End
Kinh thành phồn hoa chìm trong ánh trăng bàng bạc, gió đêm thổi qua những con phố nhỏ, mang theo tiếng lá xào xạc hòa quyện với không khí tĩnh lặng. Bên trong phủ vương gia nọ là một thế giới hoàn toàn khác đang diễn ra trái ngược với thế giới bên ngoài, nơi dục vọng và quyền lực đan xen không chút kiêng dè.
Trong căn phòng rộng lớn, mùi trầm hương thoảng nhẹ lấn át bởi tiếng thở dốc nặng nhọc của một gã đàn ông đồ sộ. Đó là Mặc Vương Gia, hay còn được gọi là Mặc Biến Thái – cái tên khiến cả triều đình lẫn giang hồ vừa kính nể vừa run sợ.
Mặc không phải mỹ nam trong những câu chuyện cổ tích mặc dù gã là một vương gia cao quý. Gã mập ú, thân hình như ngọn núi thịt, đôi tay múp míp đầy ngấn mỡ, khuôn mặt tròn xoe với đôi mắt ti hí gần như bị lớp mỡ che khuất. Nhưng đừng nhìn vẻ ngoài ấy mà đánh lừa.Mặc thông minh sắc sảo, mưu lược hơn người, từng khiến cả đám đại thần trong triều câm nín trước tài thao lược của mình.
Gã có sở thích ăn uống, thích mỹ tửu, và hơn hết, gã mê mẩn việc huấn luyện những thứ thuộc về mình – đặc biệt là đám ám vệ. Trong gã vô cùng biến thái.
Hôm nay, Mặc ngồi trên chiếc ghế bành bọc da hổ, đôi mắt ti hí lấp ló sau lớp mỡ, ánh nhìn sắc lạnh như dao cắt qua không gian tĩnh lặng của căn phòng. Trước mặt gã là một bóng hình thon gầy quỳ một chân xuống sàn đá lạnh lẽo, đầu cúi thấp, mái tóc đen dài buông xõa phủ xuống vai trắng mịn. Người đó không ai khác chính là Lam, là một ám vệ trung thành của Mặc, kẻ mà gã nhặt về từ một lần đi săn cách đây ba năm.
Lam rất đẹp, đẹp đến mức khiến các tiểu thư khuê cát, cả đám kỹ nữ trong thanh lâu ganh ghét đỏ mắt. Y có làn da trắng mịn như ngọc trai, đôi môi hồng nhạt mím chặt đầy kiêu ngạo, đôi mắt dài cong vút ẩn chứa sự sắc bén của một sát thủ. Thân hình y thon gọn, cơ bắp săn chắc nhưng không quá đồ sộ, vừa đủ để làm nổi bật cặp mông tròn căng ẩn dưới lớp y phục đen bó sát, bộ y phục của ám vệ tiêu chuẩn mà y luôn mặc. Nó ôm chặt lấy cơ thể y, giúp y tôn lên từng đường cong hoàn hảo.
Lam rất giỏi võ, kiếm pháp nhanh như chớp, y đã từng một mình hạ gục hai mươi tên thích khách trong bóng tối mịt mùng. Nhưng điều đặc biệt nhất ở y là sự phục tùng tuyệt đối với Mặc. Dù mệnh lệnh của gã có vô lý đến đâu, y cũng không bao giờ mở miệng than trách, từ chối.
- Lam, ngẩng mặt lên cho ta xem nào.
Mặc lên tiếng, giọng trầm đục vang vọng như tiếng trống giữa căn phòng tràn đầy sự tĩnh lặng.
Nghe giọng của Mặc, Lam chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt sắc lạnh chạm vào ánh nhìn của Mặc, không chút dao động, như thể y đã sẵn sàng cho bất cứ điều gì sắp đến.
- Ngươi đẹp thật đấy, đẹp đến mức chỉ nhìn thôi con cặc ta đã cứng lên rồi.
Mặc cười khùng khục, bàn tay múp míp vuốt lên cằm đầy mỡ của mình, ánh mắt hau háu như sói đói nhìn vào lớp y phục đen bó sát kia.
- Vương gia muốn gì, thuộc hạ cũng nguyện cúi đầu phục tùng.
Lam đáp bằng giọng đều đều, bình thản nhưng ẩn chứa sự cam chịu sâu thẳm.
—------------------
Chuyện phải bắt đầu từ ba năm trước, khi Mặc tình cờ cứu Lam khỏi đám thổ phỉ trong một khu rừng hoang vắng. Khi ấy y bị thương nặng, máu chảy lênh láng từ những vết đâm trên người, nhưng y vẫn quỳ xuống dưới chân Mặc, đôi tay run rẩy làm thủ ấn để cảm tạ ơn gã đã cứu mạng.
Y vốn là con trai của một gia đình võ tướng sa sút, bị bán vào tay bọn buôn người, rồi lạc đến tận đây sau bao ngày tháng trốn chạy. Mặc nhìn thấy tiềm năng trong đôi mắt sắc lạnh của Lam, nhưng hơn hết ở đây, gã thật sự nhìn trúng cái cơ thể hoàn hảo Lam, một món đồ chơi lý tưởng để thỏa mãn những thú vui bệnh hoạn của mình.
- Ngươi muốn sống không, tiểu tử?
Mặc lên tiếng hỏi, khi ấy gã đứng trên cao, đôi mắt ti hí nhìn xuống Lam đang quỳ dưới đất, máu đỏ thấm đẫm lớp quần áo rách rưới.
- Ta muốn sống.
Lam đáp lại bằng giọng khàn khàn vì mất máu, kiệt sức, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực tràn đầy ý chí.
- Hahaha....... Được. Vậy thì từ nay ngươi sẽ là ám vệ của ta. Thân thể ngươi, linh hồn ngươi, tất cả đều thuộc về ta. Ngươi sẽ làm mọi thứ ta muốn, dù là giết người hay bất cứ điều gì.
Mặc cười lớn, tiếng cười vang vọng giữa rừng sâu, như tiếng thú dữ gầm lên trong đêm.
Lam gật đầu, không chút do dự, đôi tay nắm chặt thành quyền dù cơ thể đang run lên vì kiệt sức.
Kể từ lúc đó, y trở thành ám vệ của Mặc, nhưng không chỉ dừng lại ở việc cầm kiếm giết người hay bảo vệ phủ vương gia.
Mặc bắt đầu huấn luyện y theo cách của riêng mình, một kiểu huấn luyện đầy nhục nhã, dâm dục. Gã dần biến Lam thành một con chó trung thành, sẵn sàng cúi đầu chịu đựng mọi trò chơi dâm đãng, biến thái của gã.
—-----------------
Ngày đầu tiên Lam trong phủ, Mặc cho gọi Lam vào thư phòng. Khi y bước vào, bộ y phục đen bó sát ôm lấy thân hình thon gọn, vải lụa mềm mại nhưng dày dặn che kín cơ thể, chỉ để lộ phần cổ trắng mịn và đôi tay săn chắc. Mặc ngồi trên ghế, đôi tay múp míp chống lên bàn gỗ lim, ánh mắt hau háu quét từ đầu đến chân y như đang định giá một món hàng quý giá.
- Cởi áo ra, để ta ngắm cơ thể ngươi một chút.
Nhìn được một lúc thì Mặc ra lệnh cho y, giọng gã trầm đục nhưng đầy uy quyền của một vương gia, không cho phép bất kỳ sự chần chừ nào.
Lam lúc này chỉ biết im lặng làm theo, đôi tay thon dài chậm rãi cởi bỏ lớp áo ngoài, để lộ lồng ngực trắng trẻo, hai núm vú hồng nhạt nhỏ xinh như hai viên ngọc khẽ run lên trong không khí lạnh lẽo của thư phòng. Mặc đứng dậy, thân hình đồ sộ nặng nề tiến đến gần, bàn tay múp míp đưa lên bóp mạnh vào ngực Lam, những ngón tay cái vê vê núm vú cho đến khi nó cứng lên dưới sức ép của gã.
- Ưmm... Vương gia...Ưmmmm~~~ Ahh~ Ưmmmm~~ aaaa... Ahhhh~~ Aghhhh~~
Lam khẽ rên, giọng y nhỏ nhẹ nhưng đầy cam chịu, đôi mắt khép hờ như cố kìm nén cảm giác lạ lẫm đang trào lên trong cơ thể.
- Đẹp lắm đó, con đĩ nhỏ của ta. Cơ thể này sinh ra để phục vụ ta, để ta chơi đùa đến khi nào chán thì thôi.
Mặc cười lớn, kéo Lam ngồi lên đùi mình, bàn tay kia luồn xuống dưới, xé toạc lớp quần lụa đen của y để lộ cặp mông tròn trịa trắng mịn như ngọc.
Gã vỗ mạnh vào cặp mông Lam, tiếng "bốp bốp" vang lên khô khốc, từng cái tát tay khiến làn da trắng mịn đỏ ửng lên như hoa đào nở giữa mùa xuân.
- Ahhhhh~~ Aaa...aaa... Vương.... vương gia ~~ Ahhh~~...
- Mông ngươi căng thế này, không đụ thì phí của trời. Hôm nay ta sẽ khai phá lỗ đít ngươi, cho ngươi biết thế nào là cảm giác bị phá trinh của đám kỹ nữ, đàn bà. Ta sẽ biến ngươi thành một con chó cho ta phát tiết.
Mặc gầm lên, giọng gã khàn đi vì hứng thú, con cặc trong quần đã cương cứng, căng tức đến mức lớp vải như muốn rách toạc lúc nào không hay.
Lam lúc này hoàn toàn không phản kháng, chỉ biết cúi đầu để Mặc tự do muốn làm gì thì làm trên cơ thể của mình.
Gã lấy từ trong hộp gỗ trên bàn ra một cây roi nhỏ bằng tre, đầu roi bọc da mềm nhưng vẫn đủ cứng để gây đau đớn. Mặc ra lệnh cho Lam quỳ xuống sàn, chổng mông cao lên, rồi không chút thương tiếc mà quất roi liên tục lên cặp mông trắng mịn của y. Tiếng roi vang lên đều đặn, "bốp bốp bốp", kèm theo tiếng rên khe khẽ ráng nhịn cơn đau đớn của Lam:
- Ah... ưm... Vương gia... nhẹ thôi... thuộc hạ xin ngài...Ahhh~~.. Aaaa...
- Nhẹ sao được con chó nhỏ của ta. Đau mới nhớ,mới ngoan. Lỗ đít ngươi phải quen với sự đau đớn này từ tay ta bắt đầu từ bây giờ.
Mặc tiếp tục quất thêm chục roi nữa, cho đến khi cặp mông của Lam đỏ rực, in đầy những vệt dài như những đường nét khắc lên một bức tranh nhục dục.
Sau màn đánh đòn, Mặc ngồi xuống, banh rộng hai bên mông y ra, nhìn cái lỗ đít nhỏ hồng hào đang co bóp nhẹ nhàng giữa khe thịt căng mọng một cách thèm khát. Gã nhổ một ngụm nước bọt vào tay rồi xoa lên con cặc to béo bóng loáng của mình, tiếp đó gã không báo trước mà đâm thẳng cặc vào cái lỗ đít nhỏ bé còn nguyên trinh của Lam mà không cần bất kỳ sự chuẩn bị bôi trơn nào. Cú đâm lút cán ấy đã Lam cho lam đau đớn vô cùng trong lần đầu bị một con cặc béo phá trinh một cái lỗ đít nhỏ.
- AHHHH... hự...Ahhhh~~.. Aaaaa.... Ưmmm~~ Vương gia... to quá... thuộc hạ.... Ahhhh~~ Aaaaghh~~ không chịu được....
Lam gào lên, tiếng rên rỉ đầy đau đớn xen lẫn sự bất ngờ vang vọng khắp thư phòng, cơ thể y rung lên bần bật vì cú thúc thô bạo lần đầu tiên này.
- Không chịu nổi cũng phải chịu, con đĩ. Lỗ đít ngươi là của ta, ta muốn đụ thế nào thì đụ! Ngươi không có quyền lên tiếng. Hahahah~~
Mặc cười lớn, từng cú nhấp mạnh mẽ như búa bổ khiến cái bàn gỗ gần đó rung lên từng nhịp.Gã ta đụ y liên tục hơn nửa canh giờ không ngừng nghỉ, mồ hôi từ thân hình đồ sộ của gã nhỏ xuống lưng Lam, hòa lẫn với mồ hôi của y.
Cuối cùng thì Mặc cũng chịu gầm lên một tiếng, bắn toàn bộ tinh dịch nóng hổi đầy bên trong lỗ đít Lam, dòng chất trắng đục tràn ra ngoài, chảy thành vệt dài xuống sàn đá lạnh lẽo.
Lam hứng trọn hết những tinh hoa của gã mà kiệt sức nằm gục xuống, mồ hôi nhễ nhại, cái lỗ nhỏ sưng đỏ rỉ ra thứ chất trắng hòa lẫn chút máu hồng khi mới bị phá trinh từ lần đầu.
- Từ nay, ngày nào ta cũng sẽ đụ ngươi. Ta muốn lỗ đít của ngươi chứa mọi thứ ta nhét vào. Giờ thì nghỉ đi, ngày mai chính thức bắt đầu huấn luyện thật sự của ta dành cho người, Lam.
Mặc vỗ mạnh vào mông Lam thêm vài cái nữa, rồi đứng dậy, bỏ đi, để y nằm đó trong đau đớn và nhục nhã.
—--------------------
Đến đêm thứ bảy sau ngày đầu tiên ấy, khi ánh trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, Mặc gọi Lam vào phòng ngủ. Y bước vào với bộ y phục đen bó sát của ám vệ vẫn ôm chặt cơ thể, đôi chân còn đi khập khiễng vì những ngày liên tục bị hành hạ, nhưng ánh mắt y vẫn sắc lạnh, không chút một phản kháng. Mặc thì nằm dài trên giường, thân hình đồ sộ đè nặng tấm đệm lông ngỗng, đôi mắt ti hí hau háu nhìn cặp mông của Lam ẩn dưới lớp quần mỏng.
- Cởi hết ra, chổng mông lên giường. Đêm nay ta có món đồ chơi mới dành cho lỗ đít ngươi đây.
Nói rồi tay gã cầm một cây nến dài bằng cổ tay, bề mặt trơn bóng ánh lên dưới ánh sáng lập lòe của đèn dầu.
Lam im lặng làm theo, y cởi bỏ y phục, để lộ cơ thể trắng mịn không một vết sẹo, cặp mông tròn căng vẫn còn đỏ ửng từ những trận đánh đòn trước đó. Y quỳ lên giường, chổng mông cao, cái lỗ nhỏ co bóp nhẹ nhàng như mời gọi. Mặc không dùng dầu hay bất cứ thứ gì có thể bôi trơn cả vì gã thích cảm giác thô bạo, thích nghe tiếng rên đau đớn của Lam. Gã cúi người xuống đêm đầu cây nến đặt vào lỗ đít y, rồi đẩy mạnh vào mà không chút do dự.
- Ư... Ahhh~... Vương gia...aaaa~~... đau quá... chậm một chút... vương gia ~~ Ahhhhh~
Lam kêu lên vài tiếng thảm thiết, tiếng rên khàn khàn bật ra từ cổ họng khô khốc, đôi tay y bấu chặt vào tấm chăn lông ngỗng để kìm nén cơn đau.
- Đau thì rên to lên, ta thích nghe tiếng ngươi gào thét. Cái lỗ này của ngươi phải chứa hết những gì ta muốn nhét.
Tay gã ấn sâu hơn khi nghe thấy tiếng rên thảm thiết của Lam, cây nến được gã nhét dần vào bên trong, làm cái lỗ nhỏ căng ra hết cỡ, viền da hồng hào bị kéo giãn đến mức trắng bệch như muốn rách toạt ra vậy.
- AHHHH... hự... hự... Vương gia...Aaaaaa....~ thuộc hạ không chịu nổi...Ưmmm~~ aaaaaghhh~~
Lam cắn chặt môi đến rỉ máu, nước mắt lăn dài trên má trắng mịn, nhưng y vẫn giữ tư thế chổng mông, không dám ngã xuống.
Khi cả cây nến đã nằm gọn trong lỗ đít Lam, chỉ còn một đoạn ngắn lồi ra ngoài như cái đuôi nhỏ, Mặc vỗ mạnh vào mông y, tiếng "bốp" vang lên khô khốc.
- Giữ nó bên trong cho đến sáng mai. Ngươi mà làm rớt, ta sẽ nhét hai cây cùng lúc, cho lỗ đít ngươi rách luôn!
Mặc ra lệnh, giọng gã trầm xuống đầy đe dọa, rồi nằm xuống cạnh y, nhắm mắt ngủ như không có chuyện gì xảy ra.
Suốt đêm đó, Lam không dám ngủ. Y nằm co ro trên giường, cái lỗ nhỏ co bóp quanh cây nến, vừa đau vừa tạo ra một cảm giác kỳ lạ khiến cơ thể y run lên từng đợt. Mỗi lần y cử động, cây nến lại cọ xát vào thành ruột, khiến y rên lên từng tiếng nhỏ: "Ưm... ư... ahh..." Mồ hôi chảy dài trên trán, thấm ướt mái tóc đen dài, nhưng y không dám thả lỏng vì sợ cây nến rơi ra và phải chịu cơn thịnh nộ của Mặc.
—------------------
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, Mặc tỉnh dậy, thân hình đồ sộ lật người ngồi dậy trên giường. Gã liếc sang Lam, thấy y vẫn nằm đó, mông hơi nhếch lên, cây nến vẫn nằm yên trong lỗ đít.
- Tốt lắm, con chó của ta. Giữ được suốt đêm, ngoan hơn ta tưởng. Giờ thì rặn nó ra, để ta kiểm tra xem lỗ đít ngươi thế nào.
Mặc ra lệnh, gã ngồi dựa vào thành giường, đôi mắt ti hí hau háu nhìn xuống.
Lam vì ngủ không đủ cộng thêm việc bị cây nến hành hạ nên rất mệt mỏi mà gật đầu. Đôi tay y run run chống xuống giường tạo thành tư thế ngồi xỏm, y dùng sức rặn mạnh cây nến ra, cái lỗ nhỏ co bóp liên hồi theo từng cái rặn của y mà từ từ đẩy cây nến ra ngoài.
Tiếng "bộp" nhẹ vang lên khi cây nến rơi xuống tấm chăn, kéo theo một dòng nước trắng đục rỉ ra từ lỗ đít y, chứng tỏ y không chỉ đau mà còn bị kích thích suốt đêm dài.
- Ahhh... hự...Aahhh~ Ưmmmm~~ aaaa... Ahhhh~~ Aghhhh~~
Lam rên lớn lên khi cây nến trượt ra khỏi lỗ đít y, cơ thể y run rẩy vì kiệt sức, mông vẫn đỏ ửng từ trận đánh đòn những ngày liên tục vừa qua.
- Nhìn cái lỗ đít của ngươi kìa, sưng đỏ mà vẫn đẹp. Ta thích thế này. Ta cho phép ngươi nghỉ ngơi một ngày, ngày mai ta sẽ nhét thứ khác to hơn để huấn luyện lỗ đít ngươi.
Mặc gật gù hài lòng nhìn thành phẩm của bản thân, gã đứng dậy rời khỏi phòng, để Lam nằm đó thở hổn hển, cơ thể mỏi nhừ như vừa trải qua một trận chiến.
—---------------------------------
Hai ngày sau, khi Lam đã hồi phục phần nào, Mặc lại gọi y đến, lần này là vào hoa viên sau phủ. Gió mát thổi qua những khóm hoa mẫu đơn đỏ rực, tiếng chim hót líu lo trên cành cây, nhưng khung cảnh yên bình ấy chẳng kéo dài được lâu. Mặc ngồi trên chiếc ghế đá giữa vườn, tay gã cầm một quả dưa chuột to bằng cổ tay không biết gã lấy từ đâu ra, bề mặt nhẵn bóng còn dính vài giọt sương từ sáng sớm.
- Lại đây, cởi quần ra, nằm lên ghế này cho ta. Hôm nay lỗ đít ngươi sẽ được nếm thứ mới.
Mặc ra lệnh, giọng gã trầm đục nhưng đầy hứng thú, đôi mắt ti hí lấp ló sau lớp mỡ sáng lên như sói đói. Tay gã cầm quả dưa chuột quơ quơ trước mặt Lam.
Lam bước tới, im lặng cởi bỏ lớp quần lụa đen, để lộ cặp mông tròn căng trắng mịn, cái lỗ nhỏ đã bớt sưng nhưng vẫn còn dấu vết từ những ngày trước. Y nằm sấp lên ghế đá, mông chổng lên cao, đôi tay bám vào cạnh ghế để giữ thăng bằng. Mặc đứng dậy đi ra phía sau, banh rộng hai bên mông y ra, rồi đặt đầu quả dưa chuột vào lỗ đít y, đẩy mạnh mà không cần bất kỳ sự chuẩn bị nào như lần trước.
- AHHHHH~... ahhh... Vương gia... to quá... chậm lại... aaaa... Ahhhh~~ Aghhhh~~
Lam thét lên, tiếng rên khàn khàn xen lẫn sự đau đớn, cơ thể y giật nảy khi quả dưa chuột xâm nhập vào bên trong.
- To thì càng sướng, con đĩ của ta. Lỗ đít ngươi phải quen với thứ này, ta muốn nó giãn rộng hơn thế nữa.
Mặc cười lớn, tay gã dùng sức ấn sâu hơn, không phụ sự cố gắng của gã mà quả dưa chuột đã chui dần vào bên trong, làm cái lỗ nhỏ căng ra hết cỡ, viền da hồng hào bị kéo giãn đến mức gần rách.
- AHHHH... hự... hự... Vương gia... đau chết thuộc hạ mất...Ahhhh~~.. Aaaaaaa....
Lam gào lên, nước mắt lăn dài trên má, đôi tay bấu chặt vào ghế đá đến mức các đốt ngón tay trắng bệch.
Mặc không dừng lại, gã đẩy mạnh một cái cuối cùng, khiến cả quả dưa chuột chui tọt vào bên trong, chỉ còn một đoạn nhỏ lồi ra ngoài như cái nút. Gã vỗ mạnh vào mông Lam, tiếng "bốp" vang lên giữa hoa viên yên tĩnh.
- Giữ nó trong đó đến sáng mai. Ngươi mà làm rớt, ta sẽ nhét cả nắm tay vào, cho ngươi biết thế nào là đau thật sự!
Mặc ra lệnh, rồi ngồi xuống ghế, nhấm nháp ly trà như không có chuyện gì xảy ra, để Lam nằm đó, cơ thể run rẩy vì đau đớn.
Suốt ngày hôm đó, Lam phải đi lại trong phủ với quả dưa chuột nằm sâu trong lỗ đít. Mỗi bước đi là một cực hình, thứ đó cọ xát vào thành ruột, khiến y phải cắn răng để không rên lên trước mặt đám thị vệ và nô tì. Khi đứng sau lưng Mặc trong phòng nghị sự, y cố giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng mồ hôi chảy dài trên trán, đôi chân khẽ run mỗi khi quả dưa chuột dịch chuyển bên trong. Có lúc, y phải dựa vào tường để giữ thăng bằng, cái lỗ nhỏ co bóp liên hồi như muốn đẩy thứ đó ra, nhưng y không dám vì sợ cơn thịnh nộ của Mặc.
Sáng hôm sau, Mặc triệu Lam vào phòng nghị sự, nơi gã đang ngồi cùng vài tên thuộc hạ bàn việc quân. Gã liếc nhìn Lam đứng sau lưng, đôi mắt ti hí sáng lên đầy thích thú.
- Lam, lại đây, cởi quần ra để ta kiểm tra xem tối qua ngươi có ngoan không.
Mặc ra lệnh, giọng gã trầm xuống, đầy uy quyền mà không quan tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của đám thuộc hạ.
Lam nghe vậy nhưng vẫn ngoan ngoãn bước tới, đôi tay run run cởi bỏ lớp quần lụa đen, để lộ cặp mông trắng mịn giờ đã đỏ ửng vì bị quả dưa chuột hành hạ suốt đêm. Y chổng mông lên trước mặt Mặc, cái lỗ nhỏ vẫn ngậm chặt quả dưa chuột, co bóp yếu ớt quanh đoạn cuối lồi ra ngoài.
- Rặn nó ra đi, để ta xem lỗ đít ngươi có giữ được không. Hahaha...
Mặc cười khùng khục, tay gã chống lên bàn, ánh mắt hau háu nhìn xuống.
Lam đỏ mặt vì xấu hổ, nhưng vẫn làm theo. Y dùng sức rặn mạnh, cái lỗ nhỏ giãn ra, từ từ đẩy quả dưa chuột ra ngoài. Tiếng "bộp" vang lên khi qủa dưa rơi xuống sàn gỗ, kéo theo một dòng nước trắng đục chảy dài xuống đùi y, mùi tanh thoảng lên trong không khí.
- Haaaaa~~~Ahhh... hự... Vương gia...
Lam rên rỉ " ư... ử" lên, cơ thể y run rẩy vì kiệt sức, đôi chân khụy xuống sàn.
- Tốt lắm, con chó. Lỗ đít ngươi đã giữ được cả ngày, rất nghe lời, nó ngoan hơn ta nghĩ. Nhưng vẫn chưa đủ, lần sau ta sẽ nhét thứ khác to hơn.
