truyencuoi2
Cùi chỏ sang ngang "răng" ly biệt. Đầu gối lên ngôi, vĩnh biệt "hàm".
Thất tình tự tử đu dây điện. Điện giật tê tê, chết từ từ.
Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Chưa thấy vú sệ chưa hết hồn...
Buổi sáng, bà mẹ gọi con trai của mình dậy:- Dậy đi con, tới lúc phải đến trường rồi.- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu.- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không đến trường xem nào?- Bọn trẻ ghét con và các thày cô giáo cũng ghét con.- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Dậy ngay đi nào.- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?- Được thôi. Thứ nhất, con đã 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng .^^!
Làm thêm mùa tết: Nhận giữ trẻ em gái từ 17-20 tuổi trong mùa tết để bố mẹ về quê hay đi chơi xa, cơm nước miễn phí, có nhận giữ qua đêm, Đặc biệt nhận giữ đêm không lấy tiền. Điều kiện nhận giữ: các em gái phải hoàn toàn khỏe mạnh, xinh xắn, dễ thương, không bị các dị tật về tay chân mắt mũi, không có tiền sử về bệnh thần kinh, co giật. Ưu tiên các bé gái con nhà lành và quan trọng nhất là các bé phải được gia đình trang bị xe tay ga (tệ nhất là Nouvo). Các trường hợp còn lại không giải quyết
Bảo Thy ra đồn Công An làm Chứng Minh Thư .Công An hỏi :cô là ai -Công chúa bong bóng .-nhà cô ở dâu : ngọn đồi chong chóng-chính xác hơn nào - ngôi nhà hoa hồng .cô ăn nói cho tử tế nhé : khóc thêm lần nữa ..tôi nói lại lần nữa hãy nghiêm túc -xin đừng xát muối trái tim em-tôi sẽ không làm chứng minh thư cho cô hãy đi đến nơi khác nhé-please tell me why (hãy nói cho tôi tại sao)-Ông công an SORRY
Một cô gái trẻ đẹp luôn mơ mộng sẽ trở thành minh tinh màn bạc. Trong lần đi dự tiệc ở nhà người bạn, cô được giới thiệu với một đạo diễn tài ba. Sau một hồi trò chuyện, cô gái gợi ý ông ta qua đêm với cô, mong tìm đường tiến thân. Sáng hôm sau, vị đạo diễn này nhận được một cú điện thoại. Cô gái lắng nghe và chợt phát hiện ra điều gì, cô nhảy khỏi giường, gầm lên: - Trời ơi! Đồ lừa đảo! Sao anh không nói ngay từ tối qua anh là đạo diễn phim hoạt hình?
Cá nói: Anh không bao giờ thấy dc nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước ... Nước nói: Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi ...Cá nói: Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh! Nước nói: Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình.... Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!! "Đoạn cuối cho một cuộc tình"
Một đôi tình nhân đang tâm sự: Nàng : Em thần tượng ca sĩ X, nên muốn đặt tên con chó nhà mình là X. Mẹ em bảo như vậy là sỉ nhục ca sĩ X. Em mới đề nghị lấy tên anh đặt cho nó, mẹ em cũng không chịu... Chàng : ặc Chàng : Mẹ em tốt thật! Nàng : Mẹ em bảo làm như vậy là hạ nhục con chó nhà em
Có một anh chồng nghi vợ ngoại tình. một hôm, anh cố tình trở về nhà bất ngờ và phát hiện ra vợ đang hẹn hò với tình nhân. rất giận vợ anh thách đấu súng với gã kia. khi đi ra vườn 2 anh thỏa thuận với nhau, giả vờ bắn trượt, rồi cả 2 nằm lăn ra chết. nếu cô vợ chọn ai thì đó là kẻ chiến thắng, người kia sẽ phải ra đi. cả hai ra vườn, nổ sung, lăn ra và chờ đợi. cô vợ hối hả ...chạy vào toilet:"anh ơi, ra đây mau đi, hai thằng ngu đó chết hết cả rồi
Một ông 70 tuổi lấy cô vợ 25 tuổi và đi hưởng tuần trăng mật. Đến ngày thứ tư thì cô vợ trông rất phờ phạc vì ông chồng không cho vợ rời nửa bước. Thừa lúc chồng vào nhà tắm, cô vợ lẻn xuống quầy cà phê của khách sạn để thư giãn. Chủ khách sạn hỏi: - Sao, hạnh phúc không? - Tôi mệt muốn chết đây! Ông ấy đã lừa tôi... - Lừa là sao? - Ông ấy nói là đã dành dụm cả mấy chục năm
Con gái kiểu Internet: Rất khó truy cập, nhưng khi truy cập rồi thì khó mà Logout. Con gái kiểu Server: Thường rất bận, nhất là những khi cần. Con gái kiểu Windows: Chẳng biết làm gì cho ra hồn nhưng nam giới không thể sống thiếu họ. Con gái kiểu Screensave: Chỉ nên trò chuyện trong giây lát. Con gái kiểu RAM: Chỉ cần bạn rời khỏi họ là họ quên bạn ngay. Con gái kiểu ổ cứng: Nhớ rất dai nhưng khi hỏng thì khó mà cứu. Con gái kiểu user: Động đến cái gì là hỏng cái đó. Con gái kiểu CD-ROM: Quảng cáo tốc độ 52x nhưng thực chất chỉ chạy được 16x
Hai con ruồi đậu trên một đống phân. 1 con bỗng đánh rắm. Con kia bất bình: - mày tởm quá đi. ko thấy là tao đang ăn hay sao?
Học trò ngày nay không chỉ yêu sớm, mà còn yêu... rất sớm. Năm đó mình học lớp 9, mình có thương một cô nàng học lớp 7. Mình chấp nhận ở lại lớp 2 năm để có thể cùng nàng chung bước đến trường... Nhưng có ngờ đâu... sau 2 năm ở lại lớp... nàng vẫn là học sinh lớp 7. Bực mình hỏi nàng tại sao, nàng trả lời: "Em xin lỗi, em đã thương một anh học lớp 5″...
Lấy anh nào đây? Em muốn lấy anh khí tượng thủy văn...... nhưng người đâu... toàn tính chuyện mây mưa. Em muốn lấy anh đầu bếp....... nhưng anh ấy......... hay đòi nêm nếm trước. Em muốn lấy anh thuế vụ .....nhưng anh ấy .........hay đòi xuống đòi lên. Em không chê anh bán vé số nghèo hèn........ nhưng sợ anh .........hay cào hay bóc. Em muốn làm vợ anh uốn tóc .......nhưng ngán bị .......đè cổ đè đầu. Em tính chọn kho bạc làm dâu ........nhưng sợ anh hay........... săm soi thiệt giả.... ==> Vậy em lấy anh IT đê, ảnh chỉ biết sờ, ngắm ....và cắm USB
Một chú bé học lớp 5 viết thư cho 1 cô bé cùng lớp, trong thư viết : "Mình hẹn bạn chiều này ra công viên cầm tay và hôn nhau nhé". Cô bé đọc xong bức thư liền viết lại : "Nếu chỉ cầm tay và hôn nhau thì mày xuống lớp 3 mà học !!!"
Con chuột ngồi chém gió với nhau. Con chuột thứ nhất: "Sáng nào tao cũng tập thể dục với bẫy chuột cho khoẻ người." Con chuột thứ hai: "Bình thường, sáng nào tao cũng pha bả chuột uống với sữa cho tỉnh táo." Con thứ ba rút ngay điện thoại ra: "Mèo à, số 10 Tràng Thi à? Chờ tao đến anh em mình uống rượu rồi đi lắc nhé!" Hai con chuột kia: shock chết
Cô con dâu mặc đồ thiếu vải đang nhặt rau thi thoảng ông bố chồng vừa đang coi thời sự vừa liếc nhìn. Tức mình cô con dâu bèn la to : "Tình hình thế giới sao rồi bố". Ông bố giật mình lẹo lưỡi nhanh ông trả lời " Áo đang tuột dốc, Mông Cổ sơ hở, Cu Ba căng thẳng" .........
Đặt tay lên ngực cô bạn gái là dân công nghệ, chàng khẽ hỏi một cách tò mò: "Cái gì đây?" "Dàn loa Microlap 2.1″, cô nàng khúc khích trả lời. "Cái gì đây?" "Nút chỉnh volume". "Sao anh vặn max mà không có tiếng?" "Dốt ạ, anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ
Cả lớp đang ngồi học thì tuyết bỗng dưng rơi, thầy xuất khẩu thành thơ : "Tuyết đang rơi, mà không mưa, tuyết rơi rồi cũng tan thành nước, rắc rối, sao không làm mưa ngay từ đầu", "Em nào đối được câu này thầy cho 10đ", 1 em đứng lên dõng dạc "Thầy ăn cơm, không ăn phân, cơm ăn xong rồi cũng thành phân, lôi thôi, sao không ăn phân ngay từ đầu???
Con ơi, 2 giờ sáng rồi đấy, dậy rửa mặt rồi uống thuốc ngủ đi con.
Nếu bạn mặc quần áo ra đường mà bị chê xấu thì tốt nhất bạn không nên mặc quần áo nữa.
Bom nguyên tử là phát minh để ... kết thúc các phát minh khác.
Muốn thắng trong điền kinh thì tốt nhất là vừa chạy vừa ... rải đinh.
Cô con gái trẻ 15 tuổi mang về cuộn băng cát xét có bài: "Cao cao bên cửa sổ có 2 người hôn nhau..." Bố cô sợ cô nghe bậy bạ nên dùng cồn tẩm vào bông rùi chùi vào các đoạn có chữ nhạy cảm. Cô gái trẻ lúc sau rủ bạn lên chơi bật băng lên và nghe được: "Cao cao bên cửa sổ có 2 người Phịch...phịch...phịch nhau - Đường phố hãy yên lặng cho 2 người ... phặc...phặc...phặc nhau..."
Trong phòng ngủ của 1 nhà trẻ, 1 bé trai và 1 bé gái nằm gần nhau. Cậu bé hỏi: "Này, cậu là kon dzai hay kon gái thế?". Cô bé trả lời: "Tớ hok bik nữa!" - "Tớ cũng hok bik. Vậy để tớ kiểm tra cho" - "Ừ!". Cậu bé trai chui dzô chăn cô bé một hồi rồy chuj ra bảo: " A! Tớ bik gòy! Cậu là kon gái, tớ là con trai!". Cô bé hỏi: "Ủa, sao cậu bik hay dzạ?" - "Thì tại cậu mang tất hồng, còn tớ mang tất màu xanh!"
Một chàng trai, một cô gái và một cụ già ngồi trong công viên. Đột nhiên cô gái kêu lên: Ui, tự nhiên má em đau quá. Chàng trai bèn hôn vào má cô gái. - Em thấy thế nào? Còn đau không? - Úi, hết đau rồi. Ít phút sau... - Ôi! Cổ em lại đau! Chàng lại hôn vào cổ nàng. - Còn đau không em? Cô gái bẽn lẽn: Hết... rồi... Cụ già ngồi gần đó liền hỏi: - Hỡi chàng trai tốt bụng, cháu có thể chữa được bệnh trĩ không?!!!
Người mẹ cứ "vạch vú" ra bắt con bú, Thằng con không chịu cứ khóc. Ông Nội ngồi bên "dỗ" cháu: Bú ngoan đi cháu, không bú ông bú bây giờ! Người cha ngồi trên ghế nghe "nóng nóng" mặt: Ơ hay cha, sao cha lại nói thế!? Tao nói gì nào!?... Sao cha lại đòi "bú" vợ con!?.. Mồ tổ cha mày chứ, hồi xưa mày bú vợ tao 2 năm tao có nói mày tiếng nào không! Bây giờ tao mới nói thôi là mày đã nhảy dựng lên rồi!
Lớp Y- trường ĐH Y Dược - Đề bài kiểm tra một tiết như sau : "Anh/Chị hãy tả bộ phận sinh dục của nam và nữ". Hai anh chị sinh viên vì suốt đêm qua đi chơi nên không có học bài, bàn với nhau: "mình và bạn cùng cho xem bộ phận....của nhau để tả nhé". Hai anh chị chăm chú nhìn....của nhau để làm bài, bất ngờ Giáo sư phát hiện, ông vỗ bàn la lớn: "Anh A, anh bị bắt quả tang đang cho bạn xem tài liệu, nhắc nhỡ lần thứ nhất, dẹp tài liệu vô - Chị B , mang tài liệu của chị lên đây tôi... tịch thu...
Heo con hỏi heo mẹ: Sao mẹ không mang hài cốt của cha về thờ cúng hả mẹ?? Heo mẹ buồn bã: Biết hài cốt cha con nằm trong gói hạt nêm nào mà tìm hả con!!! -> tội quá => xúc động......... ^^!
Thưa ông, ông có cảm giác gì sau khi làm trọng tài trận chung kết giải vô địch quốc gia. - Cay lắm nhà báo ạ! - Có chuyện gì thế? Ai làm cho ông cay? - Không biết đứa nào nó... bôi ớt vào cái còi! - ?!
Một ông sếp đi làm mà quên kéo phéc mơ tuya, cô thư ký nhìn thấy bèn nhắc khéo: - Sếp ơi hôm nay sếp đi làm qưên đóng của GARA lại rồi đấy ạ. Ông sếp giật mình nhìn xuống, thẹn quá bèn chữa thẹn: - Thế cô đi ngang qua đấy có thấy cái BMW của tôi để trong đấy không? Cô thư ký bèn trả lời: - Dạ không sếp ạ, em chỉ thấy một chiếc xe đạp xịt lốp nằm ngọeo cổ sang một bên thôi.
