lên ý bảo hai người, " Ta đã xem qua tin phụ thân ngươi viết, không nghĩ tới tiểu sư đệ còn đi tới bước này....." Lệ Nam Sinh thở dài, mấy người ngồi phía dưới cũng liếc nhìn nhau không nói gì.

Tiết Mật cau mày nghĩ, trong này chẳng lẽ có cái ẩn tình gì sao? Ta nhớ được lúc ấy tiểu thuyết mở đầu không bao lâu chính là phụ thân nữ chủ truyền đến một phong thư cho nữ chủ nữ phụ đang tu luyện ở Ngọc Linh sơn, nói mình muốn ra ngoài vân du một phen từ đó cũng không còn xuất hiện qua, khi đó độc giả còn muốn cho phụ thân nữ chủ một cái lai lịch trọng đại, sau này còn có xuất hiện Đại Sát Tứ Phương giúp nữ chủ chống đỡ tử trận, chẳng lẽ không đúng như vậy, mà là khác biệt chuyện gì? Ai, tiểu thuyết không có nhìn hoàn thật là hại chết người a!

" Gia phụ....." Tiết Linh liền vội vàng tiến lên từng bước, chuẩn bị mở miệng hỏi thăm đã bị đánh gảy.

" Phụ thân ngươi chính hắn tự có quyết định, ngươi không cần ưu tâm, hiện tại hai người các ngươi trọng yếu nhất chính là hảo hảo tu luyện, tăng lên tu vi, biết không?" Lệ Nam Sinh trấn an nói.

" Tiểu nữ hiểu." Tiết Linh gật đầu đáp ứng, Tiết Mật nghiêng đầu nhìn nàng, biết nàng nhất định là hạ cái quyết tâm gì, bởi vì tay trái mình bị nắm vô cùng chặt.

" Rất tốt, ta xem hai người các ngươi đều đã dẫn khí nhập thể rồi, cũng đều đã có linh căn, chẳng qua là không biết linh căn của mình là gì a?" Lệ Nam Sinh nghĩ thầm bất kể là tam linh căn, tứ linh căn, hay là ngũ linh căn cũng được, chỉ cần hai người bọn họ nguyện ý tu hành xem như có tiểu sư đệ trước mặt sẽ luôn luôn hết sức nâng đỡ.

" Linh căn?" Tiết Linh nhất thời mờ mịt.

Tiết Mật nhìn bộ dạng này của nàng, âm thầm buồn bực, phụ thân của nguyên chủ không giúp các nàng khảo nghiệm linh căn sao? Đó là tu luyện thế nào? Giống như mình cùng Tiết Linh cho đến nay đều là học đồng dạng công pháp, hai người linh căn bất đồng cũng có thể học pháp quyết giống nhau sao? Tiết Mật hậu tri hậu giác mà suy nghĩ.

" Vậy các ngươi tu luyện như thế nào? Chẳng lẽ là...... Trụ cột công pháp?" Lệ Nam Sinh suy đoán nói.

" Dạ, trước phụ thân cho ta cùng tiểu muội một quyển sách gọi là trụ cột công pháp, cho chúng ta tu luyện." Tiết Linh ở một bên khẳng định nói.

Tiết Mật ở bên cạnh nghe khóe miệng co giật mấy cái, cho tới bây giờ đều chỉ nghe qua cái hố cha, còn chưa bao giờ nghe qua cái hố nữ nhi ( đoạn này không có hiểu cho lắm), trụ cột công pháp a, đây chính là người có ngũ linh căn thậm chí là ngụy linh căn dùng để tu luyện công pháp a, bọn họ hoàn toàn giống nhau thông qua linh căn nhanh chóng hút lấy linh khí trong thiên địa phù hợp với mình, thông qua tu luyện trụ cột công pháp đem các loại ban bác linh khí dẫn vào trong cơ thể, từ đó khiến cho tu vi của mình có thể lên cấp, này tu hành tốc độ có phải là rất chậm, bình thường không có việc gì lớn để làm, bởi vì thường thường ngươi còn không có tu luyện mà mạng đã chấm dứt. Không trách được trước tu luyện mới đến tầng hai, mệt mình còn tưởng rằng có cái loại cao thâm tu chân pháp quyết gì đó, lòng tràn đầy oán niệm Tiết Tiểu Mật lựa chọn quên việc nữ chủ cùng nàng cùng nhau tu luyện trụ cột công pháp mà tu vi đã bỏ rơi nàng một khoảng khá xa. ╮╯▽╰╭

