Vô tình ( Accidentally )

Ngày 4/12/1992

---Bệnh Viện Phụ Sản XX---

-Tránh ra,mau tránh ra,nhanh lên

Khung cảnh rất hỗn loạn,y tá,bác sĩ,phụ tá chạy khắp bệnh viện

-Nhanh lên,Kim phu nhân sắp sinh rồi !!-Tiếng la vọng của y tá nữ làm mọi người hoảng hốt

-Đưa vào phòng mổ nhanh !!

-Giúp tôi lấy dụng cụ

-Nhanh lên,không mạng mấy người sẽ mất đấy

Trên băng ca,có một người phụ nữ đang ôm bụng quằn quại,mồ hôi của cô tuôn ra làm bết mái tóc đen dài của cô...

Rất nhanh,cô được đưa vào phòng cấp cứu

Cánh cửa phòng mổ đóng lại một cách nặng nề...

-VỢ TÔI ĐÂU ????-Tiếng la làm mọi người hoảng hốt,vang vọng khắp cái bệnh viện này

Một người đàn ông với khuôn mặt góc cạnh,ánh mắt anh lạnh lẽo,quét hết cả hành lang

-Kim tổng bình tĩnh,phu nhân đang trong phòng mổ..-một y tá chạy lại nói với vẻ lo lắng

-Cô ấy có mệnh hệ gì...tôi đốt cái bệnh viện này-Anh gằn giọng nói từng chữ

1 tiếng....

2 tiếng sau.....

4 tiếng sau....

-Ô...ô-Tiếng đứa trẻ cất tiếng khóc đầu đời vang vọng hết cả phòng mổ

-Chúc mừng Kim tổng,là một cậu bé rất dễ thương-Y tá bế đứa bé đi ra đầu tiên

Anh nhìn cậu bé trắng trẻo đang ngủ ngon lành trên tay y tá....nhìn chằm chằm trong sự khó hiểu của y tá

-Kim tổng....ngài không định bế con mình sao ?

-Không !!-một chữ phát ra từ miệng anh đã làm cho y tá bất ngờ

Nói rồi anh bước đi,tiến về phía giường bệnh của bà xã,nắm tay cô thì thầm

-Bà xã,em vất vả rồi !!

Anh mỉm cười.....

Vào ngày đó,gia tộc Kim đã xuất hiện thêm một thành viên

Vào ngày đó,gia đình của chủ tịch tập đoàn KSJ đón thêm một tiểu thiên thần

Ngày hôm đó,tuyết rơi,thời tiết rất ấm,nắng chiếu vào hành lang bệnh viện,ấm như cậu bé ấy sau này...

Vào ngày hôm đó,mọi người cũng biết,chủ tịch Kim rất lạnh lùng với con mình

Nhưng một điều thiếu sót,cậu bé ấy......cũng sẽ lạnh lùng với cha mình

Tên cậu ấy -Kim Seok Jin ....dịu dàng và thông minh

---5/12/1992---

-Nhanh lên,Ji phu nhân sinh rồi

-Đưa vào phòng cấp cứu nhanh lên

-Nhanh lên,mất máu quá nhiều

-Có dấu hiệu xuất huyết

-Lại có người vào sinh nữa sao anh ?-Kim phu nhân ngồi trên giường bệnh thấy mọi người tất bật quay sang anh chồng mình đang ngồi chăm chú gọt trái cây

-Ừ-Anh không ngước mặt lên trả lời

-Hi vọng mẹ tròn con vuông,anh nhỉ ?

-...

Nhưng có vẻ như điều ước của Kim phu nhân không thành hiện thực

----Phòng cấp cứu-----

Trước phòng cấp cứu có một người đàn ông, bộ vest khoác trên người xộc xệch,khuôn mặt vùi vào bàn tay,ngồi trên ghế chờ của dãy hành lang bệnh viện,lòng mong sao con người đang ở trong kia sẽ an toàn

4 tiếng.....

6 tiếng....

12 tiếng.....

-Ô..ô -Tiếng trẻ con lại vang lên khắp phòng,y tá run sợ bé đứa bé trên tay bước ra

-Ji tổng....chúng tôi đã cố hết sức,chỉ có thể cứu đứa bé....

-Không thể nào...không thể nào...Jung Ahn à...em không thể nào....

Người đàn ông suy sụp...quỳ trên mặt đất,miệng lẩm bẩm như một người điên

Anh mất tất cả rồi,người phụ nữ anh yêu nhất cuộc đời...

