Cầu Cơ

Chắc mấy bạn cũng từng nghe không ít thì cũng nhiều về mấy chuyện cầu cơ rồi đúng không. Câu chuyện dưới đây không hề có sự xác thực đúng hay sai do mình không hề tham gia nhưng mình cũng xin kể lại với mấy bạn về câu chuyện của chị mình trong dịp đi cầu cơ để xin số. Câu chuyện sẽ là bình thường nếu như không có cái chết của bạn chị ấy và ảnh hưởng đến cả chị và gia đình của người bạn đó.

Cách đây ba năm, chị T đang là sinh viên năm cuối của trường Đại học Ngoại thương TPHCM, hồi ấy là sinh viên chỉ cũng tham gia và tò mò rất nhiều về vấn đề tâm linh. Đến một ngày người bạn của chị là anh Q(Người đã khuất) rủ chị cùng một vài người trong đó có e gái của anh Q là sinh viên năm nhất cùng trường đi cầu cơ xin số. Chị thì không phải dân đánh số đề nhưng vì tò mò về trò cầu cơ này nên chị cũng đồng ý đi theo để xem thực hư như thế nào.

Tối hôm đó anh Q cùng chị T và e gái anh Q thêm hai người bạn của họ đi sâu vào phía khu vực ven sông bên Quận 2, cả đám ngồi gần bờ sông phía sâu bên trong, đường vào chạy xe không được nên mấy anh chị phải đi bộ để tiến vào. Đến nơi ưng ý thì anh Q cùng bạn của ảnh mới lấy ra một tấm gỗ nhỏ theo anh nói là được cắt ra từ tấm ván hòm của người ta, hỏi kiếm ở đâu thì anh không nói. Trên miếng gỗ khắc đủ các chữ cái, từ A-Z, 0-9, hai bên có dòng chữ ma, quỷ , thần, thánh phân đều 4 góc. Xong khi chuẩn bị đầy đủ, a móc ra 1 đồng xu nhỏ nhìn đã cũ kĩ để ở giữa tấm gỗ. Bốn người lúc đầu chơi là anh Q, e gái ảnh cùng 2 người bạn, chỉ có chị T ngồi xem vì chưa biết cách với lại để coi như thế nào.

Khi cắm cây nhang xuống đất, anh Q bắt đầu thắp que nhanh rồi đọc bài chú mà chị T nhớ được có câu là " Hay bay lơ lửng là đà trên không....hồn ai vất vưỡng la đà gần đây". Chị T bảo dài lắm chị không nhớ rõ nhưng đọc cái đó xong cũng thấy ghê ghê rồi. Đọc xong bài chú rồi đặt ngón tay đồng xu, bốn người ngồi để im lên đọc xu, khoảng 1 khúc lâu không thấy gì, anh Q mới đọc lại bài chú khoảng 2 3 lần thì tự nhiên cây nhanh và đồng xu rung rung lên, đồng xu bỗng chạy xung quanh tấm gỗ, bốn người để ngón tay trên cũng run rồi nhưng cố để im, chị T ngồi ngoài không biết thật hay không cũng cuối đầu vào xem. Anh Q mới hỏi:

– " Cho hỏi là thần thánh hay ma quỷ".

Đồng xu xoay một hồi r kéo về chữ ma. Anh Q hỏi tiếp mấy câu như chết bao lâu rồi, vì sao chết, rồi hỏi chuyện tùm lum thứ. Chị T ngồi xem mà không biết có nên tin không mà thấy hơi rợn người rồi. Xung quanh tối om cũng khiến người ta rợn da gà cả lên chứ phải. Nói chuyện hồi lâu khi xin được một con số rồi thì anh Q cùng mấy người đẩy đồng xu về chỗ thăng rồi cầu chúc cho hồn ma kia. Mấy người ngồi cùng thấy cũng thích thú bảo là chơi thêm đi, bây giờ chị T mới bảo để chỉ chơi thử.

Em gái anh Q ra ngoài để chị T vào ngồi, khi chị T đọc bài chú khoảng 3 4 lần không thấy gì xảy ra, chị nghĩ nãy chắc mấy người này thông đồng chọc mình. Vừa lên tiếng định nói anh Q chơi kì thì bỗng đồng xu rung dữ dội, chỉ cảm thấy một dòng khí lạnh từ đồng xu chạy dọc vào người, nổi ca da gà lên. Đồng xu xoay tít trên tấm gỗ rất nhanh. Chị run run hỏi:

" Cho hỏi là thần thánh hay ma quỷ".

Đồng xu bỗng đứng yên lại, rồi như ngón tay chị bị dính chặt vào đồng xu, bị kéo đi từ từ rồi dừng ngay chữ Quỷ. Lúc này anh Q hoảng hốt hất nguyên bàn cầu cơ lên, bởi vì gặp Quỷ là không tốt rồi. Nhưng sai lầm của anh là không đẩy vào chữ thăng mà hất lên là một điều cực kì xấu. Anh Q hô toán lên, chạy nhanh ra xe rồi về không được ở đây nữa. Cả đám vội đứng dậy chạy thì nghe phía sau bàn cầu cơ khi đùng đùng trên tấm gỗ, đồng xu bay lên rồi tự gõ vào tấm gỗ đùng đùng, kèm theo tràng cười hí..hí...hí vang vọng lạnh cả người.

Cả đám chạy ra đến xe thì nháo nhào lên xe định phóng đi nhưng nhận ra là thiếu mất anh Q. Dọi đèn xung quanh rồi gọi tên nhưng không nghe tiếng trả lời. Cả đám sợ anh bị vấp té khi nãy trời tối nên 4 người đi sát nhau tiến lại hướng cũ tìm ảnh. Đang đi được một khúc thì thấy một cái bóng đen đang đứng ngay sát bụi cỏ cao gần bờ sông, hoảng hồn lia đèn qua thì thấy anh Q đang đứng đấy, mắt vô hồn, khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc. Mấy người đứng gọi không thấy trả lời, đang định chạy tới thì nghe sột soạt phía sau lưng, quay lại thì nghe tiếng cười trong bụi cỏ , sảng hồn lui lại thì bụi cỏ lại im lặng không có gì.