Mặc gật gù hài lòng, rồi phẩy tay ra lệnh cho y đứng dậy, không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của đám thuộc hạ đang ngồi quanh bàn.
—---------------------
Một tuần sau đó, khi Lam đã quen dần với việc bị nhét đồ vào lỗ đít, Mặc lại nghĩ ra trò mới. Lần này, gã gọi y đến hậu viện, nơi có một cái ao nhỏ với những khóm sen đang nở rộ. Mặc ngồi trên chiếc ghế tre bên bờ ao, tay gã cầm một quả bóng gỗ tròn to bằng nắm tay, bề mặt được mài nhẵn nhưng vẫn thô ráp ở vài chỗ.
- Cởi quần ra, nằm xuống bờ ao. Hôm nay lỗ đít ngươi sẽ được thử thứ này.
Giọng gã trầm đục nhưng đầy hứng thú mà ra lệnh của y, đôi mắt gã ti hí sáng lên như ngọn lửa.
Lam bước tới, cởi bỏ lớp quần lụa đen, nằm sấp xuống bờ ao, cỏ xanh mềm mại cọ vào ngực y qua lớp áo mỏng, cặp mông tròn căng chổng lên cao, cái lỗ nhỏ đã quen với sự xâm nhập nhưng vẫn co bóp đầy thách thức. Mặc đứng phía sau, banh rộng hai bên mông y ra, rồi đặt đầu quả bóng gỗ vào lỗ đít, đẩy mạnh mà không chút thương tiếc. Mặc dù bóng gỗ không vừa với lỗ đít đáng thương của Lam nhưng gã ta vẫn cố gắng ép nó vào bên trong.
- Ư... ahhh... Vương gia... lớn quá... thuộc hạ không chứa nổi..."
Lam rên lên, tiếng rên khàn khàn vang vọng bên bờ ao, đôi tay y bấu chặt vào cỏ xanh để kìm nén cơn đau.
- Không chứa nổi cũng phải chứa, ráng mà thả lỏng cho nó vào bên trong đi.
Mặc mất kiên nhẫn, gã gầm lên, tay gã ấn mạnh hơn để quả bóng gỗ chui dần vào bên trong, làm cái lỗ nhỏ căng ra hết cỡ, viền da hồng hào bị kéo giãn đến mức rách nhẹ, vài giọt máu đỏ tươi chảy ra.
- AHHHH... hự... hự... Vương gia... đau chết mất... huhu ~~ aaaaa~~
Lam gào lên thảm thiết, nước mắt y lăn dài trên má, cơ thể y giật nảy như con cá bị mắc cạn bên bờ ao vì cơn đau đớn do gã mang lại.
Mặc dùng sức nhanh chóng đẩy mạnh một cái cuối cùng, khiến cả quả bóng gỗ chui tọt vào bên trong, chỉ còn một phần nhỏ lồi ra ngoài như cái nút chặn. Nhét xong gã không quên vỗ mạnh vào mông Lam như khen thưởng nó giỏi, tiếng "bốp" vang lên giữa không gian yên tĩnh của hậu viện.
- Tiếp tục giữ nó trong đó đến sáng mai. Ngươi mà làm rớt, ta sẽ cho lỗ đít ngươi biết thế nào là địa ngục!
Mặc ra lệnh, rồi ngồi xuống ghế, nhấm nháp ly rượu, ngắm hoa sen nở như không có chuyện gì xảy ra. Còn Lam thì vẫn nằm đó run rẩy với cái lỗ đít đang nở rộ,cơn đau đớn làm y không thể đứng dậy được.
Suốt ngày hôm đó, Lam phải đứng sau lưng Mặc trong các cuộc gặp gỡ với đám quan viên, y vẫn mặc bộ y phục đen bó sát như mọi ngày. Quả bóng gỗ nằm sâu trong lỗ đít y, mỗi lần y di chuyển, nó lại cọ xát vào thành ruột, tạo ra cảm giác vừa đau vừa kỳ lạ khiến y phải cắn răng để không rên lên.
Khi đứng trong sảnh nghị sự, y cố giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng đôi chân run rẩy, mồ hôi chảy dài trên trán, vài lần suýt ngã vì không chịu nổi áp lực từ thứ đó. Có lúc, y phải dựa vào cột gỗ để giữ thăng bằng, cái lỗ nhỏ co bóp liên hồi, nước trắng đục rỉ ra thấm ướt lớp quần lụa đen bên trong, nhưng y không dám thả lỏng, sợ quả bóng rơi ra trước mặt mọi người.
—-------------
Lại một buổi sáng, Mặc lại triệu Lam đến sảnh lớn, nơi gã đang tiếp đãi đám quan viên từ kinh thành. Không gian rộng rãi đầy mùi rượu và tiếng cười nói của đám người quyền quý, nhưng tất cả im bặt khi Mặc lên tiếng.
- Lam, ra đây, cởi quần ra để ta và mọi người cùng nhau kiểm tra xem lỗ đít ngươi có ngoan không?
Mặc ra lệnh mà không thèm quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của đám quan viên xung quanh.
Lam bước tới giữa sảnh, đôi tay run run cởi bỏ lớp quần lụa đen, để lộ cặp mông trắng mịn giờ đã đỏ ửng vì bị quả bóng gỗ hành hạ suốt đêm. Y chổng mông lên trước mặt Mặc và quan viên kinh thành, cái lỗ nhỏ vẫn ngậm chặt quả bóng, co bóp yếu ớt quanh đoạn cuối lồi ra ngoài, vài giọt máu khô bám quanh viền da rách nhẹ.
- Rặn nó ra, để mọi người xem lỗ đít ngươi được ta huấn luyện thế nào.
Mặc cười nhẹ, tay gã cầm ly rượu đưa lên môi, ánh mắt hau háu nhìn xuống.
Lam đỏ mặt vì quá xấu hổ, nhưng vẫn làm theo. Y rặn mạnh để cái lỗ nhỏ giãn ra hết cỡ, từ từ đẩy quả bóng gỗ ra ngoài. Qua một hồi cố gắng thì tiếng "bộp" cũng vang lên khi nó rơi xuống sàn đá, kéo theo một dòng nước trắng đục hòa lẫn máu đỏ chảy dài xuống đùi y, mùi tanh thoảng lên khiến vài tên quan viên nhăn mặt. Khi bóng rơi xuống sàn thì lúc này Lam đã kiệt sức hoàn toàn mà ông bụng dưới khụy xuống bên dưới chân Mặc.
- AHHHH... hự... Vương gia... rơi.... Ưmmmm~ rơi ra rồiii~
- Tuyệt vời, con chó của ta. Lỗ đít ngươi chứa được cả quả bóng to thế này, ta hài lòng lắm. Nhưng ta vẫn muốn nó dâm đãng hơn nữa! Giờ thì đứng lên đi, không cần mặc quần vào.
Mặc gật gù, rồi đứng dậy, ra lệnh cho y đứng lên, không quan tâm đến ánh mắt xì xào của đám quan viên đang chứng kiến.
—--------------------------
Thời gian trôi qua, sau ba tháng bị Mặc huấn luyện không ngừng nghỉ, Lam không còn là chàng trai kiêu ngạo ngày nào nữa. Y đã hoàn toàn khuất phục, không chỉ về thể xác mà cả tâm hồn dưới Mặc.
Mặc đã biến y thành một con chó dâm đãng, vừa là ám vệ trung thành cầm kiếm giết người, vừa là món đồ chơi để gã thỏa mãn nhục dục bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Lỗ đít của Lam giờ đây đã quen với việc bị nhét đủ thứ như: từ nến, dưa chuột, bóng gỗ, đến những vật dụng kỳ lạ mà Mặc nghĩ ra trong lúc cao hứng. Tiếng rên của y không còn là sự đau đớn nữa, mà dần trở thành những âm thanh dâm đãng, đầy kích thích, khiến chính Mặc cũng ngạc nhiên trước sự thay đổi của y.
Một đêm trăng rằm sau ba tháng kể từ ngày đầu tiên, Mặc quyết định tổ chức một buổi tiệc lớn chưa từng có trong phủ vương gia. Hàng chục quan viên, thuộc hạ và những kẻ quyền quý trong kinh thành được mời đến, không chỉ để khoe tài thao lược mà còn để phô bày "thành quả" huấn luyện của gã.