Cô gái của cả cuộc đời anh....

-Ô...ô

Tiếng đứa bé trên tay y tá khóc lớn,như đang hiểu được nỗi khổ của cha mình

-Bé con của papa...-Anh ngước mặt lên,nhìn vào đứa bé đang nằm trên tay y tá quấy khóc

-Papa xin lỗi con....-Anh chạy lại ôm chặt con mình và giọt nước mắt rơi xuống.....

-Con sẽ là Ji Ahn Young,tiểu hi vọng của papa....

- Ahn Young của papa.....

Người đàn ông ôm đứa con mình vào lòng thì thầm trước phòng sinh

Ngày hôm đó,bão tuyết kéo đến...

Ngày hôm đó,có một đứa bé vừa sinh đã thiếu hơi mẹ của mình....

Ngày hôm đó,đứa bé ấy trở thành hi vọng duy nhất của cha mình.....

Ngày hôm đó,ngày đã nối định mệnh của hai đứa bé.....

Kim Seok Jin -Ji Ahn Young

-----1 tuần sau đó ------

Ngày mưa rơi trên đường,mọi người đều muốn về nhà thật nhanh....

Kétttt

Một chiếc xe màu đen dừng lại một cách đồng đã tụ tập rất nhiều người

có 2 người,một nam một nữ khoác lên mình tông đen bước xuống

Hai người đi thẳng về người đàn ông đang quỳ trước mộ của một người phụ nữ

- Đứng lên đi,tao hiểu cảm giác của mày mà -Người đàn ông lại gần người đang quỳ và vỗ vai

-Hãy lấy lại tinh thần đi,vì Ahn Young,con bé cần sự chăm sóc từ papa của mình-Người phụ nữ cũng tiến lại gần

-Kim Tae Jin,Jung Seok Ahn,cảm ơn hai người nhiều lắm-Người đàn ông đang quỳ cũng thẫn thờ mà trả lời lại

3 người im lặng nhìn di ảnh của người phụ nữ trên bia mộ

4 người họ là bạn thân rất lâu rồi....

4 người họ đã cùng nhau trải qua biết bao khó khăn....

Tại sao cuối cùng...lại chỉ còn 3 người.......

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

5 năm sau.....

Tập đoàn KSJ và tập đoàn JAY từ năm năm trước bỗng nhiên trở nên rất hùng mạnh,học giành được nhiều dự án lớn,bắt đầu nhún chân vào thị trường chứng khoáng ở nước ngoài,bắt đầu mở nhiều chi nhánh ở nước ngoài,tham gia khai thác dầu mỏ,nay họ đã trở thành hai công thi toàn cầu,chiếm 80% cổ phần kinh tế thế giới

Chính vì vậy,thời gian họ dành cho con cái không nhiều...

Nghe đồn,Kim Tae Jin,chủ tịch KSJ có một người con trai năm tròn 5 tuổi !! Chẳng ai biết mặt cậu bé cả

Nghe đồn,Ji Seok Hyung,chủ tịch JAY có một người con gái,năm nay cũng tròn 5 tuổi !! Khuôn mặt chẳng ai được diện kiến

Nghe đồn,con trai của Kim Tae Jin rất xấu nên ông mới không dám cho mọi người biết

Nghe đồn,con gái của Ji Seok Hyung bị tự kỷ nên không muốn tiếp xúc với ai....

Tất cả chỉ là NGHE ĐỒN !!

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Kim Seok Jin ,con đâu rồi ?-Chất giọng thảnh thót của Kim phu nhân lại vang lên khắp nhà,đánh thức cậu bé đang cuộn tròn trong chăn thức dậy

-Chậc!!-Kim Seok Jin nghe tiếng đã phải bò dậy,khuôn mặt băng lãnh đang khó chịu vì bị đánh thức,cậu bước xuống phòng ăn với vẻ mệt mỏi

-Mama đã kêu chị giúp việc làm thức ăn sáng rồi,con rửa mặt rồi sang kêu Ahn Young qua ăn chung,mama đi đây,tạm biệt con,yêu con !!

- À,kì này papa với mama con đi tới 4 tháng sang Mĩ,ở nhà ngoan nhé con !!

