2 | Bỉ Ngạn

Ý nghĩa của hoa Bỉ Ngạn
“Vẻ đẹp của cái chết, hồi ức đau thương”

Thuở xưa trên thiên giới có một cặp tình nhân yêu nhau thắm thiết. Chàng trai vốn là võ tướng tên Hoa, cô gái là công chúa tên gọi Châu Nhi. Vốn hai người đã định xin Thiên đế ban hôn, nhưng vì lúc đó xảy ra loạn lạc, Hoa đành phải gác tư tình sang bên, cầm quân đánh giặc. Khi trở về, chàng biết tin Thiên đế muốn đem gả Châu Nhi cho Tiên tôn để kết tình hữu nghị. Hoa bèn vào cung thỉnh cầu, ngờ đâu Thiên đế nghe xong thì nổi trận lôi đình, giam chàng vào ngục.

Châu Nhi lén vào thăm Hoa, hai người bàn kế vượt ngục. Hoa vốn dòng Thiên tướng, pháp thuật tinh thuần, rốt cục đã vượt ngục thành công, dẫn theo Châu Nhi chạy trốn. Thiên đế biết chuyện, giận dữ phái thiên binh thiên tướng đuổi giết. Hoa và Châu Nhi lâm vào tình cảnh ngặt nghèo, tiến lui đều không có lối. Giữa lúc tuyệt vọng, hai người vì muốn trọn đời bên nhau không chia cắt, Hoa thi triển bí thuật, tự biến hai người thành một loài hoa. Châu Nhi hóa thành nụ hoa trắng trong tinh khiết, Hoa biến thành tán lá xanh mịn màng ôm lấy nụ hoa. Đám thiên binh thiên tướng đuổi giết thấy thế ngỡ ngàng, bèn đặt tên loài hoa này là Mạn Châu Sa Hoa.

Mọi việc tưởng đến thế thì kết thúc, nào ngờ Thiên đế lòng dạ hẹp hòi, muốn cho đôi tình nhân vĩnh viễn phân ly, bèn trớ chú cho loài hoa này một trớ chú vô cùng độc ác: “Mạn Châu Sa Hoa, hoa ngàn năm nở, ngàn năm rụng, lá ngàn năm sinh ra, ngàn năm chết đi. Hoa lá vĩnh viễn không thể gần nhau, dù cùng sống trên một thân cây”.

Thời gian cứ thế trôi qua. . . Cả ngàn vạn năm sau, lời trớ chú cũng trở nên yếu ớt trước ái tình đằm thắm khắng khít của hai người. Cuối cùng hoa lá cùng bung nở trên thân cây, đôi tình nhân chung thủy sắt son rốt lại vẫn có thể tương kiến giữa con sông dài thời gian chia lìa sinh tử. Thế nhưng trớ trêu chúng cũng bị thời gian bào mòn, vậy mà lòng hẹp hòi của Thiên đế vẫn không thay đổi. Sau khi y biết Mạn Châu Sa Hoa bừng nở, liền sai binh tướng đuổi giết, bắt về.

Mạn Châu Sa Hoa sau khi cùng nở cùng sinh, pháp lực khôi phục, vội vàng chạy trốn. Trời đất bao la nhưng không chốn dung thân, Mạn Châu Sa Hoa cuối cùng đành phải trốn xuống địa ngục.

Thiên binh thiên tướng đuổi sát không tha. Chính thái độ hống hách tàn ác của chúng đã khiến cho người Ma vực nổi lòng oán ghét, lại thêm câu chuyện tình Mạn Châu Sa Hoa càng khiến họ nổi mối thương tâm, cuối cùng người Ma vực đứng ra bênh vực cho Mạn Châu Sa Hoa, dẫn đến một trường Thần Ma đại chiến.

Trong khi hai bên chiến đấu, máu tươi của binh sĩ hai bên chảy tràn mặt đất, không ngờ lại bị hút hết vào cây Mạn Châu Sa Hoa. Máu tươi nhiều đến nỗi nụ hoa vốn trắng trong tinh khiết cũng trở thành đỏ tươi như máu, yêu dị và diễm lệ vô cùng. Cả Mạn Châu Sa Hoa cũng không hay biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên huyết quang từ cây hoa xông vọt lên tận trời, tất cả binh sĩ hai bên đang chiến đấu thảy đều bị biến thành tro bụi.

Biến cố đột ngột này oanh động cả tam giới, Thiên đế, Ma vương, Quỷ vương, Tiên tôn đều tự thân đến xem xét. Thiên đế vẫn không cam lòng, quyết bắt Mạn Châu Sa Hoa trở về, bất quá thông qua Thiên nhãn kính cả 4 người bọn họ đều biết Mạn Châu Sa Hoa đã vượt khỏi tam giới, siêu thoát ngũ hành, không chịu câu thúc của các quy tắc thông thường nữa.Vì Mạn Châu Sa Hoa tiền thế đã chịu nhiều oan ức, lại thêm oán khí chưa tan, thích hợp để dẫn độ các vong linh lầm lạc trở lại luân hồi, cho nên cuối cùng 4 người quyết định để Mạn Châu Sa Hoa lại bên Nại Hà, suối Hoàng Tuyền hầu dẫn độ vong hồn oán khí trên thế gian.

