X
CHÓ CÁI LÃO SƯ
Tác giả: Cai Trướng Hào Bất Tồn Tại
Editor: Ngọc Trai Sáng Mịn
Thể loại: Song Tính, Cao H, 1×1, HE, Mind Break, thầy giáo thụ x học sinh công, điều giáo cưỡng chế thân thể nhưng cũng siêu NGỌT.
Ngọt thế nào mời đọc sẽ biết!
Chó Cái Lão Sư (1)
Mìn lớn: nước tiểu play, cưỡng chế sinh dục, ngọt đào ra đường.
Tại học phủ A trứ danh trong nước, trong một gian phòng học, có hai nữ sinh đang ngồi ở hàng ghế phía sau thì thầm nói với nhau: "Thích nhất thầy Bạch dạy, vừa đẹp trai mà giảng còn sinh động, khác hẳn với cái thầy dạy môn Đại cương."
"Đúng rồi, thầy Bạch được nhất là chưa bao giờ dạy quá giờ, ngày nào cũng được cho tan sớm, đúng là tấm gương thầy giáo tốt!"
Một nam sinh tuấn tú ngồi phía trước các nàng nghe tiếng thì thầm nhỏ to mà khoé miệng nhếch lên, cười mỉm không ra tiếng.
Bạch Tử Mặc giảng xong một vấn đề, dường như có chút không khoẻ mà nhíu mày nhẹ, rũ mắt nhìn thoáng qua đồng hồ: đã sắp tới giờ tan học. Anh vội vội vàng vàng thu thập giáo án trên bàn, nói với học sinh: "Tiết này học đến đây thôi, các em tan học." Nói xong, Bạch Tử Mặc bước chân lộn xộn bước khỏi giảng đường.
Hắn vừa mới bước chân ra cửa, chuông bên trong của khu dạy học liền vang lên tiếng báo hiệu tan học: "Đinh linh linh —— đinh linh linh ——". Trong nháy mắt, Bạch Tử Mặc bắt đầu không tự chủ được cơ thể mà run rẩy. Anh loạng choạng đi vào nhà wc ngay cạnh phòng học, đóng cửa lại. Giáo án trong tay rơi xuống toán loạn, anh cũng không rảnh màng đến. Một tay anh gắt gao chống lên gian cửa để dựng thân thể mình, một cái tay khác vói vào giữa hai chân dùng sức xoa bóp, đôi môi đỏ mềm cắn chặt, thi thoảng lại rên nhẹ lên, nhưng tất cả âm thanh ấy đều đã được tiếng chuông đinh tai nhức óc lấn át.
Chuông tan học hơn một phút thật lâu mới dừng lại. Trán Bạch Tử Mặc đã phủ kín một tầng mồ hôi, anh thần sắc mê man nhìn về phía trước, đôi tay chậm rãi kéo khoá quần tây ra, cởi xuống. Bất ngờ thay, vật lộ ra không phải quần lót, mà là một chiếc tã giấy đã phồng to!
Nhìn hạ thể mặc tã giấy trắng của mình, Bạch Tử Mặc mặt càng đỏ hơn. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve hạ bộ được che kín bởi tã giấy, dường như cảm thấy được bên trong đã đầy nước, ẩn ẩn còn có thể ngửi được mùi nước tiểu dâm nồng. "Ư ưm.." Nghĩ đến vậy, tay chân anh như không khống chế được tăng thêm lực đạo, hung hăng ấn vào đáy chậu, làm anh đột nhiên cất tiếng rên rỉ mềm yếu. Anh hốt hoảng bỏ tay ra khỏi giữa hai chân, dựa vào ván cửa ổn định lại hô hấp đang dồn dập rồi khom lưng nhặt giáo án lên, chậm rãi rời khỏi nhà học.
Tuy nhiều người nói rằng so với cấp ba học sinh đại học nhẹ nhàng hơn rất nhều, nhưng đối với các sinh viên ngành Sinh học đại cương đại học A mà nói, cuộc sống đại học vẫn thật bận rộn. Lê Mộ hôm nay lại phải học cả ngày, đến khi hết tiết cũng đã chạng vạng sáu giờ chiều. Hắn tạm biệt bạn bè, chậm rãi đi ra cổng trường, chuẩn bị về nhà với "người kia", nhưng đi đến nửa đường lại bị hai nữ sinh nhỏ tuổi chặn lại.
Trong lòng Lê Mộ thầm thở dài, bên ngoài vẫn giữ vẻ lịch sử văn nhã, mang theo ý cười như đã biết trước mà hỏi: "Học muội tìm ta có việc gì?"
Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa trước mặt lập tức đỏ măt, do dự rồi đưa lá thư đang niết chặt trong tay cho hắn: "Học trưởng...em...em có thể đi xem phim với anh không? Đây là vé xem phim..."
"Xin lỗi, tôi đã có người trong lòng rồi." Hắn thờ ơ đáp, nhưng trong lời nói dường như chứa đầy dịu dàng, khiến hai nữ sinh đều lập tức bất ngờ sửng sốt. Nữ sinh nghe Lê Mộ thông báo như vậy cũng rất nhanh phản ứng lại, có chút mất mát mà gật đầu, nói một câu "làm phiền anh rồi" liền kéo bạn tốt tạm biệt chạy mất.
Lê Mộ cúi đầu nhìn phong thư trong tay, tùy tiện ném vào thùng rác, hành xử như chưa có chuyện gì xảy ra mà đi về nhà.
Mới vừa đẩy cửa ra, mùi đồ ăn thơm nức đã xộc đến. Lê Mộ vừa cười vừa thay dép lê, đặt cặp sách lên kệ tủ, nhẹ nhàng đi đến phòng bếp. Người kia quả nhiên quần áo cũng chưa thay đã đi nấu ăn, áo sơ mi xắn lên đến khuỷu tay, lộ ra cánh tay trắng nõn thon dài. Hắn thở thật nhỏ, chậm rãi tiến đến ôm từ phía sau.
Bạch tử Mặc đang chuyên tâm làm bữa tối, thình lình bị ôm lấy, sống lưng đang lạnh lại được ôm bởi ngực trẻ đầy lửa nóng ấm áp, thân thể bắt đầu mất liêm sỉ mà mềm nhũn.
Lê Mộ thấy anh như vậy cũng chỉ cười nhẹ, duỗi tay kéo khóa quần anh xuống, tụt quần tây xuống một chút để lộ tã giấy khác thường. Bạch Tử Mặc không phản kháng chút nào, dựa vào lồng ngực hắn thở hổn hển, thậm chí còn đẩy cái mông kiều nộn cọ vào hạ thể của người trai trẻ, tã giấy cọ xát kịch liệt phát ra tiếng sột sột soạt soạt, dâm mĩ vô cùng.
"Thầy em ngoan quá, quả nhiên không hề lén lút đổi quần lót em đặc chế cho thầy, hôm nay nhất định rất sướng đúng không? Em có thể ngửi được mùi thầy tè ra quần dâm uế... Biến thái quá đi mất..." Lời nói của Lê Mộ tràn đầy tà ác trêu chọc, làm cho Bạch Tử Mặc mặt đỏ tai hồng, thân thể vừa vì dục vọng vừa vì thẹn thùng mà không ngừng run rẩy.
Lê Mộ yêu nhất bộ dạng mâu thuẫn đó của anh, khuôn mặt tinh xảo không chỉ dâm đãng mà còn thanh thuần, câu nhân vô cùng. Hắn đưa tay một phát bế bé thầy giáo mềm mềm trong ngực vào phòng tắm.
Chó cái lão sư (2)
Mìn cỡ nhỡ: Chịch trước gương, vì tiếng chuông điện thoại mà bị ép đi tiểu không ngừng.
Tã giấy mặc cả ngày cuối cùng cũng được cởi bỏ, mặt tã đầy nước bị ném vào thùng rác trong phòng tắm. Lê Mộ thản nhiên thưởng thức thầy giáo trần trụi trước mặt, thân dưới trắng như sứ đã bị hắn cạo sạch bóng loáng vô cùng, một sợi lông cũng không có như em bé mới sinh, dương vật thanh tú đã sớm dựng thẳng, mã mắt cũng chảy ra nước dâm trong suốt. Lão sư đúng là càng ngày càng dễ phát nứng... Lê Mộ nở nụ cười vừa tà mị vừa sủng nịnh bế Bạch Tử Mặc lên, dùng tay tách hai đùi anh ra thành tư thế bế trẻ con xi tiểu đối diện gương lớn trong phòng.
Bạch Tử Mặc nhìn mình trong gương thật dâm dật, không nhịn được nức nở. Anh cảm thấy bất an vặn vẹo cơ thể, ngón tay không tự chủ được sờ đến bộ phận dị dạng giữa hai chân kia, cọ xát liên hồi như dò hỏi nó. Lê Mộ nâng đùi anh về phía trước, để nhìn thật rõ hình ảnh đang được phản chiếu: giữa bắp đùi trắng nõn lại hiện ra một cái miệng thịt đỏ hồng đang sưng trướng lên, bên trong miệng sâu hun hút, bên dưới lại có thêm một cái lỗ nữa đang mấp mở. Thầy giáo Bạch hóa ra có thêm cả bộ phận sinh dục của nữ giới.