Chưa kịp để Seok Jin nói điều gì,cổng biệt thự đã được đóng cùng với chiếc xe đen vụt đi hòa vào đường phố tấp nập

-Haixx,lại đi nữa sao ?-Seok Jin thở dài và quay gót vào trong

Nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, 7.30,dậy được rồi,chắc con nhóc đó...cũng dậy rồi

Cậu đi vào phòng VSCN,chải tóc vào khoác lên mình chiếc áo hoodie đen,thêm cái nón kết đen nữa,cực chất

Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng,mũi cao thẳng tắp,môi mỏng đỏ hồng như con gái,da trắng như tuyết,cái này gọi là xấu sao ? Đúng là chẳng thể tin lời thiên hạ !!

Cậu khoác chiếc balo đen lên vai và bước xuống phòng ăn....

-Cậu chủ ăn sáng bây giờ luôn ạ ?-Người giúp việc dè dặt nhìn cậu nhóc nhỏ hơn mình gần 20 tuổi

- Đợi tôi một chút

Cậu quăng câu đó lại và bước đi ra ngoài nhà,sang ngôi biệt thự cũng to không kém bên cạnh

Rất tự nhiên mở cửa bước vào,bấm mật mã...

Đúng như cậu nghĩ,cô bé đang ngồi trên sofa,mái tóc đen nhánh được cột ngay ngắn,chiếc hoodie màu đen khoác lên người cô bé tạo nên sự tương phản giữa màu da trắng ngần của cô và màu áo,bàn tay thon dài đang cầm quyển sách "Burn The Stage"lật từng trang mà hôm trước bắt cậu mua cho bằng được,đôi mắt to tròn chăm chăm vào quyển sách,lâu lâu lại nheo lại vì những chỗ khó hiểu

Đúng là cái đồ dễ thương....

-Ahn Young !!-Cậu cất giọng

-....

Bơ nhau à ?

-Ahn Young ? Có nghe Seok Jin nói không ?

-.....

-AHN YOUNG !!!-Hết chịu nổi cậu la làng lên

-Hả ?Là Seok Jin sao ? Sao lại la làng lên như vậy ?

-Ahn Young bơ Seok Jin a <3

-Tại Ahn Young đang tập trung thôi mà !!

-Hổng chơi với Ahn Young nữa !!!-Seok Jin giận dỗi

-Ahn Young xin lỗi mà !! Ahn Young xin lỗi Seok Jin mà !!-Ahn Young bỏ quyển sách xuống lắc lắc tay của Taehyung

-Hôm nay chịu mặc hoodie đen với Seok Jin rồi à ?-Cậu bỗng nhiên hỏi

-Ai mượn Seok Jin dọa Ahn Young là không mua sách cho -Cô giận dỗi

-Haha,Seok Jin giỡn mà,Seok Jin sẽ tiếp tục mua sách cho Ahn Young,giờ thì đi ăn sáng thôi !-Cậu khoác chiếc balo màu trắng của cô lên vai và dắt tay cô đi

-Ể,chờ Ahn Young,vú ơi,Ahn Young đi nha !!-Cô quay lại vẫy tay người phụ nữ đang tưới cây ngoài vuờn

-Ừ,Ahn Young đi đi !!-Người phụ nữ vẫy tay cô

Năm 3 tuổi,ai cũng nghĩ rằng Ahn Young sẽ là một đứa bé lạnh lùng và khó chiều,....

Cô chẳng nói nói chuyện với ai ngoài nói dăm ba câu với Seok Jin,cô hận papa mình đã để cho mama của cô ra đi

Cô hận,khi cô nhận thấy rằng chung quanh mình ai cũng có mẹ ở bên...

Cô muốn mình được mẹ chở đi học,được sà vào lòng mẹ,được mẹ hôn má,...

Cô muốn nói yêu mẹ mình...

Sự thật tàn nhẫn,mẹ cô đã mất....

Mẹ cô sẽ chẳng bao giờ ở bên cô nữa....

Đến khi có một lần,papa cô đi tiệc và say,ông đã khóc và ôm chầm lấy cô khi thấy cô....

-Papa nhớ mama con quá,papa xin lỗi con,xin lỗi con vì đã không thể giữ mẹ lại cho con,papa xin lỗi con,tiểu hi vọng của papa....!!

Cô khóc,giọt nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt,papa của cô cũng chịu khổ như cô ...

Thì ra trước giờ cô trách nhầm papa của mình.....

Từ đó,Ahn Young luôn nở nụ cười trên môi,đặc biệt lúc papa của cô về nhà,cô chạy ra ôm lấy papa của mình và nói nhớ ông....

-Mama mất , con không buồn sao ?-Có người đã hỏi như vậy

-Tất nhiên là có ạ !!-Ahn Young gật đầu trả lời

-Vậy....?

