Trao thân cho sói T3


Triệu Vỹ về đến phòng thấy Tử Đan nằm quay lưng vào tường anh cười dịu dàng,tiến đến vòng tay ôm cậu từ phía sau

-Tiểu Đan của anh đang giận à

-Ai là Tiểu Đan của anh chứ,buông ra

Tử Đan giận dỗi đẩy tay anh ra

-Tại anh mà mẹ đuổi em khỏi phòng tại anh hết

-Ừm tại anh tại anh hết Tử Đan đừng giận nữa có được không

Triệu Vỹ lại ôm chặt eo cậu

-Không thèm,tại sao em phải không giận anh chứ,anh là gì của em chứ hừ

Triệu Vỹ sửng sốt,tên nhãi này đang muốn hắn thổ lộ với nó đây mà

Anh xoay người cậu lại lặp tức dùng cơ thể to lớn của mình khoá chặt Đan lại

-Anh lại muốn làm chuyện đó nữa chứ gì

Tử Đan ấm ức khóc

-Tại sao lại khóc

Triệu Vỹ cả kinh khi thấy Tử Đan khóc,lòng anh lại nhoi nhói đau

-Anh xem em là gì của anh chứ....cứ đè người ta xuống rồi rồi

Đan bật khóc nức nỡ làm Triệu Vỹ rối bù tay chân anh lính huýnh ôm chặt Đan vào lòng.

-Đừng khóc Đan đừng khóc mà nín có được không

-KHÔNG

Tử Đan khóc lớn hơn nữa,cậu muốn anh phải nói yêu mình thì cậu mới nín khóc

Triệu Vỹ càng lúc càng hoang mang,anh không biết làm sao đễ vỗ dành tên nhóc này.Tay anh càng lúc càng siếc chặt Tử Đan

-Đừng khóc đừng khóc Đan muốn gì anh cũng chịu ngoan đừng khóc

Tử Đan vẹt mũi,bàn tay nhỏ nhắn ôm gọn hai bên má Triệu Vỹ

-Đan muốn nghe anh nói anh yêu Đan

-Chỉ có vậy thôi sao

-Ừm chỉ có vậy,nói đi

Triệu Vỹ khẽ cười nhẹ nhàng hôn sạch những giọt nước mắt trên mặt Tử Đan.

-Nghe cho kỹ,Hoắc Triệu Vỹ anh không bao giờ nói hai lần.Anh rất yêu cậu nhóc tên Tử Đan,tên nhóc đang nhõng nhẽo này

Cơ thể Tử Đan chợt rung lên,cảm giác hạnh phúc đang ngập tràn trong cậu,cuối cùng cậu cũng nghe được lời nói yêu từ anh

-Có thật không,mấy người đàn ông môi mõng như anh hay xạo lắm

Tử Đan vờ hỏi lại,ngón tay thon dài lướt trên đôi môi mõng cương nghị của anh

Triệu Vỹ cắn yêu ngón tay cậu

-A

-Dám nói anh xạo,xem ra phải dạy dỗ một chút

Anh bế Tử Đan đứng hẵn dậy

-A làm gì

-Ngoan ôm anh chặt một chút

Đan phát hoảng,chẳng lẽ chẳng lẽ

-Vỹ đừng Đan mệt,người vẫn còn ê ẫm ngày mai có được không.

Nhìn gương mặt mếu mếu của Tử Đan cơn lữa dục vọng của anh cũng dần dịu xuống

-Mệt lắm sao

Triệu Vỹ hít hà mùi hương nhẹ nhàng trên cỗ Đan.Hôm nay không biết anh YÊU tên nhóc này bao nhiêu lần

-Anh xin lỗi,suốt ngày cứ đòi...Có đau ở đâu không

-Ư đau một chút

-Tựa vào người anh ngủ đi

-Ưm

Tử Đan tựa lên bờ vai vạm vỡ yên tâm mà ngủ say.

-Tiểu Đan anh yêu em

Anh yêu em,yêu không hối tiếc

"Anh yêu em,yêu bằng cả trái tim"

(Tìm lại giấc mơ-Hồ Ngọc Hà)

Tạm nghĩ ngơi đễ chuẩn bị đến với những Chap độc và hot của Trao Thân Cho Sói nhé cả nhà...