Quay qua tìm anh Q tìm anh đã biến mất từ lúc nào rồi. Lúc này mọi người đã sợ đến run người rồi, vừa lo mà vừa không dám đi kiếm tiếp nữa, mồ hôi ướt đẫm cả người. Đành quay lại xe rồi gọi điện về nhờ người đi kiếm. Khoảng nửa tiếng sau thì bạn bè với người thân lại rồi bắt đầu đi vào kiếm, người đốt lửa người rọi đèn đi vào kiếm. Đến chỗ ngồi lúc nãy chơi cầu cơ, thì chị T run run đứng nép phía sau mọi người khi thấy đồng xu cứ xoay tròn ngay ô Quỷ trong khi không có ai ngồi đấy. Mọi người đứng xung quanh lạnh cả người, bỗng thấy cái bóng thấy thoáng của anh Q ở phía trước, đi tới thì không thấy ai chỉ thấy vũng nước dưới đất. Mọi người kinh hồn chạy ra phía bờ sông kiếm anh.

Tới nơi thì em gái anh Q khóc thảm thiết khi thấy anh Q nằm ngay dưới nước đang, thân hình nằm lơ lững trên mặt nước gần bụi cỏ lúc nãy. Đem thi thể của anh lên bờ mà mọi người vừa kinh sợ vừa thương vô cùng, khuôn mặt tái mét, hai mắt trợn trừng như nhìn thấy cái gì ghê rợn lắm. Khi em gái của anh Q tới thì, hai hốc mắt với tai anh Q trào ra toàn máu đỏ tươi. Mọi người chuyển xác anh Q về trong đêm, lúc khi lên xe chạy về chị T nghe thoang thoảng trong gió ai gọi tên chị mà tiếng nói cứ rên rên, khiến chị lạnh cả người ôm chặt lấy bạn chị rồi khóc bảo chạy nhanh lên. Chị không dám quay lại khi có cảm giác như ai đó đưa một bàn tay lạnh ngắt tới gần sát ót chị, chị rùng mình nổi cả da gà lên gào khóc bảo bạn chạy lẹ lên.

Về đến nhà anh Q trong đêm, mọi người mới kể với gia đình mọi việc, ai đấy đều bực tức trách vì dám dây vào ma quỷ, không biết điều để xảy ra sự việc thế này, nhưng chuyện gì xảy ra rồi nên cũng an ủi họ vì mấy người đó cũng đã một phen sợ chết khiếp. Anh Q được chuyển về nhà vào lúc tối khuya, chị T ở lại với e gái anh Q và gia đình để giúp đỡ. Đứng bên cạnh cái giường nơi anh Q nằm trên đó, tấm khăn trắng phủ cả mặt, chị từ từ đưa tay tới gỡ ra xem anh lần cuối thì bỗng nhiên tay anh Q lạnh ngắt chụp lấy chị rồi tấm khăn bỗng bật ra, anh Q quay qua nhăn răng cười kinh dị nhìn chị.

Chị hoảng hồn giật mình nhìn lại thì ra nãy giờ do chị tưởng tượng. Nhưng cảm giác lành lạnh trong người, nên chị ra phía trước ngồi với e gái anh Q. Họ hàng bắt đầu đến dựng rạp lên ngay trong đêm, trong phòng thầy đang cúng ở trỏng, chị với e gái anh Q ngồi trước, e gái ảnh khóc đến sưng húp cả mắt. Chị chỉ còn biết ngồi ôm nó vào lòng mà an ủi. Bỗng chị thấy phía xa ngoài cổng thấy anh Q đang đứng ngoài đấy, người ướt sũng, mắt trắng dã nhìn chị. Chị quíu người lắp bắp:

– "Q..Q..Q.. ơi...Q..nóo.. đứ..ng...ngo.. ài...cổ.ng.. kìa..em..".

Nói xong chị T lạnh người xỉu luôn. Đến khi tỉnh dậy thì e gái a Q với ba mẹ anh Q ngồi bên cạnh, chị nghe mùi dầu nồng nặc trên người chắc nãy tưởng trúng gió nên họ mới dìu vào đánh gió cho chị. Chị ngồi kể lại cho mọi người thì không ai tin cả, vì nghĩ chị chắc nhớ bạn nên vậy vì chị T với anh Q là bạn thân mà. Cho đến khi em gái anh Q đang bưng nước cho khách thì nghe tiếng gọi mình ngoài cổng. Nó chạy ra thì thất kinh hồn vía khi anh Q đứng ngoài đó, người đầy nước nhìn nó rồi bảo:

– "Anh...lạnh..quá.. cứu...anh..với...anh..lạn.h..quá..".

Nó quăng luôn bình trà vừa chạy vừa hét đến nổi ứa cả nước mắt. Đến lúc này mọi người mới biết là có chuyện xảy ra rồi, vì chết trẻ mà còn chết nước nữa thì sợ nhà sẽ gặp họa thôi. Mới gọi mấy sư thầy trên chùa xuống, khi thầy xuống để nhờ thầy giúp gia đình.

Sau khi con bé hoảng hốt đến nỗi xỉu lên xỉu xuống, cậu anh Q đã lấy xe chạy lên chùa nhờ sư thầy xuống giúp. Sau khi mọi người đi , mọi người mới quay lại bàn tán về con bé, vì chuyện cầu cơ dẫn đến cái chết của anh Q chỉ mọi người trong nhà biết, người thì đồn chết sông chết hồ thì sợ về lôi theo người, người thì cho là nó bị ma quỷ dẫn dụ để dẫn vào nhà. Ai cũng tâm lí sợ hãi, có người ra về, còn có người ở lại không dám ra khỏi cổng.

Chị T thì ngồi nói chuyện về cái lúc chị thấy anh Q cho đến gặp những cái quái dị ngay bờ sông. Ai cũng xanh mặt cho là đã gặp phải chết trôi đòi mạng rồi. Khoảng một tiếng sau, chỉ thấy cậu anh Q về một mình. Bước vào nhà cậu Q mới ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm trọng phải nhấp một ngụm rượu mới kể lại, lúc lên chùa sư thầy có bảo anh Q đã phạm đại kị khi cầu cơ là lật bàn để con chết trôi kia có thể bắt hồn anh Q đi, anh Q đã bị nó dẫn ra sông chết lúc tụi chị T bỏ chạy, lúc mấy chị thấy hồn ảnh là ảnh cố xuất hiện để bảo mấy chị chạy đi nhưng không được vì bị con quỷ kia khống chế. Thầy còn bảo thầy giờ chưa xuống được vì đang cầu siêu cho một người bị tai nạn giao thông, thầy dặn là những đứa nào trong cuộc cầu cơ ấy phải ở kĩ trong nhà không được ra đường vào ban đêm, cứ lo vậy trước rồi phải để một bát cơm cắm cây đũa tách đôi vào để anh Q có thể ăn mà không phải đói.