Thầy ơi, thầy xinh của em ơi, hai cái miệng dâm vừa trương vừa ướt như vậy, có phải muốn ăn cặc rồi không?"
Thanh âm bên tai trầm thấp mà dâm đãng, Bạch Tử Mặc không có cách nào khống chế run rẩy, anh nhìn vào đôi mắt Lê Mộ trong gương, thành thật nói ra đáp án trong lòng: "Muốn...muốn ăn...Lồn dâm cùng lỗ đít rất ngứa...rất hư không...Muốn dương vật, huhu, cặc bự đụ đầy đi mà..."
Lời nói còn chưa dứt, thiếu niên không nhịn được nữa, một phát đỉnh xuyên lồn, quy đầu nóng như lửa hung hăng địt vào chỗ sâu nhất trong lồn dâm, kích thích Bạch Tử Mặc cuồng loạn thét chói tai, dưới thân hai cái lỗ đều dâm loạn phun nước.
Nước bọt cũng tràn cả ra ngoài, chảy đầy xuống cằm cùng cái cổ trắng nõn. Dịch ruột trong lỗ đít không có gì ngăn trở ra thật nhiều làm cho đùi trong ướt dầm dề. Mà bướm dâm lúc này đang bị hung hăng địt vào nên nước lồn không thể tràn ra ngoài, chỉ có thể chạy trốn trong cơ thể đang bị cặc đụ mãnh liệt, theo quy đầu mà tràn ngược lại lên bụng, phát ra tiếng nước thật nặng nề.
Bạch Tử Mặc thất thần nhìn gương, thấy miệng mình mở to nhưng kêu không thành tiếng, miệng bím mềm yếu như bánh bao lại đang bọc con cặc nóng như lửa, dâm đãng nhục nhã hầu hạ con cặc ấy, mà cũng vì vậy có được khoái cảm tột cùng.
Cũng không biết cứ như vậy đụ trong bao lâu, mắt Bạch Tử Mặc chỉ thấy tối sầm, cộng với cơn sướng mãnh liệt chèn ép mà ngất xỉu. Khi anh tỉnh táo lại đã thấy mình bị nam nhân đè trên thành bồn tắm đụ xuyên lỗ đít. Cái lồn non phía trước chắc hẳn đã bị đụ rất nhiều, sưng sưng trướng to lại mang theo một chút đau đớn, nhưng vì phía sau đang được kích thích mà nó lại bắt đầu dâm tiện chảy ra nước nhầy, làm cho thịt lồn ngứa.
Anh thần sắc mê man đẩy mông cho cặc thụt vào nhiều hơn, sảng khoái vô cùng, cơ vòng lỗ đít cũng tham ăn mà co rút kẹp chặt như muốn được địt thật sâu. Trong lúc ấy, tay phải nhàn rỗi cùng rờ đến an ủi lồn dâm đang sưng đỏ phía trước, cảm giác vừa đau vừa ngứa làm anh nứng vô cùng, ngón tay không màng lồn đã bị thương mà dùng sức niết vào, móng tay xẹt qua thịt bím yếu ớt, anh càng thấy đau...mà cũng...càng ngứa....
Ngứa quá.. Cơn nứng lan từ phía dưới tràn lên toàn thân, Bạch Tử Mặc run run rẩy rẩy dùng tay còn lại nắn bóp đầu vú, hết kéo lại xoa bóp.... Thập chí còn dùng móng tay bóp quầng vú nâu như thể muốn đem hai viên thịt sinh to thêm. Nếu không tính hậu huyệt đang được đụ, mọi nơi khác, đều thật ngứa...A..A....
"Ngứa...... A...... Chồng ơi...... Đụ lồn trước, lồn nứng...... A...... Cắn em, cắn núm vú...... Chủ nhân...... Ăn luôn em cũng không sao...... Làm em đau đi...... Ngứa quá...... A a......"