-Vỹ à

-Anh đây

-Hôm nay làm việc xong chở em đến CLUB đi em nhớ mọi người quá

-Ừm

Mặc dù Triệu Vỹ giao việc cho Tử Đan nhưng hầu như cậu chỉ nhận được vài cuộc hẹn từ Email của thư kí bên ngoài và anh điều bảo cậu từ chối.Nên cả ngày cậu chỉ ngồi đó cho anh ngắm thôi

Xong việc anh chở cậu đi ăn rồi đến Club.Tử Đan thích thú ngắm nhìn những ánh đèn chớp nhoáng nơi đây thật nhộn nhịp

-Vỹ,anh có bao nhiêu cái Club vậy

-Trên 100 cái được phân bố khắp các thành phố lớn.Riêng ở đây có hơn chục cái.Nhưng đây là cái nh mở đầu tiên nên có tên là HT CLUB những Club tiếp theo có thêm những con số phía sau HT CLUB 2 ở quận kế bên

Đan nhìn anh đầy tự hào

-Anh thật giỏi

-Vào đi

Bảo vệ thấy Triệu Vỹ ôm eo cậu nhân viên điển trai từ trên xe bước xuống họ hiểu bây giờ cậu nhân viên này uy quyền đến đâu.

Vì từ trước đến nay Hoắc tổng chưa hề ngồi chung xe với chàng trai hay cô gái nào.Có thể thêm một chiếc xe chứ nhất quyết không được ngồi chung xe với anh.

-Xin chào Hoắc tổng

Hai bảo vệ liền cuối đầu chào Triệu Vỹ

-Ừm

Culb hôm nay khá đông nên Tử Đan phải ngồi đợi Tân đễ nói chuyện

-Tử Đan lâu rồi mới đến,nghĩ làm luôn rồi hã

-Ừm mình nghĩ rồi,dạo này tốt không

-Cũng tốt,thôi cậu ngồi đi khách gọi mình,tí rãnh nói chuyện nha

Tử Đan buồn chán,Triệu vỹ đã vào phòng kiểm tra sổ sách cậu đi vào bên trong,có một cánh cửa khi còn làm việc cậu không được phép bước vào,nên tò mò muốn vô thử.Đan đẩy cửa bước vào,bên trong hoàn toàn yên tĩnh hai bên là hai dãy phòng nối liền rất dài,Đan đi vào cậu thất kinh khi tấm kính nhỏ ở cửa hiện lên cảnh một người đàn ông đang điên cuồng ra vào trên người một chàng trai khác,chân cậu như hoá đá.

Chuyện này cuối cùng là sao?

Đan nhấc từng bước chân khó khăn đi tiếp,những căn phòng kế tiếp cũng không khác là mấy.Đến căn phòng 15 Đan như chết ngất khi trong phòng có đến 3 người đàn ông đang sờ mó một chàng trai trẻ,gương mặt cậu ta vô hoảng sợ và hình như đang kêu cứu.Đan lục lọi ký ức gương mặt mày chẳng phải....là Phát bạn thân của cậu hồi cấp ba sao.Đan bừng bừng lữ giận.Cậu rút điện thoai nhắn một tin nhắn rồi cất vào túi.

Đan cởi hai chiếc cúc trên áo mình ra đễ lộ khoảng ngực trắng mịn đầy khiêu gợi đẩy cửa bước vào

-Ây da ba anh mà đễ một em tiếp như vậy làm sao thoải mái,đễ em giúp các anh có được không

Ba tên đàn ông giât mình quay lại thấy Tử Đan liền buông cậu trai trẻ đang hoảng sợ xuống thèm thuồng mà nhìn cậu

-Cha cha em mới hay sao mà xinh như thiên thần vậy,lại đây em

Tử Đan nhanh chóng sà vào lòng tên ngồi giữa tay cậu vuốt ve bộ ngực mập mạp của hắn ta.

-Hôm nay đễ Tiểu Đan phục vụ các anh có được không

Cậu nghịch ngợm véo vào ti tên đàn ông đang ôm mình

-Haha được được

Hai tên còn lại một thì nắm tay cậu mà vuốt ve một thì sờ lên đùi cậu

-Mềm mại quá

-Đại ca đêm nay tới luôn nha

RẦM RẦM

Cánh cửa bị tác động bởi một lực vô cùng mạnh mẽ bật tung

Triệu Vỹ bừng bừng sát khí tiến vào.Tử Đan nhanh chóng tọt lại chui vào lòng anh

-Vỹ người ta sợ lắm,ba người này muốn muốn

Cậu thút thít

Ba tên đàn ông quá biết rõ Hoắc Triệu Vỹ là ai khi thấy tên nhóc này chạy lại ôm hắn,cả ba điều hốt hoảng quỳ xuống van xin

