Chap 42: Anh đang theo đuổi em
Chương 42: Tô Hà, anh đang theo đuổi em!
Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Edit: Tiểu Linh
---
Nam nhân nói xong, Tô Hà liền sửng sốt một giây.
Theo tầm mắt hắn nhìn qua đó,
Quả nhiên!
Cách đó không xa, trên bàn mấy người kia đang ngồi ! Không hề chớp mắt nhìn bọn họ chằm chằm !
“Thương tổng, thật là trùng hợp ——”
Người vừa nói chuyện, Tô Hà đã nhận ra, vị này đúng là hiệu trưởng tiền nhiệm!
“Vị này chính là …”
Hiệu trưởng đại khái hơn năm mươi tuổi, thấy được nữ nhân ngồi đối diện với hắn.
Tô Hà sợ hãi mình sắp bị nhận ra, theo bản năng cúi đầu...
Thương Cảnh Mặc không nhanh không chậm bưng lên một ly trà,
“Một cái thân thích.”
Phốc …
Tô Hà thiếu chút nữa phun ra tới,
Thân thích…
“Ha ha ha, thì ra là quen biết a!”
Hiệu trưởng thấy, vội vàng đi theo khen hai câu, “Thương tổng không hổ là xuất thân cao quý, tiểu cô nương này, vừa thấy chính là phẩm học kiêm ưu, cơ linh thực !”
Tô Hà, “ -.- ”
Phẩm học kiêm ưu …
Nàng có thể nói …
Chính là dựa vào chức Thị trưởng của cha, thành công trở thành Thượng Đại duy nhất một cái cửa sau lớn, hơn nữa. Đem tuổi mà đếm ngược, tất cả giáo viên sẽ đòi đánh Tô Hà sao …
……
Chầu cơm này ăn xong, Tô Hà cảm thấy thật thấp thỏm bất an.
Thời gian mau kết thúc, nàng muốn trả tiền, ai ngờ, người phục vụ sớm nói đã trả trước.
“ Thầy Thương ! ——”
Tô Hà thấy hắn xoay người đi, không có thiện ý lấy thẻ ngân hàng trên bàn, nữ hài liền đuổi theo qua đó.
“ Chuyện em vừa mới nói với thầy…”
“Ta không nghe thấy.”
Ha?
“ Thầy Thương, sao lại không nghe thấy, cái này …”
Tô Hà nói, đã đi theo Thương Cảnh Mặc đi tới cửa bên ngoài.
Ngày mùa hè bầu trời đêm hơi lạnh thấm vào ruột gan,
Tô Hà còn ở sau tung ta tung tăng đi theo, “ Thầy ơi …”
Nam nhân bỗng nhiên đứng lại,
“ Ui da ——”
Tô Hà không cẩn thận, liền đụng vào ngực nam nhân cứng rắn,
Nữ hài xoa xoa cái mũi nhỏ không cẩn thận bị đụng đến đau điếng.
Hai mắt lưng tròng, yên lặng mà đưa tay ra nhìn hắn,
“Cái này, là của thầy …”
Thương Cảnh Mặc vững vàng một vẻ mặt tuấn tú,
“Tô Hà. Ngươi thật không mang theo đầu óc à?”
“A?”
Nữ hài phản ứng không kịp,
Đang êm đẹp hắn bỗng nhiên mắng nàng làm gì?
Thương Cảnh Mặc nhìn chằm chằm nàng,
“Hiệu trưởng ở bên cạnh, ngươi liền gấp gáp không chờ nổi, định làm toàn giáo viên ở trường đều nghĩ —— ngươi hối lộ ta?”
Tô Hà ngơ ngác mà nhìn hắn.
Hối lộ?
Nàng nhìn thoáng qua Thương Cảnh Mặc mặt lạnh lùng, lại cúi đầu nhìn xem cái đang nắm trong tay …
Éc !
Nữ hài chậm tiêu nhanh đem tay rụt lại, “ Em xin lỗi! Hay là, thầy nói cho em số thẻ ngân hàng của thầy, em liền chuyển khoản đến. Như vậy sẽ không ai biết !”
Đúng lúc này, nam nhân tay đã cầm vào chốt cửa xe, mở cửa chuẩn bị lên xe.
Tô Hà thấy chuyện sắp không thành, nhanh như chớp cũng lao nhanh ngồi vào ghế phụ.
“Đi xuống.” Nam nhân ngữ khí có chút lãnh,
“ Không được !”