Bởi vì thân thể người song tính vốn mẫn cảm dâm đãng, hơn nữa sau nhiều năm cấm dục, Bạch Tử Mặc một khi động tình thì cái gì cũng không nghĩ tới, chỉ muốn nơi nào cũng được đụ triệt để. Lê Mộ ôn nhu nhìn nam tử sắc mặt chan chứa xuân tình trong ngực, rút dương vật chưa bắn lần nào của mình ra, rồi lại lần nữa đâm vào lồn dâm sưng đỏ. Bạch Tử Mặc bị nắc đến da đầu tê dại, toàn bộ cơ thể run rẩy không ngừng, lập tức đã bị đụ đến bắn. Lệ Mộ khiến anh trở nên quay cuồng. Môi lưỡi phủ lên núm vú vẫn đang gắng gượng mà cắn lên không thương tiếc chút nào. Bạch Tử Mặc bị kích thích nghẹn ngào rên dâm, đùi co rút bắt đầu cao trào lần thứ hai.
Lần này nước dâm chảy ra còn nhiều hơn lần đầu tiên, thịt lồn chứa nhiều nước, dâm dịch liền sôi nổi từ chỗ giao hợp của hai người mà nhóp nhép nhầy nhụa, thậm chí còn bị cọ xát kịch liệt đến sủi bọt, khiến hạ thể của cả hai trở thành một mảnh hỗn độn.
Tình ái giằng co kịch liệt hơn hai giờ đồng hồ, Lê Mộ bế Bạch Tử Mặc đi tắm rửa sạch sẽ, rồi lại ôm anh vào nhà ăn. Bữa tối trên bàn đã nguội ngắt. Hai người cũng chẳng bận tâm, ăn uống qua loa rồi lên giường nằm.
Bạch Tử Mặc dường như chẳng còn chút sức lực nào kéo ngăn kéo đầu giường ra, lấy ra một miếng tã giấy mới, thuần thục mở nó ra rồi chậm rãi mặc lên. Lê Mộ nhìn hành động của anh, ánh mắt đầy phức tạp. Đột nhiên hắn ôm chặt lấy anh, nặng nề hỏi: "Thầy ơi...Thầy có hận em không? Em biến thầy thành thế này, bị tính ái ăn mòn, đi tiểu không thể tự chủ..."
"Tiểu Mộ, dù em có đối xử thế nào với thầy, thầy cũng không hận em.. Được..được em đụ... thật sự rất vui vẻ.." Bạch Tử Mặc nhẹ nhàng nâng cái mông bọc tã giấy của mình lên cọ xát đùi Lê Mộ.
Lê Mộ bị anh cọ đến nổi lửa trong lòng, có chút tức giận đánh một cái vào cánh mông mềm mại: "Bé phát nứng không ngừng được sao? Không sợ lồn dâm bị đụ lỏng à?"
Bạch Tử Mặc bị hắn đánh mềm cả eo, ngoan ngoãn nằm sấp trên người người yêu, gương mặt non mềm chậm rãi dụi dụi cơ ngực Lê Mộ, hơi ấm truyền từ nam học sinh khiến gương mặt anh đỏ bừng.
Lúc này, điện thoại đầu giường đột nhiên vang lên, tiếng chuông thanh thúy vang vang trong phòng. Bạch Tử Mặc đột ngột chấn động, vì đương không phải ở trường học mà hắn không có chút nào cố kỵ rên lên cao vút: "A a a! Không...... Muốn tè...... Ô a...... Muốn tè dầm...... Nhiều quá...... Dừng lại...... A a tè ra mất!"
Lê Mộ bị bộ dạng cuồng si dâm đãng của anh hấp dẫn, nhất thời quên mất việc tiếp điện thoại. Bạch Tử Mặc bị tiếng chuông kích thích bắn nước tiểu, nhưng tiếng chuông vẫn không buông tha cho anh, tiếp tục vang vang. Dương vật anh lại lần nữa ngạnh lên, nước trong bàng quang đã bắn hết không còn gì, anh ai ai rên rỉ, mã mắt bị tã giấy bao bọc trương lên , bị ép phải tiểu ra
Tiếng chuông vẫn còn vang nhưng Bạch Tử Mặc đái không ra nổi, anh dùng khuôn mặt đầy nước cọ đi cọ lại đũng quần Lê Mộ, nghẹn ngào cầu xin: "Chủ nhân... Chủ nhân dừng lại đi mà... Tắt chuông đi... A...a... Không tè được...Cặc nhỏ...Cặc nhỏ đái không ra...Đau quá....Ân a... chủ nhân đụ em đi...Không cần tè nữa...Đụ chết dâm nô...Cầu, cầu xin...a a a chủ nhân...dừng lại a..đừng..a.."