Nói xong thì cậu anh Q chạy về. Nhưng khi chạy về đến gần đầu cổng, thì cậu anh Q bỗng thấy lạnh gáy cảm giác có cái gì ướt ướt chạm vào cổ, cậu quay lại thì không thấy gì chỉ thấy yên sau từ đâu mà nước ướt cả yên. Cậu kéo ga chạy thẳng vào luôn. Vào tới nhà cậu run run, phải làm ngụm rượu mới tỉnh táo để kể cho mọi người nghe. Ai cũng lắc đầu nhưng đành làm theo lời thầy, đàn ông ở lại canh cho anh Q, còn đàn bà con gái thì đi ngủ. Chị T cũng dìu con bé lên lầu ngủ, nhưng con bé cứ sợ sệt một cách tội nghiệp, nó cứ khóc mà người run bần bật. Đi ngang qua phòng anh Q mà chị T thấy sao lạnh lẽo một cách lạ thường, u ấm trong căn phòng ấy, bình thường chị cũng hay ghé phòng anh Q chơi mà bây giờ chị không dám bước vào. Hai chị em nằm ôm nhau ngủ, chị T ôm chặc con bé cho nó cảm giác yên tâm, vì khóc nhiều nên nó cũng thiếp đi và chị T cũng thế.

Đến khoảng 2h sáng, chị bỗng thấy lạnh lạnh mà người con bé cứ run lên từng đợt, chị mở mắt thì hoảng hốt giật mình khi con bé nhìn chị trừng trừng, chị nằm lui lại nhưng khi định thừng lại thì chị để ý mắt nó không phải nhìn chị mà nhìn về phía cửa sổ sau lưng chị. Chị lạnh cả ót quay lại cửa sổ thì thấy cái bóng mờ mờ sau cửa sổ, cảm giác là người con gái vì không nhìn rõ được nhưng chị chắc là con chết trôi vì tuy mờ mò nhưng người nó cứ nhợt nhợt ướt ướt. Bỗng nó cười lên the thé mà nghe như bên tai chị vậy, điệu cười hí..hí..cứ rợn rợn cả ót, chị T sợ thét cả lên.

Mấy người dưới nhà nghe tiếng thét chạy lên thì chỉ thấy chị run run chỉ vào phía cửa sổ nhưng không thấy gì cả. Lúc này con bé mới như bị thức tỉnh, nó giật nảy mình rồi khóc lóc van xin, rồi nằm co ro trên giường khóc mãi. Mọi người dỗ mãi thì nó bình tâm lại mới kể. Nó đang ngủ thì nghe tiếng gõ cửa ngay phía cửa sổ, nó nhìn ra thì thấy người đàn bà người ướt ướt nhìn nó trừng trừng, nó sợ đến nỗi muốn thét lên cũng không được, nhắm mắt cũng không được, cả người cứng đờ cứ nhìn ra đó. Con chết trôi đó cào cào vào cửa nói với nó:

– " Mày không thương anh mày à, ra đây chơi với anh mày đi..há..há...há".

Nó cứ đứng đấy cười và bỗng thấy thấp thoáng anh nó đôi mắt buồn buồn đứng bên cạnh con quỷ ấy. Con bé kể xong lại khóc lóc, mọi người đành ở lại dỗ dành quên để ý chị T nãy giờ ngồi thu lu trong một góc. Từ bé tới giờ chị có thấy nhưng chưa lần nào làm chị sợ hãi như bây giờ, chị không nói được lời nào, không khóc được cũng không cử động được người nữa. Cứ ngồi bần thần một chỗ mà run cho đến khi mẹ anh Q tới hỏi thì chị ngã cả người ra và xỉu. Mẹ anh Q phải xoa dầu đánh gió cho chị mới tỉnh dậy.

Tối hôm ấy không ai ngủ được cả, cả nhà phải xuống nhà dưới ngồi mà cầu kinh, thinh thoảng nghe tiếng khóc ngoài cổng, tiếng chó sủa ầm ĩ ngoài đấy. Lâu lâu vài tiếng ẳng ẳng của mấy con chó, hình như nó gặp thứ gì kinh hãi lắm vậy. 3h sáng, trời đổ mưa to cả nhà đang ngồi thì bỗng nghe tiếng xoảng ở trên lầu, cậu và ba anh Q cùng vài người đi lên xem thì hoảng hồn khi phòng anh T cửa kính bị bể mưa tạt vào cả bên trong nhưng cái ghê rợn là cái bàn cầu cơ bằng gỗ nằm phía dưới đống kính vỡ dinh máu, bên cạnh là bùn lầy kèm theo xác mấy con cá và cái đầu chó nằm bên cạnh. Mấy con cá vẫn còn giẫy, cái đầu con chó thì cứ ngáp ngáp chảy ra chất đen thui hôi thối kinh khủng.

Ai cũng hoảng hồn không dám lại gần, phải để một lúc sau lấy lại bình tĩnh mới đem dọn cái đống ấy đem vứt, còn bàn cầu cơ đem xuống dưới nhà để trên bàn để tiện mai hỏi thầy như thế nào. Mọi người ai cũng trải qua một đêm kinh sợ từ khi anh Q chết, đêm đầu tiên đối mặt với con chết trôi ấy.

7h sáng, không hiểu sao ngoài trời vẫn còn âm u, mưa phùn lất phất, ngoài ngõ thỉnh thoảng chỉ nghe một vài tiếng chiếc xe máy chạy ngang qua. Phía ngoài cổng một bóng người đang tiến vào trong nhà. Đến gần mọi người vẫn ngơ người không biết là ai, vì người này mặc đồ bà ba nâu đen, trán cao, chùm râu dày đặc, đôi mắt tinh anh dưới hàng lông mày rậm làm cho khuôn mặt trong rất hung tợn. Cậu anh Q từ dưới nhà dưới lên thì mừng rỡ đưa vào rồi giới thiệu đây là thầy cậu mời xuống. Mọi người lúc này mới bớt thắc mắc nhưng vẫn còn hơi ớn về khuôn mặt hung dữ của ông thầy.

Theo được biết trước đây thầy là pháp sư hành nghề rất giỏi có vợ đẹp con khôn, nhưng trong một lần trừ vong cho một nhà ở phía Bắc thầy dùng cấm thuật nên bị vật cả nhà, mất cả vợ lẫn con nên thầy quyết định lên chùa ở làm phúc đức nhưng không quy y. Lúc này, thầy ngồi xuống nhìn xung quanh mọi người một lượt rồi nhìn chằm chằm chị T và em gái anh Q:

– " Hai đứa này nhà phải giữ cho kĩ, không thì đi theo thằng cu nhà là tiêu đấy".