Tô Hà ôm mình, kéo đai an toàn,
“Thầy không cho em trả tiền, em liền không xuống!”
Đây là mấy chục vạn không phải mấy chục khối a!
Nếu không trả, nàng sẽ cảm thấy chính mình là bị đại gia bao dưỡng hay sao??
Huống chi……
Người này, vẫn là thầy của nàng.
“Oanh ——”
“Ai …”
Thương Cảnh Mặc hoàn toàn không để ý tới nàng, trực tiếp liền khởi động xe, đánh xe đi luôn!
“Tùy ngươi.”
……
Lên xe, Tô Hà mới biết được hối hận.
Hắn đây là phải về nhà, nàng đi theo hắn lên xe… Chẳng phải là, liền phải cùng hắn về nhà sao?
“ Thầy ơi …”
Tô Hà rối rắm, nâng lên con ngươi, lấy lòng mà nhìn hắn...
“Phía trước có đèn đỏ, phiền thầy dừng một chút được không?”
Nữ hài nói, quan sát biểu tình trên mặt của nam nhân,
“ Thầy ơi, em muốn xuống xe… ”
Chính là, không chút nào dao động,
Thương Cảnh Mặc hoàn toàn làm như không nghe thấy.
Tô Hà ám đạo không ổn, cắn chặt môi.
“Được không, Thương… tổng?”
Kêu lão sư vô dụng, nàng học theo hiệu trưởng kêu hắn như vậy !
Nam nhân tuấn mi quả nhiên nhẹ nhàng vừa nhíu,
Tô Hà biết không dễ dàng có phản ứng chuyển biến tốt, lập tức cả người khuynh qua đây kéo hắn,
“ Thầy Thương ,” nàng tò mò mà nhìn hắn, “Hiệu trưởng sao lại kêu thầy là Thương tổng ?”
“Chẳng lẽ… Ngài không chỉ là lão sư, mà còn có thân phận khác ?”
Thương Cảnh Mặc liếc mắt nàng một cái.
Phảng phất nàng vừa rồi hỏi một cái vấn đề cơ yếu cỡ nào.
Về điểm tiền lương của thầy giáo...
“Ngươi thật nhiều lời .”
Tô Hà nhấp môi.
Bị ghét bỏ…
Một lát sau.
“ Thầy Thương ,” Tô Hà xem ra hắn ngại mình nhiều lời, lập tức phóng thấp tư thái,
“ Em rất ồn, để không phiền thầy, vậy thầy cho em xuống xe đi!”
“Không được.”
“A?”
Ha? Như thế nào lại không được?
Tô Hà nghi hoặc khó hiểu mà nhìn hắn.
Đúng lúc này, xe, chậm rãi đã chạy đến chung cư cao cấp Ngân Than.
……
Xe dừng lại, hai người cả một đường không nói gì.
Cạch, cửa xe mở ra, Tô Hà vừa xuống xe liền chuẩn bị chạy đi.
Nhưng mà một bước cũng chưa chạy được, cả người, bị một sức kéo nắm lấy!
Không sai, là kéo!
Thương Cảnh Mặc kéo Tô Hà!
“Buông em ra !” Tô Hà lập tức kêu to, “Buông em ra! Cầm thú già thầy buông em ra a!!”
Tô Hà cực kỳ sợ, đến nơi này thật chẳng có chuyện tốt lành gì.
Nhưng mà Thương Cảnh Mặc sức lực quá lớn, mặc cho nàng ra sức phản kháng, cũng bị kéo luôn vào thang máy.
Hai tay Tô Hà đều bị hắn một bàn tay khống chế, một cái tay khác, chặn trên vách tường kim loại thang máy từ sau lưng nàng !
Vách tường lạnh quá!
Nam nhân con mắt thật nguy hiểm, khóa nàng giống như nhà giam,
“Ngươi vừa rồi mắng ta là cái gì, hả ?”
“ Em …” Tô Hà tim đập đến bang bang,
Nhận thức lâu như thế, nàng cũng biết, người nam nhân này nhất ăn mềm không ăn cứng,
“ Em, em… ”
“ Em không có mắng thầy …”
“Ngươi nói, cái gì già ?”
“… Em… em nói là … thầy !!!”
Thang máy “ Tinh ——” một tiếng,
Tô Hà trực tiếp bị kéo ra thang máy, liều mạng bắt đầu kêu to,
“Cứu mạng ! Cứu mạng !”
