Đoạn 1 - Gia đình họ Thạch

Lưu ý: Truyện chỉ đăng tải trên WATTPAD của Alph16 và không được đăng tải trên bất kì website Việt Nam nào như truyenwiki1.com hay truyen3s.com,... Tất cả các website Việt đăng tải đều là ăn cắp và re-up trái phép, mong bạn đọc có tâm hãy chỉ đọc ở WATTPAD chính chủ để ủng hộ và bảo vệ quyền lợi của cộng đồng tác giả Việt Nam.

-------------------------------


Đoạn 1 - Gia đình họ Thạch

 Đoạn này giới thiệu về gia đình vợ chồng Thạch Nghĩa và Dương Thị ở quận Cao Bình, là người hiền lành, nhân đức, nhưng gia đình nghèo khổ, đã ngoài 60 tuổi rồi vẫn hiếm muộn con cái nên được Ngọc Hoàng cho thái tử xuống đầu thai làm con trai hai người.

Nay mừng vận mở thái hòa
Bốn phương lạc nghiệp, âu ca thái bình.
Nhớ xưa ở quận Cao Bình
Có ông Thạch Nghĩa hiền lành đức nhân.
Làm nghề đốn củi độ thân
Vợ là Dương thị bội phận đức duyên.
Lỗi sinh gặp vận suy hèn
Chẳng lo hiếm của, không phiền muộn con.
Đêm ngày giữ tấm lòng son
Cỏ cây là bạn, núi non là nhà.
Quang âm thấm thoắt bay qua
Thạch ông lẩn thẩn tuổi đà sáu mươi.
Xét mình thân thuộc không ai
Cho nên mong có chút trai nối giòng
Để sau hương hỏa tổ tông
Còn như thành bại mặc lòng trời toan.

Trải bao nhiêu sự nguy nan
Vợ chồng họ Thạch lòng vàng chẳng lay:
Vợ thì gánh nước liền tay
Để đem bố thí người nay lỡ đường.
Chồng thì khơi cống, khơi mương
Luôn tay cuốc thuổng sửa đường người qua.

Tiếng đồn khắp cả gần xa
Trong thôn ngoài ấp đều là cảm khen.
Lời phàm thấu cửu trùng thiên
Hỏi qua Vương Mẫu sự duyên thế nào?
Cùng là Bắc Đẩu, Nam Tào
Cớ sao họ Thạch công lao mà hèn?
Thần tiên đặt gối tâu lên
Trước sau số mệnh, phúc duyên mọi bề.

Ngọc Hoàng chỉ phán tức thì:
Truyền đòi thái tử cho đi xuống trần;
Làm con họ Thạch đền ân
Thọ trường trăm tuổi danh thơm sẽ về.
Ba mươi tuổi trước hàn vi
Đoạn xong vận kiển tới kỳ hanh thông.
Bấy giờ tỏ rạng mây rồng
Giàu sang bốn bể, vẫy vùng tám phương.
Thái tử nghe phán tỏ tường
Cúi vâng ngọc chỉ trổ đường đầu thai.
Thiều ca chỗi chập lưng trời
Quần tiên đưa đón đoạn thôi trở về.

Đoạn này họ Thạch mỏi mê
Chiêm bao thấy có rồng kề một bên.
Tiêu thiều, nhã nhạc vang rền
Tỉnh ra chồng vợ muôn nghìn vui tươi.
Thạch bà từ đấy thụ thai
Tu nhân bồi nghĩa chẳng rời phút giây.
Ai ngờ sự lạ lùng thay
Ba năm hoài nghén mà rày chưa sinh!
Vợ chồng họ Thạch hãi kinh
Cùng nhau than thở một mình mà thôi.
Than rằng: Nhân nghĩa trọn đời
Cớ sao mặc phải tội trời thế ni?
Chắc rằng yêu quái giống chi
Hiện vào báo hại nền thì nghén lâu!
Thạch bà tầm tã tuồn châu
Ngày đêm lo nghĩ buồn rầu lắm thay!


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top