(ban bác là màu sắc lẫn lộn)

" Hồ nháo, thật là hồ nháo! Tiểu sư đệ chẳng lẽ còn không biết..... Ai......" Lệ chưởng môn đầu tiên là trách cứ, sau đó giống như là nghĩ tới điều gì, thở dài, không có tiếp tục nói hết.

" Thôi thôi, ta cũng có thể hiểu nỗi khổ tâm của sư đệ, ai...... Các ngươi trước thử một chút linh căn sau đó sẽ được lựa chọn công pháp thích hợp cho các ngươi tu luyện, cũng không muộn. Khinh Phong, đem trắc linh thạch tới." Dứt lời vung tay lên, bên cạnh một tiều đồng áo xanh vội vàng lui xuống, các Chưởng giáo ngọn núi thấy thế cũng rối rít lộ vẻ mặt hiếu kỳ, thực ra mọi người hiếu kỳ cũng là bình thường, nhớ năm đó Tiết Trục Lưu khảo nghiệm là Hỏa Hệ thiên linh căn a, bị các Chưởng giáo tranh đoạt, cuối cùng làm môn hạ của Chưởng môn, tiền đồ sáng lạng, nếu không phải xảy ra sự kiện kia, thành tựu của hắn so với mỗi người bọn họ đều cao hơn, đáng tiếc trời cao đố kỵ anh tài a!

Chỉ chốc lát, tiểu đồng áo xanh hai tay cầm một vật gần như trong suốt dạng cái bát trong hộp đá đi vào, đem đặt ở trên bàn, lại đừng trở về bên cạnh Lệ Nam Sinh.

" Đây là trắc linh thạch, có thể khảo nghiệm thuộc tính linh căn, các ngươi tới đây thử một chút." Lệ chưởng môn vẫy vẫy hai người.

" Năm đó Trục Lưu là Hỏa Hệ thiên linh căn a, trăm năm khó gặp a, không biết hai nữ oa oa này linh căn như thế nào đây?"

" Ha hả, hổ phụ vô khuyển nữ sao"

( hổ phụ vô khuyển nữ: gốc là " hổ phụ vô khuyển tử": cha là hổ con không thể là chó ở đây ý nói là cha tài giỏi thì con gái cũng tài giỏi)

" Đúng vậy a, đúng a!" Người chung quanh nghị luận ầm ỉ.

" Hừ, ta xem tư chất chưa ra cái dạng gì, nếu không Trục Lưu sao lại để các nàng học trụ cột công pháp! Người nào không biết trụ cột công pháp là dành cho người có ngũ linh căn học!" Hồng Anh liếc mắt khinh miệt nói.

Tràng diện một mảnh yên tĩnh trở lại.

Tiết Mật cảm giác được Tiết Linh khẩn trương cùng không cam lòng, ai, tuổi còn nhỏ thì lòng tự ái luôn rất cao. Nhẹ nhàng siết chặt bàn tay của nàng, khi nàng xoay đầu lại, nâng lên một nụ cười trấn an. Chỉ thấy nàng sửng sốt một chút, sau đó từ từ buông lỏng thân thể cứng còng, cũng khe khẽ cười.

Lệ Nam Sinh nhìn thấy hai tỷ muội an ủi lẫn nhau mà gật đầu cười, ôn hòa nói, " Các ngươi người nào khảo nghiệm trước?"

" Ta! Ta!" Tiết Mật lập tức giơ tay đứng dậy, " Ta tới trước!" Sau đó quay đầu hướng Tiết Linh cười, ý bảo nàng không cần phải lo lắng. Nói nhảm, dĩ nhiên ta tới trước, tư chất nữ chủ là cái dạng khiến người kinh ngạc nước mắt chảy ròng không phải sao? Ta vẫn nên ngoan ngoãn thả con tép, bắt con tôm thôi.Hi vọng là không sai, mình nhất định là mộc hỏa song linh căn, tuyệt không sợ, không nên khẩn trương a!