Lê Mộ chưa từng nhìn thấy Bạch Tử Mặc xinh đẹp mà dâm đãng đến vậy, tuy rằng lý trí bảo hắn lập tức cúp điện thoại, ngưng hẳn tiếng chuông dâm dật này lại, nhưng tiếng lòng hắn lại nói: đừng có ngừng, hắn muốn tiếp tục thưởng thức vẻ mặt này của Bạch Tử Mặc...Nhìn xem nam nhân xinh đẹp có thể bị bức đến bộ dạng gì...
Bạch Tử Mặc khóc đến đầu váng mắt hoa, hận không thể hôn mê để qua đi chuyện này, nhưng bàng quang anh lại như một bàn tay vô hình hung hăng bóp lấy, muốn ép ra cho bằng được một giọt nước tiểu. Tiếng chuông vẫn tiếp tục.... Anh giống như một con cá chết trên người Lê Mộ, không ngừng giãy giụa, nước miếng văng khắp nơi, dính cả trên mặt, trên người. Tay anh gắt gao che ở hạ bộ, ngón tay như liều mạng mà xoa nắn dương vật, nhưng vẫn không đái ra nổi, anh cảm thấy mình bị bức đến điên rồi.
"Chủ nhân! Chủ nhân tha cho dâm nô...... Nô sai rồi! Nô sẽ nghe lời mà...... dừng lại a, không muốn...... A a đau quá, tè ra...... tè ra đi mà......" Tinh thần của Bạch Tử Mặc sắp vỡ tan, anh hung hăng xoa bóp tã giấy, anh muốn nghe lời, muốn tè ra quần...Tè ra quần rồi chủ nhân sẽ cao hứng, sẽ tha thứ cho anh...
"Nước tiểu...... Vì sao mà nước tiểu lại không ra...... A a a...... Nô có thể tiểu...... Còn có thể...... Tè ra mà...... Chủ nhân cho nô thời gian...... Nô có thể...... Có thể......" Bạch Tử Mặc kêu đến miệng khô lưỡi khô, lại liều mạng nuốt nước bọt như thể muốn mang chút nước này biến thành nước tiểu, ánh mắt anh đã tan rã, thân thể cứng ngắt vặn vẹo.
"Ân a a...... Mau lên...... Ân hừ, muốn tè ra...... Ân ha, cố lên...... Nô phải tè...... A a a, dương vật hư! Nghe lời nào!...... Chủ nhân...... A chủ nhân...... Dương vật của nô...... Có thể...... Sắp rồi...... A a......Vẫn có thể...... Ân a, nhanh lên! Nhanh lên nào...... Sắp...... Ra tới a!......"
Phảng phất như có chút nước tiểu sắp ra, rồi lại chảy ngược trở về... Bạch Tử Mặc điên cùng dùng tay đấm vào bụng nhỏ của mình... Nhất định có thể tè ra quần... Chim nhỏ nhất định cũng sẽ giống mình mà nghe lời...Nó có thể đái ra, một chút nữa thôi...
"Chủ nhân...... Chủ nhân...... Nô...... A a...... Nô nghe lời...... Nô lại muốn...... Đái a a a a a a a!!!" Anh cuồng loạn xé mở tã giấy, ánh mắt vừa mê man vừa tự hào, tưởng như đang triển lãm trước chủ nhân: vòng eo dựng thẳng, dương vật mềm nhũn bị nắn bóp thành màu đỏ thẫm chậm rãi chảy ra một dòng nước vàng nhạt, tản ra thoang thoảng mùi tanh dâm của nước tiểu... Tiếp đến lại thêm một luồng nước nữa... Như một cái vòi nước bị hư, Bạch Tử Mặc mất khống chế tầm một phút rồi ngất mất.
Mà lúc này, Lê Mộ mới nhận ra mình vừa làm cái gì. Hắn lập tức tắt điện thoại, thương tiếc bế thầy giáo đã ngất xỉu lên, dùng khăn ướt ấm đắp lên trên dương vật anh, sau đó đút anh uống một chút nước mới đặt cơ thể nhỏ vào trong chăn.
Chó cái lão sư (3)
Mìn cỡ trung: Nghẹn nước tiểu, nhập vai play.
Từ sau lần mất khống chế liên tục đó, Bạch Tử Mặc vô ý thức nuôi dưỡng thói quen uống nước. Để bàng quan luôn trữ đủ một lượng nước tiểu, anh uống nước nhiều hơn trước gấp mấy lần, bình thường cầm ly nước đều ùng ục một hơi uống hết cả cốc.