-Xin Hoắc tổng tha mạng chúng tôi không không biết cậu cậu đây là của anh nên nên

Triệu Vỹ kiểm tra xong sổ sách định chở Tử Đan về nhưng ra ngoài không thấy cậu,đúng lúc điện thoại có tin nhắn của cậu tin nhắn chỉ võn vẹn có con số "15"

Anh nhíu mày rồi giật thót người ở trong Club những con số là phòng đễ tiếp khách.Anh cả kinh lau vội vào trong,vừa đến phòng 15 qua tấm kính anh thấy Tử Đan đang bị bao vây bởi ba tên đàn ông,lữa giận bừng lên lặp tức tông cửa xông vào

-Vỹ tên đó ôm eo Đan,tên kia nắm tay Đan,còn hắn hắn đễ tay lên đùi của Đan huhu.Vỹ coi nè hắn còn làm đỏ tay Đan nữa nè,Đan đưa bàn tay trắng mịn đã ửng đỏ cho Triệu Vỹ thấy,anh lặp tức nhíu mày cầm lên mà vuốt nhè nhẹ,đôi mắt lạnh lẽo lướt qua ba tên đang quỳ,bọn chúng thất kinh liền tục dập đầu van xin.

-Tên đó sao

Đan tựa đầu vào ngực anh giả vờ uất ức

-Ưm hắn nắm tay Đan thật mạnh đó(Tiểu Đan à cậu có biết mình đang ra lệnh cho con sói họ Hoắc giết ba mạng người không)

-Khương

-Dạ

-Đem giết hết bọn chúng

-XIN XIN HOẮC TỔNG THA MẠNG XIN ANH ĐỪNG ĐỪNG GIẾT CHÚNG TÔI.

Tử Đan thất kinh,bât người dậy

-Vỹ đừng giết người

-Ai bảo bọn họ dám đụng vào người em

-Ưm chỉ cần dạy dỗ là được đừng giết họ

-Đan muốn như vậy

-Ừm

-Được,dạy dỗ một chút

-Dạ Khương cùng vệ sĩ lôi ba tên đàn ông ra

Tử Đan vọt khỏi vòng tay Triệu Vỹ vội chạy đến chỗ chàng trai đang hoảng sợ ngồi thu mình trong một góc

-Phát Phát là cậu đúng không

-Cậu cậu là Tử Đan

-Đúng rồi là mình đây,tại sao bạn lại vô đây

-Mình đang học đại học,định vô đây làm phục vụ đễ kiếm thêm ít tiền lo việc học,nhưng nhưng

Tử Đan quay hoắc lại dùng ánh mắt giận dữ nhìn tên đàn ông đang giả vờ ngó lơ cậu.

-Thôi được rồi,mà cậu có sao không

-A mình không sao,cảm ơn cậu

-Triệu Vỹ

-Anh đây

-Có thể sắp xếp cho bạn em công việc thật tốt không

-Được,Đan muốn gì cũng được

Vỹ biết mình đang bị coi là tội đồ,làm sao có thể không chấp nhận yêu cầu của tên nhóc này được chứ

-Từ mai bạn cứ đến đây làm nha cứ yên tâm không có như hôm nay nữa đâu

-Cảm ơn Tử Đan

-Bạn đến đây bằng gì

-Mình đi xe buýt

-Giờ này chắ không còn xe nữa

-Vỹ

-Anh đây

-Có thể cho người đưa bạn Đan về không

-Tất nhiên là được,Khương

-Dạ

-Cậu đưa bạn Tử Đan về giúp tôi

-Dạ.

-Cậu đi theo anh Khương về nha,mai nhớ đến đây làm rảnh mình sẽ ghé thăm cậu.À cho mình số điện thoại đi

-Đây mình về nha,cảm ơn Đan

-Bạn thân mà cứ vậy,về nhanh đi khuya rồi

-Ưm tạm biệt

Phát vừa di Tử Đan cũng nhanh chóng bước ra ngoài mặc kệ Triệu Vỹ với gọi

-Nè giận anh hã

Vỹ thấy Tử Đan không thèm nhìn anh lại còn ngồi xa như vậy chẳng lẽ là giận anh sao

Tử Đan không thèm trả lời ngồi sát vào phía cửa

-Đan à

-Anh mà nhích qua đây là em phóng xuống đó

-Ư đừng đừng anh sẽ ngồi yên

Suốt quãng đường về Triệu Vỹ không dám nói gì thêm,anh chỉ sợ không vừa lòng tên nhóc này lại khiến nó giận anh hơn.

