truyen cuoi hay nam 2011

Ba gã vô công rồi nghề chở nhau đi chơi bằng máy bay. Qua một thành phố, mỗi gã quẳng xuống một món đồ để giải khuây. Gã thứ nhất ném quyển sách, gã thứ hai ném viên gạch và gã thứ ba ném trái bom. Sau đó, cả bọn hạ cánh xem xét mức độ tàn phá.

Thoạt tiên, chúng thấy một em bé đang ngồi bên quyển sách khóc thút thít. Đi được một đoạn, chúng bắt gặp một em bé khác ôm cục gạch khóc váng lên.

Thêm một quãng đường nữa, cả bọn ngạc nhiên khi thấy một cậu bé ôm bụng cười lăn lộn. Gã ném bom bèn hỏi:

- Này nhóc! Có chuyện gì vui mà mày cười ghê thế hả?

Cậu bé nén cười đáp:

- Nói ra chắc các chú không tin đâu. Cháu vừa “xì hơi” một cái, thế là cái nhà bên cạnh nổ tan tành.

Anh chồng bị gọi nhập ngũ, trước giờ lên đường, anh ta gọi người bạn thân nhất đến và nói:

- Tôi giao cho anh chìa khóa quần của vợ tôi. Sau 5 năm, nếu tôi không trở về, anh có thể sử dụng.

Họ chia tay nhau, kẻ ở nhà, người ra quân cảng. Tàu sắp nhổ neo thì người bạn chạy ra bến, khoa chân múa tay lia lịa, anh chồng bắc tay làm loa, hỏi to:

- Có chuyện gì th…ế…ế?

Trên bờ gào lên:

- Đưa nhầm chìa khoá r…ồ…i…!!!

Một người đàn ông đến gặp bác sĩ:

- Hôm nọ tôi bắt gặp một gã đàn ông trên giường với vợ tôi. Tôi định giết cả hai, nhưng vợ tôi xinh đẹp đến nỗi tôi từ bỏ ý định đó. Rồi cả ba chúng tôi cùng ngồi uống cà phê.

- Tôi hiểu rồi, sao nữa?

- Hôm sau tôi lại bắt gặp vợ tôi với hai gã trên giường, nhưng vợ tôi xinh đẹp đến nỗi tôi từ bỏ ý định đó và rồi cả bốn chúng tôi cùng ngồi uống cà phê.

- Ông nói nhanh lên nào – vị bác sĩ thúc giục – bao nhiêu bệnh nhân đang chờ tôi kia kìa.

- Hôm sau nữa, tôi lại bắt gặp vợ tôi với ba gã ở trên giường, tôi định giết tất, nhưng vợ tôi xinh đẹp đến nỗi tôi từ bỏ ý định đó và cả năm chúng tôi cùng ngồi uống cà phê.

- Tóm lại thì ông định hỏi gì tôi? – bác sĩ phát cáu.

- Thưa bác sĩ, theo ông thì tôi uống nhiều cà phê như thế có hại cho sức khoẻ lắm không ạ?

…Và thế là nàng Bạch Tuyết ở lại trong rừng cùng với 7 chú lùn. Hàng ngày, 7 chú lùn đi vào hầm mỏ trong rừng sâu đào quặng, Bạch Tuyết ở nhà nấu nướng giặt giũ… Thấm thoát đã được vài tháng.

Một hôm, Bạch Tuyết nổi hứng lên đòi đi theo các chú lùn chơi, gọi là “thay đổi không khí”. Các chú vốn chiều nàng Bạch Tuyết, đồng ý ngay. Tất cả xếp thành hàng một hành quân vào rừng, vừa đi vừa hát “Hey ho.. hey ho.. to take the trouble go…” theo đúng như trong phim.

Đang đi, bỗng đâu có một khe suối hiện ra, nước trong veo mát lạnh. Bạch Tuyết thích quá, đòi xuống suối tắm. Bảy chú lùn không yên tâm để Bạch Tuyết lại suối một mình. Nàng đành bảo: “Thế bây giờ các chú quay mặt đi vậy, bao giờ ta tắm xong sẽ ném một hòn đá xuống suối “tủm” một phát”.

Các chú lùn vốn thật thà, ngay lập tức xếp thành hàng quay lưng lại phía suối, chú nọ trông chú kia. Bạch Tuyết được một mẻ tắm suối đê xê mê (giống hồi còn ở hoàng cung được tắm bồn mà). Vừa hay nàng tắm xong, đi lên bờ định mặc quần áo thì có một con ếch thấy động nhảy xuống suối. “Tủm” một cái! 7 chú lùn quay lại…

Thế là hãng nước ngọt 7-UP ra đời! =))

Một sinh viên phải trả thi trong hội đồng. Giáo sư hỏi:

- Các-mác mất năm nào?

- Các-mác đã mất! Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến Người!

Cả hội đồng đứng dậy tưởng niệm một phút. Giáo sư hỏi tiếp:

- Lê-nin mất năm nào?

- Lê-nin mất, nhưng sự nghiệp của Người vẫn còn sống mãi. Ðể tưởng nhớ người lãnh đạo vĩ đại của giai cấp Cộng sản, 5 phút mặc niệm bắt đầu.

Cả hội đồng đứng dậy, mặc niệm. Giáo sư thì thầm với hội đồng:

- Thôi cho nó 3 (*) điểm đi, không nó bảo chúng ta hát "Quốc tế ca" thì chẳng có ai ở đây thuộc lời đâu!

(*) - 3 điểm là điểm trung bình theo thang điểm của Nga.

Một năm chỉ có 365 ngày, nhưng một năm điển hình của sinh viên thì:

1. Trừ những ngày thứ 7 - 52 ngày thứ 7 trong một năm, ai cũng biết là ngày này để sinh viên chúng ta nghỉ ngơi, "khám phá thế giới", vậy là 365 - 52 còn lại 313 ngày.

2. Kỳ nghỉ hè - 50 ngày tiếp theo. Thời tiết nóng, ai mà học được cơ chứ, tắm biển và đi chơi mới là nghỉ hè. Suy ra, còn lại 263 ngày.

3. 8 giờ ngủ nghê mỗi ngày, cộng lại hết thành ra là mất 30 ngày trong năm, nghĩa là còn lại 141 ngày.

4. Mỗi ngày dành 1 giờ cho chơi thể thao, đi chơi, thư giãn (rất tốt cho sức khoẻ), nghĩa là một năm mất 15 ngày, còn lại 126 ngày.

5. 2 giờ trong ngày cho ăn uống và những thú ẩm thực khác (có hơi ít cho các chị em không nhỉ?), vậy một năm là 30 ngày, số ngày còn lại là 96.

6. Mất mỗi ngày thêm 1 giờ cho giao tiếp nói chuyện với mọi người (lại đánh giá thấp chị em rồi đấy), một năm là 15 ngày, số ngày còn lại là 81 ngày.

7. Số ngày dành cho những kỳ thi, kiểm tra mỗi năm: Ít nhất là 35 ngày, số ngày còn lại là 46.

8. Những kỳ nghỉ lễ, lễ hội trong năm (Giáng sinh, Tết, 1-5...) khoảng 40 ngày, nghĩa là còn 6 ngày.

9. 3 ngày cho ủ ê buồn bã trong năm (chưa kể hội những người đang yêu, cả tuần là còn ít), còn 3 ngày.

10. Xem phim truyện, sách báo nhẹ nhàng mỗi ngày vài mươi phút, mất toi một năm hết 2 ngày, còn lại 1 ngày.

11. Ngày còn lại đúng ngay ngày sinh nhật bạn, sao bạn lại có thể học được ngày đấy cơ chứ???

Giờ thì chúng ta đã hiểu tại ra một chân lý: Làm sao sinh viên có thể KHÔNG trượt được cơ chứ!!!

Từ đồng nghĩa

Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa.

Cô: Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ?

Học sinh: Thưa cô "bàn là" ạ !

Cô: Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo". Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác.

Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời:

- Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ".

Cô: ? ! ?

Tội lừa dối

Trong buổi thi về luật hình sự:

- Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối?

- Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt.

- Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể?

- Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!

XEM TIẾP

Văn của học sinh (phần 2)

Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.

Cuối đợt nghiên cứu trường ÐHQG Hà Nội tổ chức một kì thi gọi là kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh. Ðề văn ra như sau:

"Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao:

Gió đưa cành trúc la đà

Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."

Ðọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều:

"Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.

Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:

+ "la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.

+ "la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này.

"Ðà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.

"Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.|

" Thọ" : nhiều lần (lâu)

Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ:

“Trời nổi cơn bão lớn

Lao xuống tà vẹt đường

Vợ trời đánh một tiếng chuông

Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần”

o O o

Ðề bài: Em hãy phân tích nghệ thuật tả người của Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều

Bài làm của một học sinh lớp 9 ở tỉnh Bình Dương có đoạn viết như sau: "...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật biến hoá (?). Ông tả Từ Hải thiệt "ngầu": "vai năm tấc", " thân mười thước"- y như ông Thần Ðèn (chứ ngoài đời làm sao có thiệt). ông tả chỗ này còn độc đáo hơn: "Râu hùm, hàm én, mày ngài". Trên một nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-chim-bướm. Thật tài quá xá! "

Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm. •

o O o

Ðời thừa

Ðề bài: Em hãy ghi lại sự giằng xé, quằn quại trong nội tâm của Văn sĩ Hộ (Ðời Thừa)

Bài làm: Văn sĩ Hộ sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống thể thao, các anh em của Văn sĩ Hộ đều là những cầu thủ xuất sắc trong đội hình đội tuyển Sông Lam - Nghệ An. Ðặc biệt là người anh cả văn Sĩ Hùng- người đã ghi nhiều bàn thắng quan trọng cho đội tuyển Việt Nam tại Seagames 19 và Tiger Cup 98... Thử hỏi con người "tài không cao, phận thấp, chí khí uất" sống trong một gia đình toàn những người nổi t! iế ng và tài năng như vậy thì làm sao Văn Sĩ Hộ có thể thoát khỏi sự giằng xé, quằn quại trong nội tâm - không "Ðời thừa" sao được???

o O o

Một câu chuyện có thật 100% của học sinh cấp 3 bình về tấm lòng người mẹ của bà cụ Tứ trong chuyện " Vợ nhặt" của nhà văn Kim Lân.

"Trong cuộc sống sinh hoạt đời thường, hàng ngày chúng ta đã từng được thưởng thức rất nhiều loại lòng, như lòng lợn, lòng chó, lòng gà, lòng vịt" chúng đều rất ngon và có vị riêng biệt khác nhau, nhưng tất cả đều không thể bằng lòng.... mẹ."