Hôm nay trường đại học đang cần tu sửa gấp, tòa nào cũng không có chuông, Bạch tử Mặc ngồi một mình trong văn phòng, tay cầm chén nước ngụm uống ngụm không, có thể cảm nhận được bụng nhỏ đã dần dần phồng lên.
Rất nhanh một chén nước nữa lại được uống hết, anh đứng dậy đi đến máy lọc nước rót thêm một ly mới. Dòng nước trong như pha lê tí tách tí tách chảy vào cốc, thanh âm kích thích làm bàng quang anh càng trướng. Anh đã uống ba chén rồi, nhưng tiếng chuông đáng ra phải vang lên từ nãy lại không hề xuất hiện.
Bạch Tử Mặc nhìn chằm chằm cốc nước đầy trong tay, theo thói quen mà chậm rãi uống một ngụm... A, trướng quá... Anh nỗ lực bỏ mặc cảm giác phồng lên nơi đáy bụng, môi lại không khống chế được mà mở ra tùy ý để dòng nước lần nữa tràn xuống thực quản.
Thêm một tiết nữa trôi qua, Bạch Tử Mặc bây giờ không dám liếc tới ly nước nữa, anh cưỡng bách bản thân xem luận văn học sinh nộp, nhưng rồi vì bụng nhỏ đau trướng mà đọc cái gì cũng không vào, nghẹn đến đỏ bừng mặt. Có lẽ đã nghẹn tàn nhẫn lắm, Bạch Tử Mặc đầu óc choáng váng đặt tay lên bụng nhỏ đang hơi nhô lên, nhẹ nhàng ấn ấn.
Mặc dù chỉ ấn nhẹ nhưng bàng quang chứa đầy nước điên cuồng lóc xóc bên trong, sôi nổi toán loạn tìm nơi để trào ra ngoài, cảm giác bức bối mãnh liệt tạo thành cơn đau khó chịu, Bạch Tử Mặc tái nhợt rên rỉ nhưng thế nào niệu đạo cũng không buông thả ra được. Đúng rồi, thân thể anh đã hoàn toàn bị cải tạo, anh không thể khống chế niệu đạo của chính mình. Không có tiếng chuông giống mệnh lệnh của chủ nhân, miệng chim nhỏ vĩnh viễn không thể mở ra. Mặc dù thân dưới đau đớn kịch liệt, Bạch Tử Mặc vẫn giữ được chút thần trí, nghĩ đến thân thể trung thành của mình mà cảm thấy vô cùng tự hào..
Như muốn chứng minh cơ thể lẫn thâm tâm của mình đều như một, tay trái anh khong hề nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa mà dùng sức xoa ấn bụng nhỏ đã có chút sưng trướng. "Ô a...Đau..huhu..." Bụng kịch liệt quặn đau làm anh không khống chế được rên rỉ, tay phải vói vào quần tây xoa xoa dương vật mềm yếu như thể giây tiếp theo nước đái tanh tưởi sẽ phun ra, nhưng anh biết là hoàn toàn không có khả năng xảy ra điều ấy.
" Đái không ra...... A...... a......Dương vật ngoan nghe lời nào ... A ha, ân, nô sẽ ngoan ngoãn......"Ánh mắt anh tan rã, khuôn mặt tái nhợt nhưng lại nở nụ cười quái đản, thân thể không có chút sức lực nào xụi lơ trên ghế, hai tay vẫn mạnh mẽ bóp lấy hạ vị.
Lê Mộ đi vào văn phòng liền nhìn thấy cảnh tượng dâm mỹ thê lương này. Hắn đau lòng ôm lấy thân thể đầy mồ hôi của Bạch Tử Mặc lên ghế sô pha, nhẹ nhàng cởi quần cùng chiếc tã giấy đã ướt nhẹp ra, để lộ dương vật đã trướng đến tím đen. Sau đó hắn lấy điện thoại di động, tiếng chuông vang lên.
"Đinh linh linh —— đinh linh linh ——"
"A a a a a ——đái!đái ra!!! A a a......" Nam tử thanh tú văn nhã ngã cả vào sô pha, toàn thân run rẩy, hai chân mở to, dương vật nghẹn hồi lâu phun ra luồng nước vàng đầy bọt như nước suối, ước chừng nửa phút, nước tiểu bắn thành một độ cong no đầy trên không trung rồi sau đó mới nhỏ dần lên sô pha, rồi chảy cả vào người Bạch Tử Mặc, rơi xuống mặt anh. Cùng lúc bắn nước tiểu, hai cái huyệt dâm hư không cũng rất dũng cảm chảy ra một vũng nước dâm trắng ngà, làm cho giữa hai chân anh nhớp nháp vô cùng.