-Ahn Young phải vui vẻ,bởi vì Ahn Young chính là hi vọng của papa mà !!-Cô nở nụ cười thật tươi

Ngôi nhà này...đã bớt tăm tối hơn rồi !!

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

--10 năm sau ----

- Seok Jin ơi !!-Cô bé cao khoảng 1m60,khuôn mặt rạng ngời cười tươi,mái tóc đen nhánh bay theo gió,chạy lại chỗ một cậu thiếu niên tóc nâu óng mượt,cao chừng 1m80

-Ơi Ahn Young-Cậu thiếu niên nở một nụ cười tươi quen thuộc,dang tay để đón cô gái bé nhỏ ấy vào lòng

-Jinie à,lát nữa mua sách cho Ahn Young nhé !!

-Chẳng phải tuần trước mới mua sao ?

-Nhưng Ahn Young đọc hết rồi !Đi nha,Jinie ?-Ahn Young nhõng nhẽo

--Cậu lại nở nụ cười,ngón tay thon nhéo má cô

Cô và cậu đã học lớp 10,đã trải qua 15 năm thanh mai trúc mã

Ahn Young có rất nhiều bạn trai theo đuổi,những lúc đó,Seok Jin sẽ tự lấy thân làm lá chắn cho cô

Muốn đụng đến Ahn Young,thì phải bước qua Seok Jin

Seok Jin cũng có rất nhiều người thầm thích,nhưng lúc nào cậu cũng lấy cô ra mà làm bia đỡ đạn

Ai cũng nói,Seok Jin và Ahn Young là một cặp...

Ai cũng nói họ thật xứng đôi...

Kim Seok Jin đẹp trai...

Ji Ahn Young đẹp gái...

Kim Seok Jin giỏi Toán,Lý Hóa...

Ji Ahn Young giỏi Anh,Văn,Sinh....

Kim Seok Jin là hoàng tử

Ji Ahn Young là công chúa

Cổ tích nói rằng hoàng tử luôn đi đôi với công chúa....

Thật không ? Xin lỗi đây là thực tế

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Ê,mày có biết cân bằng Hóa là gì không vậy ?-Seok Jin cầm bút bi gõ gõ đầu Ahn Young

-Đau,mày biết tao ngu Hóa mà !!-Ahn Young ôm đầu quay sang trách Seok Jin

-Có cân bằng phương trình cũng không biết,sau này làm gì ?-Taehyung bĩu môi khinh thường

-Cùng lắm bám Jinie cả đời thôi-Ahn Young cười cười

-Ai cho bám ?- Seok Jin quay sang nhìn khuôn mặt đang áp vào cánh tay của mình

-Chứ chẳng lẽ Seok Jin bỏ Ahn Young ?-Ahn Young đưa đôi mắt to của mình nhìn chằm chằm Seok Jin

-Ừ,sẽ không bỏ - Seok Jin nói thầm rồi gật gật đầu

Từ khi còn nhỏ đã Seok Jin tự nhủ rằng cậu sẽ không bao giờ bỏ cô bé ấy một mình....không bao giờ...

Năm đó Seok Jin và Ahn Young 16 tuổi

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Mai sinh nhật Seok Jin rồi nhỉ ?-Ahn Young đứng nhìn tập lịch nơi đánh dấu đỏ chói

-----4/12/2008------

Hôm đó,căn phòng nằm lầu 2 của căn biệt thự màu trắng sáng cả đêm !!

" Seok Jin à,tối nay 7.30 ra ngoài cây anh đào sau nhà mày đi,tao đợi "

-Ahn Young ? Kêu tao ra đây làm gì ?-Seok Jin bước từng bước về phía cây anh đào sau sân nhà !!

Bụp !!

Tiếng bóng đèn sáng lên,cây anh đào lộng lẫy với nhiều sắc màu của đèn LED

Bong bóng treo khắp nơi,ở giữa là một bàn đầy thức ăn tỏa hương thơm ngát,kích thích vị giác của con người

Saeng-il chuk ha hab ni da. saeng-il chuk ha hab ni da.
Ji-gu E Seo wu ju e seo je il sarang hab ni da
ggot bo da *** gob ge byul boda *** bal ge
saja boda yhong gam ha ge happy birthday to you.