Một tên cướp trên máy bay hét to: "Tất cả phụ nữ phải bỏ tất cả đồ trang sức vào túi này nếu không sẽ bị hãm hiếp". Mọi người sợ hãi, nhanh chóng tháo hết đồ trang sức nộp cho tên cướp. Duy chỉ có một bà già nhất quyết không chịu động tĩnh, tay vẫn đeo đầy nhẫn. Tên cướp nổi giận bước tới quát: - Sao bà không bỏ hết trang sức vào túi? Bà già nở nụ cười nhảm hiểm: - Hí... hí... Đồ quỷ sứ! Nói thì phải giữ lời đấy nhé.
Một cô gái rất sợ ma phải đi học thêm vào buổi tối, đường đi học có một đoạn rất vắng vẻ. Cô luôn hi vọng có người nào đó đi cùng đường với mình cho đỡ sợ.Một hôm cô thấy có một chàng trai đạp cùng chiều với mình. Mừng quá, cô chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, cô gái nói "Em sợ ma lắm, đi một mình đoạn đường này em sợ lắm, cảm ơn vì đã có anh đi cùng!" Chàng trai mỉm cười nhìn cô gái, trìu mến : "Hồi còn sống anh cũng thế "
Anh chàng nọ đi khám bệnh, trên đơn thuốc bác sĩ chẩn đoán là bệnh "RLTH" (rối loạn tiêu hóa). Bước ra khỏi phòng khám, cầm đơn thuốc đọc hoài mà chẳng biết mình bị bệnh gì, anh ta liền hỏi cô tá đang đứng ở lan can. Cô y tá đọc xong hốt hoảng hét lên - Trời ơi ! Anh bị "Ruột Lòi Tới Háng " rồi
Một thằng Singapo nói chuyện vơi một chú Việt Nam. Chú Việt Nam hỏi: "Sao anh thấy nước các chú sạch thế, đi bộ ngoài đường cả ngày trời mà chẳng tìm thấy bã kẹo cao su nào cả?" Thằng Singapo đáp: "Àh, keo cao su bọn tao ăn xong, xuất khẩu sang Việt Nam để làm bao cao su rùi! " Đến lượt thằng Singapo hỏi lại:" Sao anh thấy nước các chú đông người thế, không thực hiện kế hoạch hoá gia đình àh? vào thăm giường của thằng Việt Nam đố tìm được cái bao cao su nào là sao?" Chú Việt Nam đáp: "Àh, bao cao su bọn tao dùng xong, xuất khẩu sang Singapo để làm kẹo cao su rùi!!!
Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được trí thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng ... Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy gởi hết tiền của bạn cho tôi.... tôi sẽ chịu đưng sự đau khổ đó thay cho bạn. Tiền mặt càng tốt,đừng đưa thẻ, Amen.....
Hai bố con nhà kia tắm cùng nhau trong nhà tăm.Do sàn nhà tắm trơn,lại thêm nhiều xà phòng nên cậu con trai trượt chân ngấ.Do trong luc cuống cậu con trai túm lấy ông bố.Ông bố lúc đó mời nói:"May mà mày tắm với tao đấy nhé,mày mà tắm với mẹ mày thì ngã vỡ đầu rồi con ạ!"
Cháy lớn tại bệnh viện. Sau khi dập tắt đám cháy một lính cứu hỏa báo cáo với chỉ huy: - Lửa đã bị dập tắt hoàn toàn! Tại tầng hầm chúng tôi cứu được 9 nạn nhân. Đã làm hồi tỉnh được 4, còn 5 người kia rất tiếc đã chết. Viên chỉ huy nghe xong liền ngất. Một lúc sau, tỉnh lại ông ta mới thều thào nói: - Chúa ơi! Dưới tầng hầm là cái nhà xác của bệnh viện mà...
Con gái mặc đồ con trai thì gọi là cá tính, con trai mặc đồ con gái thì gọi là bê đê- Con gái học võ thì được nói là năng động, con trai chơi búp bê cũng bị gọi là... bê đê - Con gái ôm con trai thì người ta gọi là tình iu, con trai ôm con gái thì bị gọi là dê - Con gái được đủ sự ưu tiên, con trai chỉ có 1 nửa sự ưu tiên ấy - Con gái .... sống thọ hơn con zai - Con gái úynh con zai thì người ta gọi là tự vệ, con zai úynh con gái thì người ta kêu là vũ phu
Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê. Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm xụi lơ trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác. Người nông dân thương xót than thở: - Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy? Gà trống mở hé mắt nói: - Lạy Bố, bố đi chỗ khác dùm con kẻo lũ quạ cái bay hết mất bây giờ!
Sáng: - Bánh mì kẹp chả hàn the. - Bánh bao có nhân làm từ giấy carton - 1 ly hạt đậu nành rang ướp mùi cafe. * Trưa: - Cơm phun thuốc chống mốc. - Rau muống xào nhiễm chì. - Cá ướp urê luộc chấm nước tương 3-MCPD. - Thịt heo tai xanh chít chiên giòn chấm mù tạt làm từ dầu nhớt - Canh chua cải phun thuốc trừ sâu * Chiều: - 1 tô phở ngâm formol. - 1 ly chè đường hóa học. * Tối: - Thịt sình bảo quản bằng hoá chất chấm mấm tôm trộn dzòi - Tráng miệng trái cây ngâm chất bảo quản. - 1 ly sữa tươi không béo, không kem có pha thêm dầu ăn...
Sau khi biết rằng Alibaba đã có được mật khẩu mở cửa kho báu là "Vừng ơi ! mở ra" thì 40 tên cướp đã quyết định đổi lại mật khẩu và yên tâm ra về. Đến sáng ngày hôm sau, 40 tên cướp trở lại kho báu của mình và há hốc mồm vì ngạc nhiên: Toàn bộ kho báu đã bị vét hết sạch. Chỉ còn trơ trơ lại trên cửa hang kho báu một dòng chữ "HACKED BY ALIBABA".
Một bé trai 3 tuổi nắm tay một bé gái 3 tuổi và nói: "Anh yêu em". Bé gái trả lời: "Anh có thể lo cho tương lai của chúng ta không?" Bé trai nói: "Đương nhiên rùi, chúng ta đâu phải là đứa con nít một hai tuổi nữa đâu!"
Cần tuyển người yêu với giá cao . Yêu cầu : + Ngoại hình khá, không xấu xí quá là được.Cao từ 1m60 trở lên, khả năng giao tiếp tốt, có thể sử dụng thông thạo máy tính, không nói ngọng, nói lắp. Ưu tiên các bé gái 16-20t , ít kinh nghiệm. + Bố mẹ dễ tính, nhà không có chó, có nhiều thời gian đi chơi.Làm việc theo ca ( lương thỏa thuận ). + Lưu ý : Chống chỉ định với gái già, gái xấu, trẻ em dưới 15t, phụ nữ có thai hoặc đang cho con bú . Đặc biệt nghiêm cấm gái có tính lăng loàn, bồ bịch. + Liên tục nhận hồ sơ vào các ngày 2 4 6 hàng tuần.
Trong quán, nếu bỗng nhiên có một con ruồi "chết đuối" trong cốc bia. Cách cư xử của dân nhậu mỗi nước sẽ khác nhau. Người Anh khinh khỉnh: - Anh bồi, làm ơn đổi cốc khác. Người Pháp lẳng lặng đổ hết cốc bia. Người Tây Ban Nha không uống, trả tiền và ra về. Người Nhật mắng xa xả: - Làm ăn kiểu gì thế? Người Đức đưa cốc bia cho bồi bàn: - Mời anh! Người Mỹ nói: - Lần sau để bia và ruồi riêng ra. Ai thích có ruồi thì tự bỏ vào! Và (khá nhiều) người Việt ta: - Con ruồi... con ruồi... Lộc đấy! (Rồi uống cạn cả bia lẫn ruồi!!!)
1. Thầy lang giỏi
Con Diêm Vương ốm, sai quỷ sứ lên trần gian đón thầy lang xuống chữa. Khi quỷ sứ đi, Diêm Vương dặn:
- Tìm nhà thầy nào ít có ma đứng ngoài cửa nhất thì vào!
Lên đến nơi, quỷ sứ đi khắp, không thấy nhà thầy nào như thế cả. Nhà thầy nào xoàng, cũng ba bốn chục con ma đứng ở cửa. Ðang định quay về, bỗng thấy nhà thầy lang nọ chỉ có mỗi một con ma. Mừng quá, quỷ sứ vào mời thầy xuống âm phủ. Diêm Vương đón được thầy giỏi, mừng lắm, hỏi:
- Nhà ngươi làm thuốc đã bao năm mà khá như vậy?
Thầy lang thưa:
- Bẩm, tôi mới hành nghề được mấy ngày hôm nay, và cũng chỉ chữa cho một người thôi ạ!
-----------------------------
2. Nội khoa ngoại khoa
Có một người bị một mũi tên bắn cắm vào đùi, mời thầy lang ngoại khoa đến chữa. Thầy lấy dao cắt bỏ phần mũi tên ở ngoài. Làm xong đòi tiền.
Người nhà hỏi:
- Còn phần cắm sâu vào thịt, thầy chưa lấy ra kia mà?
Thầy nói:
- Tôi chữa ngoại khoa, còn cái đó thì xin mời thầy nội khoa.
-----------------------------
3. Chọn người gầy mà chữa
Một thầy lang chữa bệnh thế nào đến nỗi người ta chết. Nhà chủ dọa đưa lên quan. Thầy lạy lục, kêu van mãi. Nhà chủ bắt phải khiêng quan tài đi chôn mới tha. Thầy đành về nhà, gọi vợ và hai thằng con trai lớn đến, bốn người bốn góc khiêng đi. Người chết béo, quan tài nặng, cả nhà khiêng méo mặt.
Ði được nửa đường, thầy than thở:
- Làm người chớ học nghề thuốc!
Người vợ nói thêm:
- Làm thuốc khổ đến vợ con!
Con trưởng ngậm ngùi:
- Cái quan tài này, đầu nặng chân nhẹ, khiêng khó quá!
Người con thứ ôn tồn khuyên bố:
- Từ nay, thầy có chữa thì chọn người gầy mà chữa, thầy ạ!
-----------------------------
4. Chẩn bệnh
Hai thầy lang ngồi nói chuyện với nhau. Thầy nọ hỏi thầy kia:
- Bác đi thăm bệnh, sao bất cứ người bệnh nào, bác cũng hỏi thường ăn những gì, vậy nghĩa là làm sao?
Thầy kia cười, đáp:
- Có gì đâu! Chẳng qua hỏi xem họ ăn uống có sang không để định tiền thuốc nhiều hay ít cho dễ.
-----------------------------
5. Chữa ma ra người
Một thầy lang nằm mơ thấy xuống âm phủ. Một lũ ma níu chặt lấy, bảo:
- Trước thầy đã chữa cho chúng tôi xuống đây, bây giờ thầy phải làm thế nào cho chúng tôi sống lại.
Thầy sợ toát mồ hôi, giật mình tỉnh dậy, vuốt ngực than thở:
- Ta chỉ có chách chữa cho người hóa ma, chứ bây giờ bắt ta chữa cho ma ra người thì biết dùng phương thuốc gì?
-----------------------------
6. Chơi khăm
Một thầy lang và một thầy bói không biết làm sao mà thù hằn nhau. Một hôm có người đàn bà, chồng ốm, đi xem bói. Thầy gieo quẻ, bảo phải đến nhà thầy lang nọ mà xin thuốc, chồng sẽ khỏi. Trước khi chị kia đi, thầy dặn thêm:
- Vào nhà thì phải hỏi: "Có thật ông là ông lang mà dao cầu dính đầy mạng nhện và ô thuốc mốc meo không?" Ðúng là thầy lang ấy mới hay.
Chị kia đến, hỏi như lời thầy bói dặn. Thầy lang biết thầy bói chơi khăm mình, nhưng vẫn cứ thản nhiên kê đơn bôi thuốc, rồi dặn:
- Chị về sắc lên cho anh ấy uống, nhưng phải bắt cho bằng được một con ruồi đậu ở mép ông thầy bói, bỏ vào thuốc, thì thuốc mới hiệu nghiệm.
Người đàn bà vâng lời, quay trở lại hàng thầy bói. Chầu chực mãi, chẳng thấy con ruồi nào đậu ở mép thầy để bắt, sốt ruột lắm! Ông thầy bói đang đợi khách, ngáp dài. Bỗng có hàng bánh rán đi qua, thầy gọi vào ăn. Thầy đang nhai bánh thì một con ruồi bắt hơi mật, bay đến đậu ngay vào mép thầy. Chị kia không bỏ lỡ dịp, giơ tay đánh bốp được con ruồi. Thầy bói đau quá, la lên:
- Ối giời ơi! Ông làm gì mà mày đánh ông!
-----------------------------
7. Dốt còn sĩ diện
Một lão trọc phú đang ngồi tiếp khách. Chợt có người vào đưa một tờ giấy và đứng đợi trả lời. Lão kia vốn dốt đặc, nhưng trước mắt khách, lão làm ra vẻ biết chữ, giả bộ mở tờ giấy ra xem rồi trả lời:
- Cứ về đi, chốc nữa tao sang ngay!
Tên người nhà gãi đầu gãi tai, thưa:
- Ông con sai con sang mượn ông con bò đem về ngay kẻo lỡ buổi cày, chứ không phải mời ông sang đâu ạ!
-----------------------------
8. Kén rể hay chữ
Lão trọc phú nọ muốn kén một người rể hay chữ. Ðợi mãi chẳng có tú cử nào đến. Có thằng bịp biết chuyện, lập kế lấy cái gia tài của lão. Hắn mua hai hòm sách nát, thuê người gánh, giả làm học trò. Lão kia đang ngồi trong hàng nước, hắn đi vào. Thấy hắn ra dáng học trò, lão bắt chuyện, rồi mời về nhà. Ðêm đến, hắn đốt đèn giả vờ xem sách, khuya mới đi ngủ. Lão mừng thầm, định bụng sẽ gả con gái cho, nhưng còn muốn thử tài học của hắn ra sao. Nhân có người hàng xóm sang mượn cái mâm đồng về dọn cơm khách, lão nhờ hắn đánh dấu cho, kẻo lẫn. Hắn lấy vôi vẽ loằng ngoằng như xích chó. Lão chả hiểu gì, hỏi hắn, hắn trả lời liến thoắng:
- Ðó là lối chữ thảo đấy ạ!
