Chap 9: Dọn vệ sinh ở...
"Điều ta thích là...Ngươi chính là nô lệ của ta , còn ta chính là vua, bắt đầu từ giờ cho tới mã mãi."
"Hả?!"-Hắn liền lấy tờ giấy xem lại.
1 tiếng đồng hồ sau...~
*Ngáp*"Ê, Yuuki, ngươi xong chưa? Nãy giờ quỳ trước bàn thờ hơn 1 tiếng rồi đó"
"Im đi...do ngươi nên ta phải như thế này...."
"Vậy thôi, ta đi về. Cầu nguyện zui zẻ."-Nói xong, ta đi. Đang đi giữa đường thì gặp một số bạn học lớp ta, trong đó có Karma và Dung Phi. Nhìn thấy họ mặc đồng phục học sinh thì ta cảm thấy có một cảm giác xấu nào đó.
Dung Phi:"Ê, Thiên Vân, sao hồi sáng bà không đi sinh hoạt hè vậy?". Cái con này...nói ra hết chi vậy....
"Tui quên...hi hi"
Dung Phi:"Nghe nói những ai không đi thì sẽ bị phạt.." Thì ra cái cảm giác xấu là đây....
"Giờ tui phải làm sao--Thiên Vân, cái gì cũng có cái giá của nó, nếu đã trốn thì phải chịu phạt, nếu không thì-- Dạ, con sẽ chịu phạt, thưa cha xứ--Cha xứ cái đầu bà!".
Người vừa cho ta một lời khuyên ( thực ra là một lời dạy đáng ghét) là Cha xứ lớp ta. Tên thật là Song Tử Nhí. Ta phải nói là cái tên này ngược một trời một vực với cái tính cách, nghe thì tưởng dễ thương, nhí nhảnh nhưng hoá ra chỉ là một ông già lù khù, lọm khọm..TT. Và tất nhiên, hắn cũng có biệt danh, "Tiểu Lan", ta không biết tại sao mọi người gọi vậy nhưng thứ ta nghi là ông cha già này bị...Bóng muộn màng.....vì hắn ta ở trong "biệt đội ba thằng bóng" của lớp ta.
Trong cái biệt đội đó, ngoài hai tên gác cửa là Lý Lăng Hàn và Song Tử Nhí ra thì còn có một tên Boss (nhóm nào mà chẳng có boss...TT). Hắn ta là....
"Ê, mấy người định chọc Thiên Vân tới bao giờ giờ nữa, bản thân cũng bị phạt mà nói người ta."-Đó Là....
(Ta)*ôm*"Oba-chan!"
*đẩy*"Ê! Tránh xa tui ra! Với lại...tui không phải là oba gì đó của bà!".
Người ta đang ôm là Hàn Thiên, giới tính nam, biệt danh: Ly bà bà, là bà yêu dấu của ta. Đặc biệt: chuyên đi phản đối các lời khuyên, dạy, răng bảo,...từ Cha xứ, ai bị cha xứ làm như thế, chỉ cần có Ly bà bà ngăn cản là mọi chuyện êm xui ( ta chỉ quảng cáo thay thôi. Khuyến cáo không nên nhờ, nếu nhờ là bị lấy tiền, không có miễn phí đâu, nhưng dù có tiền để nhờ thì: tỉ lệ êm xui chỉ chiếm 25%, 74% là sẽ có chiến tranh xảy ra, 1% còn lại là không có chuyện gì. Nghe lời ta đi, ta chính là con chuột bạch thử nghiệm nhiều lần nên biết, nhờ đó mà ta cũng bị cháy túi...TT). Hơn hết là Boss của cái băng đảng ba người kia, tên gì ta? Nhớ rồi! "Biệt đội ba thằng điên"...đúng hông ta....hay là "biệt đội ba thằng khùng" nhỉ.....Giờ mới biết là mình bị bệnh đãng trí....hay bị nuốt chữ ta.....
"Ủa? Mà mấy người đều bị phạt...sao lại nói tui"
Dung Phi:"Chọc cho vui thôi"
Karma:"Thực ra, cái vụ sinh hoạt hè kia thì chỉ bắt chúng ta dọn vệ sinh thôi."
"Dọn xong rồi à?"
(Song Tử Nhí)Cha xứ:"Chưa, đang đi lấy đồ dọn thôi."
Hàn Thiên:" Đi không?-Không. Ở nhà chơi sướng hơn--Nghe lời tui đi, nếu không thì trả 1 triệu vụ hồi nãy--Sao vô duyên vậy--Giờ tui hỏi: đi hay không đi, đi là thiên đường còn không đi là địa ngục. Chọn cái nào?....."-Hàn Thiên đưa cái mặt quỷ ra hù ta.
"Vậy thì Oba-chan phải là bà của cháu thì cháu mới đi-Hả? Không bao giờ!--Vậy thì khỏi đi, Pái Pai! Dọn vệ sinh vui vẻ!--Thôi được rồi, làm thì làm!
"Vậy thấy được hông, mà ta dọn vệ sinh ở đâu vậy?"
Dung Phi:"Nghĩa địa lớn nhất ở thành phố mình."
(Ta)*Thành ma*
Cha xứ:"Cầu xin Chúa hãy cho Thiên Vân được lên trời..."
Hàn Thiên:"Ê! Ta chấp nhận là bà của ngươi mà ngươi dám bỏ mặc ta à! Ê! Cái con Chuột thí Nghiệm của ta!--*Sống lại*Ta không phải là chuột của ngươi nha!"
Cha xứ:"May quá, tạ ơn Chúa vì đã cho Thiên Vân sống lại--Im đi! Tên điên!"
Karma:"Tán đủ chưa?! Trễ giờ lắm rồi nè! Mấy tên điên!"
Đồng Thanh:"Vâng, Oka-sama...O_O"(Mẫu Hậu)"
Karma:"IM ĐI! TA KHÔNG PHẢI OKA-SAMA CỦA CÁC NGƯƠI!"
Đồng thanh:"A!!!!!!!!!!!"
Tại một quán ăn nhỏ gần đó, Dung Phi ngồi ăn với thức ăn trên bàn bao gồm: snack, khoai tây chiên, Phô mai que,...(nhiều lắm, kể không hết.)
*Bóc*, *ăn*Dung Phi:"Wao~ dữ thiệt, sức tấn công của Karma làm thổi bay luôn bọn họ zô Đống rác, cái này giống chiêu Sư Tử Hống, chắc bữa nào xin bả học chiêu này. *bóc rồi ăn*"
Một lúc sau, ta, oba-chan và cha xứ chui từ Đống rác rồi đi tới chỗ nghĩa địa. Hú hồn vì đây là buổi trưa, nên cũng ít sợ....Nhưng, nghĩ đi nghĩ lại thì.... Đây là lần đầu tiên...ta phải nói rằng...ta đã ăn trúng bơ đã được nhét bom cực đại...
Nhưng mà ta nói trước là ta không phải chuột chuyên đi ăn vụng nha, chỉ là hồi sáng ta chưa ăn gì nên cạp đại vài miếng thôi....
Karma:"Đủ chưa? Điểm danh, 1"
"2"
Oba-chan(Hàn Thiên):"3"
Cha xứ:"4"
Karma:" Ủa? Sao thiếu một người?"
Dung Phi:"5 đây! Hết !"- Dung Phi hô to từ đằng xa, cách 30m, trên tay cầm một đống bì Snack.
"Đi dọn vệ sinh chớ có phải đi cắm trại đâu mà sao mua nhiều vậy?--Đói thì ăn thôi, tui tiêu hết hết chỗ này cũng được mà--ờ...ừm......."
Ta quên mất...Dung Phi là một người đặc biệt, ăn mãi không bao giờ lớn nổi,( thực ra là lớn rất chậm so với người bình thường), một người có cái dạ dày khổng lồ.
Karma:"Đủ hết rồi...Nè! Mau cầm dụng cụ rồi dọn, mặt trời lặn là phải làm xong nghe chưa?!"
"Nếu không làm xong thì sao?"
Hàn Thiên:" Thì tất nhiên là ở với ma."
"Ha..ha..., ở với ma à?......."
Hả? Ở với ma ... ......Hình như.....là........Ta sắp chết rồi!.....
Mẹ ơi!!!!!!!!!!!!!!
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
----------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top