saeng-il chuk ha hab ni da. saeng-il chuk ha hab ni da.
ggot da wn nae chin gu ya gul go gib ge sal a yho
saeng-il chuk ha hab ni da. saeng-il chuk ha hab ni da.
Ji-gu E Seo wu ju e seo je il sarang hab ni da
ggot bo da *** gob ge byu boda *** bal ge
saja boda yhong gam ha ge happy birthday to you

( Happy Birthday To You -Korean Version )

Tiếng hát trong trẻo vang lên,Ahn Young cầm chiếc bánh kem bắt đầu tiến lại gần Seok Jin

Seok Jin bát ngờ chỉ biết mở to mắt nhìn Ahn Young

-Happy Birthday,Kim Seok Jin.....Happy Seok Jin 's Day !!-Ahn Young nở nụ cười thật tươi

-Cảm ơn Ahn Young....-Seok Jin đứng nãy giờ mới nói được câu đó

-Khoan đã,còn nữa...

Chưa kịp phản ứng thì một tiếng nói vang lên từ một chiếc điện thoại

-Happy Birthday,mama chúc mừng sinh nhật con,con trai của mama !!

-Mama !!

-Papa cũng chúc mừng sinh nhật con,xin lỗi con vì đã không thể gặp trực tiếp con,do papa và mama đang đi công tác....

-Không sao đâu ạ !!-Seok Jin bên này cũng nở nụ cười tươi quen thuộc

-Thôi con ăn sinh nhật với Ahn Young nhé !! Tạm biệt con -Điện thoại bị ngắt

-Seok Jin,lại đây thổi nến nào !!-Ahn Young hối thúc

-Ừ !!

-Chết nè !!-Ahn Young lấy miếng kem quệt lên khuôn mặt đẹp trai của Seok Jin và chạy đi

-Cha chả !! Đứng lại !! -Seok Jin đuổi theo sau

Hai con người,cứ đuổi bắt nhau như vậy đến khi mệt lả ngồi nghỉ trên chiếc xích đu

-Sao băng kìa !!-Ahn Young chỉ tay lên trời

-Ước đi !!-Seok Jin cũng hùa theo

....

........

..............

-Hồi nãy mày ước gì vậy ?-Seok Jin

-Bí mật !! Nói ra điều ước sẽ không thành sự thật -Ahn Young nói rồi nhí nhảnh chạy đi

-Đi đâu thế ?-Seok Jin la vọng

-Đợi tao chút

......

............

....................

-Nhắm mắt lại đi -Ahn Young hí hửng

-

-Không được hé mắt,Seok Jin chơi ăn gian >.<

-....

- Đây,quà cho Seok Jin

Seok Jin mở mắt mắt ra,thấy trên cổ mình âm ấm,mở mắt ra,đó là một chiếc khăn choàng cổ màu đen,cậu giật mình

-Đẹp không ?

-Ahn Young đan sao ?-Cậu hơi nghi ngờ

- Ừm,chứ ai vào đây -Ahn Young sửa lại chiếc khăn quàng cổ cho Seok Jin

Seok Jin chạy lại ôm lấy Ahn Young,dụi đầu vào hõm cổ của cô,thì thầm

- Cảm ơn Ahn Young,cảm ơn Ji Ahn Young đã đến bên Kim Seok Jin....

Ahn Young ôm Seok Jin,cô sẽ nhớ kĩ nó,cô sẽ nhớ kĩ câu nói này....

-Tao có quà sinh nhật sớm cho mày nè !!-Seok Jin nói rồi lấy tay che mắt Ahn Young lại

-Ơ....

Ahn Young bỗng cảm thấy lành lạnh ở cổ tay,Seok Jin mở tay che mắt cô ra

-Woa...

-Đẹp không ?

-Đẹp quá

Ahn Young cứ nâng tay lắc lắc chiếc vòng tay bằng bạc có trang trí bằng chữ cái

-M,Y,Y,O,U,T,H ?

-Chỉ cần mày thích là được,mai Seok Jin này sẽ đưa Ahn Young đi công viên chịu không ?

-Quất luôn !!

Năm đó Ahn Young và Seok Jin 17 tuổi

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Jinie,mình chụp hình đi !! -Ahn Young níu tay áo Seok Jin

-Ok !!

-Gửi tấm này cho Youngie đi !!

-No,đây là tấm hình riêng của tao thôi !!

-Seok Jin thật kì cục...

Tấm hình đó....là hình nền điện thoại của Seok Jin....

Tấm hình hai người chụp chung lần đầu tiên....

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Youngie ?-Seok Jin ngồi bên cạnh Ahn Young trong thư viện của trường

-Sao á Jinie ?