Lão trầm ngâm suy nghĩ: "Thằng thông minh thật, họ có ý gian, muốn đánh tráo đồ vật nhà ta, cũng chẳng được. Biết nó viết thảo chữ gì?" Lại khi ngồi nói chuyện với hắn nghe hắn xổ ra một tràng Chi, hồ, giả, dã rất là thông thái. Lão chắc mẩm hắn hay chữ thật, bàn với con gái nên lấy hắn, về sau sẽ được nhờ. Thế là hắn được vợ.
Gặp lúc làng có đám nghe nói hắn hay chữ, làng cắt hắn đọc văn tế. Lão lấy làm hãnh diện cho con rể mình. Còn hắn thì chẳng tìm được lý do nào mà từ chối. Hôm đám, hắn quỳ xuống, cầm chúc bản đọc. Ðọ được chứ duy ở đầu câu, hắn liền đỏ mặt tía tai, rồi đạp hương án, trèo lên bàn thờ, giả vờ lên đồng, thé ầm ĩ:
- Làng nầy thiếu gì người đọc văn tế được mà lại sai thằng này ở đâu đến đọc! Có phải nó khoe nó hay chữ, thì ta lấy hết chữ cho mà xem!
Nói xong, ngã lăn đùng ra giữa chiếu. Thế là đồng thăng. Từ đấy, ai chê hắn dốt, hắn đổ cho Thành Hoàng lấy mất hết chữ của hắn rồi.
-----------------------------
9. Trí không
Ngày xưa, có một người đi cày quát tháo, đánh đập con trâu thế nào, trâu cũng phải chịu. Con hổ ngồi trên bờ, nom thấy mới hỏi rằng:
- Trâu kia! Mày to lớn dường ấy, sao mày để người ta đánh đập như vậy?
Trâu nói:
- Người bé nhưng trí không người lớn.
Hổ lấy làm lạ, không biết trí khôn là cái gì, mới hỏi người rằng:
- Người ơi! Trí khôn của người đâu, cho ta xem?
Người nói:
- Trí khôn ta để ở nhà.
- Nguời về lấy mang ra đây cho ta xem.
- Ta về rồi mày ăn mất trâu của ta thì sao? Mày có thuận để ta trói lại thì ta về lấy cho mà xem.
Hổ muốn xem, thuận để cho trói. Trói xong, người lấy bắp cày vừa phang vào lưng hổ, vừa nói:
- Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây.
-----------------------------
10. Ngụy biện
Một ông khách trách ông thợ may:
- Ông chủ! Ông may thế nào mà quần tôi cụt thế này?
Người thợ thản nhiên trả lời:
- Thưa ông, không phải lỗi chúng tôi đâu. Khi ông đưa vải đến may, chúng tôi đã đo cẩn thận. Chân ông mới dài ra đấy ạ!
1. Bẩm chó cả
Nhà nọ thấy quan lại tham nhũng, trong lòng rất khinh. Một hôm, các quan đến nhà chơi, trong số đó có cả mấy bạn đồng song thuở trước. Ông ta bảo người nhà dọn rượu thết.
Người nhà bưng mâm lên, ông ta đứng dậy thưa:
- Chả mấy khi rồng đến nhà tôm, các ngài có bụng yêu nhà nho thanh bạch đến chơi, có chén rượu nhạt xin các ngài chiếu cố cho.
Các quan cầm đũa, bấp mấy món. Các quan ăn thấy ngon miệng, liền khề khà hỏi: đây đĩa gì, kia bát gì...
Nhà nho thong thả nói:
- Ðây là chó, kia cũng là chó, bẩm toàn chó cả.
[-----------------------------]
2. Mất trộm bò
Một người vừa mới tậu được con bò. Tối đi ngủ, anh ta đã chốt chuồng bò cẩn thận rồi lại đặt cái chõng ngay giữa lối ra vào mà nằm ngủ. ấy thế mà ban đêm, kẻ trộm vẫn vào dắt mất bò của anh ta. Xót ruột, anh ta trình quan:
- Bẩm quan, chắc là chúng nó dắt bò chui qua chõng con nằm mà đi ra.
Quan nghe nói vô lý quả bật cười:
- Con bò chứ có phải con chó, con mèo đâu mà chui qua gầm chõng!
- Dạ, bẩm quan, thế thì chúng nó dắt bò của con đi lối nào? Sáng dậy cái chõng con nằm vẫn để y nguyên ở chỗ cũ chắn lối ra vào kia mà!
- Ðồ ngốc! Mày ngủ say, chúng nó khiêng chõng mày nằm ra một bên, dắt bò ra rồi lại khiêng về chỗ cũ...
Người kia như vỡ lẽ, nói:
- à, thế ra quan thông đồng với bọn trộm, nên mới tỏ tường được như thế chứ!
[-----------------------------]
3. Cứ bảo tuổi sửu có được không?
Ðồn rằng có một ông quan huyện rất thanh liêm, không ăn của dút bao giờ. Bà huyện thấy tính chông như vậy cũng không dám nhận lễ của ai. Có làng nọ muốn nhờ quan huyện bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót với bà huyện. Bà huyện cũng chối đây đẩy:
- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mươi, mười lăm năm sau, ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy la tôi cơ đấy! Dân làng năn nỉ mãi, bà nể tình mới bày cách:
- Quan huyện nhà tôi tuổi "tí". Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bạc đến đây, rồi tôi cố nói giùm cho, họa may được chăng!
Dân làng nghe lời, về đúc một con chuột cống thật to, ruột đặc, toàn bằng bạc đem đến.
Một hôm, ông huyện trông thấy con chuột bạc, mới hỏi ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại. Nghe xong, ông huyện mắng:
- Sao mà ngốc vậy! Lại đi bảo là tuổi "tí"! Cứ bảot tuổi "Sủu" có được không!
[-----------------------------]
4. Quan lớn mua vàng
Theo lệ ngày xưa, ai làm quan thì mua món gì cũng chỉ phải trả nửa giá tiền, trừ mua vàng phải trả đủ.
Một ông quan nọ vừa đến nhậm chứa, bảo hiệu vàng đem hai lạng đến bán cho ngài. Chủ hiệu vàng nghe tiếng quan dữ như cọp, mói bẩm:
- Vàng mỗi lạng thực giá sáu chục đồng, song quan lớn thì trả một nửa cũng được.
Quan cầm hai lạng vàng xem, rồi ung dung bỏ một lạng vào túi. Chủ hiệu tưởng quan chỉ mua có một lạng, còn lạng kia trả lại, nên khi quan vào nhà trong, anh ta vẫn đứng đấy đợi trả tiền. Hồi lâu quan ra, thấy vậy mới hỏi:
- Mua bán xong rồi, còn đứng đấy làm gì?
Chủ hiệu vàng đáp: - Con chờ quan lớn trả tiền cho.
Quan bảo: - Tiền trả rồi, còn đòi gì nữa?
Chủ hiệu vàng đáp: - Hai lạng, quan trả lại một lạng, lấy một lạng.
Quan nổi giận:
- Nhà ngươi lạ thật! Nhà ngươi bảo ta trả một nửa cũng được. Ta mua hai lạng, nhưng chỉ lấy một, trả lại một chẳng phải là đã trả một nửa là gì!
[-----------------------------]
5. Dân giần quan
Có hai anh lính hầu hạ quan lâu ngay, thấy quan đã ác lại hay ăn tiền, cứ có việc vào cửa quan là y như bị đánh đập tàn tệ, đến lúc xì tiền ra mới thôi.
Một hôm, rỗi rãi, hai anh ngồi kháo chuyện với nhau, nói xấu quan. Một anh bảo:
- ác thế thì có ngày dân nó quật lại cho mà xem!
Quan quán quạt chi quàn quan
Dân dấn dận chi dần dân
Quan là quan, quan quàn dân
Dân là dân, dân giần quan.
Chẳng ngờ quan đi qua nghe được trợn mắt hỏi: - Bay nói gì thế?
Anh kia nói chữa:
- Bẩm quan, con bảo: "Quan quản dân, dân... cần quan. Không có quan thì ai cai trị dân".
[-----------------------------]
6. Quan thị và quan võ xỏ nhau
Quan Võ ghét quan Thị, trông thấy quan mới đọc một vế câu đối xỏ:
Thị vào hầu, thì đứng thị trông,
Thị cũng muốn, thị không có ấy.
Bốn chữ thị ở đay có bốn nghĩa và được giả thích ngay, chứ thị đầu là hầu hạ, chữ thứ hai là trông, chữ thứ ba là muốn, chữ thứ tư là ấy.
Quan thị tữc quá đối lại:
Vũ cậy mạnh, vũ ra vũ mưa,
Vũ gặp mưa, vũ ướt cả lông.
Bốn chữ vũ cũng có bốn nghĩa và được giả thích ngay như bốn chữ thị ở vế trên. Hai bên đối nhau đêu giỏi cả, thật là kẻ tám lạng người nửa cân.
[-----------------------------]
7. Diệu kế
Một quan võ có tính sợ vợ. Một hôm, đang cầm cự với giặc ở biên thùy, bỗng nghe tin mật báo là phu nhân đang ở sau lưng xông tới để hỏi tội quan về việc quan đem nàng hầu đi theo, quan bèn triệu tập ban tham mưu lại vấn kế.
Kẻ đưa kế này, người bày mưu nọ, tướng quân đều thấy không ổn. Bỗng một viên quân sư, vốn dòng râu quặp, tiến lại tâu rằng:
- Trước mặt, địch quân như gió bão, sau lưng phu nhân như nước lũ. Song lọt vào tay giặc không nguy bằng lọt vào tay phu nhân. Chỉ có nước tướng quân hàng giặc, để thoát khỏi tay phu nhân là hay hơn cả.
Ông tướng vỗ đùi khen:
- Diệu kế! Tuyệt diệu kế!
[-----------------------------]
8. Bố mày! Ðã chết với tao chưa?
Một anh, nhà có giỗ, vợ vừa làm cỗ xong, đặt lên bàn thờ thì một con ruồi đến đậu ngay lên đĩa thịt. Chị vợ vội kêu lên:
- Thôi chết rồi! Mâm cơm cúng ông bà mà anh không coi cẩn thận để ruồi nó đậu vào, làm uế tạp mất rồi!
Anh chồng nghe thế, giận con ruồi lắm, nghĩ bụng: Hai vợ chồng lòng thành làm được mâm cơm mà con ruồi nó làm ô uế, giờ có cúng, ông bà cũng không về hưởng nữa, liền lên huyện kêu:
- Bẩm lạy quan lớn, chúng tôi vất vả quanh năm hôm nay mới làm đuợc mâm cơm cúng ông bà, thế mà con ruồi nó sà vào, làm ô uế cả. Xin quan lớn xử tội nhờ.
Quan nghe xong bảo:
- Tao cho phép mày từ rày hễ thấy nó bất kỳ ở đâu, cứ đánh cho chết.
Quan vừa buông lời, thì một con ruồi đến đậu ngay trên má quan.
Anh kia trông thấy, mắm môi, giang tay tát bốp vào mặt quan chứi:
- Bố mày! Ðấ chết với ông chưa!
[-----------------------------]
9. Có con giun đất!
Quan tuần rậm râu, ngồi ăn cơm với quan án không râu. Có hạt cơm dính vào râu quan tuần, anh lính hầu quan tuần vội bẩm:
- Bẩm cụ lớn, trong bộ râu cụ lớn có hòn ngọc minh châu. Quan tuần thủng thẳng vuổt râu để cho hạt cơm rơi xuống.
Quan án về nhà, bảo anh lính hầu mình:
- Ðấy mày xem! Lính bên quan tuần khôn ngoan thế đây! Giá mày học được như nó thì có phải tao cũng được mát mặt không?
Cách mấy hôm sau, quan tuần sang quan án ăn cơm. Có sợi bún dính ở mép quan án, anh lính hầu quan ăn trông thấy vội bẩm:
- Bẩm cụ lớn, trên mép cụ lớn có con giun đất đấy ạ!
[-----------------------------]
10. Ba anh đầy tớ
Một lão nhà giàu có ba anh đầy tớ, nhưng mỗi anh một tính, anh thì rất cẩn thận, anh thì rất lo xa, còn một anh thì rất lễ phép. Lão lấy làm đắc ý lắm.
Một hôm, cậu con cả lão ngã xuống ao, anh cẩn thận trông thấy, chạy về thưa với chủ:
- Thưa ông, cậy cả nhà ngã xuống ao, xin ông cho phép con đi vớt cậu lên ạ!
Vớt lên được, thì cậu cả đã chết ngoẻo rồi. Lão liền vác gậy đuổi, anh cẩn thận chạy biến. Lão sai anh lo xa đi mua áo quan về liệm. Ðược một lúc, anh này mang về hai cái. Thấy thế ông chủ trừng mắt:
- Tại sao mua những hai cái, thằng kia?
Anh này trả lời:
- ấy, con mua phòng xa, nhỡ cậu hai có chết đuối thì có cái dùng ngay.
Lão lại vác gậy đuổi đi.
Chỉ còn anh lễ phép vẫn được lòng chủ. Một hôm, anh ta cùng một người nữa cáng chủ nhà đi chơi. Ðến chỗ lội bùn ngập đến lưng ống chân mà anh ta vẫn vui vẻ không một lời phàn nàn. Thấy thế ông chủ khen:
- Anh khá lắm, biết chịu khó. Cứ cố đi rồi đến tết ta sẽ may cho bộ cánh.