" Hảo! Hảo!" Lệ chưởng môn tán thưởng nhìn Tiết Mật, tuổi còn nhỏ lâm nguy mà không loạn có thể làm chuyện lớn a, " Đặt tay lên trắc linh thạch đi."

Tiết Mật vừa đem tay để trên tảng đá, có một trận cảm giác mát mẻ lan tỏa toàn thân, xâm nhập cốt tủy, tảng đá trước mặt cũng hiện ra xanh hồng nhị sắc, vô cùng chói mắt.

" Hỏa Mộc song linh căn, không tệ! Không tệ!" Lệ Nam Sinh ánh mắt kích động, nhìn Tiết Mật vẻ tán thưởng càng đậm, các Chưởng giáo vây xem cũng đều mừng rỡ dị thường, liên tiếp than thở, song linh căn là tư chất tu chân thượng giai a, coi như năm nay cũng có ba học sinh được thu nhận, nhưng đều bị thu vào làm môn hạ ở ngọn núi kia, nếu là nhận được một vị đệ tử như vậy thì mặt mũi sẽ thật lớn a, nghĩ như vậy ánh mắt các Chưởng giáo nhìn Tiết Mật hừng hực lửa.

Tiết Mật run rẩy nổi một tầng da gà, đi tới bên người Tiết Linh, " Tỷ, đến ngươi, cố gắng lên! Ngươi khẳng định so với ta còn lợi hại hơn!" Nói xong con mắt lóe sáng mà nhìn nàng, ta đây nói là có căn cứ khoa học, vì vậy không nên khinh thường a!

Tiết Linh nhìn ánh mắt tin tưởng của muội muội, thu hồi một chút hâm mộ cùng ý định khẩn trương, gật đầu một cái đi lên phía trước, để tay lên trên trắc linh thạch, chỉ một thoáng trắc linh thạch tràn đầy màu trắng đẹp mắt, mặt ngoài tảng đá còn kết một tầng mỏng trong sạch.

Thấy hiện tượng này, Lệ Nam Sinh đứng bật dậy, bước nhanh về phía nàng, trên mặt mừng như điên cùng kích động cơ hồ che giấu không được, chung quanh các Chưởng giáo nhất thời có chút ngốc trệ, thật giống như còn không có phản ứng kịp.

Lệ Nam Sinh cẩn thận chu đáo nhìn trắc linh thạch, tay hơi có chút run rẩy, " Không tệ, không tệ, là Băng hệ biến dị linh căn! Hảo, rất tốt! Ha ha ha....."

Nghe Chưởng môn khẳng định người chung quanh một mảnh kêu lên, nhìn về phía Tiết Linh ánh mắt còn nóng hơn lúc nãy.

" Không thể tin được a, vẫn còn có Băng Hệ biến dị linh căn, bao nhiêu năm rồi cũng không thấy!"

" Đúng vậy a, quả nhiên là hổ phụ vô khuyển nữ, không tệ!"

" Ngọc Linh sơn ta lần này cũng có thể hảo hảo hãnh diện một phen, ha ha!"

" Hừ!" Hồng Anh cắn răng nhìn về phía Tiết gia tỷ muội hai người, trong lòng phẫn hận cơ hồ biểu hiện toàn bộ trên mặt, năm nay thật dễ dàng đoạt được ba mầm non song hệ linh căn đưa về trên núi của mình, hi vọng có thể dành được thứ hạng cao trong môn phái, không nghĩ tới nửa đường nhảy ra một đôi Tiết gia tỷ muội. Năm đó ân tử cùng bản thân khó đối phó, con gái nàng quả nhiên cũng không phải vật gì tốt.

" Tỷ, ta nói rồi mà." Tiết Mật cười hì hì kéo tay Tiết Linh.