-Nếu Jinie đi,Youngie có buồn không ? Có đợi được Jinie không ?

-Không đâu !! Youngie sẽ cho Jinie đi luôn ấy !!-Ahn Young nghiêm túc trả lời

-À...

-Jinie định đi đâu sao ?-Cô nghiêng đầu hỏi

-Không có gì ! Mau học đi,sắp đến kì thi Đại Học rồi đấy-Cậu lấy bút gõ gõ đầu cô

-Đau !

Năm đó cô và cậu cùng 18 tuổi

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

---Ngày 27/7/2011 ----

Ahn Young vui mừng chạy qua nhà Seok Jin chỉ để nói rằng cô đậu Đại Học rồi,cô đậu ngành y...

-Jinie ? Jin à ? Kim Seok Jin !!!

Ahn Young la vọng khắp nhà,không có tiếng trả lời lại....

-Ahn Young tiểu thư,cô tìm cậu chủ sao ? Cậu ấy...không nói gì với cô sao ? -Một người hầu nghe tiếng la liền chạy ra

-Nói gì ạ ?

-Cậu chủ mới lên máy bay một tiếng trước.....

-Sao cơ ạ ? Để làm gì ạ ? -Giọng cô run run

-Để đi du học....

-Hả ?

Tai của cô đã ù đi từ lúc nào...

Du học ?

Tại sao ? Tại sao chẳng nói với cô một tiếng chứ ?

Cô là gì của cậu ?

Tại sao cô lại chẳng biết gì ?

Rốt cuộc cậu xem cô là gì của cậu ?

Ha ?

Ướt ? Thì ra là nước mắt !! Sao nhiều quá vậy ?

Tại sao ? Tim mình lại đau như vậy ?

Kim Seok Jin ? Cậu thật tàn nhẫn !!!

Cố ngồi sụp xuống sàn nhà,đôi mắt thẫn thờ cùng với giọt nước mắt....

-Ahn Young tiểu thư....

-Ahn Young tiểu thư...cô tỉnh dậy đi !

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ahn Young khó khăn mở đôi mắt của mình ra

Đây nhà ? Trần nhà quen thuộc....

Mọi thứ đều quen thuộc....

Mùi hương này.....

À,đây là phòng của Kim Seok Jin !!

1 giọt...

2 giọt......

3 giọt......

Lại nữa rồi ! Ji Ahn Young,mày thật mít ướt ....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Sao lại khóc rồi ?-Tiếng nói trầm ấm quen thuộc lại vang lên

-Jinie ? Mọi người nói Youngie không có mẹ !! Youngie là thứ mồ côi mẹ !Youngie chẳng đáng để ai yêu thương cả ?

-Sao lại không ? Có Jinie thương Youngie mà !!Ngoan đừng khóc nữa,Jinie cho kẹo-Cậu vuốt nước mắt trên mặt cô,nở nụ cười nhìn cô

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Ahn Young tiểu thư...cái này....cậu chủ trước khi đi nhờ tôi đưa cho cô-Người giúp việc dè dặt

Cô tỉnh dậy khỏi quá khứ,tay run run nắm lấy bức thư...

Youngie thân mến !

Chắc lúc mày đọc được thư này,tao cũng đã đi rồi,xin lỗi mày vì đã không báo trước cho mày ,bởi vì tao sợ mày khóc đó ! Mày khóc tao sẽ không nỡ xa mày đâu ! Tao biết chắc mày đang rất giận tao và đang khóc !! Haha,thấy Kim Seok Jin này hay chưa ? Lau nước mắt đi,mày vẫn luôn tươi cười mà ? Sau này tao không ở bên mày trong một thời gian nữa,nhớ giữ gìn sức khỏe,tao về mà thấy sụt cân nào là coi chừng đó !! Tao sẽ quay trở lại,đợi tao nhé !!

---- Kim Seok Jin -----

-Ha ? Tao sẽ đợi mà !! Mày về đây,tao sẽ đánh mày thật đau -Cô nói,nước mắt lại rơi rồi

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

---4 năm sau---

---Bệnh viện ZZZ----

Ji Ahn Young đã trở thành viện phó của bệnh viện ZZZ,đồng thời cũng là chủ tịch của tập đoàn JAY,cô bận vô cùng,cô vùi mình vào công việc đến quên mất thời gian thư giãn cho bản thân...

Người theo đuổi Ji Ahn Young vô cùng nhiều,nhưng Ahn Young lại từ chối hết thảy...