Lời phê của thầy giáo: "vào đề so sánh khập khiễng, nhưng rất bất ngờ"(O điểm)

o O o

Đề 1:

Viết về nhân vật Thúy Kiều

Một bạn học sinh lớp 9 PTCS T.A, Huế đã viết như sau:

"Thúy Kiều là 1 người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vào đống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang tự vẫn. May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đó, Kiều giác ngộ và đi theo con đường Cách Mạng."

o O o

Đề 2:

"Em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về việc Nguyễn Du đã để lại cho chúng ta tác phẩm Kiều".

Một bạn lớp 11 PTTH Cái bè, đã viết: "... Nguyễn Du là lão tiền bối của chúng ta. Mặc dù tiền bối đã sớm ra đi vào một chiều gió lạnh, nhưng vẫn làm chấn động cả giới hậu bối của chúng ta, qua bí kíp võ công "Vương Thúy Kiều" hay còn gọi là "Đoạn Trường Thất Thanh". Bằng chứng là qua các kỳ thi, pho bí kíp này lại xuất hiện và làm "thất điên bác đảo" cả giới "hậu bối" chúng ta ..."

o O o

Đề 3:

"Em hãy tường thuật lại diễn biến chiến dịch Điện Biên Phủ".

Bài làm của 1 học sinh lớp 9 trường PTCS cấp 2: ".... Quân địch đánh ra, quân ta đánh vào ào ào như lá tre rụng, đồng chí phe ta đánh thằng cha phe nó ghê hết sức.... Kết qủa: Sau 55 ngày đêm chiến đấu oai hùng, ngày 7-1-1991, phe ta thắng phe nó, chúng ta đã giết sống được 16,200 chúng nó, phanh thây 62 máy bay (em quên mất tên của máy bay, xin cô thông cảm)"

o O o

Đề 4:

"Trong các tác phẩm em đã học và đọc thêm, em thích tác phẩm nào nhất ? Vì sao ? Hãy chứng minh ?"

Bài làm của bạn NAT, lớp 10B PTTH, đã viết: " Trong kho tàng văn học VN, ca dao dân ca rất giàu tình nghĩa... Trong các tác phẩm đó em thích nhất là tác phẩm "Tắt đèn" của chị Dậu. Vì nó đã thể hiện tinh thần chống lại sự bóc lột phụ nữ của chế độ phong kiến. Chứng tỏ chị đã bán con và chó để thể hiện tinh thần kiên quyết đó..."

o O o

Đề 5:

"Em hãy phân tích trình tự diễn biến tâm trạng nàng Kiều trong đoạn trích "Những nỗi lòng tê tái."

Bài làm của bạn NCT, lớp 10A PTTH Phú Nhuận, có đoạn đã viết: "Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng". Qua đó ta thấy tên khách họ Hoàng thật là tàn nhẫn, hắn hôn Thúy Kiều đã rồi lại bắt Kiều hôn lại , làm cho Kiều ngày càng biến thành gái lầu xanh chuyên nghiệp, muốn ngóc đầu lên cũng không nổi..."

o O o

Đề 6:

"Em hãy cho biết sự bất công của phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Bằng các tác phẩm đã học của Hồ Xuan Huong, Nguyễn Du, hãy chứng minh ?”

Một bạn tên Hoài Nhân, lớp 9 PTCS viết: "Sự bất công của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến đó là: Họ không được tham dự bóng đá quốc tế, họ không được lái xe nhất là các loại xe con, xe gắn máy . Ngày nay, quyền giải phóng phụ nữ đã được củng cố. Hàng năm người ta lấy ngày 8/3 làm quốc khánh phụ nữ.."

o O o

Đề 7:

"Sau khi đọc tác phẩm "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ gì về nhân vật chị Dậu?"

Bài làm của bạn NHT lớp 10B, viết: "Sau khi chiêu xong tác phẩm Tắt đèn của Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ như sau: Chị Dậu là một nàng con gái có bộ lòng yêu chồng, thương con cực đại. Nàng ta rất chi dũng cảm, không sợ roi vọt. Chẳng hạn, khi thấy chồng bị đánh đập, nàng hùng dũng chưởng lại bằng mấy cú ka-ra-tê hết sức đẹp mắt... "

o O o

Đề 8:

"Trong bài Bình Ngô Đại cáo của Nguyễn Trãi, đoạn thơ nào đã nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của quân ta trong cuộc kháng chiến?"

Một bạn nam đã viết: Đoạn thơ sau nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của cha ông ta: "Đánh 1 trận giặc không kinh ngạc, đánh 2 trận tan tác quân ta"

o O o

Đề 9:

"Anh chị hãy phân tích hình ảnh người lính VN qua thơ ca kháng chiến chống Mỹ" ( điển hình như bài thơ Dáng đứng Việt Nam của Lê Anh Xuân)

Trong bài viết của 1 bạn lớp 12A3 PTTH Phụng Hiệp, CL có đoạn:

"Người lính của Lê Anh Xuân là một nét đẹp trong muôn vàn cái đẹp của người lính. Tuy đã gục ngã, nhưng anh cố bò mà ngồi dậỵ.. Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhất, Anh xỉu rồi anh giải phóng quân ơi, Nhưng anh gượng ngồi trên xác trực thăng và chết đứng trong khi đang đứng bắn"

Bài làm của 1 bạn lớp 12 ở Bến tre, viết:

"...Trên đường băng Tân Sơn Nhất, 1 anh giải phóng tự nhiên nằm đó. Một chị đi ngang thấy anh tự nhiên nằm nên lại rờ vào mình anh và lắc lắc mấy cái, chị thấy anh nằm im nên nghĩ anh đã chết... Anh giải phóng quân mất đi trong mình không có 1 thứ giấy tờ, một tấm ảnh nào, kể cả giấy chứng minh nhân dân cũng không có..."

o O o

Đề 10:

"Em hảy cho biết ý nghĩa của câu thơ "Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm".

"Theo em nghĩ thì nếu hiểu suông thì câu này rất tối ưu là vô nghĩa vì sỏi đá thì khó có thể biến thành cơm được trừ phi các nhà khoa học VN đã chế tạo ra một chất hóa học nào mà có thể biến được sỏi và đá thành thực phẩm. Còn nếu đi sâu vào ý nghĩa của câu thơ này, chúng ta phải thấy ngay là đây không phải là những sỏi đá bình thường mà theo em nghĩ thì tác giả muốn đề cập tới các mỏ đá quí của đất nước ta. Vì chỉ có đào mỏ lấy đá quí thì mới có giá trị và có thể bán để mua cơm ăn mà thôị Và chẳng những đào được đá quý có cơm ăn mà còn dư tiền mua mấy trăm gram thịt xào lên làm món mặn và có một tô canh nóng hổi nữa."

XEM TIẾP

Định nghĩa các môn học

Toán học

Đây là môn học duy nhất không có sự bổ ích. Các bạn sẽ được học 1 + 1 = 2, điều mà một vài năm sau người ta lại nói lại 1 + 1 = 10 và nói cho bạn biết hệ nhị phân là gì. Người ta cũng dạy bạn vi phân, tích phân và nhiều thứ quan trọng khác nhưng nói chung, bạn vẫn phải dùng đến máy tính bỏ túi khi đi chợ.

Vật lý

Môn học nghiên cứu sự rụng của táo và các loại quả khác. Bạn cũng có được học cách tính giờ tàu chạy và khi nào hai con tàu gặp nhau nếu chạy trên cùng một ... đường ray. Người học vật lý xong thường ít đi trồng táo hoặc đi tàu hoả.

Hoá học

Môn học phải ghi nhớ những câu trả lời đúng và những bài thí nghiệm. Đổ một lọ này vào lọ kia, lắc hoặc khuấy, nhiều lúc phải đun lên, rồi cuối cùng đổ tất cả ra vườn, đó là thí nghiệm.

Sinh học

Môn học nghiên cứu ruồi giấm và một số vật nuôi trong nhà khác. Tuy nhiên nếu ta hỏi một người lớn rằng "làm sao để có em bé" thể nào ta cũng được câu trả lời "có con cò mang em bé đến và đặt lên cửa sổ cho các bà mẹ".

Địa lý

Môn này dạy bạn cách xem bản đồ và bạn phải chỉ ra châu Mỹ trên bản đồ thế giới. Đây có lẽ là môn mới mẻ nhất vì trước khi Christopher Columbus chưa tìm ra châu Mỹ, chắc chưa ai phải học môn này cả.

Lịch sử

Các thầy giáo sẽ bắt bạn nhớ xem ai đã lật đổ một ông vua nào đó.

Nhiều khi bạn phải nhớ ngày sinh của một ông hoàng bà chúa nào đó mặc dù ông ta không làm sinh nhật, mà bạn cũng chẳng cần phải nhớ để tặng quà.

Văn học

Bạn sẽ phải đọc một quyển sách dày đến nỗi bạn chỉ kịp liếc qua cái tên của nó trước khi vào phòng thi. Sau khi học xong môn này, bạn sẽ có thể biết Huy Gô và Huy Cận không phải là hai anh em hay Xuân Diệu không phải là nhà buôn bút mặc dù ông ta sống bằng ngòi bút.

Triết học

Triết học là 1 hiện tượng luận về hiện tượng mà đôi khi chúng ta luận về hiện tượng đó thì đúng là hiện tượng luận cho nên người ta mới gọi hiện tượng luận là luận về hiện tượng đó nhưng hiện tượng đó đôi khi không là hiện tượng luận nên luận về hiện tượng đó là hiện tượng luận.

Nói chung các môn học có thể gói gọn lại thành 2000 tiết. Học trong 4 hoặc 5 năm. Trong đó 2 tiết thật sự là hữu ích (ví dụ, chỉ bật được quạt khi có điện) còn 1998 tiết còn lại là hoàn toàn vô nghĩa (ví dụ điện đã làm cho quạt quay như thế nào?). Tất cả những việc gì phải làm là chép những lời thầy giảng, nhớ chúng, chép chúng vào bài thi, rồi sau đó quên đi.

Nếu ai chẳng may không thể quên được thì trở thành giáo viên và suốt đời không ra khỏi trường đại học.

Mà học đại học là cứ học đại đi cho bằng bạn bằng bè. Chẳng lẽ bạn bè nó đi học đại học, mình lại chơi MU Online.

Thư gửi người yêu

"Em yêu! Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt chừng nào. Nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả. Qua một đêm suy nghĩ, cuối cùng anh cũng nhớ ra mấy điểm anh đối xử tốt với em".

1/Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.

2/ Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo em ăn quả to.

3/ Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.