Mẹ anh Q nghe thầy nói mới hoảng hốt cả lên:" Thế bây giờ phải làm như thế nào hả thầy". Ánh mắt lo lắng ươn ướt của bà khiến ai nhìn cũng thấy thương cảm:

– " Con chết trôi kia trước đây nó chết khi còn trẻ nhưng mang hận trong người rất lớn, lại không được chôn cất đàng hoàng chỉ làm nấm mộ bên gần bờ sông nên giờ phải tìm cho ra chỗ nó được chôn cất mà xin cúng bái hi vọng bỏ qua cho hai đứa này, thằng cu nhà thì được thả ra về với âm ty chứ ở đó phục vụ cho nó hại người nữa".

Thầy im lặng một lát sau rồi tiếp:

– " Nhưng vì nó muốn có người ở cạnh hầu hạ nó nên cứ xin trước đã nếu không được thầy sẽ tính sau".

Cả nhà im lặng không nói gì, ba anh Q mới lên tiếng:

– "Thế mình cúng giờ nào mới được thầy, rồi làm sao tìm ra chỗ của nó chứ".

– "Cái đó để ta nhưng chỉ hai đứa này(chị T với con bé) đi cùng, tối nay sẽ đi, đồ cúng ta để sẵn trong nải rồi".

Thầy lại nhìn chằm chằm vào chị T khiến chị lúng túng sợ hãi. Thế rồi thầy đứng dậy đi tới chỗ hòm anh Q bắt quyết ấn lên giữa ngực anh Q, xong lấy cái trứng gà trên cái chén đang cúng bỏ vào miệng anh. Từ trong miệng bùn đen ứa ra thối khủng khiếp, khuôn mặt đang tím đen thì trờ lại trắng bệch. Mọi người xúm lại hỏi thầy vì sao làm vậy thì thầy chỉ trả lời là làm vậy tốt cho anh Q, không giải thích gì thêm. Thấy vậy cũng không ai dám hỏi thêm nữa. Đang đứng nói chuyện thì cậu anh Q mới tới đưa thầy xem cái bảng cầu cơ và kể chuyện về tối hôm qua. Thầy bảo đem cái bảng này đi đốt rồi lên phòng anh Q lấy bùa dán vào mấy ô cửa kính rồi dọn sạch sẽ căn phòng, để một bát nhang giữa phòng rồi xuống:

– " Người ta thường nói cái ngu nhất là đem hết cái xấu vào mình, mấy đứa này sao dại dột đi lấy miếng gỗ đóng quan tài của người ta mà là gỗ từ nắp hòm".

– "Sao lại thế hả thầy". Chị T giờ mới dám hỏi.

– " Còn sao trăng nữa à, nắp hòm của người chết như một cánh cửa vào thế giới âm ty vậy, đó là lối ra vào của người chết và dương thế. Tụi bây lấy gỗ từ đó coi như là mở cửa cho ma quỷ ra vào rồi, thế mấy đứa nghĩ tối đó xung quanh mấy đứa không ai à, nó đứng cả xung quanh tụi bây đấy".

Chị T giờ mới giật mình nhớ lại hèn gì lúc mấy người chơi chị thấy lạnh lạnh, còn cả lúc bàn tay ai định sờ vào gót chị. Nghĩ lại mà chị rùng cả mình. Xong thầy mới bảo đem cái bàn này đi đốt đi, để trong nhà lại thêm họa đấy. Cậu anh Q mới đem ra đốt, lúc đốt mùi khét như mùi thịt cháy vậy, trong lúc cháy còn nghe tiếng rít rít như cái gì bị gì ra rợn cả người.

Tới khoảng 11h30, thầy đứng dậy xách túi nải bảo đến giờ đi rồi, giờ ra tới đó là được. Chị T với con bé đứng dậy,bất giác chị giật mình khi nhìn ra cổng thấy anh Q khuôn mặt xám xịt nhìn chị, đôi mắt vô hồn lạnh tanh khiến chị đổ cả mồ hôi ra, chân run lẩy bẩy. Thầy mới bước tới bảo không phải thằng Q đâu, thằng Q đang ở sông rồi. Đây là tụi cô hồn giả dạng để dụ dỗ rồi giấu người đấy. Cứ bình tĩnh bước ra coi như không thấy tụi nó là được, chị T run run đi cùng con bé đi ra. Đi ngang qua cái bóng hình anh Q mà chị mím chặt cả môi lại khi cái đầu từ từ xoay qua theo những bước chân chị. Nó cứ đứng thì thầm gọi tên chị T, chị tím tái cả mặt. Ngồi vào trong xe rồi chị mới thở phào ra nhẹ nhõm quay lại xem thử đã đi chưa thì chị điếng hồn khi nó đứng bên cạnh cửa xe. Chị cắn chặt môi lại run run quay qua quay lại giả vờ như không thấy:

– " Ma cũng như chúng ta vậy, con người sống chung với mà là điều từ lâu giờ rồi, chỉ có duyên âm thì con mới thấy được họ mà thôi, không phải ai muốn là được, cũng vì vậy mà nhiều oan hồn xấu lợi dụng vào đó mà làm điều xằng bậy như đứa này chẳng hạn, thế nên hãy tỏ ra bình thường là con sẽ không sao cả".

Thầy nói nhẹ nhàng cho chị bĩnh tĩnh lại rồi mới ra hiệu cho lái xe chạy ra nơi bờ sông. Ra đến nơi cũng đã gần 1h sáng rồi, cả ba đi bộ tiến vào phía trong. Bỗng, thầy rút ra 3 cây nhang lầm bầm khấn rồi cắm xuống một bụi cỏ gần đó, phẩy thêm một nắm gạo trong tay. Nghe thầy bảo là để cúng cho tụi cô hồn để nó tìm giùm. Chị T nghe mà khiếp cả vía, sao thầy có thể giao tiếp với tụi ma quỷ như người bình thường vậy lại còn nói toàn ngôn ngữ gì không. Chị im lặng đứng nắm chặt tay con bé cho đỡ sợ hãi. Làm sao mà không sợ cho được khi trở lại cái chỗ kinh khủng này chứ, chị nhìn sang thấy con bé mắt nó cứ sưng húp cả lên cứ láo liên nhìn xung quanh. Chắc tâm lí nó bị ảnh hưởng nặng nề quá rồi từ khi mất đi người anh cho đến gặp phải ma quỷ, chắc ai cũng sẽ thế cả thôi.

Đang đứng suy nghĩ mông lung thì thầy mới lên tiếng bảo đi vào phía trong chỗ lùm cây gần bờ sông. Tới nơi thì thấy phía dưới lùm cây lùm xùm có một mô đất nhỏ nhô lên, cỏ mọc lưa thưa phía trên. Chị bất giác giật mình khi thấy một mớ tóc người đang ở phía trên mô đất, chị hoảng sợ lùi lại sau lưng con bé thì nhận ra không có gì ở đó cả, chắc là ảo giác.

"Soạt..Soạt..soạt.."

Tiếng động khiến chị T với con bé giật mình khi nó phát ra phía sau lưng cả 2.

"Soạt"
Âm thanh lại vang lên, cả 2 giật mình quay lại. Từ phía sau trong bụi cỏ lung lay, bất giác hai người lùi lại về phía thầy. Một con mèo đen từ đâu nhảy ra khè lên một tiếng rồi bỏ đi. Chị T giật cả mình nhưng cũng thở phào vì chỉ là con mèo mà thôi. Quay lại phía thầy thì thấy thầy đã sắp hết đồ ra rồi rồi thắp nhang ngồi lầm bầm gì ấy.

Được một lát, gió từ đâu thổi qua, không mạnh lắm nhưng cũng đủ làm cho cây cỏ gần đấy đung đưa xào xạc. Thầy ngày càng đọc to hơn, tay rung rung cái chuỗi hạt trên tay rồi ngồi đọc càng ngày càng to những câu mà chị không hiểu là tiếng gì. Bất giác chị thấy lạnh người, quay qua con bé thì thấy nó mắt mở to trừng trừng nhìn về phía lùm cây phía sau cái mô đất(tạm gọi là cái mộ), miệng nó cứ run run như muốn nói gì mà không được, nó báu chặt tay chị muốn tróc cả da ra. Chị run run quay qua thì hốt hoảng lắp bắp:

– " Thầy...thầy.."

Chị thốt không ra được lời bởi vì phía sau cái mộ, có một bóng đen ngồi thu lu trong ấy, đôi mắt vô hồn nhìn ra phía chị và con bé. Chị muốn dắt con bé chạy đến chổ thầy nhưng sao cái chân không nghe lời chị được, cứ run rẩy mà chị cũng không nói được câu nào như có cái gì chặn ở cổ vậy. Chị sợ đến ứa cả nước mắt ra cứ lắp ba lắp bắp gọi thầy lí nhí:

– "Ở yên đấy, thằng Q đấy không sao, thầy gọi mãi mà con chết trôi này không lên, để thầy nói chuyện với thằng Q".

Chị nghe thấy thế tuy đã biết là anh Q nhưng không sao dấu nổi sự sợ hãi khi mà cái bóng mờ mờ đen đen ngồi thu lu trong bụi, mà đôi mắt không hề có cảm xúc gì cả. Cứ vô hồn nhìn về phía chị mà mang cảm giác u ám, khiến chị nổi cả da gà. Hai người suýt lại gần thầy một tí, ngồi phệt xuống đất lầm bầm đọc kinh ôm chặt lấy nhau. Bỗng chị thấy rợn rợn sau lưng, cảm giác như có cái gì tới gần chị. Như cái nhạy cảm của con người khi có cái gì nguy hiểm đến gần thì nó nhợn nhợn thế nào ấy.

Đang từ từ quay đầu lạ thì một bàn tay ướt ướt nhưng lạnh thấy cả người đụng vào tay chị.

– "Áaaa.."

Chị thét lên kinh hoàn khiến cả thầy và con bé giật cả mình. Quay qua quay lại không thấy người đâu nhưng giọng cười lanh lãnh vang lên xung quanh khiến ai cũng rùng mình.

"Cô có thể nói chuyện với tôi một lát được không". Thầy lên tiếng.

Đáp lại câu nói của thầy chỉ là những cơn gió rít lên từng đợt kèm theo tiếng cười cứ vang vọng.Trời sài gòn mặc dù nóng nhưng sao bây chị thấy lạnh cả người. Tim chị cứ đập liên hồi sau mỗi tiếng cười ấy, chị trân trối nhìn về phía anh Q nhưng anh đã không còn ở đấy. Ngồi run run mắt láo liên dáo dát nhìn xung quanh trong nổi sợ cùng cực ấy.
Chị đâu có để ý rằng tay con bé nó đã lạnh dần từ lúc nào, bỗng nó co giật dữ dội rồi rên hừ hừ, khuôn mặt sợ hãi vừa nãy của nó bây giờ trông xanh sao, đôi mắt vô hồn lừ lừ nhìn qua chị rồi nhìn về phía thầy. Chị như chôn chân tại chổ, muốn lùi lại nhưng không được, chỉ biết nhắm tịt mắt lại mà khóc.

– "Thầy..ơi..con..lạnh..quá..".

Giọng con bé lên tiếng nhưng sao nghe khang khác, khàn khàn đục đục. Đúng rồi, đây là giọng anh Q, chị khóc to lên chụp lấy tay con bé(anh Q).

– "Con giúp ta gọi con đó lên đây, ta sẽ giúp con về với gia đình".

Thầy vẫn bình tĩnh đáp, trông thầy vẫn vậy không tỏ vẻ gì sợ sệt hay run rẩy trước những chuyện quái đãn như thế này.

– "Nó..muốn..con...bắt...em..con..với...con...T..thầy...ơi..., giúp...con...con..lạnh...quá..".

Nói rồi con bé ôm khư khư người nó run run.

– "Con bảo nó hãy tha cho tụi này, ta sẽ gửi hình nhân xuống thế mạng chúng nó, sẽ xây mộ cho nó được có nơi ấm cúng".Thầy cố gắng thuyết phục.

Bỗng phía cái mô đất vang lên tiếng rên hí..hí.. khe khẽ nhưng cũng khiến ai nghe cũng chết ngất đi vì sợ ấy. Đây là lần thứ hai chị T tận mắt thấy nó, con chết trôi kinh dị ấy. Khuôn mặt nữa bên giống như mất hết cả thịt chỉ còn là xương, mái tóc ướt át phủ xụp cả xuống dính bếch vào khuôn mặt kinh dị ấy. Đôi mắt lúc nào cũng trợn to ra không hề chớp, cái đầu cứ lắc léo nhìn qua lại rồi cứ nhe miệng ra cười.

Lúc ấy, nó bỗng nhiên đưa tay lên từ từ chỉ vào chị T rồi con bé mà không nói gì.

– "Không..không..không..".

Tiếng nói anh Q trong hình hài con bé làm chị thót tim. Mặc dù biết anh Q là bạn nhưng mỗi lần anh ấy lên tiếng là chị nổi cả da gà lên bởi vì tiếng nói của anh nó không phát ra từ miệng nhưng cứ vang vọng như người đang nói vậy.

– "Ngươi cứ như thế biết là khó siêu thoát không, ta sẽ làm lễ dâng đồ cúng xin hà bá cho ngươi". Thầy lúc này mới gằn giọng nói.

– "Hè..hè..hè...Chết...Hè..chế.ttt..hè".

Nó vừa cười gằn vừa nói không rõ từng chữ, lại giật giật cái đầu đưa mắt nhìn chị T. Chị cảm nhận một luồn sóng lạnh chạy dọc vào người mình, có ai đó như cầm tay chị kéo tới. Chị đi như vô hồn tới phía cái mô đất, chị cố gắng vùng vẫy nhưng cơ thể như không còn là của chị nữa vậy. Thầy mới đứng dậy chụp lấy tay chị kéo ngồi xuống, rồi lầm bầm bấm các chuỗi hạt trên tay.

Con chết trôi gào to lên:

– "Á.a.a.a.a.a." rồi biến mất.

Con bé nãy giờ đã nằm xụi lơ từ lúc nào rồi, môi nó tím tái cả lại. Thầy tiến đến lấy một cái miếng giấy màu đỏ nhỏ mở miệng cho nó ngậm lại rồi ra chổ chị T. Chị vẫn chưa hoàn hồn được, đôi mắt vẫn còn hoãn loạn sau chuyện vừa rồi.

– "Rõ khổ, phải mạnh tay mới dứt được." Thầy hằn học lên tiếng.

Chắc mấy bạn còn nhớ mình có kể một chi tiết là có một lần thầy trị một vong dữ ngoài Bắc, vì đã dùng cấm thuật nên thầy bị vật ngược lại đấy. Vì hồi ấy còn trẻ nên thầy không bị sao nhưng vợ con thầy lại không được như thế. Kết quả đau thương cho người luôn đi giúp đỡ người khác như thầy là mất đi hai người thương yêu nhất. Kể từ đó thầy đã lên chùa gọi là quy ẩn chứ không xuất gia và cũng rất ít người có thể nhờ thầy giúp đỡ. Cũng nhờ cậu anh Q đã từng là người giúp đỡ gia đình thầy khi khó khăn. Mọi người đừng nghĩ làm nghề thầy pháp là giàu, tiền cúng dường phải làm phước cho người khác, cho dân, cho âm binh cô hồn. Chỉ giữ lại một ít để trang trải cuộc sống mà thôi, nếu không thì cũng sẽ yểu mệnh hoặc bị người âm phá cho mạc hoặc nhà cửa bất ổn mà thôi. Mấy ông thầy bói, pháp sư mà nhà giàu nứt vách thì chỉ là hạng lừa người chứ chả được cái gì trong người đâu, mấy người ấy lừa ai chứ lừa ma lừa quỷ thì sao được.

Lang mang thế đủ rồi nhỉ, trở về lại lúc đấy. Chị T mồ hôi nhễ nhãi chảy ra liên tục trong khi người chị cứ ớn lạnh từng cơn, con bé thì nằm đấy hôn mê được chị dìu sang bên nằm lên đùi chị cho đỡ mệt. Thầy ngồi cắm ba cọc gỗ vào mô đất chia làm 3 góc rồi lấy 3 đồng xu nhìn rất giống mấy cái đồng xu trong mấy phim cương thi ấy,cũng ấn xuống giữa cái mô đất. Tiếp theo thầy lấy ra một mảnh lưới như lưới đánh cá ấy đốt lên lẩm bẩm đọc rồi mắc vào 3 góc của cái cọc. Thật kì lạ là lửa cháy nhưng sao miếng lưới không hề bị gì, không chảy không đứt cũng không có gì xảy ra đối với nó vậy mặc dù lửa cháy xung quanh nó.

Đang lẩm nhẩm đọc thì ngọn lửa đang cháy bỗng phất lên chuyển sang màu xanh.

– "Chết tiệt, sao lại đúng giờ này chứ. Đại kị đại kị". Thầy bấm đốt nói, bây giờ chị mới thấy vẻ lo lắng thật sự của thầy.

– " Canh con bé cẩn thận coi ch.....".

Thầy chưa kịp dứt lời thì cả thầy và chị đều hoảng hốt vì con bé mới ở đây mà đâu rồi. Một cơn gió lạnh luồn qua người chị khiến chị sởn cả gai ốc. Chị quay qua quay lại nhưng không thấy gì, vội đứng dậy chạy theo thầy kiếm nó, gọi hoài mà không thấy nó trả lời. Cứ chạy phía sau lưng của thầy mà nghe tiếng soạt soạt trong mấy lùm cỏ mà chị điếng hồn, chạy đến nổi chân quíu vào nhau xém nữa là té ngã. Nhưng kì lạ cứ chạy mà nghe tiếng chân bộp bộp phía sau mà khi chị quay lại thì không thấy người, chạy càng luống cuống hơn la lên với thầy. Thầy quay lại đưa cho chị một nhúm cỏ đen bảo nắm chặt trong tay, chị liền nắm chặt thì không nghe thấy gì sau lưng nữa. Đang dừng lại thở thì nghe tiếng con bé vang lên.

– "Ha ha..Anh Q đợi e với, e xuống chơi với anh này, haha".

