[Đoản văn] Lụy tình


Người duy nhất anh tin tưởng và yêu thương trong cuộc đời này chỉ có em. Anh thương em, yêu em hết mực, bằng những sự ngọt ngào, đặc biệt chỉ dành riêng mình em. Để rồi em biến tất cả những thứ đó thành những vật sắc nhọn đâm nát trái tim anh.




Ngày anh nhìn thấy em sánh vai bên người khác, anh như chết lặng. Sự tức giận, hoảng loạn, đau đớn thất vọng và buồn bã nhanh chóng bao chùm lấy anh. Mọi thứ vỡ vụn, chìm trong nước mắt và bi thương.




Em như tiên nữ giáng trần, còn anh chỉ là người phàm thôi em. Cách em khiến anh say mê đến điên cuồng cũng giống cách em khiến anh điên cuồng gào khóc trong nỗi vô vọng. Em nhẹ nhàng dẫn dụ anh vào lưới tình như diều gặp gió rồi lặng lẽ bỏ mặc anh đang loay hoay trong lưới như cá mắc cạn.




Em ác lắm, em ác lắm em có biết không? Không có em, anh không sống nổi. Em cho anh nếm đủ mọi hương vị ngọt ngào đến run rẩy để rồi sau đó ném cho anh mọi hương vị đắng cay, chua chát đến ám ảnh. Ôi... mối tình đẹp ấy cứ thế mà chấm dứt, để lại đống dư vị lẫn lộn còn đọng lại trong trái tim anh.




Ngày em rời xa anh, cuộc sống anh toàn là những thăng trầm ảm đạm. Anh chỉ có thể làm bạn với đống cồn nóng ẩm, xung quanh anh toàn những loài hoa em yêu thích còn tỏa hương ngào ngạt. Anh nhớ em, nhớ em nhiều lắm...




Có lẽ... anh nên đi ngủ để có thể được nhìn thấy em thêm lần nữa và mãi mãi, mãi mãi sẽ không bao giờ tỉnh dậy.

_The end_

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top