4/ Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.

5/ Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.

6/ Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.

7/ Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.

8/ Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.

9/ Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.

10/ Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000.

11/ Cùng một con cá em ăn phần thân. Còn anh, phần đầu cá.

12/ Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.

13/ Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).

14/ Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.

15/ Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy còn em một chút cũng không.

16/ Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.

17/ Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó.

18/ Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.

19/ Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.

20/ Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.

21/ Về nhà mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.

22/ Viết mail cho em viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.

23/ Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người.

24/ Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, "Hòn Vọng Thư".

25/ Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.

26/ Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.

27/ Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.

28/ Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì anh chẳng mua cho thứ gì.

29/ Em lấy lược ra chải ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.

30/ Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, ngồi xem hết phim.

31/ Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.

32/ Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.

33/ Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.

34/ Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.

35/ Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá máy cho anh, em bảo anh khắt khe.

36/ Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.

37/ Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.

38/ Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít,

em lại bảo anh ít nói.

39/ Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.

40/ Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.

41/ Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, vớibạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.

42/ Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi: "Anh là mẹ em à?". Nếu anh không nhắc em, em lại bảo: "Anh chả quan tâm gì đến em".

43/ Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia đình, sở thích… Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi.

44/ Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.

45/ Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu.

46/ Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết.

47/ Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.

48/ Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.

49/ Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.

50/ Em đòi anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.

Nay tắm

AD: Bình sao chạy hối hả vậy?

MR: Thì chạy theo Lan nè!

AD: Có chi hông?

MR: Lan nè! Cho Bình "nay tắm" nhe?

AD: Lan không cho Bình tắm đâu mà sao Bình hỏi kỳ vậy?

MR: Không phải vậy.

AD: Vậy chớ là sao?

MR: “Nay tắm" là "nắm tay" đó mà!

AD: Cái gì?...

Logic học

Trong tiết logic học, giáo sư nói sinh viên:

- Ví dụ nhé, nhà em nuôi có con bò nào không?

- Có ạ...

- Vậy theo logic, nhà em có một đồng cỏ, đúng không nào?

- Đúng ạ!

- Vẫn theo logic, em có một căn nhà bên đồng cỏ?

- Ôi, đúng ạ!

- Vì em có ngôi nhà tuyệt thế, chắc là em sẽ có tiền rủng rỉnh đôi chút?

- Dĩ nhiên thưa thầy!

- Và vì thế, theo logic em sẽ có bạn gái?

- Thật tuyệt, chính xác thế...

- Và vì em có bạn gái, suy ra em không phải dân đồng tính luyến ái...! Đó là logic!

Quá thích về môn logic này, chàng sinh viên chạy đi tìm bạn để khoe:

- Này, nhà mày có con bò nào không?

- Không!

- Theo logic... vậy có lẽ là mày bị đồng tính luyến ái!

- ??!

Thương binh Từ Hải

Trong giờ giảng văn ở trường Đại học Tổng hợp, giáo sư hỏi nữ sinh viên A:

- Chị hãy cho nhận xét về nhân vật Từ Hải trong truyện Kiều của Nguyễn Du?

- Thưa giáo sư. Nữ sinh viên A trả lời

- Từ Hải là một thương binh ạ!

- Sao lại thế? - Giáo sư ngạc nhiên hỏi.

- Dạ thưa... chả là Nguyễn Du viết về Từ Hải: "Một tay gầy dựng cơ đồ..."!

Bộ xương...

Một bộ xương người rời nghĩa địa lang thang ngoài đường thì gặp một bộ xương khác bèn hỏi:

- Cậu chết năm nào vậy?

- Tớ chết đói năm Ất Dậu.

Đang nói chuyện thì có bộ xương nữa đi tới.

- Cậu chết năm nào vậy?

- Tớ chết vì thiên tai.

Ba bộ xương cùng nhau đi tiếp, được một lúc thì gặp bộ xương thứ tư.

- Trời đất! Cậu chết năm nào mà bộ dạng tả tơi vậy?

- Đừng có trù ẻo tôi - “Bộ xương” kia cáu - tôi đang sống sờ ra đấy.

- Vậy cậu làm nghề gì?

- Sinh viên năm cuối, tôi vừa đi gia sư về!

Năng khiếu bẩm sinh

Cô giáo hỏi một học sinh:

- Em học được ở đâu mà viết lắm lỗi chính tả thế này?

- Thưa cô, cái đó không thể học được vì đó là do năng khiếu ạ.

o O o

Cô giáo hỏi một học sinh lớp 1:

- Em có biết sau chữ "A" là chữ gì không?

- Thưa cô, là tất cả những chữ còn lại ạ.

o O o

Cô giáo vật lý đang nói về Niuton:

- Các em có biết là lực hút của trái đất được phát minh ra như thế nào không? Một hôm, nhà bác học Niuton đang ngồi dưới gốc cây táo thì bị một quả táo rơi trúng vào đầu, và ông đã phát hiện ra lực hút của trái đất.

- Thưa cô, vậy thì chúng em không nên ngồi lâu trong lớp mà phải ra ngoài thật nhiều mới mong phát hiện được điều gì đó ạ.

o O o

Giáo viên môn vật lý hỏi một học sinh:

- Em có biết vận tốc âm thanh là bao nhiêu không?

- Thưa thầy không biết ạ, vì em chưa bao giờ chạy theo âm thanh cả.

Cái ghế

Một giáo sư triết học lập di ra một bài thi cho sinh viên. Cả lớp đã sẵn sàng chuẩn bị, giáo sư nhấc ghế của mình lên, đặt nó lên bàn và viết lên bảng: "Sử dụng tất cả những gì chúng ta đã học, bạn hãy chứng minh cái ghế này không tồn tại".

Các sinh viên cắm đầu cắm cổ viết. Có những sinh viên viết hơn 30 trang trong một giờ để cố gắng chối bỏ sự tồn tại của cái ghế. Chỉ có một thành viên của lớp đã đứng lên và kết thúc bài thi trong chưa đầy một phút.

Mấy tuần sau, điểm được công bố. Đa số sinh viên thất vọng vì không ai đạt điểm A, ngoại trừ anh chàng ra khỏi phòng thi sớm.

Mọi người kéo đến hỏi anh đã viết gì trong bài thi. Anh này trả lời: "Tôi chỉ viết vỏn vẹn hai từ: Ghế nào?"

Có câu hỏi gì không?

Một doanh nhân thành đạt được mời thỉnh giảng cho sinh viên ngành kinh tế. Sau khi giảng xong, ông ta hỏi:

- Các anh chị có câu hỏi gì không?

Có tiếng một sinh viên nữ từ cuối giảng đường:

- Xin hỏi ông đã lập gia đình chưa ạ?

o O o

Giờ địa lý, cô giáo hỏi:

- Người ta làm thế nào để xác định các địa tầng của trái đất?

- Thưa cô, phải dùng cọc sắt và xẻng ạ! - Một học sinh nhanh nhảu trả lời.

o O o

Giờ địa lý, cô giáo hỏi học sinh:

- Các em cho biết vì sao nước biển lại mặn?

- Thưa cô, để cá không bị ươn ạ! - Một học sinh trả lời.

o O o

Trong giờ ngữ văn, cô giáo hỏi Miky:

- Em hãy tìm từ trái nghĩa với cụm từ "Cuộc đời màu hồng".

- Thưa cô, đó là cụm từ “Hóa đơn tiền điện” ạ!

o O o

Giờ sinh vật, cô hỏi Piter: - Em hãy cho biết voi và lừa khác nhau thế nào?

- Thưa cô, khác nhau ở vị trí của vòi ạ.

o O o

Đang giờ học, cô giáo gọi một học sinh ngủ gật:

- Không thể coi chuyện này là thiếu ý thức được nữa, mà phải gọi là trắng trợn. Tại sao em có tật ngáy to như thế mà vẫn dám ngủ vào giờ của tôi?!

Tí học làm văn

Hồi còn đi học tiểu học, Tí rất thích làm văn. Một hôm, Tí được cô giáo ra bài tập về nhà: Hãy tả con vật mà em nuôi.

Tí về bắt một con... rận nghiên cứu và tả con rận rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng, cô bắt Tí làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.

Tí bèn làm lại một bài văn như sau: "Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...." và Tí bắt đầu tả con rận

Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt Tí làm lại lần nữa, lần này là tả con cá

Tí làm bài văn khác y như sau: "Nhà em có một con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ...."

Rồi một hôm, Tí lại được cô giáo cho ra bài tập về nhà làm: Hãy tả cô bé dễ thương mà em ngồi cạnh.

Tí bèn làm một bài văn như sau: "Em được may mắn ngồi cạnh một cô bé dễ thương và vô cùng láu lỉnh, Tóc cô bé dài mượt nên không có rận, Nhưng sau đây em xin được tiếp tục tả con rận: ...." và Tí lại bắt đầu tả con rận.

Lần khác, cô giáo ra một đầu đầu bài tập làm văn miệng tại lớp: "Hãy tả cảnh buổi sáng sớm".

Cả lớp yên lặng nghĩ bài. Sau 30 phút, Tí đã nhanh nhẩu xung phong đứng lên:

- Thưa cô! Em xin phát biểu.

- Nào! Mời em Tí!

- Thưa cô! Buổi sáng sớm mai, bố bắt em ra ngoài sân tập thể dục. Em nhìn thấy ông mặt trời hiện ra. Em thấy một con gà trống đuổi theo một con gà mái.

- Thế rồi thì sao? - cô giáo hỏi

-Thế rồi thì con gà trống bắt con gà mái cõng nó đi chơi!

- Thôi ngay!

- Em cũng bảo thôi nhưng nó vẫn không thôi.

- Im ngay!

- Nó không im ngay mà con trống lại còn gáy: ò ó o o o... con mái thì cúc cù cu cu...

(Sưu tầm)

Châm ngôn thời @

1. Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.

2. Có tiền thì sướng hơn là nghèo, nếu xét về mặt tài chính.

3. Tôi nghĩ là tôi nên bắt đầu đọc thơ Shakespeare. Nhưng rồi tôi nghĩ lại, tại sao tôi phải làm thế? Hắn ta chưa bao giờ đọc một bài thơ nào của tôi cả.

4. Tôi từng có nhiều ham muốn, ham muốn quá nhiều thứ. Bây giờ tôi chỉ có một ham muốn, là làm sao loại bỏ được những ham muốn đó.

5. Vì tình yêu, người phụ nữ sẵn sàng hy sinh mình, còn đàn ông thì sẵn sàng hy sinh những người phụ nữ khác.

6. Nếu ta phải trả tiền cho người đẹp thì người đẹp ấy chẳng đáng giá một xu.

7. Tôi không hiểu dịch cúm gia cầm có ảnh hưởng thế nào tới những tin vịt?

8. Câu nói "không" vẫn là phương tiện tránh thai truyền thống tốt nhất.

9. Cái cười thành thực nhất là cười ruồi.

10. Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.

11. Thà nhận một ít tiền hơn là lời "cảm ơn nhiều".

12. Rượu vang có lợi cho sức khỏe, còn sức khỏe cần để uống rượu vodka.

13. Tất cả những gì báo chí viết đều là sự thật trăm phần trăm, ngoại trừ những sự cố mà quý vị trực tiếp chứng kiến.

14. Báo chí nói cho độc giả biết điều mà người ta không hiểu và dạy cho hiểu điều mà người ta không biết.

15. Báo lá cải có ích ở chỗ chúng dạy ta không nên tin vào chúng.

16. Trí tuệ nhân tạo chẳng là gì so với sự ngốc nghếch tự nhiên.

17. Người thông thái viết những câu châm ngôn, kẻ ngu dốt lặp lại chúng.

18. Người hiểu biết thì nói chuyện với anh, người thông thái thì lắng nghe anh.

19. Cho anh ta một con cá, anh ta sẽ ăn trong một ngày. Dạy anh ta câu cá, anh ta sẽ không làm phiền anh suốt một tuần.

20. Mỗi khi tôi buộc phải chọn lựa giữa hai tật xấu, tôi thường chọn cái mà tôi chưa bao giờ được thử.

Học sinh thời @

Cô giáo đang đọc truyện "Ba chú heo con" cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm:

- Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé!

Cô giáo ngừng lại hỏi:

- Các con có biết bác nông dân nói gì không?

Tèo giơ tay:

- Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”.

o O o

Thấy cậu con trai đang học bài "Sự tích bánh chưng, bánh dày", bố bèn hỏi:

- Con trai, con có biết bánh chưng có từ bao giờ không?

- Tính theo mùa thì có từ giáp Tết, tính theo ngày thì có tại hàng quà sáng lúc 5 giờ ạ!

o O o

Cô giáo hỏi trò Tèo:

- Em nghĩ gì khi tuần này đã bị điểm 2 lần thứ ba?

- Thưa cô, em đã hiểu ý nghĩa câu: "Ghét của nào trời trao của ấy".

o O o

Giờ sinh vật, thầy giáo hỏi một em học sinh:

- Trong các loại cây mà bố em trồng, em thấy cây nào cho hiệu quả kinh tế cao nhất?

- Dạ, "cây xăng" ạ!

Khách quen

Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói:

- Chào Dave! Anh khỏe không?

Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.

- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.

Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:

- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?

- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.

Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:

- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?

Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những lời bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:

- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!

Vô tội

Ba anh chàng đứng trước cổng thiên đường. Thánh Peter hỏi từng người và cho họ biết còn một chỗ trống cho một người. Thánh Peter hỏi xem họ đã chết như thế nào.

- Một hôm tôi về nhà và thấy vợ tôi trên giường, khoả thân. Tôi nhìn khắp nhà và quyết định kiểm tra ban công. Tôi thấy có mấy ngón tay ở đó và thế là tôi lấy cái búa đập vào ngón tay hắn khiến hắn rơi xuống, rồi tôi lấy cái tủ lạnh ném vào hắn nữa. Nhưng rồi tôi cảm thấy tội lỗi vì đã giết người nên tôi đã tự tử.

- Tôi đang sơn ở tầng thứ 37 thì trượt chân và rơi xuống. Tôi nắm được vào ban công, thì bỗng có ai đó đập mạnh vào ngón tay tôi bằng búa nên tôi rơi xuống, sau đó lại còn cả cái tủ lạnh rơi vào tôi nữa.

- Tôi đang trốn một cách vô tội trong cái tủ lạnh.

Vô tội

Ba anh chàng đứng trước cổng thiên đường. Thánh Peter hỏi từng người và cho họ biết còn một chỗ trống cho một người. Thánh Peter hỏi xem họ đã chết như thế nào.

- Một hôm tôi về nhà và thấy vợ tôi trên giường, khoả thân. Tôi nhìn khắp nhà và quyết định kiểm tra ban công. Tôi thấy có mấy ngón tay ở đó và thế là tôi lấy cái búa đập vào ngón tay hắn khiến hắn rơi xuống, rồi tôi lấy cái tủ lạnh ném vào hắn nữa. Nhưng rồi tôi cảm thấy tội lỗi vì đã giết người nên tôi đã tự tử.

- Tôi đang sơn ở tầng thứ 37 thì trượt chân và rơi xuống. Tôi nắm được vào ban công, thì bỗng có ai đó đập mạnh vào ngón tay tôi bằng búa nên tôi rơi xuống, sau đó lại còn cả cái tủ lạnh rơi vào tôi nữa.

- Tôi đang trốn một cách vô tội trong cái tủ lạnh.

Mẹ cháu không cho

Cô vợ cứ nằng nặc đòi ly dị chồng. Tổ hòa giải của khu phố đến nói chuyện với cô:

- Anh chị đẹp đôi thế mà sao chị lại xin ly hôn?

- Vì... vì... Vì anh ấy ngáy to quá làm cháu không ngủ được!

- Vậy trước khi cưới, chị đã tìm hiểu kỹ chưa?

- Dạ! Tìm hiểu kỹ rồi ạ!

- Thế tại sao không phát hiện ra anh ta có cái bệnh ấy?

- Vì mẹ cháu không cho cháu ngủ với anh ấy ạ!

- ?!?!?

Trùng hợp

5 người đàn ông nóng lòng đứng ở phòng đợi tại bệnh viện Minneapolis chờ đợi vợ của họ sắp sinh con. Một lát sau, nữ y tá mở cửa và thông báo.

Cô nói với người thứ nhất: "Chúc mừng anh! Chị nhà đẻ sinh đôi!"

"Ôi! Thật trùng hợp! tôi làm việc tại toà tháp đôi", người thứ nhất thốt lên.

Cô y tá quay về phía người thứ hai và nói: "Anh là cha của 3 nàng công chúa xinh đẹp".

"Trùng hợp thật! Tôi đang công tác tại tập đoàn Tam Dương!", người thứ hai reo vui.

Cô y tá quay sang người thứ ba thông báo: "Vợ anh sinh tư".

"Một sự trùng hợp không thể tin được! Tôi là chủ sở hữu khách sạn 4 mùa", người thứ ba khoái chí.

Người y tá hướng về phía người thứ tư: "Gia đình anh có thêm 7 thành viên nữa".

"Ôi kỳ lạ thật! Tôi làm đại lý cho hãng Seven-Up!", người thứ 4 bất ngờ.

Người cuối cùng không giữ được bình tĩnh thốt lên: "Không thể như vậy được. Tôi đang đạo diễn cho bộ phim 101 chú chó đốm. Chẳng lẽ vợ tôi...?".

Không đáng

Một anh chàng đang đi trên phố thì có người lạ chặn đường, mời mua "thần dược" của nam giới Viagra. Anh ta hỏi giá và người lạ mặt cho biết, mỗi viên có giá 300 nghìn đồng.

Anh chàng lắc đầu:

- Ồ, không đáng đâu!

- Vậy thì 150 nghìn nhé!

- Không, không đáng đâu!

- 100 nghìn vậy!

- Không đáng đâu!

- Giá chót này, 50 nghìn!

- Vẫn không đáng!

Người lạ cáu:

- Nghe này, loại thuốc này có giá 10 đô-la một viên. Tôi cần tiền mới bán rẻ như cho. Thế quái nào mà ông lại bảo là nó không đáng giá ấy?

– Thuốc thì đáng giá lắm, còn vợ tôi thì không.

Tím hết cả mình mẩy

Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!

Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.

Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:

- Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này!

Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:

- Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!

Phức tạp

Hai chú bé một da đen, một da trắng vừa sinh ra đã chết, linh hồn cả hai bay lên thiên đàng, gặp thánh Pie.

Thánh nhìn chú da trắng rồi mỉm cười thật dễ thương: "Con mới sinh ra đã chết, ta sẽ cho con một đôi cánh, con sẽ làm thiên sứ."

Quay sang chú da đen, thánh mỉm cười còn dễ thương hơn: "Ta cũng cho con một đôi cánh."

Chú da đen mừng rơn, "Con cũng làm thiên sứ?"

"Không con sẽ làm con muỗi."

o O o

Maria là một cô gái hết sức ngoan đạo. Cô lấy chồng và có 17 đứa con. Rồi chồng cô ta chết. Hai tuần sau cô ta cưới, và có 22 đứa con với người chồng tiếp theo. Sau đó chồng cô ta chết. Một thời gian sau, cô ta chết.

Tại lễ tang cha xứ nhìn lên trời và nói, "Ít nhất cuối cùng chúng cũng ở bên nhau."

Một anh chàng đứng ở hàng trước nói, "Xin lỗi cha, nhưng có phải ý cha là cô ta và người chồng trước, hay là cô ta và người chồng sau?"

Cha xứ đáp, "ý ta là hai cái chân của cô ấy."

Bi kịch

Tóc vàng hoe đi làm trễ, mắt đỏ hoe…

- Cô có sao không? - Sếp hỏi...

- Mẹ tôi mới mất... tôi đau khổ quá...

- Vậy cô về nghỉ đi.

- Không sao, tôi sẽ ổn mà...

Lát sau, sếp đi ngang lại vẫn thấy nàng khóc lớn hơn.

- Có chuyện gì nữa à?

- Em gái tôi mới gọi, mẹ nó cũng mất... sao mà bi kịch thế này

Biết tỏng

Chồng nói với vợ:

- Em ơi, Ti vi có tháng khuyến mãi đại hạ giá, mình mua cái màn hình phẳng xem cho có nét.

- Tui biết tỏng rồi, tháng có cuộc thi hoa hậu, anh muốn xem thi áo tắm hai mảnh cho có nét chứ gì?

- Cô thì sao, bày đặt phí tiền mua ba cái tạp chí điện ảnh chất đầy nhà...

- Tui mua để nâng cao kiến thức chứ bộ!

- Tui biết tỏng rồi, cô mê mấy thằng kép Hàn in hình bự chảng đầy trong đó chứ gì?

- !!!

Hiểu tính sếp

Nhân viên tới gặp sếp, gãi đầu gãi tai:

- Thưa sếp, ngày mai nhà em tổng vệ sinh. Em được vợ giao nhiệm vụ dọn dẹp toàn bộ nhà cửa, bếp núc, giặt rèm cửa, lau chùi cửa chính, cửa sổ, dọn vườn...

- Nhưng ngày mai công ty cũng có rất nhiều việc, tôi không thể cho anh nghỉ việc được!

- Cảm ơn sếp. Em biết sếp lúc nào cũng có quyết định sáng suốt!

Triệu phú

Đôi tình nhân đi bách bộ trong công viên. Chàng trai nói:

- Hàng đêm, anh đều nằm mơ thấy mỗi tháng mình kiếm được một ngàn đô giống như bố của anh.

- Bố anh kiếm được một ngàn đô mỗi tháng cơ à? - Cô gái hết đỗi ngạc nhiên.

- Không, bố anh cũng nằm mơ giống anh.

- !!!

Ổ khóa và chìa khóa

Một bà vợ luôn tự coi mình là nhân vật quan trọng trong gia đình:

- ... Nếu thiếu sự quán xuyến của em thì gia đình sẽ tan nát, của cải sẽ đội nón ra đi.

Nghe vợ nói, ông chồng không hề phản đối mà còn hăng hái thêm vào:

- Em nói đúng, người vợ trong gia đình cũng giống như cái ổ khoá của một căn phòng. Đồ đạc trong phòng muốn an toàn phải nhờ có ổ khoá tốt.

- Anh nói chí phải!

- Còn vai trò của người chồng chỉ như cái chìa khoá mà tôi, làm sao so được với cái ổ khoá.

- Anh nói đúng lắm! Chưa bao giờ em thấy anh đánh giá vai trò của vợ chồng mình chính xác như hôm nay. Hoá ra anh cũng không ngớ ngẩn như em và mọi người vẫn tưởng.

- Để anh nói hết đã! Cái ổ khoá tốt là ổ khoá chỉ có một chìa mở được!

- Đúng quá đi rồi! Nếu chìa nào cũng mở được thì ổ khoá là loại vứt đi.

Ông chồng lại thủng thẳng:

- Còn chìa khoá tốt là chìa khoá mở được nhiều ổ khoá.

- Đúng.... à, không phải thế, không phải thế.

Bà vợ suy nghĩ một lúc mới biết ông chồng gài bẫy mình, liền xấn xổ:

- Thế cái chìa của anh mở được bao nhiêu ổ khoá rồi? Nói đi, nói đi! Tôi sẽ bẻ cong cái chìa khóa láo lếu này cho nó khỏi mở ổ khóa nào hết!

- !!!

Cổ tích về Vợ

Một đôi vợ chồng mới cưới được hai tuần. Anh chồng, mặc dù đang say mê với tình yêu nhưng vẫn muốn được đi nhậu cùng bạn bè. Vì thế, anh ta năn nỉ vợ:

“Em thân yêu, anh sẽ về ngay thôi”.

“Anh định đi đâu, chàng ngốc của em?” – cô vợ hỏi.

“Anh đi đến quán rượu, khuôn mặt xinh đẹp của anh ạ, sẽ uống chút bia”.

“Anh muốn uống bia hả tình yêu của em?”

Cô mở cửa tủ lạnh và chỉ cho chồng thấy 25 loại bia khác nhau, nhãn hiệu từ 25 nước: Đức, Hà Lan, Nhật Bản,...

Anh chồng còn chưa biết phải làm gì, điều duy nhất anh ta nghĩ là: “Phải rồi, kẹo mút của anh. Nhưng ở quán rượu… em biết không... người ta có những cái cốc lạnh băng...”

Anh chồng chưa kịp nói hết câu, cô vợ đã ngắt lời:

“Anh muốn cốc lạnh ư, cún con?”

Nói rồi cô lôi ra một cái cốc đựng đóng băng khiến cô run lên khi cầm vào nó.

Anh chồng đã hơi tái tái, nói: “Phải, cô nàng chu đáo, nhưng ở quán người ta có món nhắm rất ngon... Anh sẽ không đi lâu đâu, sẽ về ngay mà. Anh hứa, đồng ý nhé?”

“Anh muốn món nhậu ư, gấu con của em?”

Cô mở tủ lạnh ra lấy 5 cái đĩa đầy 5 nón nhắm khác nhau: cánh gà rán, chân gà nướng, thịt lợn nướng…

“Nhưng, nhưng mật ong của anh... ở quán rượu, em biết không… có những tiếng chửi, những tiếng lóng bẩn thỉu và nhiều hơn thế”.

Cô vợ trả lời: “Anh muốn những tiếng chửi thề ư, bánh sáp ong?... Nghe nhé đầu đất! Uống ngay cái thứ bia chết tiệt trong cái cốc đóng băng quỷ của anh rồi ăn đồ nhắm dở hơi mà bà đây đã làm đi. Bởi vì anh sẽ không đi đâu hết. Hiểu chưa, đồ khỉ?”

... và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

Thử nghiệm

Một con tàu cập cảng đúng lúc thủy triều lên cao. Thủy thủ bắc một tấm ván hẹp ngang từ thành cầu xuống bến để hành khách bước xuống. Mọi người nín thở hồi hộp khi một phụ nữ 70 tuổi bước xuống tấm ván.

Xung quanh chừng còn chỗ nào để người khác đứng đỡ bà hành khách già. Vì thế, bà phải lách đi chậm chạp, run rẩy, và cuối cùng cũng đáp được xuống bến an toàn. Mọi người đều thở phào sung sướng. Đặt chân xuống bến, bà quay lại nhìn về đầu cầu bên kia hét lớn:

- Được rồi đấy mẹ ạ! Mẹ xuống luôn đi!

Điểm 10

Một ông khách đến thăm nhà hỏi Tèo:

- Năm học này cháu được mấy điểm 10?

Tèo trả lời:

- Cháu được ít hơn cùng kỳ năm ngoái một điểm 10.

- Vậy năm ngoái cháu được mấy điểm 10?

- Dạ, một ạ!

Em cháu cù lần lắm!

Hai đứa trẻ bước vào cửa hàng tạp hoá. Một thằng 9 tuổi, thằng kia 4 tuổi. Đứa lớn với lấy một hộp băng vệ sinh và đem đến quầy tính tiền.

Cô bán hàng hỏi: "Ôi, cái này cháu mua cho mẹ hả?"

Cậu bé lắc đầu trả lời: "Không, cháu không mua cho mẹ."

Cô bán hàng tươi cười: "Thế thì chắc cháu mua cho chị gái hả?"

Cậu bé lắc đầu nguầy nguậy: "Không cho chị nào cả."”

Cô bán hàng lúc này tò mò lắm: "Thế không mua cho mẹ, cho chị thì cháu mua cho ai?"

"Cháu mua cho thằng em 4 tuổi của cháu."

Ngạc nhiên, cô bán hàng hỏi lại: "Thằng nhỏ đó hả?"

Cậu bé gật đầu giải thích: "Phải ạ. Trên ti-vi người ta nói nếu bạn xài mấy thứ này sẽ nhanh nhẹn hơn và phát biểu ý kiến nhiều hơn trong lớp, mà em cháu thì nó cù lần lắm!"

Đúng quá rồi

Sau khi đã mất một giờ giải thích cho một lớp học sinh nhỏ tuổi về giá trị tương đối của những đồng tiền xu, cô giáo kiểm tra một em học sinh, hỏi em là nếu có hai đồng nửa penny và một đồng penny thì em thích lấy đồng nào hơn. Em gái này tuyên bố tức thì:

- Em thích lấy hai đồng nửa penny hơn.

Cô giáo hỏi:

- Tại sao thế? Có phải cô đã nói đi nói lại với các em bao nhiêu lần là một đồng penny luôn bằng hai đồng nửa penny cơ mà?.

Em học sinh trả lời:

- Thưa cô đúng ạ, nhưng nếu em mất một đồng nửa penny, thì em vẫn còn đồng kia ạ. Trong khi đó nếu như em mất một đồng penny thì em chả còn gì cả!

Truyện cười

Bà mẹ có việc đi làm, để 2 đứa con nhỏ tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà lo lắng hỏi cậu con trai lớn:

- Em với con chơi vui chứ?

- Vâng, rất vui ạ – cậu con trai cười toe toét.

- Chắc là 2 anh em xem tivi?

- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.

- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày? – bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.

- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi 2 người chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra...

Bố ai nhanh hơn?

Ba cậu bé ở trong sân trường đang khoe khoang với nhau về ông bố của chúng. Cậu bé thứ nhất nói: Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.

Cậu thứ hai:

- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.

Cậu bé thứ ba nghe xong, bĩu môi nói:

- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15'.

o O o

Việc ai người nấy làm

Ở trường làng, một học sinh đi học muộn trình bày với cô giáo rằng nó phải dắt con bò cái của nhà đến chuồng bò đực. Cô giáo bực tức hỏi:

- Thế bố em không làm được việc ấy sao?

- Bố em bận ạ - đứa bé nói - Dù sao để bò đực làm thì vẫn tốt hơn.

Ngộ nghĩnh trẻ thơ

Cậu bé mở cuốn kinh thánh cũ của gia đình. Từng ngón tay cậu thích thú lật giở từng trang sách cũ. Bỗng nhiên, cậu dừng lại, tròn xoe mắt chăm chú nhìn một chiếc lá ép khô giữa 2 trang sách.

Cậu bé gọi to: "Mẹ ơi, xem con tìm thấy gì này!".

- Có gì vậy, con yêu?

Không giấu nổi sự thích thú và tự hào, cậu bé trả lời mẹ:

- Con đã tìm thấy chiếc quần lót của Adam.

o O o

Sau tuần học đầu tiên ở trường, cô bé 6 tuổi bày tỏ với mẹ:

- Con nghĩ mình đang phí hoài thời gian ở cái nơi đó!

- Sao thế con yêu? - mẹ bé hỏi.

- Họ biết con không thể đọc, không thể viết, vậy mà họ lại còn không cho con nói chuyện với các bạn trong lớp nữa.

o O o

Một trận bóng đã quốc tế sắp diễn ra. Một chú bé 10 tuổi vào vào cửa với tấm giấy mời danh dự ngồi ở khán đài A. Người soát vé hỏi:

- Vé này chắc chắn là mời cha cậu. Tại sao cha cậu không tới xem?

- Cha cháu bận việc ở nhà.

- Bận việc gì?

- Dạ, ổng đang tìm tấm vé mời này ạ!

o O o

Sau buổi tham quan ở viện bảo tàng lịch sử, cô giáo hỏi cả lớp:

- Này, các em có nhận xét gì về tư tưởng chủ đạo mà toàn bộ bảo tàng thể hiện trong cách trưng bày của mình không?

Cu Tí nhanh nhảu giơ tay phát biểu:

- Thưa cô, tất cả đều nói lên một chủ đề được nhấn mạnh và lặp đi lặp lại là "không được sờ vào hiện vật" ạ!

Trạng Lợn xem bói

Chung Nhi đến kinh, mở một ngôi hàng xem bói. Thế nào lại gặp hai ông bạn đồng hành khi trước vào nhờ xem một quẻ. Ba người gặp nhau vui mừng khôn xiết. Hai người bạn kia liền bảo Chung Nhi gieo cho một quẻ xem phận rồng mây phen này thế nào. Chung Nhi khấn khứa, xem quẻ rồi đoán:

- Trong quẻ này Thánh dạy: “Quần long vô chủ” tất kỳ thi năm nay hoãn.

Thì ra mấy hôm trước, có hai vị quan đến xem bói nói chuyện riêng với nhau để lộ ra. Chung Nhi nghe lỏm được nên mới dám đoán già như thế. Hai người bạn, tuy biết tài Chung Nhi nhưng trong lòng thì chưa tin lắm, còn những người xem bói khác thì hoàn toàn bảo lão thầy bói nói láo. Khi sắp đến kỳ thi, quả nhiên có giấy niêm yết báo hoãn. Ai nấy giật mình, cho Chung Nhi là bậc tiên tri. Từ đó tiếng đồn gần xa, khắp kinh kỳ rủ nhau đến xem bói đông nghìn nghịt...

Một hôm, quan Thượng thư bộ Binh lạc mất con thiên lý mã. Quan tiếc lắm, vì là con ngựa rất quý. Nghe đồn có thầy bói giỏi, quan sai cho gọi Chung Nhi vào dinh. Nằm trong dinh quan Thượng, được cung phụng đầy đủ mọi thứ, nhưng Chung Nhi lo lắm, ăn không ngon, ngủ không yên giấc, trằn trọc suốt đêm, bụng luôn nghĩ đến chuyện mất ngựa. Bất giác Chung Nhi nhớ đến mấy câu trong “Tam tự kinh” học hồi còn nhỏ, liền ngâm to lên cho khuây khỏa: “Mã ngưu dương, thử lục súc, nhân sở tự...”.

Chẳng dè tên lính hầu trong dinh đúng là tên trộm ngựa. Khi mới nghe tin quan Thượng mời Chung Nhi vào, hắn đã lo, nên ngày đêm lai vãng gần đó để nghe ngóng. Đêm hôm ấy, hắn chui xuống gầm giường Chung Nhi nằm, xem động tĩnh ra sao, đương hồi hộp đợi chờ, bỗng nghe thấy Chung Nhi đọc vanh vách nào là “mã” với “tự”. “Mã” là ngựa, còn “tự” thì đúng là tên hắn. Hắn sợ quá, cho là Chung Nhi đã hô đích danh mình rồi, bèn lóp ngóp bò ra khỏi gầm giường, vừa vái vừa kêu, xin khai hết sự thật, nhưng xin Chung Nhi đừng nói rõ tên với quan Thượng. Chung Nhi được thể, thét bảo:

- Ừ, mày lấy trộm ngựa ngày nào, giờ nào, bây giờ giấu ngựa ở đâu? Muốn sống khai ra ngay, không tao hô lên tất cả đến đây thì khó mà cứu vãn đó!

Tên ăn trộm khai hết đầu đuôi. Hôm sau, Chung Nhi vào hầu quan Thượng, giả cách khấn khứa gieo quẻ, rồi cứ lời tên kẻ trộm khai mà nói ra vanh vách. Quan cho người đến tận nơi, quả thấy ngựa quý, mừng lắm, thưởng cho Chung Nhi rất nhiều vàng bạc. Từ đó, tiếng tăm Chung Nhi càng lừng lẫy, ai ai cũng gọi chàng là Trạng.. bói!!!

Thi ngũ quả

Là người cưỡi đầu cưỡi cổ thiên hạ, chúa Trịnh tha hồ bày ra những trò du hí để được chơi bời thỏa thích. Một trong những thú chơi đó là trò thi “mâm ngũ quả” hàng năm vào dịp rằm trung thu.

Nhà chúa đặt giải thưởng cho ai có được mâm ngũ quả đẹp nhất, quí nhất, ngon lành nhất và lạ nhất. Các gia đình quyền quí và giàu có trong thành Thăng Long đua nhau sắm những mâm ngũ quả cực kỳ đắt tiền để mong đoạt giải, khoe sang với thiên hạ.

Trạng Quỳnh thấy thiên hạ náo nức dự thi, cũng tuyên bố với mọi người:

- Năm nay tôi sẽ dự thi cho mà coi! Tôi đã trượt kỳ thi Hội, nhưng nhất định thi ngũ quả thì tôi sẽ chiếm giải, cho thiên hạ lác mắt một phen!

Trong khi ai nấy đều kỳ công sắm những thứ trái cây quí nhất trong nước như đào mận Lạng Sơn, hồng Hạc Trì, nhãn lồng Sơn Nam (Hưng Yên), vải thiều Hải Dương, cam Nghệ An... thì Trạng Quỳnh lại mang thi bằng một bức tranh thiếu nữ khỏa thân.

Chúa và bà chính cung cùng xem bức tranh lạ lùng và chất vấn:

- Bức tranh này mà trạng dám bảo là mâm ngũ quả ư?

Trạng Quỳnh gật gù mỉm cười:

- Chúa thượng không nhận ra mâm ngũ quả thật sao? Này nhé: (Chỉ vào đầu thiếu nữ) đây không phải là một trái bưởi đẹp vào bậc nhất hay sao? (Lại chỉ vào đôi mắt) Đây không phải một chùm gồm hai quả nhãn lồng Sơn Nam hay sao? (Lại chỉ vào bộ ngực trần nõn nà) Đây không phải là một cặp đào tơ Lạng Sơn thứ thượng thặng hay sao? (Chỉ vào đôi bàn tay búp măng) Còn đây chẳng phải hai trái phật thủ cực quí hay sao? (Rồi chỉ vào chỗ hấp dẫn nhất mà nhà Chúa nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào đó) Còn đây không phải là một múi mít thơm ngon nhất trần đời hay sao?

Vừa nghe trạng giảng giải, nhà chúa vừa say mắt ngắm đủ “ngũ quả” và ngài cứ nuốt nước miếng ừng ực, lòng ngài rạo rực, y như thể ngài bị 5 thứ quả kỳ diệu kia hớp mất hồn vía. Bà chính cung đứng bên cạnh đưa mắt lườm ngài mấy lần, ngài cũng thây kệ. Đoạn ngài phán:

- Giá mâm ngũ quả của khanh mà là thật thì ta chấm giải nhất cho khanh, không còn phải đắn đo gì nữa!

Quỳnh can ngay:

- Ấy, khải chúa thượng! Sở dĩ mâm ngũ quả này được thần chọn dự thi là vì nó không bao giờ tàn úa lạt phai. Chứ nếu nó là thật thì bất quá chúa thượng chỉ thích nó được 2 ngày là cùng!

Chúa chợt nhớ lại những thứ “ngũ quả” mà ngài đã được nếm và nếm rồi thì chán, ngài liền so chúng với người thiếu nữ mơn mởn xuân xanh trong tranh và quả thật ngài cảm thấy nàng thiếu nữ này có sức hấp dẫn hơn hẳn. Nàng nằm phơi tấm thân nõn nường ở đó, nhưng ngay cả chúa nữa cũng không tài nào chiếm đoạt nổi nàng, mà chỉ có thể chiêm ngưỡng bằng mắt để tưởng tượng và mơ ước mà thôi! Chúa cả cười, vỗ đùi kêu lên:

- Ta chịu khanh nói chí lý! Chí lý!

Ý chúa là ý Trời, năm ấy mâm ngũ quả của Trạng Quỳnh chiếm giải nhất. Bàn dân thiên hạ biết chuyện đều bái phục trí tuệ siêu quần của trạng và lấy làm xấu hổ cho cái đầu óc bã đậu thô thiển của mình.

Phóng sinh

Một con chim sẻ bị chim ưng truy bắt, sợ hãi bay loạn, chui vào tay áo của một thầy tu. Thầy tu nắn nắn nó qua tay áo, nói:

- A Di Đà Phật, hôm nay đệ tử được xơi thịt đây!

Chim sẻ nhắm nghiền hai mắt nằm im. Thầy tu tưởng nó đã chết, vén tay áo xem, chim sẻ thừa cơ bay mất. Thầy tu liền nói:

- A Di Đà Phật, ta phóng sinh cho mày đó.

o O o

Sư cụ: "Làm người không được sát sinh, nếu kiếp này con giết trâu, kiếp sau con phải hóa thành trâu đền tội, kiếp này giết heo thì kiếp sau là heo, giết ruồi giết gián cũng thế!"

Đồ đệ: "Chà, hiểu rồi. Nếu con muốn kiếp sau làm người nữa, kiếp này con phải... giết người!"

Nhưng nó phải bằng hai mày!

Làng kia có một tên lí trưởng nổi tiếng xử kiện giỏi.

Một hôm nọ, Cải với Ngô đánh nhau, rồi mang nhau đi kiện. Cải sợ kém thế, lót trước cho thầy lí năm đồng. Ngô biện chè lá những mười đồng. Khi xử kiện, thầy lí nói:

- Thằng Cải đánh thằng Ngô đau hơn, phạt một chục roi.

Cải vội xoè năm ngon tay, ngẩng mặt nhìn thầy lí khẽ bẩm:

- Xin xét lại, lẽ phải về con mà!

Thầy lí cũng xoè năm ngón tay trái úp lên năm gón tay mặt, nói:

- Tao biết mày phải... nhưng nó lại phải... bằng hai mày!

Hâm cứt

Vì là dân ngụ cư, Xiển thường bị bọn cường hào trong làng chèn ép. Ðể trả thù, nhân một hôm cả bọn đang họp việc làng, chè chén cãi nhau ỏm tỏi, Xiển tìm một cái nồi vỡ, bỏ vào tít cứt người lẫn nước, đem đến chỗ đầu gió vừa đun vừa khuấy. Gió đưa mùi thối bay vào chỗ bọn cường hào đang họp. Chúng không chịu được, chạy ra quát tháo ầm ĩ. Xiển xin lỗi và phân trần:

- Thưa các ông, nhà tôi có một ổ chó con trở chứng, đòi ăn cứt sốt, cho nên phải đun cho chúng một ít.

Lý trưởng trừng mắt hỏi:

- Ai bảo chú làm thế.

Xiển đáp:

- Thưa các ông, người ta thường nói: "Lau nhau như chó đau tranh cứt sốt". Thấy người ta nói như vậy thì tôi cũng làm như vậy thôi.

Điếc... cả làng

Hai ông bà điếc sanh đặng một đứa con gái cũng điếc, rầu mình vô phước, phần mình già cả chẳng nói làm gì, còn con mình tật nguyền điếc lác biết gởi cho ai để gởi thân cho nó nhờ? Mà nghĩ lại mình cũng lớn ruộng nhiều trâu thế cũng có khi có rể.

Vậy, thấy có một đứa con trai lịch sự cách xa vài làng, năng vô ra tới lui trong làng thì kêu nó mà gả, chẳng ngờ nó cũng điếc. Cưới hỏi xong xạ, nó về ở với cha mẹ vợ, cha biểu đứa con gái nói nó ra coi cày bừa đám ruộng ở bên lề đường. Nó nghe liền vác cày ra cày. Có ông quan đi ngang qua đó, mà là quan kinh mới nhậm đứng lại hỏi thăm nó đường đi vô dinh quan phủ. Nó chẳng lành thì chớ, điếc nghe không rõ, tưởng ông quở nó cày sao cày bậy ruộng ông chăng ; nên vọt miệng mắng: “Ruộng tôi tôi cày, sao ông nói ruộng của ông? Ông này ngang quá ghẹ đi cà!”.

Ông quan thấy nó dễ ngươi thì biểu quân rượt đánh nó. Nó đâm đầu chạy về nhà, vợ nó đang ngồi nấu cơm trong bếp, nó đạp cho 2 - 3 đạp chúi vào trong bếp: “Ruộng nào, ở đâu mà mày chỉ bậy cho tao cày làm người ta đánh tao cờ bơ cờ bất, cũng là tại mày lếu”.

Con vợ kia nói: “Dữ không? Đợi một phút chờ người ta nấu dọn cho mà ăn không được à, làm gì bất nhơn làm vậy?”.

Kế thấy mẹ nó đi chợ leng teng bưng rổ về; con gái ra méc, nói sao chồng độc dữ quá đạp nó làm vậy. Bả thấy bộ nó giận quạu quọ thì ngờ nó nói sao mình đi chợ 5 tiền mà... ăn bánh ăn hàng đi hết đó. May đâu ổng đi tát đìa quảy vịt về, bả liền chạy ra nói: “Tôi ăn bánh ăn hàng ở đâu mà con nó nói thêm nói thừa cho tôi!”.

Ông nghe không rõ, tưởng bả nói sao mình bắt cá cho ai, thì mới nói: “Nào tôi có bắt cá cho ai đâu, đặng con nào bỏ vịt con nấy đem về mà nói cho ai? Có chứng lão cày một đó. Bà ra hỏi lão mà coi!”.

Nắm tay bả dắt ra ngoài đồng lại hỏi lão cày: “Chớ lão thấy tôi bắt cá mà cho ai không?”.

Chẳng may lão cày cũng lảng tai, tưởng là nói lão có khuấy chơi lấy quần giấu đi chăng (thấy ông đóng khố thì hiểu làm vậy) cho nên mới nói: “Nào! Tôi sớm mai tới giờ cứ cày hoài tôi có qua chi bển mà biết quần ông để đâu mà giấu? Ông già khéo nghi bậy không!”.

Sĩ diện

Một người nghèo nọ thường hay che đậy giấu giếm cảnh khổ. Lần kia gặp bạn, bạn mời đi ăn cơm. Ông ta ưỡn bụng từ chối: "Tớ vừa xơi thịt chó xong không nuốt nổi cơm đâu. Có điều uống vài cốc rượu thì được."

Vài cốc rượu xuống bụng xong anh ta say quá nên ọc hết đống thịt chó ban nãy ăn ở nhà ra.

Hôm sau, bạn hỏi ông ta: "Anh bảo là ăn thịt chó sao hôm qua lại ói ra cám. Thế nghĩa là sao?"

Người đó ngẫm nghĩ rồi chép miệng: "Có lẽ con chó đó ăn cám mà tớ không biết."

Làm theo

Bà mẹ dặn con trai mới dạm vợ:

- Sang nhà bên ấy, thấy bố vợ làm gì thì phải làm theo nghe con!

- Vâng! Con nhớ rồi!

Ðến nơi, thấy bố vợ đang ngồi tréo mảy uống trà, anh ta liền đến kéo ghế, ngồi tréo mảy bên cạnh, rót nước uống tự nhiên. Ông bố vợ nổi giận, vừa lúc thấy con chó đến gần, ông ta giơ chân đá nó một cái. Con chó kêu "oẳng" một tiếng rồi chạy đi. Chàng rể vội kêu lên:

- Ðứng lại cho tao đá, rồi hãy chạy!

Mày để cho nó một chút

Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc.

Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con út.

Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.

Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.

Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói cô cho tôi... nắm tay cô một chút.

Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...

- Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!

Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.

- Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.

Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.

Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...

- Thì mày cứ để cho nó một chút...

Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.

Sao chưa mời tôi ăn?

Một người bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được, bèn đến gặp thầy lang nhờ chữa trị. Anh ta hứa với thầy lang là khi nào được chữa khỏi sẽ mời ông một bữa thịnh soạn. Thầy lang tin lời và bốc thuốc cho anh ta. Sau mấy ngày uống thuốc thì anh này khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng tính ki bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm, nên khi nào ông thầy lang hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.

Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực lắm, bèn quyết định rình bắt quả tang. Một lần thấy anh ta lại đi ra đồng đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh này vừa đi xong đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân mà quát:

- Anh thật là kẻ tham lam tráo trở. Ðã đi được một đống lù lù thế này, sao còn chưa mời tôi ăn hả?

Câu hỏi khó trả lời

Một người da đen bị bọn phân biệt chủng tộc đánh cho nhừ tử, thành bệnh rồi lăn ra chết. Linh hồn anh bay lên thiên đường gặp Thượng Đế.

Anh ta thắc mắc:

- Tại sao Người lại cho con khả năng chạy 100 mét dưới 10 giây?

Thượng Đế trả lời:

- Ta cho con ưu thế đó để con có thể đối phó với các con sư tử châu Phi dữ tợn.

Người da đen lại hỏi:

- Tại sao Người cho con nước da màu đen?

- Ta cho con nước da màu đen để có thể chịu đựng được cái nóng khủng khiếp của châu Phi.

Người da đen hỏi thêm:

- Vậy thì tại sao Người lại cho con sinh ra tại Mỹ?

Khó xử

Tiếng điện thoại reng reng, và có người nhấc máy. Giọng nói từ đầu dây bên kia:

“Xin lỗi có phải số 444 444 44 đấy không ạ?”

“Vâng”, người kia đáp.

“Hãy gọi giúp tôi 911 được không. Tôi bị mắc kẹt ngón tay ở điện thoại.”

o O o

Một người đàn ông vô cùng rối loạn gọi đến bệnh viện:

- Vợ tôi đang mang thai, cô ấy sắp sinh rồi, chỉ còn 2 phút nữa thôi!!

- Đó có phải là con đầu lòng của cô ấy ko? - bác sĩ hỏi.

- Đồ ngu. - Người đàn ông quát, - Tôi là chồng của cô ấy.

o O o

Các nhà khoa học đã tìm ra được mối liên quan giữa 3 số: 5, 9, và 1.

Cứ sau 5 phút vui vẻ thì phải chờ đợi 9 tháng và có thêm 1 miệng ăn.

Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố.

Ngay sau khi anh ta nằm xuống ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó.

- Cái gì đấy?

- Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?

Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời: - 7 giờ 15.

Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ.

- Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không?

- 7 giờ 25!

Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ "Tôi không biết mấy giờ!".

Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa.

- Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!

Có cơ sở

Vào tháng mười, những người da đỏ hỏi Tù trưởng của mình xem mùa đông sắp tới có lạnh hay không. Vì không thực sự rõ lắm về câu trả lời, vị tù trưởng đáp lại rằng mùa đông sẽ lạnh và dân chúng trong làng nên thu nhặt củi để chuẩn bị.

Là một người lãnh đạo tốt, ông ta sau đó liền tới bốt điện thoại, gọi Ban theo dõi thời tiết của Quốc gia và hỏi, "Mùa đông này liệu có lạnh không?"

Người đàn ông cầm điện thoại đáp, "Mùa đông này quả thực là sẽ rất lạnh."

Thế là Tù trưởng quay về khuyến khích mọi người tiếp tục thu nhặt thêm củi nữa để chuẩn bị.

Một tuần sau ông ta lại gọi đến và hỏi, "Có đúng là mùa đông này rất lạnh không?"

"Ðúng," người đàn ông đáp, "nó sẽ là một mùa đông cực lạnh."

Tù trưởng quay về yêu cầu mọi người đi và mang về bất cứ mẩu củi nào mà họ tìm thấy.

Hai tuần sau ông ta lại gọi điện hỏi lại, "Anh có hoàn toàn chắc chắn là mùa đông này sẽ rất lạnh không?"

"Chắc chắn", người kia trả lời, "những người da đỏ đang thu nhặt củi đến phát điên lên đấy!"

Ớt đông lạnh

Một gã đàn ông bước vào trong một quán ăn. Gã chú ý ngay đến một món ăn đặc biệt hôm nay của quán là ớt đông lạnh. Vì thế khi người phục vụ đi lại thì gã đặt ngay món ăn đó. Người phục vụ trả lời:

- Tôi rất tiếc, thưa ông. Quý ngài ngồi kế bên ông vừa đặt phần ăn cuối cùng rồi ạ.

- Ồ, vậy tôi chỉ uống một ly cà phê thôi.

Sau đó một lúc, gã nhận thấy người ngồi bên cạnh hình như đã ăn xong bữa mà tô ớt đông lạnh vẫn còn đầy ắp. Gã hỏi:

- Ông có định ăn nữa không?

Người kia trả lời:

- Không.

- Ông bán lại tô ớt đông lạnh cho tôi được không?

- Ông có thể dùng miễn phí nếu ông thích.

Gã đàn ông liền lấy tô ớt đông lạnh và bắt đầu ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô ớt.

Người đàn ông ngồi kế liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm:

- Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.

Ớt đông lạnh

Một gã đàn ông bước vào trong một quán ăn. Gã chú ý ngay đến một món ăn đặc biệt hôm nay của quán là ớt đông lạnh. Vì thế khi người phục vụ đi lại thì gã đặt ngay món ăn đó. Người phục vụ trả lời:

- Tôi rất tiếc, thưa ông. Quý ngài ngồi kế bên ông vừa đặt phần ăn cuối cùng rồi ạ.

- Ồ, vậy tôi chỉ uống một ly cà phê thôi.

Sau đó một lúc, gã nhận thấy người ngồi bên cạnh hình như đã ăn xong bữa mà tô ớt đông lạnh vẫn còn đầy ắp. Gã hỏi:

- Ông có định ăn nữa không?

Người kia trả lời:

- Không.

- Ông bán lại tô ớt đông lạnh cho tôi được không?

- Ông có thể dùng miễn phí nếu ông thích.

Gã đàn ông liền lấy tô ớt đông lạnh và bắt đầu ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô ớt.

Người đàn ông ngồi kế liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm:

- Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.

Con vịt và khăn giấy

Có một cô gái đang tản bộ dưới rừng cây. Đột nhiên có một con vịt trắng, toàn thân bị dính dơ chạy chắn đường cô.

Cô gái kêu lên: "Ô, tội nghiệp quá. Lại đây ta lau cho". Nói rồi cô lấy miếng khăn giấy ra lau cho con vật bé nhỏ ấy.

Cô gái đi một đoạn nữa thì gặp một con vịt khác cũng màu trắng và bị dơ khắp người như lúc nãy. Cô cũng lại lấy khăn giấy lau cho nó.

Và cô đi thêm một đoạn nữa và cũng lại gặp một con vịt như thế nữa. Môt lần nữa, cô lấy khăn giấy lau cho nó.

Cô lại đi thêm một đoạn nữa. Đang đi, cô nghe tiếng sột soạt từ trong bụi cậy: "Psssssssssst, cô à!"

"Có chuyện gì ạ?" - Cô gái trả lời.

"Cô có khăn giấy ko?" - Người trong bụi vọng ra hỏi.

"Không, tôi không còn nữa."

"Khỉ thật, cô có thấy con vịt nào chạy qua đây không?"

Người Mĩ làm cái gì cũng sai

Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về London.

Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và đang được con chó của bà ta sử dụng.

Người lính mệt mỏi hỏi, "Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?"

Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, "Người Mỹ các anh. Anh đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi à?”

Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tàu lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu cầu, "Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt mỏi."

Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, "Người Mỹ các anh. Anh không những là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!"

Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ toa tàu rồi ngồi xuống ghế.

Người phụ nữ la inh lên, yêu cầu ai đó đến bênh vực bà ta và trừng phạt người lính.

Một quý ông người Anh ngồi bên hàng ghế bên kia lên tiếng, "Thưa ngài, ngài biết đấy, người Mỹ các ngài rất hay có thiên hướng làm không đúng sự việc. Các ngài ăn thì dùng nĩa không đúng tay. Các ngài lái ô tô thì không đúng phía trên đường. Và bây giờ, thưa ngài, ngài vừa ném không đúng con chó ra khỏi cửa sổ."

Thi tài

Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA cùng thi tài xem ai là giỏi nhất.

Tổng thống quyết định cho họ một bài thi. Ông thả một con thỏ vào rừng và ra lệnh họ phải tìm cách bắt lại nó.

CIA vào cuộc. Họ cài thú vật vào rừng để lấy thông tin, tra hỏi các cây rừng và vi sinh vật làm nhân chứng. Sau ba tháng lục xét, họ tuyên bố con thỏ không hề tồn tại.

FBI vào cuộc. Sau hai tuần truy quét không tìm được, họ dốt cháy khu rừng, giết hết mọi sinh vật, kể cả thỏ mà họ không thèm lên tiếng xin lỗi gì cả.

LAPD vào cuộc. Hai tiếng sau, họ ra khỏi khu rừng, theo sau một con gấu bị đánh bầm dập tả tơi. Con gấu gào lên: "Được rồi, được rồi! Tôi là thỏ, tôi là thỏ!"

Tu ti tu tu tu tu

Trong một khách sạn ở London. Có tiếng chuông reo ở quầy tiếp tân. Nhân viên phục vụ nhấc máy và nghe có tiếng người nói:

- Tu ti tu tu tu tu!

Anh này chẳng hiều đầu dây kia nói gì, bèn dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và vẫn câu nói ấy:

- Tu ti tu tu tu tu!

Nhân viên phục vụ lại dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và lần này vẫn lại đúng câu ấy:

- Tu ti tu tu tu tu!

Nhân viên phục vụ tức điên người, dập máy rõ mạnh. Vài phút sau, một anh chàng xuất hiện ngay trước mặt nhân viên phục vụ, quát lớn:

- Này ông kia, ông có hiểu tiếng Anh không hả? Tôi đã nói 3 lần rồi: "Mang ngay 2 ly trà vào phòng 222 !" (Two tea to Two Two Two)

Nước ở đâu ?

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: "Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?"

Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: "Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con". Lữ khách mừng rỡ hỏi:

- Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất?

- Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm.

- Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc?

- Hướng đi xuống con ạ!

Phong thái nhà giàu

l.Shirley và Abe, một cặp vợ chồng giàu có nổi tiếng keo kiệt ở New York chuẩn bị ra ngoài ăn tối. "Anh yêu, a nghĩ em nên mặc bộ váy Channel hay Gucci nào?", Shirley hỏi.

Abe đáp:

- Ôi, bộ nào cũng được mà em.

Vài phút sau:

- Anh yêu, anh nghĩ em nên đeo cái đồng hồ Cartier hay Rolex?

- Ai mà để ý đến đồng hồ hả em!

Vài phút nữa.

- Anh yêu, em nên đeo chiếc nhẫn kim cương 5 carat có mặt hình trám hay cái nhẫn 6 carat có mặt hình tròn?

- Shirley à, anh thực sự không quan tâm đến việc em mặc những gì. Nhưng nếu em không nhanh lên thì chúng ta sẽ lỡ mất giờ giảm giá 5% cho 100 thực khách đến đầu tiên đấy.

XEM TIẾP

Phòng xa

Tổng thống chạy bộ vào buổi sáng trên đường và vô tình trượt chân, bay qua khỏi hàng rào chắn của một câu cầu và rơi xuống con suối phía dưới.

Trước khi đội cứu hộ tìm thấy và cứu ông ta thì có 3 đứa trẻ đi câu cá ngang qua và kéo ông ta ra khỏi con suối. Để tạ ơn, ông ta hứa sẽ cho ba đứa bé bất cứ cái gì mà bọn nhóc yêu cầu.

Đứa trẻ đầu tiên nói:

- Con rất muốn đi Disneyland.

- OK! Ta sẽ phái chuyên cơ riêng của ta đưa con đến đó! – Nhà lãnh đạo đáp.

Đứa trẻ thứ hai:

- Con muốn có đôi giày Nike giống loại mà Michael Jordan đang mang.

- Ta sẽ mua nó cho con và thậm chí còn có chữ ký của Michael!

Đứa trẻ thứ 3 nói:

- Con muốn có một chiếc xe lăn có tivi kèm dàn âm thanh nổi!

Tổng thống ngạc nhiên:

- Nhưng con trông không có vẻ gì là đau yếu cả

- Con sẽ! Nếu như cha con biết được rằng con đã cứu ngài khỏi chết đuối!

Bao che

Một hôm Peter đang đi giữa đêm thì bị cảnh sát tóm, vì trông giống một tên tội phạm.

- Anh tên là gì? Nhà ở đâu?

- Peter, 321 cao ốc O. đường Baker.

Một lát sau:

-Chúng tôi đã điều tra kĩ, ở số nhà trên, không có ai là Peter cả.

Thấy Peter cứ một mực cãi rằng đó là nhà của anh ta, cảnh sát bực quá, đánh cho anh ta một trận và nhốt vào trong đồn một tuần lễ. Khi được thả ra, mặt mũi anh ta vẫn còn sưng vù. Vừa trông thấy Peter, anh bạn cùng trọ kéo ngay vào phòng và đóng sập cửa lại:

- Mấy bữa trước, có một lũ cớm tới đây hỏi cậu, chắc lại có vụ nào béo bở hả, thấy cậu đi cả tuần lễ... bộ cậu đánh nhau với ai sao mà trông kì thế?

- Ðâu có tớ bị người ta đánh... nhưng...

- Thôi kệ nó, bỏ qua đi... thế cậu tìm được mối làm ăn nào thế?

- Ðâu có!!!???

- Khỏi cần giấu tớ, yên tâm đi, không ai biết đâu, bữa trước bọn cớm hỏi cậu, tớ đã trả lời rằng chẳng có Peter nào ở đây cả, chúng nản quá bỏ đi hết rồi... ha ha... đúng là bọn ngốc...

Vùng đất hoang sơ

Một nhà thám hiểm vừa phát hiện ra một vùng đất mới , trên đường thăm dò , ông gặp một cậu bé bản địa.

Nhà thám hiểm đưa cho cậu ta xem chiếc máy chữ và một hộp diêm . Nhìn thấy mấy thứ đó, cậu bé tỏ ra rất ngạc nhiên .

“Đây đúng là một vùng đất hoang sơ nhất trên thế giới , không còn nghi ngờ gì nữa!” - Nhà thiếm hiểm nghĩ thầm .

Đến lúc này thì cậu bé lên tiếng: “Thưa ngài , mặc dù cháu chẳng hiểu ngài định làm gì với mấy thứ đó, nhưng cháu muốn biết cháu đi được chưa ạ. Cháu cần phải vào cửa hàng Internet để chat ngay bây giờ!”

Mấy ông bàn nhau chuẩn bị đón giao thừa. Một ông nói:

- Có thể mua vài két bia, mình ngồi lại với nhau và nói chuyện…

- Hoặc mua một két rượu, mình nằm lại với nhau và cùng im lặng…

- Một ông khác góp ý.

o O o

Một người tới dự buổi họp mặt cuối năm, mọi người mời anh ta:

- Anh dùng một ly nhé?

- Không, tôi phải lái xe.

- Vậy sao anh không để xe ở nhà?

- Lúc đầu tôi cũng tính vậy, nhưng sợ tới trễ chẳng còn gì mà uống nữa.

o O o

Sau khi nhậu hết mấy chai, một ông nói với bạn:

- Thôi, cạn hết ly này rồi đi ngủ để mai còn dậy sớm.

- Sao phải dậy sớm, mai là năm mới mà?!

- Ờ… thì cũng phải dậy sớm để uống nước chứ!

o O o

Sau đêm giao thừa, một chiếc xe cấp cứu dừng lại trước cổng một ngôi nhà, bác sĩ từ trên xe bước xuống bấm chuông:

- Thưa bà, có phải ở đây vừa gọi tới trung tâm cấp cứu tìm bác sĩ cai rượu phải không?

Quangmobile cobverter 2011- coppy right truyen cuoi xitrum

Sua chua DTDD chuyen nghiep- Trao doi -mua ban

Unlock mo mang nap phan mem

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #kentdy#lee