Vừa nói đến đấy thì anh đầy tớ dặt cáng xuống giữa đống bùn khoanh tay lễ phép nói:
- Con xin đa tạ ông!
__________________
11. Bốn cẳng, sáu cẳng
Một thầy cai sai lính lệ đi trát gấp (1); bảo anh ta lấy ngựa mà cưỡi. Anh lính lệ giắt ngựa ra đường nhưng không cưỡi, cứ xắn quần lên tận gối, cắm cổ chạy theo ngựa. Người qua đường lấy làm lạ hỏi:
- Anh điên hay sao mà không cưỡi lên ngựa chạy cho mau?
Anh lính lệ trả lời:
- Khéo cho anh! Bốn cẳng lại nhanh hơn sáu cẳng được à!
(1) trát: cũng như ngày nay ta nói công văn
[-----------------------------]
12. Ghen bóng ghen gió
Một anh học trò có tính hay ghen muốn thử lòng vợ. Tối đến anh ta ngôi núp một xó, đợi vợ di qua thì chạy ra ôm chầm lấy. Vợ giật mình kêu lên. Anh ta mừng lắm, nói:
- Rõ thật phúc nhà mình. Ðược người vợ trinh tiết.
Một hôm, xem sử đến chỗ Tần Cối giết Nhạc Phi anh ta giận lắm, tay đang cầm cái chén, quăng xuống đất vỡ tan. Vợ thấy thế, nói:
- Cả nhà có mười cái chén, đập mất chín rồi, còn cái này lại đập nốt, lấy gì mà uống nước?
Anh ta nghe nói, trợn mắt quát to lên:
- À à! Mình bênh thằng Tần Cối à! Hay là mình đã thông dâm với nó?
[-----------------------------]
13. Sao đã vội chết
Một ông thầy lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lão đột ngột lại hỏi:
- Lão nghe thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đã chữa khỏi được mấy đám rồi?
Ông lang quả quyết đáp:
- Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi là chữa khỏi hết.
Ông lão cau mặt nói:
- Thầy quên rồi à? Thầy bảo thằng cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm thì khỏi, sao nó mới uống được ba tháng đã chết?
Ông lang xua tay nói:
- Rõ ràng tại cậu nhà không chịu nghe lời tôi. Tôi bảo uống thuốc một năm, sao mới uống ba tháng đã vội chết? Cứ uống thuốc đủ năm, xem có khỏi không nào?
[-----------------------------]
14. Con thanh tịnh
Ông quan nọ muốn ăn thịt ếch, sai lính đi bắt, nhưng lại không muốn dùng tiếng "ếch", nghe không sang, bảo là đi bắt con thanh tịnh, ý nói trong sạch, không ăn bẩn.
Lính nghĩ nát óc mà không hiểu "con thanh tịnh" là con gì, gặp ai cũng hỏi. Hỏi nhà sư, nhà sư nói:
- ở trên đời này, chỉ có nhà tu hành là thanh tịnh thôi!
Lính mừng quá bắt sư trói lại, lôi về để dưới nhà giam, vội vàng lên công đường thưa:
- Bẩm con đã bắt được con thanh tịnh về đây rồi ạ.
Quan truyền: - Thế thì chặt đâu lột da cho ta!
Sư nghe, sợ mất vía, lạy lục.
- Nhờ anh lên bẩm quan, hôm qua tôi có ăn mấy miếng thịt cầy, chẳng được thanh tịnh nữa, xin quan xét cho!
[-----------------------------]
15. Sát sinh tội nặng lắm!
Một người đánh cá đem cá vào chợ bán. Có nhà sư trông thấy, bảo:
- Ngày nào ngươi cũng sát sinh, tội nặng lắm! Ðể nhà chùa làm lễ sám hối cho, có bằng lòng không?
Người đánh cá hỏi: - Sám hối thì phải thế nào?
Sư bảo: - Bán rẻ cá cho nhà chùa để nhà chùa phóng sinh, thả xuống ao.
Người đánh cá nói:
- Vâng! Nhưng xin nhà chùa cho mỗi con năm tiền, chứ kém không được.
Sư nói:
- Nam mô phật! Sao đắt thế! Xưa nay nhà chùa vẫn mua cá rán ở hàng cơm cũng chỉ có ba tiền một con, nữa là cá chưa rán.
__________________
16. Hết khoe chữ
Có một nhà sư hay khoe chữ, thích đối đáp. Một hôm, học trò vào vui cảnh chùa, nhà sư ra câu đối, thách đối:
- Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sĩ
Thấy câu đối có ý châm chọc mình, anh học trò liền trả miếng:
- Trên sư dưới sãi, ngảng lưng trở lại, trên vãi dưới sư
Từ đó, nhà sư chỉ lo đọc kinh kệ, không dám khoe chữ nữa.
[-----------------------------]
17. Cha cố và sư ông thi tài
Một ông cha thấy sư đang đăng đàn làm lễ, muốn xỏ ông sư, đọc luông một vế câu đối:
Sư ông đăng đàn, vãi ra kia, tiểu ra đấy.
Vãi vừa có ý và vãi, vừa có ý đại tiện, tiểu vừa có ý chú tiểu, vừa có ý tiểu tiện.
Nhà sư cũng không vừa, chờ hôm chủ nhật thất cho đang rửa tội mớivào nhà thờ đối lại:
Cố cha rửa tội, tra đằng trước, sờ đằng sau.
Câu đối lại cũng tài tình! Cha có hai nghĩa: ông cha, và "tra" vào; sờ cũng có hai ý: bà sờ (souer) và sờ mó.
[-----------------------------]
18. Xin tiền tiên
Có hai anh hay nói láo. Một hôm, cùng đi tắm với nhau, anh nọ muốn lòe anh kia, nên mang theo năm tiền của mình rồi lặn cuống nước, lúc ngoi lên chìa năm tiền ra, nói:
- Tao lặn xuống gặp hai ông tiên đang đánh cờ. Tao vào xem thì hai ông ấy cho tao năm tiền bảo đi chỗ khác. Tao mừng quá bơi lên đây.
Anh kia biết anh này nói láo, định xỏ lại. Anh ta giả bộ tin là thật, hỏi:
- Thết à! Thết thì để tao lặn xuống xem, may ra xin được mấy tiền nữa thì hay.
Nói rồi liền lặn xuống. Một lát bơi lên:
- Tao lại gặp hai ông tiên đánh cờ. Tao mon men đến định xin tiền, thì hai ông ấy mắng, bảo: "Thằng trước xuống đây, đã cho năm tiền bảo về chia nhau. Vậy còn xuống quấy rầy gì nữa!"
Biết là bị xỏ, nhưng anh nọ cũng đành phải chia cho anh kia hai tiền rưỡi.
[-----------------------------]
19. Nhất bên trọng, nhất bên khinh
Một anh thờ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi:
- Trước kia anh có học hành được chữ gì không?
Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ!
Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo:
- Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng.
Anh thợ mộc ứng khẩu đọc:
Bạch mã mao như tuyết (Ngựa trắng lông như tuyết)
Tứ túc cương như thiết (Bốn chân cứng như sắt)
Tướng công kỵ bạch mã (Ngài cưỡi ngựa trắng)
Bạch mã tẩu như phi (Ngựa trắng chạy như bay)
Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền.
Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thất bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân.
Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc.
Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà ụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc:
Bà cụ mao như tuyết...
Quan gật đầu: - ừ, được đấy!
Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp:
Tứ túc cương như thiết.
Quan cau mày: - ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi!
Mừng quá, anh này đọc một mạch:
Tướng công kỵ bà cụ,
Bà cụ tẩu như phi.
Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa và lưng cho cân.
[-----------------------------]
20. Cô dâu thử tài chú dể
Tối hôm động phòng, cô dâu đóng cửa buồng không cho chú rể vào, ra một vế câu đối, bảo đối được mới mở cửa. Cô dâu đọc:
Hang Thiên Thai, then khóa động đào, đóng chặt lại kẻo chàng Lưu quen lối cũ
Cô dâu đã dùng điển "Lưu thần nhập Thiên Thai" để ra câu đối. Nhưng cú rể không phải tay vừa, dùng luông điển "Bái Công nhà Hán dẫn quân vào cửa Hàm Cốc", đôi lại:
Cửa Hàm Cốc, lỏng khuôn tạo hóa, mở toang ra cho ông Bái dân quân vào.
Cô dâu chịu là đối giỏi và mở toang ngay cửa ra để đón chú rể vào.
[-----------------------------]
21. Làm theo bố vợ
Có anh chàng kia, tính rất khù khờ. Biết thế nên trước khi anh ta đi làm rể, mẹ anh ta đã đinh ninh dặn dò:
- Thất bố vợ làm gì thì con phải làm theo, chớ đừng hếch mắt lên mà nhìn, người ta cười cho, nghe không?
Nhớ lời mẹ dặn, một hôm bố vợ đang cuốc đất, anh ta chạy lại đỡ lấy cuốc nói:
- Thầy để con làm cho.
Ông bố vợ vui vẻ trao cuốc cho, rồi đi trồng chuối. Thấy thế, anh ta lại chạy theo và bảo để đó anh làm cho.
Lần này ông bố vợ không nói gì cả, bỏ đi đốn tre. Anh ta lại chạy theo giật lấy dao . Bực mình vì anh con rể giành mất việc mà chẳng làm xong việc gì, ông ta bỏ về nhà. Dọc đường cái khăn bịt đầu vướng phải cành tre, ông ta cũng không buồn nhặt, cứ thế đi. Anh con rể không có khăn cũng vộ cởi ngay áo treo lên cành tre, rồi tất tả chạy theo bố vợ về.
Về đến nhà, ông ta hầm hầm chạy vào buồng vợ sinh sự với vợ:
- Ðồ ngu! Chọn thế nào mà lại vớ phải một thằng rể điên. Sáng nay chẳng làm được việc gì với nó cả!
Hai vợ chồng cãi nhau, rồi ông ta đạp cho vợ một đạp.
Anh rể vừa hộc tốc chạy về, thấy thế cũng co cẳng đạp cho mẹ vợ thêm một đạp nữa ngã lăn kềnh.
[-----------------------------]
21. Nguyện vọng của anh lười
Có một anh suốt ngày đêm chỉ nằm một chỗ, có hai bữa cơm cũng không muốn há miệng ăn. Thế là chết đói. Xuống âm phủ, Diêm Vương bắt đầu làm kiếp mèo. Anh ta bèn tâu:
- Muôn tâu Ðại Vương, Ðại Vương bắt hóa kiếp mèo, thì xin cho được một bộ lông đen tuyền, chỉ có cái mũi là lông trắng mà thôi.
Diêm Vương không hiểu ý ra làm sao, hỏi lại:
- Ðể làm gì?
Anh ta tâu:
- Ðể khi con nằm trong xó tối chuột không trông thấy, chỉ thấy cái đốm trắng, uưởng là cục mỡ, chạy lại gặm, thế là con cứ việc há mồm ra ăn thịt, không mất công rình bắt nữa.
1. Còn mười năm nữa ai nuôi
Một anh không làm nghề ngỗng gì, chỉ ăn bám vào bố. Có ông thầy coi tướng cho, bảo:
- Cả hai bố con anh đều thọ. Bố anh sống đến tám mươi, còn anh ít ra cũng hơn bảy mươi!
Nghe nói thế, anh ta khóc òa lên. Thầy tướng lấy làm lạ, hỏi:
- Tôi bảo bố con anh sống thọ cả, cớ sao anh lại khóc?
Anh ta mếu máo:
- Như thế thì đến khi bố tôi chết, tôi còn sống mười năm nữa, ông bảo ai nuôi tôi mà tôi chẳng khóc?
-----------------------------
2. Hai anh lười
Một anh lười đến mức cứ nằm ngửa dưới gốc cây sung, há miệng chờ, sung rụng vào thì nuốt luôn. Ðợi, mãi, chẳng có quả sung nào rơi đúng vào miệng, cứ hơi chệch ra ngoài. Chợt có người đi qua, anh ta gọi lại, nhờ nhặt bỏ vào miệng cho. Gặp phải một anh cũng lười không kém, anh này lấy chân cặp quả sung, bỏ vào miệng cho anh kia. Anh kia thấy thế, gắt:
- Khốn nạn, người chi mà lười thế!
-----------------------------
3. Xem dở buổi hát
Một anh, tính hay ngủ ngày, bỏ mặc mọi việc trong nhà cho vợ. Một hôm, ăn cơm trưa xong, anh ta ngả lưng nằm rồi ngủ cho đến chiều. Chị vợ đến lay dậy. Anh ta nổi giận mắng:
- Người ta đang xem dở buổi hát thì lại đến quấy rầy!
Thì ra anh ta đang nằm chiêm bao xem hát. Người vợ trả lời:
- Bấy giờ mới xế chiều, buổi hát hãy còn cứ nằm xuống mà xem cho hết!
-----------------------------
4. Trâu chui cũng lọt
Hai anh em nhà nọ, bố mẹ mất sớm, để lại một gia tài kha khá. Người em chăm chỉ làm ăn, người anh thì lười biếng, nghiện rượu, nghiện chè đủ thứ, cuối cùng nghiện cả thuốc phiện, rước bàn đèn về nhà. Người em can mãi, vẫn không nghe, nhà cửa ruộng nương bán dần, chỉ còn con trâu định bán nốt. Người em mới nghĩ ra một kế làm cho anh tỉnh ngộ. Hôm ấy, định thả trâu ra ăn cỏ, nhưng anh không tháo cửa chuồng, cứ đúng ngoài quát. Con trâu loay hoay mãi, không ra được. Người anh nằm bên bàn đèn, thấy chướng mắt liền hỏi:
- Không mở cửa chuồng, con trâu to thế kia, ra làm sao được?
- Bấy giờ người em mới nói:
- Anh ơi! Cơ nghiệp nhà ta to gấp mấy con trâu cũng chui lọt lỗ xe điếu huống hồ cửa chuồng này, to gấp ngàn lần lỗ xe điếu nó chui không lọt hay sao?