"Tao sẽ trở về,đợi tao nhé"

Chỉ vì câu nói đó...

4 năm rồi Kim Seok Jin....

Tao phải đợi đến bao giờ...?

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Em có cái vòng đẹp quá nhỉ ?-Viện trưởng bệnh viện ZZZ lại gần cô

-A! Vâng ạ !

Ahn Young đang đứng trên sân thượng của bệnh viện,lâu rồi cô mới có thời gian ngắm cảnh như vậy,bỗng nhiên lại nhớ tới người đó...

-Ai tặng em vậy ?

-Dạ ?....

-Bạn trai à ?

-Chắc vậy ạ !

-Em yêu xa ?

-Không hẳn chị ạ ! Người ấy đã từng ở bên em một khoảng thời gian dài,nhưng em lại không biết quý trọng....đến lúc cậu ấy đã đi...em mới biết rằng em thích cậu ấy !

Đúng vậy,4 năm Kim Seok Jin đi,Ji Ahn Young mới biết cô thích Kim Seok Jin...

Từng ngày mong cậu trở về để cô có thể nói hết tình cảm của mình...

Như thế này,cái cảm giác nhớ nhung mỗi ngày một dâng lên..

Cái cảm giác muốn ôm người đó,hít vào mùi hương quen thuộc..

Thật khó chịu !!!

-Cố lên em gái,chị tin em sẽ tìm được tình yêu đích thực cho mình !

-Vâng ạ !

Ahn Young đã quyết định,đợi đến lúc Seok Jin quay về,Ahn Young sẽ nói cho cậu biết cô thích cậu ! Chắc chắn là như vậy !

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

----Ngày 25/5/2014-----

"Sau đây là bảng tin ngày hôm nay,chủ tịch trẻ nhất giới kinh doanh,chủ tịch của tập đoàn KSJ,vừa công bố đính hôn với tiểu thư Huyn Na của tập đoàn KKS,dự kiến ngày đính hôn sẽ là ngày 7/9/2014....

Tập đoàn KSJ là tập đoàn toàn cầu,gần đây tập trung đánh vào thị trường Châu Âu,...đã mang lại cho nền kinh tế thế giới rất nhiều lợi nhuận,hiện nay tập đoàn KSJ gồm khoảng 110 chi nhánh trên khắp thế giới...."

Xoảng....

Tách trà đang cầm trên tay của cô rơi xuống và vỡ tan nát như chính tim cô lúc này vậy....

-Gì thế con gái ?-Tiếng nói trầm thấp của papa cô vang lên từ bếp....

Ông đưa mắt nhìn vào chiếc ti vi đang chiếu bẳng tin thời sự kinh tế mà có lẽ đã hiểu mọi chuyện

-Youngie à....

-Papa,con lên phòng chút nha,con không ăn tối đâu,con hơi mệt nên không muốn ăn -Ahn Young nhìn papa của mình nở nụ cười thật tươi và loạng choạng bước lên lầu...

Cô bước đi,tai ù đi,những kí ức bắt đầu hiện về

"Jinie sẽ mãi bên Youngie mà !"

"Sau này chúng ta sẽ sống chung nha"

"Jinie thương Youngie mà,nên đừng khóc !"

"Youngie à,sau này mình đi du lịch quanh thế giới nhé"

......

...........

..................

Giả dối !

Tất cả chỉ là giả dối !

" Chẳng ai bên mày mãi đâu,đồ mồ côi mẹ"

"Xem nó kìa,thứ không được mẹ dạy dỗ"

"Thật đáng khinh bỉ"

-IM HẾT ĐI !!!

Xoảng...

Bốp...

Binh....

-YAHHHHHHH

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bính bong......

-Ra liền đây !

Tiếng nói của cô vang lên,nếu không phải papa đã đi câu cá với mấy người bạn và vú đã đi chợ thì chắc lúc này cô đang nằm trên giường mà suy nghĩ vẩn vơ...và sẽ khóc mất

-Ai v_?

Cô hốt hoảng nhìn thân ảnh trước mắt mình,như đang mơ ấy...mắt cô mở to và đương như đang ngập nước...

-Kim.....Seok....Jin ?

-Ừ,là tao ! Mày sống tốt chứ ? Ahn Young ?

Tốt ?

Haha,không ổn chút nào

-Ừ,tốt !-Cô gật đầu

-Đây ! Gửi mày !

-Đây là....

-Như mày biết đó,tao với vợ sắp cưới sắp đính hôn ! -Cậu cười

Thì ra là thật !

Kim Seok Jin !

Mày thật tàn nhẫn !

-Mày yêu cô ấy thật chứ ?

-Thật sự ! Nhờ có cô ấy mà tao...mới có ngày hôm nay !

Cô chẳng phát ra nổi một câu ! Nghẹn ứ trong cổ họng !

Thì ra mày thích người ta đến vậy ?

-Seok Jin ?

-Hửm ?

- Mày có nghĩ là tao thích mày ?

Cậu trầm mặc trong giây lát....

-Mày không được thích tao !

-Tại...sao ?

-Mày chỉ là một đứa bạn thanh mai trúc mã,à không nói cho sang thì là vậy,thật sự chỉ là một thứ đồ chơi lúc nhỏ của tao thôi,vì vậy mày không được thích tao

Nói rồi cậu quay lưng bỏ đi

Cô ngồi sụp xuống,ánh mắt hoảng sợ và kinh hoàng nhìn về phía bóng lưng chàng trai ấy,hai hàng nước mắt mặn chát chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của cô

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

---Ngày 7/9/2014----

Chủ tịch tập đoàn KSJ đã tổ chức lễ kết hôn với tiểu thư của tập đoàn KKS,diễn ra tại khách sạn KNJ,buổi lễ diễn ra rất trang trọng.....

"Họ thật xứng đôi"

"Đúng là trai tài gái sắc"

"Hoàng tử phải thuộc về công chúa chứ ?"

Ngày hôm đó,có một cô gái đã nhốt mình trong phòng,ngồi tự thì thầm và cười to như một người điên...

Ngày hôm đó,trời đã cướp đi sự lạc quan của một cô gái...

Ngày hôm đó,có một cô gái chẳng thể vươn lên....

Ngày hôm đó,hướng dương không được đón nắng sớm....

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

----10 năm sau-----

Ahn Young dạo bước trong cái thời tiết của cuối năm,tại sao cứ đến cuối năm cô lại có cảm giác nhớ nhung và luyến tiếc như vậy ?

Rốt cuộc là gì nhỉ ? Cô quên cái gì trong tháng này sao ?

Seok Jin đang lái chiếc Huyndai đen chạy chầm chậm trên con đường hai bên trắng tuyết

Cảnh vật mùa đông về đêm thật đẹp ! Nhưng hình như lại có sự cô đơn....

Và rồi,bước chân của Ahn Young đi lướt ngang qua chiếc xe của Seok Jin....

Thân ảnh quen thuộc ấy ?

Bóng lưng ấy ?...

Cậu bung cửa ra,chạy đi nắm lấy cổ tay của cô gái vừa đi ngang qua xe cậu....

Cậu có rất nhiều điều muốn nói với cô....

Cậu muốn xin lỗi cô...

Cô quay mặt lại,nhìn vào khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của cậu,mắt mở to

-Ahn Young à ...!

.

.

.

.

.

.

-Anh.....là ai ?

Cậu hoảng hốt.....

Cô vùng tay cậu ra bỏ chạy....

Để lại người đàn ông......đứng thẫn thờ.....

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ji Ahn Young....

Năm 22 tuổi,bị chứng trầm cảm và rối loạn tâm trí cấp độ nặng

Số lần đến bệnh viện ZZZ là 1236 lần trong 6 năm

Số lần đập vỡ đồ đạc và phát bệnh là 22345 lần trong 6 năm

Số lần lấy dao tự tử là 1675 lần trong 3 năm

Đã tiến hành thôi miên và chữa trị

Tình trang hiện tại : Mất trí nhớ

Khả năng hồi phục : Không bao giờ !!!

Nước mắt cậu rơi,Ji Ahn Young,anh nợ em một lời xin lỗi.....

.

.

.

.

.

.

Vô tình khiến em rung động....

Vô tình khiến em yêu anh không thể từ bỏ.....

Lại vô tình rời bỏ em.....

Vô tình khiến em tổn thương...

Chúng ta....vô tình đánh mất thanh xuân...







-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hoàn !

Tình trạng kết thúc : OE

Đoản : Vô Tình ( Accidentally ) 

End.

01-12-2018

22 : 25 pm

Hope you like it ! 

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đây là reup lại bộ truyện ( Vô tình ) của Yoon , Yoon chỉ đem nó kết hợp thành một phần trong fic này luôn :))) 

This is a little present for you , Kim Seok Jin 






Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top