Vừa đến nhà Tử Đan đã đi thật nhanh lên phòng mặc cho mẹ cậu với gọi

-Đan Đan con sao vậy

-Con làm nó giận rồi cô ơi

-Thôi lên vỗ nó đi,coi vậy chứ không giận ai lâu đâu,còn không con cứ cất hết gối ôm.

-Dạ con biết rồi

Triệu Vỹ vui mừng,ít ra tên nhóc đó cũng không thể ngủ riêng được.

Triệu Vỹ bước vào phòng vừa mở cửa anh hốt hoảng né tránh nào gối nào chăn bình hoa cứ không tự chủ bay vèo vèo về chỗ anh.Né tránh một hồi anh cũng không tránh được tai hoạ.Anh lau mồ hôi thở phào khi chắc chắn không còn gì đễ tên nhóc kia ném nữa.Vỹ vội bước đến ôm chặt Tử Đan

-Anh xin lỗi mà

-Đồ biến thái,tạo sao anh có thể kinh doanh như thế hã,BUÔNG RA

Đan hét lớn,cậu thật sự rất tức giận

Đan cắn mạnh vào vai của Triệu Vỹ,cắn thật mạnh thật lâu đến khi sắp chảy máu vẫn không nghe thấy anh kêu la.Đan khó hiểu

-Anh không đau sao

-Đau

-Tại sao không la

-Không dám

-Hứ anh có gì mà không dám chứ,BUÔNG RA

-KHÔNG,đừng giận anh nữa em muốn gì anh cũng chiều

-Thật không

-Thật

-Dẹp hết dịch vụ đo cho em

-Được

Đan giật mình,anh có thể dễ dàng mà đồng ý

-Chỉ cần Tử Đan vui anh sẽ làm

-Vỹ à

-Đưa tay cho anh xem

Triệu Vỹ nâng bàn tay trắng mịn của Đan lên lo lắng mà nhìn vết ửng đỏ.Môi anh dịu dàng hôn lên bàn tay mềm mại

-Còn đau không

-Ưm không đau

-Cho anh có được không

-Thật hư

-Tại Đan làm anh hư

Tử Đan đón nhận những nụ hôn đầy khao khát của Triệu Vỹ mỗi lần anh hôn cậu là cậu muốn buông bỏ hết mọi thứ mà chìm đắm trong nụ hôn của anh.Rồi khi hai người hoà làm một Tử Đan lại được nghe thấy Triệu Vỹ nói yêu mình.

Buổi sáng luôn làm con người ta cảm thấy dễ chịu,một giấc ngủ dài đã cân bằng hài hoà những bộn bề của ngày cũ đễ đón ngày mới với đầy những bất ngờ

Nhưng đối với Tử Đan thì đêm qua không phải là lúc nghĩ ngơi,Triệu Vỹ liên tục đòi hỏi cậu,nhưng không bao giờ anh làm cậu đau,anh dịu dàng trong từng động tác,có thể nói người đàn ông hư hõng như anh luôn hấp dẫn.Bây giờ anh vẫn còn say sưa ngủ,dáng vẻ của anh rất hiền lành,không như lúc tĩnh đôi mắt luôn phức tạp,tất nhiên là không đối với cậu.

Đan khẽ cười khi nhìn nụ cười nhẹ của anh,đàn ông khi họ ngủ cho dù là có già dặn đi chăng nữa thì họ điều trông như trẻ con vô cùng đáng yêu.

Tử Đan hôn nhẹ lên trán anh,rồi bước xuống giường cậu hít hà mùi hương trên áo của anh rồi mặc vào đi xuống nhà.Buổi sáng không khí ở vườn rất dễ chịu,những bức tường hoa hồng trắng thau nhay toả hương ngào ngạt

Tử Đan bỏ giày đặt bàn chân trắng tinh xuống nền cỏ xanh,cậu khẽ cười vì cảm giác mềm mại của nó

Đan vươn vai múa,cơ thể mềm mại uốn éo những động tác đầy điêu luyện.

-Cậu là ai?

Tử Đan hốt hoảng,quay lại.Trước mắt cậu là một người phụ nữ chắc bằng tuổi mẹ cậu,vô cùng sang trọng ở bà toát lên vẻ quyền lực khó cưỡng lại.

-Dạ dạ

-Mẹ về đấy à

Triệu Vỹ từ đâu bước ra,đầu tóc vẫn còn hơi rối

-Ai vậy con trai

Vỹ khẽ cười ôm bà một cái

-Bảo bối của con

Bà Minh Tuyết lườn con trai mình.Bà biết tên con trai này không hề nói chơi,với lại bà biết nó ăn chơi bên ngoài nhưng không bao giờ cho tình nhân về nhà riêng.Hơn nữa cậu trai này còn mặc áo của nó xem ra hôm qua đã vận động rất nhiều

-Bảo bối...

-Ưm Tử Đan lại đây

Đan ngây ngốc tiến lại

-Cháu cháu chào cô

-Rất xinh đẹp,không hổ hổ danh là con trai của Hoắc Triệu thật khéo chọn.

-Haha con của mẹ mà.Mà mẹ về đây có gì không.

-Về định bắt con cưới,nhưng xem ra mong ước đó tan nát rồi

-Haha con có thể sinh cháu cho mẹ ẫm bồng

-Con sinh á

-Con là Hoắc Triệu Vỹ mà

-Mặc con chứ có cháu cho mẹ đi rồi hã nói.

-Tử Đan,tên thật đẹp,con bao nhiêu tuổi rồi,nhà ở đâu

-Dạ con 20 tuổi nhà con ở Vung Nam

-Hã 20 tuổi vậy là nhỏ hơn thằng quỷ này đến 10 tuổi.Quê con ở Sóc Trăng vậy là cùng quê với cô rồi

-Dạ

-Tử Đan

Mẹ Tử Đan không thấy hai người xuống ăn sáng bèn đi tìm

Nghe tiếng gọi cả ba cùng quay lại.

Bà Minh Tuyết sững người đây không phải Ngọc Quyên người bạn thân đã mất liên lạc từ lâu sao

-Ngọc Quyên

-Minh Tuyết

Hai người đàn bà đồng thanh,chạy lại ôm nhau mừng rỡ

-Tôi đi tìm bà mãi mà không gặp,vẫn khỏe chứ

-Tôi khoẻ tôi khỏe,gặp lại bà tôi mừng quá

-Thôi vào nhà nói chuyện

Hai người cùng nhau vui vẻ đi vào nhà.

Triệu Vỹ khẽ cười tiến lại bế Tử Đan lên,đặt lên chiếc xích đu

-Sao không mang giày

-Hihi em muốn múa một chút

-Lạnh chân rồi sao

Anh bóp bóp bàn chân đã lạnh ngắt của Đan

-Mẹ em với mẹ anh...

-Mẹ anh cứ nhắc người bạn thân thân của bà hoài mà anh bận quá nên không đi tìm được,không ngờ lại là mẹ em

-Ưm thật tình cờ nha

-Đó là duyên phận

-Mẹ anh bảo muốn anh cưới,còn muốn có cháu đễ ẫm bồng kìa

Tử Đan thoáng buồn

-Em em....

-Anh và em cùng sinh cho bà đứa cháu bụi bẫm có được không

-Nhưng nhưng em

-Anh có cách....

-Vỹ à...

-Làm vợ anh có được không,anh không muốn xa em giây phút nào nữa rồi

Triệu Vỹ ôm chặt Tử Đan,bây giờ anh rất cần tên nhóc này bên cạnh

Tử Đan cứng đờ,ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn anh

-Anh anh...

-Chỉ cần gật đầu thôi

Tử Đan vô cùng rối bời,anh làm cậu quá bất ngờ,anh muốn cưới cậu...

Đan gục ngã trước đôi mắt chờ mong của anh khẽ gật đầu.

Triệu Vỹ vô cùng vui sướng bế Tử Đan vào nhà.