Thương Cảnh Mặc hoàn toàn không để ý tới nàng, bùm một tiếng, liền đem nàng ném vào cửa lớn !
“Tô Hà .”
Phanh!
Cửa phòng đóng lại. Không khí một chút chật chội xuống,
“Nếu ngươi nói ta cầm thú, không bằng chúng ta liền thật sự làm một ít chuyện cầm thú, như thế nào?”
Nữ hài không thể tưởng tượng mà nhìn người nam nhân này.
Nhưng là ở ngay lúc này, miệng của nàng, bỗng nhiên nói ra một câu hoàn toàn không liên quan!
“Thầy Thương …”
“ Buổi sáng hôm nay em không có trốn học …”
Thương Cảnh Mặc màu đen con ngươi trầm trầm.
Lúc này là lúc nào, trong lòng nàng vẫn nghĩ đến chuyện này?
Nam nhân kinh hồn chưa định thần nhìn nữ hài, càng thêm hứng thú,
Nam nhân cười nhẹ một tiếng, nhấc chân, hướng nàng tới gần,
“ Oh ?”
“ Đây là bắt đầu trao đổi điều kiện?”
Tô Hà tâm lý nuốt một lần nhịn, phản ứng lại, đây là cái loại ý tứ gì của hắn, lập tức giận tím mặt !
“ Đồ lưu manh !”
Nam nhân ý cười càng sâu,
Cởi bỏ cà vạt, ném ở bên chân nàng!
“ Nữ nhân các ngươi —— còn không phải là thích lưu manh một chút sao, hả ?”
“ Thầy !”
Nàng hôm nay nói những cái đó phân rõ giới hạn đều là đã nói vô ích sao?
Như thế nào lại cảm thấy, người nam nhân này ngược lại càng làm trầm trọng thêm?
Nhưng mà trên thực tế Tô Hà cảm giác thật không sai.
Chỉ thấy người nam nhân cao lớn kia từng bước một tiến về phía trước,
Mũi chân chạm mũi chân nàng, nàng liền lui ngay 1 bước, hắn liền bước một bước đi tới,
Cuối cùng, đem nàng vây ở góc tường!
“Bạn học Tô Hà còn không rõ ?”
Tô Hà dán tường sau lưng, tường thật lạnh,
Mà trước người nam nhân lại nóng nực như vậy, nàng bắt đầu co quắp bất an mà thở dốc...
“ Rõ ràng… rõ ràng cái gì?”
Thương Cảnh Mặc cao ngất cái mũi nhìn nàng,
Nam nhân một tay chống ở bức tường sau lưng, bao phủ nàng, làm nàng muốn trốn cũng không thể trốn,
Một lát sau, hắn nói ra câu đó, làm Tô Hà nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được !
“ Bạn học Tô Hà, là anh đang theo đuổi em .”
Tô Hà, “……”
Đây thật là … …
Thầy giáo của nàng ???
Nàng sợ tới mức không dám nói lời nào,
Tô Hà cả người nháy mắt gắt gao mở, không những không có một chút bộ dáng vui vẻ, thậm chí, thoạt nhìn thật kinh sợ!
Thương Cảnh Mặc nhìn vẻ mặt kinh hoảng đó, lập tức có chút tức giận,
“ Đây là cái phản ứng gì ?”
Tô Hà, “……” Nàng nên nói gì đây??
“ Thầy Thương... thầy... là nghiêm túc sao?” Nghẹn họng nửa ngày, cũng nói được một câu.
“ Em nói đi ?”
Tô Hà không biết,
Nàng cảm thấy đây là quá dọa người,
“Không có khả năng, thầy Thương, đang đùa sao …” Tô Hà xấu hổ vô cùng mà cười gượng, duỗi tay đẩy hắn.
“ Thầy Thương, thầy cũng đừng trêu ghẹo ta, trời thật tối, ta phải về khách sạn… ”
Nam nhân liền nhìn phản ứng nàng như thế,
Nhìn qua vài giây, cuối cùng, đem nàng buông ra,
Tô Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nữ hài che lại trái tim sao chưa thả lỏng lại, vừa rồi thiếu chút nữa tim phổi đều nhảy hết ra ngoài, một phen vỗ vào ngực Thương Cảnh Mặc,
“ Thầy, ngài vừa rồi thật là làm ta sợ muốn chết …”.
#To be continued >>>
....
( Edit: Cảm mơn bạn đọc nhiều nhé <3 please bình chọn mình <3 )
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top