Sảnh lớn được trang trí lộng lẫy với đèn lồng đỏ treo cao, mùi rượu nồng nàn hòa quyện với tiếng đàn sáo réo rắt. Lam vẫn đứng sau lưng Mặc, vẫn mặc bộ y phục đen bó sát như mọi ngày, lớp vải lụa mềm mại ôm chặt cơ thể, tôn lên từng đường cong hoàn hảo từ lồng ngực thon gọn đến cặp mông tròn căng, đôi tay săn chắc lộ ra qua tay áo ngắn, đôi chân dài thẳng tắp ẩn dưới lớp quần lụa đen. Nhưng đêm nay, Mặc không muốn y giữ vẻ ngoài lạnh lùng của một ám vệ nữa. Gã muốn tất cả thấy Lam, con chó dâm đãng mà gã đã huấn luyện thành công – trong một bộ dạng hoàn toàn khác.
- Lam, ra giữa sảnh đứng, cởi bộ y phục ám vệ đó ra. Đêm nay, ngươi không phải ám vệ nữa, mà là con đĩ của ta. Ta đã chuẩn bị sẵn y phục mới cho ngươi rồi.
Trong tiếng nhạc và tiếng nói cười của đám đông, giọng Mặc ra lệnh cho y đã lấn át đi chúng.
Lam nghe lệnh bước ra giữa sảnh, không chút do dự, đôi tay thon dài cởi bỏ từng lớp y phục đen bó sát mà y thường mặc. Đầu tiên là áo ngoài, rơi xuống sàn đá lạnh lẽo, để lộ lồng ngực trắng trẻo và hai núm vú hồng nhạt đã cứng lên vì không khí se lạnh. Tiếp theo là quần lụa đen, từ từ tuột xuống, để lộ cặp mông tròn căng bóng loáng dưới ánh đèn, con cặc nhỏ xinh đã cương lên một nửa vì sự kích thích từ hàng chục cặp mắt đang hau háu nhìn vào. Đám quan viên xì xào, vài kẻ cười khúc khích, nhưng không ai dám phản đối trước uy quyền của Mặc.
Lúc này một tên nô tì bước tới, mang theo một bộ trang phục mới mà Mặc đã đặc biệt chuẩn bị cho Lam, nó là một bộ đồ dâm đãng chỉ có những con đĩ, con chó trong thanh lâu mới được mặc hoặc hơn như thế nữa.
Bộ y phục ấy không phải là y phục bình thường. Nó là một mảnh vải lụa đỏ mỏng manh, ngắn đến mức không che nổi nửa thân dưới, chỉ dài vừa đủ để phủ qua cặp mông của Lam nhưng lại hở hoàn toàn phía sau, để lộ cái lỗ đít hồng hào giữa khe thịt căng mọng. Phần ngực được cắt hở hai bên, chỉ có hai dải lụa mỏng vắt qua vai, ôm lấy lồng ngực trắng trẻo, làm nổi bật hai núm vú hồng nhạt như hai viên ngọc đỏ dưới ánh đèn. Xung quanh eo là một dây lụa đen mỏng buộc chặt, siết chặt vòng eo thon gọn của y, khiến cặp mông càng thêm tròn trịa, nhô cao đầy khiêu khích. Đi kèm là một đôi tất lụa đỏ dài đến đùi, ôm sát lấy đôi chân thon dài, làm nổi bật làn da trắng mịn như ngọc trai, nhưng phần đùi trên để hở hoàn toàn, tạo cảm giác vừa thanh thoát vừa dâm đãng. Trên cổ y, Mặc ra lệnh đeo thêm một chiếc vòng da nhỏ màu đen, khắc chữ "Chó" bằng vàng, như dấu ấn khẳng định thân phận mới của Lam. Bộ trang phục này không chỉ phô bày cơ thể y mà còn biến y thành một con đĩ thực thụ, một con chó sẵn sàng phục vụ nhục dục dưới tay Mặc.
Lam mặc vào bộ trang phục dâm đãng ấy, từng động tác chậm rãi nhưng đầy tự nhiên, như thể y đã quen với sự nhục nhã và chấp nhận nó. Lớp lụa đỏ mỏng manh cọ vào làn da trắng mịn, làm nổi bật từng đường cong trên cơ thể y, từ lồng ngực thon gọn, eo nhỏ, đến cặp mông tròn căng giờ đây không còn được che chắn bởi lớp quần lụa đen ám vệ.
Đôi tất đỏ ôm sát chân y, kéo dài từ bàn chân thon nhỏ lên đến giữa đùi, để lộ phần da thịt trắng trẻo phía trên, nơi vài vết đỏ từ những trận đánh đòn trước đó vẫn còn in dấu. Chiếc vòng da đen trên cổ y siết nhẹ, không quá chặt nhưng đủ để nhắc nhở y về thân phận của mình, là một con chó dâm đãng thuộc về Mặc. Đám quan viên nhìn chằm chằm, vài kẻ nuốt nước bọt đánh ực, vài tên khác thì thầm với nhau, nhưng tất cả đều im lặng khi Mặc đứng dậy.
- Chổng mông lên, để mọi người thấy lỗ đít của ngươi đã được ta huấn luyện ra sao trong bộ đồ mới mà ta đã ban tặng này.
Mặc cười nhẹ, tiến đến gần Lam, tay gã cầm ly rượu lắc nhẹ, ánh mắt hau háu nhìn vào cơ thể y giờ đây trông chẳng khác gì một kỹ nữ cao cấp trong thanh lâu.
Lam nghe lệnh mà quỳ xuống sàn đá lạnh lẽo, chổng mông thật cao, lớp lụa đỏ mỏng manh phía sau hoàn toàn không che được cái gì, để lộ cái lỗ nhỏ hồng hào co bóp nhẹ nhàng giữa khe thịt căng mọng, vài vết sẹo nhỏ từ những lần bị nhét đồ vẫn còn in dấu dưới ánh đèn. Mặc banh rộng hai bên mông y ra, để lộ rõ hơn trước ánh mắt kinh ngạc của đám đông, rồi quay sang nói lớn:
- Nhìn đi, đây là con chó của ta! Lỗ đít nó đã được ta huấn luyện để chứa mọi thứ, và đêm nay, trong bộ đồ mới của một con đĩ, ta sẽ cho các ngươi thấy nó dâm đãng đến mức nào!
Lam không nói gì, nhưng ánh mắt y đã thay đổi. Không còn sự cam chịu hay nhục nhã, mà là một thứ gì đó dâm đãng, như thể y đã hoàn toàn chấp nhận thân phận mới và sẵn sàng phô bày nó trong bộ trang phục đỏ rực này. Mặc lấy từ trong hộp gỗ một quả dưa chuột to bằng cổ tay, nhét thẳng vào lỗ đít y mà không cần dầu, động tác thô bạo nhưng dứt khoát, khiến lớp lụa đỏ phía sau rung lên theo từng nhịp đẩy.
- Ahhh... ưm... Vương gia... sâu nữa đi... thuộc hạ muốn... Aaaaa...~~ Ưmmm~~ Aaaahhh~
Lam rên lên, tiếng rên không còn đau đớn như lúc đầy mà thay vào đó là tràn đầy kích thích, cặp mông rung lên dưới lớp lụa mỏng, đôi chân trong đôi tất đỏ khẽ run theo từng nhịp, khiến đám đông há hốc mồm kinh ngạc.
Mặc cười lớn, đẩy mạnh quả dưa chuột vào sâu hơn, rồi rút ra, nhét vào liên tục như đang đụ y bằng thứ đó. Lam rên rỉ như một con điếm không ngừng, nước trắng đục rỉ ra từ lỗ đít, chảy thành dòng xuống sàn, thấm ướt đôi tất đỏ lụa mỏng:
- Ư... ahhh... sướng quá.... Ưmmmm~...Ahhhh~~...aaaahhh... Vương gia... đụ thuộc hạ đi... muốnnn~~
- Con đĩ này, giờ ngươi biết xin rồi cơ à? Tốt lắm, trong bộ đồ này, cái vòng cổ chứng minh cho thân phận của người này, ta sẽ cho ngươi sướng đến rã rời!
Mặc gầm lên, vứt quả dưa chuột sang một bên, cởi quần mình ra, để lộ con cặc to béo bóng loáng vì dâm thủy. Gã đâm thẳng vào lỗ đít Lam, lớp lụa đỏ phía sau bị xô lệch, để lộ hoàn toàn cảnh tượng nhục dục trước mặt mọi người. Từng cú nhấp mạnh bạo khiến y gào lên trong khoái lạc:
- AHHHH... hự...Aaaaa~~ Ahhhh~~ hhhhh~... Vương gia... mạnh nữa... thuộc hạ muốn nhiều hơn... sâuu~~ Aaaaaghhh~
Tiếng rên dâm đãng của Lam vang vọng khắp sảnh lớn, không còn chút e dè, cơ thể y rung lên theo từng nhịp thúc của Mặc, mồ hôi chảy dài trên làn da trắng mịn, thấm ướt lớp lụa đỏ mỏng manh, làm nó dính chặt vào lồng ngực và eo y, phô bày rõ hơn sự dâm đãng trong từng cử động. Đôi tất đỏ trượt xuống một chút vì mồ hôi, để lộ phần đùi trắng trẻo giờ đã ướt át, hòa lẫn với tinh dịch từ những lần trước còn sót lại. Mặc đụ y liên tục, không ngừng nghỉ, trước mặt hàng chục cặp mắt đang nhìn chằm chằm. Sau hơn nửa canh giờ, gã bắn tinh đầy bên trong lỗ đít Lam, dòng chất trắng đục tràn ra ngoài, chảy thành vệt dài xuống sàn đá lạnh lẽo, thấm ướt lớp lụa đỏ rơi lòa xòa bên hông y. Nhưng lần này, Mặc không dừng lại. Gã đứng dậy, quay sang đám thuộc hạ và quan viên, giọng đầy tự hào:
- Con chó này của ta giờ đã thành con đĩ dâm đãng nhất kinh thành. Nhìn nó trong bộ đồ này, có khác gì kỹ nữ cao cấp trong thanh lâu đâu? Ai muốn chơi nó thì cứ việc, ta cho phép! Hãy để nó phục vụ các ngươi như cách nó phục vụ ta! Đây chính là phần thưởng của ta ban cho các ngươi vì các ngươi đã cống hiến cho ta nhiều năm qua.
Đám đông nghe vậy thì hơi ngập ngừng, nhưng có đã một gã thuộc hạ cao to, mặt đầy râu, xung phong bước lên đầu tiên. Hắn cởi quần ra, để lộ con cặc đen đúa đã cương cứng, rồi đâm thẳng vào lỗ đít Lam ngay sau khi Mặc rút ra. Lớp lụa đỏ phía sau bị xô lệch hoàn toàn, để lộ cảnh tượng y bị đụ trong bộ đồ dâm đãng, chiếc vòng da đen trên cổ rung lên theo từng nhịp thúc.
- Ahhh... ưm...aaaaaa~~~ mạnh lên...Ahhhh~~ aghhhh~~ đụ ta đi... ta muốn nữa...mạnh lên~~
Lam rên rỉ một cách sung sướng, y chủ động nhấc mông cao hơn để gã kia dễ dàng nhấp vào, đôi tay y bấu chặt xuống sàn, cặp mông rung lên dưới lớp lụa mỏng, đôi tất đỏ trượt xuống tận mắt cá chân vì mồ hôi và sự thô bạo.
Tiếp theo là một tên quan viên gầy gò, rồi một gã thuộc hạ khác, lần lượt thay nhau đụ Lam trước mặt mọi người. Lúc này y không còn là ám vệ lạnh lùng trong bộ y phục đen bó sát nữa, mà là một con chó dâm đãng, sẵn sàng dang rộng chân trong bộ đồ đỏ rực để bất cứ ai chơi mình. Tiếng rên của y vang lên không ngớt, hòa lẫn với tiếng cười của Mặc và tiếng xì xào của đám đông:
- Ưmmmm... ahhh... sướng quá~ Aaaaaaa...~ đụ mạnh nữa đi~~Ahhhhh~~~... ta muốn tất cả...
Sau hơn hai canh giờ, khi hơn chục kẻ đã thay nhau bắn tinh vào lỗ đít y, Lam nằm gục xuống sàn, cơ thể đầy mồ hôi và tinh dịch, bộ trang phục đỏ mỏng manh giờ đã rách vài chỗ, dính bết vào da thịt vì ướt át, để lộ lồng ngực trắng trẻo rung lên từng nhịp thở, cặp mông tròn căng đỏ ửng dưới ánh đèn, đôi tất đỏ lụa mỏng xộc xệch tụt xuống tận bàn chân, chiếc vòng da đen trên cổ lấp lánh ánh vàng như dấu ấn của sự khuất phục. Cái lỗ nhỏ của y sưng đỏ giờ đã rộng toát mà rỉ ra thứ chất trắng đục chảy thành dòng xuống sàn đá, hòa lẫn với vài giọt máu từ những vết rách nhỏ. Mặc bước đến, vuốt mái tóc đen dài ướt át của y, giọng gã trầm xuống đầy thỏa mãn:
- Ngươi đúng là con chó hoàn hảo của ta đào tạo. Vừa giết người giỏi, vừa dâm đãng không ai sánh bằng. Từ nay, ngươi sẽ vừa là ám vệ, vừa là con đĩ dâm để ta và thiên hạ chơi đùa.
- Thuộc hạ... nguyện phục vụ Vương gia... Ưmmmm... làm con đĩ dâm đãng cho ngài... cho tất cả mọi người...
Lam thì thầm, giọng khàn đặc vì kiệt sức, nhưng đôi mắt y vẫn sáng rực sự thỏa mãn, môi nở nụ cười dâm đãng hiếm thấy, bàn tay khẽ vuốt lên lớp lụa đỏ rách rưới như tự hào về thân phận mới của mình.
Mặc cười lớn, kéo Lam đứng dậy, để y dựa vào mình vô cùng yêu thương, cưng chiều. Dưới ánh trăng rằm treo lơ lửng trên bầu trời, gã và y, một kẻ bạo ngược đầy quyền lực, một kẻ dâm đãng khuất phục hoàn toàn trong bộ trang phục đỏ rực của một con đĩ, nó hòa quyện trong một mối quan hệ nhục dục và quyền lực, trước sự chứng kiến của cả kinh thành. Từ đó, Lam không chỉ là ám vệ cầm kiếm giết người trong bộ y phục đen lạnh lùng, mà còn là con chó dâm đãng nhất phủ vương gia, luôn sẵn sàng khoác lên mình bộ đồ đỏ mỏng manh để Mặc và bất cứ ai chơi đùa bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.
----------------------
Dưới ánh trăng rằm treo lơ lửng trên bầu trời, sảnh lớn của phủ vương gia dần trở nên tĩnh lặng sau buổi tiệc đầy nhục dục vừa kết thúc. Lam vẫn dựa vào người Mặc, cơ thể y run rẩy kiệt sức, bộ trang phục lụa đỏ mỏng manh giờ đã rách rưới, dính bết vào làn da trắng mịn bởi mồ hôi và tinh dịch từ hơn chục kẻ vừa thay nhau chơi y trước mặt đám đông. Lớp lụa ngắn cũn cỡn không còn che được gì, để lộ cặp mông tròn căng đỏ ửng, cái lỗ nhỏ sưng tấy rỉ ra dòng chất trắng đục chảy thành vệt dài xuống sàn đá lạnh lẽo. Đôi tất lụa đỏ tụt xuống tận mắt cá chân, ướt át và xộc xệch, làm nổi bật đôi chân trắng mịn giờ đầy vết bầm tím. Chiếc vòng da đen khắc chữ "Chó" trên cổ lấp lánh dưới ánh đèn, như dấu ấn vĩnh viễn của thân phận mới mà Mặc đã khắc sâu vào y. Đám quan viên và thuộc hạ lặng lẽ tản đi, vài kẻ còn liếc nhìn Lam với ánh mắt thèm thuồng, nhưng không ai dám nán lại lâu trước sự hiện diện áp đảo của Mặc. Gã đứng đó, thân hình đồ sộ như ngọn núi thịt, đôi mắt ti hí sáng rực sự thỏa mãn, bàn tay múp míp nắm chặt cánh tay thon gầy của Lam, như thể không muốn buông tha món đồ chơi hoàn hảo mà gã đã dày công huấn luyện.
- Đứng thẳng lên nào con đĩ đáng yêu của ta. Đêm nay còn chưa kết thúc đâu.
Mặc dâm dục nói, giọng trầm đục đầy uy quyền vang vọng trong không gian vắng lặng, bàn tay múp míp vỗ mạnh vào mông Lam, tiếng "bốp" khô khốc vang lên như một lời tuyên bố rằng y vẫn thuộc về gã, dù cơ thể đã rã rời.
Lam khẽ rên, "Ưm...", đôi chân run run cố gắng đứng thẳng, đôi tay bám chặt vào cánh tay đồ sộ của Mặc để giữ thăng bằng. Y ngẩng đầu, đôi mắt dài cong vút giờ không còn chút kiêu ngạo hay lạnh lùng của một ám vệ ngày nào, thay vào đó là ánh sáng dâm đãng, thỏa mãn, như thể y đã hoàn toàn chấp nhận số phận và thậm chí khao khát được hành hạ thêm.