" Ừ." Tiết Linh quay đầu mỉm cười, trong mắt quang thải lưu chuyển (quang thải: dải sáng), nhất thời giống như đầu mùa xuân băng tuyết tan rã, hoa trên núi lãng mạn nở rộ, để cho Tiết Mật nhất thời ngốc lăng, sau khi tỉnh lại, tiểu nhân trong lòng Tiết Mật ở góc tường cắn khăn tay nhỏ bày tỏ, tại sao giữa người với người lại có chênh lệch lớn như vậy a o(>﹏__

Lệ chưởng môn phất tay cho tiểu đồng áo xanh đang kinh ngạc đến ngây người đem trắc linh thạch cầm đi xuống, cười hỏi, " Mật nhi, Linh nhi, các người đều là tư chất ngàn dặm mới tìm được một thật là hảo tư chất, các ngươi đã nghĩ tới việc nhập vào chỗ nào chưa?"

" Ta......" Nhìn thấy ánh mắt bốn phía xung quanh lập lòe chiếu tới, Tiết Linh vừa mới kiên trì mở miệng đã bị đánh gãy.

" Băng Hệ tiểu oa oa ngươi nên là của ta mới phải!" Nói chuyện là một hắc y lão giả ngồi chếch một bên.

Kỳ thật lúc tiến đến Tiết Mật liền chú ý tới hắn, bởi vì trong tiểu thuyết thì nữ chủ ngay từ đầu có một vị Nguyên Anh kỳ thích mặc hắc y làm sư phó, nghe nói Nguyên Anh kỳ ở Ngọc Linh sơn số lượng không nhiều lắm mà cái vị sư phó lão tổ này là một trong những người kia, bình thường đều đang bế quan, nhưng bởi vì lực hấp dẫn của nữ chủ, ở thử nghiệm hôm nay, hắn thần kỳ xuất quan, cũng nghe nói năm đó hắn thực thương yêu đệ tử Tiết Trục Lưu mà hôm nay nữ nhi của đệ tử đến Ngọc Linh sơn, liền tiện đường xem một chút, kết quả cảm thấy nữ chủ là có thành tựu nên thu nhận làm môn hạ dốc lòng dạy bảo.

Chưa từng có đệ tử mới nhập môn nào mà có thể bái nhập làm môn hạ của Nguyên Anh kỳ lão tổ, nữ chủ xem như là lần đầu, tự nhiên đưa tới các loại hâm mộ ghen tị oán hận của người khác, cũng bị người ngầm sử dụng không ít thủ đoạn nhỏ, ví dụ như nữ phụ muội muội, bất quá nữ chủ là nữ chủ, cơ hồ thần chắn sát thần phật chắn sát phật, bài trừ hết thảy thủ đoạn cùng ám chiêu, sống vui vẻ thủy khởi!

" Lão tổ, là lão tổ!" Một vị Chưởng giáo kinh hô, sau đó người chung quanh đều an tĩnh lại, cùng không dùng ánh mắt tỏa sáng để nhìn Tiết Linh nữa. Vô nghĩa, cùng Nguyên Anh kỳ lão tổ cướp người, chán sống sao?

" Linh nhi, còn không mau bái kiến sư phó!" Thấy Tiết Linh còn đang sững sờ, Lệ Nam Sinh bật người nhắc nhở nói, mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng thượng nguyên lão tổ là ai a, kia chính là nguyên anh tu sĩ a, là người đồng lứa với sư phó của mình, Linh nhi bái nhập hắn làm môn hạ có thể nói là bái nhập mình làm môn hạ thì tốt hơn nhiều.

" Tiết Linh bái kiến sư phó!" Phản ứng kịp Tiết Linh cúi người hướng hắc y lão giả bái.

" Hảo, hảo, ngươi hiện tại theo ta quay về thượng nguyên phong đi, ta rời đi cũng một khoảng thời gian rồi." Dứt lời liền đi ra ngoài, căn bản không để ý một đám người xung quanh mình.

" Cung tiễn lão tổ!" Một mảnh thanh âm cung kính vang lên.

Tiết Linh quay đầu lại nhìn Tiết Mật cùng Lệ chưởng môn, lưu lại một câu, muội muội nhớ hảo hảo chiếu cố bản thân, liền theo hắc y lão giả ly khai.

Tiết Mật nhìn thấy bóng dáng Tiết Linh đi xa, biết con đường nữ cường của nữ chủ đã mở, kia chính mình cũng phải cố lên a, hảo hảo........bảo trụ tính mạng! ! Ai  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: