Chap 19: Nhà mới !
Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Edit: Tiểu Linh
Chương 19: Nhà mới.
-----
Tô Hà lúc này mới kịp phản ứng, đồ của mình đều đã bị trộm. Trời ơi... bây giờ trên người không còn cái gì cả.
“ Thầy ơi, thầy … Thế này là thầy muốn đi mua sắm cho ta sao ?”
Nữ hài nhìn nam nhân vẫn xoải bước đi ở phía trước, Thương Cảnh Mặc bước chân vẫn tiếp tục, nhàn nhạt mà “ Ừm.”
Tô Hà đi theo hắn vào cửa hàng.
Nàng hiện tại cả người ướt mưa, giống như là gà rớt vào nồi canh, đi ở nơi kim bích huy hoàng thế này, khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Thương Cảnh Mặc lại hoàn toàn không để ý, trực tiếp bước vào một khu nữ trang cao cấp.
“Chọn vài món thích hợp cho cô ấy. ”
Nam nhân tuấn mỹ xuất hiện một cái chớp mắt, mấy người phục vụ trong tiệm đều mau mau sôi nổi. Trên dưới nhìn ra người nam nhân này tuyệt đối có địa vị tôn quý, bởi vậy chọn quần áo cũng đặc biệt ân cần.
Đối lập với đó, bộ dạng dính mưa của Tô Hà cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Cũng may, Thương Cảnh Mặc cũng không có hứng thú dạo phố, chỉ là khí chất thổ hào từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới, cũng không cho nàng nhận ra, trực tiếp mua một đống.
Lúc ra cửa,
Tô Hà trầm mặc không nói nhìn một chồng túi mua sắm kia, chẹp miệng, đại khái trong lòng tính nhẩm tiền bỏ ra cũng không ít.
“ Thầy Thương …” Nữ hài sợ hãi mở miệng.
“Ừm? ”
“Tiền mua quần áo … Qua mấy ngày em làm lại thẻ ngân hàng em liền trả lại thầy .”
Thật ra nàng nghĩ chắc phải "bán thận" mới trả hết tiền đồ này quá!
Nam nhân nhìn bộ dạng này của nàng, nhìn hai giây, lạnh lùng “ Oh ” một tiếng.
Tô Hà, “ -.- ”
Ả ??
Đây là ý gì?
“ Thầy... thầy ...cho em số thẻ ngân hàng ?”
“Bây giờ ta nói ngươi nhớ được sao?”
Tô Hà, “……”
Nữ hài cảm thấy xấu hổ, đã thay đổi quần áo, tóc cũng làm không khác biệt lắm,
Không những không có thêm chật vật, lại có thêm vẻ thanh lệ, đẹp đẽ cao quý.
Nam nhân nhìn nàng cười lạnh một tiếng, mở cửa lên xe.
“ Thầy Thương …”
Tô Hà vội vàng giữ chặt hắn,
Nhưng lời hứa trả tiền còn chưa nói ra, một giọng nói khác đã gọi nàng...
“Tô Hà ??”
Giọng nói quen thuộc của nam hài nhiệt tình gọi,
Tô Hà vừa quay đầu lại, quả nhiên liền thấy Chu Hạo đứng ở cửa khu thương mại!
- Chu Hạo, sao ngươi lại ở đây?
- Đúng vậy, ngươi cũng đi dạo phố à?”
Nam hài đi tới, lúc này mới nhìn đến siêu xe sau lưng nàng.
Nam hài nguyên bản có ý cười sáng lạn, mặt lập tức cứng đờ, hiển nhiên, hắn thấy được bên trong xe một thân nam nhân mang tây trang mĩ lệ.
Nam nhân đối với bọn họ, bộ dáng xa cách, cao cao tại thượng, một bên khởi động xe, một bên tự đeo đai an toàn.
“Hắn… là ai?”
Không cần phải nói cũng có thể nhìn ra được chiếc xe này đáng bao nhiêu tiền, giọng Chu Hạo có chút cứng đờ, vừa đó, lại thấy một đống đồ mua sắm trong tay Tô Hà.
Sắc mặt tức khắc càng thêm khó coi.
Tô Hà ý thức được tầm mắt hắn đang đặt ở nơi nào, tức khắc cảm thấy lưng như kim chích,
“Không phải như ngươi nghĩ đâu …” Tô Hà xấu hổ cực kỳ...
“Ta …ví của ta bị trộm, đồ đạc cũng không có, trường học đã đuổi ta… Vị này chính là giảng viên đại học của ta. ”
“Cái gì?!” Chu Hạo nghe thấy nàng nói như thế, không những không yên tâm, ngược lại càng nôn nóng.
“ Ví tiền đều bị trộm? Còn bị trường học đuổi? Vậy ngươi ở đâu ??” Soái khí nam hài duỗi tay tiến lên một phen giữ chặt nàng.
“Ta …”
Tô Hà theo bản năng trốn rồi một chút, không né tránh, chỉ có thể cúi đầu.
Ở đâu ?
Nàng cũng không biết.
Vốn dĩ, nàng tưởng vì nàng vào đại học, cố ý mua chung cư cho nàng để có chốn đi lại...
Ai biết còn chưa kịp ở đã bị Tống Vận bắt gặp, hiện tại, nàng vì thể diện nhất quyết sẽ không trở về đó.
“Ta không biết……” Tô Hà ảo não nói.
“Vậy ngươi cùng ta về nhà đi!”
“Hả?! Không cần đâu!” Tô Hà cái này hoàn toàn như lâm đại địch, theo bản năng muốn ném tay hắn ra
Sao nàng có thể ở nhà hắn được ? Điều quan trọng chính là, nhà của hắn…
“Tại sao ?” Chu Hạo, thấy nàng cự tuyệt, trên mặt lông mày nhíu lại,
“Tối hôm qua lúc ăn cơm, Tô bá bá còn nói rất nhớ ngươi, ngươi cũng vừa vặn về nhà ăn một bữa cơm, Tô bá bá nói ngươi vừa vào đại học liền không về nhà! Tô Hà, sao ngươi lại phải như vậy …”
Chu Hạo không hiểu sự tình, còn đang nói thao thao bất tuyệt.
Mà Tô Hà, đã cúi đầu.
Hắn làm sao biết, khi hắn rời khỏi Thượng Thành lúc mười lăm tuổi, khoảng thời gian sau đó nàng đã phải trải qua những gì...
...>>> <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top