Nghe câu nói thấm thía, người anh lấy làm suy nghĩ, ôm lấy em, khóc nức nở. Từ đó tu tỉnh dần.
-----------------------------
5. Thầy đồ lười nói dối
Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức mà làm bài, ngủ là thầy đánh, Học trò tức quá mới hỏi:
- Chúng con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy ngủ ngày, sao thầy không cho chúng con ngủ ngày?
Thầy trả lời liều:
- Ta đâu có ngủ ngày. Ta nằm chiêm bao để trò chuyện với ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ!
Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền lay học trò dậy mắng:
- Sao chúng mày dám bỏ học mà nằm ngủ?
Trò thưa:
- Thưa thầy, chúng con có ngủ đâu! Chúng con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!
Thầy tức giận nói:
- Vậy thì hai ngài nói gì với chúng mày?
Trò trả lời:
- Hai ngài bảo sao lâu nay không thấy thầy đến thăm. Chúng con trình rằng mới hôm qua thầy con có đến thăm hai ngài kia mà! Hai ngài ngơ ngác nhìn nhau bảo: "Thế thì thầy chúng con nói dối rồi!"
-----------------------------
6. Trò khá hơn thầy rồi
Có một thầy đồ lười, tiếng đồn khắp, đến nỗi không ai dám cho con đến học. Thế mà lại có anh đem trầu cau đến xin học. Thầy bảo:
- Nhà không có án thư, con xem nhà ai có, mượn tạm một cái về đây, ta lễ thánh.
Trò vội thưa:
- Thưa thầy, đi mượn thì rồi phải trả lôi thôi. Chi bằng con cúi khom lưng làm cái án thư, thầy đặt trầu cau lên đấy lễ thánh cũng được.
Thầy nghe nói, chắp thay vái:
- Con khá hơn thầy nhiều rồi! Con phải học thầy làm gì nữa?
-----------------------------
7. Kén rể lười
Người con gái nhà giàu nọ rất đẹp, trong làng bao nhiêu đám hỏi chẳng ai lấy được. Ấy là vì lão bố đưa ra một điều kiện rất dễ, mà cũng rất khó: ai lười nhất thì gả! Các anh chàng lười gần xa đến thi tài, rối cuộc cũng chẳng anh nào hơn anh nào, thành ra lão chưa kén được ông rể vừa ý. Lão phiền muộn, than thở, cho con gái mình cao số.
Một hôm, lão ngồi trên sập gụ, thấy một chàng trai không biết từ đâu đến, cứ đi giật lùi từ cổng vào. Hỏi thì nói là xin đến thử tài. Thấy cung cách kỳ dị như thế, lão phì cười, hỏi:
- Ngoảnh mặt lại đây xem nào! Ði đứng kiểu gì mà lạ lùng vậy?
Anh chàng vẫn không ngoảnh mặt lại, nói:
- Ông không bằng lòng cho tôi lấy con gái ông thì tôi cứ thế này mà đi ra, khỏi mấy công quay người lại.
Bấy giờ lão mới vỡ lẽ: anh chàng này quả thật không ai có thể lười hơn. Bèn gả con gái cho.
-----------------------------
8. Dốt như bò
Một anh học trò ngồi học ra rả suốt đêm. Con bò nằm nghe than thở với con gà:
- Anh ta bắt đầu đi thi thì mày chết, anh ta thi đỗ thì tao chết. (Ý nói: Ði thi thì làm gà cúng tổ tiên, thi đỗ thì làm bò ăn khao.)
Con gà nói:
- Không việc gì đâu! Tôi biết: nó học như anh, nó viết như tôi, nhất định nó không dám vác lều chõng vào trường thi đâu!
-----------------------------
9. Lấy đâu ra mà rặn
Có một anh học trò, thầy ra cho một bài văn khó quá. Anh ta làm ba ngày ba đêm vẫn không xong, cứ hết đứng lại ngồi, thở vắn than dài. Chị vợ thấy mà thương hại, mới hỏi:
- Làm văn có khó bằng tôi rặn đẻ không, anh?
Anh chồng phì cười, đáp:
- Trời ơi! Khó gấp mấy lần chứ! Ðẻ thì có con ở trong bụng, rặn mãi rồi cũng phải ra. Chứ làm văn, chữ đã không có, lấy đâu mà rặn!
-----------------------------
10. Học trò dốt làm thơ
Thầy đồ dặy:
- Làm thơ thì phải cho tự nhiên, tả đúng cảnh thực mới gọi là hay.
Bốn anh học trò vãn cảnh đền nhớ lời thầy dạy, cao hứng, làm một bài thơ. Anh thứ nhất thấy tượng Quan Công liền ứng khẩu:
Hán Vương ăn ớt mặt đỏ gay,
Anh thứ hai nhìn sang bên cạnh, thấy tượng Quan Bình đọc luôn:
Bên kia thái tử đúng khoanh tay
Anh thứ ba thấy tượng Châu Xương đọc tiếp:
Thằng mọi râu ria cầm cái mác,
Anh thứ tư thấy con hạc cỡi trên lững con rùa, mới kết rằng:
Con cua nằm dưới chú cò gầy.
Về đọc thầy nghe, thầy tấm tắc khen:
- Khá đấy! Các anh biết nghe lời tôi dạy. Gắng lên, sang năm đi thi thể nào cũng đỗ!
__________________
1. Không cần học nữa
Một lão nhà giàu đã dốt lại hà tiện. Con đã lớn mà không cho đi học, sợ tốn tiền. Một ông khách thấy vậy, hỏi:
- Sao không cho thằng nhỏ đi học trường?
- Cho cháu đến trường, sợ học trò lớn bắt nạt.
- Thì rước thầy về nhà cho cháu học vậy!
- Nó chưa có trí, biết nó có học được hay không?
- Có khó gì, thầy sẽ tùy theo sức nó mà dạy. Nay dạy chữ nhất là một, một gạch, qua ngày mai, dạy nó chữ nhị là hai, hai gạch, qua bữa mốt, dạy nó chữ tam là ba, ba gạch, lần lần như vậy thì cháu phải biết chữ.
Khách ra về, thằng con mới bảo cha:
- Thôi, cha đừng rước thầy về tốn kém. Mấy chữ ấy con không học cũng biết rồi... Con nghe qua là đã thuộc!
Người cha bảo nó viết chữ nhất, chữ nhị, chữ tam, nó viết được cả, ông ta khen con sáng dạ, không mời thầy về nữa. Một hôm, người cha bảo nó viết chữ vạn. Nó thủng thẳng ngồi viết, viết mãi đến chiều tối cũng chưa xong. Người cha mắng:
- Viết gì mà lâu thế?
Nó thưa.
- Chữa vạn dài lắm bố ạ! Con viết hơn nửa ngày mà được nửa chữ thôi!
-----------------------------
2. Nói chữ
Anh nọ nghe lỏm người ta, lúc ngồi ăn, thường hay nói đến hai chữ tửu, sắc. Anh biết tửu là rượu, còn sắc thì đoán là cơm, chả còn gì khác nữa! Một hôm, có người mời ăn cỗ. uống rượu ngà ngà say, anh ta bảo bạn:
- Thôi bây giờ thì ông cho sắc ra đây thôi!
Anh bạn tưởng anh đòi xuống xóm cô đầu, bèn nói:
- Cứ uống rượu đã. Muốn có sắc thì sẽ có sắc thôi!
Anh ta càng được thể, khề khà:
- Bao giờ tôi cũng thế. Có tửu thì phải có sắc mới được. Không có sắc, cứ cồn cào trong bụng, không chịu nổi.
Ðợi một lát, không thấy bưng cơm ra, anh ta giục:
- Thôi ông bạn cho sắc ra đi thôi! Còn chờ gì nữa!
Vừa lúc ấy, vợ bạn ở trong nhà bưng liễn cơm đi ra. Anh ta trông thấy, một tay vỗ đùi, một tay chỉ liễn cơm, bảo:
- Có thế chứ! Sắc đây rồi!
Anh bạn tưởng anh kia ghẹo vợ mình, nỏi giận, vừa đánh vừa mắng:
- À thằng này láo thật! Mày muốn chim vợ ông hả?
-----------------------------
3. Mua kính
Anh nọ dốt đặc cán mai, thấy các cụ già mang kính xem sách, cũng bắt chước ra chợ hỏi mua một đôi. Vào hiệu, bảo chủ đem kính ra chọn. Anh ta đeo vào, mượn một cuốn sách, giở ra xem. Xem xong, bảo chủ hiệu cho chọn đôi khác. Chủ hiệu chìu khách. Nhưng đôi nào, anh ta cũng không ưng ý, đôi nào cũng chê xấu. Chủ hiệu lấy làm lạ, khi liếc nhìn thấy anh ta cầm cuốn sách ngược, ông ta sinh nghi liền hỏi:
- Sao đôi nào anh cũng chê cả?
Anh ta đáp:
- Kính tốt thì tôi đã đọc được chữ rồi!
Chủ hiệu nói:
- Hay là anh không biết chữ?
Anh ta đáp:
-Biết chữ thì tôi đã không cần mua kính!
-----------------------------
4. Cây bất biển đông
Có một thầy đồ dạy học trò sách Tam Tự Kinh, đến câu "Phàm huấn mông.." (nghĩa là: Phàm việc dạy học...) thầy không rõ nghĩa, cứ giảng liều:
- Phàm là ông Phàm, Huấn là ông Huấn, Mông là ông Mông.
Trẻ cứ thế mà gào.
Ðến bài khác có chữ bôi là cái chén, thầy cũng bí, thấy có bộ mộc đứng bên cạnh chữa bất, đoán là một loài cây, bèn giảng:
- Bất là cây bất.
Học trò có đứa hỏi:
- Thưa thầy, cây bất nó như thế nào ạ?
Thầy trả lời bừa:
- Cây bất mọc ở ngoài biển đông chúng bây biết thế nào được mà hỏi!
Ở cạnh trường có người đàn bà biết chữ, nghe thầy dạy láo, mới hát ru con rằng:
Ai trồng cây bất bể đông?
Hay là ông Huấn, ông Mông, ông Phàm!
-----------------------------
5. Thông thái rởm
Hai ông nọ ngồi nói chuyện thiên văn. Ông bảo trời cách ta mấy chục vạn dặm, ông bảo trời xa một vạn dặm là cùng, không biết ai đúng ai sai. Một ông khác nghe nói, xen vào:
- Hai ông nói sai cả, làm gì mà xa đến như vậy? Từ đây lên đến đấy chỉ chừng ba bốn trăm dặm thôi, đi mau thì ba ngày, đi chậm thì bốn ngày là đến nơi. Vừa đi vừa về độ bảy ngày.
Hai ông kia hỏi vặn lại:
- Bằng vào đâu mà ông dám nói chắc như vậy?
Ông này ung dung đáp:
- Cứ theo lệ thường thì ngày 23 tháng chạp đưa ông Táo về trời, 30 Tết lại mời ông Táo xuống. Hai ông tính xem, có phải như thế không nào?
-----------------------------
6. Chữ nghĩa
Mấy thầy ngồi nói chuyện với nhau về chữ nghĩa, văn chương. Có thầy kể chuyện ông Trạng Hiền đời Trần mới lên tám tuổi mà đã đối đáp được với sứ Tàu. Sứ Tàu thử tài người nước ta, đọc bài thơ:
Lưỡng nhật bình đầu nhật,
Tứ sơn, điên đảo sơn.
Lưỡng vương tranh nhất quốc,
Tứ khẩu tung hoành gian.
(Nghĩa là: Hai chữ nhật ngược xuôi đều là chữ nhật. Bốn chữ sơn ngược xuôi cũng là chữ sơn. Hai ông vua tranh nhau một nước. Bốn chữ khẩu tung hoành ở giữa.)
Không ai đoán ra chữ gì. Thế mà ông Trạng Hiền trả lời được đấy. Ðó là chữ Ðiền là ruộng. Sứ Tàu phục lắm.
Một anh ngồi nghe lỏm nói lại:
- Các thầy hay chữ, tôi xin đố các thầy... "Hai cọc hai bên, khuyển trên hỏa dưới," là nghĩa gì?
Các thầy bí, nhìn nhau. Anh kia nói:
- Thưa là chữ "chó thui"!
-----------------------------
7. Chữ lẻ
Có một ông thầy đồ dốt nhưng hay nói chữ. Ai đến chơi ngồi nói chuyện là ông tìm cách nói cho được vài câu chữ nho, tuôn ra hàng tràng nhữ chi, hồ, giả, dã ra vẻ ta đây học thông, lắm chữ. Bà vợ ở trong nhà nghe, sốt ruột. Một hôm, ngồi ăn cơm, bà bảo khẽ chồng:
- Ông ạ! Ông có một dúm chữ thì để làm lưng làm vốn, chứ gặp ai ông cũng vung vãi ra như thế thì còn gì nữa mà làm ăn?
Ông ta gắt:
- Bà biết gì mà nói! Chữ của thánh hiền, có phải như tiền bạc đâu, cứ tiêu là hết! Với lại, đó là mấy chữ lẻ, còn vốn của tôi thì tôi cất trong bụng đây này. Tôi chỉ tiêu những chữ lẻ đấy thôi.
-----------------------------
8. Chết nhầm
Một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà nọ. Vợ chủ nhà ốm chết. Chủ nhà nhờ thầy làm một bài văn tế. Thầy nghĩ mãi không ra. Nhớ đến bài văn tế bố mình chết năm ngoái, thầy bèn sao lại, đưa cho chủ nhà. Lúc đọc, mọi người đều cười ầm lên. Chủ nhà trách:
- Sao thầy lại có thể nhầm như thế được?
Thầy trừng mắt, nói:
- Văn tế người chết hẳn hoi! Nhầm thế quái nào được. Họa chăng người nhà ông chết nhầm thì có!
-----------------------------
9. Văn hay
Một văn nhân đang ngồi cặm cụi viết bài. Bà vợ đến bên cạnh, nói:
- Ông lấy giấy khổ to mà viết có hơn không?
Văn nhân lấy làm đắc chí, cho là vợ khen tài văn chương của mình, ý tứ dồi dào, giấy khổ nhỏ không đủ chép. Nhưng cũng hỏi lại:
- Mình nói vậy là thế nào?
Bà vợ thong thả nói:
- Ông chẳng tính toán gì cả! Giấy khổ to, bỏ đi còn gói hàng chứ giấy khổ nhỏ thì làm gì được?
-----------------------------
10. Thầy lang dốt
Có thầy lang nọ cứ động ai hỏi bệnh gì là y như giở sách tra. Ðã thế lại dốt. Một lần có con bệnh đau bụng nặng, người nhà nửa đêm chạy đến tìm thầy, nhờ thầy cứu. Thầy thắp đèn, lấy sách ra tra, rồi bảo: "Ði mua mấy lạng nhân sâm về sắc lấy nước mà uống." Con bệnh đau bụng uống nhân sâm vào, càng đau, đến sáng thì chết. Người nhà đâm đơn kiện. Thầy phải lên cửa công. Quan hỏi:
- Thầy bốc thuốc thế nào lại để người ta chết như thế?
Thầy trả lời, vẻ chắc chắn:
- Bẩm, tôi bố thuốc có sách, chứ đâu phải bốc bậy đâu ạ! Sách dạy thế nào, tôi cứ làm theo thế ấy.
Quan hỏi đến sách, thầy đưa sách ra. Giở đến trang có bài thuốc nhân sâm, cuối trang có ghi: Phúc thống phục nhân sâm (Nghĩa là: Ðau bụng uống nhân sâm), nhưng chưa chấm câu, giở trang bên kia thì thấy thêm hai chữ tắc tử. (nghĩa là: thì chết.)
1. Lý sự của một thầy lang
Một đứa trẻ sốt dữ lắm. Thầy lang bốc thuốc cho uống. Nó lăn đùng ra chết. Bố nó đến tận nhà bắt đền. Thầy không tin, đến xem lại, sờ trán thằng bé, rồi bảo:
- Thế này còn trách tôi ư? Ông bảo chữa cho nó khỏi nóng, bây giờ nó lạnh như thế này, còn phải chữa gì nữa?
-----------------------------
2. Lý sự với quan
Ðể giữ trật tự trong hạt, ông quan nọ ra yết thị nói: "Ai đi đêm phải cầm đèn." Ðêm hôm sau, quan đi tuần, vấp phải một người. Quan quở:
- Thằng kia đi đâu? Không xem yết thị à?
Người ấy đáp:
- Bẩm có xem ạ!
- Thế sao đi đêm không cầm đèn?
- Bẩm có, đèn tôi đây.
- Thế sao đèn không có nến?
- Bẩm yết thị chỉ nói cầm đèn, chứ không nói trong đèn phải có nến ạ!
Sáng hôm sau, quan bổ sung tờ yết thị trước: "Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có nến."
Ðêm hôm ấy, quan đi tuần, lại vấp phải một người, Quan giận lắm, quở:
- Ði đêm, sao không có đèn, có nến?
Người kia đáp:
- Bẩm, tôi có đủ đèn, đủ nến, đấy ạ!
- Sao không thắp lên?
- Bẩm, trong yết thị không nói thắp nến ạ!
Quan thấp nói có lý, sáng hôm sau viết một tờ yết thị khác thật đầy đủ: "Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có nến, nến phải thắp sáng." Tưởng không còn ai bắt bẻ vào đâu được nữa!
Thế mà một hôm, nửa đêm, quan đi tuần, lại vấp phải một người có đèn, có nến, nhưng nến thắp hết rồi. Quan lại quở. Người kia đáp:
- Bẩm, trong yết thị không nói thắp hết cây nến này, phải tiếp cây khác ạ!
Quan ngẫm nghĩ một lúc rồi nhủ thầm trong bụng: "Văn chương khó thật! Mình viết một cái yết thị, sửa đi sửa lại ba bốn lần mà vẫn không gẫy gọn. Người khác xem vẫn hiểu lầm!"
-----------------------------
3. Lý luận
Quan sai lính đi trát gấp, bảo anh lấy ngựa mà cưỡi, Anh lính dắt ngựa ra đường, nhưng không cưỡi, cứ xắn quần lên tận gối, cắm cổ chạy theo ngựa. Người đi đường lấy làm lạ, hỏi:
- Ðiên hay sao? Có ngựa mà không cưỡi chạy cho mau?
Anh ta trả lời:
- Khéo cho anh? Bốn cẳng mà nhanh hơn sáu cẳng à?
-----------------------------
4. Thế thì không mất
Cô chủ và con sen đi đò. Con sen ăn trầu thé nào, lỡ tay đánh rơi cái ống vôi bạc của cô chủ xuống sông. Sợ cô mắng, nó mới lập mưu, hỏi:
- Thưa cô, cái gì mà mình biết nó ở đâu rồi thì có cho là mất được không ạ?
Cô vô tình trả lời:
- Sao lại hỏi lẩn thẩn thế? Ðã biết nó ở đâu rồi, còn gọi là mất thế nào được!
Con sen nhanh nhẩu nói:
- Thế thì cái ống vôi bạc của cô không mất. Con biết nó nằm dưới đáy sông, con vừa đánh rơi xuống đấy!
-----------------------------
5. Ði tìm chân lý
Một anh ngủ mê đến nỗi anh em bạn đùa, cạo trọc đầu, khiêng bỏ vào chùa, vẫn không hay bết gì cả. Khi tỉnh dậy, anh ta thấy mình nằm trong chùa. Sờ tay lên đầu, thấy đầu trọc lóc, liền nghi ngờ không biết có phải mình hay là sư! Ngồi thừ ra một hồi lâu, anh ta tự nhủ: "Cứ về nhà thì biết. Hễ là ta, thì chó không cắn, mà là sư, tất nó phải cắn!"
Về đến nhà, con chó thấy đầu anh ta trọc lóc, khác ngày thường, xô ra cắn. Anh ta nghĩ bụng: "Thế là không phải mình rồi." Liền bỏ nhà đi biệt.
-----------------------------
6. Tự cao tự đại
Có một người mù cả hai mắt nhưng lại tự xưng là sành thưởng thức văn chương, nói rằng chỉ ngửi hơi văn cũng biết văn hay hay dở, hà tất phải đọc. Ông tú nọ đưa cho bộ Tây Sương Ký, anh ta lật qua lật lại rồi bảo:
- Tây Sương Ký đây mà!
Ông tú hỏi:
- Sao biết?
Anh ta trả lời:
- Ngửi có mùi son phấn!
Ông tú lại đưa bộ Tam Quốc ra hỏi. Anh ta ngửi, rồi bảo:
- Tam Quốc Chí đây mà! Ngửi có mùi binh đao
Thấy anh ta nói đúng, ông tú phục sát đất. Vốn là người tự phụ, cho rằng xưa nay chưa ai hiểu văn chương của mình, bấy giờ ông tú mới đem tập văn mình làm ra hỏi, chờ một lời khen. Anh ta ngửi, rồi bảo:
- Văn này là văn của ông chứ gì?
- Sao biết?
- Ngửi có mùi thum thủm!
-----------------------------
7. Phiến diện
Có hai vợ chồng người nọ, chồng đui vợ điếc. Một hôm, họ dắt nhau đi đường, gặp một đám ma, vợ nói với chồng:
- Ôi chao! Cái đám ma to qúa! Bao nhiêu là cờ quạt!
Chồng liền mắng ngay:
- Cờ quạt đâu! Chỉ có kèn trống inh ỏi mà thôi!
Người vợ cãi lại:
- Trống kèn đâu nào? Cờ quạt nhan nhản ra kia, không trông thấy lại còn nói mớ.
Người chồng tức giận, quát:
- Mặc xác cờ với quạt! Người ta nghe trống kèn thì nói trống kèn thôi"!
Lời qua tiếng lại hai vợ chồng cãi nhau ầm ĩ. Có một người hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, cười bảo:
- Thôi, xin hai bác bình tĩnh. Bác trai không trông thấy cờ quạt, bác gái không nghe thấy trống kèn. Ðám ma có cả cờ quạt cả trông kèn. Người sáng mắt, sáng tai, ai cũng vừa trông thấy vừa nghe thấy cả. Thôi hai bác đi đâu thì đi, đứng đây cãi nhau về đám ma làm gì?
-----------------------------
8. Chủ quan
Có anh đánh đàn bầu rất xoàng, lại cứ tưởng mình hay. Một hôm anh ta mang đàn ra gảy thì nghe bên hàng xóm có tiếng khóc tỉ tê. Ðúng tiếng đàn bà, con gái. Anh ta nhớ lại, thì quả bên hàng xóm có chị góa chồng. Chồng chết đã đoạn tang rồi, còn nhớ thương gì nữa mà khóc! Nhưng rồi anh ta lại nghĩ bụng: "Không biết có phải tiếng đàn của mình làm cho chị ta xúc động hay không." Anh ta thử không gảy nữa xem sao. Quả nhiên chị kia không khóc nữa. Anh ta nghiệm ra rằng: cứ mỗi lần anh ta đàn thì chị kia lại khóc. Càng đàn, chị kia càng khóc lớn hơn! Anh ta khấp khởi mừng thầm. "Thôi chị này mê tiếng đàn của mình rồi!"
Từ đấy, cứ đêm khuya thanh vắng, anh ta lại đem đàn ra gảy hòng quyến rũ chị kia. Cho đến một hôm, anh ta chắc thầm là cá đã cắn câu, bèn lân la sang gợi chuyện:
- Chẳng hay chị có điều gì buồn phiền mà cứ mỗi lần tôi gảy đàn, chị lại khóc như vậy? Nếu tiếng đàn của tôi làm chị buồn thì từ nay tôi không gảy nữa!
Chị kia liền trả lời:
- Vâng, quả có như vậy. Cứ mỗi lần anh gảy đàn thì em lại nhớ đến nhà em lúc còn sống.
Anh ta như mở cờ trong bụng, hỏi:
- Thế ngày xưa, chắc anh cũng là tay đàn bầu khá lắm đấy nhỉ?
Chị kia lắc đầu:
- Không phải. Mỗi lần nghe anh đánh đàn em lại nhớ đến tiếng bật bông của nhà em nên em khóc.
-----------------------------
9. Thầy bói xem voi
Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói mù chuyện gẫu với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn không biết hình thù con voi nó ra làm sao. Chợt nghe người ta nói có voi đi qua, năm người chung nhau tiền biểu người quản tượng xin cho con voi đứng lại để cùng xem .Thầy sờ vòi, thầy sờ ngà, thầy sờ tai, thầy sờ chân, thầy thì sờ đuôi.
Ðoạn năm thầy ngồi lại bàn tán với nhau.
Thầy sờ vòi bảo:
- Tưởng con voi nó thế nào, hóa ra nó dài như con đỉa!
Thầy sờ ngà bảo:
- Không phải, nó cứng như cái đòn càn chứ!
Thầy sờ tai bảo:
- Ðâu có! Nó to bè bè như cái quạt thôi!
Thầy sờ chân cãi lại:
- Ai bảo? Nó sừng sững như cái cột nhà!
Thầy sờ đuôi lại nói:
- Các thầy nói không đúng cả. Chính nó tua tủa như cái chổi xể cùng.
Năm thầy, thầy nào cũng cho mình nói đúng, không ai chịu ai, thành ra xô xác, đánh nhau toạt máu đầu, chảy máu.
-----------------------------
10. Máy móc
Thầy đồ dạy học trò đối thì phải đối cho chọn thì mới hay. Một hôm thầy ra vế:
Thần Nông giáo dân nghệ ngũ cốc
Tất cả học trò đang ngồi nghĩ, thì một cậu đứng dậy, gãi đầu gãi tai:
- Thưa thầy, chữ thần con đối với chữ thánh, có được không ạ?
Thầy gật đầu:
- Ðược lắm.
- Chữ nông con đối với chữ sâu.
- Cũng được.
Ðược thầy khuyến khích, cậu ta nói tiếp:
- Chữ giáo, con đối với chữ gươm, chữ dân con đối với chữ nước, chữ nghệ con đối với chữ gừng, chữ ngũ con dối với chữ tam, chữ cốc con đối với chữ cò.
Thầy cho đối như thế là chọi từng chữ một, bảo đọc cả câu cho mọi người nghe mà bắt chước. Cậu ta vâng lệnh đọc lên:
Thần Nông giáo dân nghệ ngũ cốc
đối với
Thánh sâu gươm nước gừng tam cò.
. Khéo bào chữa
Một ông lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lão đột ngột đến hỏi:
- Lão nghe nói thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đã chữa khỏi mấy đám rồi?
Thầy quả quyết đáp:
- Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi khỏi hết!
Ông lão cau mày nói:
- Thầy quên rồi chăng? Thầy bảo cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm thì khỏi. Nó uống được ba tháng đã chết.
Thầy lang xua tay, nói:
- Rõ ràng, tại cậu nhà không nghe lời. Tôi bảo uống một năm, sao mớii uống ba tháng đã vội chết? Cứ uống đủ năm, xem có khỏi không nào?
-----------------------------
2. Lưỡi không xương
Một người vào của hàng bán giày, thử rồi nói:
- Ðôi này, tôi đi khá chật.
Nhà hàng bảo:
- Không hề gì. Ông cứ đi, ít lâu nó giãn ra thì vừa.
Một lát, có người vào mua. thử rồi nói:
- Ðôi này, tôi đi hơi rộng.
Nhà hàng bảo:
- Không hề gì! Ông cứ đi, hễ giời hanh, nó co lại thì vừa.