"Thầy có khó chịu lắm không?" Lê Mộ sợ Bạch Tử Mặc nghẹn nhiều sinh bệnh, vừa giúp anh lau rửa vừa hỏi.
Bạch Tử Mặc híp con mắt xinh đẹp màu hổ phách, liếm liếm nước tiểu mới bắn tung tóe bên miệng, cười nụ cười mê loạn: "Vâng..khó chịu ạ..."
Lê Mộ nghe xong liền vội vàng ôm anh vào trong ngực, sốt sắng hỏi anh khó chịu chỗ nào. Bạch Tử Mặc thấy hắn lộ ra vẻ lo lắng, nôn nóng như vậy, có chút ngây người, chỉ cảm thấy miệng lưỡi đều khô cứng, trong cơ thể như có dòng điện chạy toán loạn. Anh khẽ cắn môi dưới, bật ra tiếng rên rỉ ngọt nị như tiếng mèo kêu cào nhẹ vào lòng nam nhân.
"Chủ nhân...... Lồn dâm của em...... Khó chịu quá...... Nó thiếu đụ, chủ nhân thưởng cho em đi... Muốn được chủ nhân thưởng ... Thưởng dâm nô một lần đụ thật no...... Hừ a......" Chỉ thấy giữa đùi vừa mới được rửa sạch sẽ đã chậm rãi chảy nước phảng phất mùi dâm.
Một lòng lo lắng thân thể của thầy yêu, Lê Mộ lại không nghĩ được rằng anh sẽ động dục, trong đầu oanh oanh một trận lửa bốc, không chút lưu tình nào tát một cái lên cặp mông trắng nõn, đánh Bạch Tử Mặc sưng đít, lồn dâm chảy nước cũng ngắt quãng.
"Thầy ơi, hôm nay mình không chơi trò chủ – nô nữa, nhé?" Lê Mộ đùa bỡn hai miếng mông no đủ, nghiêm túc nhìn Bạch Tử Mặc đang tròn mắt. Mắt Bạch Tử Mặc vốn dĩ sáng ngời, linh động nhưng nay đã trở nên mênh mông như chứa ẩn sương mù, khắc sâu bên trong chính là tính nô không thể thay đổi được nữa. .
Bạch Tử Mặc cũng không biết Lê Mộ nghĩ gì, nhưng không chút do dự gật đầu: "Vậy chủ nhân muốn chơi gì ạ?" Hắn vẫn gọi Lê Mộ là chủ nhân, hoàn toàn không có ý định sửa lại.
"Chúng ta chơi trò...Kỹ nữ nhỏ còn trinh bị khách làng chơi khai bao..." Lê Mộ tà ác hôn lấy cánh môi mềm ướt của anh, nhẹ nhàng cọ xát cắn mút.
"Vâng...ưm...gia...gia(*) không muốn..." Bạch Tử Mặc ngay lập tức nhập vai, mặt ửng hồng, ánh mắt e lệ ngượng ngùng, nếu không tính đến hai cái dâm động giữa đùi còn đang chảy nước róc rách, thì không khác gì kỹ nữ(**) thời trước.
(*) Cách xưng hô thời xưa.
(**) Từ gốc là "tiểu quan nhi", chỉ người làm kỹ nữ nhỏ tuổi trong lầu xanh. Từ đoạn này, người dịch giữ nguyên một số từ để đảm bảo không khí cổ phong.
"Lãng nhi này thân mình thật đẹp...Thật dâm! Gia hôm nay sẽ giúp thân thể tanh tưởi này của ngươi được phá trinh, làm ngươi có mang hài tử của gia, sinh cho gia thêm một tiểu lãng hóa!"
Lê Mộ dùng ngôn ngữ làm nhục anh, ngón tay thì không ngừng moi đào giữa hai đùi ẩm ướt. Bạch Tử Mặc nghe Lê Mộ lại bị kích thích song song dưới thân không nhịn được dâm đãng mà thở dốc, nhưng cũng không quên phải tiếp tục đóng vai, anh không khống chế được dâm thủy trong người ào ạt chảy xuống, chỉ có thể loạng choạng khóc kêu: "Gia...gia xin gia! Tha, tha cho lãng nhi đi mà....Lãng nhi không ăn nổi dương vật của người....A ha..không....Người chỉ cần chờ một chút, chờ lãng nhi lớn thêm tí nữa...Nhất định sẽ...sẽ để gia địt thoải mái...a.a..đừng.." Trên miệng thì cự tuyệt nhưng lồn dâm đã đói mèm, nuốt ăn ngón tay của Lê Mộ.