-Mẹ mẹ con muốn cưới

Hai người phụ nữ giật mình quay lại,thấy Triệu Vỹ ôm Tử Đan cả hai cùng mĩm cười

-Nhanh như vậy sao

-Chẳng phải mẹ muốn con cưới vợ rồi sinh con sao

-Haha cái thằng này

-Bà tính sao,có gã Tử Đan cho tôi à không cho con trai tôi không

-Tôi sao cũng được tùy hai đứa nhỏ thôi

-Vậy là đồng ý rồi nha

-Mẹ cưới nhanh cho con

-Từ từ cái thằng này

-Hehe con ôm vợ con đi lên đây chào hai mẹ

Triệu Vỹ như đứa trẻ vui vẻ ôm Đan đi lên lầu.Còn Tử Đan cậu đỏ mặt tía tai vì những lời nói của Triệu Vỹ

-Khương,chuẩn bị lễ cưới thật lớn cho tôi,tôi sắp cưới vợ

Tuấn Khương ở bên kia suýt nữa bị sốc tim cứ tưởng mình nghe lầm

-Chuyện gì vậy Khương

Phát thấy mặt Khương là lạ sợ có chuyện gì

-Em yêu Triệu Vỹ cưới Tử Đan kìa,hay chúng ta cũng...

-A A ai thèm cưới anh chứ

-Em dám

Triệu Vỹ lật từng trang tạp chí chờ Tử Đan thay vest cưới.Trong lòng anh hân hoan đến lạ,chưa bao giờ anh thấy mình kiên nhẫn đến vậy chờ cậu gần một tiến đễ đi chăm sóc da rồi phải chờ gần nữa tiếng đễ cậu trang điểm và thay đồ,nhưng trong anh là sự nôn nóng chứ không phải bực bội,anh nôn nóng chờ thiên thần của anh bước ra đễ anh ngắm.

Tử Đan bước ra cậu đã làm sáng bừng cả căn tiệm đồ cưới,Đan vốn đã xinh đẹp nay lại được nhân viên chăm sóc da tận tình chăm sóc bằng thảo dược càng làm cho làn da cậu trắng hồng và căng mịn,bộ vest trắng của nhà thiết kế nỗi tiếng hàng đầu dường như dành riêng cho cậu.Những đường nét mềm mại của Tử Đan khéo léo được bộ trang phục tôn lên hết

-Vỹ Vỹ...

Triệu Vỹ ngây ngốc từ từ tiến lại chỗ cậu.Anh vòng tay xoay Đan quay lại tấm kính.Anh chết chân khi bàn tay mình chạm vào người cậu nó quá mềm mại

-Đan của anh quá xinh đẹp

-Thật không

-Rất đẹp,rất thơm,biết vậy anh đã đưa Đan đi Spa mỗi ngày rồi

Bàn tay mềm mại của Tử Đan áp lên bàn tay thô ráp của anh.

Trong gương một cặp đôi đẹp như thiên thần đang mĩm cười hạnh phúc,họ làm cho bất cứ ai cũng phải ghen tị

-Hai người thật đẹp đôi,xin mời qua đây đễ chúng tôi chụp cho hai anh vài kiểu ảnh

Người nhân viên thoát khỏi sự mê hoặc của hai chàng trai,lên tiếng kêu họ chụp ảnh.

-Bây giờ Đan muốn đi đâu

Triệu Vỹ muốn điên lên vì cơ thể mềm mại ngát hương của Tử Đan mất,anh không thể tưởng tượng được khi đi Spa da cậu lại mịn màng như vậy,khắp nơi trên người tên nhóc này điều là mùi hương làm cho đàn ông phải chết mê chết mệt

Vừa lên xe anh đã nhấc cậu lên người mình đễ có thể thoải mái mà hít hà mùi cơ thể cậu.Tại tên nhóc này không thích chứ không là anh đã lột trần cậu ngay tức khắc rồi

-Anh còn muốn em đi sao

Tử Đan quá hiểu tên đàn ông này muốn gì

-Haha thật hiểu ý anh,về nhà thôi

Triệu Vỹ cởi cúc áo cỗ Đan nghịch ngợm hít hà làn da trần của cậu

-Vỹ

-Em đẹp quá Đan à,em chỉ có thể thuộc về Hoắc Triệu Vỹ này thôi,ai dám chạm vào em anh sẽ giết kẻ đó

-A Vỹ

-Grừ

Triệu Vỹ điên cuồng đạt đến giới hạn thăng hoa.Tử Đan đuối sức,hôm nay anh quá mạnh mẽ cậu suýt nữa không chịu nỗi anh

-Hôm nay làm gì mà như muốn giết Đan vậy

Đan tựa người lên cơ thể ướt đẫm mồ hôi của Triệu Vỹ mà thở dốc

-Ai bảo em quá đẹp chứ

-Em vẫn như mọi ngày mà

-Cơ thể của em

Tử Đan giật mình chẳng lẽ tại cậu đi Spa.Đúng thật là khi cậu bước xuống giường da của cậu mềm mại và trắng hơn bình thường rất nhiều,nhưng bây giờ toàn là vết hôn của Triệu Vỹ