Cả chị và thầy bật người dậy lao như điên ra gần bờ sông. Vừa hoảng vừa la to lên gọi nó nhưng vô dụng. Con bé đang đứng sát bờ sông như không thấy gì, nó đi từ từ ra, vừa đi nó vừa gọi tên anh nhưng phía trước mặt sông hề có một người nào cả, nhưng chổ cái xoáy nước có một nhúm gì đen đen mờ mờ cứ ẩn ẩn hiện hiện ở đấy, vì trời tối chị thấy không rõ. Trong lúc chị đơ người chưa biết làm sao thì thầy đã chạy đến bên con bé từ bao giờ. Không ngờ sức con bé mạnh dữ dội, thầy đẩy, ôm, cản nhưng vẫn không dừng nó lại được. Lúc này chị T cũng đã chạy tới phụ thầy, vì biết giữ thế này không xong thầy mới lục trong túi lấy hai lá bùa kí tự ngằn nghèo, nhúng vào trong một hũ nước màu đen mùi hôi cực kì. Xong thầy lấy hai là bùa đưa lên kéo một đường từ thái dương xuống tai, vuốt qua hai con mắt.
Bỗng, con bé như bừng tỉnh đứng khựng lại mặt nó đỏ cả lên la hét muốn lạc giọng:

– "Cứu con..cứu con..Có người ngoài kia muốn kéo con.. áaaaa...Cứu con với". Nó vùng vẫy bò lùi lại phía sau..

– "Bà..ta.. đang.. đi..tới kìa..Hu hu..Cứu conn với.. Áaaa".

Nó ôm đầu la hét ỏm tỏi cả lên, và rồi tay cứ chỉ về phía xoáy nước. Chị quay qua thì thấy cái cục đen thui ấy cứ thắt ẩn thắt hiện, mỗi lần như thế từ từ tiến vào bờ. Chị run run ớn lạnh cả người, lại không thể làm chủ được cơ thể rồi, cứ toàn bị đơ ra những lúc thế này.

– "Chết tiệt, ta bảo dừng lại mà con kia".

Thầy la lớn khiến cả chị cũng giật mình. Cái bóng đen kia cũng khựng lại.

Trong bóng tối chỉ thấy bóng mờ mờ phía xa nhưng sao cái giọng cười nó cứ vang vọng như đang ở gần bên cạnh vậy. Giọng cười ma mị khiếp đảm len lõi vào tai chị như vuốt dọc cả sống lưng chị khiến cho gai óc nổi cả lên.

Chắc hẳn nhiều bạn thắc mắc tại sao chúng ta lại cảm giác lạnh và nổi da gà khi gặp ma cỏ đồ là vì sao. Bởi vì họ mang khí âm trong người, và khi chúng ta có sự va chạm dù vô tình hay cố ý thì cũng bị ảnh hưởng về sự cân bằng ấy, khí âm lại mang tính hàn, điều đó khiến bạn trở nên cực kì nhảy cảm với cái thứ mà khoa học chưa giải thích được đấy. Thỉnh thoảng, bạn đang đi đâu đấy bỗng thấy gai gai trong người, lạnh cả sống lưng lên, da gà da vịt mà cứ dựng đứng thì đấy, bạn vô tình hay đang là đối tượng của một sự cố tình từ ai bạn cũng biết rồi đấy.

Lại lang mang rồi, giọng cười của nó ngưng bặt khi thầy la lên. Mắt thầy long lên xùng xục. Lúc này trong khuôn mặt thầy còn đáng sợ hơn con quỷ nữa. Thầy run run lấy ra một quyển sổ mà tự nhiên nước mắt thầy cứ chảy ra, thầy đứng yên ấy cứ run run mân mê quyển sách rồi khóc. Chị chưa hiểu được vấn đề gì thì một bàn tay lạnh tanh dài ngoằn đen thui chụp lấy chân chị giật xuống kéo ra phía bờ sông, chị bị ngã người ra sau, thân đập mình xuống đất. Tiếng thét của chị làm thầy giật mình lao tới rút lá bùa ấn chặt lên bàn tay đó. Tiếng gằn giọng ghê rợn rồi chuyển sang cười la cứ dồn dập. Chị vẫn chưa hoàn hồn trở lại, chị khụy cả người xuống mặt dáo dát nhìn tứ phía, sợ hãi thu mình lại. Thầy như từ trong con mê sực tỉnh lại.

– "Con đưa con bé ra khỏi đây gấp, chạy càng xa càng tốt, tuyệt đối không được quay lại, nghe không".

Chị T run run nán lại bị thầy nạt thêm mới đứng dậy đi tới lay con bé. Chị vẫn chưa hết sợ hãi đi từ từ tới chỗ con bé, nãy giờ nó toàn ôm mặt khóc liên tục. Chị dìu nó đứng dậy rồi cứ mon men đi ra chổ xe, từ bờ sông ra tới đó cũng xa chứ có phải ngắn đâu. Mà lúc này thì ai mà dám đi ra trong khi người bảo vệ cả hai thì ở lại. Chị ngần ngại nhưng rồi cũng quyết làm theo lời thầy. Đưa con bé đi ra, được một đoạn thì con bé nó ôm đầu rồi quay qua chị vừa khóc vừa nói:

– " Có ai trong đầu em á chị ơi..huhu...có..ai..cứ bảo e quay lại đi, quay lại đi, giọng nói nghe ghê lắm chị ơi..huhuu".

Nó nói mà nấc lên từng tiếng trông tội nghiệp vô cùng. Nhưng thầy đã dặn rồi dù có gì cũng phải ra đã, chị ráng dìu nó trong khi nó cứ khóc nấc lên ôm đầu bảo đau rồi lại cho e quay lại tùm lum cả lên. Chị vừa sợ vừa hoảng loạn nên tát nó một cái rõ đau rồi nó ngất luôn. Mon men cõng nó ra mà muốn kiết sức, sau này kể lại chị cũng không biết sao chị lại khỏe thế, chắc vì ham sống. Lúc ra tới xe, tài xế nhảy xuống dìu con bé vào xe rồi mới hỏi chị thầy đâu. Nghe chị kể lại, anh cũng rùng mình không dám vào vì lâu nay đi với thầy anh đã gặp bao nhiêu chuyện, nhưng lần đầu tiên anh nghe chị kể thầy như thế thì cũng tự rợn người. Hai người đang lo lắng đứng ngồi không yên thì bỗng một tiếng nổ vang trời vang lên phía trong ấy. Lúc này, hai người đành phải để con bé lại trên xe chạy vào trong xem tình hình thế nào. Nữa sợ con bé làm sao, nữa sợ thầy làm sao, cuối cùng đành khóa cửa xe thật chắc ăn rồi chạy vào phía trong.

Mình giải thích luôn để nhiều bạn thắc mắc vì sao 4 người chơi khi đó mà chỉ có chị T và em gái anh Q bị thì như thế này. Bởi vì theo thầy nói là chị T và con bé hợp mạng với con chết trôi ấy nên nó muốn bắt xuống, còn 2 người kia không hợp nên nó không bắt, anh Q bị là do hất bàn cờ nên cái lỗi quan trọng ấy đã dẫn đến cái chết của ảnh. Vì sao anh Q lại bị con chết trôi ấy hành mà không dám hó hé bởi vì nó cũng giống như xã hội mình vậy. Anh Q chỉ là ma bình thường mà, nó là quỷ mất rồi đặc biệt nó đã chết lâu nên ma mới mà đòi hỏi được những gì đâu.

Trở lại với lúc đấy, tiếng nổ vang to lên khiến cả chị T và anh lái xe đều thất kinh. Hai người vội vàng chạy vào bên trong để xem xét như thế nào. Cái khoảnh khắc chạm vào tất cả các giác quan của chị không như những gì chị tưởng tượng ra một điều khủng khiếp đã xảy ra. Tất cả ở đó chỉ là một khoảng không tĩnh mịch không hề có một chút gió, im lặng đến đáng sợ. Anh lái xe đi từ từ đến bờ sông chỉ thấy còn lại một đóng nhầy nhụa màu đen hôi thối này mép bờ sông. Chị run run bước tới gần anh thì xém nôn mửa khi cái mùi xộc vào mũi. Vậy tiếng nổ đó ở đâu. thầy đang ở nơi đâu.

Trong khi những câu hỏi đang đặt trong đầu chị thì chị nghe thoang thoãng ai đó gọi mình, quay qua quay lại không thấy đâu. Nhưng tiếng nói cứ vang lên bên tai chị thều thào nhưng chị nghe rất rõ tên chị.

– "Anh có nghe thấy gì không anh?". Chị hỏi.

Anh lái xe ngơ ngác nhìn chỉ không hiểu mô tê gì cả, nhưng bỗng anh thấy buốt sóng lưng như vừa có ai đó đụng vào người anh vậy. Anh giật mình nhảy thót ra một bên rồi ngó quanh. Không hề có một ai khiến anh nổi cả da gà lên. Chị T cứ thắc mắc lo nhìn xung quanh kiếm thầy thì chị khựng lại qua con đường nhỏ dẫn vào cái mô đất kia. Bóng anh Q thắt ẩn thắt hiện bên đó, hình như anh cười với chị, nụ cười không phải ma quái khiến chị sợ hãi. Nụ cười của một người bạn đã từng rất thân thuộc của chị. Chị ứa nước mắt nhìn anh, bất giác chị vô tình đi tới phía anh như có một lực nào kéo chị tới. Anh lái xe hoảng hốt khi thấy chị lẫn thẫn đi tới mà phía trước lại tối om, anh chạy tới kéo người chị lại, gọi chị nhưng chị vẫn đi tới như không có gì xảy ra.

Chị vừa đi nước mắt cứ chảy xuống, miệng lắp bắp gọi tên anh Q, anh cứ đứng đó im lặng nhìn chị rồi từ từ mờ dần mờ dần. Chị chạy nhanh đến gọi anh, tìm anh trong bóng tối đen kịt đó nhưng đáp trả lại chị chỉ là những con gió lành lạnh thổi qua. Chị xụt xùi khóc, cảm giác sợ hãi của con người chị chỉ vừa lúc nãy đã biến đâu mất chỉ còn lại cảm giác tiếc thương cho anh, cho thầy.

– "A..Thầy ơi..Thầy..".

Anh lái xe kêu lên khi thấy một bóng đen nằm phía cái mô đất đó. Cả hai người chạy tới, người thầy vẫn bình thường, nhưng từ mũi thầy dòng máu đỏ tươi đang khô đọng tại đấy. Anh xóc người thầy dậy, vừa lo lắng vừa sợ gọi thầy mãi. Chị T cũng nhanh chóng tới bóp tay bóp chân cho thầy thì thấy trong túi nải rớt ra một quyển sách. Chị mở thì trong đó toàn những chữ viết loằn ngoằng không ra hình thù gì, chị giở đến một trang dính đày máu trong đó, hai bức ảnh đã phai màu. Chị nghĩ đây chắc là vợ con của thầy, hèn gì lúc ở bờ sông thầy khóc.

Trong khoảnh khắc tay chị định lật trang kế bên ra, một luồn gió lạnh thổi ngang qua người khiến chị rùng cả mình. Khi chị chưa kịp lật trang kế bên ra thì một bàn tay khô ráp chụp lấy tay chị.

– "Đừng..Không có lật nó ra..Đóng..sách..lại.ngay..".

Thầy thều thào khiến chị giật cả mình đóng vội cuốn sách lại.

Chị quay qua nhìn thầy, khuôn mặt thầy đã tái xanh lại, thầy ho liên tục đến nổi chị tưởng vỡ cả lồng ngực ra ấy chứ.

– "Xong...rồi...Ta trấn yểm nó rồi..Hụ.hụ..đi về thôi..". Anh lái xe dìu thầy đứng dậy đi ra ngoài xe.

– "Mọi chuyện lúc nãy như thế nào vậy thầy, sao con lại nghe tiếng nổ".

Chị lo lắng đi bên cạnh hỏi liên tục nhưng thầy không trả lời chị đưa tay ra hiệu chị đừng hỏi nữa.

Chị có quay lại nhìn chỗ ấy một lần thì thấy bóng anh Q đang mỉm cười với chị, từ từ tan dần đi. Lúc ấy chị như nghe được giọng nói của anh:

– " Cảm ơn T". Chị bật khóc thút thít đau lòng khi chỉ vì ham tò mò chị đã đánh mất đi một người bạn thân của mình.
Mọi chuyện trong gia đình đã trở lại bình thường, chị cũng trở lại đi học, em gái anh Q thì được gia đình cho về quê ở Nha Trang đi chơi cho khuây khỏa quên đi chuyện vừa qua.

Bẳng đi khoảng 1 tháng sau, chị có lên chùa thăm thầy thì nghe tin mấy sư thầy cho biết thầy đã mất được 1 tuần trước đó. Trước khi mất thầy đã giao lại cuốn sách cho nhà chùa, được thầy phong ấn bằng bùa và nhờ nhà chùa giữ , tuyệt đối không được mở ra. Chị hối hận vì không lên thăm thầy sớm hơn nhưng hi vọng thầy sẽ đến được với đất Phật.

Thỉnh thoảng chị có thấy anh Q, anh cho chị biết là anh ở dưới được ông bà dưới ấy cho đi học làm được chức quan nhỏ dưới đấy, cũng sống tốt lắm nên nhiều khi cho chị biết nhiều điều mà chị vẫn ớn khi kể lại cho mình nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #macàrồng