Từ đó, bên bờ Hoàng Tuyền, dưới cầu Nại Hà, cây hoa đỏ rực, yêu dị diễm lệ vô cùng cứ bừng nở, sinh sôi, dẫn đường cho các đôi tình nhân chia cắt, cho những vong hồn còn nhiều oán khí quay lại luân hồi, nhận lấy nhân quả mà số phận chú định. Đời sau gọi loài hoa này là hoa bỉ ngạn.

~End~

1. Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Nhìn bỉ ngạn, tôi nhớ về miền ký ức đau thương, tôi nhớ về giọt lệ của giao nhân, tôi nhớ về nỗi cô đơn chia ly hai bờ âm dương.

2. Người ta vẫn nói rằng Bỉ ngạn, thứ hoa nhuốm máu u linh, cô độc bên bờ Vong Xuyên, người ta vẫn thường nói Bỉ ngạn như đóa hoa của những linh hồn, thứ hoa không may mắn nhưng đã mấy ai thấu hiểu bỉ ngạn. . .

3. Bỉ ngạn hoa mãi chỉ mang bi thương và đau khổ. Tại vì sao, những ai đã trải qua cuộc tình thất bại, đều thích loài hoa này. Bởi vì, chúng ta đều thấy hình bóng mình trong loài hoa này, đầy đau khổ và bi thương.

4. Bỉ Ngạn hoa, hoa nở một ngàn năm, hoa tàn một ngàn năm, khi hoa nở thì lá đã tan mất, mà khi lá mọc dài thì hoa lại bắt đầu héo tàn, hoa và lá của Bỉ Ngạn hoa mặc dù là cùng chung một rễ, thế nhưng đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không gặp gỡ. Hay cho một cái đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không gặp gỡ, thật sự một loài hoa kỳ lạ.

5. Chàng là lá, thiếp là hoa. . .đợi 1000 năm thì thiếp đã hóa thành hoa, bỏ rơi những chiếc lá nhớ thương của chàng lại một mình ! Bây giờ mới hiểu rõ hoa bỉ ngạn vốn dĩ không thể nào có cả hoa và lá cùng tồn tại ! Vốn dĩ nếu có lá sẽ không hoa, có hoa sẽ không lá. . . Cả hai đã được sắp rằng mãi mãi sẽ không thể tồn tại cùng nhau. . .

6. Cánh đồng hoa Bỉ ngạn là bức tranh đẹp, nhưng cũng đem đến nhiều đau thương cho những người yêu nhau mong gặp lại nhau nhưng không bao giờ gặp lại hoặc gặp lại nhưng không nhận ra nhau!

7. Ta là bỉ ngạn, là đóa bỉ ngạn nhiễm máu đỏ tươi, là công cụ bị chàng lợi dung, là bỉ ngạn u ám chứ không phải rực rỡ mẫu đơn. . . Mà chàng thì không cần bỉ ngạn, chàng chỉ muốn mẫu đơn. . .

8. Sở dĩ hoa bỉ ngạn đẹp bởi vì bên trong nó có chứa chất kịch độc, khi nộc độc của hoa ngấm vào cơ thể thì cũng giống như tình yêu đã tuyệt vọng, không thể cứu vãn được nữa!

9. Bỉ ngạn hoa khai khai bỉ ngan
Vong xuyên hà bạn diệc vong xuyên
Nại hà kiều dầu không nại hà
Tam sinh thạch thượng lả tam sinh

10. Bỉ Ngạn hoa mang màu tươi của máu
Nhuộm Hoàn Tuyền một sắc đỏ đau thương
Khi đã yêu bất chấp đạo luân thường
Cũng không quản ngàn năm chưa gặp gỡ

11. Bỉ ngạn hoa hoa nở không thấy lá
Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao
Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà
Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên

12. Hoàng Tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương
Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ
Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương

13. Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn Hoa chờ một người, yêu tận tâm can. Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở. Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên. . . Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền. Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu. Có phải chăng chẳng chờ được người yêu? Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất, Có hoa không lá, có lá không hoa. Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi.

Mạn Châu Sa Hoa

Mạn Đà La Hoa

Nhật Bản: Hồi ức đau thương.
Trung Quốc: Ưu mỹ thuần khiết.
Triều Tiên: Nhớ về nhau.

►Tiếng Trung: 石蒜 (Thạch toán), 紅花石蒜 (Hồng hoa thạch toán), 龍爪花 (Long trảo hoa), 山烏毒 (Sơn ô độc), 老鴉蒜 (Lão nha toán), 彼岸花 (Bỉ ngạn hoa), 曼珠沙華 (Mạn châu sa hoa), vô nghĩa thảo, u linh hoa, hoa địa ngục, tử nhân hoa, vong xuyên hoa.
►Tiếng Nhật: Higanbana, Shibito Hana, Yuurei Hana, Manjushage, Sutego Hana, Amisori Hana, Tengai Hana, Jigoku Hana...
►Tiếng Anh: Red spider lily, Cluster Amaryllis, Shorttube Lycoris.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top