- Vương gia... thuộc hạ lươn luôn sẵn sàng phục vụ ngài... dù có trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa.
Lam thì thầm, giọng khàn đặc vì quá kiệt sức sau cuộc làm tình tập thể, nhưng nụ cười nhếch môi lại lộ rõ sự khiêu khích, như mời gọi Mặc tiếp tục những trò chơi nhục dục mà gã chưa từng ngừng nghĩ ra.
Mặc cười lớn, tiếng cười vang vọng như sấm rền giữa đêm khuya, bàn tay gã siết chặt hơn quanh cánh tay Lam, kéo y ra khỏi sảnh lớn, bước qua những hành lang dài hun hút của phủ vương gia. Đám nô tì cúi đầu nép sát vào tường khi thấy hai người đi qua, không dám ngẩng lên nhìn cảnh tượng kỳ lạ: một vương gia mập ú, quyền lực ngút trời, dắt theo một mỹ nam trong bộ đồ đỏ rách rưới, cơ thể đầy dấu vết nhục dục, bước đi khập khiễng với cái lỗ đít vẫn rỉ tinh dịch xuống sàn đá.
Mặc dẫn Lam đến một căn phòng kín nằm sâu trong hậu viện, nơi gã thường dùng để "thưởng thức" những thú vui riêng tư. Căn phòng tối tăm, chỉ có vài ngọn đèn dầu lập lòe, mùi gỗ trầm hòa quyện với mùi da thuộc từ những dụng cụ treo trên tường – roi da, dây thừng, và cả những món đồ chơi kỳ lạ mà Mặc tự chế ra để huấn luyện y.
- Quỳ xuống, con chó dâm của ta. Ta muốn xem cái lỗ đít dâm đãng của ngươi đêm nay còn chịu được bao nhiêu.
Mặc ra lệnh, ngồi xuống chiếc ghế gỗ lớn giữa phòng, đôi mắt ti hí sáng lên đầy hứng thú.
Lam ngoan ngoãn quỳ xuống sàn đá lạnh lẽo, lớp lụa đỏ rách rưới cọ vào đầu gối y, để lộ đôi chân trắng mịn giờ đã đầy vết đỏ từ những lần bị hành hạ. Y chổng mông cao, cái lỗ nhỏ co bóp yếu ớt giữa khe thịt căng mọng, tinh dịch từ buổi tiệc vẫn còn đọng lại, chảy thành vệt dài xuống đùi. Mặc đứng dậy, tiến đến một góc phòng, lấy ra một cây gậy gỗ trơn bóng, dài bằng cánh tay, đầu gậy được mài nhẵn nhưng to gấp đôi quả bóng gỗ mà Lam từng chứa trước đó.
- Hôm nay ta sẽ nhét cái này vào lỗ đít ngươi. Nếu giữ được đến sáng, ta sẽ thưởng cho ngươi một ngày không bị nghỉ ngơi. Còn nếu không, ta sẽ chơi ngươi liên tục ba ngày ba đêm không nghỉ.
Mặc cười khùng khục, tay gã cầm cây gậy vỗ nhẹ lên lòng bàn tay, ánh mắt hau háu nhìn vào cặp mông của Lam.
- Vương gia... thuộc hạ sẽ cố...gắng nhét đi...~
Lam thì thầm, giọng y run run nhưng không phải vì sợ, mà vì sự kích thích trước trò chơi mới mà Mặc đưa ra.
Mặc không chờ đợi gì, gã banh rộng hai bên mông y ra, lớp lụa đỏ phía sau bị xé toạc thêm một mảnh, để lộ hoàn toàn cái lỗ đít nở rộ giờ đã sưng đỏ vì bị hành hạ liên tục. Gã nhổ nước bọt vào đầu cây gậy, xoa nhẹ cho trơn, rồi đặt nó vào lỗ đít Lam, đẩy mạnh mà không chút thương tiếc.
- ƯMMMMM... AHHHHHHHHH~... Vương gia... to quá... nó rách mất... ~
Lam gào lên, tiếng rên gào khàn đặc xen lẫn đau đớn và khoái lạc, cơ thể y giật nảy khi cây gậy gỗ xâm nhập vào bên trong.
- Rách thì càng tốt. Lỗ đít ngươi phải giãn ra hết cỡ để phục vụ ta!
Mặc gầm lên, tay gã ấn sâu hơn, cây gậy chui dần vào, làm cái lỗ nhỏ căng ra đến mức viền da hồng hào rách thêm vài đường nhỏ, máu đỏ tươi chảy ra hòa lẫn với tinh dịch cũ.
- AHHHH... hự... hự... Vương gia... sâu nữa... thuộc hạ chịu không nổi mất ~~ Aaaaaa~~ Ahhhh~~ aaghhh~~ ưmm~~ vương gia~~ muốn ~
Lam gào lên, nước mắt lăn dài trên má, nhưng giọng y lại đầy kích thích, đôi tay bấu chặt vào sàn đá để giữ thăng bằng.
Mặc đẩy mạnh một cái cuối cùng, khiến hơn nửa cây gậy chui tọt vào bên trong, chỉ còn một đoạn ngắn lồi ra ngoài như cái tay cầm. Gã vỗ mạnh vào mông Lam, tiếng "bốp" vang lên khô khốc, làm lớp lụa đỏ rách rưới rung lên theo.
- Giữ nó trong đó đến sáng. Ta sẽ kiểm tra ngay trong sân luyện võ, trước mặt đám thị vệ. Ngươi mà làm rớt, đừng trách ta ác!
Mặc ra lệnh cho y rồi đứng dậy, rời khỏi phòng, để Lam quỳ đó, cơ thể run rẩy vì đau đớn và kiệt sức.
Suốt đêm đó, Lam không dám nằm xuống. Y quỳ trên sàn đá lạnh lẽo, cây gậy gỗ nằm sâu trong lỗ đít, mỗi lần y cử động nhẹ, nó lại cọ xát vào thành ruột, khiến y rên lên từng tiếng nhỏ: "Ưm... ahh... hự..." Mồ hôi chảy dài trên trán, thấm ướt lớp lụa đỏ dính bết vào lồng ngực, đôi tất đỏ đã tụt hẳn xuống sàn, để lộ đôi chân trắng mịn giờ đầy vết đỏ và bầm tím. Cái lỗ nhỏ co bóp liên hồi, cố giữ cây gậy không rơi ra, nhưng áp lực từ thứ đồ chơi quá lớn khiến y phải cắn răng chịu đựng, nước trắng đục rỉ ra từ lỗ đít, chảy thành vệt dài xuống sàn.
Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời vừa ló dạng, Mặc dẫn Lam ra sân luyện võ của phủ vương gia. Đám thị vệ đang tập luyện dừng lại, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt: Lam, trong bộ đồ đỏ rách rưới, bước đi khập khiễng phía sau Mặc, cặp mông tròn căng rung lên dưới lớp lụa mỏng, cái lỗ nhỏ vẫn ngậm chặt cây gậy gỗ, đoạn cuối lồi ra ngoài đung đưa theo mỗi bước chân. Đôi tất đỏ đã mất hẳn, để lộ đôi chân trần trắng mịn giờ đầy vết bầm, chiếc vòng da đen trên cổ lấp lánh dưới ánh nắng sớm.
- Quỳ xuống, con chó Lam. Rặn cây gậy ra trước mặt đám thị vệ, để chúng thấy lỗ đít ngươi ăn giỏi thế nào đi.
Mặc ra lệnh, ngồi xuống chiếc ghế gỗ lớn giữa sân, đôi mắt ti hí sáng lên đầy thích thú mà nhìn y.
Lam lập tức quỳ xuống đất, đất cát dính vào đầu gối y qua lớp lụa đỏ rách rưới, y chổng mông cao trước mặt đám thị vệ đang đứng há hốc mồm. Y rặn mạnh, cái lỗ nhỏ giãn ra hết cỡ, từ từ đẩy cây gậy gỗ ra ngoài. Qua một hồi cố gắng rặn thì tiếng "bộp" vang lên, nó đã rơi xuống đất, kéo theo một dòng nước trắng đục hòa lẫn máu đỏ chảy dài xuống đùi y, thấm ướt lớp lụa đỏ rơi lòa xòa bên hông.
- ƯMMMMM~~~ hự... Vương gia... thuộc hạ làm được rồi...
Lam rên lên, cơ thể y run rẩy kiệt sức, đôi tay chống xuống đất để khỏi ngã. Cái lỗ rộng toát của y chảy nhĩu nhão tinh dịch, nước dâm,.. xuống nền cát tụ lại thành một bãi.
- Tốt lắm, con đĩ. Lỗ đít ngươi chịu được thứ to thế này, ta rất hài lòng. Nhưng hôm nay ta đổi ý, không thưởng nữa. Ta muốn chơi ngươi ngay tại đây, trước mặt đám thị vệ này.
Mặc cười lớn, đứng dậy, cởi quần mình ra, để lộ con cặc to béo bóng loáng vì dâm thủy.
Lam không phản kháng, y ngẩng đầu, nở nụ cười dâm đãng:
- Vương gia... đụ thuộc hạ đi... trước mặt họ... thuộc hạ muốn... thuộc hạ sẵn sàng hầu hạ vương gia ~
Mặc đè mạnh Lam xuống đất, lớp lụa đỏ bị xô lệch hoàn toàn, để lộ cơ thể trắng mịn giờ đầy vết đỏ và tinh dịch. Gã đâm thẳng vào lỗ đít y, từng cú nhấp mạnh bạo khiến bụi đất bay lên, tiếng thịt va chạm vang lên "bạch bạch bạch" giữa sân luyện võ.
- AHHHH... hự... Vương gia... mạnh nữa... sướng quá... Ahhhhhh~~ Aaaaghh~ sướnggg~~ ahhhh~ ưmm~ mạnh quá ~~
Lam gào lên, tiếng rên dâm đãng vang vọng, đôi tay bấu chặt vào đất cát, cặp mông rung lên theo từng nhịp thúc.
Đám thị vệ đứng im, không dám lên tiếng, nhưng ánh mắt họ hau háu nhìn vào Lam, một ám vệ từng lạnh lùng giờ trở thành con đĩ dâm đãng trong bộ đồ đỏ rách rưới, bị Mặc đụ trước mặt tất cả bọn họ.
Sau hơn nửa canh giờ, Mặc bắn tinh đầy bên trong lỗ đít y, rồi đứng dậy, ra lệnh:
- Ai muốn chơi nó thì cứ việc. Con chó này của ta sẵn sàng phục vụ tất cả các ngươi.
Nghe thế thì đám thị vệ đó không kiềm chế được mà lao lên thay phiên chơi y. Một gã thị vệ to lớn bước lên, rồi thêm vài tên khác, lần lượt thay nhau đè Lam xuống đất, đụ y trong bụi cát và ánh nắng sớm. Tiếng rên của y vang lên không ngớt: "Ư... ahhh... mạnh nữa... đụ ta đi..." Bộ đồ đỏ giờ chỉ còn là vài mảnh vải rách bám trên người y, nhưng y không quan tâm, chỉ dang rộng chân để đám thị vệ thỏa mãn.
Sau buổi sáng đó, danh tiếng của Lam, con chó dâm đãng của Mặc đã lan khắp kinh thành. Mặc không dừng lại ở đó, gã tiếp tục huấn luyện y, nghĩ ra những trò chơi mới để đẩy sự dâm đãng của Lam lên đỉnh điểm.
Thêm một tuần sau đó, sau khi Lam được Mặc cho nghỉ ngơi hồi phục lại, gã gọi y đến hoa viên, nơi khóm mẫu đơn đỏ rực vẫn nở rộ. Lần này, Mặc chuẩn bị một cây roi da dài, đầu roi gắn thêm vài viên ngọc trai trơn bóng.
- Cởi hết y phục ra, nằm lên ghế đá. Ta muốn vừa đánh vừa nhét thứ này vào lỗ đít ngươi.
Mặc ra lệnh, tay gã cầm cây roi vỗ nhẹ lên ghế, ánh mắt dâm dục nhìn vào Lam.
Lam ngoan ngoãn cởi bỏ bộ đồ đỏ rách rưới mà y đã mặc suốt tuần qua, để lộ cơ thể trắng mịn giờ đầy dấu đỏ và vết roi từ những ngày trước. Dù nói được nghỉ ngơi nhưng chỉ được lỗ đít nghỉ ngơi mà thôi, thân thể y vẫn hầu hạ gã. Y nằm sấp lên ghế đá, mông chổng lên cao, cái lỗ nhỏ co bóp yếu ớt giữa khe thịt căng mọng. Mặc quất roi lên mông y, tiếng "chát chát" vang lên đều đặn, kèm theo tiếng rên dâm đãng của Lam:
- Ahhh... ưm... Vương gia... đánh mạnh nữa... thuộc hạ sướng...Aaaaaa~ Ưmmm~ aaaaghh~...
Sau chục roi, Mặc banh rộng mông y ra, nhét từng viên ngọc trai ở đầu roi vào lỗ đít. Những viên ngọc tròn trơn bóng chui dần vào bên trong, mỗi viên một to hơn, làm cái lỗ nhỏ căng ra hết cỡ.
- Ưmmmm... ahhh... Vương gia... sâu nữa... nhét hết vào đi...
Lam uốn éo người rên rỉ, cặp mông rung lên theo từng nhịp nhét, nước trắng đục chảy ra từ lỗ đít, thấm ướt ghế đá lạnh lẽo.
Mặc nhét hết năm viên ngọc vào, rồi kéo mạnh cây roi ra, khiến chúng bật ra ngoài cùng một dòng nước tanh nồng. Lam gào lên trong khoái lạc: "AHHHH... sướng quá... Vương gia..." Mặc cười lớn, rồi đè y xuống ghế, đụ y thêm lần nữa ngay giữa hoa viên, tiếng rên của y hòa lẫn với tiếng gió thổi qua khóm mẫu đơn.
Những ngày tiếp theo, Mặc tổ chức thêm nhiều buổi tiệc, mỗi lần đều cho Lam mặc những bộ đồ dâm đãng mới, lúc là lụa hồng mỏng tang chỉ che nửa mông, lúc là vải đen xuyên thấu gắn dây da quấn quanh eo, lúc là bộ đồ lưới đỏ ôm sát cơ thể, để lộ từng đường cong và cái lỗ đít giờ đã giãn rộng vì bị nhét đồ liên tục.
Mỗi buổi tiệc, y đều bị Mặc đụ trước mặt quan viên và thuộc hạ, sau đó để đám đông thay nhau chơi y, tiếng rên dâm đãng của y vang vọng khắp phủ vương gia.
—----------------------
Một tháng sau, Mặc quyết định đưa Lam ra ngoài kinh thành, đến một khu chợ đêm nổi tiếng với đám dân đen và thương nhân. Y mặc bộ đồ lụa đen mỏng xuyên thấu, hở hoàn toàn phía sau, đôi chân mang tất lưới đỏ, chiếc vòng da đen trên cổ lấp lánh dưới ánh đèn đường. Mặc dẫn y đi qua đám đông, rồi dừng lại giữa chợ, ra lệnh:
- Chổng mông lên đĩ lên. Đêm nay ngươi sẽ phục vụ cả đám dân đen này. Để những người không có ngân lượng chơi kỹ nữ có thể trải nghiệm được cảm giác được chơi một con đĩ sướng cỡ nào.
Lam nghe thế thì quỳ xuống giữa đường, lớp lụa đen mỏng manh bị gió thổi bay, để lộ cặp mông tròn căng và cái lỗ nhỏ giờ đã quen với mọi sự xâm nhập. Mặc nhét một cây gậy nhỏ vào lỗ đít y trước mặt đám đông, rồi rút ra, đâm cặc mình vào đụ y ngay giữa chợ. Tiếng rên của Lam vang lên giữa tiếng hò hét của đám dân đen: "AHHHH... Vương gia... sướng... đụ mạnh nữa..." Sau khi Mặc bắn tinh, gã ra lệnh cho đám đông:
- Ai muốn thì cứ chơi nó!
Hàng chục gã đàn ông nghe thế thì nhanh chóng lao vào, thay nhau đè Lam xuống đất, đụ y trong bụi đường và ánh đèn mờ ảo, bộ đồ lụa đen rách tan tành, để y trần truồng giữa đám đông.
Sau đêm đó, Lam không còn là ám vệ nữa, mà chỉ còn là con chó dâm đãng của Mặc, sống để phục vụ nhục dục của gã và bất cứ ai gã cho phép. Mặc vẫn giữ y bên mình, vừa dùng y để giết người khi cần, vừa biến y thành món đồ chơi công khai trong phủ vương gia và khắp kinh thành. Lúc này, vương gia vẫn là vương gia dâm dục. Còn Lam từ một mỹ nam từng kiêu ngạo giờ đây chỉ còn là một con đĩ điếm trong những bộ đồ rách rưới, sẵn sàng dạng chân cho thiên hạ chơi đùa.
--------------- END--------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top