Lê Mộ thấy hắn như vậy càng nứng, đột ngột rút ra ngón tay toàn dâm dịch kia, đánh lên cặp mông trắng bóng cho đến khi nó toàn là vết tay hồng tím. Lồn của Bạch Tử Mặc đang ăn ngón tay ngon ngon vui vẻ, bỗng không có gì an ủi, anh thất vọng kêu than một tiếng. Mông bị đánh đau làm da đầu anh tê dại, lửa dục thiêu nóng người. Anh thèm thuồng nuốt nước miếng, giọng đứt quãng cầu xin: "Gia đừng....đừng đánh.....Lãng nhi đau...Ưm... Mông hư phải bị gia đánh...đánh đủ a....a....Gia tha lãng nhi đi...Xin gia...Cầu xin gia....a...."
"Lại đánh ta...Đánh chết ta đi, đụ chết ta...Hung hăng địt vào lồn của dâm nô, đỉnh xuyên lỗ đít dâm tiện này...Đem thành ruột lấp đầy, đụ thịt ruột ra ngoài...a...a..." Ánh mắt Bạch Tử Mặc lập lòe, nước dâm chảy càng mạnh.
"Lãng nhi dâm đãng của gia....Môi lồn bé đang chảy nước miếng ròng ròng...Muốn dương vật của gia lắm rồi đúng không?" Lê Mộ biết mình sắp không nhịn nổi nữa, nhưng vẫn đưa ra lời khiêu chiến cuối cùng, dùng quy đầu nóng bỏng cọ xát hai mép lồn đang ướt dầm dề.
Bạch Tử Mặc bị dọc lồn đến thần hồn điên đảo, mông vặn vẹo như điên rồi, liều mạng muốn ăn ngay con cặc lớn trước mắt, miệng như sắp không phát ra nổi tiếng nữa: "Vâng ạ, muốn...... Không, gia, lãng nhi không muốn...... Tha cho...... A, lãng nhi...... Ô a a, ngứa quá...... Không, không được...... Gia ơi......"
"Muốn chết...... Muốn chết...... Cặc lớn! Mau tiến vào đi mà......Lồn dâm muốn ăn côn thịt... Rất muốn, ngứa không chịu nổi...... Chịu không nổi......
"Lãng nhi muốn thì mau mở chân ra cho ta xem cái bướm, gia sẽ rất nhanh giúp em sướng!"
"A a...... Không, không đâu...... Không cần, gia ơi, gia không cần làm vậy mà......"
Miệng vẫn miễn cưỡng cự tuyệt nhưng đôi chân thon dài lại lập tức không biết xấu hổ mở ra trước mặt nam nhân, ở giữa hai chân có hai lỗ dâm chảy nước không ngừng phút nào.
"Lãng nhi ướt thật...Mùi dâm nứng nồng quá....Gia rất thích em chân thật dâm đãng như vậy...Ngoan ngoãn hứng lấy côn thịt của gia nào.." Lê Mộ nắm lấy bắp đùi của anh, không nhịn nổi nữa, thẳng lưng đâm thẳng vào lồn dâm lầy lội.
"A a a a a!!! Gia...... Gia a! Phá trinh lãng nhi...... Chảy máu trinh cho gia xem! Gia đụ em nhẹ thôi...... Lãng nhi chịu không nổi...... Gia! Gia! Lãng nhi chịu không được mà a a a......" Sâu trong lồn như trào ra từng lượng lớn nước dâm, bị trêu chọc hồi lâu rốt cuộc được thỏa mãn, cảm giác mê sướng này làm Bạch Tử Mặc cả người run rẩy, sướng đến ngón chân cũng cuộn lại, bắp đùi co rút.
Cuối cùng anh bỏ cuộc không nhập vai nổi nữa, lớn tiếng kêu dâm, dùng sức bóp chặt núm vú diễm sắc trên ngực, khuôn mặt vui thích sung sướng.
Hai người lăn lộn trong văn phòng cả một buổi chiều, cho đến lúc chạng vạng sau khi dọn dẹp sạch sẽ cả phòng hỗn độn, Bạch Tử Mặc bị đụ đến mềm hai chân không đứng nổi, chỉ có thể dựa vào Lê Mộ mà chậm rãi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top