Người thứ ba vào mua, thử giày rồi nói:
- Ðôi này, tôi đi vừa chân lắm.
Nhà hàng bảo:
- Thì giày tôi đóng, bao giờ đi cũng vừa chân cả, không bao giờ co, mà cũng không bao giờ giãn!
-----------------------------
3. Cả tin
Có một người thợ mộc dốc hết vốn liếng trong nhà ra mua gỗ, làm nghề đẽo cầy. Cửa hàng ở ngay vệ đường, người qua kẻ lại thường ghé vào xem. Một hôm, một ông cụ nói:
- Bắp cày thì phải đẽo cho cao, cho to.
Anh ta cho là phải, đẽo cái nào cũng vừa to vừa cao. Mấy hôm sau, một bác nông dân rẽ vào, trông đống cầy, lắc đầu nói:
- Thế này thì cày làm sao được! Phải đẽo nhỏ hơn, thấp hơn.
Nghe cũng có lý, anh ta liền đẽo vừa nhỏ, vừa thấp.
Nhưng hàng bầy ra đầy ở cửa, chẳng có ai mua. Chợt có người đến bảo:
- Ở miền núi, người ta phá hoang, cày bằng voi. Anh đẽo to gấp đôi gấp ba thế này thì bao nhiêu cũng bán được, tha hồ mà lãi!
Nghe nói được nhiều lãi, anh ta đem gỗ còn lại đẽo tất cả loại cầy để cho voi cày.
Ngày qua tháng lại, chẳng thấy ai đến mua, vốn liếng đi đời nhà ma. Khi anh biết bệnh cả tin người là dại thì đã muộn.
-----------------------------
4. Ai cũng phải cả
Một cửa hàng bán cá làm cái biển đề mấy chữ to tướng:
"Ở ÐÂY CÓ BÁN CÁ TƯƠI"
Biển vừa treo lên, có người qua đường xem, cười bảo:
- Nhà này xưa nay quen bán cá ươn hay sao mà bây giờ lại phải đề là "cá tươi"!
Nhà hàng nghe nói, xoá ngay chữ "tươi" đi. Hôm sau, có người đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:
- Người ta chẳng nhẽ đến hàng hoa mua cá hay sao mà phải đề là: "Ở đây"!
Nhà hàng nghe có lý, xóa hai chữ "Ở đây" đi.
Cách vài hôm, lại có một người khách đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:
- Ở đây chẳng bán cá thì bày cá ra để khoe hay sao mà phải đề là "có bán"!
Nhà hàng nghe nói, lại bỏ ngay hai chữ "có bán" đi. Thành ra trên biển chỉ còn có mỗi chữ "cá"! Anh ta nghĩ bụng chắc từ bây giờ không ai còn bắt bẻ gì nữa. Vài hôm sau, người láng giềng sang chơi, nhìn cái biển nói:
- Chưa đi đến đầu phố đã ngửi thấy mùi tanh, đến gần nhà thì đã thấy đầy những cá, ai mà chẳng biết là bán cá, còn đền biển làm gì nữa!
Thế là nhà hàng cất nối cái biển.
-----------------------------
5. Bắt bẻ
Bữa nọ có người mời thầy đồ đi ăn cỗ. Thầy cho một cậu học trò nhỏ theo hầu. Ăn xong, thấy trên đĩa còn nhiều bánh, thầy muốn lấy vài chiếu đưa về, nhưng sợ chung quanh người ta trông thấy, thì mất cả thể diện. Thầy mới nghĩ ra một cách. Thầy cầm mấy chiếc bánh thản nhiên đưa cho học trò, nói:
- Này, con cầm lấy.
Và nháy mắt ra hiệu bảo cất mang về cho thầy. Cậu học trò không hiểu được cái nháy mắt thâm thúy này của thầy, tưởng thầy lấy cho mình, liền ăn ngay.
Thầy nhìn thấy, giận lắm, nhưng giữa đông đủ mọi người, không dám mắng. Ra về, thầy vẫn còn tiếc, kiếm cớ trả thù học trò. Khi hai thầy trò đi cùng hàng, thầy mắng:
- Mày là bạn bè với tao hay sao mà dám đi ngang hàng với tao?
Trò sợ, tụt lại sau mấy bước. Thầy lại mắng:
- Tao có phải thằng tù đâu mà mày đi sau như để áp giải?
Trò vội vàng chạy lên đi trước, thầy cũng mắng:
- Mày là bố tao hay sao mà dám đi trước tao?
Trò ngơ ngác quay lại thưa:
- Con đi thế nào thầy cũng mắng cả, thầy bảo cho con biết như thế nào là phải ạ?
Thầy vẫn hầm hầm, hỏi:
- Thế bánh tao đâu?
-----------------------------
6. Ðá cũng như vàng
Một người đem bán một nửa gia tài, để dồn tiền mua vàng, đào hố chông ở chân tường, thỉnh thoảng lại moi lên ngắm nghía, lấy làm thỏa thích. Có kẻ rình biết, lẻn đào trộm mất. Người kia tiếc của, khóc ầm lên. Ông lão láng giềng sang chơi, khuyên nhủ:
- Thôi, đừng khóc nữa! Anh lấy một hòn đá, đem chôn xuống đấy thì cũng như chôn vàng thôi!
Người kia ngạc nhiên hỏi:
- Vàng quý bao nhiêu! Còn đá có giá trị gì? Chôn dá sao lại cũng như chôn vàng được?
- Anh có vàng mà không biết dem ra dùng, cứ chôn mãi ở góc tường, vàng của anh có khác gì đá. Cho nên lấy đá chôn thay cho vàng cũng thế thôi.
-----------------------------
7. Dấu đầu hở đuôi
Người kia nghèo nhưng muốn làm sang. Một hôm, có người khách đến chơi, anh ta lẻn sang hàng xóm, nhờ một chú bé đến bưng cơm nước hộ. Anh ta dặn dò cách thức, xong rồi về nhà trước, ngồi đợi. Ðợi cả buổi, vẫn không thấy chú bé sang. Mãi mới thấy chú thập thò ngoài cửa. Anh ta ra oai gọi như gọi đầy tớ trong nhà:
- Bây đâu rồi? Sao không bưng cơm nước ra, còn chờ đến bao giờ nữa?
- Thưa ông, tôi sợ con chó nhà ông dữ quá nên từ nãy dến giờ tôi đứng đây, chữa dám vào!
-----------------------------
8. Ghen bóng ghen gió
Một anh học trò có tính hay ghen, muốn thử lòng vợ. Tối đến anh ta ngồi nấp một xó, đợi vợ đi qua, thì chạy ra ôm chầm lấy. Vợ giật mình kêu lên. Anh ta mừng lắm, nói:
- Rõ thật phúc nhà mình! Ðược người vợ trinh tiết!
Một hôm, xem sách đến chỗ Tần Cối giết Nhạc Phi, anh ta giận lắm, đang cầm cái chén trong tay, quăng xuống đất vỡ tan. Vợ thấy vậy, nói:
- Cả nhà có mười cái chén, đập vỡ chín cái rồi, còn cái này, lại đập vỡ nối, lấy gì mà uống?
Anh ta trợn mắt, quát:
- À, ra mình bênh thằng Tần Cối à? Hay là mình đã tư thông với nó rồi?
-----------------------------
9. Ghen với người trong chiêm bao
Có một anh đang ngủ trưa, bỗng cười khứ khích trong mơ. Chị vợ thấy thế, đánh thức dậy:
- Anh chiêm bao thấy gì mà thích thú lắm vậy?
- A! Tôi nằm mơ thấy một trang tuyệt thế giai nhân. Mới bắt đầu làm quen thì...
Chị vợ nổi cơn ghen, khóc bù lu bù loa. Anh chồng hoảng quá, vội phân trần:
- Chuyện chiêm bao, chứ có phải chuyện thực đâu mà làm ồn lên thế!
- Muốn chiêm bao gì thì chiêm bao, chứ chiêm bao như thế thì không được với tôi!
- Vậy thì từ rày tôi không chiêm bao như thế nữa.
Chị vợ vẫn chưa yên tâm, bảo:
- Ngộ nhỡ sau này anh cứ chiêm bao như thế mà anh không cười thì ai biết đâu đấy!
Anh chồng làm ra vẻ hối hận, nói:
- Ðã thế thì từ rày tôi không ngủ ngày nữa. Ðã yên tâm chưa?
-----------------------------
10. Dọa non
Người nọ có tính hay ăn quà, vợ buôn tần bán tảo, dành dụm được tiền, anh ta thường lấy trộm, ra quán đánh chén. Vợ giận lắm, ngồi khóc hết nước mắt. Anh ta chẳng thương vợ thì chớ, lại dọa tự tử:
- Cứ như thế này thì sống làm sao được! Hay là tôi chết đi để nhà sống một mình!
Vợ cáu lên, bảo:
- Ừ, chồng con như thế này thì uống dấm thanh, nhai lá ngón mà chết quách đi cho rồi!
Anh ta nói vẻ nằn nì:
- Dấm thanh thì chua, lá ngón thì đắng, nhà cứ đưa cho tôi tiền, tôi ra chợ mua rượu uống, say bí tỉ cũng chết. Chết như thế khỏe hơn nhiều.
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng ăn, nhổ toẹt lầu bầu :"Đếch ăn"
Làm thơ phải có khúc đầu
Kế đến khúc giữa , hạ hầu khúc đuôi
Làm thơ khác viết văn xuôi
Khúc đuôi phải ở phía sau khúc đầu
Nhà tui buổi sáng nắng vào
Buổi trưa nắng đứng , buổi chiều đi ra
Nhà tui ngộ lắm mấy cha
Tối là tắt nắng , sáng ra nắng vào
Việc học ngày nay đã lỗi thời
Mười thằng đi học, bảy thằng chơi
Ba thằng vô lớp, hai thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù
Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh "bùm"
Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra
Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên
Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...
Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần...cu( cù )
Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh
Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô ñang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tay
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Ðồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là ñồ thật hơn là Ðồ Sơn
Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to
Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra
Vợ là cơm nguội ở nhà
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng!
Đây là nguyên văn một bài làm của học sinh: "Mỵ và A Phủ là một đôi thanh mai trúc mã, họ thực lòng thực dạ yêu nhau quên trời quên đất, mặt dù quá xá người cản trở nhưng họ củng lấy được nhau bằng cách dắt nhau đi vô rừng. Gia đình nhà thống lý bá tra là chồng trước của Mỵ đã kéo đế, Mỵ dung cùi chỏ lên, đánh cho bọn nó tang tát hết trơn, mỵ lại giù A phủ vô nhà, miệng của Mỵ rỉ rỉ mấy giọt máu. Nhà Tô Hoài đã đề cao giá trị nhân đạo bằng cách cho cô mỵ đánh bọn cường hào ác bá kia đề dành lấy tự do và tình yêu chung thủy. ( Kính thưa thầy cô, em sắp bị khống rồi, lạy thầy cô chấm nương tay cho em nhờ cậy, để thấy cô tích đứt, em cảm ơn)
Những bài văn như thế này không thiếu. Có em chỉ cọ quẹt đôi ba dòng, viết lại cái đề rồi bỏ luôn phần còn lại. Bài làm văn được 1 hay 1,5 điểm phần lớn đều rơi vào trường hợp này. Các em cứ viết linh tinh, "quên trời quên đất", được chăng hay chớ, miễn là có Mỵ và A Phủ mà chẳng cần biết mình viết gì.
Giáo viên chấm bài thi mà cứ tức anh ách. Không biết trong số mấy nghìn bài ở đây, có bài nào của học trò trong lớp mình dạy không. Điều mà mình dạy với điều mà học trò học chưa chắc đã giống nhau, bởi thế mới có mấy đoạn văn "đi mây về gió" như thế này:
- "Tây Tiến là một địa danh nổi tiếng ở miền tây, Quang Dũng đi bộ đội vào miền Nam, sau đó ra miền bắc rồi về miền tây nam bộ rồi lại ra miền tây. Quang Dũng kêu gọi các học sinh sinh viên Hà Nội lênh đường đánh giặc và bản thân ông làm tướng công công đồn dũng sĩ giết sách bọn giặc giả mang tàn nhẫn, quét sạch luôn bọn phong kiến ác ôn".
- "Mỵ đi ngay ra gốc cây ở ngoài rừng, ngồi phịch xuống cái gốc cây mà khóc, A Phủ trông thấy liền gọi Mỵ dậy và tặng cho Mỵ một con dao để Mỵ cắt dây trói".
- " Tại sao Mỵ phải lấy A Phủ, A phủ là một thằng nhà giàu độc ác tượng trưng cho bọn thực dân dã mang, chúng nó thực sự đàng áp nhân dân ta dìm nhân dân ta trong bể máu".
Khi đọc xong đoạn văn này nhiều giám khảo chấm thi cũng lắc đầu ngao ngán vì không thể hiểu nổi là thí sinh đang định diễn đạt điều gì.
"Qua một cặp vợ chồng trong đời sống hàng ngày, họ sống giản dị, trôi theo dòng sông đưa đẩy, họ được mọi người mến mộ tác phẩm làm cho nhà thơ không phải quên, không phải văn chương nào cũng có lòng nhân đạo nói lên rất ư là nổi bật, đó sáng tác rất nổi bật".
Đọc những bài thi, mới nhận ra khả năng bình luận văn chương của các nhà phê bình văn học kém hẳn so với " tài năng" của các em: "Có thể chắc chắn một điều chắc chắn rằng, trong Tây tiến đã phơi bày của mình hết sức trầm trọng làm chúng ta hiểu biết về ông rất là nhiều".
Còn đây là một kiểu suy diễn... chết người, ai manh nha tham vọng thành nhà thơ, đọc rồi sẽ tuyên bố bỏ nghề làm thơ:
"Quân xanh màu lá tức là màu xanh của màu huy vọng mông rằng quân ta tòn thắng"; " Sông Mã gầm lên là vì tuy các anh đã được dùi xâu dưới lòng đất đến thiên nhiên cảnh vật cũng phải khiếp sợ huống chi là con người nên sông mã mới gằm lên um sùm như thế chứ"; "Chiến trường đi không tiếc đời anh đời anh câu thơ thực là dí dỏm tinh nghịch quá". Quang Dũng mà sống lại có lẽ cũng phải... bó tay!
Còn tác giả của "Dế Mèn" yêu quí của bạn nhỏ thì không biết sẽ bình luận gì trước những nhà bình luận văn chương tài ba này:
"Mỳ và A Sử sống gần gủi thân mặt nhau dần dần nảy sinh tình cảm, hạnh phúc xuất phát từ sự đau khổ xã hội phong kiến lại không chấp nhận mối nhân duyên ấy nên họ càng đau khổ càng mất hạnh phúc".
Còn giám thị ắt hẳn sẽ kinh hoàng khi đọc thấy cái mở bài này: "Hôm nay, bữa thi đầu tiên, thấy thầy giám thị phát đề văn, thầy đi đi lại lại, y chang mấy người lính tây tiến nên em có cảm hứng phân tích một đoạn bài Tây Tiến".
Tổ trưởng tổ chấm văn của một trường cấp 3 nói nửa đùa nửa thật: "Các thầy cô đừng có bắt lỗi chính tả làm gì, bắt lỗi chính tả thì không còn thời gian để chấm bài nữa, kệ, miễn học sinh viết được tiếng Việt thì thôi, mình đọc hiểu là được rồi, đừng có viết thành tiếng Tây tiếng Tàu là được. Một mắt nhắm, một mắt mở mà chấm, chấm mà mở hai mắt thì tối ngủ gặp ác mộng đó, tụi nó tưởng tượng khiếp quá mà".
Tư Ðía (TD) lại nhà Hai Lúa (HL) xin miếng giềng và dừa về nấu thịt cầy, nhằm hôm Hai Lúa đang coi trận bóng đá tranh giải vô địch quốc tế! Tư Ðía hỏi:
TD: Anh cho tui xin miếng giềng và hai trái dừa về nấu rượu mận, tối mời anh qua nhậu chơi.
HL: Xuống bếp nói con Ba nó lấy cho, hai đội đang chơi sôi nổi quá mày ạ!!
Tư Ðía xuống bếp, thấy Cô Ba (CB) , con gái trẻ đ-ẹp của Hai Lúa ở đ-ó liền đ-ộng lòng tà !!!
TD: Chào cô Ba ! Ba cô cho phép tui xuống đây "hun" cô một miếng !
CB: Nói bậy nè !
Tư Ðía nói vọng ra:
TD: Anh Hai à ! Con anh không cho tui một miếng kìa !!
HL: Cho nó đi con !
TD: Thấy chưa !
Và ôm hun cô gái, xong xuôi TD làm tới
TD: Ba cô còn cho tôi rờ vú cô nữa kìa !
CB: Ðừng giỡn nghe cha nội!!
TD: Anh Hai ơi, anh chịu cho tui mà cô Ba hổng chịu kìa!
HL: Cho nó đi con!
Tư Ðía rờ vú cô Ba thấy khoái quá tí-nh rờ luôn vú kia bị cô Ba gạt phắt tay ra! Tư Ðía la to:
TD: Anh Hai ơi, anh chịu cho tui cả hai mà con anh chỉ cho tui có một thôi !
HL: Cho nó cả hai đi con! Tối nay ba qua nhà nó chơi mà, có lỗ lả gì đâu !!
Tư Ðía chỉ chờ có thế bèn giơ hai tay bóp luôn hai vú, mân mê một hồi !!!
Xong xuôi anh ta tự đi lấy miếng giềng và hai trái dừa rồi ra ve! Ngang qua phòng khách Tư Ðía nói:
TD: Cám ơn anh Hai đã cho tui!
HL: Không có gì !! Lần sau có muốn thì cứ tự nhiên qua lấy nghe!
Quay vào trong Hai Lúa to tiếng:
HL: Con Ba nè ! Lần sau thằng Tư qua thì cứ cho nó nghe chưa! Không cần phải hỏi tao nữa!
Thế là Tư Ðía cứ qua xin ồ liên miên và 6 tháng sau cô Ba bị nổi chướng ở bụng!!
Quá mệt!
Hai người tâm thần đèo nhau trên xe đạp lên dốc cầu, người sau phân công :
- Mầy cầm lái nhé, tao ngồi sao đạp cho có thế
- OK
Sau hơn 1 giờ hì hục, cuối cùng cũng lên đến giữa cầu, người sau thở đứt quảng :
- Ngồi ở đằng sau nãy giờ đạp mệt muốn chết mẹ mới lên.
- tao ngồi trước cầm lái cũng đâu có sướng gì, bóp thắng mệt thấy bà luôn
-!!!???
Điên
Để kiểm tra xem bệnh nhân đã có thể xuất viện chưa?Bác Sĩ cho 2 anh bệnh nhân đóng vai 2 người mua bán thịt bò.
- Người mua : Bán cho tôi 2 lít thịt bò
Người bán cười ngặt nghẽo, Bác sĩ mừng thầm, thế là anh nầy đã hết bệnh, để kiểm tra lần cuối, Bác sĩ hỏi : "Người ta mua 2 lít thịt sao anh cười?"
- Ha ha, nó đi mua thịt mà không mang theo chai đựng
-???!!!
Đau đâu hôn đó
Bác nông dân trên đường dẫn đứa con gái đi thi đại học, trên xe đò, ghế kế bên là thanh niên cũng đi thi, thấy cô gái đẹp, anh ta tìm cách giỡ trò tán tỉnh.Bác nông dân thì giả bộ ngủ để xem thằng nầy giở trò gì với con gái của mình. Thấy cô gái cứ ngồi ôm gò má hoài, chàng hỏi :
- Em bị sao vậy
- Em đau răng
- Anh biết cách trị hay lắm, tức là "cứ đau ở đâu là hun ở đó", sẽ hết ngay.
Bác nông dân mở mắt quay sang : Đau đâu hun đó hả, hay quá vậy, cháu trị dùm bác nhé, bác đang bị bệnh trĩ nè
-?????!!!!!
Má không cho
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà :
- Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé.
Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : "7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé"
6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.
7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h....8h30....9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : " sao bà không ra? "
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít : " má không cho em đi"
Khiêm tốn
1 anh chàng trong lần đầu tiên đến nhà bạn gái chơi, nhờ thằng bạn đi theo để phụ họa : Nếu tao nói gì thì mấy phải nói lại là : "Bác ơi, ảnh khiêm tốn đó ", cái sau mầy sẽ nâng cao hơn cái tao nói, ok?Xong việc, tao sẽ thưởng cho mầy.
Vào nhà bạn gái, mẹ của bạn gái hỏi :
- Cháu làm ở đâu?
- Dạ, cháu làm nhân viên của công ty xuất nhậm khẩu ạ
người bạn đi theo : Dạ, ảnh khiêm tốn đó bác, ảnh làm tổng giám đốc 1 công ty xuất nhập khẩu lớn lắm (cả chàng và bà mẹ đều đẹp lòng)
- Nhà cháu ở đâu?
- Dạ, cháu ở nhà chung cư
Người bạn : Dạ, ảnh khiêm tốn đó bác, ảnh có mấy cái nhà to đùng ở quận 1.(cả chàng và bà mẹ đều đẹp lòng)
- Cháu tới đây bằng xe gì
- Dạ thưa bác, xe tắc xi
-Dạ, ảnh khiêm tốn đó bác ơi, ảnh tới đây bằng xe BWM mới láng cóng,con lái xe cho ảnh nè.(cả chàng và bà mẹ đều đẹp lòng)
Bổng chàng bị nhẩy mũi hắc xì hơi
- Cháu bị sao vậy
- Dạ, hổm rày thời tiết thất thường, nên cháu bị cảm sơ
- Dạ, ảnh khiêm tốn đó bác ơi, ảnh bị ho lao và viêm gan siêu vi B
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cáo
Bác nông dân đang dạo trong công viên Lê Văn Tám, nhìn đèn cao áp và đếm thử xem có bao nhiêu cây, bất ngờ có 4 tên lưu manh nhảy xổ ra và quát :
- Ông già, cột đèn là của tụi tao trồng, ai cho mầy đếm, phải trả tiền, 1 cây 5000, nãy giờ mầy đếm bao nhiêu cây?trả tiền mau
- Trời ơi, lao đâu có biết đâu, nãy giờ mới đếm có 10 cây thôi, nè 50.000nè, thông cảm nhé
Bọn lưu manh lấy tiền bỏ đi, bác nông dân cười ruồi : Cáo nè con, nãy giờ tao đếm 30 cây mà khai có 10 cây mà cũng tin, hí hí, cáo nè con.
Ai cũng thích khen
Một nhà hiền triết đang giảng cho các đệ tử mình về các đức tính tốt mà mọi người phải cố gắng tuân theo :
- Chúng ta phải cảnh giác trước những lời khen, nó có thể đưa các con xuống địa ngục, đừng vội tin và phổng mũi trước những lời khen
Vừa dứt lời, các đệ tử đồng loạt nói :
- Lời thầy dãy quả là chí lý, thầy đúng là 1 nhà hiền triết lỗi lạc nhất, khó có ai sánh bằng, thầy là người thông thái nhất thế giới.
Nhà hiền triết nở 1 nụ cười khoan khoái hài lòng
???????
Ngu nhất
Hai anh chàng dở hơi hùn nhau đổ giống cho chim, anh nầy có 1 con chim trống, và anh kia có 1 con mái giông y nhau, loay hoay 1 hồi 2 con chim bị sổng và bay lên đậu trên cành
- Chết rồi, bây giờ làm sao biết con chim nào là con trống, con mái
- Mầy ngu quá, chết cho rồi, mầy nhìn xem, thấy chưa, đó đó, con chim đậu kế con mái là con chim trống, vậy mà cũng không biết
- Ờ há, đúng là tao ngu thất
Thi ai làm anh
Lại 2 anh chàng dỡ hơi, anh nầy đố anh kia :
- Mầy thấy cô gái xinh đẹp đang ngồi trong công viên không, cô ta có dắt theo con chó kiểng đó, Tao đố mầy, chỉ cần nói 1 tiếng, cô ta sẽ cười, nói tiếng thứ 2, cô ta sẽ chửi, nếu mầy làm được, tao sẽ gọi mày bằng anh nếu không mày là em tao.
Anh nọ đồng ý, anh ta từ từ đến bên cô gái, quỳ xuống, khoanh 2 tay lại, hai mắt nhìn con chó 1 cách thành kính và từ tốn thưa :
- Ba
Cô gái tự nhiên thấy có người gọi con chó cưng của mình bằng ba, phá lên cười ngặt nghẻo
Anh ta lại tiếp tục từ tốn đứng vậy, khoanh tay khom lưng trước mặt cô gái và kính cẩn gọi :
- Má
Cô gái tắt ngay nụ cười, sửng cồ đứng dậy và chửi anh ta té tát
Thế là anh ta được làm anh.
Ngu như bò
Con sư tử bắt muôn thú trong rừng mỗi ngày phải nộp cho nó 1 con thú để ăn thịt, nếu không nó sẽ tàn sát tất cả, mang phơi khô.Các con thú họp bàn và ra "nghị quyết" : Mỗi ngày sẽ mở hội thi kể chuyện cười, nếu con nào kể chuyện mà tất cả các con thú đều cười thì con đó miễn chết, ngược lại chỉ cần 1 con không cười thì con thú kể chuyện phải chết.
Hôm đó tới phiên thỏ, thỏ ta kể xong câu chuyện của mình, các con thú đều ôm bụng lăn ra cười ngặt nghẽo, chỉ con con bò là không cười, thỏ phải lên đường nạp thịt cho sư tử. Hôm sau đến con gà, sau khi dứt câu chuyện của mình, không con thú nào cười cả, chỉ có con bò là hả miệng ra cười nghiêng cười ngã, thế là con gà phải chết , các con thú xúm lại thắc mắc :
- Chuyện hôm qua của thỏ vui lắm mà sao bạn không cười, con chuyện của gà nhạt phèo mà bạn lại cười?
- Đâu có, hồi nãy tui cười chuyện của con thỏ kể ngày hôm qua mà, đâu có cười chuyện của con gà kể đâu
!!!!!!!!!!!!!!!pó tay
Làm thật
Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu năm nghìn đồng rồi. - Một cảnh sát nhắc.
- Thôi chết tôi rồi! - Người đàn ông giật mình. - Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
Người đàn ông thanh minh:
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu năm nghìn.
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu
Chưa bao giờ làm
Một người đàn ông đi chợ bán đồ cũ và mua được cây đèn cổ. Ông chà mạnh lên cây đèn thì thấy xuất hiện một vị thần. Vị thần nói : "Xin chào ông, tôi có thể ban cho ông một điều ước ".
Người đàn ông suy nghĩ một hồi và yêu cầu :"Tôi muốn làm một công việc đặc biệt. Một công việc mà chưa người đàn ông nào làm được hoặc dám làm ! ".
Vị thần lập tức hô biến rồi vỗ tay nói : "Xin chúc mừng ! Yêu cầu của ông đã được đáp ứng. Bây giờ ông đã biến thành...một người đàn bà nội trợ !".
Những lời khuyên
- Hãy mua tặng vợ anh một bó hoa - Người bán hoa bên đường thuyết phục.
- Nhưng tôi chưa có vợ - Người đàn ông trẻ trả lời.
- Thế thì mua cho người yêu anh đi.
- Nhưng tôi cũng chưa có người yêu.
- Vậy thì hãy mua 2 bó hoa để chúc mừng cho sự
may mắn của anh!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top