-Mai mốt không đi nữa

-Tại sao

-Đi làm gì về anh điều hưởng,còn làm người ta mệt đến như vậy

-Haha vợ anh thì anh phải hưởng chứ

-Chưa cưới mà vợ cái gì

-Nhóc con còn một ngày nữa là tổ chức lễ cưới rồi

-Nhưng bây giờ vẫn còn chưa có cưới

-Vậy cưới ngay bây giờ

Triệu Vỹ móc điện thoạ

-A A

Tử Đan hốt hoảng chụp tay anh lại

-Thật ngạo mạn

-Đó là tính cách của Hoắc Triệu Vỹ

-Ngồi dậy anh mặc đồ cho

Tử Đan ngoan ngoãn cho anh mặc quần áo

-Này muốn làm gì nữa

Tử Đan khóc không thành tiếng khi Triệu Vỹ cài cúc áo mỗi cúc như vậy cách nhau năm cái hôn lên ngực cậu

-À Vỹ anh nói sinh con là sao

-Có một nhà nghiên cứu có thể dùng tế bào của anh và em đễ thụ thai và nhờ người khác mang thai hộ,đứa bé sinh ra sẽ mang gen của hai chúng ta

-Có thật không

Tử Đan mừng rỡ,như vậy cậu có thể sinh con cho anh rồi

-Thật nhà nghiên cứu đó anh đã mời sang đây người mang thai hộ cũng đã có

-Em muốn thực hiện ngay

-Ngay bây giờ sao

-Ưm Đan muốn có con với anh

Câu nói của Tử Đan hoàn toàn đánh gục trái tim Triệu Vỹ,niềm hạnh phúc trong anh bây giờ không ngôn từ nào có thể diễn tả được

-Được,anh sẽ kêu họ chuẩn bị,cảm ơn Tử Đan của anh

Vỹ hôn Tử Đan thật sâu trái tim này của anh đã trao cho tên nhóc tên Tử Đan này mất rồi

Ha người cùng đi đến một phòng thí nghiệm vô cùng hiện đại,đội ngủ bác sĩ đã được chuẩn bị sẵn sàng.Đây là một thí nghiệm mới của nhà nghiên cứu.Đễ có thể mời ông ta qua đây Triệu Vỹ đã tốn rất nhiều tiền và công sức

-Chào ông Fuan

-Xin chào Hoắc chủ tịch

-Chúng tôi có thể bắt đầu ngay chứ

-Ồ tất nhiên,nếu sức khỏe của hai vị tốt

Triệu Vỹ và Tử Đan được đưa vào căn phòng vô cùng hiện đại với rất nhiều trang thiết bị hiện đại

-Đừng lo lắng,chỉ là lấy một chút tế bào thôi

-Ưm

Hai nhân,viên y tế vô cùng cẩn thận lấy máu và tế bào của hai người.

-Xong rồi,hai vị có thể ra về.Khi nào có tin tôi sẽ thông báo

-Mong ông giúp đỡ

-Hoắc tổng cứ yên tâm

Vỹ à Đan ra ngoài một chút nha

-Anh chở em đi

-Ưm em muốn đi một mình

-Anh không yên tâm

-Người ta đã 20 tuổi rồi có còn con nít đâu chứ

-Ừm có gì gọi cho anh

-Dạ

Tử Đan hôn một cái rõ mạnh lên má Triệu Vỹ

"Cậu muốn đi lấy chiếc đồng hồ mà cậu đã đặt từ lâu đễ đeo cho anh trong ngày cưới"

Cuộc đời,nó là một chuỗi những bất ngờ,không ai có thể dự đoán mình sẽ phải đối mặt với những chuyện gì sắp tới.

Triệu Vỹ cứ ngỡ cuộc sống của mình như thế là vô cùng viên mãn,anh sắp có được một người vợ mà anh rất yêu thương,lại sắp có con.Chỉ nghĩ đến như thế anh đã vô cùng vui sướng.

Tử Đan đi từ trưa đến tận chiều tối vẫn chưa chịu về.Triệu Vỹ gọi điện thoại thì không liên lạc được.Anh dự đoán có chuyện chẳng lành bèn huy động tất cả vệ sĩ đi tìm cậu.Tìm mãi tìm mãi đến tận tối cũng không có tin tức gì

-Các người đi tìm nhanh lên,trong đêm nay mà không thấy người các người đừng sống nữa

Triệu Vỹ muốn điên lên,cậu nhóc như bốc hơi khỏi anh vậy.Không thấy Đan anh như người điên,mai là đến hôn lễ mà bây giờ cậu nhóc của anh không thấy đâu

Đến tận khuya vẫn không hề có tin tức của Tử Đan.Triệu Vỹ ngâu dại anh đánh xĩu hơn 5 vệ sĩ.Bây giờ anh chẳng khác con sói hoang dại

-ĐỒ CHÓ,TÔI NUÔI CÁC NGƯỜI LÀM GÌ HÃ,CÓ MỘT TÊN NHÓC CŨNG KHÔNG TÌM ĐƯỢC

Anh gào thét điên dại

Cơn mưa từ đâu ập đến,càng làm nỗi đau của Vỹ như nặng tựa ngàn cân,cơn đau đớn giằng xé từng tế bào trong cơ thể anh, mất Tử Đan anh làm sao mà sống tiếp chứ

-TỬ ĐAN TỬ ĐAN,EM ĐÂU RỒI TỬ ĐAN

Triệu Vỹ lau đi trong cơn mưa đêm nặng hạt,anh không còn nhận thức được gì nữa anh chỉ muốn tìm Tử Đan anh chỉ muốn thấy cậu...Nhưng cậu đã hoàn toàn biến mất.Trời đất bỗng nhiên tối sầm anh hoàn toàn gục ngã

-Chủ tịch chủ tịch mau gọi cấp cứu

Triệu Vỹ sốt và hôn mê liên tục trong suốt một tháng dài,tình hình của anh làm người khác phải ngỡ ngàng,một Hoắc Tiệu Vỹ cao cao tại thượng như thế lại vì một cậu nhóc mà hôn mê dài như vậy.

Bà Tuyết vô vùng lo lắng cho con trai mình bà biết con trai mình rất yệu Tử Đan nhưng không ngờ tình yêu đó lại lớn đến vậy

Mẹ của Đan khi nghe tin cậu mất tích bà đã đỗ bệnh gần một tuần mới khỏi

Tử Đan vẫn không hề có chút tin tức nào.Cậu hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.Người của Triệu Vỹ liên tục lùng sục khắp nơi những điều vô vọng.

-Đan Tử Đan em đâu rồi,Đan à...

-Vỹ à Vỹ con tĩnh dậy đi đừng làm mẹ sợ Vỹ

-Mẹ...Tử Đan đâu rồi tìm thấy chưa

-À...ừm...vẫn chưa

-Con....con phải đi tìm Đan con phải đi

-Vỹ đừng con,đừng con còn yếu lắm

Triệu Vỹ té nhào xuống đất

-Vỹ đừng con con mau lên giường đi con khi nào khỏe lại sẽ đi tìm Tử Đan mà

Bà Tuyết khổ sỡ,nhìn con trai bà như vậy lòng bà như có ai xát muối

-Hoắc tổng Hoắc tổng

-Chuyện gì,,,tìm được Tử Đan rồi hã

Khương ngập ngừng

-Dạ...không phải

Vỹ gục xuống đầy tuyệt vọng

-Nhưng có một chuyện khác...phôi mang tế bào của anh và cậu Đan đã thành công và cô gái đó đã mang thai được một tuần rồi

Dường như trong không gian của căn phòng ngủ có hàng ngàn tia nắng ấm,câu nói của Khương làm tất cả người trong phòng điều kinh ngạc

Triệu Vỹ bật dậy lau đến chỗ Khương

-Cậu cậu mới nói cái gì hã

-Dạ cô gái kia đã mang thai con của hai người,bác sĩ nói thai nhi bình thường và đang phát triển rất tốt

Ngàn tia nắng ấm áp len vào từng tế bào đã chết của Triệu Vỹ.Anh vui mừng đến phát điên ôm chằm lấy Khương

-Tôi sắp làm cha rồi tôi có con rồi Khương tôi sắp có con

-Chúc mừng anh

-Mẹ mẹ con sắp làm cha rồi,mẹ sắp có cháu rồi

Vỹ ôm mẹ vừa khóc vừa vừa nói

-Mẹ biết mẹ biết,con phải cố lên mẹ tin Đan sẽ về với con về cùng với con đễ chăm sóc cho cháu của mẹ

Đấy một điều bất ngờ lại đến với Triệu Vỹ,bất ngờ này đối với anh nó quá lớn quá hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: