Chap 10: Bị lạc trong nghĩa địa.

Ta bước vào bên trong, vì chỗ này rộng nên ta và mấy đứa bạn phải phân ra thành nhóm. Ta chung với Karma, còn Dung Phi thì chung với Cha xứ và Oba-chan. Nhưng ta cảm thấy có gì đó lạ lạ ghê...Có khi nào...Đúng rồi, là nó chứ không vào đâu được.

Tội cho Lý Lăng Hàn quá đi, cùng là 3D nhưng bị đá rồi....hời~ Bữa nào chắc mở tiệc đặc biệt cho hắn...(tiệc tàn ó)

Karma:"Nè, Thiên Vân.--Gì?--Không có gì..."

Có chuyện gì à?....Nghi quá...

"Nè, bà có chuyện gì giấu tui đúng không?--Làm gì có...Bộ bà không có thắc mắc à?..."

"Thắc mắc gì?...TT--Thì cái việc dọn vệ sinh ở nghĩa địa, bà không thấy lạ hởn?"

"Tui thấy bình thường."

"Vì sao?"

"Bởi vì bà chính là Karma, Karma chính là bà, một người ham tiền, bị tiền bịt mù đôi mắt, luôn làm luyên lụy đến người khác, cho nên việc dọn vệ sinh ở đây chắc chắn có người nhờ và đưa tiền nhờ bà làm...TT"

"Sao bà biết hay vậy?"

"Cái bảng đằng sau lưng bà kìa."

*chỉ*(trên bảng có ghi: việc gì cũng làm, miễn trả tiền là được rồi.)

"Chết, tui quên cất."

"Giờ đi làm mau đi rồi trả công cho tui, việc hồi ở đồn cảnh sát bà chưa trả tiền bồi thường đó.--Nhớ dai zậy.--Tất nhiên."

"Mà tiền công là bao nhiêu?--10.000"

"Như thế cũng được..."

Ta và Karma đi tới chỗ khu mộ được nhờ dọn dẹp. Mà chắc rằng các bạn sẽ thắc mắc vì sao tui ở đồn cảnh sát đúng không? Tui sẽ nói thẳng, hôm đó, người nhờ bả làm là một ăn trộm, biết là ăn trộm nhưng không hiểu sao bả lại nhận cái yêu cầu từ hắn ta, rồi kéo ta theo đi cướp nhà băng, lộn Bank,(cướp ngân hàng).

3 giờ sau~

"Ahhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!Chịu hết nổi rồi!!!! Tui không làm nữa!!!"

Karma:"Khoan đã Thiên Vân, Nếu mình cố gắng làm mộ này láng bóng thì mình sẽ được nhiều tiền lắm đấy."

"Vậy thì bà cứ làm đi ha, kiếm nhiều tiền lên rồi đem đi đốt, đốt một hồi đốt luôn nhà luôn, khỏi ở."

Karma:"Nói gì mà tàn nhẫn thế, tui biết kinh doanh chứ bộ...TT"

"Bà mà biết kinh doanh á, vậy mà ai đó đã đưa tui vào đồn cảnh sát vậy ta? Lại còn chưa bồi thường nữa chứ...thậm hí là...mém đốt nhà của tui...---Là tui...nhưng không phải bà được khá nhiều tiền à?!

"Mỗi lần làm cho bà kiếm được có 10.000 mà nhiều cái giống gì?"

Karma:"Nhưng mà 10.000 đó là VND, giờ là 10.000 JPY (Yên Nhật) mà"

"10.000 yên Nhật...." (10.000JPY 2.013.400VND)

*vù*(tiếng gió)

Karma:"Ê, bà làm cái gì vậy?"

"Mau đi, còn đứng đó làm gì nữa, tiền mọc cánh bay đi giờ"

*nói nhỏ*Karma:"Thế mà tui cứ tưởng chỉ mình tui là bị tiền bịt mù đôi mắt chứ...đúng là con người thật khó hiểu..."

*Mắt lấp lánh*"Bà vừa có thêm công việc à?"

"Không, không, mau làm thôi..."

3 tiếng đồng hồ sau~

Mặt trời lúc này đã lặn, cảnh vật xung ta dường như chỉ có thể thấy nhờ ánh sáng của mặt trăng. Cảm giác ta thật sự cảm thấy khó chịu hơn khi ánh sáng đi để màn đêm đến. Cho tới khi nó đã hoàn toàn bao phủ thì mặt trăng đã tỏa ra vẻ đẹp của mình rõ hơn hết. Vừa hay, ta cũng đã hoàn thành công việc của này.

Cảm giác nó đã đáng sợ hơn nhiều, che lấp tâm trí ta. Ta định chạy khỏi đây nhưng không thể, bởi vì Karma kéo ta lại, không cho ta đi cách xa 3 bước và nói:"Khi nào mọi người tụ họp đông đủ thì mới được về", dù ta rất sợ nhưng vì tiền nên cố gắng ở lại.

Ta và Karma đi ra trước cổng để chờ nhưng không ngờ nó đã bị khóa lại. Nỗi khiếp sợ lấn áp tâm trí ta nhiều hơn, nếu như không nhờ Karma cho ta những lời động viên, giúp ta lạc quan thì ta có lẽ phải trở thành một kẻ điên dại lúc này.

Ngồi chờ bọn họ 30 phút nhưng không hề thấy bóng dáng hay tiếng nói của ai. Sương bắt đầu hình thành nhờ những bụi cây, ngọn cỏ nơi đây cùng với việc tạo ra khí CO2(Cacbonic) làm ta lạnh và cảm thấy khó chịu vô cùng.

Sau đó, ta và Karma phải đi tìm bọn họ. Đi sâu vào bên trong, sương mù trở nên dày đặc hơn, chỉ thấy hai bên là những dãy mộ bị rong rêu bám lâu ngày. Vì quá sợ nên ta quay lại hỏi Karma:"Nè, Ka..r....ma....Chỗ...bọn họ...dọn dẹp...."-Không thấy,

không thấy Karma...

"Nè, bà đâu rồi?...."

"Karma! Mau trả lời đi!!!"

---------------------------------------------------------------------------------------------


Tại một khuất bóng tối gần đó, một con người bí ẩn, ánh mắt màu xanh ngọc như những viên pha lê đang tỏa sáng, nụ cười ấm áp dịu dàng nhưng cơ thể lại toát ra hơi lạnh. Một câu nói với chất giọng ngọt ngào:"Vào đêm nay, ta sẽ cho nàng một điều bất người, chú chim nhỏ đang lạc lối giữa bầu trời xanh của ta."

.

.

.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Hậu Trường:

Karma:"Nè Thiên Vân."*ngây ngô*

"Chuyện gì?"*vui vẻ*

Karma:"Bà có lần nào bị bắt vô đồn cảnh sát chưa?"

*thành tượng*

Karma:"Nè--Ờ thì...."

Karma:"Có đúng không?"

"Thì cũng có...--Bà bị phạm tội gì vậy?"

"Tội....--Nói mau đi!^^"

"Là tội lười biếng ở nhà nên tui bị bắt vào đồn để làm người quét dọn, do ba tui là cảnh sát trưởng."

"Trời! O_O"....."


----------------------------------


Cha xứ:"Chào đồng nghiệp! Mới vào nghề à?!"

Oba-chan:".."*Quay mặt nhìn chỗ khác*

Cha xứ:"Ê, sao tự nhiên cho tui ăn bơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơbơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ bơ."

Đạo diễn*Chạy lại*:"Có bơ rồi nè, Cha xứ....O_O?"

Cha xứ:*mặt xác chết*"Hừ........"

Đạo diễn:"Có...chuyện gì....với...cậu vậy?....."

Cha xứ:"Nè....Đạo diễn, tui nghĩ ông nên đổi vai người bán bơ thì đúng hơn...."

Đạo diễn:"Ờ.......O O"


----------------------------------------------


"Ây! Đạo diễn!.... Sao mặt ông...nhìn thất thần dữ vậy....? o.o?"

Đạo diễn:"Mới vừa bị tra tấn..."

"Tội nghiệp đạo diễn ghê mà sao không thấy Lý Lăng Hàn ở tập này vậy? Tui nhớ trong kịch bản có mà sao không thấy cậu ta, đám fan của cặp Hành Phi- lộn, Hàn-Phi đang nổi loạn trên cộng đồng mạng kìa."

Đạo diễn:"Rắc rối nhỉ?! Mà chắc cậu ta đang ở chỗ đó"

"Chỗ đó là chỗ nào vậy?"

Đạo diễn:"Cậu ta đang ở..."


Trong khu nhà vệ sinh nam, tiếng dội nước liên tục.

*mở cửa**bò*"mẹ ơi,....chắc con sẽ không bao giờ ăn cái món đó nữa đâu....cái món kinh khủng đó...."-Lý Lăng Hàn.

*hắt xì*"Ừm..um.......Có ai nhắc mình à?...Mà chắc do hồi sáng thức dậy sớm quá, biết vậy khỏi nấu món đặc biệt của mình, để ở đây tưởng có ai ăn rốt cuộc chỉ có một người....mà đã ăn thì phải ăn cho hết chứ! Ăn mà chừa lại thì uổng phí quá...."

"Đồ ăn như thế này mà chê"(hình minh họa bên dưới)

"Mà ăn xong cái chén này rồi thì....cái nồi đằng kia tính sao đây....TT?"

"Thôi kệ, Chơi hết luôn."

Đang ăn giữa chừng thì......

*tiếng xe cấp cứu*Miệng lẩm bẩm:"Nhất định....Mình tuyệt đối.....sẽ không bao giờ nấu ăn nữa...."

--------------------------------------------

Dung Phi ngồi một chỗ ăn hết bì snack này đến bì nọ.

"Xem Phim gì đâu mà chán chết, giờ thì tắt TV rồi ngủ thôi!"

*Bụp*(Tiếng tắt TV)








-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: